Đại Ma Vương Xin Tha Mạng

Chương 39: Lớp Đạo Nguyên mở rồi
Buổi tối Lữ Thụ đưa thẻ ra vào ra mới có thể bước vào trường, đêm đông trời rất tối, bảy giờ màn đêm đã buông xuống.

Lữ Thụ thấy rằng khuôn viên trường vẫn rất sôi động, có lẽ đã có gần hai nghìn sinh viên tập trung từ khắp các quận, huyện trong thành phố, cậu bắt đầu lo lắng không biết lầu Ngữ Âm rốt cuộc có thể chứa được nhiều người như vậy hay không...

Tòa lầu Ngữ Âm cao bảy tầng mà một tầng chỉ có bốn phòng học thôi, e rằng một lớp có một trăm người...?

Nếu đặt ghết trên bàn, thực sự có thể ngồi được sao?

Lữ Thụ tình cờ gặp Lưu Lí khi cậu ấy đi vào tìm lớp F9, lúc này lớp trưởng và các bạn trong lớp đều không còn hăng hái nữa, e rằng cậu cũng sẽ rất xấu hổ khi phát hiện ra một nhóm nhỏ ba hoặc bốn người không dễ thấy trong một số lượng lớn như vậy, việc nhóm lại căn bản không có chút tác dụng nào.

Thậm chí có thể nói rằng ban đầu cậu ta lôi kéo Viên Lĩnh Khởi, Lý Thanh Ngọc tổng cộng có ba người, nhưng họ còn không nhiều bằng những học sinh chuyển trường trong lớp...

Vì vậy, nếu thực sự là một nhóm, ngược lại là Lý Tề loại mà tham gia toàn trường với tư cách là một Người Thức Tỉnh sẽ đáng tin cậy hơn.

Nhưng hành vi của Lý Tề khiến Lữ Thụ cảm thấy có chút không đáng tin cậy, buổi chiều không có việc gì làm thì cậu có nghe ngóng, mười một họ sinh chuyển trường của lớp bọn họ không có ai học cùng trường.

Điều này tương đương với việc phân tán những người dự bị thức tỉnh khỏi tất cả các trường học, Lữ Thụ không tin đây chỉ là trùng hợp, e rằng chuyện trên là để ngăn cản sự hình thành của các nhóm.

Cho đến nay, chỉ có học sinh của trường Ngoại ngữ Lạc thành là chưa triệt để phân ra, nhưng dù vậy, mỗi lớp cũng đang phải đối mặt với tác động của các mối quan hệ mới giữa các người mới là một số lượng lớn học sinh chuyển trường.

Nếu đúng như vậy, việc Lý Tề chơi cậu quả thực là đi vào ngõ cụt.

Như vậy mới phù hợp với suy nghĩ thông thường. Mọi người đã có tổ chức, có kỷ luật và lên kế hoạch để tập hợp tất cả những người có thể thức tỉnh lại, nếu như bị một đám học sinh trung học lọt qua được thì đúng là xúc phạm chỉ số thông minh.

Nói đạo lý, Lữ Thụ cảm thấy những thứ như lớp học Đạo Nguyên quan trọng hơn những gì nó dạy.

Có gần hai nghìn thanh thiếu niên có thể được đánh thức trong một thành phố, vậy thì toàn quốc lại là con số bao nhiêu? Chỉ sợ là có thể lên đến hơn trăm vạn? Lữ Thụ cũng không cẩn thận tính toán những chuyện này, nhưng cậu hiểu được sau này muốn có được chỗ đứng trên thế giới này, thậm chí là bảo vệ chính mình và Lữ Tiểu Ngư cũng phải cường đại hơn.

Đừng để đến lúc đó đưa Lữ Tiểu Ngư ra ngoài chơi, nếu một Người Thức Tỉnh xuất hiện liền có thể miểu sát cậu, con mẹ nó như vậy thì có ý nghĩa gì nữa.

Tuy nhiên, Lữ Thụ đã xác nhận lại vào buổi tối hôm nay và không tìm thấy bất kỳ dao động năng lượng nào ở bất kỳ ai, có thể nói rằng ít nhất hiện tại ở giai đoạn của các người đồng trang lứa của mình, cậu phải dẫn trước, trừ khi đối thủ thức tỉnh hệ nguyên tố cấp E.

Cũng không biết lớp này được phân chia như thế nào.

Lữ Thụ đã tìm thấy Lớp F9, ở tầng một của lầu Ngữ Âm, vì vậy sẽ rất thuận tiện để về nhà...

Khi cậu bước vào, giáo viên chủ nhiệm tên là Tây Phệ đã đợi sẵn bên trong, mà sự sắp xếp của lớp học khiến Lữ Thụ chợt nhận ra: bàn ghế đã được dỡ bỏ, và thực sự có những tấm đệm lót bên trong...

Lớp học bây giờ rộng rãi hơn nhiều, không có bàn ghế thì một tấm nệm có thể chiếm bao nhiêu diện tích? Bằng cách này, thậm chí cả trăm người có thể ngồi xuống.

Tuy nhiên điều này có chút rõ ràng, hiện tại mọi người nhìn thấy cảnh này đều rất chắc chắn rằng lớp Đạo Nguyên này có lẽ là nơi thực sự dạy phương pháp thức tỉnh! Nếu không, làm gì có trường nào lại có tấm nệm trên đất?

Nói đến đây, Lữ Thụ bọn họ cũng không biết cái tấm nệm được đưa tới từ khi nào.

Lữ Thụ đang nghĩ về một vấn đề, vì nó được gọi là Lớp học Đạo Nguyên, có vẻ như muốn dạy Đạo pháp? Đây chính là tu tiên! Ít nhất thì theo cách này, đạo trưởng trên trang web của hộ Cơ Kim đang hít thở mây và sương mù trên đỉnh núi là có thật, và ông ta đã đạt đến cấp độ D, đây là cấp độ mà tổ chức hoàn toàn có thể tránh được vũ khí nóng.

Tốc độ và khả năng phản ứng mạnh như thế nào?

Nhưng bản thân đã có công pháp tu hành, vậy đạo pháp có quan hệ gì, có thể tiếp tục tu đạo không? Nếu không, vậy thì chẳng phải bản thân tiến vào lớp Đạo Nguyên mất công rồi sao?

Nhưng phải đợi đến khi gặp Chân Chương mới biết được, ít nhất bây giờ Lữ Thụ cảm thấy, cho dù lớp Đạo Nguyên có dạy những thứ này, bọn áo khoác đen bảo mật như thế nào?

Nếu mọi thứ đúng như suy đoán, đây chính là để người tu luyện số lượng lớn!

Đối với nhóm học sinh, nếu bạn muốn một người giữ bí mật là có thể, để cho nhiều người như vậy giữ bí mật thì có lẽ là không thể.

Vào lúc này, tất cả học sinh đã vào lớp, và một tuyển thủ như Lưu Lí, người muốn đứng đầu lớp Đạo Nguyên, đột nhiên giữ khiêm nhường.

Có đôi khi, phô trương hoàn toàn là bởi vì cậu ta chưa hiểu được chân lý núi cao hơn núi.

Có thể cậu ấy đã từng là người nổi bật của trường ngoại ngữ Lạc thành, nhưng khi tất cả các người nổi bật tập hợp lại với nhau, cậu ta chỉ là một người bình thường, và thậm chí nhiều thiên tài yêu ma ngang trời xuất thế!

Tây Phệ đóng cửa phòng học, tươi cười giới thiệu với mọi người: "Tôi tên là Tây Phệ, cũng đã gặp trước từng người một ở đây rồi. Mấy ngày nay, tôi chạy khắp nơi, còn nói đến miệng khô lưỡi khô, có lẽ mọi người đều nhận ra tôi. Bây giờ tôi sẽ phát cho mọi người một phần văn kiện, mọi người cần phải ký tên trên đó, và ấn dấu vân tay.”

Nói rồi Tây Phệ phân phát một xấp tài liệu cho mọi người, tên tài liệu là Quy định bảo mật về lớp Đạo Nguyên.

Trong đó viết rằng những việc của lớp Đạo Nguyên không được tiết lộ với thế giới bên ngoài, nếu có vi phạm sẽ bị tòa án quân sự xét xử.

Lữ Thụ chưa từng thấy qua chuyện này, cho nên cậu không có cách nào đánh giá tính hợp pháp của những thứ này, nhưng vấn đề là cho dù nhiều người không hiểu, cậu ít nhất cũng hiểu được hậu quả nghiêm trọng như thế nào...

Đương nhiên, Lữ Thụ không cho rằng người ta muốn khống chế miệng của nhiều người như vậy bằng một mảnh quy định bảo mật, e rằng trong tương lai sẽ có nhiều hành động hơn, đúng không?

"Lý do thành lập lớp Đạo Nguyên là gì? Tôi sợ là các bạn đã có những phán đoán đại khái rồi. Bạn có thể cho chúng tôi biết suy nghĩ của bạn được không?" Tây Phệ nở nụ cười ấm áp, trông rất dễ gần.

Lưu Lí vung tay lên, Tây Phệ chỉ vào Lưu Lí: "Bạn học này bạn nói đi."

“Học Đạo pháp?” Lưu Lí đáp.

Tây Phệ gật đầu, đây đều là những thứ rất rõ ràng phía trên, hiện tại công tác bảo mật được thực hiện rất tốt, đó là bởi vì bọn họ đã làm rất tốt công tác chuẩn bị, nhưng đây là xã hội loài người, phổ cập ở quy mô lớn không thể một mực hoàn toàn cách biệt với xã hội bình thường.

Việc này trong tổ chức cũng đã được thảo luận, đừng nhìn việc họ vẫn có thể lựa chọn học sinh tùy theo trình độ, e rằng sau một thời gian, các vị quý nhân này sẽ vì các con em mình thân thông.

Vị trí này có thể giữ được bao lâu, quỷ mới biết. Khi đó, không cần biết cậu có tư cách hay không, e rằng không ít quý nhân cũng sẽ có ý nghĩ tiến vào lớp Đạo Nguyên.

Ngay cả khi thứ này chưa thể hiện được nhiều uy lực, nhưng xem ra cũng không có gì sai khi coi nó là một lớp học thích thú, học piano, tiếng Anh và taekwondo, có thể sống lâu không?

Chương kế tiếp