Anh Chỉ Sợ Anh Yêu Em

CHƯƠNG 31.1: SAI, SAI, SAI... (5)

Cô vẫn còn đang ngẩn người, một nghệ sĩ biểu diễn vi-ô-lông xuất hiện phía sau cô. Mặc dù cảnh tượng thường thấy, nhưng là người lạc trong cảnh thì Ninh Dĩ Mạt vẫn không khỏi cảm động rơi nước mắt.

Sau ngày hôm đó, chuyện kết hôn chính thức được đưa vào những cuộc nói chuyện hằng ngày. Cả hai đều là những người độc thân, không muốn mời quá nhiều bạn bè, phô trương lãng phí, dự định tổ chức một đám cưới đơn giản. Sau đó, họ sẽ tìm một đất nước thú vị để đi hưởng tuần trăng mật. Cô Giang Ninh vừa tìm người sửa sang lại nhà cưới vợ, vừa bận rộn tìm kiếm một địa điểm thích hợp cho tuần trăng mật.

Nhìn thấy mọi chuyện đều đã được Cô Giang Ninh lo liệu, Ninh Dĩ Mạt trong lúc nhất thời không biết mình nên chuẩn bị cái gì. Mỹ Sa tích cực hơn cô, thậm chí còn lôi kéo cô đi chuẩn bị trước khi cưới và thay cô tìm nhiều loại váy cưới trên Taobao. Đến bước mua váy cưới, Ninh Dĩ Mạt thực sự đã có khái niệm "kết hôn" trong đầu. Cô tìm kiếm váy cưới trên Taobao, cảm thấy váy cưới nào cũng đẹp, cuối ngày, cô đã bỏ hàng chục chiếc váy cưới đủ kiểu dáng khác nhau vào giỏ hàng. Lúc quyết định thanh toán, cô lại cảm thấy những mẫu này không đẹp. Cô chỉ đành phải chọn lại, sau khi chọn lại, cô chợt phát hiện ra rằng, tất cả những chiếc váy cưới đó không phải là chiếc mà cô muốn.

Cô ngơ ngác nhìn những chiếc váy cưới trên màn hình, trong lòng có chút thổn thức về váy cưới và hôn nhân: Nhiều khi, người ta có thể không biết mình muốn gì, nhưng họ có thể biết rất rõ ràng, rằng mình không muốn gì.

Chọn lựa ba ngày, Ninh Dĩ Mạt kiên quyết từ bỏ Taobao. Cô lấy ra số tiền tiết kiệm cho việc khẩn cấp dưới đáy hộp, bỏ ra một khoản tiền lớn thuê một người thợ may váy cưới cho mình. Sau khi biết chuyện này, Mỹ Sa giống như ngày đầu biết Ninh Dĩ Mạt nói:

- Thật không nghĩ tới, người đi theo đám đông như cậu lại có thể phân biệt vấn đề rõ ràng như vậy!

Ngày thứ sáu, Ninh Dĩ Mạt và Mỹ Sa chuẩn bị xong cho hôn lễ, thấy vẫn còn sớm, Mỹ Sa không thể chịu đựng được sự cô đơn nên đã đề xuất đi đến club ở Tam Lý Đồn. Ninh Dĩ Mạt đã lớn như vậy nhưng chưa từng đến club, nói không tò mò là nói dối, cô có chút háo hức muốn đi, thấy lập trường của cô bị lung lay thì Mỹ Sa lập tức năn nỉ ỉ ôi:

- Dĩ Mạt, em gái, em gái ruột, chúng ta cùng đi nhé! Chẳng lẽ em để chị đi một mình mà yên tâm sao?

Ninh Dĩ Mạt suy nghĩ một chút rồi nói:

- Vậy đến ngồi một lát rồi về, không uống rượu.

Mỹ Sa nở nụ cười:

- Không thành vấn đề.

Khi đến trung tâm thương mại Village, cả hai ngay lập tức bị choáng ngợp những cây cột quấn đèn đuốc sáng rực trước mặt. Nhìn những nam thanh nữ tú đi qua, Ninh Dĩ Mạt có chút rụt rè. Cô có cảm giác như mình vô tình bước vào một thế giới không thuộc về mình.

Mỹ Sa đứng bên đài phun nước trước Orange Hall, hít vào cực sâu, như thể đang ngửi thứ gì đó mê hoặc tâm trí cô ấy, cô ấy chớp mắt và nói:

- Đây mới là cuộc sống mà mình muốn sống!

Nhìn vào các cửa hàng thời trang khác nhau gần đó, hai người họ nhất thời quên mất ý định đi club ban đầu mà mê mẩn đi dạo xung quanh. Lúc cả hai vô tình đi đến trước đường phố bar, đã hơn mười giờ. Ninh Dĩ Mạt đứng trong biển đèn neon nhiều màu sắc, vô thức nắm chặt tay Mỹ Sa, cô không thích ứng được với sự hưng phấn mãnh liệt trước mặt, đứng bất động không muốn tiến về phía trước.

Xung quanh, không ngừng có người đi ngang qua ném những ánh mắt kỳ quái về phía hai người, có người thô thiển nhìn chằm chằm vào đôi chân dài của Mỹ Sa, còn hưng phấn huýt sáo gọi cô ấy.

- Mỹ Sa, chúng ta về nhà đi. - Ninh Dĩ Mạt không được tự nhiên nói.

Mỹ Sa vừa mới khơi dậy sự hứng thú, làm gì muốn về nhà. Cô nàng vội vàng nói qua loa lấy lệ:

- Khó khăn lắm mới đến đây, ít nhất cũng phải ngồi xuống và cảm nhận một chút chứ?

Nói xong, cô ấy không nói gì mà dẫn Ninh Dĩ Mạt đến một quán bar mang phong cách Địa Trung Hải. Vừa bước vào cửa, đã thấy bên trong đang tổ chức một bữa tiệc bikini và mọi người đều ăn mặc rất mát mẻ. Hai người thức thời lui ra, đổi sang một bar khác. Kết quả mới bước vào cửa, Ninh Dĩ Mạt suýt chút nữa bị tiếng nhạc kinh thiên động địa kia làm cho choáng váng lên cơn hen suyễn tái phát. Mỹ Sa cũng ý thức được nơi này hơi quá, ngượng ngùng đưa cô đi sang mấy quán bar khác, nhưng không phải quá ồn ào, thì là đầy tính tình dục.

Bạn đang đọc truyện "Anh chỉ sợ anh yêu em" được edit và đăng tải duy nhất tại ứng dụng TY T. Xuất hiện ở nơi khác đều không phải do nhóm Autumnnolove đăng, vui lòng hãy đọc bản edit chính chủ tại TY T.

Sau khi cả hai đi đến cuối đường, cuối cùng họ cũng phát hiện ra một quán bar dưới lòng đất có vẻ ngoài mang phong cách cổ xưa và đầy tính nghệ thuật. Mỹ Sa cảm thấy có triển vọng, kéo Ninh Dĩ Mạt đi xuống dưới. Vào cửa, bầu không khí quả thực thanh tịnh hơn rất nhiều, một ban nhạc nữ ngân nga một bản nhạc jazz thâm tình, lấm tấm trong ánh đèn là các cô gái ngồi thành nhóm đôi ba người. Bọn họ liếc nhìn Ninh Dĩ Mạt và Mỹ Sa với vẻ mặt kỳ lạ, ánh mắt lộ ra vẻ thanh cao và kiêu kỳ.

Quán bar này giống trong trí tưởng tượng của Ninh Dĩ Mạt, đối mặt với ánh mắt cầu xin của Mỹ Sa nữa nên cô gật đầu đồng ý.

Hai người chọn một chiếc bàn trong góc ngồi xuống, gọi đồ uống và đồ ăn nhẹ rồi nghiêm túc nghe nhạc. Ngồi được một lúc, Ninh Dĩ Mạt nhạy cảm phát hiện ra bầu không khí nơi này không đúng lắm: cảm giác nơi đâu cũng hơi mờ ám và suy đồi, những cô gái kia không những cao ngạo mà còn tản ra thái độ bài xích cả hai. Đặc biệt ở bàn đối diện có một cô gái trang điểm mắt khói, luôn nhìn cô với ánh mắt phê phán. Thậm chí, có người không ngừng quay đầu nhìn lại Mỹ Sa.

Nghe xong hai bài hát, Mỹ Sa cũng nhận ra có gì đó không ổn, nhưng không giống như Ninh Dĩ Mạt, cô ấy cảm thấy các cô gái ở đây ghen tị với vẻ đẹp của cô ấy. Bèn dứt khoát thể hiện nhiều hơn, cố tình phô trương sự quyến rũ của mình. Hai người thảo luận một hồi về chuyện hôn lễ của Ninh Dĩ Mạt, dần dần Mỹ Sa có chút không thể ngồi yên. Cô ấy đến quán bar, đương nhiên là để thể hiện phong độ và thu hút đàn ông, nhưng chờ đợi hồi lâu, vẫn không có người đàn ông nào xuất hiện nên cô ấy không khỏi cảm thấy hụt hẫng.

Dường như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô ấy thấp giọng nói với Ninh Dĩ Mạt:

- Dĩ Mạt, đi thôi.

Ninh Dĩ Mạt khó hiểu liếc cô ấy một cái:

- Nhanh vậy?

- Ây da, bảo cậu đi thì cậu đi nhanh đi. - Mỹ Sa sốt ruột tóm lấy túi xách của mình, giả vờ rời đi.

- Chờ một chút, mình đi vệ sinh.

Sau khi vào nhà vệ sinh, Ninh Dĩ Mạt càng cảm thấy có gì đó không đúng. Nhà vệ sinh của quán bar này được trang trí giống như phòng tiếp khách, trên ghế sofa có rất nhiều cô gái chen chúc nhau ngồi nói chuyện thân mật. Thấy cô đi vào, tất cả đều nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Cảm giác này, giống như cô là một con cừu nhỏ vô tình đột nhập vào lâu đài của ma cà rồng. Cô vội vàng cúi đầu vào nhà vệ sinh, chốt cửa thật chặt. - chuyển ngữ bởi Hạ Tuyết của autumn.nolove

Lúc này, cuối cùng cô cũng nhận ra hóa ra nơi này là quán bar dành cho những người đồng tính nữ. Cô ngơ ngác đứng trong phòng, có chút bối rối. Giọng nói và tiếng cười mập mờ của hai cô gái vang lên từ vách bên cạnh. Ninh Dĩ Mạt cắn răng, giải quyết “nỗi buồn trong bụng" rồi đẩy cửa đi ra. Cùng lúc đó, cánh cửa bên cạnh mở ra, một cô gái tóc ngắn cười đùa đẩy cô gái tóc dài còn lại vào tường, hai người đứng hôn nhau giữa đường không chút ái ngại.

Ninh Dĩ Mạt xấu hổ đến toát mồ hôi, vô tình nhìn bọn họ, một cái liếc mắt khiến cô phải thảng thốt, theo bản năng thốt ra hai chữ:

- Đào Đào...

Chương kế tiếp