Diễn Đến Thành Thật

Chương 24
Bồ Hoan cũng chẳng biết tại sao mình lại bị ăn cơm chó nữa.

Sau khi im lặng một hồi lâu, cô thấy mấy người này thật quá đáng, vì thế liền thì thầm: “Chị ơi, chị còn muốn tính sổ với Chu lão sư nữa không chị?”

Hứa Trĩ Ý liền nhướng mày, sau đó chỉ vào màn hình điện thoại: “Không được à?”

Bồ Hoan suy nghĩ một hồi lâu, rồi đáp được thôi.

Một khi phụ nữ tính sổ đàn ông thì cần phải có lý do không?

Thực sự không cần thiết cho lắm.

Khi cô còn đang suy nghĩ, thì Hứa Trĩ Ý đã tự mãn: “Hơn nữa, đây là chuyện tình cảm giữa hai anh chị, nên em không hiểu được đâu bé ơi.”

Bồ Hoan nhìn cô với vẻ mặt không chút biểu cảm, “Chị.”

“Hả?”

“Chị có tin là giờ em sẽ từ bỏ không.” Vì cô không muốn ăn cơm chó nữa và càng không muốn mình độc thân mà bị “phân biệt đối xử”.

Hứa Trĩ Ý: “……”

Cô mím môi và thì thầm: “Chị xin lỗi nha.”

Cô bèn níu áo của Bồ Hoan: “Em đừng giận mà, chị mời em ăn tối nha.”

Khi thấy hành động níu áo của cô, Bồ Hoan không nhịn được bèn bật cười.

Người ngoài đều nói rằng Hứa Trĩ Ý là người lạnh lùng, khó gần, suy nghĩ cũng chín chắn nhưng thực ra, có lúc cô cũng rất đáng yêu.

Cả người cô thể hiện sự trái ngược rất rõ.

Ngoài sự cứng đầu trong công việc ra, thì cô vẫn còn ngây thơ như một đứa trẻ về những mặt khác. Vì khi ở bên cạnh Chu Nghiên hay bên cạnh Thịnh Đàn cũng vậy, cô tới lui y như học sinh tiểu học, cực kỳ dễ thương.

“Em cười rồi đó nha.”

Hứa Trĩ Ý liền rút tay lại, “Thật ra thì không có được đâu, chị sẽ tìm trai trẻ chất lượng cho em, nên khỏi cần Trịnh Nguyên cũng được, chị sẽ tìm cho em một thằng em trai, em thấy sao cưng?”

Bồ Hoan: “... ... Được nha chị.”

Thế là cô đã thực hiện được thỏa thuận.

Hứa Trĩ Ý nhét điện thoại lại cho Bồ Hoan, rồi đi thay quần áo.

Lúc này, người của xưởng phim của Chu Nghiên bắt đầu phản ứng, nên chuyện này lại trở thành chủ đề hot trở lại. Đang thay quần áo trong phòng thay đồ, thì Hứa Trĩ Ý nghe thấy mọi người bàn tán về Chu Nghiên, họ nói anh thật lợi hại, ngay cả thiên kim của tập đoàn anh cũng chẳng hề nể nang gì, anh đã nhanh chóng lên tiếng phủ nhận.

Khi nghe thấy những lời này, Hứa Trĩ Ý không nhịn được bèn bật cười.

Mấy người hay hóng “phốt” chính là như vậy, họ chẳng biết thực hư ra sao và cũng chẳng có thời gian để đi xác nhận lại chuyện đó là thật hay là giả. Nên nếu cứ tiết lộ ra, thì họ hóng drama, bình luận liền, còn nếu đính chính lại sự việc thì họ vẫn cứ tiếp tục bình luận, hít drama tiếp.

Nói chung, chỉ có dùng biện pháp mạnh nhất mới có thể thuyết phục mọi người trong khoảng thời gian ngắn được.

Thế mà từ trước tới giờ ở mặt này, Chu Nghiên lại làm rất tốt.

-

Sau khi thay đồ xong, Hứa Trĩ Ý liền chào nhân viên, cô khéo léo từ chối lời mời ăn tối của Tổng giám đốc Lý, sau đó dẫn Bồ Hoan rời đi.

Lúc đi tới bãi đỗ xe, Hứa Trĩ Ý bảo Bồ Hoan lên xe trước, còn mình thì tự đi vòng qua ghế lái.

Cô gõ nhẹ lên cửa sổ xe.

Vừa giải quyết xong vụ trên mạng, Chu Nghiên liền gọi cho Chu Miểu Miểu.

Chu Miểu Miểu chạy tới chất vấn Chu Nghiên về chuyện video.

Chu Miểu Miểu vẫn còn vô cùng khó chịu vì anh chỉ đáp cho có lệ.

“Anh đã thay đổi rồi.”

Cô yếu ớt nói: “Anh chẳng còn chiều em, nâng niu em trong lòng bàn tay nữa rồi.”

Chu Nghiên: “Anh vẫn vậy mà ta.”

Vừa dứt lời xong, Chu Nghiên thấy Hứa Trĩ Ý đang từ bên đó đi tới, anh khẽ nhếch môi, vốn đang định chấm dứt cuộc trò chuyện với Chu Miểu Miểu, thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa sổ xe.

Khi anh vừa hạ cửa sổ xe xuống thì đã bắt gặp ánh mắt của người đứng ở bên ngoài.

Lúc Hứa Trĩ Ý còn chưa kịp nói gì, thì lại nghe thấy tiếng hét chói tai từ trong điện thoại truyền ra, “Anh lại thừa nhận sao!!! Có phải ở bên ngoài, anh đã có em gái nào khác rồi đúng không, chắc chắn anh đã chiều chuộng con bé đó rồi.”

“......”

Sau khi im lặng một hồi lâu, Chu Nghiên liền nắm lấy tay cô, rồi thẳng thắn đáp: “Ừm.”

Chu Miểu Miểu cứng đờ, “Ai vậy anh?”

Chu Nghiên: “Là thần tượng của em đó.”

Đáp án của anh khiến Chu Miểu Miểu cạn lời.

Cô khẽ hừ một tiếng: “Được, vậy thì em còn có thể chấp nhận được.” Cô bèn chuyển đề tài hỏi anh: “Hồi nãy có phải là thần tượng của em gọi cho anh không.”

Chu Nghiên liền quay sang nhìn người bên cạnh đang chờ mình, “Ừm.”

Hai mắt Chu Miểu Miểu sáng lên, “Em muốn nói chuyện với thần tượng của em quá đi.”

Cô rất thích Hứa Trĩ Ý, không phải vì Hứa Trĩ Ý là bạn gái của anh trai của mình, mà do trước khi hai người còn chưa hẹn hò thì cô đã là fan của Hứa Trĩ Ý rồi.

Hồi Chu Nghiên lần đầu đóng phim, thì Hứa Trĩ Ý đã đến chỗ làm của anh thăm một lần.

Từ lúc nhìn thấy anh, cô về nhà luôn nhắc về anh suốt cả một tuần ―― tại sao lại có người có thể chín chắn đến như vậy a, tại sao, rốt cuộc anh ấy lớn lên như thế nào.

Chu Nghiên: “Để anh hỏi cho.”

Cảm nhận được ánh mắt của bạn trai, nên Hứa Trĩ Ý đã đoán ra được đối phương, “Miểu Miểu?”

Chu Nghiên liền gật đầu, “Miểu Miểu muốn nói chuyện với em đó.”

Hứa Trĩ Ý liếc nhìn anh một cái, sau đó cô thì thầm: “Miểu Miểu là cứu binh anh phái tới hở?”

Chu Nghiên cảm thấy khó hiểu.

Từ lúc nào mà anh phải cần đến cứu binh rồi?

Hứa Trĩ Ý: “Vụ video trên mạng á.”

“......”

Chu Nghiên cạn lời, anh mỉm cười và hỏi cô: “Em giận à?”

Hứa Trĩ Ý giật lấy điện thoại của anh, rồi nói với vẻ ngạo mạn: “Được lắm, lát nữa em sẽ tính sổ với anh.”

Cô vừa dứt lời, thì ở đầu dây bên kia truyền đến giọng của Chu Miểu Miểu: “Chị Trĩ Ý ơi! Hay là bây giờ em cúp điện thoại để chị tính sổ với anh trai em nha.”

Hứa Trĩ Ý bật cười, cô bước sang một bên rồi lên xe, “Em đừng lo, hai chị em mình còn nhiều thời gian mà.”

Chu Miểu Miểu: “Dạ vậy cũng được.”

Cô cười khúc khích, “Chị nhớ em rồi chứ gì?”

Hứa Trĩ Ý liền bĩu môi, “Chị nhớ chớ sao không, em ở bên đó thế nào, có thích nghi được chưa?”

Vì Chu Miểu Miểu đang du học, nên giữa họ có sự chênh lệch khoảng 6 tiếng về múi giờ.

Chu Miểu Miểu: “Em vẫn chưa thích nghi được.”

Cô vừa khóc vừa nói: “Chị Trĩ Ý ơi, em thèm ăn tương ớt chưng dầu quá.”

Hứa Trĩ Ý bật cười: “Là sao em?”

“Tương ớt chưng dầu à.” Chu Miểu Miểu nói với vẻ mặt rất đáng thương: “Đã lâu lắm rồi em chưa được ăn món đó.”

Hứa Trĩ Ý nhếch môi: “Vậy cứ để anh trai em gửi cho em đi.”

Chu Miểu Miểu chỉ thở dài, sau đó than thở: “Thôi, em hỏng có trông cậy vào anh của em nữa đâu, vì trong mắt anh trai làm gì có em đâu, chỉ toàn có hình bóng chị thôi.”

Thấy cô trêu chọc, Hứa Trĩ Ý không nhịn được bèn bật cười.

Khi cả hai người trò chuyện được hồi lâu, thì Chu Miểu Miểu thì thầm: “Chị Trĩ Ý, chuyện trên mạng á, chị phải tính sổ với anh trai của em nha.”

Hứa Trĩ Ý liền nhướng mày: “Tại sao vậy?”

Chu Miểu Miểu: “Thế mà anh trai em còn có thể bị người ta quay lén video này, đã vậy em còn thấy có nhiều người trên Weibo nói chị như vậy, em tuyệt đối sẽ không cho phép họ làm như vậy đâu.”

Hứa Trĩ Ý cười khẽ: “Được nha.”

Cô ngoảnh lại nhìn người đàn ông, rồi nhếch khóe miệng lên: “Em cứ yên tâm, chắc chắn chị sẽ tính sổ với anh ấy.”

Chu Miểu Miểu: “Chị đừng quá khách khí với anh trai em nha.”

“Ok.”

Vừa cúp điện thoại, Hứa Trĩ Ý liền trả lại điện thoại cho Chu Nghiên.

Lúc Chu Nghiên cầm lấy, anh cúi đầu hỏi cô, “Em với Chu Miểu Miểu là――”

Hứa Trĩ Ý khiêu khích nhìn anh, sau đó cô hất cằm lên với vẻ mặt kiêu ngạo: “Sao vậy?”

Chu Nghiên day huyệt thái dương, lúc này, anh cảm thấy rất đau đầu: “Hỏng có gì, em muốn tính sổ với anh như thế nào?”

Hứa Trĩ Ý đang định nói, nhưng khi cô nhìn thoáng qua thì thấy Bồ Hoan đang dỏng tai lên nghe.

Cô liền hắng giọng, sau đó nghiêm túc nói: “Đến lúc đó anh sẽ biết thôi.”

Chu Nghiên: “……”

Bồ Hoan bên cạnh hận không thể lắc lắc bả vai Hứa Trĩ Ý mà hỏi, bây giờ chị cứ nói đi, em có thể lắng nghe mà, em thích xem kịch hay lắm.

Chỉ đáng tiếc là cô lại không dám.

-

Video của Chu Nghiên với Hoàng Y Nguyên đã gây xôn xao dư luận, nhưng Chu Nghiên ở bên này đã phủ nhận liền nên đã mọi chuyện đã kết thúc.

Thế mà vẫn còn nhiều người rảnh rỗi không có việc gì làm mà lên trên mạng nghi ngờ này nọ.

Mặc dù Chu Nghiên từng hợp tác với nhiều nữ diễn viên và nam diễn viên như vậy, nhưng trước đây chẳng có ai tung video của anh lên khi anh bị dính tai tiếng, vậy tại sao mãi cho tới bây giờ người đó mới chịu tung lên?

Không có lửa làm sao có khói.

Cho nên chắc chắn là anh sơ hở gì đó, bằng không thì sao paparazzi lại chụp được.

Trên đường về, Hứa Trĩ Ý dùng tài khoản phụ say sưa lướt mấy chủ đề liên quan đến Chu Nghiên với Hoàng Y Nguyên.

Thành thật mà nói, nếu cô mà không biết và hiểu được con người của Chu Nghiên, thì chỉ cần hàng loạt phân tích với những manh mối trên mạng này, cô sẽ nhịn không được mà hoài nghi rằng ―― liệu giữa Chu Nghiên với Hoàng Y Huyên thật sự có gì đó chăng.

Chỉ có vài người có bản lĩnh như vậy thôi, họ có thể ăn không nói có, rõ ràng là cả hai người họ không hề nói chuyện nhiều với nhau, nhưng lại có nhiều thứ quá trùng hợp, nên cả hai mới bị ghép thành “cặp đôi định mệnh”.

Sau khi đưa Bồ Hoan về nhà trước, Chu Nghiên với Hứa Trĩ Ý cũng về nhà.

Lúc này trời vẫn còn sớm, nên cả hai đều dự định lát nữa sẽ lên núi ngắm sao.

Sau khi vô nhà thay giày xong, Hứa Trĩ Ý liền quay đầu lại nhìn người ở phía sau.

Lúc này, cô vẫn còn đứng nhìn Chu Nghiên đóng cửa lại, cúi xuống xỏ giày.

Cả hai đều đứng ở đằng sau cánh cửa.

Lúc này, một cao một thấp đang đứng nhìn nhau.

Khi bắt gặp ánh mắt dò xét của Hứa Trĩ Ý, Chu Nghiên đành cúi người xuống phả hơi thở vào gò má cô, lúc này, cô cảm thấy hơi ngứa.

“Làm gì mà nhìn anh dữ vậy?”

Hứa Trĩ Ý nhìn anh từ dưới lên, rồi dừng lại ngay trên mặt anh.

Lông mi của Chu Nghiên rất dài, sống mũi cao thẳng, ngũ quan lập thể, lông mày lưỡi kiếm, phải nói là anh đẹp không góc chết thì cũng không phải là nói quá lố đi.

Điều quan trọng hơn chính là anh là một người đàn ông rất cao, làn da lại quá đẹp đi.

Hứa Trĩ Ý không nhịn được bèn sờ cằm anh: “Để xem Chu lão sư lớn thế nào rồi.”

Chu Nghiên liền nhướng mày, “Hửm?”

Hứa Trĩ Ý lẩm bẩm, “Lớn lên đẹp trai dữ trời.”

Chu Nghiên: “……”

Hứa Trĩ Ý vừa lấy tay chạm vào bờ môi của anh vừa nói: “Chả trách nhiều cô gái lại thích anh đến vậy.”

Chu Nghiên khựng lại, sau đó anh vừa cười ảm đạm vừa hỏi: “Vậy em có thích không?”

Hứa Trĩ Ý liếc nhìn anh, rồi thảo mai đáp lại: “Không nha.”

“Không thích thiệt hả?”

Đáp án này khiến Chu Nghiên ngược lại có chút bất ngờ.

Hứa Trĩ Ý: “Đúng vậy.”

Cô liền hất cằm lên với vẻ mặt kiêu ngạo: “Không thích không thích.”

Chu Nghiễn: “Phải không?”

Hứa Trĩ Ý chớp mắt.

Chu Nghiên nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó tối sầm mặt lại, “Vậy thì anh phải cố gắng hơn rồi.”

“Cố gắng gì vậy anh?”

Chu Nghiên cười khẽ, anh cúi đầu chạm vào môi cô, sau đó thấp giọng nói: “Cố gắng làm cô gái Hứa Trĩ Ý thích hơn đó mà.”

“......”

Hứa Trĩ Ý có chút bối rối, sau đó phối hợp với anh, “À.”

Lúc này, cô ngửi được mùi quen thuộc trên người anh. Khi mùi hương này hòa quyện vào trong ánh nắng mặt trời chiếu từ bên ngoài cửa sổ vào, cô cảm thấy rất thoải mái và sảng khoái

Hứa Trĩ Ý vô thức khụt khịt mũi.

Cô rất thích mùi này, thậm chí còn muốn đem mùi này hòa quyện với da thịt.

Nghĩ đến đây, Hứa Trĩ Ý liền hành động.

Cô ngẩng đầu nhìn Chu Nghiên, “Vậy anh phải cố gắng sao đây.”

Dù đã qua 4 giờ nhưng ánh nắng mặt trời vẫn còn chói chang.

Chu Nghiên nương theo ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ chiếu vào nhìn cô chằm chằm cô với ý tứ rất rõ ràng.

“Bạn Tiểu Hứa à.”

Anh thốt lên.

Lông mi Hứa Trĩ Ý khẽ run, cô lẩm bẩm: “Gì vậy anh.”

Chu Nghiên cười khẽ, rồi móc áo cô lên.

Hôm nay, Hứa Trĩ Ý mặc bộ đồ màu hồng nhạt bình thường. Cô mặc chiếc áo thun thoải mái với quần short ống rộng để lộ đôi chân trắng nõn, mảnh mai.

Bộ trang phục này làm cho cô trẻ hơn vài phần, giống như sinh viên đại học vậy. Nên vào buổi sáng lúc Chu Nghiên nhìn thấy, anh cảm thấy cô rất đẹp.

Sau khi hỏi xong, Chu Nghiên cũng chẳng nói gì nữa.

Lúc Hứa Trĩ Ý đang định chạm vào yết hầu của anh, thì bị anh nắm lấy.

Một giây sau, cả người Hứa Trĩ Ý cứng đờ tại chỗ.

Cô nhìn chăm chú vào động tác của Chu Nghiên, anh cúi đầu ngậm lấy ngón tay cô.

Lúc này trong lòng Hứa Trĩ Ý rất căng thẳng và khó thở.

“Anh――”

Chu Nghiên lướt môi của mình lên ngón tay cô, rồi lướt đến chóp mũi cô. Sau đó, lại lướt xuống chặn miệng cô lại.

The Calantha said: Mong mọi người đọc truyện dơ cao đánh khẽ, bộ này một chương toàn hơn 5000 chữ, beta có kĩ đến đâu cũng sẽ sai sót, nếu có sai bên team xin lỗi các huynh muội tỷ đệ, mong dơ cao đánh khẽ ạ
Chương kế tiếp