Chỉ Ngủ Đại Ma Vương

Chương 84:【 Trùm trường  x Học sinh giỏi】 Phiên ngoại 2: Ông đây dựa vào chính mình
Trầm Niệm phớt lờ đi ngang qua người của Văn Nhuận Sinh vẫn luôn ở cạnh, bước về phía gian hàng câu lạc bộ của mình, hỏi Tiểu Mỹ nòng cốt ở trong nhóm: "Chuyện tuyển thành viên mới diễn ra như thế nào rồi?"

"Cũng không tệ lắm!" Tiểu Mỹ quơ quơ tờ rơi và phiếu đăng ký trong tay lên: "Đã có mười bạn sinh viên đăng kí rồi."

Trầm Niệm nhíu mày, vẫn còn thiếu một chút.

Đúng lúc nhìn thấy có hai nữ sinh ngây ngô đang đứng ở phía trước gian hàng, cô cười tươi một cái rồi nói: "Chào em, chị là chủ nhiệm câu lạc bộ Văn Bác, sinh viên năm ba của viện khoa học xã hội, Trầm Niệm."

"A, chào đàn chị." Khi Tiền Nhuế nghe thấy cô vẫn còn là sinh viên của trường, trong lòng càng thêm ngưỡng mộ, cảm giác thân thiết tự nhiên cũng xuất hiện.

"Chào các em." Trầm Niệm cười, gật gật đầu: "Câu lạc bộ Văn Bác mới thành lập được không lâu, đang cần rất nhiều người mới, nếu như bọn em cũng có hứng thú với chuyện này, hoan nghênh bọn em gia nhập nhé."

"Đúng! Câu lạc bộ của bọn mình hoàn toàn là do chị Niệm tự tay thành lập!" Em gái nhỏ ở bên cạnh thở ra một hơi cầu vồng.

"Còn có công lao của anh nữa." Văn Nhuận Sinh không làm nữa, lẩm bẩm nói: "Dù sao đi nữa thì anh cũng là phó chủ nhiệm của câu lạc bộ, đã cống hiến không biết bao nhiêu sức người và sức của đó!"

"Vậy, vậy cái bếp lò hai triệu này..." Tiền Nhuế nhìn thấy bạn cùng phòng gặp trai đẹp thì trợn trắng cả mắt ra, cũng nhớ đến chuyện mình suýt chút nữa làm hỏng đồ vật có giá trị, chỉ chỉ tay, cẩn thận mở miệng.

"Không sai, chính là do nhà của đại gia anh đây quyên tặng!" Văn Nhuận Sinh tự hào vỗ vỗ ngực: "Phòng trưng bày của câu lạc bộ bọn anh cũng có không ít đồ tốt, sau khi bọn em gia nhập, cứ thoải mái mà nghiên cứu!"

"Không phải là anh đang khoe khang, mà các giáo sư của khoa lịch sử cũng thường hay đến câu lạc bộ của bọn anh làm lao công miễn phí..." Văn Nhuận Sinh còn đang khoác lác, đột nhiên bị ai đó tát vào đầu một cái, vội vàng đổi giọng: "Là thường xuyên đến câu lạc bộ của bọn anh để giao lưu học tập!"

Cậu trai trẻ chớp chớp mắt nhìn hai nữ sinh: "Thế nào, có muốn gia nhập không?"

"Muốn muốn muốn!" Tiền Nhuế vội vàng gật đầu, phát hiện ra bạn cùng phòng cũng duỗi tay, lẳng lặng nhận một tờ đơn đăng kí.

Trầm Niệm và em gái nhỏ liếc mắt nhìn nhau: Có tác dụng, cũng chính là ở chỗ này.

*

"Niệm Niệm, em nói xem em cực khổ thành lập câu lạc bộ này để làm gì vậy? Tôi nghe anh tôi nói em muốn học lên tiến sĩ khảo cổ học, quyên một số tiền cho viện bảo tàng, còn định lúc nghỉ hè đi đào mộ ở vùng hoang vu cùng với một nhóm thầy giáo già hay sao?"

Sau khi dạo quanh một vòng ở hội trường tuyển sinh, Văn Nhuận Sinh lại tung ta tung tăng đi theo Trầm Niệm đến khu dạy học: "Em có đủ tiền không, không đủ thì cứ nói để tôi giúp em. Hay là sau này em muốn làm việc ở bảo tàng nào, tôi cũng sẽ nhờ ba tôi tìm kiếm một mối quan hệ!"

"Tiểu Văn, phòng học năm hai của cậu nằm ở bên cạnh khu dạy học." Trầm Niệm thở dài xoay người đứng ở cửa phòng học, ngăn nam sinh lại ở ngoài cửa: "Hơn nữa, đừng gọi tôi là chị Niệm. Tôi làm những việc này không liên quan gì đến cậu cả, cũng không cần cậu phải nhọc lòng."

Trong mắt Văn Nhuận Sinh hiện lên một tia thất vọng, sau đó nắm chặt hai tay lấy lại tinh thần, lớn tiếng hét lên ở phía sau Trầm Niệm: "Tôi sẽ không bỏ cuộc! Tôi nhất định sẽ cứu em trở về từ trong tay đại ma vương!"

Cô bước vào phòng học, bạn học tìm một chỗ tốt ngồi xuống ngay bên cạnh, vẻ mặt như hiểu rõ nói: "Lại là cậu em Tiểu Văn à?"

"Đau đầu." Trầm Niệm xoa xoa đầu: "Nếu không phải bạn trai tớ và anh trai cậu ta có quan hệ hợp tác làm ăn, tôi thật sự muốn đuổi cậu ta đi cho khuất mắt."

"Cậu thật là không sợ làm tổn thương trái tim của cậu trai bé nhỏ chút nào." A Thu lắc đầu cảm thán: "Cậu xem, hoa khôi Từ Vi Vi của khoa Văn học bên cạnh, dịu dàng ấm áp với người ta, cho dù đã từ chối vô số ong bướm, mọi người vẫn coi cậu ấy như là bạch nguyệt quang."

"Chị đây đã không chơi cái trò đó từ lâu rồi." Trầm Niệm xua xua tay: "Nhàm chán."

Mà nói về chuyện này, mặc dù năm đó Trầm Niệm và Đường Chi Vọng đứng vị trí nhất và thứ hai trong kì thi đại học, mà kết quả thi của Vi Vi cũng không kém một chút nào, thi đậu đại học Thủ Đô giống như Trầm Niệm.

Nhưng mặt khác thì may mắn của đứa con trai Đường Nhiên, không biết có phải là do được đưa về nhà họ Đường sớm quá hay bị thế giới bên ngoài làm ảnh hưởng gì hay không, bị thành tích đi lên của Đường Chi Vọng làm cho đả kích, thi đại học cũng phát huy thất thường, khó khăn lắm mới cao hơn một dòng.

Cũng may nhà họ Đường có một đứa con đạt được thành tích ưu tú là đủ rồi, bố Đường đương nhiên cũng không trách móc gì nặng nề, ngược lại còn để cậu ta học kinh doanh, từ từ giao chuyện xí nghiệp của dòng họ cho cậu ta làm.

Lúc ấy Trầm Niệm hỏi Đường Chi Vọng: "Anh thật sự không định nhờ một xu nào của nhà họ Đường sao?"

Chàng trai với những ngón tay đang nhảy múa ở trên bàn phím, trên mặt tràn đầy tự tin, kéo cô ngồi lên đùi: "Ông đây dựa vào chính mình, cũng có thể cho em sống cả một đời thật là thoải mái."

Trầm Niệm cũng không khuyên anh cái gì cả, lại vỗ hai tấm thẻ lên trên ngực anh: "Ầy, tiền tiêu vặt của em đều ở đây cả. Đừng để mất nguồn tiềm lực này đó!"

Đường Chi Vọng mạnh mẽ đè cô xuống hôn khoảng mười phút, sau đó mới buông cô ra: "Yên tâm, bản thân ông đây đã thua em rồi, sau này một vốn bốn lời."

Cho nên hai năm này, vẫn luôn có chàng trai cao ngạo bừa bãi như cũ, ở cách một con phố đối diện với đại học, thật ra sống cũng không tốt lắm.

Ngay cả chiếc xe thể thao cũng đã thế chấp cho cô, sống đến mức quá thê thảm.

"Nghe nói hai ngày trước còn có người tặng cho cậu ấy 999 đóa hoa hồng." A Thu vẫn đang nói về đối tượng được rất nhiều nữ sinh hâm mộ lẫn ghen tị - Từ Vi Vi: "Có lẽ lại muốn đổi bạn trai rồi."

Nói ra thì cũng thú vị.

Trong ký ức ban đầu của nguyên chủ, vừa qua được một kì đại học thì hai vị con cưng của trời Đường Nhiên và Từ Vi Vi đã chia tay.

Sau rất nhiều lần chia tay rồi quay lại, bây giờ hai người đã sớm đường ai nấy đi, mà Từ Vi Vi thì cũng đã đổi bạn trai đến lần thứ ba. Mà lần nào cũng giàu hơn lần trước.

Trầm Niệm cũng tò mò hỏi thăm tình hình với Đường Chi Vọng, Đường Chi Vọng liền nghiến răng đè cô lên giường: "Ông đây nuôi em vẫn chưa đủ sao? Còn có tâm trạng đi quan tâm người đàn ông khác à?"

Trầm Niệm cười: "Đó chính là anh em của anh, về sau em còn phải gọi một tiếng em chồng đó~"

"Ừm..." Đường Chi Vọng không biết là bị lời nói nào làm cho hài lòng, lập tức nói cho cô nghe về những tin tức mà anh biết: "Anh đoán là ông già định sẽ giao lại tài sản cho anh, một thời gian trước đã dọn sạch sâu mọt trong công ty, rồi tung ra một ít tin giả."

Lúc ấy Trầm Niệm chỉ biết lắc đầu cảm thán, thật ra Từ Vi Vi chính là một nữ sinh bình thường, bởi vì được nuôi dạy cho nên nhìn qua trông ấm áp, hiền lành, mà có lẽ trong lòng cũng có chút hư vinh, nhưng dù sao thì cô ta vẫn là người bình thường. Tuy nhiên, mẹ của cô ta lại là một người theo đuổi danh lợi quá nhiều, có một người mẹ như vậy, trước sau gì cũng sẽ ảnh hưởng đến nhân sinh quan của cô ta.

"Quan tâm xong rồi sao?"" Bởi vì ba ngày nay phải biên soạn hệ thống mới cho nên tinh lực của nam sinh vẫn vô cùng dồi dào: "Vậy có phải nên quan tâm bạn trai của em rồi không?"

Trầm Niệm xoa xoa quầng thâm mắt của anh, kéo chăn lên quấn quanh người rồi đè lên giường, tự mình ngồi dậy tắt đèn, căn phòng nhỏ thuộc về hai người lập tức tối sầm lại.

"Đúng là nên quan tâm anh. Đi ngủ nhanh thôi, mau lên, mau lên."

Calantha team

Chương kế tiếp