Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 72: Để cô cùng anh đi công tác
Cô đột nhiên đứng dậy.

“Lục trợ lý, tôi còn có thể đi làm sao?” Dư Du Nhiên giật mình hỏi.

Hôm qua cô đã nói bí mật của Phó Trọng Đình và cô cho Đường Mộ Tuyết, cũng khiến cho Phó Trọng Đình tức giận, tại sao anh còn muốn để cô lại bên cạnh!

“Làm sao vậy? Hình như cũng không có ai sa thải cô? Vì sao cô không thể tới làm?” Lục Kình Vũ nói.

“Được, tôi đến ngay, hôm nay tôi ngủ quên.”

Dư Du Nhiên tắt điện thoại, thu dọn đơn giản rồi đi đến tập đoàn Phó thị.

Lúc cô gặp Ngô Tâm Di, Ngô Tâm Di nói, hôm nay Đường Mộ Tuyết không đến công ty.

Chắc là đang tức giận.

Không đến mới tốt, chỉ cần cô đến công ty, Đường Mộ Tuyết sẽ cảm thấy ngột ngạt, cô sẽ làm cho Đường Mộ Tuyết sống không dễ chịu.

Lúc Dư Du Nhiên đến chỗ ngồi của mình, Lục Kình Vũ lại đến đây.

“Dư tiểu thư, chủ tịch kêu cô chuẩn bị một chút, buổi chiều cùng ngài ấy đi công tác tới Anh Quốc.”

“Cái gì! Đi công tác! Tới nước S!” Dư Du Nhiên lại kinh sợ.

Phó Trọng Đình rốt cuộc muốn làm gì, lại để cô cùng anh đi công tác!

“Đúng vậy.” Lục Kình Vũ lễ phép cười, sau đó rời đi.

Dư Du Nhiên cảm thấy ngày hôm nay rất chó.

Tâm tư của Phó Trọng Đình, cô đoán không được!

Nếu anh tự mình yêu cầu, thì cô cũng không thể từ chối được.

Lúc Thẩm Dục gọi điện cho cô, cô kể chuyện này cho anh ta nghe.

Thẩm Dục rất lo lắng cho cô, nhưng cũng không ngăn cản.

Dư Du Nhiên dọn đồ lại, rồi cùng Phó Trọng Đình lên máy bay, tất cả mọi việc đều được Lục Kình Vũ chuẩn bị rất tốt.

Vị trí của cô trùng hộp là bên cạnh Phó Trọng Đình.

Cả trong chuyến bay, Phó Trọng Đình đều không nói gì, giống như chưa có chuyện gì từng xảy ra.

Sau khi anh lên máy bay, đeo cái bịt mắt lên rồi ngủ.

Bởi vì tối hôm qua Dư Du Nhiên ngủ không đủ giấc, cũng tranh thủ một ít thời gian ngủ bù.

Cô ngửi thấy một mùi thoang thoảng trên người Phó Trọng Đình.

Cô thật sự ngủ ngon, bên cạnh là người đàn ông bá đạo.

Một lúc lâu sau, cô đột nhiên tỉnh dậy, phát hiện trên người có thêm một cái chăn.

Cô nhìn Phó Trọng Đình, thấy anh đang ăn cái gì đó.

Dư Du Nhiên: “….”

Không nói cái gì, là ý tứ gì.

“Cái kia… Phó Trọng Đình, tại sao anh lại đem tôi đi công tác?” Dư Du Nhiên hỏi.

“Cô là thư kí bên cạnh tôi, tôi không đem cô theo, thì dẫn theo ai?” Phó Trọng Đình lạnh lùng trả lời.

Dư Du Nhiên: “…”

Được rồi, cái lý do này, cô cũng không thể nói được gì.

Dù sao nghe nói, hiện tại cấp trên dẫn theo thư ký, không phải là giúp cấp trên uống rượu sao? Sau đó còn giúp cấp trên tiếp khách.

Chắc là Phó Trọng Đình cũng nghĩ vậy đi.

"Cái chăn này..."

“Cô cũng đừng suy nghĩ nhiều, vừa nãy tiếp viên hàng không thấy cô đang ngủ, sợ cô bị cảm, cho nên mới đắp chăn cho cô.”

“Cái kia… Cậu chủ Phó, tôi không có gì cả, tôi đang định nói có thể đem cái chăn này đi rồi.” Dư Du Nhiên nói.

Cô không hỏi lý do sao cái chăn này lại ở đây, người đàn ông này nói nhiều thế làm gì?

Thật sự là giấu đầu lòi đuôi! Haha!

Phó Trọng Đình hơi xấu hổ, sau đó tiếp tục ăn.

Lúc này, Dư Du Nhiên lấy tay giật đồ trước mặt anh.

Phó Trọng Đình khó hiểu nhìn cô: “Không phải cô cũng có sao?”

“Tôi thích ăn của anh hơn.” Dư Du Nhiên cầm đồ ăn, cười cười với anh.

Nụ cười này khiến Phó Trọng Đình có chút thất thần.

Hai người cứ như vậy, cuối cùng cũng đến được nước S.

Lục Kình Vũ đã sớm đặt phòng ở một khách sạn tốt nhất.

Phòng của Dư Du Nhiên nằm ngay cạnh phòng của Phó Trọng Đình, như vậy sẽ thuận tiện hơn.

Cô chưa bao giờ ra nước ngoài, không, một lần duy nhất ở Châu Phi, nhưng cái đó cũng không được gọi là ra nước ngoài, là bị người khác hãm hại.

Lần này cũng được chân chính ra nước ngoài, nếu đã đến đây, vậy cũng tự hưởng thụ tốt suốt quá trình đi là được rồi.

Dư Du Nhiên cũng muốn ở cạnh Phó Trọng Đình.

Lúc không có Đường Mộ Tuyết.

Sau vài giờ, Dư Du Nhiên rời khỏi khách sạn, lúc đó đã là giữa trưa.

Cô đi rửa mặt xong rồi đi ra ngoài.

Thật ra,cô không hiểu cái gì cả, Phó Trọng Đình đem cô đi theo, chắc chắc không phải vì đi công tác.

Cô cũng không giúp được anh cái gì.

Cô đi xuống tầng dưới khách sạn.

Đúng lúc nhìn thấy Lục Kình Vũ.

“Trợ lý Lục.” Dư Du Nhiên kêu.

“Dư tiểu thư dậy rồi.”

“Phó Trọng Đình đâu?”

“Chủ tịch đang họp ở phòng hội nghị đang bàn bạc cùng với các đối tác, Dư tiểu thư, đây là nước S, không phải ở trong nước, nên rất nguy hiểm, cho nên cô đừng đi quá xa.” Lục Kình Vũ nhắc nhở.

“Cảm ơn đã quan tâm, tôi biết rồi!” Dư Du Nhiên nói.

Sau đó, Lục Kình Vũ rời đi.

Dư Du Nhiên gọi một ly cà phê, sau đó ngồi trên ghế ở trong đại sảnh, nhìn ra phong cảnh bên ngoài.

Phong cách ở nước S, quả nhiên khác với phong cách ở trong nước.

Dư Du Nhiên đã muốn đi thăm quan thế giới bên ngoài lâu rồi, rốt cuộc bây giờ cũng được thực hiện.

“Tiểu thư, xin chào.” Lúc này có một anh chàng tóc vàng đi đến gần Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên cũng biết nói tiếng Anh, lúc cô ở Châu Phi đã sớm quen nói tiếng Anh.

Bây giờ nếu mà kêu cô cùng người khác dùng tiếng Anh cãi nhau, cũng không thành vấn đề đối với cô.

“Xin chào.” Dư Du Nhiên lễ phép gật đầu.

Mọi người đều nói người nước ngoài có tính cách khá cởi mở, cô cũng không cần gò bó bản thân.

“Tiểu thư, cô rất xinh đẹp.”

“Cảm ơn.” Dư Du Nhiên gật gật đầu.

“Xin chào, tôi tên là Jack.”

“Xin chào, tôi tên là Dư Du Nhiên.”

Dư Du Nhiên và người nước ngoài này cứ như thế bắt đầu nói chuyện với nhau.

Người nước ngoài rất nhiệt tình, giới thiệu cho cô một số nơi có phong cảnh đẹp, cũng như các điểm đặc biệt, v.v.

Dư Du Nhiên thích thú nghe, Jack là một người rất hài hước, khiến cho người khác dễ có hảo cảm với anh ta.

Dư Du Nhiên cảm thấy rất thoải mái khi ở một thủ đô lãng mạn như nước S.

Lúc này Phó Trọng Đình cũng hoàn thành hội nghị, từ bên trong đi ra.

Khi anh nhìn thấy Dư Du Nhiên cùng một người nước ngoài thân thiết với nhau, sắc mặt anh liền thay đổi.

“Xem ra, cô rất rảnh rỗi.” Phó Trọng Đình nói.

Lục Kình Vũ đứng bên cạnh, sau đó nói: “Chủ tịch, đàn ông nước ngoài họ đều rất cởi mở, anh không cần tức giận.”

“Hừ!” Phó Trọng Đình hừ lanh.

Cởi mở cái gì đó, anh không biết, anh chỉ biết là, bây giờ anh vô cùng tức giận.

Anh lập tức đi qua chỗ của Dư Du Nhiên.

Lúc này người ngoại quốc kia cũng đang hôn cánh tay của Dư Du Nhiên.

Phó Trọng Đình lập tức túm người Dư Du Nhiên kéo vào lồng ngực của mình.

Người ngoại quốc kia sững sờ một chút, khó hiểu nhìn Phó Trọng Đình với Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên cũng giật mình, không phải giờ này Phó Trọng Đình đang họp sao?

Sao lại đến đây? Họp nhanh như vậy là xong rồi?

Còn vừa vặn nhìn thấy cô đang ngồi với người ngoại quốc này.

Càng khiến cô kinh ngạc hơn là Phó Trọng Đình lưu loát nói tiếng Anh nói với người ngoại quốc kia cô là vợ anh.

Người ngoại quốc nghe xong thì lập tức hiểu ra.

Sau đó cười cười, phẫn nộ rời đi.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp