Ai Nói Omega Không Thể A Bạo
Chương 15
Lộ Cảnh Ninh đứng dậy, tầm mắt mọi người đều không hẹn mà
cùng rơi vào trên người cậu. Bốn Alpha trong cùng một nhóm đã bị bỏ qua
và họ không thể làm gì được. Đây cũng là chuyện không có biện pháp, chỉ
riêng thiết lập "Một O trong vạn A", cũng đã định trước đãi ngộ khác
nhau. Lúc đi lên sân khấu, Khương Loan bất động
thanh sắc tiến đến bên cạnh Lộ Cảnh Ninh, nhỏ giọng nói: "Một hồi kiểm
tra, cậu dựa vào tôi, yên tâm đi, tôi sẽ tận lực khống chế chỉ bộc phát một
chút, như vậy ít nhiều cũng có thể làm cho cậu giảm bớt một chút gánh nặng.” Dựa vào tình nghĩa cách mạng đồng sinh
cộng tử trong phòng thi thực chiến, hắn coi như là phi thường săn sóc chu đáo. Nhưng Lộ Cảnh Ninh lại thản nhiên vỗ vỗ bả
vai hắn: "Cám ơn, nhưng tôi cảm thấy cậu vẫn nên chăm sóc bản thân trước
thì tốt hơn.” Khương Loan: "Ai? Tôi cũng là vì ngươi
tốt cho cậu!” Lộ Cảnh Ninh còn cười: "Tôi cũng là
vì tốt cho cậu.” “......” Khương Loan cứ như vậy nhìn Lộ Cảnh Ninh
lảo đảo đi tới vị trí đối diện xa hắn nhất,đột nhiên từ trong hư không vẽ ra
một vòng cung hình người, trong lòng nhịn không được điên cuồng chửi bới. Chao ôi, Omega hiện tại không phải là đi
theo con đường mảnh mai mềm yếu sao? Sao tùy tiện đụng phải một người mạnh như
vậy. Tiếp nhận bảo hộ một chút, cũng không phải là muốn bắt buộc đánh dấu, cần
gì phải cố ý cách xa hắn như vậy? Trong lòng thầm nghĩ, Khương Loan cũng
đứng vào vị trí. Chậc, không
biết trân trọng! Mắt thấy mọi người vào vị trí, Kỷ Hàn lại
cầm quyển sổ tay trong tay lên, ngữ điệu không gợn sóng nói: "Bắt đầu đi.” Vừa dứt lời, tuy rằng ít nhiều có chút do
dự, nhưng nhóm sinh viên cuối cùng cũng điều chỉnh trạng thái một chút, bắt đầu
phóng thích pheromone. Trước mắt bốn Alpha trên sân tuy rằng
không thể so sánh với Văn Tinh Trần, nhưng nồng độ pheromone của bọn họ đều
trên mức trung bình trong lớp, kiểu bùng nổ đồng thời như vậy khiến những học
sinh khác ngồi dưới ít nhiều cảm thấy áp lực ập tới. Lộ Cảnh Ninh tuy rằng trước đó hành động
rất bình tĩnh, nhưng khoảng cách xa như vậy, so với đứng trên sân khấu dù sao
cũng khác nhau rất lớn, là Omega duy nhất trong lớp, tất cả mọi người theo bản
năng nhìn về phía cậu. Trong lúc nhất thời, trên sân phá lệ yên
tĩnh, lực lượng vô hình đang kiềm chế lẫn nhau, tranh đoạt lẫn nhau, lộ ra sắc
bén dưới sóng đen hỗn loạn. Mà khi mấy người cùng sân khấu tích cực
chứng minh bản thân, chỉ có Lộ Cảnh Ninh lẳng lặng đứng đó, đừng nói là phóng
thích pheromone, ngay cả tư thế cũng không nhúc nhích. Một số người đã đứng dậy khỏi vị trí của
mình, vẻ mặt không khỏi lo lắng. Đây là bởi vì thân thể thật sự cảm thấy
không khỏe? Hoặc là nói kẹp ở giữa pheromone mãnh liệt như vậy, bị chấn ngất
đi? Quả nhiên, mặc kệ bình thường biểu hiện
cường hãn cỡ nào, cự ly gần như vậy bị pheromone Alpha tác động, đối với một
Omega mà nói vẫn là quá mức khó xử một chút chứ? Ngay khi có người bắt đầu suy nghĩ có nên
lên sân khấu cứu người ra ngoài hay không, bỗng nhiên nhìn thấy Lộ Cảnh Ninh
vẫn không có động tác gì chậm rãi nâng cánh tay lên, đặt ở bên miệng mình, sau
đó, chậm rãi ngáp một cái. Mọi người: ... Mọi người: ??? Cái
quái gì vậy, choáng váng đâu?! Kỷ Hàn vừa vặn hoàn thành ghi hình xong,
nhìn cảnh này không khỏi nhíu mày: "Lộ Cảnh Ninh, còn có khí lực phóng
thích pheromone không?” Lộ Cảnh Ninh ngáp ngắn ngáp dài xong, mặt
mày phảng phất bao phủ một tầng sương mù, nghe thấy tiếng, nháy mắt đuổi đi một
chút buồn ngủ, hỏi ngược lại: "Lão sư, những người khác đều quan sát xong
chưa?” Kỷ Hàn á khẩu: "Cứ tự lo cho mình
đi.” Lộ Cảnh Ninh cười khẽ một tiếng:
"Được rồi, vậy tôi bắt đầu đây.” Mấy Alpha trên
sân đấu với nhau nửa ngày, vốn còn lo lắng mình có thể ảnh hưởng quá mức đến vị
bạn học Omega này hay không, không ngờ đối phương một chút cũng không có cảm
giác, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu. Nhưng lúc này nghe Lộ Cảnh Ninh nói xong,
những người này không khỏi đề cao cảnh giác. Dù sao hiện tại trước mặt mọi người, vạn
nhất bởi vì pheromone của Omega quá mức dễ ngửi mà nhất thời mất khống chế,
biểu diễn một cái cưỡng ép đẩy ngã gì đó, họ luôn cảm thấy toàn bộ học viện
quân sự đều có thể xấu hổ không ngẩng đầu lên được. Không, không thể! Tuyệt đối không được! Vì thế, mấy người trên sân bao gồm Khương
Loan nhất thời tập trung tinh thần như lâm đại địch, gắt gao căng thẳng lý trí
của mình. Lộ Cảnh Ninh phảng phất nửa điểm không cảm
nhận được cảm xúc khẩn trương khác thường của bọn họ, mà chỉ lười biếng nâng mí
mắt lên. Ngay trong nháy mắt này, pheromone của
Alpha vốn phiêu tán trên không trung phảng phất như ngưng đọng. Ngay sau đó, trong bầu không khí không có
gió có một loại lực lượng vô hình đem trọng lực gắt gao đè xuống, toàn bộ khí
lưu cứ như vậy hoàn toàn ngưng đọng trên không trung. Bất kể là người trên sân, hay là người
đứng ở trước chỗ ngồi, bỗng nhiên đều có chút thất thần. Đây là loại cảm giác mà bọn họ chưa từng
thấy qua, giống như có thứ gì đó đang trói chặt tứ chi của bọn họ, không thể
động đậy một chút nào. Hai giây dừng lại, hơi thở vốn lẳng lặng
bao phủ bên cạnh Lộ Cảnh Ninh, bất ngờ nổ tung. Có một luồng gió thật lớn, cứ như vậy lấy
vị trí cậu đứng làm trung tâm tròn, và ngay lập tức thổi ra xung quanh. Tất cả Alpha trong sân theo bản năng nhẹ
nhàng giật giật chóp mũi, cảm nhận được một mùi hương chua chua thanh mát lạnh
lẽo lướt qua, cực kỳ giống mùi nước tương thanh mai. Đây không thể nghi ngờ là một mùi hương
phi thường mê người. Nhóm Alpha trong lúc nhất thời không khỏi
giật mình một chút, nhưng họ không có cảm giác xung động không thể kiểm soát
như tưởng tượng, thay vào đó họ cảm thấy một dòng điện chạy dọc cơ thể, tứ chi
toàn thân liền không thể khống chế sinh ra cảm giác tê dại như có như không. Không có báo hiệu, theo xu hướng bản năng,
có một dự cảm xấu tự nhiên phát sinh. Tuy nhiên pheromone nồng đậm vừa phóng
thích, nhất thời giống như dòng nước lũ trút xuống, đã sớm vô hình đem khí tức
Alpha tràn ngập trong sân cắn nuốt hầu như không còn. Cứ như vậy dùng cách làm vô cùng cường
thế, triệt để quét qua mỗi ngóc ngách trong phòng học. Giờ khắc này, đã không còn ai lo lắng một
chút vấn đề về phát tình nữa. Giờ này khắc này, bọn họ có thể rõ ràng
cảm nhận được nội tâm của mình chẳng những không có nửa điểm ý tứ phát tình.
Ngược lại bị một cỗ lực lượng thần bí áp chế, chỉ duy trì tư thế đứng thôi cũng
thấy cực kỳ khó khăn. Các học sinh Alpha nhất thời không nhịn
được hoảng sợ nhìn Lộ Cảnh Ninh. Đây là loại omega ma quỷ nào?! Khác hoàn toàn với pheromone cấp S Alpha
của Văn Tinh Trần, khi đó cảm giác áp bức quá mạnh dường như là bá chủ thiên
hạ, khiến bọn họ không tránh khỏi tâm phục khẩu phục. Mà Lộ Cảnh Ninh bây giờ
lại cực kỳ giống nữ vương thiên hạ, dưới áp lực kép của sinh lý và tâm lý, làm
cho bọn họ theo bản năng muốn... Quỳ liếm.(IchiRuki
x TᎩT) Hả? Thân là một Alpha mà muốn quỳ liếm một
Omega?! Khi từ này lóe lên trong đầu, tất cả Alpha
đều không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, chỉ cảm thấy không phải thế giới này
điên thì chính là bọn họ điên rồi. Mà giờ này khắc này, bọn họ chỉ có thể khổ
sở chống đỡ đi duy trì một tia tôn nghiêm cuối cùng của Alpha, nhưng cảm giác
đau đầu muốn nứt ra lại làm cho hai chân mơ hồ bắt đầu run rẩy không ngừng. Mấy Alpha trên sân cách gần nhất, chỉ nghe
liên tiếp "bùm" vài tiếng, có người đã chống đỡ không nổi, lục tục
quỳ xuống. Khương Loan trụ được lâu hơn một chút,
nhưng kiên trì không quá vài giây, cả người cũng ngã xuống đất. Có kiểu mẫu khởi đầu, trong sân phảng phất
như ấn nút tua nhanh. Cho dù khoảng cách rất xa, các bạn học Alpha ở trước chỗ
ngồi tuy rằng cố gắng chống đỡ mặt bàn, nhưng vẫn không thể khống chế liên tiếp
ngã xuống. Về phần một bộ phận sĩ diện, cắn chặt răng
muốn đứng thẳng không ngã, cũng không kiên trì quá hai giây, kết quả ngược lại
ngay cả cơ hội ngồi trở về cũng không có, lần lượt quỳ xuống. Cũng may trong quá trình giảng dạy cửa
phòng học được đóng chặt, bằng không nếu không có người đi ngang qua, nhìn vào
nghiễm nhiên chính là một hiện trường quỳ lạy cỡ lớn. Lộ Cảnh Ninh ngược lại thấy tốt liền thu
lại, mắt thấy giải quyết không sai biệt lắm, bất động thanh sắc đem pheromone
của mình thu lại. Phản ứng đầu tiên chính là quay đầu lại,
liền thấy khu vực cách đó không xa đã sớm ngã trái ngã phải một mảnh hỗn độn.
Liếc mắt một cái liền thấy được bóng người ngạo nghễ đứng kia, thần sắc kinh
ngạc chợt lóe qua,không khỏi thỏa mãn nở ra nụ cười hài lòng. Văn Tinh Trần không có quỳ xuống, vậy thật
đúng là quá tốt! Cảm giác áp bách trong sân dần dần lui đi,
tất cả Alpha chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, theo bản năng lại có một loại
cảm giác sống sót sau kiếp nạn, thiếu chút nữa vui mừng kêu lên. Những người đang quỳ trên mặt đất đỡ nhau
đứng dậy, sắc mặt ít nhiều cũng có chút không dễ nhìn, trong tầm mắt nhìn về
phía Lộ Cảnh Ninh càng thêm vài phần cảm xúc phức tạp, nhưng đều ngầm không hỏi
thêm câu nào. Một nhóm Alpha bị một Omega hạ gục, loại
chuyện này nếu truyền ra ngoài, khuôn mặt già nua của bọn họ sợ là sẽ không còn
sót lại chút gì. Nghĩ như vậy, bọn họ theo bản năng quay đầu
nhìn về phía Văn Tinh Trần. Người ta là cấp S, bọn họ chính là cấp A,
quả nhiên không phải cùng cấp bậc! Văn Tinh Trần có thể cảm nhận được tầm mắt
bốn phương tám hướng ném tới, không cần đoán liền biết bọn họ nghĩ cái gì, mí
mắt bất động thanh sắc buông xuống vài phần, hàng mi rũ xuống, có chút bình
tĩnh không để người khác nhìn thấy khóe mắt ửng đỏ của mình. Pheromone như vậy có mùi nhẹ, nhưng thực
ra lại quá đậm đặc. Nó quá nhiều, không khỏi có chút quá mức
quyến rũ một chút. Đây là lần đầu tiên hắn bị hấp dẫn đến
thiếu chút nữa khống chế được chính mình, cũng may khoảng cách xa, bằng
không... Hắn e là phải sử dụng thuốc ức chế. Mà lúc này, một omega nào đó không biết
mình có bao nhiêu trêu người cứ như vậy lảo đảo trở lại chỗ ngồi, thấy bộ dáng
Văn Tinh Trần mặt không đổi sắc, tùy tiện khoác lên bả vai hắn: "Văn Tinh
Trần, được rồi, thế này đứng được không?” Tầm mắt Văn Tinh Trần xẹt qua bàn tay rơi
trên vai hắn, cảm thụ được mùi pheromone còn sót lại trên người người nọ, hắn
tiến lại gần, thoải mái đưa chóp mũi lên ngửi, mở miệng cười nói: "Đây là
pheromone có mùi thơm nhất mà tôi từng ngửi, vì sao lại đứng không vững được?” Bên cạnh hắn, Khương Loan, người sống sót
sau thảm họa, khó nhọc chống đôi chân vẫn còn yếu ớt của mình quay trở lại chỗ
ngồi, nghe thấy những lời này, hắn trợn tròn mắt kinh ngạc. Pheromone có mùi thơm nhất, cậu có nghiêm
túc không?! Hơn nữa cho dù có dễ ngửi đi hơn nữa, vậy
cũng phải chịu đựng được! ...... Chương trình giảng dạy tiến hành đến đây,
về cơ bản toàn bộ sinh viên bị tê liệt, và các hạng mục khác tự nhiên không thể
tiếp tục. Kỷ Hàn liền dứt khoát đổi nội dung sau thành
khóa học lý thuyết. Tiếng chuông tan học vang lên, mọi người
yếu ớt bước ra khỏi lớp, chỉ trong một tiết học mà dường như cả tập thể đều bị
khoét rỗng. Kỷ Hàn thu dọn giáo án của mình một chút,
khóe mắt thoáng thấy bóng người sắp rời đi, bỗng nhiên mở miệng gọi anh lại:
"Lộ Cảnh Ninh.” Lộ Cảnh Ninh nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lại:
"Lão sư, còn có chuyện gì nữa không?” Mi tâm Kỷ Hàn khẽ nhíu lại, trầm mặc một
lát, nhắc nhở: "Sau này nhớ không nên dễ dàng phóng thích pheromone.” Lộ Cảnh Ninh giật mình, cười xua tay:
"Yên tâm đi, tôi hiểu.” "Ừm, trở về đi." Kỷ Hàn nhìn theo cậu rời đi, thần sắc phức
tạp. Tốt xấu gì hắn cũng là người nắm giữ
pheromone chuẩn cấp S nửa chân bước vào cấp cao nhất, nhưng vừa rồi dưới ảnh hưởng
pheromone của Lộ Cảnh Ninh. Nếu như không có mượn lực đỡ lên bục giảng, chỉ sợ
ngay cả lão sư như hắn cũng không đứng vững được. Sinh viên omega cấp S này dường như vượt
quá phạm vi nhận thức thông thường hơn dự đoán. Tác giả có lời muốn nói: Mùi vị của
pheromone quyết định ai là nhân vật chính. Bạn xứng đáng được nếm thử nước sốt
mận xanh, chua ngọt và rất hấp dẫn, chứng nhận chính thức! (Tôi không tự kiêu qúa đáng?)