Ai Nói Omega Không Thể A Bạo

Chương 59

Bữa tối hôm đó ăn vô cùng vui vẻ, ít nhất Lộ Cảnh Ninh xem là như vậy.

Ăn xong trở về, Văn Tinh Trần còn rất thân sĩ đưa cậu đến dưới lầu ký túc xá Omega, sau đó mới rời đi.

Trải nghiệm khoái trá như vậy khiến Lộ Cảnh Ninh càng xác định được tính hiệu quả của hướng dẫn. Buổi tối hôm đó cậu nằm sấp trên giường tiếp tục bắt đầu nghiên cứu chuyên sâu.

Bất tri bất giác đã trôi qua một tuần kể từ sau khi trận đấu giao lưu kết thúc, chiều hôm đó, là lớp học chiến đấu ngoài trời.

Sau khi huấn luyện thể lực xong, tất cả mọi người đều mệt đến thở hồng hộc, cơ hồ toàn bộ đều nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Văn Tinh Trần dùng khăn mặt lau qua mặt, bỗng nhiên cảm nhận được có người nhẹ nhàng vỗ vai hắn một cái, lúc quay đầu lại chỉ thấy Lộ Cảnh Ninh đưa cho hắn một chai nước: "Vất vả rồi, Văn ca.”

Khương Loan ở bên cạnh nhìn thấy, cổ họng khô rát lăn lộn: "Sao còn có nước uống? Còn của tôi thì sao, còn tôi thì sao?”

Lộ Cảnh Ninh thản nhiên nói: "Cửa hàng nhỏ cách đó không xa, hiện tại chạy còn kịp.”

"Mẹ kiếp, còn có nhân tính không vậy?" Khương Loan nói xong từ trên mặt đất bò dậy, nhanh chóng nhào về phía Văn Tinh Trần, "Không hỏi cậu nữa! Văn ca nhà chúng ta mới không giống cậu không có lương tâm như vậy! Nào, Văn Tinh Trần, anh em tốt, có phúc cùng hưởng!”

Dư quang Văn Tinh Trần thoáng nhìn thấy bóng người đang lao tới, hơi nghiêng người, bất động thanh sắc tránh đi: "Lộ ca đã nói với cậu rồi, tự mình đi mua.”

Lộ Cảnh Ninh ở bên cạnh cười đến ngửa ra sau: "Khương Loan, vì sao nhất định phải tự rước lấy nhục vậy?”

Khương Loan nhào vào khoảng không, nụ cười trên mặt cũng kéo xuống.

Phải, tại sao lại tự tìm nhục vậy? Ngay cả chính hắn cũng không nghĩ thông suốt...

Hắn có chút bi oán nhìn về phía Văn Tinh Trần: "Văn Tinh Trần, cậu thay đổi rồi, cậu trước kia không phải là người như vậy.”

Không phải là người vong nghĩa như vậy!

Văn Tinh Trần còn chưa kịp hé răng, đã cảm thấy có một cánh tay khoác lên vai hắn.

Nửa người Lộ Cảnh Ninh treo trên người hắn, cười với vẻ mặt rất đắc ý: "Tôi không cảm thấy vậy, cậu cảm thấy lão Văn đã thay đổi chỉ vì cậu không hiểu rõ cậu ấy, trong tâm trí của tôi, lão Văn vẫn luôn luôn như thế này, không bao giờ thay đổi!”

Vừa rồi cậu cũng dội qua nước nên lúc này trên cánh tay còn mang theo cảm giác mát lạnh, lúc cổ chạm qua, loại cảm giác hơi lạnh này tựa hồ xuyên thấu qua da thịt bất động thanh sắc truyền khắp toàn thân.

Tư thế uống nước của Văn Tinh Trần không khỏi hơi dừng lại một chút.

Tuy rằng Lộ Cảnh Ninh đang cùng Khương Loan đấu võ miệng, thế nhưng lực chú ý vẫn rơi vào trên người Văn Tinh Trần. Trong chốc lát, đã đem thần sắc biến hóa của hắn thu vào trong mắt.

Bề ngoài không có biểu tình gì, trong lòng lại là một trận vui sướng.

Quy tắc theo đuổi A Điều 3: Tiếp xúc da có thể thu hẹp khoảng cách giữa hai người, gợi ý phi ngôn ngữ này, thường có thể lặng lẽ hình thành một vai trò tiềm ẩn trong trái tim alpha. Nhưng đồng thời, hãy nhớ rằng không được quá vội vã. Tiếp xúc ngắn, tập trung vào "ngắn ngủi", mỗi lần tiếp xúc cần phải được nắm vững trong một phút ngắn ngủi. Chỉ có như vậy mới có thể khiến Alpha trong lúc bất tri bất giác bắt đầu chú ý tới bạn, hơn nữa muốn dừng lại cũng không được.

Lộ Cảnh Ninh vì tỷ lệ chấp hành chính xác này của mình mà cảm thấy khuất phục.

Trong lòng cậu nhớ kỹ phương châm một phút, không quá một lát sau, liền thu tay trở về.

Quy tắc theo đuổi A Điều 4: Tất cả Alpha thích nghe những lời khen ngợi từ Omega, những lời khen ngợi như vậy phải "từ trái tim" mới tốt. Chỉ có ảo giác bạn rất sùng bái hắn, mới có thể làm cho hắn có cảm giác vui vẻ được ngưỡng mộ khi ở chung.

Vì thế, Lộ Cảnh Ninh không đợi Khương Loan phản bác, cũng đã thao thao bất tuyệt mở miệng: "Khương Loan, nếu tôi là cậu, hiện tại tôi tuyệt đối không quay đầu lại mà đi thẳng đến cửa hàng.”

"Dù sao, ở trước mặt Alpha ưu tú như Văn Tinh Trần, sự tồn tại của cậu là nhỏ bé như vậy, cho dù trong lòng cậu có không cam lòng, cũng không thể thay đổi sự thật quá mức bình thường của mình. Nếu cậu muốn tiến thêm một bước nữa thì cậu không thể lãng phí bất kỳ cơ hội nào để cho phép mình tiến bộ.”

"Cậu cho rằng Văn Tinh Trần chỉ vì một chai nước mà bắt cậu đi thôi sao? Không, ánh mắt của cậu ấy nhìn xa trông rộng hơn nhiều, cậu ấy hy vọng cậu trong quá trình mua nước, có thể càng thêm kiên định rèn luyện chính mình.”

Khương Loan: "... Hả?”

Đôi mắt Lộ Cảnh Ninh rũ xuống, bễ nghễ nhìn phàm nhân quá nhỏ bé này: "Không hiểu sao? Tầm nhìn! Đây là khoảng cách lớn nhất giữa cậu và alpha hàng đầu này! Bạn học Văn Tinh Trần dụng tâm lương khổ như vậy, Khương Loan, rốt cuộc khi nào cậu mới có thể cảm nhận được sự sâu sắc này đây?”

Rốt cuộc Khương Loan nghe không nổi nữa, khóe miệng hung hăng giật một cái: "Cậu đừng nói nữa, tôi tự mình đi mua!”

Mắt thấy Khương Loan bỏ chạy, Văn Tinh Trần không nhịn được cười ra tiếng, đôi mắt hẹp dài cong cong, bên trong tựa hồ mang theo ánh sáng khác: "Thì ra trong câu nói kia của tôi có nhiều thâm ý như vậy, như thế nào chính tôi cũng không biết đây?”

Lộ Cảnh Ninh thấy hắn cười vui vẻ, cũng nhếch khóe miệng lên.

Mặc dù là tân thủ, nhưng cũng không biết có phải vì quá thuận lợi hay không, ngay cả lời nói của cậu cũng vô cùng tự nhiên: "Đó chỉ là bởi vì tất cả những điều này đã ăn sâu vào nội tâm của tôi, nó quá mức tự nhiên, tự nhiên đến mức ngay cả cậu cũng rất khó phát hiện.”

Văn Tinh Trần: "Cậu nói tiếp đi tôi đều tin.”

Lộ Cảnh Ninh sắc mặt không thay đổi: "Sự thật đã định, không cần chứng minh.”

Văn Tinh Trần nhìn bộ dáng của cậu, ý vị thâm trường nhếch khóe miệng: "Tôi thấy cậu gần đây hoạt động hăng hái như vậy, có phải khởi động xong hết rồi đúng không? Nếu cậu chơi đủ rồi thì có thể đi đến bước cuối cùng?”

Bước cuối cùng của việc theo đuổi người khác, không nghi ngờ gì, là tỏ tình.

Lúc ban đầu đưa ra trò chơi theo đuổi này, Lộ Cảnh Ninh chỉ mang tâm tư thử một lần cho biết, mà trong khoảng thời gian này cũng nhìn ra được cậu cũng có chút vui vẻ trong đó.

Văn Tinh Trần là người bị theo đuổi, ngay từ đầu cũng rất hưởng thụ loại thiết lập thân phận trò chơi này, nhưng Lộ Cảnh Ninh cứ cách năm lần bảy lượt trêu chọc. Cậu tuyệt đối sẽ không nghĩ tới đối phương còn chưa chán ghét, ngược lại là có chút kiềm chế không được.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Muốn nghe người này nói rằng tôi thích cậu.

Hắn cũng muốn mượn cơ hội này chính thức giành được quyền sở hữu.

Nhưng mà, sau khi nghe được đề nghị của hắn, Lộ Cảnh Ninh lại không chút do dự lắc đầu: "Không được, không được, còn chưa đến lúc đó.”

Khóe môi Văn Tinh Trần hơi hạ thấp xuống: "Chưa đến lúc đó?”

Lộ Cảnh Ninh tựa hồ cũng không cảm nhận được hắn không vui, ngược lại ý vị thâm trường nở nụ cười: "Đúng vậy, chưa đến lúc đó.”

......

Văn Tinh Trần vốn tưởng rằng sở dĩ Lộ Cảnh Ninh cự tuyệt là bởi vì còn có chiêu thức chưa dùng tới, vì thế cũng tạm thời đè xuống xúc động trong lòng, lẳng lặng chờ đợi.

Kết quả trong thời gian một tuần tiếp theo, đừng nói là kinh hỉ, ngay cả bóng dáng Lộ Cảnh Ninh sau khi tan học cũng chưa từng nhìn thấy mấy lần.

Mắt thấy tiếng chuông vừa vang lên, người nào đó liền xách ba lô muốn xông ra khỏi cửa, rốt cục Văn Tinh Trần nhịn không được kéo cánh tay cậu lại, hỏi: "Gần đây thấy cậu luôn vội vàng, đang bận rộn gì sao?”

Lộ Cảnh Ninh không cảm nhận được một tia u oán trong ngữ điệu của hắn, chớp chớp mắt, lúc này mới nhớ tới: "À đúng, quên nói với cậu. Xã đoàn cơ giáp chúng ta sắp có một hoạt động giao lưu, gần đây tôi cùng Ngôn Hòa Bân đang điều chỉnh cơ giáp lần cuối! Đến lúc đó chúng ta phải đại diện cho xã đoàn ra mặt trao đổi, tôi cũng không thể hại bạn cùng phòng mất mặt được.”

Văn Tinh Trần: "..."

Câu trả lời nghiêm túc như vậy làm hắn không biết nên nói gì, nhưng nếu hắn hỏi thêm gì nữa thì giống như có chút quấy rối.

Lộ Cảnh Ninh nhìn thấy hắn không có phản ứng gì, nghi hoặc kêu lên: "Văn ca?”

Văn Tinh Trần lúc này mới phục hồi tinh thần lại, buông lỏng tay: "Đi đi.”

"Vậy tôi đi đây!" Nháy mắt bóng lưng Lộ Cảnh Ninh liền biến mất bên cửa.

Văn Tinh Trần ngồi ở vị trí một lúc, trầm mặc lấy ra thiết bị đầu cuối, căn cứ vào trí nhớ trong đầu, tìm ra một bài viết nào đó.

Liếc mắt một cái nhìn xuống, tầm mắt dừng lại ở phần nội dung cuối cùng.

Quy tắc theo đuổi A Điều 5: Hãy làm theo bốn điều trước đó, nhưng Omega phải ghi nhớ điều tiếp theo. Trong quá trình theo đuổi Alpha, cho dù thuận lợi hay không, không thể để cho đối phương quá dễ dàng đắc thủ! Là một người, tất nhiên sẽ có một mức độ nhất định, và những tâm lý alpha cũng thường rất cổ quái, đôi khi càng dễ dàng để có được, sau đó càng không biết trân trọng. Vì vậy, khi họ bắt đầu chú ý đến bạn thì bạn phải thu tay lại đúng lúc, giữ khoảng cách, như có như không để cho họ cảm thấy cấp bách. Chỉ có như vậy, mới có thể khơi mào ham muốn chinh phục của Alpha, làm cho hắn đối với bạn muốn ngừng mà không được.

Văn Tinh Trần: "......"

Lúc này Khương Loan vừa vặn đi ngang qua, thấy Văn Tinh Trần tan học rồi còn ngồi đấy, không khỏi tò mò đi tới.

Chờ tầm mắt lướt qua bài viết trên trang Tinh Võng, vẻ mặt của hắn vi diệu, do dự một lát, vẫn nhỏ giọng mở miệng: "Văn Tinh Trần, cái kia... Thật ra... Nếu cậu có nhu cầu, hãy hỏi trực tiếp tôi, nó sẽ thuận tiện hơn nhiều so với việc tìm kiếm những thứ này.”

Văn Tinh Trần mặt không chút thay đổi ngẩng đầu nhìn lại: "Hỏi cậu?”

Bị tầm mắt này đảo qua, Khương Loan cảm nhận được sự áp bách đến từ hơi thở alpha, nhưng suy nghĩ một chút vẫn nói: "Tôi cũng không phải nói sự hoang mang về phương diện tình cảm có chỗ nào không tốt, chính là... Bài viết này, trên thực tế là tôi đã viết nó. Cậu xem, tác giả gốc đều ở trước mặt cậu, có phải đáng tin cậy hơn tự học không?”

Nói xong, hắn còn đặc biệt chân thành chớp chớp mắt.

Vốn tưởng rằng sau khi Văn Tinh Trần biết tin tức này, nói không chừng sẽ cầu xin hắn chỉ giáo, đến lúc đó còn có thể nhân cơ hội khoe khoang một chút.

Nhưng dứt lời hồi lâu, chung quanh vẫn im lặng không tiếng động.

Trong bầu không khí đông lạnh này, nhiệt độ dường như giảm xuống vài độ.

Cuối cùng Khương Loan cũng cảm nhận được có gì đó không thích hợp, xuất phát từ bản năng cầu sinh, phản ứng đầu tiên chính là muốn rút lui.

Nhưng trước khi đi, hắn còn không quên nhanh chóng nhắc nhở: "Cuối cùng nói một câu, chỉ một câu! Cái đó, cậu tìm kiếm sai rồi! Bài này là để dạy O theo đuổi A, tôi còn có một bài viết để dạy A theo đuổi O, là liên kết bên cạnh đó, tôi nghĩ bài viết đó phù hợp với cậu hơn đó!”

Sau khi nói xong, không đợi Văn Tinh Trần phản ứng, lòng bàn chân như bôi dầu của hắn đã nhanh chóng bỏ chạy.

Khương Loan vừa chạy rất nhanh, vừa ở trong lòng cảm khái.

Ôi, cố vấn tình cảm đầu năm nay thật là khó!

Ngay cả người viết chuyên mục tình cảm như hắn, khi nhìn thấy tình huống này của Văn Tinh Trần, thậm chí cũng không biết nên giúp đỡ như thế nào.

Thực sự quá khó khăn.

Chương kế tiếp