Diễn Đến Thành Thật

Chương 27
"Người bạn trai" Chu Nghiên bỗng dưng im lặng một lúc, anh vẫn chừa mặt mũi cho bạn gái, đáp lại một tiếng: "Ừ."

Hứa Trĩ Ý: "Thế mà cũng ừ nữa?"

Chu Nghiên cười khúc khích và nhỏ giọng hỏi: "Sao em lại ở cùng với Nghê Toàn?"

Hứa Trĩ Ý quay đầu lại, khịt mũi với Nghê Toàn và nói với Chu Nghiên: "Cô ấy muốn ăn tối với em."

Chu Nghiên chưa kịp nói chuyện, Nghê Toàn đã phàn nàn trước: "Ai muốn ăn tối với cô chứ? Tôi chỉ là tiện thể đi ăn thôi, là tiện thể đấy, có hiểu không hả, là trợ lý của cô mời tôi trước."

Cô chỉ lo mình từ chối Hứa Trĩ Ý sẽ buồn nên mới miễn cưỡng đồng ý.

Hứa Trĩ Ý không nói nên lời.

Chu Nghiên lắng nghe cuộc cãi vã giữa hai người, trong đầu bỗng chốc nảy ra suy nghĩ kỳ quái, đó là anh trông như người thừa thải vậy.

Sau khi suy nghĩ một hồi, anh quyết định chen vào cuộc trò chuyện của họ với tư cách là "bên thứ ba".

"Đã suy nghĩ muốn ăn gì chưa?"

Nghe giọng nói trong trẻo và trầm ấm của Chu Nghiên, sự chú ý của Hứa Trĩ Ý ngay lập tức thay đổi.

Cô dựa vào cửa sổ xe, nhẹ nhàng nói: “Hoan Hoan nói lẩu bò ở đây ăn rất ngon.”

Chu Nghiên chợt hiểu ra.

Anh thấp giọng đáp: "Không nên ăn cay nhiều, ngày mai còn phải quay phim đấy."

Hứa Trĩ Ý: "Em biết rồi mà."

Cô hỏi: "Còn anh, anh chưa nói với em là anh đã ăn chưa."

Nghe giọng điệu của cô, Chu Nghiên có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của cô trong đầu khi nói câu này.

Nó thật dễ thương, thật dễ thương mà.

Anh cố nén ý cười trong mắt, nhẹ giọng nói: "Anh còn chưa ăn, lát nữa anh mới ăn."

Hứa Trĩ Ý sửng sốt, kinh ngạc nói: "Anh không phải đang ở nhà sao?"

“Anh không có ở nhà.” Chu Nghiên thành thật khai báo.

Hứa Trĩ Ý chớp mắt, nhớ lại cuộc nói chuyện với anh vừa rồi.

Anh nói rằng anh đang đọc kịch bản, nhưng lại không nói rằng đang đọc kịch bản ở nhà. Câu nói lộ rõ sơ hở như vậy.

Cô nói "à" một tiếng: "Vậy anh ở đâu?"

"Giống như em vậy."

Anh cũng ở trong xe.

Hứa Trĩ Ý "ồ" lên, khi Chu Nghiên nghĩ rằng cô sẽ hỏi anh sẽ đi đâu bằng ô tô, cô lại bình tĩnh nói: "Anh hẹn ai ăn tối chung à?"

Chu Nghiên: "...cũng tựa tựa vậy."

Hứa Trĩ Ý không hỏi thêm câu nào nữa, cô không phải là loại bạn gái thực sự biết cách kiểm tra bài.

Cô sợ Chu Nghiên sẽ khó chịu, và cô cũng sẽ khó chịu.

Nếu cô thực sự theo dõi tung tích của bạn trai mình, chuyện này thật sự không thú vị lắm.

"Vậy anh nhớ uống ít rượu thôi."

Chu Nghiên thỉnh thoảng vẫn sẽ uống rượu khi gặp bạn bè.

“Anh không uống đâu.” Chu Nghiên dừng một chút, giọng nói tràn đầy ám chỉ: “Hôm nay cơm tối không có rượu.”

Hứa Trĩ Ý hoàn toàn không hiểu ý nghĩa khác của anh, cô cũng chỉ nghĩ chắc đám bạn bè của anh đã đồng ý sẽ không uống rượu.

Thế là cô chỉ trả lời: "Hiểu rồi."

Chu Nghiên: "...Không muốn hỏi à?"

Hứa Trĩ Ý dở khóc dở cười: "Em đi ăn cơm với người khác, anh cũng đừng hỏi nhiều."

Chu Nghiên không nói nên lời.

Hứa Trĩ Ý ngáp một cái.

Chu Nghiên lắng nghe, nhẹ giọng nói: "Buồn ngủ sao?"

“Có chút buồn ngủ.” Hứa Trĩ Ý nhỏ giọng nói: “Mấy ngày nay ngủ không ngon.”

Chu Nghiên biết rằng cô không quen ngủ trên giường lạ.

Trước đây khi cô chưa phải làm nghệ sĩ, Hứa Trĩ Ý nghĩ rằng vấn đề về việc khó ngủ ở giường lạ của cô rất nghiêm trọng.

Chỉ cần cô đổi chỗ, đổi giường là cả đêm đều sẽ mất ngủ. Sau này trở thành nghệ sĩ, cô thường xuyên đi công tác, ở khách sạn nhiều hơn, vấn đề này cũng dần được cải thiện nhưng thỉnh thoảng cô vẫn bị mất ngủ không kiểm soát.

Chu Nghiên hơi giật mình: "Tối hôm qua mấy giờ em ngủ?"

Hứa Trĩ Ý không nhớ rõ lắm.

Chu Nghiên bất lực, anh nhéo lông mày nói: "Ăn tối xong về khách sạn thì nhớ nhắn anh biết."

"Để làm gì chứ?"

Hứa Trĩ Ý tò mò hỏi.

Chu Nghiên: "Dỗ em ngủ đấy."

Hứa Trĩ Ý nghe thấy vậy, trong lòng liền cảm thấy ấm áp, đôi mắt cong như ánh trăng sáng: "Được."

-------------------------

Nghĩ đến có Nghê Toàn bên cạnh, cả hai cũng không nói chuyện quá lâu.

Sau khi cúp điện thoại, Nghê Toàn trề môi "chậc chậc": "Hai người sao có thể làm cái trò nhàm chán như vậy?"

Hứa Trĩ Ý quay đầu nhìn cô: "Cái người độc thân như cô, đương nhiên không hiểu rồi."

Nghê Toàn nhăn mặt khỉ với cô.

Không khí bỗng chốc im lặng trong vài giây.

Hứa Trĩ Ý hỏi: "Làm sao cô biết chúng tôi đang ở chung với nhau?"

Trên thực tế, chuyện Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý hẹn hò là hoàn toàn bí mật, cho nên rất ít người trong giới biết chuyện này. Cả hai che giấu mối quan hệ của nhau rất chặt, vì để tránh người hâm mộ và người trong cuộc nhìn thấy, họ rất ít khi tiếp xúc với nhau trước công chúng.

Tình yêu mà họ dành cho nhau được bộc lộ một cách vô tình khi họ nhìn nhau.

Chính vì điều này, những fan hâm mộ ship CP sẽ òa khóc - mấy năm nay hai người đã không hợp tác với nhau, ngay cả liếc mắt nhìn cũng không.

Không phải là không nhìn nhau, cũng không phải là không muốn vướng vào ánh mắt của nhau.

Mà là vì họ sợ bị lộ.

Bọn họ mặc dù là diễn viên, nhưng lại cùng chung một cảm xúc, cho nên khi hai người vô thức nhìn về phía người kia, thì dù có làm thế nào cũng không ngăn được.

Lúc trước, khi Nghê Toàn còn tự tin nói chắc chắn cô và Chu Nghiên là bạn trai và bạn gái với nhau, Hứa Trĩ Ý vốn muốn hỏi lại, nhưng cuối cùng lại quên béng mất.

Nghe thấy câu hỏi này, Nghê Toàn chỉ biết trợn tròn mắt.

"Không phải là trước đây tôi không ở cùng một đoàn với Chu Nghiên."

Hứa Trĩ Ý nhướng mày.

Nghê Toàn mím môi, cúi đầu nghịch điện thoại di động nói: "Có một lần cô đi gặp anh ấy trong phim trường."

"Cô có thấy tôi không?"

Hứa Trĩ Ý nhớ lại chuyện đó đã xảy ra vào năm ngoái.

Cô đến phim trường của Chu Nghiên, mãi đến lúc tối muộn ra về thì trời cũng đã khuya, cho nên cô hoàn toàn không gặp bất kỳ ai trong đoàn làm phim của Chu Nghiên.

“Không.” Nghê Toàn nói.

Hứa Trĩ Ý: "Vậy thì tại sao-"

Nghê Toàn chế nhạo, chán ghét nói: "Cái mùi nước hoa nồng nàn của cô, cô nghĩ tôi ngửi thấy chắc?"

Hứa Trĩ Ý chớp mắt, hoàn toàn không mong đợi câu trả lời này.

"Cô vẫn có thể ngửi thấy mùi nước hoa của tôi sao?"

Một câu hỏi quá mức kỳ quái, Nghê Toàn cảm thấy bản thân hoàn toàn không thể hiểu được câu hỏi này.

Cô hừ lạnh một tiếng: "Mũi của tôi cực kỳ nhạy đấy nhé."

Hứa Trĩ Ý hoài nghi: "Thật sao?" Lời của cô thật không đáng tin chút nào.

Nghê Toàn trừng mắt nhìn cô: "Nếu không thì sao chứ?"

Trên thực tế, cô đã phát hiện ra chuyện này khi quay phim với Chu Nghiên, cô đã đóng vai mối tình đầu của Chu Nghiên trong cảnh đó trong vài phút. Mối tình đầu tuy không có cảnh hôn nhưng lại có một cảnh ôm.

Ngoài ra, đó là cái ôm duy nhất trong cả bộ phim.

Thật trùng hợp, cảnh ôm lại được quay vào ngày hôm đó.

Nghê Toàn đã cạnh tranh với Hứa Trĩ Ý trong nhiều năm, cho nên cô đương nhiên biết rõ về cô ấy, và cũng tương tự như vậy, Hứa Trĩ Ý cũng hiểu rất rõ về cô.

Một số tin đồn trên Internet cũng là sự thật, hai người họ thực sự là bạn cùng lớp đại học.

Từ khi nhập học đến khi tốt nghiệp, rồi bước vào làng giải trí, cả hai đều cạnh tranh với nhau, fan group của Nghê Toàn sẽ cố gắng moi móc scandal của Hứa Trĩ Ý, và đương nhiên fan group của Hứa Trĩ Ý cũng vậy, thỉnh thoảng cũng sẽ tìm scandal để đổ thêm dầu vào lửa.

Tuy tính tình hai người khác nhau nhưng chiều cao và hình dáng đều tương đồng nhau, ngoại hình cũng có chút giống nhau, đều là mỹ nhân có vẻ đẹp tuyệt trần, lại cùng đồng thời tiến vào giới giải trí, cho nên khi mọi người so sánh các ngôi sao nữ với nhau, đương nhiên sẽ không bao giờ thiếu Hứa Trĩ Ý và Nghê Toàn.

Cũng vì điều này, Nghê Toàn biết rất rõ về Hứa Trĩ Ý.

Khi còn học đại học, cô đặt làm riêng một loại nước hoa, đó là mùi hoa huệ trắng pha lẫn một chút hương hoa hồng, chỉ cần ngửi thôi cũng khiến người ta cảm thấy ngất ngây.

Khi lần đầu tiên ngửi thấy, Nghê Toàn đã rất thích mùi hương này.

Lúc nào cũng lén xịt để đánh tiếng cho người khác biết rằng, đó là loại nước hoa mà Hứa Trĩ Ý đã đặt làm riêng, trên thị trường sẽ không tìm được loại thứ hai.

Sau khi ngửi nó ở trường đại học trong bốn năm, cộng với cuộc gặp gỡ trên thảm đỏ không thường xuyên giữa hai người, Nghê Toàn quen thuộc với loại nước hoa này hơn cả bạn trai cũ của mình.

Không nghi ngờ gì nữa, cô đã ngửi thấy mùi đó khi quay cảnh ôm nhau với Chu Nghiên ngày hôm đó.

Đó cũng là lúc cô chắc chắn rằng Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý luôn ở bên nhau.

Sau khi Nghê Toàn giải thích xong, Hứa Trĩ Ý chưa kịp nói, cô đã lên tiếng phàn nàn trước: "Cô thật kỳ quái, cô không cảm thấy phát chán khi cứ dùng mãi một loại nước hoa trong nhiều năm sao?"

Hứa Trĩ Ý vốn định mắng cô ấy là đồ biến thái, nhưng khi nghe đến đây thì chỉ khẽ mỉm cười, hé môi đáp trả: "Đâu phải ngày nào tôi cũng xịt chứ."

Cô chỉ xịt khi nhìn thấy Chu Nghiên, hoặc khi tham gia vào các sự kiện quan trọng hay khi cô có tâm trạng tốt.

Nghê Toàn: "Ồ."

Hứa Trĩ Ý liếc cô một cái: "Cô để ý nước hoa của tôi nhiều như vậy, cô rất thích nước hoa của tôi sao?"

Nghê Toàn nhún vai và thẳng thắn thừa nhận: "Tôi đã từng rất thích nó."

Hai người nói chuyện một hồi qua lại, chiếc xe bỗng dừng lại bên đường.

Nghe "hai học sinh tiểu học nói chuyện với nhau", hai người trợ lý cùng ngồi trong xe cũng chỉ thở dài một hơi, gọi bọn họ: "Chúng ta tới nơi rồi, xuống xe thôi."

Cả hai ngừng nói chuyện và cùng nhau ra khỏi xe.

--------------------------

Phố ẩm thực có khá nhiều người, Ninh Thành vốn là phố ăn vặt ban đêm, cho nên người người đổ xô về đêm nhiều hơn ban ngày.

Tìm được một quán lẩu bò, cả bốn người tìm chỗ ngồi.

Hứa Trĩ Ý phải thừa nhận rằng thịt bò ở đây thực sự rất đặc trưng, miếng thịt béo và mỏng, hương vị đặc biệt thơm ngon.

Điều đáng tiếc duy nhất là cô không thể ăn quá nhiều.

Cô phải mặc một chiếc váy bó sát cho sự kiện ngày mai, vì vậy cô phải kiềm chế mức độ thèm ăn của bản thân.

Điều này cũng tương tự như Nghê Toàn, cô cũng là một người có thể kiềm chế bản thân khi nói đến chế độ ăn kiêng.

Họ đều có kiến ​​thức và được đào tạo trong lĩnh vực này.

Sau khi ăn lẩu, Nghê Toàn lần đầu tiên đề nghị đi hát.

Ban đầu Hứa Trĩ Ý muốn về khách sạn nghỉ ngơi sớm, nhưng sau khi nghĩ lại, cô không ngủ được nên đã đồng ý đi cùng.

Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn chính là, trợ lý nhỏ của cô cũng rất vui vẻ, và thích ca hát.

Điều mà Hứa Trĩ Ý không biết chính là lúc cô ăn uống và hát hò cùng Nghê Toàn đã bị các tay săn ảnh chụp được.

Khi đến cửa KTV, cô cảnh giác quay đầu lại nhìn một chiếc ô tô đang đỗ ở phía bên kia.

Nghê Toàn: "Sao vậy?"

Hứa Trĩ Ý chỉ tay về một phía và nói một cách trống rỗng: "Đó là một tay săn ảnh."

Nghê Toàn: "??"

Cô sửng sốt: "Làm sao cô biết?"

Hứa Trĩ Ý: "Tôi cảm giác được."

Nghê Toàn: "... Cô còn có năng lực này nữa sao."

Hứa Trĩ Ý liếc nhìn cô.

Nghê Toàn im lặng trong ba giây rồi hỏi cô: "Vậy bài này có hát hay không?"

“Hát đi.” Hứa Trĩ Ý bình tĩnh nói: “Dù sao cũng đã chụp quay xong cả rồi, không hát thì phí hoài lắm.”

Hơn nữa, ảnh chụp được cũng không phải là thứ không thể nhìn thấy người.

Nghê Toàn ngẫm nghĩ một hồi, cô cũng cho là như vậy.

Bốn người họ vừa hát được hai bài thì Hứa Trĩ Ý nhìn thấy tin nhắn của Tiêu Văn Thiến gửi đến.

Cô không làm ầm lên, chỉ nói sự thật rằng Hứa Trĩ Ý và Nghê Toàn đã bị bắt gặp cùng nhau ăn tối và hát hò, và bây giờ chuyện này đã trở thành chủ đề nóng hổi trên mạng ngay lúc này. Đến lúc này, cư dân mạng mới được một phen sửng sốt, hai người này chẳng phải mỗi khi gặp nhau toàn là muốn tạt axit nhau, muốn hủy dung của người kia để mình trở thành người đẹp nhất?

Thế mà từ khi nào lại có thể cùng nhau đi ăn tối và hát hò rồi?

Điều này là do họ không hiểu biết sâu sắc về con người Hứa Trĩ Ý và Nghê Toàn.

Đó là ngọn lửa chiến tranh giữa hai người họ trước đây, và khói sương mù mà họ thả ra chính là để khiến tất cả mọi người cảm thấy hoang mang.

Cái điều đáng nói nhất chính là một số người nói rằng Hứa Trĩ Ý và Nghê Toàn chỉ là vẻ ngoài, “một đời Hứa – Nghê” lúc này mới là thật.

The Calantha said: Mong mọi người đọc truyện dơ cao đánh khẽ, bộ này một chương toàn hơn 5000 chữ, beta có kĩ đến đâu cũng sẽ sai sót, nếu có sai bên team xin lỗi các huynh muội tỷ đệ, mong dơ cao đánh khẽ ạ
Chương kế tiếp