Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài

Chương 78: Cuộc cạnh tranh của các nhà xuất bản
Sau hai ngày bị bắt, cảnh sát tìm được bằng chứng Kali Cyanua từ phòng thí nghiệm hóa học của Chủ tịch Phương, cũng tìm được lịch sử nhờ mua sắm đã bị anh ta xóa bỏ trong tài khoản của mình.

Bằng chứng như núi, Phương Đào nhận tội.

Hệ thống tổng kết cuối cùng cũng tới ngay sau đó.

[Tên nhiệm vụ: Vụ án mưu sát vườn trường ( đã hoàn thành )]

[Thưởng phạt nhiệm vụ: 20 điểm giá trị dũng khí, 10 điểm giá trị cống hiến đặc biệt (tìm được chứng cứ quan trọng trước cảnh sát) ]

[Ghi chú 1: Giá trị dũng khí nhưng dùng để rút thẻ (bình thường), mỗi lần mất 5 điểm; giá trị cống hiến có thể dùng cho rút thẻ (đặc biệt), mỗi lần tốn 10 điểm]

[Ghi chú 2: Giá trị danh tiếng đã khôi phục, mức độ giới hạn được mở ra một lần nữa]

[Hệ thống: Mức độ giới hạn đã được mở ra một lần nữa, bây giờ là lúc rút thẻ, có bắt đầu rút thẻ không?]

“Có.”

[Thẻ giới hạn đang được rút ra]

[Đã rút xong]

[Tên: Thẻ trạng thái - Năm giác quan]

[Nội dung miêu tả: Tùy ý cường hóa một số bộ phận như mắt, tai, miệng, mũi, lưỡi trong đó, đạt được năm giác quan vượt xa người thường]

[Ghi chú: Năm chọn một, cơ sở cường hóa 50%, thời gian mỗi lần liên tục ba phút/lần, làm lạnh thời gian 24h; giá trị dũng khí có thể duy trì thời gian cường hóa liên tục, 1 điểm = 1 phút, có thể tăng cường biên độ, mỗi 50% mất 10 điểm; nhưng dùng giá trị cống hiến đặc biệt gia tăng mở ra trạng thái, 10 điểm = 1 giác quan]

Thẻ giới hạn mới vẫn sử dụng tốt như cũ, nhưng Giãn Tĩnh bấm đốt ngón tay tính toán, bắt đầu cảm thấy đau lòng.

Thời gian miễn phí sử dụng chỉ có ba phút, mở thêm một cái còn phải mất 10 điểm giá trị cống hiến, đồng thời mở ra, còn phải tiêu thêm 10 điểm giá trị dũng khí nữa.

Nếu muốn đem tăng cường độ lên gấp đôi thì lại tốn 10 điểm nữa.

Bị hố, bị hố rồi, cuối cùng hệ thống rút thẻ cũng lộ ra mặt thật rồi, bắt đầu vặt tiền.

May mắn vẫn còn miễn phí.

Giản Tĩnh thử một lần cường hóa vị giác, dùng để uống canh gà Khang Mộ Thành đưa tới.

Chậc, hương vị tươi ngon của thịt gà, chân giò hun khói, măng, nấm đông cô, giống bỏng ngô nhảy nhót trên đầu lưỡi, nếm được hương vị nào cũng rõ ràng.

Uống ngon.

Cô uống sạch một bát lớn chỉ bằng một hơi, giữa trán đổ mồ hôi.

Mà Khang Mộ Thành ngồi ở đối diện cô, đang cầm bản thảo mới được in ra sửa chữa.

“Được rồi.” Cuối cùng vị biên tập ma quỷ cũng tuyên bố công việc của cô đã kết thúc: “Em không cần phải bận tâm đến những chuyện tiếp theo, muộn nhất một tuần sau anh sẽ sắp xếp cho em vào xưởng in.”

Giản Tĩnh kinh ngạc: “Nhanh như vậy à?”

Giao xong bản thảo trực tiếp đưa đi in ấn, hiệu suất này cũng quá cao rồi đấy?

“Chờ em giao bản thảo xong anh mới sắp xếp thì rau kim châm cũng lạnh rồi.” Khang Mộ Thành khẽ cười chế giễu: “Bìa mặt và tranh minh họa đều đã xong từ lâu, anh cũng đã xác nhận xong giấy in rồi, anh đã để lại cho em số xuất bản ngay từ lúc em mới viết chương đầu cơ, tuần này chờ qua xét duyệt.”

Ngành xuất bản quá phát đạt, khiến cho các công việc liên quan cũng đạt được hiệu suất cao và đơn giản hơn, Kim Ô là doanh nghiệp có nhãn hiệu lâu đời, cả một quá trình có nhắm mắt lại cũng đều có thể qua.

Khang Mộ Thành nói: “Anh định chạy cho kịp tết Nguyên Đán, làm sản phẩm được giới thiệu đầu tiên trong đầu năm nay của Kim Ô.”

Cái gọi là sản phẩm giới thiệu đầu tiên trong năm mới giống như 11-11 tháng vậy, là ngày lễ chúc mừng do người làm ăn kinh doanh tự nghĩ ra, chẳng qua bên này là do các nhà xuất bản tạo ra vào dịp tết Nguyên Đán mỗi năm. Mỗi nhà xuất bản đều cần phải long trọng đưa ra một đống sách mới, chính là sản phẩm giới thiệu đầu tiên trong năm mới.

Bình thường mà nói, sản phẩm giới thiệu đầu tiên trong năm mới là tác phẩm nổi trội trong một năm tới của nhà xuất bản, chật lượng đều không tồi, dịp lễ Tết người đọc cũng có tiền nhàn rỗi, nên trước giờ tỷ lệ mua sắm rất cao.

Cùng lúc đó, đây cũng là thời điểm cạnh tranh giữa các nhà xuất bản.

Giảm giá, nạp phí, tặng quà đều là những thao tác cơ bản, điều quan trọng nhất tự nhiên là hội ký kết hợp đồng.

Khác với ký kết hợp đồng mua bán lần trước của Giản Tĩnh, nhà xuất bản cạnh tranh là tác giả của nhà xuất bản A với nhà xuất bản B, xem nhà ai có người đến ký kết mua bán nhiều hơn.

So kè hăng hái, tôi ở đầu con phố này, anh ở phố đối diện, cùng nhau xem đến cuối cùng nhà nào có người xếp hàng nhiều hơn, thống kê số lượng người thực tế, phải nói kích thích nhường nào.

Bởi vậy vì thể diện, những tác giả tham gia hội ký kết hợp đồng Nguyên Đán cần phải có sức kêu gọi nhất định, cũng giống như diễn viên phải gánh doanh số phòng vé vậy, người đọc chịu xếp hàng thành đội kiếm doanh số tiêu thụ giúp bạn chỉ vì tên tuổi của bạn.

Trước đây Giản Tĩnh chưa từng được tham gia vào các tác phẩm giới thiệu đầu năm, một là không trùng khớp, trước tết vẫn chưa viết xong sách, hai là do Khang Mộ Thành không dám gây áp lực này cho cô.

Nhỡ đâu bị thua, cô tự trách mình thì phải làm sao?

Bạn nhỏ da mặt mỏng, không giống như những tác giả khác đã luyện được lòng dạ sắt đá từ lâu, cạnh tranh hăng say còn sẽ đi đến bên chỗ người ta dò hỏi kẻ địch.

Nhưng năm nay lại không giống.

Khang Mộ Thành hỏi cô: “Em có ý kiến gì không?”

Giản Tĩnh không rõ tình hình trước mắt, tất nhiên lắc đầu.

Anh không khỏi nở nụ cười: “Như vậy mới đúng.”

“Vậy tiếp theo em cần phải nghỉ ngơi cho tốt, những chuyện khác cứ để cho anh.” Khang Mộ Thành nói: “Anh nhận được tin tức, sợ rằng năm nay sẽ có một trận đánh ác liệt, cần phải chuẩn bị cho tốt.”

Lời này không giả.

Vẫn còn chưa hết một nửa tháng mười hai, các nhà xuất bản đã bắt đầu phô bày đủ loại bản lĩnh của mình.

Hạ Tinh ngồi tù, Thần Tinh mất một viên đại tướng, lập tức nâng đỡ một vị tác giả mới. Nói là ‘mới’ thật ra cũng là một gương mặt quen thuộc, người ta đã viết tự truyện của mình trên mạng, kể về câu chuyện tình yêu của bản thân với quý tộc Châu Âu ở nước ngoài, thu hút không ít bạn đọc. Sau khi Thần Tinh ký kết với cô ta lập tức sắp xếp xuất bản tự truyện.

《 Cô bé lọ lem phiên bản đời thực, mối tình có một không hai của người con gái bình dân với quý tộc Châu Âu》

《 Yêu em không để ý tới hết thảy mọi chuyện bên ngoài, những ngày tháng chạy trốn cùng “Vương tử”》

《 Lâu đài nở rộ hoa hồng, là tình yêu anh đã vượt qua giai cấp,...》

Nhiệt độ lập tức sôi trào.

Mọi người đều rất tò mò, cuộc sống của quý tộc sẽ như thế nào, cách đối nhân xử thế của quý tộc lại ra sao, họ dùng nhãn hiệu gì hay đi những đâu.

Phải công nhận rằng Tinh Thần rất giỏi làm những việc này, giành lên tiếng trước để đoạt người, trong thoáng chốc đã thu hút được không ít sự chú ý của mọi người.

Theo sau phát lực chính là nhà xuất bản Băng Kính, nhà họ lấy xuất bản truyện tranh, vở tập vẽ hay album chân dung, album ảnh cùng các tập tranh nổi tiếng, dưới quyền quản lý có không ít các tác giả truyện tranh có tên tuổi, còn đầu tư vào rất nhiều trò chơi.

Lần này bọn họ mua bản quyền một bộ truyện tranh cho nhi đồng, thiết kế in ấn một lần nữa, lấy danh nghĩa ‘Trở về thơ ấu, không quên sơ tâm’, cho lên giá lần thứ hai.

《 Khi còn nhỏ không mua nổi sách, cuối cùng bây giờ cũng có thể mua làm kỷ niệm. 》

《 Bù đắp tiếc nuối tuổi thơ, XX tăng thêm phiên ngoại, muốn biết kết cục của họ sao? 》

《 Thời gian hai mươi năm thấm thoát trôi qua, chỉ có sơ tâm chưa từng thay đổi, tôi đã đến rồi, bạn có khỏe không?》

Thời thơ ấu ai mà chẳng từng theo dõi phim hoạt hình trước TV chứ? Người nào chẳng lén xem truyện tranh dưới bàn học? Chiêu bài tình cảm này làm rất tốt, không ít người nhớ tới kỷ niệm xưa mà mua một bộ về nhà, chính mình không xem nhưng có thể cho con cái trong nhà xem cũng được.

Đây cũng coi như người truyền thừa hai đời nhỉ.

Mà Kim Ô thì sao?

Họ đẩy chính là tác phẩm được lưu lại của một vị tác giả nổi tiếng thời kỳ dân quốc, cách hơn năm mươi năm mới tìm lại được bản thảo. Phần bản thảo này đã bị lưu lạc ra nước ngoài rất nhiều năm. Chủ tịch Khang đã phải bận rộn trước sau thật lâu mới có mua lại được từ trong tay người khác. Sau đó lại tìm đến thế hệ sau của vị đó ký kết thỏa thuận độc quyền xuất bản, vẫn luôn giấu giếm rất kỹ, chỉ chờ ra tay vào lúc này.

Mà món nợ phong lưu của vị tác giả này cũng không ít, nghe nói trong tác phẩm để lại có bức thư ông ấy viết cho một người tình của mình, là một vị ông ấy yêu thật lòng nhất trong số đó.

《Vòng đi vòng lại duyên tới là em, vén bức màn bí ẩn về tình yêu chân thành》

《Tác phẩm xưa phủ bụi, lời yêu chưa từng thốt ra khỏi miệng, tuyệt bút tặng cho người tình》

《Chân ái không có ngôn từ, đột nhiên tỉnh ngộ, dùng hết cuộc đời mới tìm được người tình linh hồn》

Phải biết rằng, mấy người tình của tác giả này mỗi người một vẻ, có người là thiên kim của gia tộc lớn cao quý, một người là danh viện ngày xưa tài hoa hơn người, còn có một nhân vật truyền kỳ đã xuất gia.

Mỗi người đều có người ủng hộ mình, mọi người đều cảm thấy bản thân trở thành fan hâm mộ của nhân vật lịch sử mới là chân ái.

Chính vì thế mánh lới tung ra, đánh nhau loạn xạ.

Suốt hơn nửa tháng, các nhà xuất bản đều anh hát xong thì tôi lên đài, ai nấy không ngừng tung ra át chủ bài của mình, tất nhiên cũng không thể thiếu được chuyện giẫm đạp lẫn nhau rồi, phải nói là chiến đấu cực kỳ hăng say.

Quần chúng vây xem vừa kiếm hời vừa xem kịch hay, cực kỳ vui sướng.

Cũng đúng lúc này ‘Bác sĩ ác ma 2’ đã bắt đầu được tuyên truyền. So với poster đen tuyền của bộ thứ nhất, bộ thứ hai chọn hai màu trắng đen, bên chỗ màu đen là một chiếc áo blouse trắng cùng với một ống nghe khám bệnh, một trái tim tượng trưng cho ác ma ăn thịt người nhưng lại cứu người. Còn chỗ trắng bên kia lại là một bóng đen, một bàn tay cầm đao, một bàn tay giấu đi thoạt nhìn thần bí khó dò.

Một poster tuyên truyền như vậy vừa được tung ra, mọi người lập tức biết có nhân vật mới.

Nếu chỉ như thế tất nhiên không có cách nào cạnh tranh với các nhà khác. Nhưng Khang Mộ Thành đã canh kỹ thời gian là cuối tháng mười hai, ‘Bác sĩ ác ma’ của đạo diễn Hoàng bên kia sẽ đóng máy.

Sách và phim tuyên truyền cùng nhau, lôi kéo người hâm mộ của các diễn viên, Kim Ô bên này cũng đưa ra ưu đãi: Mua quyển 1 hoặc quyển 2 của ‘Bác sĩ ác ma’ sẽ tặng poster có ký tên, nếu mua hai tập thì tặng gối ôm, cốc gì đó.

Cứ như vậy, ‘Bác sĩ ác ma’ cũng trở nên hot, một năm này Giản Tĩnh lại vô cùng hoạt bát, cứ cách ba đến năm hôm lại được lên tin tức, coi như cũng đã quen mặt với mọi người.

Nhưng Giản Tĩnh lại cảm thấy chuyện này chắc không phải là toàn bộ kế hoạch của Khang Mộ Thành.

Ác ma 1 bị phê bình thê thảm, hại ‘cô’ trực tiếp tự sát, thù này không nhắc tới thì thà rằng không báo.

Đêm bình yên cứ trôi qua như vậy, lễ Giáng Sinh qua đi thì Nguyên Đán đã tới.

Ngày đầu tiên của năm 2021, sau trận tuyết bầu trời quang đãng.

Giản Tĩnh thay một chiếc váy lông cừu kết hợp với giày nhung cao cổ, đội chiếc mũ Beret, vô cùng buồn ngủ đi tới nơi trận đấu diễn ra.

Hội ký tên mua bán đầu năm mới được tổ chức trong khách sạn, các nơi khác đều chật kín. Vừa khéo trong trung tâm thành phố có hai khách sạn năm sao hơi đối diện nhau, chỉ cách một ngã tư đường, rất thích hợp để làm nơi thi đấu.

Cửa khách sạn đã giăng đầy biểu ngữ, poster bóng bay các loại, bên ngoài tường của tòa nhà cũng treo các poster cực lớn, viết rõ tên nhà xuất bản cùng với tác giả bán sách mới.

Bất kể người nào đi ngang qua nơi đây đều không thể bỏ lỡ trận thi đấu tuyên truyền ngày hôm nay.

Giản – dân ngoại tỉnh - Tĩnh vô cùng kinh ngạc trước trận đấu này.

Hiện tại vẫn chưa tính là trễ, bên trong khách sạn cũng được trang trí hoàn toàn mới, không chỉ chiếm dụng rất nhiều phòng là kho chứa, hội ký tên được trang trí giống hết hiện trường tổ chức đám cưới, khắp nơi đều dựng cảnh, chỗ nào cũng bày hoa tươi.

Lễ đường chia làm từng khu, mỗi tác giả đều có vị trí riêng của mình, ngay cả ghế cũng được chế tạo đặc biệt.

Chỗ ngồi của Giản Tĩnh là một chiếc ghế màu đen, mọc hai chiếc sừng của ác ma, trên bàn đều sách ‘Bác sĩ ác ma’. Bên cạnh bày đầy túi quà, người mua sách muốn kí tên đều có thể nhận lấy một phần quà tặng.

“Thật sự sẽ không lỗ vốn đấy chứ?” Cô hỏi Khang Mộ Thành.

Anh nói: “Sẽ không.”

Giản Tĩnh giữ lại ý kiến. Cô hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, tất cả mọi người đều đang bận rộn, chính mình tìm được vị trí rồi ngồi xuống: “Anh cứ bận việc của mình đi, tự em chờ ở đây không sao đâu.”

Khang Mộ Thành thật sự rất bận, buổi ký tên hôm nay không phải là chuyện của một mình tác giả, mà còn là chuyện của nhà xuất bản nữa. Anh thấy Giản Tĩnh không có vấn đề gì thì xoay người định rời đi.

Nhưng lúc sắp đến cửa lại đột ngột vòng trở về, một lần nữa xuất hiện trước mặt cô.

Giản Tĩnh: “?”

Khang Mộ Thành nâng tay lên, dùng sức đè đầu cô rồi nói: “Đừng lo lắng, tất cả đã có anh.”

Giản Tĩnh: “…”

Anh hỏi: “Đã biết chưa?”

Cô gật đầu.

Lúc này anh mới hài lòng rời đi.

Giản Tĩnh thở dài, lấy gương trang điểm từ trong túi xách rồi mở ra, mang lại chiếc mũ Beret mà anh ấn bẹp, điều chỉnh một chút độ nghiêng. Sao cứ thay đổi liên xoành xoạch như vậy chứ? Chẳng trách vẫn chưa có bạn gái.

Khoảng chín giờ, người đọc lần lượt tới đây.

Lần này Kim Ô có tổng cộng năm vị tác giả đến, đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới, hơn nữa nghiệp vụ không trùng nhau, chia ra viết năm loại là lịch sử, tình yêu, huyền huyễn, hiện thực và trinh thám.

So sánh mà nói thì lịch sử, tình yêu cùng huyền huyễn được mọi người quan tâm hơn nhiều, hiện thực và trinh thám lại ít hơn đôi chút.

Nhưng trước bàn của Giản Tĩnh lại có rất nhiều người xếp hàng.

Bộ ‘Bác sĩ ác ma 1’ có người đọc cũ ủng hộ, vốn dĩ đã có một đám độc giả trung thành, cộng thêm fan hâm mộ của các diễn viên chính trong phim. Bọn họ không biết thần tượng của mình diễn cốt truyện gì nên không hề keo kiệt mà tiêu một khoản để mua sách. Bởi vậy số lượng người không tính rất đông nhưng lại duy trì cực kỳ ổn định, vẫn không ngừng có người tới.

Giản Tĩnh vùi đầu ký tên, nhân tiện chụp ảnh, vội đến tối tăm mặt mũi. Mãi đến tận giữa trưa ăn cơm mới có thể thở dốc.

Mọi người xúm lại ăn cơm cùng nhau chắc chắn sẽ tán gẫu.

Tác giả lịch sử: “Người đến Thần Tinh cách vách rất đông, bên ngoài xếp chật ních.”

Tác giả hiện thực: “Một nửa là mời đến.”

Tác giả tình yêu: “Tôi vừa mới nghe người ta nói, người ta kéo cả chồng mình đến đấy.”

Tác giả huyền huyễn: “Là quý tộc Châu Âu kia ấy hả?”

Tác giả tình yêu: “Thuê đấy.”

Tác giả lịch sử: “Những cô bé mặc trang phục giống hệt nhau kia đều đến xem anh ta phải không?”

Tác giả huyền huyễn: “Trời ơi, đó là ban nhạc nữ, chính là loại chạy nhảy hát hò ấy.”

Tác giả hiện thực: “Là người tham gia tiết mục tuyển idol trước kia đúng không? Vợ tôi cũng đang xem.”

Tác giả tình yêu: “Đúng rồi, chính là mấy người kia, Thần Tinh dốc cả vốn liếng rồi.”

Tác giả huyền huyễn: “Hạ Tinh xảy ra chuyện, người mới không gánh nổi, trông quý tộc kia cũng rất bình thường.”

Tác giả tình yêu: “Cô từng gặp rồi hả?”

Tác giả huyền huyễn: “Trong nhóm có ảnh.”

Giản Tĩnh không tham gia câu chuyện, nhưng đã lấy di động ra.

Quả nhiên, gián điệp của Kim Ô đã ẩn núp bên trong khách sạn đối diện. Chụp được người tự xưng là quý tộc Châu Âu kia. Khách quan mà nói, trông vẻ ngoài anh ta cũng bình thường, chẳng qua có khuôn mặt của người nước ngoài.

“Không đẹp trai.” Giản Tĩnh nói.

“Lỗ chân lông quá lớn, trông già.” Tác giả tình yêu sắc bén nhận xét: “Tôi thấy chính là tới nước mình để kiếm chác, cái gì mà quý tộc Châu Âu chứ, lừa các cô gái nhỏ mà thôi.”

Tác giả huyền huyền nói: “Cô phải thừa nhận thôi, Thần Tinh có nhiều người đọc nữ, sức tiêu dùng của phụ nữ mạnh hơn.”

Mọi người đều đồng loạt im lặng.

Lời này không giả, trong đám người tiêu dùng đến mua sách, sức tiêu tiền của phụ nữ mạnh hơn đàn ông nhiều, mà những cô gái trẻ trong độc giả đọc tiểu thuyết lịch sử huyền huyễn hiện đại chiếm tỷ lệ rất ít.

Tuy rằng hôm nay người đọc nam cũng không ít, nhưng nếu người đọc nam có bạn gái đi Thần Tinh hay là Kim Ô thì đáp án không cần nói cũng biết.

Không có bạn gái? Tới Băng Kính ở con phố khác rồi… Người ta có truyện tranh trò chơi bản giới hạn.

Giản Tĩnh cắn chiếc đũa, trong lòng nghĩ thầm, năm nay Thần Tinh vì thu hút người đọc nam, còn cố ý mời ban nhạc nữ đến hỗ động, lẽ nào Kim Ô bên này thật sự không định nghĩ cách hấp dẫn người đọc nữ lại đây sao?

Đây không giống tác phong của Khang Mộ Thành.

TYT & Thảo Vân team
Chương kế tiếp