[CaoH/NP] Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 15
Thu Dật Bạch từ phim trường trở về khách sạn cũng đã mười hai giờ nhưng anh vẫn có thói quen vào phòng Tả Ninh.

Người trong phòng dường như đã ngủ say, anh nhẹ nhàng xoay người vào phòng tắm, lần nữa trở lại mới phát hiện Tả Ninh từ trên giường ngồi dậy, yên lặng nhìn anh.

“Làm em tỉnh giấc rồi?”

Anh ngồi xuống bên mép giường, Tả Ninh dựa vào trong ngực anh: “Không, em vẫn chưa ngủ.”

“Lúc trở về anh đã kêu em nghỉ ngơi cho tốt, sao lại không nghe lời?” Anh đưa tay sờ sờ mũi cô: “Có tâm sự sao?”

“Ừm.” Cô gật đầu, ở trong lòng ngực anh cọ cọ, “Nhớ anh.”

Thu Dật Bạch có chút kinh ngạc, cô rất ít khi làm nũng với anh như vậy.

“Làm sao vậy? Hôm nay ép em diễn thử, trong lòng em không vui?”

“Không phải, chính là nhớ anh.” Đôi tay cô gắt gao ôm eo anh, khuôn mặt nhỏ dán lên lòng ngực trần trụi của anh, hấp thụ độ ấm trên đó, “Vừa rồi nằm một mình suy nghĩ rất nhiều chuyện, em cảm thấy được anh cưng chiều thật sự thực tốt. Em vốn tưởng rằng, đời này vận may của đã dùng hết, không nghĩ lại gặp được anh. Thu Dật Bạch, cảm ơn anh.”

“Đồ ngốc.” Anh hôn lên trán cô, cởi dép lên giường, “Mau ngủ đi, anh ở đây.”

Cô lại không nằm xuống ngược lại ngẩng đầu nghiêm túc nhìn anh nói: “Thu Dật Bạch, chúng ta làm đi, em muốn anh.”

Một câu nháy mắt làm bùng lên dục hỏa trong cơ thể anh, anh vốn đang thông cảm hôm nay tâm tình cô không tốt, chỉ nghĩ là an tĩnh ôm cô vào giấc ngủ, lại không dự đoán được cô sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.

Dường như từ lúc bọn họ kết giao đây là lần đầu tiên cô chủ động.

Anh vẫn còn trố mắt không phản ứng, Tả Ninh một phen rút khăn tắm bên hông của anh ra, đôi tay cầm côn thịt đang ngẩng đầu, mở miệng nhỏ ướt át nhẹ nhàng ngậm vào trong miệng.

Côn thịt màu đỏ tím nháy mắt to thêm một vòng, hai chân Thu Dật Bạch căng chặt, chỉ cảm thấy một cảm giác mãnh liệt xông lên đỉnh đầu, sau đó khuếch tán khắp cơ thể.

Khoái cảm tâm lý còn mạnh hơn so với sinh lý, bởi vì cô chưa bao giờ chủ động khẩu giao cho anh, lúc trước chỉ có hai lần, đều là anh nửa cầu xin nửa lừa gạt mới được.

Đầu lưỡi mềm mại trơn trượt nhẹ nhàng liếm láp ở trên côn thịt, anh biết kỹ xảo của cô còn trúc trắc nhưng anh lại giống như đứa nhỏ chưa trải qua chuyện tình, chỉ một lúc mà ở dưới đã rất trướng, thậm chí thiếu chút nữa liền không khống chế được mà bắn ra.

“Ưm...Bảo bối…Lại sâu một chút….”

Tả Ninh nỗ lực dùng cái miệng nhỏ ngậm lấy côn thịt của anh nhưng chỉ có thể nuốt được một nửa côn thịt.

Cô một bên dùng môi lưỡi tận lực liếm mút, hàm răng cắn nhẹ, một bên còn lại dùng tay vuốt ve một bộ phận thô to khác.

Cảm giác được dục vọng nóng rực của chính mình đã đến đỉnh điểm, Thu Dật Bạch rốt cuộc không nhịn được rên lên một tiếng, đem toàn bộ hạt giống nóng hổi bắn vào trong miệng cô.

Tả Ninh bị sặc đến hai mắt rưng rưng, nhanh chóng nhả côn thịt ra, ho khan một tiếng.

Chất lỏng đặc sệt màu trắng từ trong khóe miệng cô chảy ra, theo đó rơi xuống viền áo ngủ cho đến bầu ngực tuyết trắng, Thu Dật Bạch xem đến cổ họng căng thẳng, thân dưới lập tức lại lớn hơn.

Nhưng hiện tại anh bất chấp chuyện đó, chỉ có thể một tay vỗ lưng cô, một tay duỗi đến bên miệng cô vội la lên: “Mau nhổ ra.”

Tả Ninh mở to đôi mắt ngập nước nhìn anh: “Em nuốt rồi, cũng không khó ăn.”

Bộ dáng này của cô, quả thực thuốc kích dục lợi hại nhất thế gian, hắn nhìn đến đỏ hai mắt, thở gấp không ngừng.

Một tay kéo cô vào trong ngực, Thu Dật Bạch thô bạo mà kéo váy ngủ mỏng manh của cô ra, há mồm ngập lấy đầu ti trước ngực liếm mút, lời nói không rõ: “Hôm nay nhất định theo chết em!”

Tả Ninh gắt gao ôm lấy lưng anh, ưỡn ngực đem hai vú đưa đến gần hơn, đồng thời hai chân vòng qua eo của anh, làm hoa huyệt ẩm ướt cách lớp quần lót không ngừng cọ xát côn thịt của anh.

“Bảo bối, tự mình cởi quần lót ra.” Anh vừa nói xong, lại vùi đầu vào trong ngực cô liếm láp cắn mút đầu vú.

Tả Ninh duỗi tay kéo quần lót vài lần không được, nức nở ở trong lòng ngực anh làm nũng: “Không cởi được, anh giúp em, nhanh lên…”

Thu Dật Bạch thở gấp rời đi thân thể của cô, dùng sức xe rách quần lót tơ lụa, nhìn đến hoa huyệt đã chảy ra mật dịch, giọng nói của anh đã hoàn toàn khàn khàn: “Hôm nay sao lại động tình như vậy?”

Tả Ninh không nói lời nào, chỉ cắn môi nhìn anh. Khuôn mặt nhỏ của cô ửng hồng, đôi mắt ngập nước, nhìn qua cực kỳ mê người.

Ném quần lót sang một bên, anh khẽ cười: “Bảo bối, lần sau mặc nội y tình thú cho anh xem có được không? Lần trước loại này thấy trên di động của em.”

“Được.” Cô trả lời nhẹ nhàng, làm cho côn thịt của anh càng thêm trướng đau, quy đầu tiết ra một chút dịch.

“Nằm sấp lại đi, anh vào từ phía sau.”

Anh duỗi tay lên đầu giường muốn lấy áo mưa, lại nghe cô nũng nịu: “Là kỳ an toàn, đừng mang.”

Thấy cô ngoan ngoan nằm ở trên giường, đưa mông nhỏ lên, anh rốt cuộc không nhịn nổi đỡ lấy côn thịt đã trướng đau hung hăng cắm vào.

“Ưm...Thật thoải mái…” Cô thỏa mãn mà than nhẹ một tiếng, nước mắt tùy ý chảy xuống, “Thu Dật Bạch, lại sâu một chút…”

“Như em mong muốn.” Anh đem côn thịt rút ra một nửa sau đó đột nhiên xuyên qua cắm vào, lúc này thực sự là nguyên cây vào động, trực tiếp chạm vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt.

“A a….Thật thoải mái…ưm…Nhanh lên…Ưm...”

Cô càng rên rỉ anh lại càng có động lực, thân thể mệt mỏi sau một ngày vội vàng xử lý công việc lúc này giống như hút thuốc phiện, nửa điểm cũng không cảm thấy mệt, lại giống như máy đóng cọc, mỗi lần rút ra thọc vào càng sâu hơn.

“Bảo bối, đây là em tự tìm…”

Thu Dật Bạch nói không sai, thật đúng là Tả Ninh tự tìm.

Vốn dĩ một ngày trước chọc anh, khiến cho cô dường như không xuống giường được, cô lại còn không tiếp thu giáo huấn, một lần nữa chủ động trêu chọc anh, kết quả là ngày hôm sau đừng nói là xuống giường ngay cả cử động thân thể còn khó.

Hơn nữa sáng sớm, cô lại phát hiện bà con đến thăm, lần này cô không màng đến hình tượng toàn thân vô lực nằm trên giường, tùy ý để cho Thu Dật Bạch xử lý nơi riêng tư của cô, lấy tampon cho cô.

Thu Dật Bạch trước giờ làm gì đã làm qua loại sự việc này? Cũng may có cô mở miệng chỉ đạo, anh mau chóng học được, không lâu sau liền viên mãn hoàn thành nhiệm vụ.

Phim trường cô không đi được, chỉ có thể nghe Thu Dật Bạch phân phó, ngoan ngoãn ở khách sạn nghỉ ngơi, hiện tại cuối cùng cô cũng tin tưởng túng dục hại thân, còn không phải là Thu Dật Bạch sao?

Ngủ đến mơ màng trong phòng vang lên tiếng chuông điện thoại, đôi mắt của cô đều không mở ra, sờ soạng tìm di động ấn tiếp nhận: “Alo, ai vậy?”

“Là cô Tả sao?” Bên kia là thanh âm của người đàn ông xa lạ, nghe hẳn là đã lớn tuổi.

Tả Ninh lúc này mới miễng cưỡng mở mắt: “Đúng vậy, xin hỏi ngài là?”

“Cha của Thu Dật Bạch, Thu Quốc Bình.”

Nam chủ Cao Phú đẹp trai chủ động cùng nữ chủ cô bé lọ lem yêu nhau, mẹ già ác độc của nam chủ khinh miệt cười cười với nữ chủ, bàn tay vung lên nói: “Tôi cho cô 500 vạn (gần 17 tỷ VND), rời khỏi con trai tôi.”

Rất nhiều bộ phim điện ảnh thuộc loại tình tiết cẩu huyết, cũng thường bị khán giả đem ra trêu chọc đủ kiểu.

Ngay cả lúc trước Tả Ninh cũng cùng một người bạn đại học cùng phòng vui đùa, nói muốn đem loại tình tiết này viết vào trong sách.

Nhưng mà nữ chính không thể đáng thương mà nói “Chúng tôi ở bên nhau là vì tình yêu”, mà hẳn là khí phách đáp lại “Bà đưa tiền quá ít”, hoặc là nói “Gả cho con trai bà có thể lấy được toàn bộ tài sản, bà tưởng tôi ngốc sao.”

Chỉ là Tả Ninh sao cũng không nghĩ tới, loại cốt truyện cẩu huyết đó sẽ phát sinh trên người cô.

Nhưng cô so với nữ chính phim truyền hình cũng không bằng, bởi vì 500 vạn tống cổ cô cũng không có.

Bày ra ở trước mặt cô, là một số ảnh chụp.

Ảnh chụp, cô cả người trần trụi sắc mặt ửng hồng, trong mắt toàn là tình dục chi sắc, đôi tay gắt gao vòng qua cổ người đàn ông nhìn thật phóng đãng mà dâm loạn.

Mà người đàn ông cô ôm, ăn mặc chỉnh tề không chút cẩu thả, sườn mặt đường cong ngạnh lãng, sóng mũi cao, sắc mặt lạnh nhạt, ngược lại ngồi trong lòng mà bộ dáng vẫn không loạn.

Đó là lần duy nhất cô cùng Thu Dật Mặc phát sinh quan hệ, bởi vì tác dụng của thuốc kích dục, thần trí cô đã không còn thanh tỉnh.

Nhìn ảnh chụp trong nháy mắt cô cả người liền ngã xuống ghế, toàn thân lạnh ngắt.

Nhưng cô không kịp suy nghĩ ảnh chụp làm sao có được, bởi vì người ngồi đối diện cô, không có cảm xúc gì mà nhìn cô, đôi mắt như chim ưng sắc bén.

Đó là cha của Thu Dật Bạch và Thu Dật Mặc, chủ tịch tập đoàn Thu Viễn Thu Quốc Bình, diện mạo so với anh em nhà họ Thu năm phần tương tự, khí thế lại mạnh mẽ hơn vài lần so với hai người đàn ông kia.

Tả Ninh không biết nên sợ hãi, hay là nên cảm thấy thẹn thùng, cho dù ảnh chụp trên bàn bị ly nước dằn lại trên đó, vừa có ảnh chụp như vậy lại vừa đối diện với người đàn ông này làm đầu cô cũng không ngẩng lên nổi.

“Tiểu Bạch nói có bạn gái, là biên kịch của đoàn phim, trước kia viết nhiều tiểu thuyết, rất tài hoa.”

Thu Quốc Bình ngữ khí gợn sóng, giống như muốn kết thúc tất cả, lời nói tùy ý mà đơn giản, “Tôi còn nghĩ kêu nó dẫn về xem thử, trước giờ đứa con trai này chưa từng nghiêm túc kết giao bạn gái. Xét về địa vị hiện giờ của nhà họ Thu chúng tôi, cũng không đến mức phải hy sinh hôn nhân của con cái để đổi lấy lợi ích, cho nên nếu nó vui vẻ, tôi và mẹ của nó có lẽ sẽ không phản đối.”



Nói xong ông liếc nhìn Tả Ninh một cái, nâng ly cà phê trên bàn uống một ngụm sau đó mới chậm rãi nói: “Chỉ là tôi không nghĩ tới, Tả tiểu thư lại đồng thời coi trọng cả hai đứa con của tôi."

Tả Ninh muốn giải thích cái gì nhưng hết thảy tất cả đều không nói ra được.

Rốt cuộc, cô và Thu Dật Mặc, thật sự phát sinh quan hệ.

Thu Quốc Bình tiếp tục nói: “Hai đứa con của tôi đều rất ham chơi, cũng từng có không ít phụ nữ nhưng tôi không can thiệp. Nói trắng ra, mặc kệ chúng nó chơi loại phụ nữ gì, thậm chí là cùng đùa bỡn một cô gái, tôi đều không quan tâm nhưng không phải là mang về nhà, chúng nó muốn yêu đương ra sao đối với tôi không có quan hệ.”

Bộ dáng của ông nhìn qua nghiêm túc, nhưng trong miệng lại nói ra những lời lộ liễu như thế, Tả Ninh giống như bị người ta siết cổ, nửa câu cũng không thể nói.

“Nhà họ Thu chúng tôi gia giáo không nghiêm nhưng nguyên tắc vẫn phải tuân thủ. Tôi không phải người bảo thủ, không yêu cầu con dâu tương lai của nhà họ Thu trước hôn nhân có bao nhiêu sạch sẽ nhưng ít ra cũng không phải loại phụ nữ cùng có quan hệ với hai đứa chúng nó.

Nếu cô gả vào nhà họ Thu, về sau còn không phải bị người ta gièm pha chuyện anh chồng và em dâu sao? Hoặc là nói, người cô muốn gả không phải là Thu Dật Bạch, mà là Thu Dật Mặc?

Nhưng bất luận là ai, tóm lại đều là hai đứa con của tôi, đều là hai anh em ruột, thanh danh của nhà họ Thu bấy lâu, không chấp nhận để cô phá hư.”

Tả Ninh cắn môi, cuối cùng là mở miệng nói: “Tôi chưa từng hy vọng xa vời có thể gả vào nhà họ Thu.”

“Sao? Vậy cô cùng Thu Dật Bạch ở bên nhau là vì cái gì? Tiền? Hay là cái mà người trẻ tuổi mấy người gọi là tình yêu? Bất luận là cái gì, chỉ cần tôi không đồng ý, cô liền không có địa vị chẳng lẽ như vậy cô cũng không để bụng? Hoặc là từ lúc đầu, cô cũng giống như mẹ cô, vĩnh viễn làm người thứ ba?”

Tả Ninh cả người chấn động, yên lặng nhìn ông: “Ông điều tra tôi?”

“Đương nhiên, tôi phải biết tất cả về người mà con trai tôi muốn lấy về là cái dạng người gì. Tư liệu của cô cũng không khó điều tra nhưng nội dung thật khiến tôi giật mình, dù cô và Thu Dật Mặc không có quan hệ, tôi cũng không dám cho cô vào cửa lớn nhà họ Thu.”

Tả Ninh thậm chí không nhớ rõ Thu Quốc Bình rời đi lúc nào, cô chỉ biết khuôn mặt cô nóng rát đau đớn mặc dù không ai chạm vào, cô cảm thấy như có người hung hăng tát vào mặt.

Cẩu huyết sao?

Sỉ nhục sao?

Đau lòng sao?

Đều là giống nhau. Cô lại đột nhiên muốn cười, cười cô tự cho là đã sớm bỏ đi quá khứ mang theo sự sỉ nhục kia, rốt cuộc vẫn trở thành thứ xé rách tôn nghiêm của cô.

Tôn nghiêm….

Loại đồ vật đó, sớm đã bị cô vứt bỏ một lần, cô không nghĩ sẽ lại làm vậy đâu.

Lúc trước không hoàn toàn ném đi sao? Hay là vì hấp thu quá nhiều ấm áp, cô lại không nhịn được nhặt lên?

Từ trong phòng đi ra, giữa hai chân khó chịu, toàn thân vô lực, bụng nhỏ ẩn ẩn đau đớn lúc này cô mới ý thức được, đau bụng kinh lần này so với lần trước còn đau hơn, là bởi vì quá mức túng dục? Hay là thân thể bị cảm xúc ảnh hưởng?

Cô lại nghĩ tới tối hôm qua từng hồi hoan ái, loại sung sướng từ thân đến trái tim.

Khi đó cô còn nghĩ, tạm biệt ân oán cũ đi Tả Ninh, hy vọng vào tương lai đi.

Chính là, thật sự có thể buông xuống không? Người khác có cho phép cô buông xuống hay không?

“Cô Tả, cô không sao chứ? Có phải thân thể không thoải mái không?”

Giọng nói hấp dẫn truyền đến, Tả Ninh vì đau bụng mà dựa tường cong eo xuống, xoay người nhìn người đàn ông phía sau.

Vẫn là sơ mi trắng quần tây đen, dáng người cao lớn, khuôn mắt có vài phần lạnh nhạt nhưng không hiểu sao cô cảm thấy người đàn ông này rất thân thiện.

Có lẽ là bởi vì chuyện lần trước, làm bạn của Du Hạo Nam nhưng người đàn ông này cũng chưa từng lộ vẻ khinh thường và giễu cợt với cô.

“Anh Văn? Sao anh lại ở đây?”

“Hôm nay nghỉ ngơi, tôi cùng bạn đi ăn cơm.” Thấy cô lung lay như sắp ngã, Văn Khải An cũng bất chấp cái gì mà nam nữ khác biệt, đi lên phía trước một tay cầm cánh tay cô, một tay đỡ eo cô: “Cô bị bệnh sao? Tôi đưa cô đi bệnh viện.”

Cô cười khẽ lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng mà không cần, tôi chỉ là… Đến kỳ sinh lý, trở về nghỉ ngơi một chút liền không sao.”

Nghe cô nói như vậy, lại nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô, Văn Khải An nhìn một vòng xung quanh, đỡ cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó: “Cô ngồi đi nghỉ ngơi một chút, tôi lập tức trở lại.”

Tả Ninh cũng không muốn biết anh đi đâu, đôi tay chống lên bàn hơi gục đầu xuống, hơi hơi cong bụng, muốn giảm bớt đau đớn.
Chương kế tiếp