Biển Thủ

Chương 85: Nơi thoải mái (h)
Nhiếp Trinh lại không thoải mái như vậy, anh bị bao bọc gắt gao, tiến không được lui không được.

Thì ra lại đi vào bên trong một chút là lực hút như vậy.

Dịu dàng cắn anh, một khoảnh khắc không lỏng lẻo.

Anh xoa ngực Hạ Nhất Dung lên, nhìn thịt mềm bị lòng bàn tay nắm lấy.

Trong không khí đều có thêm chút hương vị dâm mỹ, làm cho người ta hô hấp dồn dập, nhiệt độ cơ thể tăng cao.

Thân thể Hạ Nhất Dung yếu đuối không xương, anh nhẫn tâm chen vào một chút.

Tầng tầng gấp mở ra, anh lại dùng sức cắn.

Nhiếp Trinh cảm thấy đốt sống đuôi tê.

Dịch tình yêu không ngừng, rõ ràng vật cứng bọc chặt chẽ, cơ hồ không có khe hở, vẫn là từ bên trong chảy ra.

Làm ướt phía của Nhiếp Trinh.

Anh thử giật giật trước sau, nhẹ nhàng đánh vào âm hộ của Hạ Nhất Dung.

Cô cắn môi ừ ừ a.

Sau khi giật giật hình như có không gian hoạt động nhất định, da thịt giao triền ba ba, còn có tiếng nước không ngừng ra tiếng.

Thân thể Hạ Nhất Dung rốt cục mở ra.

Dịch tình yêu càng ngày càng nhiều, trơn trượt vào vách tường bên trong, trong một lần động tác cẩn thận, Nhiếp Trinh cảm thấy thiếu chút nữa đụng phải tầng trở ngại mỏng manh kia.

Nhưng cô lại thét chói tai ra tiếng, tựa hồ đụng phải điểm mẫn cảm khiến cô thoải mái.

Mồ hôi trên trán Nhiếp Trinh nhỏ xuống, rơi xuống trên người cô.

"Anh đi vào."

Trong lòng anh không có gì đúng hay không, cũng không thể.

Chỉ biết phía trước có vô cùng vui vẻ chờ anh, thấy đồng tử Hạ Nhất Dung khép hờ, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua một cái.

Anh khó khống chế chính mình lui ra sau, chỉ biết đi tới, khai nơi không có người tới.

Tiến bộ chậm chạp, vững chắc.

Giống như có cảm ứng, hoa huyệt cũng tích cực ngậm nó nuốt vào trong.

Khoái cảm chặt chẽ làm cho Nhiếp Trinh toàn thân sướng lên, thậm chí nghĩ cả đời chôn ở bên trong cũng được.

Hạ Nhất Dung cau mày khẽ kêu một tiếng.

Lớp màng kia rốt cục chọc thủng, anh thở một hơi chen vào càng sâu.

Sau khi vách thịt mềm mại chặt chẽ và đàn hồi hơn, anh bám vào nó, vô số cái miệng nhỏ cắn.

Ma sát đi từ đầu rùa xuống đáy.

Anh gấp gáp không thể nhịn được muốn làm càng nhanh, nhưng cũng không có bị khoái cảm làm cho choáng váng.

Giọng nói ngắn ngủi vừa nhỏ vừa rồi của Hạ Nhất Dung anh vẫn nghe thấy.

Anh cúi đầu hôn cô: "Có đau không?"

Hạ Nhất Dung nỉ non: "Một chút, hiện tại không đau nữa.”

Thân thể bị vật cứng rắn nhồi nhét là cảm giác thỏa mãn không thể so sánh.

Trong tiểu huyệt khắp nơi đều ngứa ngáy, cô muốn nhiều hơn, lại nói không nên lời muốn cái gì.

Hạ Nhất Dung vặn vẹo eo giật giật hai cái.

Nhiếp Trinh cười khẽ, ánh mắt bịt kín một tầng sương mù, thanh âm cũng xa lạ, giống như lông vũ quét qua trong lòng Hạ Nhất Dung tê dại.

Anh ấn mông Hạ Nhất Dung, nâng chân cô lên cao đặt lên vai mình, va chạm nhanh chóng.

Hạ Nhất Dung chưa từng nghĩ tới quan hệ tình dục chân chính là như vậy, hết tầng này đến tầng khác khoái cảm ngút trời mãnh liệt, sóng từng đợt từng đợt không ngừng đánh vào người cô.

Nhưng cô lại còn muốn lay động càng hung dữ càng mãnh liệt.

Tiểu huyệt bị mở ra, ra vào dễ dàng hơn rất nhiều, anh dùng sức ra vào tới cùng, lại rút cả cây ra.

Từ huyệt khẩu đến chỗ sâu không bỏ qua bất kỳ điểm nhạy cảm nào mà mài.

Anh mở ra tầng nếp gấp của cô, chống lại từng tấc thịt mềm.

Hạ Nhất Dung cầm lấy cánh tay của anh, cảm thụ cơ bắp trên cánh tay của anh mỗi lần động tác.

Anh cúi đầu, trán cũng đã ướt, lông mi rậm rạp che mắt, cánh môi khẽ nhếch, cổ đều nổi màu đỏ của dục vọng.

Hạ Nhất Dung có chút ngây người.

Bị anh va chạm dữ dội, thân thể cô đập về phía sau.

Nhiếp Trinh nắm lấy chân cô và kéo anh đến trước mặt cô.

Từ trước đến nay anh vẫn ôn nhu, động tác như vậy vật cứng bên trong càng lộ rõ, mím môi không lên tiếng lại ra sức động, lần lượt vọt tới sâu trong cô.

Cô vừa định hút anh không nhả ra, anh lại rút lui, biến hóa góc độ cọ qua thịt mềm của cô.

Hạ Nhất Dung bị đụng hô hấp không ổn định, nói chuyện cũng đứt quãng: "Nhiếp Trinh... em thật thoải mái..."

Anh lại một lần nữa chọc ghẹo hoa tâm của cô: "Chỗ nào thoải mái?"

Lại hướng lên trên, cọ qua điểm nhô ra trên vách tường bên trong của cô: "Hay là ở đây thoải mái?”

Hạ Nhất Dung vô tâm trả lời, cảm thụ được trong thân thể có chút tê dại.

Anh không tha thứ: "Ở đâu thoải mái?"

Tay lại đè lại âm vật của cô xoa xoa: "Nơi này có phải cũng thoải mái không?”

Chỗ phấn nộn của cô hiện tại trở nên đỏ thẫm một mảnh, nhìn vật cứng của mình mở huyệt khẩu, cả thân đi vào.

Da ở huyệt khẩu được chống đỡ đến trong suốt.

Anh đỏ mắt, bất chấp xông thẳng vào.

Cô rốt cục nhịn không được kêu lên tiếng, Nhiếp Trinh nhét tay vào miệng cô, bị cô gắt gao cắn.

Đầu lưỡi mềm nhũn đặt trên mu bàn tay anh, cô vô thức liếm hai cái.

Nhiếp Trinh thắt lưng đột nhiên co rút, chống lại hoa tâm của cô không buông lỏng.

Hoa huyệt kịch liệt run rẩy, mạnh mẽ mà có quy luật co rút lại.

Một dòng nước dâm đãng đổ lên đầu rùa.

Anh bị kích thích nới lỏng thắt lưng, chậm nửa ngày mới chậm rãi cúi người, nằm trên người Hạ Nhất Dung.
Chương kế tiếp