Các Người Cứ Tiếp Tục, Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được

Chương 14: Thân phận của Phạm Thiên
Mặc kệ sự biến mất của Phạm Thiên thời gian trong thế giới phó bản vẫn trôi qua, đến lúc y trở về thì đã trôi qua hai ngày thông tin mà người chơi tìm được đều được trao đổi, sở dĩ họ không dấu diếm chính là vì việc bọn họ đang làm là cứu với nhân loại, cứu vớt lam tinh chứ không phải sống vì bản thân.

Lúc Phạm Thiên trở về trong lòng y rất khó chịu, bởi dù y có trở về thế giới kia thì thực lực vẫn không khôi phục lại, mà đều đặc biệt là hình như tất cả đám người đó đều không biết là y đã chết, thuyết phục nhất chính là Phần Thiên Ma Nữ đã bóp nát ngọc giản tin tưởng chắc chắn y sẽ đến, hơn nữa lời đầu tiên mà hai tăng nhân kia nói chính là " bảo Phạm Thiên không nên can thiệp vào kế hoạch thỉnh kinh của Tây phương " chứ không phải hỏi là ' y chưa chết?'

Nếu lúc đầu không thông qua ngọc giản trở về thì cơ thể yếu ớt này chắc chắn sẽ bị gió xanh trong không gian cắt chết.

Phạm Thiên ngẩng đầu nhìn trời thì thào nói " lão cha, là người làm phải không?"

Phạm Thiên là thiên đạo chi tử, từ lúc còn đang trong kén đã biết, y luôn thắc mắc vì sao bản thân lại được sinh ra một cách kì lạ như vậy, sau mười ngàn năm y đã hiểu, năm đó lão cha còn chưa thành thần đã gặp một người hai người đã từng có một đứa con, nhưng điểm kì quái là đứa trẻ đó mãi vẫn không chịu ra khỏi bụng mẹ, cũng chẳng cần dưỡng chất từ mẹ, mà cứ lẳng lặng nằm trong bụng mẹ, giống như không có sinh mệnh.

Sau ngàn năm lão cha lão mẹ thành thần thì đột nhiên đứa trẻ đột nhiên động đậy từ trong bụng mẹ chui ra lúc vừa ra khỏi bụng mẹ còn là một đứa bé nhỏ xinh bằng lòng bàn tay, nhưng khi ra khỏi bụng mẹ được một tiếng đồng hồ thì đột nhiên linh khí trên tất cả vị diện đều biến thành những sợi tơ quấn lấy đứa bé đó.

Lão cha lão mẹ vì không muốn đưa bé hút hết linh khí của vị diện cấp thấp đã đưa cái kén lên trên thiên giới nơi linh khí xung túc, cái kén hút linh khí của vị diện cấp cao ngày càng lớn, sau mười ngàn năm đã to bằng hình dáng của người trưởng thành, lại sau mười ngàn năm mới nở ra, vừa ra đời thiên địa dị tượng, trời đất đảo điên không gian bị xé rách, khiến cho nhiều cường giả đến từ nhiều vị diện tranh nhau cướp đoạt.

Vì để bảo vệ con trai lão cha thiên đạo đã tạo ra một vị diện chiến trường, để cho các cường giả của từng vị diện cách mỗi mỗi năm trăm năm sẽ tiến vào, vì để đám cường giả kia không vào không thì lão thiên đã đem khá nhiều thứ tốt để trong đó.

Sau nhiều lần tiến vào nhiều cường giả chết trong vị diện chiến trường càng nhiều thứ tốt cơ duyên trong đó càng lớn, dần dà nó giống như hiệu ứng quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.

Mà thời gian năm trăm năm đã đến vị diện chiến trường lại mở ra lần này lại là một trận đổ máu, Phạm Thiên không nghĩ tới bản thân vậy mà có một tấm lệnh bài.

Sở dĩ Phần Thiên ma nữ có được ngọc giản là vì lúc đó nàng đã từng giúp Phạm Thiên, Phạm Thiên dù giết người vô số nhưng là người có đạo đức ai có ơn với y sẽ được y hệt lòng báo đáp, giống như phần thiên ma nữ, giống như đám người Nguyên Phượng La Hầu Tổ Long đều được Phạm Thiên giúp đỡ, Phạm Thiên sinh ra vốn là linh vật, dù trở thành ma vật thì trong lòng vẫn có lòng tốt không giết người vô tội, không tùy ý giết người.

Sở dĩ y nghi ngờ mọi chuyện là do lão cha của mình làm ra là bởi lão diêm Vương có những hành động rất lạ

' cốc cốc ' ngoài cửa phòng bệnh có tiếng gõ cửa tâm trạng Phạm Thiên vốn không tốt nhưng vẫn phất tay mở cửa.

bên ngoài có bốn người, trừ ba người chơi cũ đó ra thì còn có một người, người này là người mà y đã chú ý ngay từ đầu.

Trần Tiểu Mỹ chạy nhanh đến trước mặt Phạm Thiên " anh Phạm em đã tìm được một số thông tin có ích rồi, để em nói cho anh nha"

Tầm mắt của Phạm Thiên nhìn đến người xa lạ kia không nói lời nào, người đó dường như hiểu được ý của phạm Thiên cười " tôi là Từ Khanh, đã nghe bọn họ kể về anh rất nhiều "

Phạm Thiên chuyển tầm mắt, lệnh bài trong lòng bàn tay đột nhiên biến mất.

Từ Khanh " hôm kia tôi thấy vết nứt không gian xuất hiện lại thấy anh đi vào tôi tưởng anh sẽ gặp nguy hiểm " đây là một sự thăm dò.

phạm Thiên nhún vai " không cần thăm dò, chính như những gì ngươi nghĩ "

Từ Khanh cũng không ngại, Dương Tử Đạo nói nói " trong bệnh viện này có rất nhiều npc ban ngày họ giống người bình thường, nhưng ban đêm giông như những con rối, còn có những bệnh nhân ban ngày rất bình thường nhưng ban đêm lại bị bác sĩ tra tấn " nói tra tấn cũng không sai, bởi thứ mà cậu ta nhìn thấy chính là đám bác sĩ dùng điện để kích bệnh nhân, còn có rất nhiều thứ đáng sợ, khác hoàn toàn bệnh viện trong thời đại lam tinh



Chương kế tiếp