Diễn Đến Thành Thật

Chương 20 - Trung Ý vs Một đời Hứa Nghê
Màn đạn bình luận này vừa xuất hiện, khán giả còn chưa kịp kéo thanh tiến độ đã bị làm cho sốc ngang.

“Đm đm!!! Tổ chương trình chơi lớn tới vậy luôn hả?”

“Phát sóng trên truyền hình luôn?”

“Trời đất ơi! Tối nay tôi có được tài liệu đáng mơ ước rồi.”

“Nếu thật sự là nữ sinh thanh thuần cùng với cấm dục giáo viên nam, thì tôi kêu tổ chương trình một tiếng ba ơi luôn!”

“Kêu mười tiếng luôn!”

“+1+1+1+1……”

“Mãn nguyện rồi quá mãn nguyện rồi các anh em ơi.”

Với bản tin thông báo VIP đây, nhiều người đã bắt đầu mong chờ về nội dung của tập này.

Tổ chương trình đã đăng tải một vài bản trailer lên Weibo trước đó, nhưng không nhiều. Không biết có phải là cố ý hay là đã xảy ra chuyện gì không, mà thậm chí cảnh của Hứa Trĩ Ý và Chu Nghiên ở chung cùng một khung hình rất ít.

Hai người bọn họ ở trong trailer, chỉ có một đoạn ngắn nhỏ, chính là Chu Nghiên chào hỏi với mọi người.

Lúc gặp phải Hứa Trĩ Ý, hai người nhìn nhau.

Chu Nghiên rũ mắt nhìn cô, vẻ mặt thoải mái hỏi: “Có muốn anh giới thiệu với em không?”

Hứa Trĩ Ý liền đáp lại: “Chu lão.”

Chỉ có đúng hai câu đối thoại như vậy, liền tạo nên cơn sốt cho fan Trung Ý, đồng thời còn khiến cho rất nhiều khán giả vốn lúc trước không thích CP hai người, nhưng cũng đã xem phim do hai người đóng trước đó mà hét to lên — — thanh xuân của tôi quay trở lại rồi.

Tựa như phảng phất, bọn họ đã quay trở về bốn năm trước lúc hai người giới thiệu bản thân mình với nhau trên sân khấu.

Thời khắc đó, Chu Nghiên chưa phải là người có tên tuổi trong giới điện ảnh, còn Hứa Trĩ Ý cũng chỉ là người mới trong giới điện ảnh, hai người nhìn vào bộ dáng ngượng ngùng của đối phương, sự cẩn trọng trong lúc phỏng vấn, mọi người đều thấy được.

Thực sự, hoài niệm biết bao nhiêu.

Chỉ đúng vỏn vẹn hai câu thoại trong trailer, nhưng cũng đủ để thu hút được một lượng lớn khán giả.

Vừa mới tung ra chưa được hai phút, quảng cáo vừa xong, Hứa Trĩ Ý liền xem tới thông báo số liệu của nhóm chương trình tạp kỹ.

Nó đã vượt qua 100 triệu lượt xem.

Lần đầu tiên, có một chương trình tạp kỹ vừa công bố ra mắt, đã có lượng người xem trực tuyến vượt hơn 100 triệu.

Hứa Trĩ Ý nhìn lướt qua, sau đó đem tin tức tốt này báo cho Chu Nghiên.

“Chu lão.”

Cô nhìn người đàn ông với đường nét mơ mơ hồ hồ trong màn hình, cười nói: “Anh có biết bây giờ có bao nhiêu người xem chương trình này hay không?”

Chu Nghiên: “Bao nhiêu người?”

Hứa Trĩ Ý: “Tổ chương trình bên kia nói là hơn 100 triệu rồi.”

Nếu cô nhớ không nhầm, lúc tập đầu tiên vừa lên sóng, chương trình này cũng chỉ có 20 đến 30 triệu người xem trực tuyến mà thôi, hiện tại đã tăng lên gấp mấy lần rồi.

Chu Nghiên nhướng mày, đùa giỡn nói: “Xem ra chúng ta còn có chút trọng lượng trong lòng khán giả.”

Hứa Trĩ Ý chỉnh lại câu nói của anh, tự luyến nói: “Không chỉ một chút thôi đâu.”

Hai người nhìn nhau mà cười.

Hứa Trĩ Ý nhìn anh: “Anh xem không?”

Chu Nghiên: “Không xem cũng được.” Ánh mắt anh sáng trưng nhìn cô, thấp giọng nói: “Chờ anh về đến khách sạn rồi xem sau, trước đó nói chuyện với anh một chút được không?”

Hứa Trĩ Ý không từ chối.



Chu Nghiên từ trường quay về đến khách sạn không xa mấy, nhưng lúc này còn có kẹt xe một chút, lái xe gần ba mươi phút mới về đến được khách sạn.

Lúc bước vào thang máy, Trịnh Nguyên vẫn còn nhìn vào màn hình điện thoại di động mà cảm khái một câu.

“Anh này, anh và cô Hứa đã chiếm top 3 trong bảng xếp hạng tìm kiếm rồi đấy.”

Chỉ trong nửa tiếng đồng hồ, những khán gỉả xem “Tôi có tất cả những câu chuyện mà bạn muốn nghe” đã một tay đưa cả hai người vào trong bảng xếp hạng thịnh hành.

Tổ chương trình không hề mua bất kỳ hot search nào, tất cả là đều dựa vào sức mạnh của fan hâm mộ và cư dân mạng.

Hai người này, thực sự là ánh trăng sáng trong lòng của mọi người.

Cốt truyện của tập thứ hai, được diễn ra ở trong trường học, nói về tình yêu học đường ngây ngô, nhưng tổ chương trình đã suy nghĩ đến quá trình thẩm vấn, nên không dám đi quá xa, cốt truyện được viết, là một nam một nữ hai bên thầm mến nhau, bởi vì thầm mến nhau, bọn họ cố gắng để đến gần đối phương hơn.

Có vài lần tình cờ nắm tay và va chạm, cũng có những lần bỏ lỡ nhau.

Cốt truyện này, có thể gợi lên hồi ức của mọi người, thực sự là quay trở về thời thanh xuân.

Chẳng qua vai diễn mà Hứa Trĩ Ý đảm nhận, không phải là nữ sinh thầm mến đối phương, mà cô diễn chính là một cô em gái có chút nhan sắc.

Cặn bã, kiêu căng, ngang ngược ở trong trường học.

Nỗi sợ duy nhất của cô ở đây chính là giáo viên dạy toán của cô, cũng chính là vai diễn mà Chu Nghiên đảm nhận.

Nguyên nhân vì sao lại sợ thì rất đơn giản, từ nhỏ Chu Nghiên đã là con nhà người ta ở trong miệng của ba mẹ cô.

Không sai, biên kịch rất biết cách viết kịch bản, thiết lập cho Chu Nghiên không chỉ là “lâm nguy nhận mệnh” để tiếp nhận vị trí giáo viên dạy toán lớp 12 này, mà còn là hàng xóm với Hứa Trĩ Ý.

Hai người này là những người quen biết nhau từ trước.

Ngày đầu tiên Chu Nghiên đến trường học, Hứa Trĩ Ý liền nhận ra anh.

Chu Nghiên cũng không ngoại lệ, anh biết rằng người mà có thành tích học hành kém cỏi, còn không có tư duy cố gắng tiến bộ chính là cô em gái hàng xóm sát bên mình.

Quá khứ của cả hai thì không được nhắc đến nhiều trong chương trình tạp kỹ.

Tất cả đã được đề cập trong quá trình ghi hình chính thức, chẳng qua giai đoạn trước đó bọn họ đã chuẩn bị chải chuốt mạch nội dung câu chuyện, đều đã đem những thứ này nói ra rồi.

Phần biểu diễn còn chưa tới, sự giao tiếp và tương tác riêng tư của một đám người bọn họ khi biểu diễn trước đó, đều là do tổ chương trình chỉnh sửa qua.

Nhiều fan hâm mộ xem chương trình tạp kỹ này, không phải là vì các đoạn diễn phía sau, mà đoạn diễn trước đó mới thực sự được nhiều người thích. Bọn họ có thể xem các nghệ sĩ đấu võ mồm với nhau, còn có thể biết được trong tình huống diễn tập ấy sẽ làm cái gì, nói đến cái gì.

Khi nhìn thấy Hứa Trĩ Ý công khai vai diễn mình đảm nhận được, đạo diễn liền lên tiếng, lúc Chu Nghiên chủ động đi về phía cô, dịu dàng gọi cô Hứa là cô đến tập diễn chung, khán giả càng kích động hơn.

Ôi ôi ôi ôi.

Chờ được đến lúc này rồi.

Chu lão x cô Hứa.

Bọn họ sắp được ăn đường rồi ~~

Đột nhiên, khi Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý đang nghiêm túc tập diễn với nhau, thì Hầu An Kỳ xuất hiện.

Nhìn thấy cô, fan CP đang cố gắng ăn đường liền tự nhiên không vui nổi nữa.

Chẳng qua người ta cũng là vì tập diễn chung với nhau, nên mọi người cũng nhịn xuống.

Nhịn xuống, nhịn đến khi Chu Nghiên cùng với Hứa Trĩ Ý tập diễn xong luôn rồi, mà Hầu An Kỳ vẫn còn ở đó.

Ngay lúc này, khán giả hận không thể bay vào trong màn hình, ở trên TV, đem Hầu An Kỳ xách đi ra chỗ khác, cưỡng ép trói Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý chung lại với nhau, ai cũng đừng hòng mà tách ra được.

“Tại sao giữa bọn họ lại có người thứ ba vậy! Tôi chỉ muốn xem Chu Nghiên cùng với Hứa Trĩ Ý thôi, hu hu hu cũng muốn xem họ đùa giỡn với nhau trong lúc tập diễn nữa.”

“A a a a a tôi tức quá mà, Hầu An Kỳ là cái quỷ yêu gì vậy, sao cứ bám lấy Chu Nghiên hoài thế.”

“Hứa Trĩ Ý với Nghê Toàn trông buồn cười quá ha ha ha ha, hai người đó không phải là học sinh trung học đâu, mà là học sinh tiểu học đi.”

“Bạn đừng có nói như vậy……Tôi còn muốn ủng hộ cặp đôi này đấy.”

“ “Một đời Hứa Nghê” là thật.”

“?? Một đời Hứa Nghê là cái quần què gì vậy?”

“Ha ha ha ha bạn đó là fan CP của Hứa Trĩ Ý cùng với Nghê Toàn đấy.”

“PK đi! Trung Ý vs Một đời Hứa Nghê.”

Mọi người vừa xem vừa thảo luận.

Hứa Trĩ Ý tự mình nhìn một màn của cô cùng với Nghê Toàn tắt micro trò chuyện ở một góc bên cạnh kia, không thể nhịn cười nổi.

Chu Nghiên đã sớm quay trở về khách sạn, lúc này đang cùng cô xem chương trình tạp kỹ.

“Các em đang nói đến cái gì vậy?”

Anh hỏi cô.

Hứa Trĩ Ý bớt thời gian để nhìn anh một cái, úp úp mở mở nói: “Không nói cho anh biết đâu.”

Chu Nghiên: “......”

Hứa Trĩ Ý nhìn biểu tình nghẹn lại của anh, khẽ hừ nói: “Chúng em đang nói về anh.”

Chu Nghe cảm giác rằng hai người này sẽ không có lời tốt đẹp nào khi nói về mình.

Anh “Ừm” một tiếng, không nói thêm câu nào nữa.

Hứa Trĩ Ý: “......Tại sao anh không hỏi em là đang nói cái gì về anh vậy?”

Chu Nghiên dở khóc dở cười, nhìn biểu tình ngạo kiều trên mặt cô, không nhanh không chậm nói: “Cô Hứa, em ở sau lưng anh nói lời hay ý đẹp gì về anh thế?”

“Không phải lời hay ý đẹp gì đâu.” Hứa Trĩ Ý liếc xéo anh một cái, không vội mà nói: “Chúng em đang nói đến anh, là người thực sự cực kỳ trêu hoa ghẹo nguyệt*.”

(trêu hoa ghẹo nguyệt*: ý chỉ những người có sức hút với người khác, đùa giỡn tình cảm)

Chu Nghiên cảm thấy mình oan uổng vô cùng.

Nhưng ham muốn sống sót của anh rất mạnh mẽ, biết rằng không thể giải thích quá nhiều cho mình.

Anh nhìn Hứa Trĩ Ý, chậm rãi nói: “Anh xin lỗi.”

Nghe thấy anh nói như vậy, Hứa Trĩ Ý ngược lại cũng không đâm sâu vấn đề nữa.

Cô phất tay, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hình như cũng không phải vấn đề do anh, anh Chu không cần xin lỗi.”

Chu Nghiên cong môi, trên mặt lộ ra nụ cười.

Tổ chương trình là có thật, và mang lại rất nhiều lợi ích cho khán giả.

Bọn họ không những không cắt bỏ đoạn Hứa Trĩ Ý cùng với Chu Nghiên nằm sấp trên hành lang, nhìn trời cùng gọi điện thoại ở hai đầu, mà bọn họ còn kéo dài thêm vài phút đồng hồ.

Ban đầu khi nhìn thấy cảnh này, khán giả đều tròn mắt ra, cho rằng bọn họ đang gọi điện thoại cho đối phương.

Thậm chí khán giả còn lấy cho hai người một sợi dây, đem bọn họ trói lại với nhau.

Đúng vậy, màu của sợi dây là màu đỏ.

“Bọn họ là đang gọi điện thoại cho đối phương đúng không.”

“Đúng cái quần què chứ đúng! Fan CP có thể biết điều một chút hay không vậy, thời gian mà anh trai chúng tôi cầm điện thoại rõ ràng là sớm hơn so với Hứa Trĩ Ý có được không.”

“Cả hai người bọn họ đều không có nhìn nhau, vậy chắc là bọn họ không gọi cho nhau đâu.”

“Hu hu hu hu làm ơn cho chúng tôi một chút đường đi mà!! Giả cũng được nữa.”

“Các chị em, tôi vừa mới làm phép, đã buộc vào cổ tay hai người một sợi tơ hồng rồi, không cần cám ơn tôi đâu.”

“Ha ha ha ha ha ha ha tôi sắp bị người chị em phía trên làm cho cười đến nôn ra rồi, có cần phải làm như vậy không?”

“Người chị em, tôi có thể yêu cầu cô làm phép thêm một lần nữa hay không, buộc thêm một sợi dây tơ hồng nữa để cho chắc chắn hơn được không?”

“Tôi cũng muốn thêm tôi cũng muốn thêm.”

“+++++++1”

Nhìn những màn đạn bình luận của fan hâm mộ, Hứa Trĩ Ý dở khóc dở cười.

Cô đỡ lấy trán mà cười, dùng giọng điệu kéo dài gọi: “Chu lão.”

Chu Nghiên nhìn cô.

Hứa Trĩ Ý giơ tay lên: “Lần sau quay trở về, em tặng cho anh một món quà.”

Chu Nghiên nhướng mày, một giây sau liền đoán trúng: “Sợi tơ hồng hả?”

“......”

Hứa Trĩ Ý: “Anh không cần phải thông minh như vậy đâu.”

Chu Nghiên sâu sắc nở nụ cười, thanh âm từ bên ống nghe truyền đến, trầm thấp lại gợi cảm.

Hứa Trĩ Ý bất giác xoa xoa lỗ tai, nhìn về phía anh: “Chu Nghiên.”

Chu Nghiên hơi giật mình, nghiêm mặt nói: “Em nói đi.”

Hứa Trĩ Ý nhìn chằm chằm vào anh, đôi mắt hồ ly lóe lên, nhẹ nhàng nói: “Em nhớ anh.”

Chu Nghiên dừng lại, nhìn cô một lúc rồi thấp giọng đáp lại: “Xong việc anh sẽ quay trở về.”



Tối nay, nhất định lại là sân nhà của Hứa Trĩ Ý cùng Chu Nghiên.

Trên Weibo, trên hot search, trên quảng trường, tất cả đều là video hai người tương tác với nhau trong chương trình. Ảnh động cùng ảnh tĩnh, tất cả đều có hết.

Fan CP của hai người cũng cực kỳ hùng hậu, ở trong tập thứ hai phát sóng trước tiên, ảnh chụp màn hình với tất cả các đoạn clip ở trong đó, đều được cắt ra cho mọi người xem.

Thậm chí còn đẳng cấp hơn, là sử dụng một số đoạn clip ở đây, sáng tác lại thành một câu chuyện cho hai người, chỉnh sửa cắt nối rồi biên tập thành một đoạn clip mới.

Fan Trung Ý điên cuồng mà chia sẻ cho nhau.

Không ít fan only kiên định đều không nhịn được, mà tiện | tay nhấn mở xem clip cắt ghép được biên tập bởi fan CP.

Sau khi xem xong, nếu không phải ý chí của bọn họ kiên định, thì nói không chừng là cũng lọt vào trong cái hố sâu này rồi.

Hứa Trĩ Ý không biết đến những chuyện này, sau khi cô xem xong chương trình tạp kỹ, liền bận rộn cùng nói chuyện với Chu Nghiên qua điện thoại.

Đây là thói quen của hai người, nguyên nhân là vì bọn họ thường xuyên không có nhiều thời gian để gặp nhau và ở xa nhau, nên bọn họ chỉ có thể dựa vào điện thoại, dựa vào hai trái tim kiên định này để mà duy trì mối quan hệ yêu đương của mình.

Hứa Trĩ Ý đang đọc kịch bản, Chu Nghiên cũng đang đọc kịch bản.

Nghe thấy được tiếng hít thở của nhau, cả hai cảm thấy như đối phương đang ở bên cạnh mình.

……



Độ nổi tiếng của Hứa Trĩ Ý gần đây không ngừng tăng lên.

Cùng với Chu Nghiên tương tác kết hợp sau khoảng thời gian ba năm, khiến cho khán giả được quay trở lại thời thanh xuân một lần nữa.

Hôm nay, Hứa Trĩ Ý nhận được cuộc điện thoại của Tiêu Văn Thiến, nói là “Tôi có tất cả những câu chuyện mà bạn muốn nghe” đã giành được quảng cáo của một chương trình giải trí nổi tiếng, tất cả các khách mời cư trú đều có thể đi, nếu các hành khách bay cũng có thể, chỉ được cỡ hai đến ba người.

Nghe thấy Tiêu Văn Thiến nói như vậy, Hứa Trĩ Ý ngay lập tức liền hiểu ra vấn đề.

“Ý của chị, là muốn em đi cùng với Chu Nghiên đúng không?”

Tiêu Văn Thiến: “Bên đối phương họ khẳng định chắc chắn là muốn rồi, với độ hot của em cùng với Chu Nghiên, không cọ là không được.”

Cô nói: “Thành thật mà nói, ngoại trừ Trần Lục Nam và Nhan Thu Chỉ trước đây ra, chị chưa từng thấy bất kỳ diễn viên nào khác có lượng truy cập và độ hot nào như hai người các em cả.”

Thông thường, chỉ có những thần tượng được bình chọn bởi fan hâm mộ cùng với những thần tượng thường xuyên xuất hiện trong các chương trình tạp kỹ và các sự kiện lớn mới có được lượng truy cập như vậy.

Hứa Trĩ Ý và Chu Nghiên đều không phải là dạng nghệ sĩ này, nhưng hai người bọn họ đều có được một lượng lớn fan hâm mộ sẵn sàng giúp họ trở nên nổi tiếng.

Nói một cách chính xác hơn, một số trong đó không phải fan hâm mộ, mà là một số fan thích xem phim.

Nhưng cho dù là đó là những fan tín đồ cuồng xem phim không có chơi Weibo nhiều và không có góp vui đi chăng nữa, thì khi hai người hợp tác lại với nhau lần nữa, thì bọn họ cũng sẵn sàng vì hai người mà đẩy bảng xếp hạng, vì hai người mà đóng góp một ít lượng truy cập cùng với lượng phát sóng.

Nghe đến điều này, Hứa Trĩ Ý nhất thời không biết nói gì.

Cô mím môi nói: “Lượng truy cập của Chu Nghiên cao hơn.”

Tiêu Văn Thiến: “Em cũng đừng có đánh giá thấp bản thân mình.”

Hứa Trĩ Ý: “Ừm.’’

Tiêu Văn Thiến: “Vô vấn đề chính này, là em có đi được không?”

“Tổ chương trình liên hệ với chị sao?” Hứa Trĩ Ý suy nghĩ một chút: “Chu lão hẳn là ngày mai mới xong việc đi.”

Tiêu Văn Thiến: “Cái này thì chị biết rồi, năm ngày sau chương trình sẽ được ghi hình, sau khi em ghi hình xong tập năm và tập sáu, em sẽ trực tiếp bay đến đó.”

Hứa Trĩ Ý ngẫm nghĩ một hồi: “Chờ Chu Nghiên quay trở về em hỏi ý của anh ấy một chút được không?”

Ánh mắt của Tiêu Văn Thiến sáng lên, không chút do dự nói: “Chỉ cần em đồng ý cùng chung khung hình với cậu ấy, thì không có khả năng Chu Nghiên từ chối em đâu.”

Hứa Trĩ Ý: “......”

“À đúng rồi.” Tiêu Văn Thiến nhắc nhở cô: “Ngày mốt phải quay một đoạn quảng cáo ngắn trên ứng dụng đấy, em về nhà luyện tập trước đi.”

Hứa Trĩ Ý không hiểu: “Luyện tập cái gì vậy chị?”

Tiêu Văn Thiến: “Em đã tải cái ứng dụng đó về điện thoại hay chưa?”

“Em tải rồi.”

Tiêu Văn Thiến: “Em cứ xem các clip trên ứng dụng kia cái gì cũng đều có hết, tốt nhất là nên thử phong cách gợi cảm đáng yêu, phong cách này nam nữ đều không có ai chống cự nổi, em hiểu không?”

Hứa Trĩ Ý đang muốn trả lời là chị nói cái gì mà em không hiểu được, nhưng đã tiếp nhận trở thành đại diện phát ngôn, cô vẫn phải chuyên nghiệp để mà hoàn thành.

Hứa Trĩ Ý không cho phép bản thân mình làm việc một cách qua loa, cho dù là quay phim hay là quay quảng cáo, cô đều cố gắng làm ở mức tốt nhất mà mình có thể làm được ở bây giờ.



Hứa Trĩ Ý là một người không thích các đoạn clip ngắn cho lắm, cô không thích nói chuyện với những người mà cô không quen biết, cô cảm thấy như vậy rất ồn ào.

Cũng bởi vậy trước khi tiếp nhận trở thành đại diện phát ngôn, sự hiểu biết của cô về cái ứng dụng quay clip ngắn có tên là “Chân Hành” này phần lớn đều xuất phát từ những người xung quanh cô. Bồ Hoan thỉnh thoảng lướt lướt một chút, nhưng biết cô thích yên tĩnh, nên cũng không có ở trước mặt cô mà lướt chơi.

Với lời nhắc nhở của Tiêu Văn Thiến, Hứa Trĩ Ý liền cố ý mở lên xem một chút.

Một buổi sáng, thứ vừa mới hiện lên là một đoạn clip do một người lạ quay.

Sau khi Hứa Trĩ Ý xem xong, cô đưa tay kéo lướt lên, lại là một đoạn clip mới kế tiếp.

Bởi vì cô là một người dùng mới, ứng dụng đưa cho cô rất nhiều clip lộn xộn.

Hứa Trĩ Ý hỏi Bồ Hoan thì mới biết được, cái ứng dụng này sẽ căn cứ vào cái clip mà cô vừa lưu lại trước đó để phán đoán, xem là cô thích loại phong cách gì, sau đó xem tiếp, sẽ đưa ra cái loại mà cô thích lên nhiều hơn.

Tối hôm nay, Hứa Trĩ Ý giống như mở ra được một cánh cửa thế giới mới.

Lúc mới bắt đầu cô không có hứng thú mấy, sau đó cảm thấy có chút thú vị, rồi từ từ nghiện luôn.

Thoáng cái, đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua.

Hứa Trĩ Ý xem xét, thì thấy những đoạn clip có nhiều lượt thích và bình luận, ngoại trừ tính hài hước ra, còn lại toàn bộ đều là thuộc về các chị gái xinh đẹp.

Cô còn lướt xem qua mấy đoạn clip do mấy nghệ sĩ quay, trong đó còn có của Nghê Toàn.

Hứa Trĩ Ý đối với việc quay clip là không biết phải làm sao, mà Bồ Hoan lại cũng không biết rốt cuộc là thể loại nào mới có thể đánh trúng tâm lý của mọi người.

Cô đưa ra mấy đề xuất cho Hứa Trĩ Ý, đều bị Hứa Trĩ Ý bỏ qua hết một bên.

Bồ Hoan: “Vậy chị hỏi cô Nghê thử một chút xem sao?”

Cô nói tiếp: “Hai người các chị cùng nhau thu âm qua bốn tập trong chương trình tạp kỹ rồi, chắc hẳn là quan hệ tốt hơn một chút rồi đi ha?”

Hứa Trĩ Ý: “Không hỏi.”

Bồ Hoan: “......”

Thế nhưng Hứa Trĩ Ý không ngờ tới rằng, cô không đi hỏi Nghê Toàn, mà Nghê Toàn ngược lại tự mình tìm đến tận cửa.

Khi nhận được tin nhắn của Nghê Toàn, Hứa Trĩ Ý đang ở nhà vật lộn lên xuống để quay clip giới thiệu, cô cười đến cứng cả quai hàm mặt, cũng chưa có quay xong.

Nghê Toàn: “Cô đã giành được đại diện phát ngôn của “Chân Hành” rồi đúng không?”

Hứa Trĩ Ý: “?”

Nghê Toàn: “Thực sự là cô đúng không?”

Hứa Trĩ Ý: “Đúng rồi. Làm sao mà cô biết được hay vậy?”

Tuyên truyền còn chưa có được quay, chuyện cô làm đại diện phát ngôn vẫn đang trong giai đoạn giữ bí mật, chỉ có mấy nhân viên cấp cao mới biết được.

Nghê Toàn: “Ờ. Tôi biết chắc là cô mà.”

Thời gian gần đây cô đăng clip trên cái ứng dụng đó, cũng chỉ để giành được đại diện phát ngôn này.

Không nghĩ tới một lần thăm dò của hôm nay, liền biết được người đại diện phát ngôn đã được quyết định từ trước.

Bên kia cũng lừa cô, nói là người bạn quen thuộc với cô.

Nghe được mấy chữ người bạn quen thuộc này, Nghê Toàn dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút, không nghi ngờ gì nữa đúng là Hứa Trĩ Ý rồi.

Nhưng bọn họ không phải là bạn bè quen thuộc, mà bọn họ là bạn bè cạnh tranh.

Nghĩ đến đây, Nghê Toàn tiếp tục nói: “Nhưng mà, cô biết chơi cái này á?”

Hứa Trĩ Ý là một người không thể bị khiêu khích, cô mười phần tự tin trả lời lại: “Cô xem thường ai đấy.”

Nghê Toàn: “Cô chứ ai.”

Hứa Trĩ Ý lập tức đăng tải một đoạn clip do tự mình quay lại: “Ai nói tôi không biết chơi hả?”

Nghê Toàn bấm mở lên xem xong, sau đó trả lời lại cho cô một chuỗi dấu chấm.

Hứa Trĩ Ý: “? Có ý gì đấy.”

Nghê Toàn: “Cái nụ cười ngượng ngạo của cô, với cái thần thái cứng đơ của cô nữa, sao mà cô thu hút được các nhóm trạch nam, trạch nữ* được chứ?”

(trạch nam, trạch nữ: ý chỉ cách con người thường sống trong nhà nhiều chỉ cắm mặt vào máy tính, điện thoại, ít khi ra bên ngoài)

Hứa Trĩ Ý: “Vậy có ngon thì cô tự quay thử một clip đi.”

Nghê Toàn: “Quay thì quay!”

Một phút sau, Hứa Trĩ Ý nhận được một đoạn clip chỉ có ba mươi giây do Nghê Toàn gửi đến.

Nghê Toàn: “Mới quay hồi mấy ngày trước, còn chưa có đăng tải lên, cho cô nhìn mà học hỏi trước đấy, nhìn mà xem coi cái gì mới được gọi là nữ thần của trạch nam nhá.”

Ở trong đoạn clip, Nghê Toàn mặc một bộ đồng phục thủy thủ màu xanh đậm, nhảy ra từ bên kia góc màn hình, đứng trước máy quay nhảy theo điệu nhạc.

Các động tác không giống tiêu chuẩn cho lắm, thậm chí còn hơi mới lạ.

Sau khi Hứa Trĩ Ý xem xong, không nhịn được lại xem thêm một lần nữa.

Nghê Toàn: “Học được chưa?”

Hứa Trĩ Ý: “......Cô học vũ đạo nhảy của nhóm nhạc nữ từ khi nào vậy?”

Nghê Toàn: “Tùy tiện nhảy hai cái thôi, cô trông ngây thơ một chút thì mấy nhóm trạch nam kia mới càng yêu thích cô hơn.”

Hứa Trĩ Ý: “Thiệt là như vậy sao?”

Cô thực sự vẫn còn chút nghi ngờ.

Nghê Toàn: “Cô không tin lời tôi nói sao?”

Hứa Trĩ Ý: “Sao mà cô trông giống như mấy thằng tra nam lúc khi thề thốt vậy? Nói cái gì mà em không tin lời anh nói hay sao, với lại nhà tôi không có mấy loại quần áo như vậy đâu.”

Nghê Toàn: “Chậc.”

Hứa Trĩ Ý: “?”

Nghê Toàn: “Cô với Chu Nghiên không có chơi mấy cái kiểu như thế này à? Đồng phục của thủy thủ mà cũng không có, chậc.”

Hứa Trĩ Ý: “...... Cô im mồm đi.”

Nghê Toàn: “Vậy áo sơ mi trắng với chân váy xếp li chắc là cô có đi.”

Hứa Trĩ Ý: “Để tôi đi xem một chút thử.”

Hứa Trĩ Ý vào trong phòng thay đồ lật tung lên, thật sự đúng là có một bộ đồng phục JK.

Cô cố gắng lục lội từ trong trí nhớ của mình, phát hiện ra được rằng bộ đồng phục JK này là do Thịnh Đàn tặng cho cô vào dịp sinh nhật năm ngoái của cô. Bởi vì váy quá ngắn, nên bị Hứa Trĩ Ý luôn để ở trong góc tủ.

Quần áo thì đã tìm thấy được rồi, nhưng Hứa Trĩ Ý vẫn không chắc là có nên quay clip như vậy hay không.

Sau khi thay xong quần áo, cô ngồi xổm trong góc tường hỏi Nghê Toàn: “Ngày mai tôi chỉ có đi quay quảng cáo thôi, không cần phải như vậy đâu ha?”

Nghê Toàn: “Sau khi có thông báo chính thức, sao cô không đăng tải clip mà cô quay lên trên đó để thu hút được nhiều lượng truy cập hơn?”

Hứa Trĩ Ý: “......”

Được rồi.

Cũng đúng mà.

Nếu như không phải vì biết nó có cần thiết, ngày hôm sau khi quay quảng cáo, cô cũng không cần quần quật lâu tới như vậy.

Nghĩ đến điểm này, Hứa Trĩ Ý rất thông minh mà quấn lấy Nghê Toàn, bảo cô nói thêm nhiều cho mình một chút, hỏi cô là làm như thế nào, làm sao để mà học được vũ đạo của nhóm nhạc nữ với một cách nhanh nhất.

Cô ở trong phương diện này, thật sự là cái gì cũng không biết cả.

Nghê Toàn thấy cô rất phiền.

Nhưng phiền thì phiền, phàn nàn thì phàn nàn đấy, nhưng nên nói thì vẫn nói.

Cô gửi cho Hứa Trĩ Ý vài clip học nhảy múa, cùng với các clip về các cô gái dễ thương xinh đẹp đến động lòng người trong bộ sưu tập của cô.

Hứa Trĩ Ý ngồi xổm trong góc tường, yên lặng xem tất cả những thứ này.

Cô xem đi xem lại mấy lần, vừa định đứng dậy làm thử một chút, thì cô nghe thấy tiếng mở cửa.

Hứa Trĩ Ý hơi giật mình, theo bản năng nhìn về phía cửa lớn.

Cô ngước mắt lên, Chu Nghiên đứng đó với dáng người cao lớn trong chiếc áo sơ mi kiểu cùng với chiếc quần jean sẫm màu. Dưới khúc xạ của ánh đèn trong phòng, khiến cho bóng của anh nhìn dài hơn.

Hai người đưa mắt nhìn nhau.

Chu Nghiên đang muốn hỏi tại sao cô còn chưa đi ngủ, thì đã chú ý tới cách ăn mặc của Hứa Trĩ Ý trước.

Lông mày của anh hơi nhướng lên, há miệng: “Em —”

Còn chưa dứt câu, Hứa Trĩ Ý đã hỏi: “Sao anh về sớm vậy?”

Chu Nghiên: “Anh xong việc sớm.” Ánh mắt anh dừng lại trên làn da trắng nõn nà của cô: “Em muốn đi ra ngoài hay sao?”

Hứa Trĩ Ý: “Em không có đi ra ngoài.”

Chân của cô đã tê cứng hết rồi.

Hứa Trĩ Ý đặt mông ngồi bệt xuống đất, vẻ mặt đau khổ nói: “Em muốn quay clip. Anh về đúng lúc lắm, anh giúp em quay clip đi, sẵn tiện cho em một chút ý kiến luôn.”

Chu Nghiên cũng không biết có phải là hơn nửa đêm rồi nên đầu óc bị phản ứng chậm không hay là có chuyện gì xảy ra, nhìn tư thế này của cô, theo bản năng anh hỏi cô: “Em quay clip để ăn vạ hả?”

Hứa Trĩ Ý: “?”
Chương kế tiếp