Ảnh Đế Nhà Tôi Có Chút Dễ Thương

Chương 19

Hai anh em Kim gia tuy cách nhau 4 tuổi nhưng hoàn toàn không có khoảng cách thế hệ, ngày nào cũng chơi đùa với nhau, giây trước vì xem tivi mà lăn vào đánh nhau, giây sau ôm nhau thắm thiết. Kim Tiểu Viên rất thích cậu em trai hoạt bát đáng yêu, đặc biệt là cái mông vịt vểnh lên của em trai, đó là cái mà nhiều nữ sinh hâm mộ cũng không có được.

Năm đó lần đầu tiên từ trong lòng mẹ nhận lấy viên thịt nhỏ nhăn nhúm này, Kim Tiểu Viên cảm thấy thật mới lạ, đây chính là em trai nha, thật nhỏ. Kim Tiểu Đào nằm im không khóc cũng không nháo, mút ngón tay cái của mình, nhìn thấy anh trai đang nhìn chằm chằm, cho rằng người ta đang đùa với nó liền nghiêng đầu bật cười. Các y tá đều bị tiếng cười to lớn của đứa nhỏ này làm cho tim run lên, Kim Tiểu Viên vẫn rất vui vẻ, từ hôm nay trở đi cậu chính là anh trai của viên thịt nhỏ này.

Nhà họ Kim tuy rằng là nhà giàu mới nổi, nhưng người ta là nhà giàu mới nổi cần cù, chăm chỉ, chân thật, cho nên cho dù là hai anh em Kim gia là phú nhị đại cũng không có giống như trong phim thần tượng được đưa vào trường quý tộc tư nhân, mà là học ở một ngôi trường rất phổ biến ở gần đấy. Nhưng như người ta vẫn nói, Kim luôn tỏa sáng, đúng vậy, hai tiểu Kim Tử của Kim gia từ khi đi học đã rất nổi tiếng, luôn được nhiều người vây quanh.

Kỳ thật nói đến cũng rất bình thường, gia cảnh không tệ là thứ yếu, chủ yếu do ngoại hình của anh em Kim gia là hạng nhất. Kim Tiểu Viên thì yên tĩnh một chút, sở thích lớn nhất chính là nghiên cứu công thức nấu ăn cùng đem công thức nấu ăn thực thể hóa, ban đầu vẫn là mẹ Kim phụ trách mỗi ngày mang cơm cho bọn họ, về sau kỹ thuật nấu nướng của cậu đã vượt qua mẹ Kim, chính mình lại thích khuấy động món ăn mới, mẹ Kim đơn giản buông tay mặc kệ, đem nhiệm vụ cơm trưa của hai anh em đều giao cho cậu.

Mỗi buổi trưa hộp cơm của anh em Kim gia mở ra, các bạn học lập tức từ các ngóc ngách trong phòng học chen chúc tới, một mảnh đầu đen nhỏ áp áp tiến lại gần tò mò xem Kim Tiểu Viên lại làm gì ngon. Kim Tiểu Viên đôi khi cố ý làm nhiều hơn một chút mời các bạn cùng lớp nếm thử.

"Kimbap ngon không?" Kim Tiểu Viên cười tủm tỉm hỏi.

Đứng trước mặt là bạn thân nhất của Kim Tiểu Viên... rõ ràng cậu bé nhỏ hơn cậu hai tuổi nhưng lại cao hơn cậu, thành thục ổn trọng hơn cậu, đáng yêu lại đẹp trai, thiếu niên thiên tài nhảy hai cấp – Thẩm Đồng. Mà giờ phút này quang mang cơ trí trong mắt hắn đổi thành một chút lệ quang, đã kích động không biết nói cái gì mới tốt:

"Ô ô, ca, ăn ngon, em chết không hối tiếc."

"Hắc hắc, vậy bài tập toán hôm nay mang đến cho ca xem đi."

Tất nhiên, sẽ thỉnh thoảng yêu cầu một chút đặc quyền... chỉ thỉnh thoảng thôi thôi...

Không giống như Kim Tiểu Viên, em trai Kim Tiểu Đào hiếu động, các loại thể thao không có cái nào không thích, không có cái nào không tham gia, cũng không có cái nào không am hiểu, nhưng điều khiến hắn mê nhất chính là bóng đá. Kim Tiểu Viên từng cầm đề thi 50 điểm của em trai chê cười cậu.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

"Anh nói Kim Mông này, chỉ số thông minh của em toàn bộ dùng cho thể thao đi?”

Kim Tiểu Đào liếc cậu một cái, hừ một tiếng, từ sau lưng lấy ra bài thi 52 điểm mà anh trai vụng trộm giấu đi.

"Kim Hoa Hoa, đừng có mà chó chê mèo lắm lông được không?"

"Anh cao hơn em hai điểm!"

"Chậc chậc, anh cho rằng em không biết bài thi này tổng điểm là 120 sao? Anh trai à, cùng một gốc, cứ thích tìm nhau gây chuyện làm gì?"

Kim Tiểu Viên xấu hổ, toàn bộ IQ của cậu đều dành cho việc nấu ăn hết rồi.

Cùng em trai tương thân tương ái, ngẫu nhiên lại tương ái tương sát với nhau, Kim Tiểu Viên vô tư lớn lên, mở ra tuổi 17 vũ bão.

Bước vào cao trung, Kim Tiểu Viên phát hiện, bên cạnh không biết bắt đầu từ khi nào, các bạn cùng lớp đều biến thành một đôi. Phía sau lớp học, bên cạnh thanh xà kép của sân trường, góc phòng tự học, thậm chí căng tin đều tràn ngập các loại cảnh tình nhân thể hiện ân ái, trong khuôn viên trường khắp nơi đều là bong bóng màu hồng ngọt ngào. Kim Tiểu Viên vốn thờ ơ với những thứ này, trên mạng đều nói, tú ân ái sẽ chết nhanh các người không biết sao? nhưng khi cả lớp 20 nam sinh chỉ còn lại có cậu độc thân, cậu mới giật mình phát hiện ra mình vẫn luôn xem nhẹ một vấn đề... tại sao cậu không có bạn gái??? Ngay cả đứa răng hô trong lớp cùng em gái răng hô đến tặng thư tình hai ngày trước đã tu thành chính quả!!!

Kim Tiểu Viên cảm thấy thật sự rất khó đối mặt, cậu tính cách, dung mạo, tài hoa đều có, tuy không có ai để tỏ tình nhưng sao không có cô gái nào đến tỏ tình cậu? Vì vậy, cậu mặt dày đi khắp nơi xin lời khuyên.

"Tại sao không thích cậu? Bởi vì cậu quá xinh đẹp, làm bạn gái cậu sẽ căng thẳng đến mức nào chứ, căng thẳng sẽ trở nên hói đầu đó!"

Này, cậu không xinh đẹp, nhưng lại đẹp trai.

"Tại sao không thích cậu? Bởi vì cậu yêu sạch sẽ, quá hiền lành, không giống như con trai."

Này, yêu sạch sẽ và biết nấu ăn, không phải là con trai sao? Đây là mới là nam nhân tốt, các người có hiểu không?

"Tại sao không thích cậu? Ai nói tôi không thích cậu, chẳng qua là loại thích đối với em trai mình cơ.”

Này, ai muốn có tỷ tỷ chứ...

"Tại sao tôi không thích cậu? Bởi vì cậu trắng hơn tôi!"

"Tại sao em không thích anh? Bởi vì làn da của anh đẹp hơn của em!"

"Tại sao em không thích anh? Bởi vì vòng eo của anh gầy hơn của em!"

"Tại sao lại không thích cậu? Bởi vì cậu đứng cạnh tôi, tôi lập tức trở thành một tên thô bạo, chết tiệt, tôi phải tìm một người thô bạo hơn tôi.

Kim Tiểu Viên im lặng, nước mắt giàn giụa, này, dạo này mì trắng không địch nổi ngũ cốc...

Tuy rằng còn chưa kịp yêu sớm đã qua tuổi yêu sớm, nhưng Kim Tiểu Viên không bỏ cuộc, trong kỳ thi tuyển sinh đại học, cậu dứt khoát điền đăng ký nguyện vọng vào một trường đại học sư phạm của thành phố, hừ hừ, tỷ lệ nam nữ trong đại học sư phạm là 1:10, cậu không tin không vớt được một bạn gái!

Khai giảng, Kim Tiểu Viên là sinh vật giống đực duy nhất trong lớp, hơn nữa dựa vào ngoại hình xuất chúng của cậu quả nhiên vừa bước vào lớp học chính là một mảnh tiếng thét chói tai, nhưng kỳ quái chính là, các nữ sinh sau khi thét chói tai không có lập tức vây quanh, mà là kích động tụ tập cùng một chỗ nhìn cậu, vừa líu ríu thảo luận cái gì. Trong lúc đó thỉnh thoảng có thể nghe thấy mấy tiếng giống như "Thụ", "Tiểu Bạch", "Bà xã", Kim Tiểu Viên gãi gãi đầu, đây là náo loạn gì vậy, lúc tiểu học còn có con gái nhào về phía cậu đấy, sao lên đại học ai nấy đều rụt rè là sao?

Sau này khi quen thuộc với các nữ sinh, Kim Tiểu Viên bày tỏ sự nghi ngờ của mình, các nữ sinh phá lên cười, một cô gái tên Từ Hân vừa lau nước mắt, vừa lấy từ trong ba lô ra một chiếc túi lớn, một chồng truyện tranh——Ngây thơ, lãng mạn.

"Tiểu Viên Viên thân mến, cầm về đọc đi."

Kim Tiểu Viên ôm chồng truyện tranh đi về ký túc xá, vừa đi vừa oán thầm: Nữ sinh bây giờ làm sao vậy, trong túi sách nhét nhiều truyện tranh như vậy thì đến lớp như thế nào, không giới hạn trọng lượng sao?Vì sao bảo cậu đọc chứ, hỏi cũng không nói, một đám cười quỷ dị, thậm chí còn yêu cầu cậu chia sẻ kinh nghiệm đọc sách của mình với họ sau khi đọc xong. Chẳng lẽ sau khi đọc xong còn phải viết nhận xét?

Đi tới cửa ký túc xá, Kim Tiểu Viên nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm rắc rắc, trong lòng cả kinh, có chuột? Bởi vì hai tay đều bận, Kim Tiểu Viên liền lấy chân đá văng cửa ký túc xá, chỉ thấy Thẩm Đồng nằm trên giường của cậu như một đại gia, vừa chơi điện thoại di động vừa nắm đồ ăn vặt của cậu đến ăn.

"Cái con hàng này, lại trèo tường tới ăn vụng!" Kim Tiểu Viên hừ hừ vung nắm đấm nhỏ.

"Hắc hắc, anh, ai bảo chúng ta cách gần như vậy chứ, phải thường xuyên đến cửa để gia tăng tình cảm huynh đệ chứ. Trưa hôm nay có gì ngon không?"

Nói đến lại là nghiệt duyên, trường đại học xếp thứ hai toàn quốc Thẩm Đồng thi đậu và đại học sư phạm nơi Kim Tiểu Viên học chỉ cách nhau một bức tường, còn là loại hàng rào sắt có nhiều hoa văn rỗng. Cậu bé Thẩm Đồng phát huy ưu thế chân dài của mình, một hơi vượt qua không tốn sức.

Trường của cậu không có ưu điểm nào khác, nhưng trường học được sửa chữa tốt, mỗi ký túc xá đều có một cái bếp. Điều này có thể thuận tiện cho một con sâu gạo nào đó, Kim Tiểu Viên nghiêm trọng hoài nghi hắn từ bỏ đại học số một quốc gia chính là vì đến chỗ cậu cọ ăn uống.

"Việc lớn cả đời còn chưa giải quyết, ăn cái gì mà ăn?" Kim Tiểu Viên ném một chồng truyện tranh thật dày lên giường, lắc lắc cánh tay đau nhức.

“Đời người có gì to tát?” Thẩm Đồng tùy ý liếc nhìn bộ truyện tranh trên giường, mắt lập tức sáng lên, lúng túng ngồi dậy, nhìn Kim Tiểu Viên trên dưới trái phải mấy lần,

"Ánh mắt gì đây? X quang sao? Sao nhìn tôi như thế?"

Thẩm Đồng đặt đồ ăn vặt xuống, chỉ vào cuốn truyện tranh, nhếch mép cười nói với Kim Tiểu Viên: “Này, anh, rốt cuộc anh cũng thông suốt rồi sao.”

"Thông suốt cái gì?" Kim Tiểu Viên bó tay tòan tập, nam nữ bây giờ sao lại khó giao tiếp như vậy, "Quyển sách này là của nữ sinh lớp tôi, tôi chẳng qua chỉ oán giận một câu vì sao không có bạn gái, họ cười tôi thì thôi đi, còn cứng rắn nhét cho tôi nhiều truyện tranh như vậy còn bảo tôi về nghiên cứu, sau đó còn muốn trao đổi tâm đắc, cái này cùng tôi không có bạn gái có nửa hào quan hệ sao?”

Trong lòng Thẩm Đồng tán thưởng một tiếng, ánh mắt của các hủ nữ quả nhiên nhạy bén, sau đó lau đồ ăn vặt quanh miệng, ngồi nghiêm chỉnh: "Anh, có quan hệ, quan hệ lớn đó, anh biết anh vì sao vẫn không có bạn gái không?”

Kim Tiểu Viên nhìn vẻ mặt cao thâm khó lường của vị bạn trí tuệ cao này, trong lòng mơ hồ có chút sợ rụt rè.

"Vì, vì cái gì?”

"Bởi vì anh là thụ đó!"

Chương kế tiếp