Chớ Gần Công Tử

Chương 76: Trắc phi
Editor: dzitconlonton

Lời của Lục phu nhân, nghe vào tai Lăng Tuyết Quân, như một tiếng sấm sét, kinh động nàng gần như không thể phân biệt được phương hướng. Kiếp trước Ngô Linh canh giữ Cố Khiên nên không chịu lập gia đình, kiếp này sắp lập gia đình, hơn nữa, còn gả cho Tề vương làm trắc phi!

Đang lúc Lăng Tuyết Quân mê man, nàng lại nghe Lục phu nhân sâu kín nói: “Không đến mấy ngày A Trăn sẽ sinh con, Tề vương lại có thể muốn nạp trắc phi vào lúc này, hoàn toàn không để ý đến A Trăn, cũng không sợ con bé động thai khí!” Nói xong, Lục phu nhân lại lau nước mắt.

Nghĩ đến Cố Trăn đang mang thai, trong lòng Lăng Tuyết Quân cũng buồn bã. Kiếp trước lúc mình mang thai, bị Ngô Linh thiết kế khiến không có con, về sau còn không có mạng, không nghĩ tới kiếp này, người bị thiết kế lại là Cố Trăn. Cũng không biết Ngô Linh này rốt cuộc là yêu quái biến đổi gì mà lòng dạ đen thui như vậy.

Đợi tâm tình Lục phu nhân bình phục một chút, Lăng Tuyết Quân lại hỏi: “Mẫu thân, chúng ta có đi thăm Vương phi không? Trấn an nàng?”

“Bây giờ ta vẫn chưa muốn đi.” Lục phu nhân lắc đầu, nói, “Ta đi, sợ là không nhịn được sẽ khóc, chỉ làm cho A Trăn đau lòng hơn, nói không chừng một lời không hợp còn làm ầm ĩ với Tề vương, A Trăn kẹp ở trong đó, cuộc sống càng không dễ chịu. Hay là con cùng Lục Lang dành thời gian đi xem A Trăn đi. ”

“Vậy hôm nay chúng ta cứ đi thôi. Chờ sau khi Lục Lang tan làm, chúng ta liền đi thăm Vương phi đi.” Lăng Tuyết Quân nói, “Lúc này, Vương phi khó chịu trong lòng nhất. Có người thân đi thăm nàng, giải thích nàng vài câu, nói không chừng nàng sẽ nghĩ thông suốt một chút.”

“Ừm.” Lục phu nhân kéo tay Lăng Tuyết Quân, vẻ mặt cảm khái nói, “Tuyết Quân, con thật sự là một hài tử có tâm địa lương thiện. Không sợ con đa tâm, lúc trước mẫu thân thật sự không nhìn trúng con, cũng không phải nói con không tốt, chỉ là chức quan của phụ thân con thật sự quá thấp, quả thật không quá xứng đôi với Cố gia chúng ta. Tuy nhiên, Lục Lang cố ý muốn cưới con, ta cũng không phản đối được hắn, nghĩ hắn thích là tốt rồi, cũng chiều theo ý của hắn. Hiện tại xem ra, ánh mắt của Lục Lang thật sự không sai, con mới là tức phụ tốt của Cố gia chúng ta!”

Lăng Tuyết Quân cười cười, ở trước mặt Lục phu nhân khen Cố Khiên tốt: “Mẫu thân, Lục Lang cố ý muốn cưới con, đó cũng là vì hắn là một nam nhi có trách nhiệm. Mẫu thân cũng biết, lúc săn bắn ở Vân Diên sơn, hắn vì cứu con mà cùng con ở một mình trong núi một đêm, hắn cảm thấy mình làm tổn hại danh tiết của con, nên mới không thể không cưới con. Nếu không, chỉ là hắn sẽ không giống lời của nương.”

Nghe Lăng Tuyết Quân nói như vậy, Lục phu nhân ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Ai nói linh tinh những lời này với con vậy?”

Nghe vậy, Lăng Tuyết Quân sửng sốt: “Chẳng lẽ không phải như vậy sao?”

“Đương nhiên là không.” Lục phu nhân nói, “Lục Lang rõ ràng là vì thích con nên mới muốn cưới con. Từ trước khi các con gặp chuyện không may ở Vân Diên Sơn, cũng chính là năm ngoái sau khi chúng ta ngắm hoa mẫu đơn ở biệt viện của Quận chúa, Lục Lang liền đến hỏi ta có thấy con hay không, ấn tượng đối với con như thế nào. Ta cảm thấy có gì đó không ổn, vì vậy ta hỏi hắn có chuyện gì. Lúc đầu hắn còn ấp úng, sau đó dưới sự truy vấn của ta, hắn liền thừa nhận hắn có ý với con, muốn đến Lăng gia cầu hôn con.”

Nói đến đây, Lục phu nhân thở dài một hơi, lại nói: “Chỉ là lúc trước ta nhìn trúng Ngô Linh, nên không đồng ý với hắn. Về sau, các con xảy ra chuyện ở Vân Diên Sơn, hắn liền viết thư nói chuyện của các con cho phụ thân hắn, phụ thân hắn đồng ý với hắn sẽ đi Lăng gia cầu thân, ta cũng không thể không đồng ý. May mắn lúc trước hắn cố ý muốn cưới con, bằng không, theo ý của ta, sợ là tiện tỳ Ngô Linh này sẽ vào cửa nhà chúng ta.”

Nghe Lục phu nhân nói như vậy, Lăng Tuyết Quân rất giật mình. Trước khi Cố Khiên đi Vân Diên Sơn, đã từng đưa ra yêu cầu với mẫu thân rằng sẽ cưới mình? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Chẳng lẽ, Cố Khiên kiếp này, thật sự khác với Cố Khiên kiếp trước? Hắn thật sự không thích Ngô Linh sao?

“Đúng rồi, Tuyết Quân, tối hôm qua không phải con nói, hôm nay muốn trở về phủ Quận chúa chúc mừng huynh trưởng con sao? Ngươi có thể dành chút thời gian đi Tề vương phủ được không?” Lục phu nhân lại hỏi.

Lăng Tuyết Quân vội vàng kéo suy nghĩ của mình về, cười nói với Lục phu nhân: “Rảnh ạ. Con lập tức sai người truyền tin cho Lục Lang, để cho hắn tan làm rồi trực tiếp đến phủ Quận chúa đón con, con và hắn đi vương phủ thăm Vương phi.”

“Hài tử tốt.” Lục phu nhân vỗ vỗ tay Lăng Tuyết Quân, nói, “Vậy con cũng đừng chậm trễ nữa, mau đi phủ Quận chúa đi.”

Lăng Tuyết Quân sợ mình đi rồi, Lục phu nhân một mình ở trong phòng suy nghĩ lung tung, vội vàng ân cần hỏi: “Mẫu thân, không cần con ở bên nương sao?”

Lục phu nhân lắc đầu, nói: “Ta không sao. Lát nữa ta đi phật đường tụng kinh, lễ nghi Phật, tâm tĩnh, là tốt rồi.”

“Vậy thì tốt.” Lăng Tuyết Quân cười cười, nói: “Mẫu thân, con đi đây.”

“Đúng rồi, Tuyết Quân, không phải con nói mấy ngày nữa mẫu thân con chuẩn bị về Phong Dương, bẩm báo hôn sự của huynh trưởng con và Nam Dương công chúa cho tổ mẫu con sao? Ở đây, mẫu thân có mấy cành nhân sâm và linh chi tốt, chút nữa con đi qua cầm lấy, nhờ mẫu thân con mang đến cho tổ mẫu con, coi như là một mảnh tâm ý của ta đối với lão nhân gia đi.”

Lăng Tuyết Quân vừa nghe, vội vàng cười đáp: “Đa tạ mẫu thân.” Lục phu nhân chịu lấy nhân sâm, linh chi mà bà quý trọng nhiều năm đưa cho người nhà của mình, đây chính là chuyện hoàn toàn chưa từng có ở kiếp trước a! Xem ra, kiếp này cuối cùng bà cũng thật lòng đối đãi mình như tức phụ.

Phủ Quận chúa, Doãn thị nhìn thấy lễ vật mà Lục phu nhân tặng quý giá như vậy, đầu tiên là có chút giật mình, tiếp theo là cầm trên tay lăn qua lộn lại nhìn, cười đến không khép miệng lại được. Thấy bộ dáng của Doãn thị như vậy, Lăng Tuyết Quân cười trêu ghẹo nói: “Mẫu thân đều thích không muốn buông tay như thế, trở về tổ mẫu thấy nhất định sẽ thích hơn.”

Nghe Lăng Tuyết Quân nói, Doãn thị quay đầu lại trừng mắt nhìn nàng một cái, quở trách nói: “Con bây giờ còn dám giễu cợt mẫu thân sao?”

Lăng Tuyết Quân cười hắc hắc hai tiếng, không nói gì.

Doãn thị hừ hừ, nói: “Con cho rằng mẫu thân thật sự nịnh hót như vậy à, rồi nhìn trúng nhân sâm cùng linh chi à! Mặc dù mấy thứ này quý giá, nhưng thứ mẫu thân coi trọng hơn chính là phần tâm ý của Lục phu nhân. Bà ta sẵn sàng đưa cho gia đình chúng ta một cái gì đó có giá trị như vậy, đều nằm trên khuôn mặt của con, cho thấy rằng bà ta coi trọng con. Nương cao hứng như vậy, hoàn toàn là vì bà mẫu con thích con. Cứ như vậy, cuộc sống của con ở Cố gia sẽ tốt hơn rất nhiều.”

Nghe mẫu thân nói như vậy, Lăng Tuyết Quân có vài phần xấu hổ, đa phần là cảm động. Nàng tiến lên ôm Doãn thị, dán mặt lên vai mẫu thân, nũng nịu nói: “Vẫn là mẫu thân thương Tuyết Quân.”

“Ba người các con đều là miếng thịt rơi xuống trên người mẫu thân, có mẫu thân nào không đau chứ?” Doãn thị cười nói.

“Vâng.” Lăng Tuyết Quân hít vào mũi.

Doãn thị tựa hồ lại nghĩ tới cái gì, nhẹ nhàng thở dài một hơi, lo lắng nói: “Thái hậu hạ chỉ Nam Dương công chúa cho huynh trưởng con, cũng không biết nhà chúng ta hầu hạ được công chúa kia không?”

Lăng Tuyết Quân vừa nghe, vội vàng nói: “Mẫu thân, con đã gặp Nam Dương công chúa, tính tình rất tốt, đối xử với mọi người rất thân thiện, đối với Tam ca một mảnh si tâm. Nói vậy sau này mẫu thân nhất định có thể cùng nàng hòa thuận ở chung.”

“Sau khi Tam ca con thành hôn với công chúa, thì không thể ở lại Lăng gia chúng ta, muốn ở lại phủ công chúa. Ta luôn cảm thấy như thể nhi tử của ta đã đến ở một ngôi nhà khác.” Trong lòng Doãn thị vẫn không thoải mái.

Lăng Tuyết Quân cười cười, lại nói: “Mẫu thân, con cảm thấy để Tam ca cưới một người mà huynh ấy không thích, tuy rằng mỗi ngày đều ở trước mặt nương, nhưng ngày ngày mặt mày ủ rũ là tốt sao? Hay là để cho huynh ấy cưới một người mình thích, phu thê hòa thuận, tuy rằng không thể nhìn thấy mỗi ngày nhìn thấy, nhưng mỗi lần xuất hiện trước mặt nương đều là phu thê ân ái, bộ dáng tươi cười rạng rỡ thì càng tốt chứ sao?”

Nghe vậy, Doãn thị không lên tiếng.

“Hơn nữa, cái này đâu giống ở rể?” Lăng Tuyết Quân lại nói, “Sau khi Tam ca và công chúa thành hôn, sinh ra hài tử, còn không phải đều đi theo họ Lăng nhà chúng ta sao? Hơn nữa nương xem đại bá, sau khi ông cưới Quận chúa thì ở trong phủ Quận chúa luôn, trên dưới kinh thành này không có ai vì vậy mà coi thường ông? Quận chúa đối xử với hài tử Lăng gia chúng ta, đều như đối xử với cốt nhục của mình, có chỗ nào không tốt?”

“Nhưng sau này ta khó có thể gặp Tam ca con a.” Doãn thị thở dài nói, “Con xem tổ mẫu con, trước mặt chỉ có nhị bá con, cha con và đại bá mấy năm đều hiếm khi nhìn thấy một lần. Ta không muốn cũng không được, ta đã không nhìn thấy nhi tử ta trong nhiều năm rồi.”

“Mẫu thân, nương nói đến việc này, con mới nhớ, mấy ngày trước Cố Khiên nói với con, muốn ở trong kinh mưu một chức vị cho phụ thân, để cho cả nhà chúng ta đều vào kinh.” Lăng Tuyết Quân cười nói, “Mẫu thân, nếu không nương thử nghĩ cách thuyết phục phụ thân, để cho cha vào kinh đi? Nếu như phụ thân chấp nhận, nương trở về dẫn A Thành đến, nếu luyến tiếc tổ mẫu, đón lão nhân gia bà vào kinh, chúng ta lại tìm một chỗ ở gần phủ công chúa, không phải người một nhà lại có thể thường xuyên gặp mặt sao?”

Nghe được những lời này, Doãn thị rất động lòng: “Được rồi, ta trước tiên nghĩ cách thuyết phục phụ thân con. Nếu ta không thể, ta sẽ gọi tổ mẫu của con để nói chuyện với chàng.”

“Vâng.” Lăng Tuyết Quân vui vẻ, vội vàng gật đầu.

Hai mẹ con nói chuyện một lát, nghe được Quận chúa trở về từ trong cung, hai người cùng nhau đi gặp Quận chúa ở Phong viện, trên đường gặp phải Lăng Ngọc Nhu, liền cùng nhau đi qua. Vào phòng, thừa dịp mẫu thân nói chuyện với Lăng Ngọc Nhu, Lăng Tuyết Quân lặng lẽ hỏi Quận chúa về việc ủng hộ Lý Hoảng và Lý Dương.

Quận chúa hạ thấp thanh âm, nói với Lăng Tuyết Quân: “Tuyết Quân, con yên tâm, trong lòng bá mẫu có chừng mực. A Huyễn đem lời của con nói cho ta, bá mẫu cũng cảm thấy con nói đúng, với tình hình hiện giờ, chỉ cần ta ủng hộ hoặc phản đối không rõ ràng một bên trong đó, cho dù ai lên ngôi, chắc chắn sẽ không làm khó chúng ta.”

“Quận chúa, bề mặt chúng ta cũng phải duy trì quan hệ tốt với Tề vương và Hoài vương đúng không?” Lăng Tuyết Quân hỏi.

“Đương nhiên.” Quận chúa gật gật đầu, “Tề vương bên kia do con duy trì thông qua Cố Lục Lang, Hoài Vương bên kia đương nhiên do Tam ca con duy trì thông qua Nam Dương công chúa.”

“Vâng.” Lăng Tuyết Quân lại nói, “Đúng rồi, lát nữa con còn phải đi Tề vương phủ một chuyến.”

“Là vì chuyện Tề vương muốn nạp trắc phi?” Quận chúa hỏi.

“Vâng.” Lăng Tuyết Quân đáp.

Quận chúa lạnh lùng cười, nói: “Ngô Linh kia cũng là một nhân vật, có thể khiến Tề vương nạp nàng ta làm trắc phi khi Vương phi sắp sinh con.”

Lăng Tuyết Quân thở dài một hơi, không nói gì. Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Cố Trăn vẫn đối xử với nàng rất tốt. Hiện giờ thấy nàng ta không như ý như vậy, trong lòng nàng cũng rất khổ sở cho nàng ta.

“Con đi rồi, khuyên nhủ Tề vương phi đi.” Quận chúa lại nói, “Việc này đã định, mặc kệ nàng khóc nàng nháo, đều vô ích. Điều hiện tại nàng phải làm, là bình an sinh hạ hài tử trong bụng, tốt nhất đứa con này của nàng có thể nam tử, như vậy, địa vị của nàng ở vương phủ không ai có thể lay động được trong thời gian ngắn.”

“Con sẽ khuyên nàng.” Lăng Tuyết Quân gật đầu nói.

Sau khi tan làm, Cố Khiên đến phủ Quận chúa đón Lăng Tuyết Quân, sau đó hai người cùng nhau đến Tề vương phủ.
Chương kế tiếp