Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 61: Anh muốn bao nuôi tôi sao?
“Tâm Di, hiện tại tớ muốn gặp Phó Trọng Đình, cậu giúp tớ được không?”

“Du Nhiên, cậu…” Ngô Tâm Di định nói gì đó rồi lại không nói nữa.

“Tớ biết chuyện của Phó Trọng Đình với Đường Mộ Tuyết rồi, cậu không cần lo lắng cho tớ.”

“Cậu đã biết, sao… cậu vẫn…”

“Tớ muốn tìm Phó Trọng Đình để hỏi mọi chuyện cho rõ ràng.”

“Du Nhiên, mọi người ở thủ đô đều biết chuyện này rồi, cũng không thể thay đổi được nữa, bọn họ đã mời mọi người đến tham dự tiệc đính hôn rồi.”

“Tâm Di, dù bắt tờ phải chết thì cũng phải cho tớ chết một cách rõ ràng, thì thơ mới cam tâm!”

“Được, tớ giúp cậu.” Ngô Tâm Di nói.

Dư Du Nhiên đi theo phía sau Ngô Tâm Di đến bên ngoài văn phòng của Phó Trọng Đình.

“Bây giờ chủ tịch còn đang họp, Lục Kình Vũ cũng không có ở đây, tớ đi qua bên kia dẫn người đi, cậu cứ yên lặng vào đi!” Ngô Tâm Di nói.

“Cảm ơn cậu, Ngô Tâm Di.”

Ngô Tâm Di gật gật đầu một cái, rồi quay đi.

Thừa diệp mọi người không chú ý, Dư Du Nhiên nhanh chóng đi vào.

Lúc đi vào căn phòng này, Dư Du Nhiên ngửi thấy mùi hương quen thuộc, đó là mùi hương của Phó Trọng Đình.

Thậm chí, khi ngồi lên chỗ ngồi này, cũng chỉ có một mùi hương của anh.

Dư Du Nhiên ngồi ghế, yên lặng chờ Phó Trọng Đình về.

Sau một lúc, cô nghe thấy hình như bên ngoài có người nói chuyện, âm thanh càng lúc càng gần.

“Được, chút nữa tôi sẽ xử lý.” Lục Kình Vũ nói.

Lúc bọn họ mở cửa vào phòng, thấy một người phụ nữ ngồi trên ghế, nhất thời lắp bắp kinh hãi.

“Chủ tịch, tôi đi trước.” Lục Kình Vũ nhanh chóng chạy đi.

Cậu ta đương nhiên biết, người phụ nữ ngồi trên ghế là ai, dù cô có đeo kính râm, thì khuôn mặt đó cũng không hề thay đổi.

Phó Trọng Đình đóng cửa phòng lại, sau đó nhìn người phụ nữ trước mặt với bộ dạng kiêu ngạo.

“Đã lâu không gặp, cậu chủ Phó.” Dư Du Nhiên bỏ kính râm xuống nói.

Hôm nay cô trang điểm xinh hơn mọi ngày,

“Cô đã trở lại.” Phó Trọng Đình bĩnh tĩnh nói.

Trong lòng Dư Du Nhiên trầm xuống, lúc cô nghĩ khi Phó Trọng Đình nhìn thấy cô sẽ kích động thế nào.

Nhưng mà do cô đã suy nghĩ quá nhiều, thái độ của anh vô cùng bình tĩnh.

Cô chua xót cười cười: “Đúng vậy, tôi đã trở về. Nghe nói, anh sắp kết hôn rồi có đúng không?”

“Đúng.” Phó Trọng Đình nhẹ nhàng lên tiếng.

“Chúc mừng anh!” Dư Du Nhiên nói.

Nhưng tim cô rất đau, đau đến nỗi rỉ máu.

Lúc cô ở Châu Phi, lúc nào cũng nhớ đến anh, còn anh thì sao, bên cạnh anh giờ lại đang có một người phụ nữ khác, còn muốn cùng Đường Mộ Tuyết kết hôn, rất vui vẻ hạnh phúc.

Du Du Nhiên nói xong rồi đứng dậy, cô không khóc, cho dù có muốn khóc, cũng sẽ không bao giờ đứng trước mặt Phó Trọng Đình khóc.

Cô là một người vô cùng mạnh mẽ.

“Cô trở về đây từ khi nào vậy?” Phó Trọng Đình hỏi.

“Liên quan gì đến anh sao? Có quan trọng không?”

Phó Trọng Đình: “….”

Giữa hai người, chỉ còn lại là sự lạnh nhạt.

Dư Du Nhiên đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Lúc cô đi ngang qua Phó Trọng Đình thì giày cao gót vô tình suýt chút nữa làm cô ngã sấp xuống.

Phó Trọng Đình kéo tay cô lại.

Một mùi hương quen thuộc ập đến.

Trong lòng Dư Du Nhiên bây giờ rất hỗn loạn.

“Tôi sắp kết hôn, cô không có gì để nói sao?” Phó Trọng Đình lại hỏi.

Dư Du Nhiên cảm thấy thực sự buồn cười.

“Phó Trọng Đình, anh muốn tôi nói cái gì? Chúc mừng? Lúc nãy những gì tôi cần nói đã nói hết rồi, chúc mừng anh, chúc hai người răng long đầu bạc.”

Đặc biệt bốn chữ “Răng nong đầu bạc” được cô vô cùng nhấn mạnh.

“Dư Du Nhiên!” Phó Trọng Đình lớn tiếng cảnh cáo.

“Làm sao vậy? Trong lòng anh còn thích tôi sao?”

“Nếu tôi nói “đúng” thì sao?”

“Ha ha” Dư Du Nhiên nở nụ cười châm chọc: “Nếu tôi nói tôi muốn anh hủy bỏ hôn ước với Đường Mộ Tuyết, anh dám không?”

“Hôn ước không thể hủy bỏ.”

Dư Du Nhiên nghe xong, trái tim cô trở nên lạnh lẽo.

Nếu Phó Trọng Đình nói, vì cô anh cũng có thể hủy bỏ hôn ước với Đường Mộ Tuyết, trong lòng cô sẽ vô cùng vui vẻ.

Mặc kệ trước kia xảy ra chuyện gì, đều bỏ qua.

Nhưng bây giờ chính tai cô nghe “không hủy bỏ”

Vì thế, trong tim anh, cô không hề quan trọng.

“Nếu anh không hủy bỏ hôn ước, giữa chúng ta không còn gì để nói nữa!”

“Dư Du Nhiên!”

“Phó Trọng Đình, trong lòng anh có tôi, nhưng lại không muốn hủy bỏ hôn ước, vậy anh rốt cuộc muốn làm gì? Không lẽ anh muốn bao nuôi tôi sao?”

“Có được không?”

Dư Du Nhiên: “…”

Cô cảm thấy vô cùng khinh thường.

Bao nuôi!

Coi Dư Du Nhiên cô là ai?

Đúng lúc này, cửa phòng có người hung hăng mở ra.

Dư Du Nhiên nhìn thấy Đường Mộ Tuyết đứng trước cửa ra vào.

Đường Mộ Tuyết nhìn thấy Dư Du Nhiên đứng sát bên canh Phó Trọng Đình, vẻ mặt cô ta đột nhiên thay đổi.

Cô ta vừa nhận được điện thoại của Vương Thúy Phương nên nhanh chóng đến đây.

Cô ta biết, Dư Du Nhiên nhất định sẽ đi tìm Phó Trọng Đình nên phải bằng mọi cách không cho hai người này gặp nhau được.

Quả nhiên đúng là vậy! Nhưng cô ta không đến kịp.

Dư Du Nhiên nhìn thấy Đường Mộ Tuyết, sau đó cô lập tức quấn lấy Phó Trọng Đình, vươn tay ôm eo anh.

“Trọng Đình, vừa nãy cảm ơn anh, tôi biết anh rất lo lắng cho tôi!” Dư Du Nhiên nhẹ nhàng nói.

Giọng nói vô cùng quyến rũ.

Đường Mộ Tuyết tức tới mức bùng nổ.

“Dư Du Nhiên! Quả nhiên cô đã quay về!” Đường Mộ Tuyết bước tới nói.

“Quả nhiên? Chẳng lẽ lúc đầu cô đã biết tôi trở về? Là ai nói với cô?”

“Chuyện này…chuyện này không cần cô xen vào, cô cách xa Trọng Đình một chút, không được tới gần anh ấy, anh ấy là chồng tương lai của tôi!”

Đường Mộ Tuyết nói xong, duỗi tay ra ngăn Dư Du Nhiên.

Nhưng mà, Dư Du Nhiên cũng không phải là người dễ chọc.

Cô đẩy Đường Mộ Tuyết xuống.

“Trọng Đình…. Trọng Đình….anh xem cô ta kia…huhuhu…huhuhu” Đường Mộ Tuyết vừa khóc vừa nói.

Dư Du Nhiên biết bây giờ Đường Mộ Tuyết lại giả vờ.

Cô hoàn toàn không dùng nhiều sức, chính cô ta tự ngồi xuống mặt đất, cả người ở phía trên còn chưa hoàn toàn té xuống, giống như cô vừa dùng rất nhiều sức đẩy cô ta vậy.

“Đường Mộ Tuyết, lâu rồi không gặp, kỹ năng diễn xuất của cô càng ngày càng giỏi.” Dư Du Nhiên châm chọc nói.

“Dư Du Nhiên, cô đúng là không biết xấu hổ, còn đi quyến rũ chồng tương lai của tôi!”

“Đủ rồi! Đừng nói nữa!” Phó Trọng Đình quát lớn.

Sau đó đi đến chỗ Đường Mộ Tuyết rồi đỡ cô ta đứng dậy.

“Em không sao chứ?” Phó Trọng Đình hỏi Đường Mộ Tuyết.

“Em không sao.” Đường Mộ Tuyết kéo kéo tay Phó Trọng Đình,vẻ mặt tràn đầy ủy khuất.”

“Dư Du Nhiên, cô đi đi,tôi đã nói rõ ràng rồi, tôi sẽ kết hôn cùng với Đường Mộ Tuyết.” Phó Trọng Đình lạnh lùng nói với Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên xiết chặt ngón tay, kìm nén trái tim của cô lại.

Cô sẽ không để bọn họ thành công!

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp