Cô Nàng Quạ Đen

Chương 16: Yêu quái nhỏ bình bình vô kỳ*
*Bình bình vô kỳ: ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, dùng để phàn nàn về những người rõ ràng có vẻ ngoài xinh đẹp tuyệt vời lại bị mô tả đặc biệt tầm thường.

Từ trong quả cầu ký ức cảm nhận được nguyện vọng của cô gái, Ô Nha Nha phiền não phẩy phẩy cánh.

“Ba ba, cô ấy vẫn muốn quay trở lại giới giải trí, sau đó tẩy trắng bản thân. Gương mặt này của cô ấy làm sao mà tẩy trắng đây? Đối với người trong giới giải trí mà nói, xấu là tội, xấu thành như này là tội không thể tha!”

Ô Nha Nha nhắm mắt, thật sự không dám nhớ lại bộ dạng quỷ quái của cô gái. Lúc cô lướt điện thoại từng nhìn thấy một trường hợp phẫu thuật thẩm mỹ ở Hàn Quốc thất bại gọi là “bà cô quạt điện” gì đó. Gương mặt cô gái này với bà cô quạt điện kia giống hệt nhau.

Cây Đa nhìn thấu tâm tư nhỏ của con gái, cười nói: “Vậy con dùng gương mặt của bản thân thay thế đi. Chỉ là ngũ quan vẫn nên điều chỉnh một ít, nhất định phải để cho người khác nhìn qua một cái là có thể nhận ra con vẫn là Kim Cẩm Khê, không phải người nào khác.”

“Được ạ! Con đi đây!”, Ô Nha Nha vốn muốn dùng gương mặt của mình hoàn thành nhiệm vụ vui vẻ vỗ cánh.

Cô nhón mũi chân xoay tại chỗ. Sau đó trong vầng sáng rực rỡ hoá thành một cô gái vóc dáng cao gầy, dáng người xinh đẹp.

Mái tóc thuần đen màu lông quạ của cô gái dày rậm như sương, nhẹ nhàng buông xuống hai vai, tóc so với người thường nhiều hơn rất nhiều. Giữa mái tóc quá mức dày, tựa như rong biển tươi tốt này, cất giấu một gương mặt bé bằng bàn tay, ngũ quan so với Kim Cẩm Khê có 7- 8 phần giống nhau, lại dường như dùng kỹ thuật chỉnh sửa cao cấp nhất dốc lòng tạo hình, mọi thứ so với ban đầu càng tinh xảo.

Theo lý mà nói, diện mạo một người được cho là đẹp nhất định sẽ có những ưu điểm đặt biệt nổi bật như: đôi mắt đa tình tựa hoa đào, mũi như túi mật [1], đôi môi nhỏ hồng nhuận như anh đào, cố tướng chạm trổ thâm thuý.

[1] Mũi túi mật: còn gọi là “mũi mật lợn”. Điểm đặc biệt của chiếc mũi này là mũi bầu bĩnh và tròn trịa, phần chân thu hẹp lại giống như túi mật heo treo lơ lửng.

Ngoài ra còn phải có một khoảng trắng [2] nhất định, không thể chỗ nào cũng là điểm nhấn, chỗ nào cũng đầy, như vậy sẽ lộ ra vẻ đẹp đặc biệt thô tục. Hoá trang cũng là đạo lý giống vậy, nếu chú trọng vẽ mắt, vậy lông mày tốt nhất nên nhạt một chút; nếu môi tô đỏ kinh diễm, vậy phấn má tốt nhất nên nhạt một chút. Tóm lại phải đậm nhạt thích hợp, thưa dày có chừng.

[2] Khoảng trắng (留白): là một kỹ thuật thường được sử dụng trong việc tạo nên tác phẩm nghệ thuật của Trung Quốc. Nó đề cập đến ý định để lại các khoảng trắng khoảng trống) tương ứng trong việc tạo ra các bức thư pháp để bức tranh và bố cục của tác phẩm được hài hoà, tinh tế hơn. Theo quan điểm nghệ thuật, khoảng trắng là một nghệ thuật sử dụng “cái trống” là vật dẫn để thể hiện quan niệm nghệ thuật và cái đẹp.

Không ai sẽ vẽ lông mày như mèo đen hoang, lại trang điểm tone khói đậm, đánh một lớp nền nhạt như sơn tường, lại tô son đỏ như máu cho bản thân.

Đó không phải là người, là quỷ nữ, hơn nữa còn là lệ quỷ chết oan. Ngoại trừ phải làm quá khi trình diễn trên sàn catwalk, trong thực tế sẽ không người nào trang điểm như vậy cả.

Nhưng giờ phút này, cô gái đứng dưới tàng cây gương mặt lại quá mức xinh đẹp. Làn da cô trắng như tuyết đầu mùa đông, môi đỏ có thể so với ánh mặt trời rực rỡ của mùa thu, đôi mắt vừa to vừa tròn, con ngươi màu đen thuần tuý sạch sẽ đến mức kỳ diệu, đôi mắt hơi cong lên, lộ ra một cỗ mị hoặc. Mũi của cô nhỏ nhắn tinh xảo, gương mặt trái xoan hoàn mỹ, hai gò má có chút gợi cảm, vẻ trong sáng lại khiến cô tăng thêm hai phần trẻ con.

Không thể nghi ngờ, dung mạo của cô là mỹ lệ, hơn nữa còn là xinh đẹp quá mức. Ngũ quan của cô đều hoàn mỹ, chỗ nào cũng sắc bén, nhưng hoàn toàn không có cảm giác đẹp mà tục, càng không khiến người khác sinh ra cảm giác mỏi mắt.

Vẻ đẹp của cô, không cần làm mờ gì cả. (Ý ở trên là tổng thể đẹp thì phải có bộ phận mờ nhạt để nhất mạnh, khắc hoạ tập trung 1 số nét đẹp nhất. Nhưng đây ÔNN cj cũng đẹp sắc nét hết :p)

Vẻ đẹp của cô thậm chí vượt qua trí tưởng tượng con người, tựa như một dã thú hung hãn điên cuồng công kích mọi người xung quanh.

Dưới tình huống không hề phòng bị nhìn thấy một gương mặt như vậy, có người thậm chí sẽ kinh ngạc hít hà một hơi.

Cái gọi là trì mỹ hành hung [3] chẳng qua chỉ như vậy.

[3] Trì mỹ hành hung (持美行凶): dùng cái đẹp để hành hung. Ở đây không rõ tác giả cố tình hay mắc lỗi viết thị (恃: nghĩa cậy vào, dựa vào) thành trì ( 持: cầm, lấy, nắm), vì theo tớ tra được, câu đúng phải là thị mỹ hành hung (恃美行凶). Trên zhidao có giải thích “thi mỹ hành hung” như sau: một số cô gái luôn có rất nhiều người cầu hôn vì ngoại hình ưa nhìn và số đo nổi bật. Vì nhiều lý do khác nhau, những người đẹp này thường không cư xử hoà nhã với bạn trai hay người cầu hôn mình, họ thường tỏ ra “tự phụ”, đạo đức giả, thậm chỉ là tự cao tự đại. Hành vi lấy những chàng trai xung quanh mình làm bia đỡ đạn vì ngoại hình xinh đẹp như vậy gọi là “cậy nhan sắc mà phạm tội.”

Trước mắt, Ô Nha Nha trong sự chú ý của người qua đường, thở nhẹ từng hơi, chậm rãi đi đến cửa công viên, gọi một chiếc taxi.

Tài xế taxi thông qua kính chiếu hậu, suốt hành trình đều trộm ngắm cô, vậy nên rất nhiều lần suýt nữa đụng phải xe phía trước.

“Bác tài, chú cẩn thận nhìn đường đi, đừng nhìn tôi nữa.”, Ô Nha Nha câu đôi môi đỏ lên trêu một câu.

Cô cũng không phản cảm loại ánh mắt cuồng nhiệt này, bởi vì cô biết đây đều là lỗi của bản thân. Ai bảo bản thân lớn lên quá xinh đẹp! Nói một câu đại ngôn bất tàm [4], cô vẫn chưa nhìn thấy người nào lớn lên xinh đẹp hơn bản thân. Đương nhiên, gương mặt của cô bây giờ nhìn có dáng dấp của Kim Cẩm Khê, vẫn là xấu hơn rất nhiều so với cô nguyên bản.

[4] Đại ngôn bất tàm: thành ngữ Trung Quốc có nguồn gốc từ Luận ngữ tập chú- Hiến vấn đệ thập tứ của Chu Hy thời Nam Tống. Câu này nghĩa là nói lớn mà không cảm thấy xấu hổ.

Chỉ là, dựa vào gương mặt bình bình vô kỳ này vào giới giải trí hỗn loạn, kể cũng đủ rồi.

Giọng nói của Kim Cẩm Khê uyển chuyển thanh nhuận, giọng nói của Ô Nha Nha lại có chút khàn khàn. Bây giờ, hai thanh quản quyện vào nhau, vậy mà sinh ra phản ứng hoá học ảo diệu.

Tài xế taxi nghe thấy giọng nói từ tính được ngọt ngào bao bọc, lỗ tai lập tức phiên phiến đỏ.

Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng, thì ra chỉ nghe giọng nói thôi cũng có thể cảm nhận được sự say mê. Thanh âm này chính là rượu ngon ủ mấy trăm năm, thật thơm ngọt, thật mát lạnh, cũng thật nóng bỏng.

Rượu mạnh trên đầu, đầu óc liền choáng váng, tài xế có chút nhịn không được, lúc đưa cô đến cửa khách sạn, gương mặt và cổ đều đã đỏ bừng.

Ô Nha Nha trả tiền xe, anh liền cầm mấy tờ tiền, ngơ ngác ngồi đó nhìn đối phương đi xa.

Cho đến khi thân ảnh xinh đẹp kia bước vào trong sảnh khách sạn, biến mất ở chỗ ngoặt, anh mới đem mấy tờ tiền mang theo mùi hương ngọt ngào đặt lên chóp mũi rồi ngửi thật sâu, sau đó nâng niu mà cất vào hộp. (Chú công an ơi biết tháiiiii)

Sau khi cơn choáng váng đầu óc qua đi, tài xế bỗng nhiên vỗ vỗ trán, lầm bầm: “Ầy, không phải! Nữ thần này nhìn rất quen mặt! Là ngôi sao nào ta?”

_______ Ô Nha Nha nhanh chóng đi đến phòng ở của Kim Cẩm Khê.

Sau khi đem cửa phòng khóa trái lại, cô từng bước một đi tới trước tủ quần áo, kéo cánh cửa khép hờ ra, nhìn vào bên trong, sau đó lại tiếc nuối mà lắc đầu.

Quả nhiên thi thê của Kim Cẩm Khê cuộn tròn trong góc tủ quần áo, trên cổ là dây thắt lưng được treo trên thanh ngang, khuôn mặt biến thành màu tím, độ ấm của thân nhiệt đã hoàn toàn tan đi. May mà trên tay nắm cửa cô đã treo thẻ không làm phiền, bằng không thi thể sớm đã bị nhân viên dọn dẹp phát hiện.

“Tạm biệt Kim Cẩm Khê.”, Ô Nha Nha ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt đôi mắt mở to giận dữ của Kim Cẩm Khê.

“Tôi sẽ thay cô hoàn thành di nguyện. Tôi sẽ khiến cô sạch sẽ đến, cũng sạch sẽ đi.”

Cùng với lời hứa hẹn này, đôi mắt tơ máu che kín của Kim Cẩm Khê nhẹ nhàng nhắm lại, khuôn mặt dữ tợn chậm rãi hiện ra vẻ yên bình.

Cô sống hơn hai mươi năm, thời điểm rời đi nguyện ước cũng chỉ là hai chữ “trong sạch”. Được gả cho thần tượng trong lòng là điều may mắn của cô, nhưng cuối cùng đó lại trở thành địa ngục huỷ diệt cô.

Ô Nha Nha đem vali hành lý của Kim Cẩm Khê dọn sạch, sau đó đem thi thể này bỏ vào.

Kim Cẩm Khê ở Hàn Quốc hơn hai tháng, sau khi về nước trực tiếp đến khách sạn, vali tất nhiên sẽ rất lớn, cho một người trưởng thành vào vẫn dư dả. (Tưởng tượng đoạn này như kiểu sát nhân phi tang xác :’( )

Sau khi trời tối, Ô Nha Nha sẽ đem thi thể này mang ra công viên giao cho cây Đa ba ba, ba ba sẽ xử lý tốt hậu sự của Kim Cẩm Khê. Không cần lễ tang long trọng gì, trong thần quang hóa thành tro bụi là kết cục viên mãn nhất của một sinh linh.

Bận rộn xong, Ô Nha Nha bắt đầu xem xét di động của Kim Cẩm Khê.

Đúng lúc này một cuộc điện thoại gọi tới, trên màn hình hiện ra hai chữ “Ngải Mễ”.

Đây là người đại diện của Kim Cẩm Khê, cũng là đầu sỏ gây tội xui khiến cô đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ.

Ô Nha Nha nhướng đuôi mày lên, lập tức nhận điện thoại.

“Không phải cô trước đó muốn chấm dứt hợp đồng với công ty sao? Lưu Tổng đồng ý, nhưng đổi lại, cô phải tham gia một chương trình tống nghệ [5].”, Ngải Mễ lạnh lùng nói.

[5] Tống nghệ: gameshow trên truyền hình có sự tham gia của các nghệ sĩ. VD một số chương trình rất nổi tiếng tại Trung Quốc như: Gia tộc vui vẻ, Vương bài đối vương bài, Thần tượng đến rồi, Sự ra đời của người diễn viên,... Từ sau đây mình sẽ để tống nghệ thành gameshow cho mn quen thuộc cũng như dễ hiểu nha.

Từ sau khi từ Hàn Quốc trở về, công ty lấy lý do không bảo vệ tốt dung mạo của bản thân, yêu cầu Kim Cẩm Khê bồi thường mấy chục triệu tiền vi phạm hợp đồng. Làm nghệ sĩ, thân thể tóc da đều là hàng hoá, để bảo vệ tốt những hàng hoá này, công ty sẽ cho nghệ sĩ ký tên vào những thỏa thuận tương ứng. Nếu không thông qua sự đồng ý của công ty mà đi phẫu thuật thẩm mỹ, lại còn phẫu thuật thất bại, bọn họ yêu cầu phí bồi thường tổn thất rất lớn.

Tuy Kim Cẩm Khê nhận được một khoảng tiền từ chồng sau khi ly hôn, nhưng còn lâu mới đủ để trả tiền bồi thường. Vì vậy cô cố gắng chơi bài tình cảm, năn nỉ công ty chấm dứt hợp đồng với cô. Cô cũng nói Ngải Mễ quay về hoà giải với cấp cao của công ty.

Bây giờ, kết quả hoà giải tới rồi. Chỉ cần tham gia một chương trình gameshow, cô liền có thể rời đi không gánh nặng.

Nhưng, Kim Cẩm Khê đã bị huỷ dung. Để cô một gương mặt quỷ quái này lên hình, sau đó bị dân chúng cả nước chỉ trích, so với giết cô thì có khách gì nhau?

Người đại diện được Kim Cẩm Khê tin tưởng này, xem ra cũng không phải thứ tốt đẹp gì.

Ô Nha Nha câu môi cười lạnh, ngữ khí lại yếu ớt đến đáng thương: “Tham gia chương trình gameshow nào? Tôi, tôi không thể lên hình! Tình huống của tôi chị Ngải Mễ, chị không phải không biết...”

“Chương trình gameshow đó là [Biệt lai vô dạng], cô nghe nói qua chứ?”, Ngải Mễ không trả lời mà hỏi lại.

Ô Nha Nha trầm mặt vài giây.

Ngải Mễ cho rằng cô bị dọa sợ, kỳ thực cô đang lật xem ký ức của cố chủ.

À, [Biệt lai vô dạng] à, là một gameshow ly hôn. Vậy cho nên không chỉ có Kim Cẩm Khê muốn tham gia, người chồng trước cô yêu thương sâu nặng- Mộ Thần cũng sẽ đi. Đó là người cô tình nguyện tự sát cũng không muốn gặp lại.

Cô không muốn thấy, người nào đó lại cố tình muốn buộc cô đi gặp, huỷ dung rồi kết quả không gặp là tốt nhất. Mộ Thần thấy mặt cô nhất định sẽ phun bữa tối hôm qua trước mặt ống kính. Fans Mộ Thần nhìn thấy mặt của cô, nhất định sẽ vỗ tay kêu to: “Được nha, ly hôn này đúng là quá tốt!”

Đây có phải là hiệu quả mà kẻ lên kế hoạch phía sau muốn đạt được?

“Có phải là Liễu Như Nhứ bảo tôi đi?”, Ô Nha Nha nói ra chân tướng.

Liễu Như Nhứ chính là tiểu tam chen chân vào cuộc hôn nhân của Kim Cẩm Khê. Cô ta debut chỉ mới một năm, lại dưới sự “đón đưa” của Mộ Thần mà bay lên nhanh, bây giờ chuẩn bị lên tuyến hai, còn ỷ vào quyền thế của Mộ Thần, trong công ty lời nói rất có trọng lượng.

Cô ta nói muốn cho qua số tiền vi phạm hợp đồng của Kim Cẩm Khê, công ty sẽ lập tức bỏ qua chuyện cũ.

E rằng khi Kim Cẩm Khê còn là Mộ phu nhân, cũng chưa bao giờ có được loại đãi ngộ đặc thù như vậy.

Ngải Mễ hơi sửng sốt, sau đó đáp: “Đây là quyết định của bên trên, cô bây giờ không còn đường để lui, rõ chưa? Tham gia chương trình gameshow, cô còn có thể vớt vát một phen, chúng tôi đang giúp cô.”

Cô ta tuyệt đối sẽ không để lộ ra bất kỳ bí mật gì trong lúc gọi điện, ai biết Kim Cẩm Khê có ghi âm hay không.

Ô Nha Nha thật sự không ghi âm. Cô không cần dựa vào thứ kia để chuyển mình.

“Chị vô duyên vô cớ giúp tôi liên hệ bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, lại chỉ định cho tôi hai người gọi là bác sĩ phẫu thuật hàng đầu, hết thảy điều này cũng sẽ không phải là Liễu Như Nhứ sắp xếp chứ? Mặt tôi là do các người liên thủ huỷ sao?”, Ô Nha Nha giống như từ góc độ hiểm ác nhất mà nghiền ngẫm dụng tâm của loài người.

Phải biết rằng, tâm can của kẻ nào đó so với lông chim của cô còn đen hơn.

Ngải Mễ rất ít khi để ý Kim Cẩm Khê, bỗng nhiên lại quấn lấy cô, còn mỗi ngày khuyên cô đi phẫu thuật thẩm mỹ, lời nói gấp gáp, tình huống quỷ quái như vậy, Kim Cẩm Khê thương tâm quá độ nhìn không ra, Ô Nha Nha lại liếc mắt một cái liền nhìn thấy.

Người đại diện này tuyệt đối có vấn đề.

Hơi thở Ngải Mễ gấp lên từng chút, sau đó mới nghiêm khắc quát lớn: “Cô đừng ngậm máu phun người! Cô phẫu thuật thẩm mỹ thất bại hoàn toàn ngoài ý muốn, có liên quan gì tới tôi! Tôi thấy cô điên rồi, nước bẩn gì đó đều hắt lên đầu người khác. Cô có ngày hôm nay không phải đều do chính cô làm sao?”

Ô Nha Nha nhếch môi, hưng phấn cười. Chân tướng đã rõ như ban ngày, cô không còn gì để hỏi.

“Chương trình gameshow này tôi nhận, chị đem hợp đồng ký kết và hợp đồng chấm dứt cùng đưa qua đây đi.”, cô nhẹ nhàng nói.

P.s: Nếu thấy hay hãy thả tim, cmt nhận xét truyện để ủng hộ và tạo động lực cho chúng mình nha
Chương kế tiếp