Cái Quỳ Này Tôi Nhận

Chương 81
Tằng Xán và Bối Gia Viện đang quan sát Tống Sư Yểu qua mạng Internet cũng vô thức há to miệng.

Một lúc lâu sau, cho dù là trong thế giới hiện thực hay thế giới thực tế ảo, khán giả cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.

/A a a a a a a a!!/

/Cứu mạng  a a a a a ngầu chết mất a a a a!!/

/Tống Sư Yểu giết chết mị rồi a a a a a!!/

/Vừa, vừa rồi mới xảy ra chuyện gì đấy.../

/Là ảo giác của tôi hả? Kiếm của Tống Sư Yểu như bổ vào mặt tôi luôn.../

/Chỉ biết bốc phét lòe thiên hạ mà mấy người nói đâu?/

Trong phòng phát sóng trực tuyến chương trình phán xét, fans của Tống Sư Yểu cuối cùng cũng được nở mày nở mặt, không còn bị anti-fans của Tống Sư Yểu, những người qua đường gió chiều nào theo chiều nấy và fans của Lương Kiều áp chế nữa.

Thân phận của Tống Sư Yểu đặc thù, cô không phải minh tinh mà là tội phạm, khi xuất hiện vấn đề khó mà cãi lại, cô chỉ có thể dựa vào chính mình để phản kích, khi đó họ mới có điều kiện tối thiểu và lý do để kích lại những người khác.

/Muốn hỏi chút là mặt đau không mặt đau không mặt đau không? Kiếm khí có chém tới trên mặt mấy người không?/

/Một đám não tàn ngu ngốc, cũng không nhìn thử xem ngu ngốc đến thế nào mới nghĩ người ta không có thực lực mà còn muốn lộ diện trước mắt công chúng!/

/Thật là ngại quá đi hà, Yểu Yểu nhà chúng tôi là thiên tài, người ta dựa vào thực lực để giả bộ đó!/

/... Thế nào đi nữa cũng chẳng phải chỉ đang giả bộ là thiên tài thôi à/

/Giả bộ là thiên tài cái cục cít á, mắt mày mù rồi mới không nhìn ra được bây giờ cô ấy tài giỏi tới cỡ nào!/

Anti-fans vốn dĩ nghĩ rằng họ đã nắm được nhược điểm của Tống Sư Yểu, không thành thật là nguồn cơn tội lỗi, nhưng mà bây giờ bọn họ lại phát hiện trên tay mình trống không chẳng có gì, nhược điểm đâu mà có? Bọn họ cũng không phải không thể dựa vào bình luận của cư dân mạng trong thế giới thực tế ảo này để biết được Kiếm tu trong thế giới thực tế ảo này yếu đuối kém cỏi tới độ nào, một Kiếm tu như Tống Sư Yểu căn bản chính là chưa từng có trong lịch sử, nếu đã như vậy, cô không phải là thiên tài thì ai mới là thiên tài đây?

Lương Kiều chỉ cảm thấy kiếm của Tống Sư Yểu như đã chém đôi mặt của anh ta ra, vì vậy nên mới nóng rát đau đớn như thế. Đường Sơn còn vô thức ho nhẹ một tiếng, khiến anh ta cảm thấy đến Đường Sơn cũng đang cười nhạo mình.

Anh ta siết chặt nắm đấm, giận không thể nhịn nổi, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Thiên linh căn của Tống Sư Yểu rõ ràng là linh căn chết! Sao cô ta có thể lợi hại như vậy được? Sao có thể là thiên tài được?!

“Tôi biết không đúng chỗ nào rồi.” Đường Sơn đột nhiên nói.

Trái tim Lương Kiều nhảy dựng, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành, anh ta đột nhiên nhìn sang.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp chương trình phát xét lúc này cũng đã bắt đầu có người phát hiện ra điều không đúng.

/Tôi nói này, không phải trong kịch bản nói Tống Sư Yểu sẽ bị thế thân thay thế sao?/

/Đúng thế, không phải nói ba mẹ, chị gái cô ấy không thương cô ấy, tất cả mọi thứ thuộc về cô ấy đều bị thế thân cướp hết sao?/

Lương Kiều sửng sốt, anh ta xem phòng phát sóng trực tiếp của Bối Gia Viện.

Nhân vật thế thân là do Bối Gia Viện diễn, giờ khắc này Bối Gia Viện quả thật đang ở nhà họ Tống, nhưng mà đãi ngộ lại chẳng hề được tốt như trong kịch bản của anh ta. Dưới lầu, một nhà ba người nhà họ Tống lớn tiếng hoan hô, vì biểu hiện xuất sắc của con gái mình mà vui tới mức quên trời quên đất, không bao lâu sau, cửa phòng Bối Gia Viện được gõ vang, bên ngoài truyền vào giọng nói cực kỳ vui mừng của chị gái Tống Sư Yểu.

“Viện Viện, Viện Viện, mau ra đây chung vui cùng cả nhà này! Công chúa nhỏ nhà chị ngầu chết mất oa oa oa mau ra đây, mau ra đây!”

“Ra đây nhanh đi nhanh đi!”

Bối Gia Viện bị ép không biết phải làm thế nào, cô ta đứng dậy, bị Tống Yểu Cầm kéo xuống lầu, còn bị nhét cho hai que phát sáng lớn, bị ép phải reo hò, cổ vũ cho Tống Sư Yểu trong chương trình tin tức trực tiếp trên TV. App TYT & Lavender team

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp chương trình phán xét...

/Hiểu rồi, kịch bản của Lương Kiều cũng như kịch bản của Đàm Uy thôi, đều đổ vỡ cả rồi/

/Vậy mới nói, Lương Kiều cũng chỉ đến thế là cùng, chẳng phải vẫn thua trong tay Tống Sư Yểu đó sao?/

/Fans Lương Kiều không cần phải nhảy nhót ở đây nữa đâu, cứ giẫm đạp Đàm Uy đi, rồi giờ xem Lương Kiều có khác quái gì Đàm Uy đâu?/

Những câu bình luận đó như từng cái tát bôm bốp vào mặt Lương Kiều. Anh ta cực kỳ xấu hổ và giận dữ, đầu váng mắt hoa, tất cả sự tự tin và cao ngạo lại giống như lúc trước, bị Tống Sư Yểu đạp nát lần nữa.

Anh ta hận không thể kéo Tần Mân ra hỏi cho rõ ràng ngay lúc này, Tống Sư Yểu mười năm trời vẫn chỉ biết làm trò cười đến nghiện như đã nói đâu? Làm trò làm trò thế nào mà lại làm thành thế này rồi?

Nhưng đoán chừng ngay chính Tần Mân cũng hoang mang không kém.

...

Trong thế giới thực tế ảo, cư dân mạng sau khi vượt qua sự hoang mang, khó lòng tin nổi ban đầu, cuối cùng cũng bước vào giai đoạn bạo phát, hot search trước đó và những cư dân mạng đã châm chọc khiêu khích bên dưới hot search đó chỉ cảm thấy cực kỳ hổ thẹn.

Nhưng không phải tất cả mọi người đều bôi đen Tống Sư Yểu. Mặc dù trong mười năm này, người nhà họ Tống vẫn luôn miệt mài không biết mệt, không ngừng lôi kéo thù hận của cư dân mạng, nhưng cũng có quần chúng ăn dưa đơn thuần không nằm trong danh sách bị kéo thù hận, sau giây phút kinh ngạc đến ngây người, ai cũng cực kỳ phấn khích.

/Đây chính là cái gọi là vả mặt không thành còn bị vả ngược lại trong truyền thuyết đấy à!/

/Đù, pha xoay ngược tình thế này quá phấn khích rồi đó!/

/Kiếm tu??? Thật sự trâu bò thế này sao?/

/A a a a a a ngầu quá trời quá đất, Tống Sư Yểu giết tôi đi!!!/

/Bây giờ tôi đã hiểu rồi, hình như người nhà họ Tống không phải là não tàn, người ta là có mắt nhìn người, biết đâu là châu là ngọc đó.../

Đầu gối Hách Quy mềm nhũn, anh ta ngồi bệt xuống đất, mắt trừng lớn như chuông đồng, mồ môi trong nháy mắt mà đã tuôn như mưa.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của anh ta cũng bị làm cho hãi hùng, chưa thể trở về trạng thái bình thường được, hoặc là nhảy dựng lên rồi đứng đực người, hoặc là dựa vào ghế, mắt đờ đẫn trợn trừng.

Sự kích thích mà những khán giả theo dõi những phóng viên, cameraman của các đài truyền hình chính quy cảm nhận được còn lâu mới bằng sự kích thích mà những khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của Hách Quy đã nhìn thấy.

Bởi vì trước đó Hách Quy vừa mới điều động một số máy bay không người lái, nên khi Tống Sư Yểu ra chiêu công kích từ xa kia, máy bay không người lái vừa lúc quay được toàn bộ quá trình. Dù là động tác dứt khoát, mạch lạc, khí thế bức người của cô, hay là kiếm hình được hình thành do không khí dao động mà mắt thường có thể nhìn thấy kia, đều quay được cả. Càng kích thích hơn là, sau khi máy bay không người lái bị ảnh hưởng đến thì đều bị bổ nát trong không trung.

Bởi vậy nên những khán giả này trong nháy mắt đó dường như đã thực sự bị kiếm khí của Tống Sư Yểu chém vào mặt, vô thức trốn ra sau, còn cảm thấy đau đớn mơ hồ, không biết bao nhiêu người lớn gan đang vui vẻ thì lập tức bị dọa đến mức ngã xuống bàn điều khiển.

/Đù, đù má.../

/Dọa chết cục cưng rồi.../

/Quá, quá, mẹ nó lợi lại.../

/Mặt tôi đau quá, có phải đã bị chém trúng rồi không?/

Hách Quy ngơ ngác nuốt nước miếng cái ực, hoàn toàn không xuất hiện cảm giác mất mặt gì đó, anh ta nhanh chóng ra tay đổi tên phòng phát sóng trực tiếp của mình thành “Bạn thấy tui quỳ thế này đã đủ tiêu chuẩn chưa”.

...

Sao lại có chuyện này được?

Người có mặt tại hiện trường cũng không dám tin vào mắt mình.

Nhưng sự thật đã bày rành rành ra trước mắt, cả căn nhà đã sụp đổ ở đó, những thi thể đã không thể nhìn ra là thứ gì ở đằng xa xa kia, đều chính là chứng cứ.

Tống Sư Yểu hoàn toàn không để ý tới những nét mặt đờ đẫn chết lặng xung quanh mình, cô đi tới trước thứ đã bị mình chém chết.

Lúc này, Lý tổng và trợ lý đã chạy tới, nhìn thấy thứ này thì lập tức bịt mũi, bị ghê tởm gần chết.

Không biết đó là người hay là quái vật gì mà toàn thân đều là lông đen dài, có tay có chân, như một người lùn dị dạng lông lá toàn thân, lúc này cái đó đã bị chém thành hai nửa, chảy ra một bãi gì đó đen đen, trông ghê tởm chết được.

“Có lẽ chính là thứ này đã khiến cho tòa nhà này không ngừng hấp dẫn ác khí.” Tống Sư Yểu nói.

Lý tổng điên cuồng gật đầu, bây giờ Tống Sư Yểu nói gì ông ta đều sẽ gật đầu, đại lão ngài nói đúng, ngài nói gì cũng đúng hết!

“Đã hoàn thành đơn hàng.” Tống Sư Yểu nói xong liền quay người rời đi.

Sao Lý tổng có thể bỏ qua cơ hội quen biết với cao nhân như Tống Sư Yểu được, ông ta vội vàng chạy theo, nói: “Đại sư, xin đợi một chút, chúng tôi chỉ mời cô tới hủy tòa nhà này thôi, không ngờ lại còn khiến cô phải làm những việc khác, chuyện này sao mà được chứ...”

Lý tổng lấy ra một tấm thẻ, muốn xin Tống Sư Yểu nhận lấy.

“Không cần, thứ này sẽ gây nguy hại cho toàn xã hội, thuộc về nghĩa vụ công việc.” Tống Sư Yểu dùng kiếm đẩy tay Lý tổng ra.

Lý tổng trợn trừng mắt, này, kiếm của đại lão động vào tay tôi rồi, thanh kiếm đỉnh như này...

Tống Sư Yểu đi về phía xe mình, những phóng viên tin tức kia cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, họ kích động, nhiệt tình xông tới.

“Cô Tống! Cô Tống, cô có thể nói tường tận về chuyện phục hưng Kiếm tông thêm một chút nữa không?”

“Cô Tống, về kế hoạch phát triển trong tương lai thì sao...”

“Cô Tống...”

“Thật ngại quá, thời gian họp báo đã kết thúc rồi, tiếp theo tôi không định sẽ tiếp nhận phỏng vấn nữa.” Tống Sư Yểu nói.

Tống Sư Yểu vừa từ chối, đám phóng viên cũng không dám xông lên nữa. Dù gì Tống Sư Yểu cũng chẳng phải là nhân vật của công chúng bình thường, trong lòng người thường luôn cảm thấy kính sợ, không dám đắc tội với những người tu tiên. dù sao thì bây giờ trên người ai lại không có vài món trang sức như những tấm bùa đã được khai quang? Không biết một ngày nào đấy lại phải đi nhờ cậy người ta.

Bọn họ đứng im tại chỗ, hối hận khôn cùng, sớm biết như thế trước đây sao họ lại có thể lãng phí nhiều thời gian như vậy được chứ. Giờ này thì hay rồi, cơ hội tốt nhất đã không còn nữa, khán giả mỉa mai họ thế nào là một chuyện, lãnh đạo công ty sẽ mắng bọn họ như thế nào là một chuyện, nhưng đắc tội Tống Sư Yểu và Thái Sơ Kiếm Tông mới là chuyện quan trọng nhất!

Nhưng ai mà ngờ được Kiếm tông lại có một ngày đột nhiên trở mình như thế này chứ? Một kiếm tinh lọc ác khí, cộng thêm bổ sập một tòa nhà, rốt cuộc cô đã chém thứ kia thành hai nửa thế nào họ đều không nhìn rõ, nhưng tóm lại chính là đỉnh cao! Đây là thần tiên gì vậy trời? Phù bạo phá của phái Huyền Linh cũng không được lợi hại như thế đâu!

Muốn thần tiên thế này ra tay mà chỉ mất phỉ 1 triệu, người nhà họ Tống nói không sai, đây quả thật chính là làm từ thiện!

Đúng rồi! Đặt hàng!

Những người có tiền ở hiện trường đột nhiên nghĩ tới, ngay cả trợ lý của Lý tổng cũng run run rẩy rẩy lấy điện thoại ra, Tống Sư Yểu còn có hai đơn đặt hàng 1 triệu nữa! Họ vội vàng chốt đơn, như thế thì sau này cũng có bảo đảm...

Èo, hết đơn rồi.

Giá để Tống Sư Yểu ra tay đã biến thành 10 triệu một lần, hơn nữa chỉ có 10 đơn tiếp theo thôi.

Cũng đúng, Tống Sư Yểu lợi hại đến thế mà, kiếm chỉ mới rời vỏ hai lần, một lần tinh lọc tòa nhà đổ nát, một lần công kích từ xa, vừa ngầu vừa sạch sẽ lưu loát. Đại sư cấp bậc này, chỉ cần 10 triệu đã có thể mời được, có khác nào miếng bánh từ trên trời rơi xuống không? Thằng ngu mới không đi cướp.

10 triệu tệ đúng là rất quý, nhưng để mời đại sư đẳng cấp bực này như Tống Sư Yểu, đáng lắm!

Cắn răng, cuối cùng vẫn chốt đơn.

Nhưng mà lại xuất hiện một hộp thoại.

“Lịch hẹn trước đại sư đã kín rồi ~ mời ngày sau lại tới.”

Đã không thể chốt đơn với Tống Sư Yểu được nữa rồi, chuyện này cho thấy mười lần mời Tống Sư Yểu ra tay kia đã bị giành hết sạch, hơn nữa tạm thời Tống Sư Yểu cũng không định nhận những đơn hàng khác.

TYT & Lavender team
Chương kế tiếp