Anh Bạn Thân Của Tôi Thay Đổi Rồi

Chương 11

Cửa hàng gia dụng.

“Tới đây, thử cái này xem!”

Phó Hân kéo tôi tới bên cạnh một cái giường đôi.

Tôi thật sự là không muốn nằm xuống, chuyện quái gì đang xảy ra vậy, tôi phải giúp đôi tình nhân này thử giường sao.

Giường còn chưa mua về, tôi cũng đã cảm thấy bản thân mình đã trở thành kẻ thứ ba rồi, nằm ở nơi riêng tư chuyên chúc của hai người bọn họ… chính là giường.

Tôi thật sự muốn rời đi, nhưng Phó Hân lại đẩy tôi một cái làm tôi nằm thẳng tắp ở trên giường.

Phó Hân cười cười, khom lưng cúi đầu, mặt cậu ta chỉ cách tôi có 10cm, ôn nhu nói với tôi: “Nằm đi, cảm nhận cho cẩn thận vào.”

Tôi khóc không ra nước mắt.

Cảm nhận cái beep, cảm nhận khi hai người lăn giường, tôi đứng bên cạnh nhìn rồi nghe tiếng trái tim tan nát sao?

Cái giường này quá mức mềm mại, cho nên khi tên cơ bắp như Phó Hân vòng qua bên cạnh nằm xuống, thì bên chỗ cậu ta nằm đều lún hết xuống.

Bên chỗ tôi nằm cũng bị ảnh hưởng đến rồi, cơ thể tôi trượt vào giữa giường, cho đến khi cánh tay của tôi chạm vào cánh tay ấm áp của cậu ta.

Tôi theo bản năng quay đầu lại nhìn cậu ta, Phó Hân cũng đang quay đầu nhìn tôi.

Hai chúng tôi cứ như vậy cùng nằm trên một chiếc giường đôi, cánh tay dán sát vào nhau, nhìn mắt đối phương.

Nếu là trong phim truyền hình, thì khoảnh khắc này hẳn là sẽ tạm dừng hình ảnh, sau đó âm nhạc vang lên, đầu của nam nữ chính sẽ dần dần gần sát vào nhau, theo ánh đèn mờ đi, hai người quấn quýt si mê.

Nhưng mà, tôi làm sao có thể là nữ chính được chứ, tôi chỉ là một cái nữ phụ râu ria mà thôi.

Khi tôi còn đang hãm trong suy nghĩ yêu mà không được, cùng tràn ngập tội lỗi, thì Phó Hân mở miệng nói.

“Cái giường này không ổn, tôi và Y Y phải ngủ giường tốt hơn.”

Nói xong liền bật dậy, rời đi chiếc giường đôi này.

Mà tôi, lại bởi vì cậu ta bật dậy mà bị đệm đàn hồi về chỗ cũ.

Xung quanh người đến người đi, Phó Hân vừa mới rời đi, ngay sau đó liền có một bác trai nằm xuống bên cạnh tôi, giơ ngón cái lên, trong miệng không tự giác được mà tán thưởng.

“Cảm giác chỉ có một từ thôi… Tuyệt!”

Sau đó lại gọi bạn già tới nằm ở bên còn lại cạnh tôi.

Tôi bị doạ sợ bật dậy chạy như bay, còn nằm tiếp tôi sẽ lại trở thành kẻ thứ ba tiếp mất.

Đừng mơ mộng nữa.

Nguyễn Tân Trúc mày nên tỉnh mộng đi.

Chương kế tiếp