Cuộc Liên Hôn Kỳ Lạ

Chương 19
“Kỳ sơ tình” của Giang Miên tới rồi.

Doãn Phỉ Dương hít một hơi thật sâu, xung quanh đều là mùi hương ngọt ngào của Giang Miên làm cậu miệng khô lưỡi khô, bản năng Alpha kêu gào thúc giục mau cắn nuốt lấy người trước mặt.

Trong phòng tắm không ai nói gì, hô hấp lại đan chặt lấy nhau.

“Kỳ sơ tình” tới nhưng không đến mức khiến Giang Miên mơ màng không biết gì, Omega trong kỳ phát tình ngược lại biết mình khao khát cái ôm của ai, chẳng qua họ gặp đúng dịp buông thả bản thân mà thôi.

Giang Miên ngẩng lên, con ngươi sũng nước mang theo sương mù, ánh mắt cũng lẳng lơ hẳn so với mọi ngày, giơ chân nhấc tay mang theo sự quyến rũ khó nói thành lời.

Alpha bên cạnh cũng sắp nhịn hết nổi.

“Phỉ Dương ơi… Phỉ Dương à…” Giang Miên giống đứa bé đòi kẹo, thè đầu lưỡi nhỏ liếm tới lui trên hầu kết Doãn Phỉ Dương, thỉnh thoảng còn mút nhẹ một cái, cố nhón chân lên tai Alpha, giọng nói mang theo hơi nóng thì thầm, “Đánh dấu anh đi… Phỉ Dương… Để anh trở thành Omega của em…”

“Phanh” một tiếng, cửa nhà vệ sinh bị đá bay.

Doãn Phỉ Dương bóp eo Giang Miên, nâng cặp mông mẩy mềm mại lên, quãng đường từ phòng tắm về phòng ngủ trải đầy dấu chân ướt nhẹp. Hai người hôn không tách ra nổi, Giang Miên bị đè trên giường lớn.

“Ướt mất…” Giang Miên hơi thiếu oxy, đầu óc nhũn nhèo nhèo, giọng nói cũng mang theo sự nũng nịu ngọt ngào.

“Không sao.” Mắt Doãn Phỉ Dương giờ đã thành màu hổ phách, dục vọng cuồn cuộn quấy phá nhưng vẫn cẩn thận cưng chiều hôn lên trán Omega, hôn lên má, hôn lên cổ rồi dừng lại ở ngực, “Dù sao tí nữa cũng càng trở nên ướt át hơn.”

Nói xong cậu ngậm đầu v* hồng vào miệng, đổi lại một tiếng rên rỉ của Giang Miên.

Doãn Phỉ Dương vuốt ve dọc theo eo nhỏ, Giang Miên cũng vòng tay lên ôm cổ cậu, eo mông cọ cọ về phía trước.

Doãn Phỉ Dương khẽ bật cười, duỗi tay sờ lên bé cưng xinh xắn sớm đã dựng thẳng, vuốt ve hai trái, lần mò tới miệng nhỏ bên dưới.

Miệng nhỏ ướt át mấp máy mời gọi như muốn nuốt trọn đầu ngón tay, bất lực phun phun chảy dịch nhầy trong suốt.

“Sao chỗ này của anh ướt vậy, anh trai?” Doãn Phỉ Dương dùng đầu ngón tay nhợt nhạt đâm vào mấy cái, bản năng Alpha càn quấy, đôi môi chưa từng buông lời bậy bạ nay lại nói, “Miệng nhỏ đã ăn xúc xích thịt bự của em rồi cơ mà, sao giờ vẫn đói khát thế, anh gấp hả?”

“Ưm…” Giang Miên bên trong trống rỗng, vừa tận hưởng xong khoái cảm được lấp đầy, giờ lại bị trêu chọc.

Ngày thường nghe được mấy lời dâm dục bậy bạ vậy chắc chắn sẽ xấu hổ chui tọt vào ổ chăn, nhưng lúc này nghe nhóc con thì thầm bên tai, còn có hương bạc hà quẩn quanh, đôi mắt hổ phách lóe lóe trong đêm, anh chỉ thấy nóng phát điên.

Giang Miên vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm đôi môi khô khốc, đưa tay xuống banh bắp đùi run run ra, híp mắt: “Đúng vậy… Anh trai đói quá à… Bé Dương Dương mau cho anh trai ăn no…”

“Đ*t c*n m*!”

Doãn Phỉ Dương cũng phải chửi thề, bàn tay nắm eo Giang Miên kéo xuống dưới thân, miệng nhỏ đói khát dán lên gậy th*t nóng bỏng, xúc xích thịt không thương tiếc ma sát qua lại giữa cặp đào mẩy trắng nõn.

Giang Miên ưm ưm hai cái, chưa kịp phản ứng thêm thì môi đã bị chặn lại, thân dưới bị xỏ xuyên một cách thô bạo, tiếng nức nở bị Doãn Phỉ Dương nuốt trọn.

Doãn Phỉ Dương thấy Giang Miên chỉ sướng cong eo chứ không đau đớn, buông thả chính mình tàn nhẫn chà đạp anh.

Cậu nhắc đôi chân run rẩy của Giang Miên lên vai, mông mẩy trắng nõn của Omega không chạm đệm, thứ ấy ấy của Alpha hung bắt nạt miệng nhỏ tham ăn, mỗi lần đều chơi lút cán cả cây, kéo giãn cả nếp uốn. Tiếng da thịt nhục dục trứng đánh đào mềm vang lên bành bạch, vẩy tung tóe nước dâm ra ướt đẫm drap giường.

gậy th*t nóng hổi lần nào cũng cọ qua cửa khoang sinh sản mỏng manh, Giang Miên vừa đau vừa sướng tê người khóc nức nở, nước mắt vừa rơi đã bị liếm bằng sạch.

Khoái cảm chồng khoái cảm, Giang Miên bắn lúc nào chẳng biết, đúng hơn là chỉ còn dịch loãng chảy ra, run run chảy theo bụng nhỏ, y như mất khống chế.

Doãn Phỉ Dương và Giang Miên mười ngón đan nhau, tay phải đè lên bụng Omega, xoa xoa dịch nhầy kia khắp cơ thể.

“Thích không Miên Miên? Anh trai… Cục cưng nhỏ?”

Doãn Phỉ Dương cúi xuống thổi thổi vào tai Giang Miên, Giang Miên không đáp thì động tác thân dưới sẽ chậm lại, mỗi lần đáp lại sẽ đổi về cái xỏ xuyên mạnh mẽ dưới miệng nhỏ đói khát.

Giang Miên chịu không nổi, cả người run rẩy, bé Giang Giang cũng run lên theo, không bắn được thêm thứ gì nữa. Miệng nhỏ càng chơi càng chặt, cửa khoang sinh sản có xu hướng mấp máy mời gọi, nước dâm trào ra tưới lên đầu nấm bên trong, thế nhưng bị chặn lại không chảy ra.

Doãn Phỉ Dương suýt thì thất thủ, nâng tay lên vỗ một cái lên cặp mông trắng nõn.

Trên làn da mềm mại hằn lên dấu tay trông dâm dục vô cùng, kích thích thần kinh Alpha.

Giang Miên nhỏ giọng rên rỉ, hai chân bị nâng tê rần. Anh hơi né tránh, nghiêng mặt cọ cọ lên bàn tay lớn của Alpha lấy lòng, con ngươi hồng hồng nhìn người đè bên trên.

“Phỉ Dương… Dương Dương… Ưm ah ~… Bé cưng…” Anh chẳng biết mình đang mơ màng nói cái gì nữa, đầu lóe lên, mình phải đổi tư thế thôi.

Tay chân Giang Miên mềm nhũn không nhấc nổi cơ thể, Doãn Phỉ Dương thấy vậy cắn răng rút ra, giúp anh lật người lại.

Lưng Giang Miên phiếm hồng, miệng nhỏ bị chơi hư không khép nổi, chảy nước dâm giữa hai cánh mông cũng hồng hồng sưng lên.

Anh không còn sức quỳ nửa người trên đệm, chỉ có cặp mông mẩy ưỡn lên thật cao, eo nhỏ cong một đường quyến rũ.

Doãn Phỉ Dương sợ anh ngạt trên gối, duỗi tay nâng mặt anh sang một bên, thân dưới tiếp tục đâm vào miệng nhỏ khiến người khác mất hồn.

“Ah ah… Ưm ưm…” Giang Miên mềm mại rên rỉ, bị đè không nhúc nhích nổi, eo nâng cao để Alpha càng tiện đường mạnh bạo đâm chọc.

Nhấp vài cái, khoang sinh sản mở ra, mút mát gậy th*t, nước dâm trào ra, tản một mùi hương ngọt ngào ấm áp.

Giang Miên mơ màng vì khoái cảm, theo bản năng cong eo, ưỡn mông về phía háng Alpha.

Doãn Phỉ Dương nhìn ra động tác nhỏ này, trong đầu đột nhiên hiện ra dòng chữ trong cái link ba mình đưa.

Tiến vào khoang sinh sản bằng tư thế từ phía sau, đây là tư thế dễ thụ thai nhất.

Miên Miên à…

Mắt Doãn Phỉ Dương nóng lên, cúi xuống hôn lên gương mặt Omega, đôi tay xuyên ngực anh túm lấy bả vai gầy.

Đây là tư thế trói buộc chạy không thoát, Doãn Phỉ Dương lại buông lời tán tỉnh: “Miên Miên ơi, có được không nào? Em có thể trở thành Alpha của anh chứ?”

Giang Miên nhíu mi, anh cảm nhận được gậy th*t nóng hổi kia đã tới khoang sinh sản. Thứ ấy còn đang phấn khích run lên, giây tiếp theo sẽ chiếm hữu anh hoàn toàn, dùng nút thắt lớn khóa chặt anh, giãy thế nào cũng không chạy được… Sau đó họ sẽ thuộc về nhau, cho nhau dấu hiệu vĩnh cửu.

“Hmmm…” Giang Miên híp mắt, cắn nhẹ lên bàn tay bấu vai mình, thì thầm, “Anh… Vốn là của em mà… Chồng ơi…”

Giây tiếp theo, gậy th*t lớn chọc vào miệng thịt nhỏ, tiến quân vừa nhanh vừa dứt khoát, tiến vào nơi nóng bỏng.

Vừa đau vừa ngứa, sướng đến tê người, Giang Miên nghĩ mình sẽ chết trên giường, hé miệng rên rỉ, bất lực nắm lấy mu bàn tay người kia.

Doãn Phỉ Dương dán vào người dưới thân, nụ hôn nhỏ vụn hạ lên bả vai và tấm lưng trần, thì thầm dỗ dành: “Bé cưng… Miên Miên… Bé cưng của em… Gọi em đi nào…”

Giang Miên cảm thấy mình như bị chọc thủng, tựa vào lòng Alpha, há miệng gọi chồng, cầu xin “kẻ bắt nạt” nhẹ nhàng hơn nhưng đổi lại cái nhấp nhô mạnh bạo của “kẻ bắt nạt”, bị chơi đến không nói được gì, bé Miên Miên đằng trước lại phun nước trong.

Khi đã đạt giới hạn, Doãn Phỉ Dương đâm mạnh vào chỗ sâu nhất, theo sau là nút thắt Alpha phình to, căng khoang sinh sản ra.

Giang Miên đau khóc nấc lên, muốn giãy dụa né tránh theo bản năng thì bị đè xuống, răng nanh Alpha đâm rách làn da sau tuyến thể, để lại dấu ấn vĩnh cửu.

“Miên Miên à, em yêu anh…”

Tinh dịch của Alpha bắn từng phát vào khoang sinh sản, không có gì bất ngờ khi quá trình này kéo dài tới 10’, trong lúc ấy nút thắt Alpha vẫn luôn trói buộc cả hai, gia tăng tỷ lệ thụ thai.
Chương kế tiếp