Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 57: Em có thể phản kháng lại tôi sao?
"Anh biết, nhưng anh sẽ suy nghĩ tất cả các biện pháp, mặc dù Yaren có thế lực, nhưng anh là Thẩm Dục, đã không phải là Thẩm Dục ngày trước nữa rồi, em tin anh được không?”

“Được” Dư Du Nhiên gật đầu.

Sau sự việc đó, Dư Du Nhiên cũng không thấy Yaren nữa.

Vài ngày sau.

Lúc Dư Du Nhiên đang làm việc, Thẩm Dục vui vẻ chạy tới.

“Du Nhiên, nhìn kìa, bạn của cô lại đến rồi.” Kiều Tây cười cười với Dư Du Nhiên.

“Thẩm Dục, sao anh lại đến đây?” Dư Du Nhiên hỏi.

“Anh đến nói cho em một tin tức tốt, chúng ta cuối cùng cũng có thể trở về rồi,Yaren đồng ý rồi!” Thẩm Dục nói.

“Là thật sao?” Dư Du Nhiên quả thật không thể tin được.

“Đương nhiên là thật, anh còn nói dối em làm gì?”

"Vậy thì tốt quá, nhưng lúc trước Yaren không phải phản đối sao? Sao đột nhiên lại đồng ý?”

“Cái này em đừng để ý, anh nói rồi, anh cùng Yaren còn có chuyện làm ăn, giữa anh và cậu ta kiềm chế lẫn nhau, cậu ta không thể không cho anh mặt mũi.”

"Cảm ơn anh, Thẩm Dục."

“Chúc mừng cô, Du Nhiên.” Kiều Tây nói một cách chua xót.

Dư Du Nhiên nhìn Kiều Tây, trong lòng nghĩ tới mấy hôm trước, cô đã đồng ý dẫn cô ấy rời đi khỏi nơi này.

“Thẩm Dục, anh có thể khiến Yaren đưa tôi đi, vậy anh có thể mang theo Kiều Tây được không?” Dư Du Nhiên hỏi Thẩm Dục.

"Chuyện này... để anh hỏi cậu ta trước, dù sao cũng đưa đi mất hai người của Yaren.”

"Được, vậy chuyện này làm phiền anh!”

Đối với Dư Du Nhiên mà nói, đây là một chuyện cực kỳ tốt.

Đã hơn nửa năm kể từ khi cô đến Châu Phi, cuối cùng cô cũng có thể quay trở lại.

Cái quan trọng nhất, cô thực sự nhớ Phó Trọng Đình!

Cũng không biết, bây giờ anh như thế nào!

Thẩm Dục nói cô đợi anh ta hai ngày, khi nào hoàn thành xong việc thì đưa cô trở về.

Đối với chuyện của Kiều Tây, lúc Thẩm Dục đến tìm Yaren, không ngờ Yaren lại nhanh chóng đồng ý.

Dư Du Nhiên trăm triệu lần nghĩ tới, không biết Thẩm Dục sử dụng biện pháp gì mà có thể khiến cho Yaren đồng ý nhanh như vậy.

Cùng một lúc mang theo hai người trên tay anh ta.

Đến tối, Dư Du Nhiên nằm trên giường, trong lòng thầm nghĩ ngày mai sẽ được quay về.

Cả đêm cô không ngủ được.

Cô nhìn sang chỗ Kiều Tây, lúc này mới phát hiện cô ấy còn chưa trở về.

Nha đầu kia nói với cô đi giặt đồ mà? Sao bây giờ còn chưa quay về.

Lúc Kiều Tây biết rằng cuối cùng cũng có thể rời khỏi đây, cô ấy rất kích động.

Một lúc sau, cửa phòng mở ra.

Chắc Kiều Tây đã quay về.

“Kiều Tây, sao cô giặt đồ lâu thế!” Dư Du Nhiên hỏi.

Nhưng Kiều Tây không trả lời cô.

Dư Du Nhiên cũng không quan tâm, lập tức đi ngủ.

Đột nhiên, có người trèo lên giường của cô!

Cô và Kiều Tây ngủ trong một căn phòng rất nhỏ, có giường tầng.

Kiều Tây ngủ ở tầng dưới, cô ngủ ở tầng trên.

"Kiều Tây... cô ..." Dư Du Nhiên đang nói, nhưng đột nhiên nhận ra người này không phải Kiều Tây.

“Anh… anh là ai?” Dư Du Nhiên căng thẳng hỏi.

Nửa đêm ai lại chạy đến giường của cô!

“Im lặng… Đừng cử động, là tôi.” Giọng của Yaren truyền đến.

Dư Du Nhiên cảm thấy khiếp sợ và lo lắng, sao Yaren lại đến đây?

Nửa đêm, trèo lên giường của người giúp việc! ! !

"Yaren? Anh muốn làm gì!" Dư Du Nhiên nhanh chóng quấn chặt chăn bông.

Người đàn ông này, cô thật sự không thể đoán ra được suy nghĩ anh ta!

“Dư Du Nhiên, nếu tôi muốn làm gì, em cho rằng có thể phản kháng được tôi sao? Đừng quên, đây là trang viên của tôi, cho nên em cũng nên biết quyền lợi của tôi.”

Dư Du Nhiên:”…”

Nửa đêm không ngủ đến đây nói chuyện này với cô sao?

Dư Du Nhiên cũng biết đây là trang viên của Yaren, cũng do Yaren định đoạt.

Dù sao, người nên tới, sớm hay muộn gì cũng tới.

Nếu Yaren có muốn làm gì cô, cô cũng không phản kháng lại được, anh ta nói đúng.

“Ông chủ Yaren, chẳng lẽ đêm khuya, anh muốn tìm tôi để nói chuyện?” Dư Du Nhiên hỏi.

“Ừ, ngày mai em cũng đi cùng với Dick trở về Trung Quốc rồi, nói chuyện một tí, không được sao?”

Dư Du Nhiên:….

Nói chuyện với một người đàn ông nguy hiểm như vậy, cô thực sự cảm thấy càng ngày càng máu chó.

Nếu để những người làm của Yaren biết, cũng không biết ghen tỵ đến mức nào!

Những người làm ở đây đều rất thích Yaren, dù sao anh ta cũng có một túi da rất tốt.

“Dư Du Nhiên, sau khi quay về, em có nhớ tôi không?” Yaren hỏi.

Dư Du Nhiên: "..." Cứ trực tiếp hỏi thẳng vậy được sao?

Cô không ngờ Yaren đột nhiên hỏi cô câu này.

“Đúng vậy, dù sao thì anh cũng cứu tôi.” Dư Du Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói.

"Nhưng mà, tôi luôn coi em là người làm, em không ghét bỏ tôi sao?"

“Nói thế nào đi nữa, mạng của tôi cũng do anh cứu. Giống như anh đã nói, tôi nợ anh một mạng. Hơn nữa, tôi cũng đã ở trang viên này hơn nửa năm, tuy rằng cũng chịu không ít khổ sở, nhưng anh cũng đối xử với tôi không tệ, bây giờ tôi vẫn rất tốt, tôi cũng rất biết ơn anh để tôi với Kiều Tây đi.”

“Dù sao tôi cũng còn một chút lương tâm.” Yaren hừ hừ mũi nói.

"Nhưng mà, sau khi em rời đi, tôi sẽ rất nhớ em, có lẽ tôi sẽ tới Trung Quốc tìm em."

Dư Du Nhiên: "..." Cô thật sự không muốn Yaren đến tìm mình.

Nếu có thể, cô thật sự không muốn có bất kỳ quan hệ gì với Yaren.

Người này rất bí ẩn, thâm sâu khó dò.

Đêm nay, Yaren ngồi cạnh cô, nói rất nhiều chuyện.

Hai người bọn họ giống như hai người bạn cũ.

Chiếc giường đơn này rất nhỏ, cơ thể cả hai gần như đụng vào nhau.

May mắn Yaren cũng là một chính nhân quân tử, không có ý đồ gì với cô.

Ngày hôm sau.

Dư Du Nhiên không biết Yaren rời đi lúc nào.

Khi cô thức dậy, đã thấy Kiều Tây ở trong phòng.

“Kiều Tây? Hôm qua cô đi đâu vậy?”

“Đêm qua, quản gia nhờ tôi đi làm một số việc, sau đó tôi nán lại làm.” Kiều Tây nói.

Trong lòng Dư Du Nhiên biết rằng chuyện này là do Yaren sắp xếp.

Cố tình giữ Kiều Tây lại để anh ta có thể dễ dàng vào phòng cô.

"Du Nhiên, thu dọn đồ đạc nhanh lên,Thẩm Dục sắp tới rồi."

“Được rồi.” Dư Du Nhiên đứng dậy và bắt đầu dọn dẹp.

Trên thực tế, cũng không có nhiều đồ để dọn.

Khi cô đến đây, hai bàn tay trắng, bây giờ dọn đi, cũng không mang theo thứ gì.

Khi cả hai đang dọn dẹp, quản gia đi tới.

“Đây là đồ ông chủ gửi cho hai người.” Quản gia nói.

Dư Du Nhiên xem qua, đều là giấy chứng nhận, hộ chiếu,…

Cô và Kiều Tây đến đây bởi một số nguyên nhân, nên hai người đều không đem theo căn cước.

Chưa nói đến hộ chiếu hay gì đó,…

Không nghĩ tới, Yaren đã chuẩn bị đầy đủ cho bọn họ.

“Ông chủ đối xử với chúng ta rất tốt.” Kiều Tây vui vẻ nói.

“Yaren đâu, anh ta đang ở đâu?" Dư Du Nhiên hỏi quản gia.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp