Biển Thủ

Chương 83: Đêm sáng (h)
Nhiếp Trinh có chút nóng nảy.

Anh vừa hôn Hạ Nhất Dung vừa cởi áo khoác của mình ra.

Hạ Nhất Dung lặng lẽ mở mắt, nhìn thấy thường phục màu xanh biếc ở bên chân, vải vóc cứng rắn, tùy ý ném trên mặt đất cũng có hình dạng.

Trước mắt là lông mi dài mà dày, mũi của anh nằm trên má mình, thở ra khiến Hạ Nhất Dung cảm thấy có chút ngứa.

Cô chớp mắt.

Cánh tay Nhiếp Trinh co chặt lại, đưa cô về phía mình.

"Chuyên tâm."

Hạ Nhất Dung thân thể có chút bất ổn, tay đè lại một đoàn đồ mềm mại.

Động tác của Nhiếp Trinh cứng đờ, chậm rãi rút lưỡi ra khỏi miệng cô.

Ướt át mang theo bên trong môi cô, liếm qua hạt môi, cơ hồ ngậm miệng cô nói chuyện.

"Không thể dùng sức ấn ở chỗ nào, sẽ hỏng."

Hạ Nhất Dung lúc này mới biết mình đụng phải chỗ nào, mu bàn tay nâng cao, chỉ ngón tay nắm lấy chân anh mượn lực.

Nhiếp Trinh còn muốn hôn nữa, Hạ Nhất Dung nghiêng đầu né tránh, nũng nịu cầu xin tha thứ: "Tay em đau.”

Nhiếp Trinh cười ôm lấy cô ngồi trên đùi mình, cô mặc áo dài chỉ đến đùi.

Nhiếp Trinh ôm cô lại, tay liền theo đầu gối sờ lên.

Trơn trượt như tơ lụa, bàn tay anh tham luyến vuốt ve chân.

Anh vốn để Hạ Nhất Dung ngồi nghiêng trên đùi mình, cô lại đè vai anh lại, đứng dậy trong ánh mắt nghi hoặc của anh bước xuống.

Cô chỉ mặc quần lót, quần quân đội của anh vừa cứng vừa lạnh.

"Thật cứng nha."

Hai tay Nhiếp Trinh đều nhét vào bên trong nội y, xoa thịt đùi mềm mại của cô với mông đầy đặn.

Cổ họng cô khẽ ngâm, trong mắt giống như có thêm một tầng sương mù nhìn chằm chằm Nhiếp Trinh.

Vòng eo khẽ đong đưa, không biết đang cọ cái gì.

Cô mềm như tơ quấn quanh Nhiếp Trinh, vạn trượng vực sâu cũng phải kiên quyết kéo anh xuống như vậy.

Anh xoa xoa mông Hạ Nhất Dung, lại hung ác vỗ một cái.

Khàn giọng: "Lắc cái gì lắc.”

Lắc lắc khiến tâm tình anh bất ổn, chỉ muốn đem cô đặt ở dưới thân, không để cho cô châm lửa.

Hạ Nhất Dung cắn môi, đỏ bừng lên bên hai má, chậm rãi kéo nội y của mình lên cao.

Cô thấy cổ họng của Nhiếp Trinh lăn lên xuống.

Đại khái là hít mạnh một hơi, ngực chậm rãi phồng lên.

Anh mặc áo sơ mi, nút áo chỉnh tề nhưng giờ phút này đại khái là bởi vì ngực anh phập phồng, vải trước ngực căng thẳng.

Bộ ngực của cô đứng thẳng như một quả đào nhỏ, có lẽ là mùa đông lạnh, núm vú vừa tiếp xúc với không khí đã nhô ra.

Một viên phấn giống như điểm lên bảng.

Dưới bụng là quần lót màu trắng, ngoại trừ một chiếc nơ nhỏ không còn trang trí gì hết.

Cách vải, thậm chí có thể nhìn thấy màu sắc của sợi lông mu.

Nhiếp Trinh bị mê hoặc vùi ở trước ngực cô, nhắm mắt ngửi mùi cơ thể của cô, nhẹ nhàng cắn núm vú hít một hơi.

Tay từ khe mông cô vươn về phía trước, ở tiểu huyệt nhút nhát chọc một cái.

Hạ Nhất Dung dồn dập kêu một tiếng.

Bị anh vỗ mông một cái: "Không được lên tiếng.”

Giọng nói của cô giống như thuốc kích dục, anh không thể chịu nỗi.

Hạ Nhất Dung há to miệng, thập phần khó hiểu, đây cũng không phải cô có thể khống chế.

Một giây sau, đôi mắt bị Nhiếp Trinh che lại: "Đừng nhìn anh như thế này. Cô

kéo tay anh xuống, cắn nó vào miệng.”

Mông ngồi xuống, thân dưới cách quần lót cọ cọ ngón tay anh.

Không mấy cái Nhiếp Trinh liền cảm giác được ẩm ướt, trong lòng buồn cười Hạ Nhất Dung thân thể này quá mẫn cảm.

Lại ngón tay cong lên, dùng đầu ngón tay nhanh chóng trêu chọc, muốn câu ra càng nhiều nước.

Hạ Nhất Dung không kêu ra tiếng, lại hé miệng thở dốc, tiếng thở dốc dài đến trêu người.

Cô cố ý dựa vào bên tai Nhiếp Trinh, thấy lỗ tai anh đỏ rực, cổ cũng nổi da gà.

Động tác Nhiếp Trinh càng lúc càng nhanh, mật dịch như anh mong muốn dần dần nhiều, làm ướt vải.

Hạ Nhất Dung cũng theo động tác của anh chủ động vặn vẹo trước sau, nhắm mắt lại thân thể ngửa ra sau, cảm giác âm vật cùng tiểu huyệt đều càng thêm mãnh liệt.

Cô thậm chí có thể cảm giác được tiểu huyệt của mình trong lúc co rút không ngừng phun nước ra ngoài.

Âm vật càng ngày càng ngứa, rõ ràng trở nên lớn hơn nhưng cần kích thích mạnh mẽ hơn.

Nhiếp Trinh mở chân cô ra, cởi quần lót ra, đặt cô trên thảm và tự mình cúi xuống.

Anh cẩn thận hoa huyệt cô ra, thấy bên trong nước chảy không ngừng.

Giống như lữ khách khát nước cực kỳ, cảm kích mà mở miệng liếm nước bọt.

Hạ Nhất Dung ưỡn thắt lưng, dùng khuỷu tay chống lên người trên, nhìn Nhiếp Kỳ chôn ở giữa đùi mình.

Loại cảm giác này không giống với dùng tay, tâm lý được thỏa mãn cực lớn, máu đều vọt lên đỉnh đầu, cô không cách nào suy nghĩ, chỉ biết nước chảy xuống thân càng ngày càng nhiều, đều bị anh bắt được.

Đầu lưỡi của anh khéo léo liếm một vòng quanh cửa huyệt, lại theo khe thịt hướng lên trên, Hạ Nhất Dung cả người căng thẳng, ngón tay túm tóc anh.

Anh cũng mặc đồng phục quân đội, thắt lưng siết chặt eo, áo sơ mi trắng nhét vào quần quân đội màu xanh đậm.

Anh ngậm âm vật, khẽ mút một ngụm, cô cắn chặt môi không phát ra âm thanh.

Bên ngoài mặt trời đang chiếu sáng, cô và anh nằm trên thảm, không biết xấu hổ làm chuyện này.
Chương kế tiếp