Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 46: Tối nay nhất định sẽ phát sinh quan hệ với Đường Mộ Tuyết
"Ha ha..." Phó Trọng Hiên bật cười khanh khách "Du Nhiên, em tin tưởng anh ta quá rồi đó. Hay là chúng ta đánh cược đi, em thấy thế nào?"

"Rốt cuộc là anh muốn thế nào?"

"Anh cá tối nay Phó Trọng Đình và Đường Mộ Tuyết nhất định sẽ phát sinh quan hệ, nói cách khác bọn họ từ sớm đã nảy sinh quan hệ rồi, thậm chí là ba năm trước."

"Tôi không quan tâm đến những chuyện quá khứ, ai mà chả có quá khứ, chỉ cần hiện tại anh ấy không phản bội tôi là được."

"Được, vậy chúng ta lót dép chờ xem đi! Em đi với anh đến chỗ này." Phó Trọng Hiên nói.

……

Nhà hàng Pháp.

"Trọng Đình, đã lâu lắm rồi chúng ta không cùng nhau ăn cơm." Đường Mộ Tuyết nói.

"Mộ Tuyết, gần đây có việc bận, xin lỗi nhé."

"Trọng Đình, em rất muốn biết, hôm đó Trương Uy đã bắt em và Dư Du Nhiên, tại sao anh lại chọn cứu em?"

"Những chuyện trước đây đều đã qua cả rồi, đừng nhắc tới nữa. Anh còn phải về công ty giải quyết một số việc, anh đi trước đây."

"Trọng Đình, chỉ mới một lúc thôi mà anh đã muốn đi sao?"

Đường Mộ Tuyết vội vàng nói.

"Anh thực sự có việc gấp."

"Em thấy là anh muốn đi tìm Dư Du Nhiên thì có! Trong lòng anh, cô ta quan trọng như vậy sao? Có quan trọng hơn hai mươi năm tình cảm của chúng ta không?"

"Em khác với cô ấy."

"Ha ha...bỏ đi, thôi thì cùng em uống một ly cuối, uống xong thì em để cho anh đi!"

Đường Mộ Tuyết thất vọng tràn trề nói.

Phó Trọng Đình đón lấy lấy ly rượu, một hơi uống cạn.

Nhưng sau khi uống xong, đầu óc anh cảm thấy choáng váng, lập tức ngã lăn ra bàn.

Lúc này Đường Mộ Tuyết mới nở ra một nụ cười đắc thắng.

Để có được Phó Trọng Đình cô ta không từ thủ đoạn gì hết.

Đều là do Dư Du Nhiên hại mà cô ta mới thành ra bộ dạng như bây giờ, cô ta sẽ không để bọn họ ở bên nhau đâu, không bao giờ!!!

Sau đó, Đường Mộ Tuyết gọi người đưa Phó Trọng Đình vào trong một căn phòng mà cô đã chuẩn bị từ trước, sau đó bắt đầu thực hiện kế hoạch mà cô ta đã vạch sẵn kế từ rất lâu.

Cô ta đã đánh thuốc mê vào trong rượu của Phó Trọng Đình.

Đợi đến khi cô ta chiếm được con người của Phó Trọng Đình, đến lúc đó, Phó Trọng Đình sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ với cô ta nữa.

Đường Mộ Tuyết sờ vào khuôn mặt anh tuấn của Phó Trọng Đình, cô ta nhớ lại đêm đó khi mình bị hãm hiếp tập thể.

Lòng báo thù lại trào lên trong tim một lần nữa.

Cô ta từ từ cởi bỏ quần áo của mình, sau đó khỏa thân nằm bên cạnh Phó Trọng Đình.

Cô ta đưa tay nhẹ nhàng cởi cúc áo sơ mi của anh.

"Em....Em làm gì thế...." Lúc này Phó Trọng Đình đột nhiên mở mắt ra nhìn Đường Mộ Tuyết.

Đường Mộ Tuyết giật mình.

Không phải anh bị trúng thuốc rồi sao? Sao có thể tỉnh lại thế này?

Lẽ nào là do ý chí của Phó Trọng Đình quá kiên định sao?

"Trọng Đình....." Đường Mộ Tuyết gọi một tiếng, muốn cưỡng hôn anh.

Tầm mắt của Phó Trọng Đình mờ mờ ảo ảo, nhìn Đường Mộ Tuyết, sau đó gọi: "Du Nhiên...."

Đường Mộ Tuyết sửng sỡ vài giây, trong mắt tràn đầy tức giận.

Anh ấy đã gọi tên của Dư Du Nhiên!!

Anh đang coi cô thành Dư Du Nhiên sao?

Hay! Hay lắm!

Cho dù chỉ là thế thân, cô ta cũng cam tâm tình nguyện! Miễn là có thể phát sinh quan hệ với anh ấy.

……

Lúc này, Phó Trọng Hiên và Dư Du Nhiên đã đến bên ngoài cửa phòng.

"Du Nhiên em biết không? Phó Trọng Đình và Đường Mộ Tuyết đang ở bên trong, em nói xem, người cũng đã vào trong phòng rồi, lý nào lại không xảy ra chuyện gì chứ?" Phó Trọng Hiên vừa nói vừa nhìn Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên đang siết chặt bàn tay của mình, cô ấy biết rằng lời của Phó Trọng Hiên chắc chắn là không sai.

Nếu không, anh ta đã không đưa cô đến đây để canh me.

Dư Du Nhiên muốn tiến về phía trước, nhưng bị Phó Trọng Hiên chặn lại.

"Tránh ra!" Dư Du Nhiên hét vào mặt Phó Trọng Hiên.

"Dư Du Nhiên, em đã đồng ý với anh, đây là một ván cá cược, em không được vào đó, phải tuân thủ quy tắc!"

"Phó Trọng Hiên, chuyện này khác, biết đâu, Phó Trọng Đình đã bị Đường Mộ Tuyết tính kế, anh ấy không phải loại người như vậy."

"Ha ha! Tính kế, em nghĩ có thể như được sao? Anh ta là một người thông minh, sao có thể bị phụ nữ tính kế được chứ, Dư Du Nhiên, đừng viện cớ cho bản thân mình nữa, em đang lo sợ em sẽ thua."

Dư Du Nhiên không nói nên lời, chỉ có thể đứng ngoài chờ đợi.

Trong lòng cô nóng như lửa đốt.

Nếu như thực sự nhìn thấy Phó Trọng Đình và Đường Mộ Tuyết bước ra khỏi phòng, hai người thực sự có phát sinh quan hệ thì cô nên làm gì đây chứ!

……

Lúc này, Đường Mộ Tuyết ở bên trong đã áp sát Phó Trọng Đình, cố gắng hôn lên môi anh.

Chỉ là, cô ta vừa chạm vào môi anh, Phó Trọng Đình đã lập tức đẩy cô ta ra.

"Trọng Đình...." Đường Mộ Tuyết phẫn uất hét lên.

"Không....cô không phải là Du Nhiên...không phải..." Phó Trọng Đình nói.

"Trọng Đình, đúng là em...đúng là em mà...đừng đẩy em ra...đừng mà..." Đường Mộ Tuyết nài nỉ.

"Dư Du Nhiên sẽ không như thế này đâu...không đâu... không đâu..."

Phó Trọng Đình nói xong, ngay lập tức muốn đứng dậy.

Tuy nhiên, Đường Mộ Tuyết đã vội vàng bổ nhào lấy anh.

"Trọng Đình, anh đừng như thế... đừng mà... lẽ nào anh thực sự không muốn em sao?"

"Biến đi!! Cô...cô đã đánh thuốc mê tôi!!" Ý chí của Phó Trọng Đình rất kiên định.

Hiện tại đã tỉnh táo hơn một chút, nhưng toàn thân vẫn không có chút sức lực.

"Trọng Đình....."

"Cô là Đường Mộ Tuyết...Hy vọng cô tự trọng....."

Phó Trọng Đình đang muốn đứng dậy, nhưng đột nhiên lại ngã xuống đất.

"Trọng Đình, anh có sao không? Trọng Đình?" Đường Mộ Tuyết lo lắng hỏi.

"Cút ra!" Phó Trọng Đình đẩy Đường Mộ Tuyết ra.

Sau đó, anh dùng hết sức gượng đứng dậy, bước tới cửa, mở cửa phòng ra.

Dư Du Nhiên và Phó Trọng Hiên đang đợi bên ngoài, đột nhiên cô thấy cửa mở nên lập tức đi qua.

"Phó Trọng Đình!" Dư Du Nhiên gọi lớn.

Quần áo của Phó Trọng Đình tuy rằng xộc xệch, nhưng nhìn bộ dạng của anh ấy cô nhận ra có gì đó không ổn cho lắm.

"Phó Trọng Đình, anh bị sao vậy?" Dư Du Nhiên lo lắng hỏi.

"Mau, mau đưa anh đến bệnh viện." Phó Trọng Đình yếu ớt nói.

Sau đó thì ngất xỉu.

Dư Du Nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng cô nhìn Đường Mặc Ngôn ở bên trong, cô ta kéo khăn tắm quấn lấy cơ thể.

"Dư Du Nhiên, buông anh ấy ra!” Đường Mộ Tuyết tức giận hét toáng lên.

"Hừ! Xem ra là cô đã đánh thuốc mê anh ấy. Tôi thật không ngờ cô đường đường là cô chủ của tập đoàn Đường thị, lại đi dùng thủ đoạn đê tiện này để chiếm đoạt một người đàn ông, nếu truyền ra ngoài, cô không sợ người khác sẽ cười nhạo cô hay sao?"

"Trọng Đình là vị hôn phu của tôi, tôi làm như vậy thì có gì sai chứ, ngược lại là cô, vướng víu với vị hôn phu của tôi làm gì hả!"

Đường Mộ Tuyết nói xong, liền muốn xông tới giằng co với Dư Du Nhiên.

Cô ta muốn đẩy Dư Du Nhiên ra và sau đó cướp lại Phó Trọng Đình.

"Đường Mộ Tuyết, anh ấy đã như thế này, cô còn muốn chiếm lấy anh ấy mà không biết xấu hổ sao?" Dư Du Nhiên tức giận nói.

"Không phải việc của cô, cô cút đi cho tôi!!!" Đường Mộ Tuyết nói xong, quyết liệt đẩy Dư Du Nhiên ra.

Dư Du Nhiên sao có thể để cho cô ta toại nguyện chứ!

Cô lập tức kéo khăn tắm trên người của Đường Mộ Tuyết ra, khăn tắm rớt xuống đất.

Thân thể trắng nõn nà, trần truồng lộ ra giữa lối đi công cộng!

"Á!!! Dư Du Nhiên, đồ đê tiện!!!" Đường Mộ Tuyết gần như nổi trận lôi đình.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp