Âm thầm đội vợ lên đầu trường sinh bất tử

[ 1 ]
Khu biệt thự Lập Thành thành phố B tập hợp hai gia tộc đứng đầu nước. 

Thật trùng hợp làm sao. 

Bên ngoài đồn rằng hai gia tộc đó có thiếu gia Quan Lệ và cô chủ nhỏ Họa Y được đính hôn từ thế hệ trước. Tình cảm hai người cực tốt, cặp thanh đôi trúc mã nổi nhất thành phố B. 

__________

"Mẹ không cho phép! " Thanh âm người phụ nữ bén nhọn vang lên. 

Người đàn ông đứng lưng thẳng tắp, bàn tay nhỏ máu. Xung quanh hắn vương đầy mảnh vỡ sứ, trấn định bước lên vài bước, giẫm thẳng lên mảnh vỡ. Tiếng kêu rắc rắc theo từng bước chân như đánh thẳng vào tim mỗi người trong căn phòng. 

"Tôi tự làm chủ được hôn nhân cuộc đời mình." Ánh mắt lạnh nhạt quét qua toàn bộ, giọng nói không mang theo bất kỳ cảm xúc gì. Mục đích hắn ở đây là thông báo, không phải cầu xin bọn họ chấp nhận hôn sự này. Không tránh né chén sứ người phụ nữ kia ném là vì hắn khinh thường bà ta, không chấp nhặt, muốn ném cứ tự nhiên ném. Mang bàn tay này về nhà, người được lợi nhiều nhất không ai khác ngoài hắn. 

Trong lòng thầm khen ngợi thêm ba lần cho hành động không né của mình. Tối chơi cosplay thêm hai bộ y tá với mục sư kia hẳn không còn vấn đề. Vợ nhỏ sẽ thương tiếc hắn, quá lời, Shopee ship kiện đồ từ tết đến giờ vẫn chưa có cơ hội lừa cô mặc.

"Con đủ lông đủ cánh rồi, muốn làm phản hả? Làm mẹ tức chết con mới vừa lòng hay sao! " Cẩn Mai một tay ôm ngực, dáng ngồi hơi gập người tỏ vẻ đau đớn. Tay còn lại kín đáo dựt dựt lưng áo người đàn ông trẻ hơn ngồi cạnh.

Hắn ta khẽ nhăn mặt, suýt kêu thành tiếng. 

Tay Cẩn Mai làm kiểu móng trend rồng phượng quý phái, bà ta luôn là người tiên phong các trend làm đẹp giới nhà giàu. Lúc nào cũng tự tin lấy mình làm chuẩn, đón nhận lời nịnh bợ của các phu nhân khác sướng đến bay lên trời. Còn bây giờ, cái móng trend của bà ta đang cào đi cào lại lưng hắn ta. Đau vô cùng! Đoán chừng vén lưng áo lên, vết xước chắc chắn y như quỷ cào đòi mạng! 

Nhịn đau, hơi ẩn tay Cẩn Mai đi rồi lên tiếng: "Anh họ khuyên em một câu, nhà cô gái kia với chúng ta môn không đăng hộ không đối, địa vị Quan gia đứng thứ nhất thứ nhì cả nước ai mà không biết? Bao nhiêu danh gia vọng tộc mơ ước làm thân thích, bao nhiêu tiêu thư khuê các…" 

"Câm miệng. "

Chưa hết câu, anh họ bị một câu làm tịt họng. Cả người căng cứng, vô thức từ thoải mái ngồi thành ngồi nghiêm chỉnh. Lưng thẳng, hai đầu gối sát cạnh nhau, tay chỉnh tề đặt lên trên. Y hệt bộ dáng học sinh tiểu học chờ giáo viên gọi lên bảng kiểm tra bài đầu giờ.

Cẩn Mai lườm hắn ta một cái, từ trạng thái đau đớn chuyển kênh người mẹ hiền mẫu dịu dàng nhanh hơn lật sách: "Quan Lệ, cô gái đó đang muốn trèo cao, con nắm quyền cũng chừng ba năm rồi mà không rõ chút ý đồ xấu thấp kém đê tiện đó ư? " 

Ý đồ xấu?

Thấp kém? 

Đê tiện? 

"Còn bà, quẳng gánh xa tám con phố vợ tôi đấy. " Quan Lệ nhoẻn miệng cười, nét vui vẻ đầu tiên xuất hiện từ lúc đến đây. Gương mặt tinh xảo, đường nét phô bày sự cương nghị nam tính, giọt lệ đỏ nhỏ một chấm dưới đôi mắt phượng. Trông đa tình cuốn hút đến kỳ lạ. 

Cẩn Mai sững sờ, tiếp đó sự tức giận bùng lên nhưng vẫn bị bà ta kiềm chế được. Gương mặt đỏ bừng giận giữ, đôi môi màu đỏ tươi mím chặt không cho những lời thô tục chửi rủa trong tâm trí bà ta nói ra ngoài. 

Thấy chẳng còn gì vui nữa, Quan Lệ xoay người đi thẳng ra khỏi cửa. Cảm giác buồn nôn cái gia đình này từ năm ấy vẫn chưa nguôi trong hắn, hắn vừa căm hận, vừa phải giữ gìn bọn họ không được chết. 

Ít nhất là hiện tại! 

Quản gia mở cổng cho chiếc xe, vẻ quyến luyến không giấu được trên khuôn mặt già nua của ông. Thầm thở dài, đợi xe đi xa rồi nhanh chóng đóng cổng lại. Tiếc nuối tạm biệt thiếu gia mà ông đã chăm sóc từ bé, quyết tâm trong lòng ông càng cứng rắn mạnh mẽ hơn. 

Người chuyên đóng cổng ngơ ngác bị dành mất công việc, quay qua quay lại hỏi lý do quản gia không làm việc của mình trong nhà chính mà lại ra đây. Hỏi giúp việc mới không được, người chuyên đóng cổng chờ mãi bà giúp việc từ lâu. 

Cuối cùng chỉ nhận được cái thở dài lắc đầu, làm vẻ mặt tiếc nuối giống quản gia rồi đi mất. 

. . . . . .



Cẩn Mai tát mạnh lên bắp tay người bên cạnh, trợn mắt dữ tợn hướng khoảng không trước mặt gắt to: "Đúng là thằng điên, nó giết cha rồi nhảy lên cầm quyền, hiện tại cái mũi sắp hếch lên tận trời rồi! Bây giờ còn muốn giết cả tôi nữa??? " 

Anh họ sau khi Quan Lệ rời khỏi liền trở lại bộ dáng ban đầu, gương mặt có nét hao hao Cẩn Mai không vì bà ta bày vẻ hung ác mà sợ. Mạnh tay kéo Cẩn Mai lên phòng riêng, chốt cửa cẩn thận mới quay ra thầm thì: "Dì nhỏ tiếng thôi, giết cha cái gì? Bác Quan bồi dưỡng Quan Lệ từ lúc lọt lòng, từng miếng ăn miếng mặc, từng bước chân đầu tiên là bác ấy dắt. Em họ làm sao nỡ giết cha? "

Thấy Cẩn Mai từ từ bình tĩnh lại, đang lắng nghe, hắn ta nuốt nước bọt, cúi người sát mặt bằng với Cẩn Mai: "Dì nói lung tung nữa, bọn tiện kia nghe thấy là chúng ta coi như thành công một câu nói rước họa vào thân! "

Cẩn Mai cẩn thận nghĩ lại, lúc nãy bà quá tức giận nên lỡ lời không đúng. May mà Cao Lãng nhắc nhở bà kịp lúc! 

Cẩn Mai nhìn thẳng vào mắt Cao Lãng, do hắn ta dí sát mặt mình vào, khiến mi nối của bà ta hơi chọc chọc mặt hắn ngứa ngáy. 

Nén cảm giác ghê tởm trong lòng, đẩy Cẩn Mai ngã xuống giường. Tiếp đó cởi áo thun, quần bò vứt ra sàn để lộ cơ bắp cuồn cuộn. Quen thuộc vận sức xé toạc bộ váy liền đắt tiền của Cẩn Mai, hắn cúi người húp lấy húp để cơ thể dưới thân mình.

Cẩn Mai lúc đầu tỏ vẻ e thẹn, giãy dụa khi Cao Lãng xé váy. Sau một hồi kháng cự, như đầu hàng trước tình dục, bà ta dang rộng hai chân đón nhận cự vật của Cao Lãng 'hãm hiếp'.

Miệng thỉnh thoảng "ưm a" dâm đãng, hông liên tục bị nẩy thật mạnh bay cả người. Cao Lãng hai tay giữ eo bà ta đẩy nhanh tốc độ, hai chân gác lên hai vai cường tráng, nửa người Cẩn Mai treo trên khoảng không tiếp nhận cường độ tình dục mạnh mẽ. 

Đầu óc không biết sao trăng là gì nữa. 

Vừa ghê tởm, vừa hưởng thụ phần dưới Cẩn Mai, Cao Lãng ghìm chặt cự vật sát với lỗ của bà ta. Miệng cắn xé đầu vú Cẩn Mai, cùng lúc bắn thẳng vào bên trong. 

Tiếp nhận dòng sữa nóng bỏng như hỏng cả người, cơ thể Cẩn Mai giật giật, khuôn mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn và sung sướng.  

_____________________



Đôi lời: cảnh ấy ấy nhân vật phụ thì có, để tiếp thêm sự ghê tởm ấy mà:))))

Cp phụ đầu tiên của chúng ta, vỗ tay vỗ tay @~@





Chương kế tiếp