Diễn Đến Thành Thật

Chương 41
《 nhập diễn lúc sau 》

Hứa Trĩ Ý đối với phim ảnh, có một loại tình cảm đặc biệt.

Cô tiếp xúc với phim ảnh từ khi còn rất nhỏ, nhà họ có một phòng thu rất lớn, khi Hứa Trĩ Ý ở nhà một mình, thường xuyên trốn trong phòng xem phim.

Sau đó, cô liền ảo tưởng về cảnh mình xuất hiện trong phim.

Cha mẹ Hứa Trĩ Ý rất bận rộn.

Từ khi con rất nhỏ, so với bây giờ thì mẹ cô dành nhiều thời gian ở nhà hơn, nhưng so với các gia đình bình thường khác, là rất ít. Mà cha Hứa Trĩ Ý, là một nhà nghệ thuật yêu thích sưu tầm phong tục trên toàn thế giới.

Ban đầu, họ thay phiên nhau ở nhà chăm sóc cô. Nhưng đặc vì thù công việc của hai người, thời gian bọn họ có thể ở nhà càng ngày càng ít.

Ông bà ngoại của Hứa Trĩ Ý sống ở nước ngoài, hiếm khi về nước, ông bà nội thì ở nông thôn, không thích ứng được với môi trường không khí ở các thành phố lớn, cũng hiếm khi tới đây.

Trong thời gian cha mẹ cô trở nên bận rộn hơn, cô dành phần lớn thời gian của mình với dì chăm sóc của mình.

Khi tốt nghiệp tiểu học, cha mẹ ly dị.

Hứa Trĩ Ý được giao cho Giang Mạn Lâm với điều kiện tốt hơn về mọi mặt. Nhưng sự nghiệp của Giang Mạn Lâm ở nước ngoài, cô không muốn đi, vì vậy cô bắt đầu sống một mình.

Một ngày ba bữa mặc dù có người chiếu cố, nhưng chung quy lại cũng không phải là người thân của mình, Hứa Trĩ Ý có rất nhiều tâm sự muốn nói, cũng không thể nói với dì chăm sóc cô.

Mỗi ngày tan học về nhà, Hứa Trĩ Ý hoàn thành bài tập về nhà, lúc ngủ không được sẽ theo thói quen đi vào phòng thu.

Cô ghen tị với những ngôi sao lớn được mọi người chú ý, ghen tị với họ vì họ được rất nhiều người yêu thích và cưng chiều, tương tự như vậy, cũng ngưỡng mộ những vai diễn khác nhau mà họ diễn xuất trong phim.

Hứa Trĩ Ý trải nghiệm rất nhiều, trải nghiệm cuộc sống hoàn toàn khác với chính mình.

Cô yêu phim ảnh vì cô đã xem rất nhiều ngay từ khi còn nhỏ.

Bất kể là vui hay không vui, chỉ cần xem phim, cô có thể làm cho tâm trạng của mình trở về trạng thái bình tĩnh, thậm chí còn hiểu được rất nhiều chuyện.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao, Hứa Trĩ Ý lại giấu Giang Mạn Lâm thi vào học viện điện ảnh, vào giới làm diễn viên.

Cô làm nghề có tâm được mọi người chú ý và yêu thích, cũng có một trái tim trân thành yêu thích phim ảnh.

Cô cũng giống như câu chuyện trong bộ phim mà cô đã từng xem, hy vọng rằng bộ phim của mình, có thể làm cho khán giả cảm thấy hạnh phúc, thậm chí có thể làm cho họ không vui, xua tan những phiền não của họ, để cho tâm trạng của họ thư giãn, cảm thấy yên tĩnh và thoải mái.



Nghe Chu Nghiên nói, mũi Hứa Trĩ Ý cay cay.

Cô cắn môi, nhẹ nhàng nói: “Anh chờ em một chút.”

Chu Nghiên cười khẽ, không làm cho cuộc trò chuyện này của hai người trở nên quá mức thương cảm, giọng nói của anh trầm xuống nói: “Được. Đợi bao cũng được.”

Hứa Trĩ Ý “Ừm” một tiếng: “Cảm ơn bạn trai đã thông cảm.”

Chu Nghiên cười.

Cuộc nói chuyện điện thoại của hai người không diễn ra bao lâu, biết Chu Nghiên còn đang ở bữa tiệc, Hứa Trĩ Ý đã sớm cúp điện thoại.

Cúp điện thoại, Hứa Trĩ Ý nhìn chằm chằm bóng đêm lướt qua ngoài cửa sổ.

Lê Thành rất đẹp.

Mấy năm gần đây Lê Thành phát triển rất nhanh, các tòa nhà cao tầng cao chót vót, đặc biệt bắt mắt.

Nhìn chằm chằm một hồi, Hứa Trĩ Ý đang chuẩn bị gửi tin nhắn cho Tiêu Văn Thiến, đã có tin nhắn gửi đến.

Tiêu Văn Thiến: “Ngày mai chính thức” quan tuyên*, video tương tác của em đã quay xong chưa?”

*“Quan tuyên” bắt nguồn và được diễn giải từ những từ “Cổng trạm thông tin”, “microblog thẩm quyền” với hàm nghĩa “Sự công bố mang tính thẩm quyền”, nhấn mạnh tính thẩm quyền và sự đáng tin cậy. Từ này trở nên phổ biến trên mạng từ năm 2018 có thể hiểu theo nghĩa đơn giản là “Thông báo chính thức”, hiện nay thường dùng để chỉ một người hoặc một tổ chức nào đó chính thức thông báo tin tức ra thế giới bên ngoài, thể hiện ý nghĩa của việc công khai rộng rãi. (Baidu.~_~) *

Hứa Trĩ Ý: “Quay xong rồi.”

Tiêu Văn Thiến: “Tốt! Đến lúc đó nhớ đăng weibo, mười giờ sáng.”

Hứa Trĩ Ý: “Biết rồi.”

Sáng nay, Hứa Trĩ Ý dành thời gian mò lên Weibo, đăng weibo quan tuyên của ứng dụng video ngắn “Chân Hành”.

Ngay sau khi đăng tải quan tuyên “Chân Hành”, tin tức Hứa Trĩ Ý trở thành người phát ngôn của app video ngắn “Chân Hành” đã xông thẳng lên hot search. Đây là do “Chân Hành” mua, cũng có một phần lớn công lao của người hâm mộ.

Nhấn vào, là Hứa Trĩ Ý quay video ngắn phát ngôn tuyên truyền cho “Chân Hành”.

Hứa Trĩ Ý thay mấy bộ quần áo không giống nhau, khí chất thiếu nữ cùng với sự thanh thuần của hoa khôi, kiêm luôn nữ thần gợi cảm, phong cách nào cô cũng có thể hold được hết.

Ngay sau khi đoạn video quảng cáo này được đăng tải, không ít người hâm mộ đã vô cùng phấn khích.

“A a a a a a a vợ yêu tươi mới quá!”.

“Ô ô ô đẹp quá đẹp quá!!”

“Tất cả tải “Chân Hành” về cho ta!!”

“Sau này vợ yêu sẽ thường trú trên “Chân Hành” sao? Có thể cho chúng ta được ngắm vợ yêu nhiều hơn sao?”

“A a a a a a tuyệt tuyệt!”

“DM DM, thỏa mãn mong muốn chế ngự.”

“Ô ô ô ô từ váy đen dày đến váy trắng, tôi ngủm đây.”

“Chỉ có tôi thích đôi môi đỏ mọng ấy thôi sao! Tỷ tỷ gợi cảm vĩnh viễn là tình yêu của tôi.”



Người hâm mộ và một bộ phận cư dân mạng vô cùng nhiệt tình.

Hứa Trĩ Ý nhìn fan bình luận, không nhịn được cười.

Lướt một hồi, Hứa Trĩ Ý đưa điện thoại di động cho Bồ Hoan, chuyên chú đọc kịch bản.

Quay xong cảnh ngày hôm nay kết thúc công việc, Tiêu Văn Thiến bên kia báo cáo tin tức tốt cho cô, video “Chân Hành” đại ngôn cho một quan tuyên, hôm nay lượng tải app của bọn họ tăng vọt, lượng lan truyền tin tức đều đã vượt qua trăm vạn.

Tiêu Văn Thiến không thể không thừa nhận, từ sau khi Hứa Trĩ Ý bắt đầu vào showbiz tiếp nhận vị trí đại ngôn, lưu lượng dần dần tăng vọt.

Không ai có thể từ chối khuôn mặt này của Hứa Trĩ Ý, cũng không có ai không thích diện mạo của cô.

Vài ngày sau đó, lượt tải xuống “Chân Hành” vẫn tăng nhanh hơn bình thường, giá trị thương mại của Hứa Trĩ Ý, một lần nữa được mọi người nhìn thấy.

Hứa Trĩ Ý cũng không có cảm giác gì quá lớn, nhưng Tiêu Văn Thiến thì có.

Rất nhiều thương hiệu, trước tiên tìm tới cô, mời Hứa Trĩ Ý đại ngôn, mời cô tham gia chương trình tạp kỹ vân vân, đủ mọi thể loại đều có.

Cân nhắc đến thói quen bế quan của Hứa Trĩ Ý, Tiêu Văn Thiến đã từ chối một vài lời mời không có giá trị cao, để lại vài người cũng không tệ tìm Hứa Trĩ Ý thương lượng, xem có thời gian hay không, có thể tranh thủ thời gian ra ngoài quay chụp quảng cáo.

Hứa Trĩ Ý không chút do dự từ chối.

Tiêu Văn Thiến nhìn cô: “Từ chối toàn bộ sao?”

Hứa Trĩ Ý gật đầu: “Sau khi đóng máy thì có thể, trước K.Green ngoại trừ hoạt động cần thiết, em đều không tham gia.”

Tiêu Văn Thiến bất đắc dĩ: “Có tiền mà không kiếm?”

Hứa Trĩ Ý bật cười: “Em là diễn viên, kiếm tiền tất nhiên là quan trọng, nhưng quay phim quan trọng hơn.”

“Được rồi.” Tiêu Văn Thiến cũng biết tính cách của cô: “Chị và bên phía thương hiệu kia sẽ thương lượng, nếu như đối phương đồng ý chờ em đóng máy sau đó quay lại, em có nhận không?”

Hứa Trĩ Ý gật gật đầu: “Vậy thì có thể nhận.”

Dù sao, có tiền mà không kiếm thì chính là Vương bát đản.

Tiêu Văn Thiến: “Hiểu rồi, vậy những thứ này cứ giao cho cho, em yên tâm quay phim đi.”

Hứa Trĩ Ý lên tiếng đáp lại.

Đang muốn cúp điện thoại, Tiêu Văn Thiến bỗng nhiên gọi cô một tiếng: “Doanh thu phòng vé phim của Chu Nghiên phá vỡ một tỷ, em biết chưa?”

Chỉ sau một tuần công chiếu, doanh thu phòng vé của đã vượt qua 1 tỷ, thậm chí còn tăng trưởng rất ổn định.

Hứa Trĩ Ý: “Em biết rồi, hôm nay em đã thấy hot search.”

Tiêu Văn Thiến “Ừ” một tiếng: “Gần đây Chu Nghiên không còn chạy thương diễn* nữa à.”

*商演 (Thương diễn): nghĩa là các biểu biểu diễn thương mại, Các buổi biểu diễn thương mại tồn tại bởi vì chúng mang lại lợi ích. Có nhiều nơi dành cho các buổi biểu diễn thương mại, chẳng hạn như cửa hàng sự kiện sản phẩm, lễ kỷ niệm của công ty và nhiều nơi tương tự khác. Những ngôi sao hoặc người nổi tiếng được mời đến sẽ được trả tiền và sự xuất hiện của họ sẽ mang lại lợi nhuận cho người mời họ.*

Hứa Trĩ Ý hơi dừng một chút, bật cười hỏi: “Ý chị muốn hỏi là, anh ấy có thể đến thăm đoàn làm phim của em hay không?”

Tiêu Văn Thiến: “Đúng vậy, trước khi cậu ấy đến thăm đoàn làm phim em nhớ nói với chị một tiếng, chị nhất định phải thời thời khắc khắc bật tín hiệu chiến đấu, em hiểu chứ.”

Lỡ như bị chụp được, bên các cô phải pr trước.

Hứa Trĩ Ý dở khóc dở cười: “Không cần lo lắng đâu, Chu Nghiên chuẩn bị quang minh chính đại đến thăm đoàn làm phim.”

“?”

Tiêu Văn Thiến khó hiểu: “Hai người chuẩn bị công khai?”

“Không phải.” Hứa Trĩ Ý nhắc nhở cô ấy: “Có phải chị đã quên, nam diễn viên hợp tác với em là ai rồi không?”

Trong nháy mắt Tiêu Văn Thiến liền hiểu ra.

Cô ấy im lặng, nhưng vẫn dặn dò: “Vậy thì hai người cũng phải cẩn thận một chút.”

Hứa Trĩ Ý: “Biết rồi mà.”

Ngày Chu Nghiên đến thăm đoàn làm phim, Hứa Trĩ Ý được sắp xếp cho hơn mười cảnh diễn.

Mấy ngày trước, cô vừa xin nghỉ phép để đi quay lại mấy tập cuối cùng của《 Tôi có tất cả những câu chuyện mà bạn muốn nghe 》, quay xong, phân cảnh chồng chất càng nhiều hơn.

Nhìn thấy mình bị sắp xếp đầy lịch diễn, Hứa Trĩ Ý dụi dụi mắt.

Đột nhiên, Mạnh Song từ một bên chạy tới.

“Chị Trĩ Ý.”

Hứa Trĩ Ý ngước mắt lên nhìn cô ấy: “Có chuyện gì vậy?”

Mạnh Song: “Tìm chị đối diễn.”

Cô mỉm cười, nói: “Hôm nay chị có rất nhiều cảnh diễn ha.”

Hứa Trĩ Ý gật đầu, thở dài nói: “Đúng vậy, thiếu nợ thì phải trả.”

Mạnh Song cười, vỗ vai cô nói: “Không có việc gì không có việc gì, quay xong là được rồi.”

“Ừm.”

Xong việc, hai người ở bên cạnh tán gẫu.

“Chị Trĩ Ý.” Hai mắt Mạnh Song đầy mong đợi nhìn cô, nhỏ giọng hỏi: “Khi nào Chu lão sư mới tới thăm đoàn làm phim của chị vậy?”

Hứa Trĩ Ý bật cười: “Không biết.”

Tối qua, cô đã gọi cho Chu Nghiên.

Chu Nghiên gần đây thật ra cũng không thoải mái lắm, cũng giống như cô bận rộn đến nỗi chân không chạm đất.

Đến đêm qua, Chu Nghiên mới nói cho cô biết, bên phía anh gần như đã xong việc, có mấy ngày nghỉ ngơi, hỏi cô có tiện đến thăm đoàn làm phim của cô không.

Hứa Trĩ Ý nhìn phân cảnh sắp xếp chi chít của mình, thành thật báo cáo, gần đây cô được sắp xếp rất nhiều cảnh quay, có thể không có thời gian ở bên anh.

Chu Nghiên nghe xong, bình tĩnh nói nếu vậy thì anh sẽ suy nghĩ lại.

Hứa Trĩ Ý tự nhiên cho rằng, mấy ngày nữa Chu Nghiên mới đến.

Mạnh Song nghe đáp án cô đưa ra, khóc lóc nói: “Phải đến khi nào thì em mới được chiêm ngưỡng hiện trường toàn đường đây”

Hứa Trĩ Ý đang muốn trả lời, bên kia bỗng nhiên truyền đến tiếng kinh hô: “ĐM!!”

“Trời ạ, Chu lão sư - thầy Chu tới rồi!”

Nghe được thanh âm của nhân viên công tác, Hứa Trĩ Ý và Mạnh Song liếc nhau, động tác nhất trí quay đầu nhìn về phía lối vào.

Giống như nhận thấy được ánh mắt của cô, cách đó không xa cùng Đoàn Điền đứng chung một chỗ, Chu Nghiên đang cùng người khác chào hỏi, nhấc mí mắt nhìn về phía cô.

Ánh mặt trời buổi chiều chói chang, có chút lóa mắt.

Tư thế oai hùng thẳng tắp đứng dưới ánh mặt trời, nổ bật đến mức khiến người ta không thể bỏ qua.

Tầm mắt Hứa Trĩ Ý và anh giao nhau một lát, mí mắt khẽ run lên, khắc chế dời ánh mắt đi.

Nhìn biểu tình né tránh của cô, Chu Nghiên chợt nở nụ cười, cũng thu hồi tầm mắt.

Chú ý tới chút tương tác rất nhỏ này của hai người, Mạnh Song không khống chế được nắm lấy tay Hứa Trĩ Ý.

Cô nàng thét chói tai! !

Cô nàng liền tự hỏi, vì sao hai người này trước đó gặp nhau trên sân khấu các sự kiện không hề có tương tác gì, tất cả mọi người đều không phát hiện ra bọn họ đang chơi trò mèo vờn chuột, thì ra ánh mắt mới là tín hiệu bọn họ giao tiếp với nhau.

A a a a a a, Mạnh Song sắp điên rồi.

Cảm nhận được lực tay của Mạnh Song, Hứa Trĩ Ý dở khóc dở cười: “Song Song.”

Cô nói: “Bình tĩnh.”

Mạnh Song khóc chít chít: “Không bình tĩnh được, em cực kỳ kích động.”

Cô ấy đang cố gắng kiểm soát giọng nói của mình.

Hứa Trĩ Ý cong môi dưới, ho một tiếng: “Nếu em không bình tĩnh, mọi người đều sẽ chú ý tới chúng ta đấy.”

“...” Mạnh Song hơi khựng lại, nhìn xung quanh, tất cả mọi người xung quanh đều đang nhìn về phía hai người.

Cô ấy mím môi, nhỏ giọng nói: “Nhưng cho dù là em không kích động, sự chú ý của mọi người cũng sẽ đặt lên người chị và Chu lão sư.”

Hứa Trĩ Ý cảm nhận được ánh mắt đánh giá tìm tòi nghiên cứu của mọi người, yên lặng “Ừ” một tiếng.

Mạnh Song bật cười.

Bên kia, Đoàn Đinh thấy Hứa Trĩ Ý cách đó không xa, cười nhạo Chu Nghiên: “Cậu thật thảm.”

Chu Nghiên liếc anh ta một cái.

Chào hỏi Viên Minh Chí, Chu Nghiễm cười nói: “Không quấy rầy viên đạo diễn quay phim chứ? “

Viên Minh Chí liếc anh một cái: “Cậu nói xem.”

Anh cười, vỗ vỗ bả vai Chu Nghiên nói: “Phim không tệ.”

Chu Nghiên cười: “Cám ơn đạo diễn Viên.”

Viên Minh Chí khen ngợi nói: “Tiếp tục cố gắng.”

“Được.”

Hai người trò chuyện, Viên Minh Chí bỗng nhiên hỏi: “Nữ chính của chúng ta đâu.”

Hứa Trĩ Ý còn chưa kịp lên tiếng, nhân viên công tác đã nói: “Chị Trĩ Ý! Viên Đạo gọi chị tới.”

Trước mắt bao người, Hứa Trĩ Ý không thể không đến gần đám người Chu Nghiên.

Vừa đứng yên, Viên Minh Chí nhìn Hứa Trĩ Ý: “Chu lão sư tới sao lại không chào hỏi?”

Hứa Trĩ Ý: “...”

Viên Minh Chí không cho cô cơ hội mở miệng, hỏi Chu Nghiên: “Không cần tôi giới thiệu chứ?”

Ánh mắt Chu Nghiên sáng quắc nhìn Hứa Trĩ Ý, nhếch môi nói: “Không cần.”

Anh dừng lại, trong sự mong đợi của tất cả mọi người, nói: “Chúng tôi rất thân thiết.”

Nghe vậy, nhân viên công tác nhao nhao hít sâu một hơi.

Tác giả có điều muốn nói: Chu Nghiên: Ý tôi là chúng tôi đã làm việc với nhau trong 2 bộ phim, sao lại không quên nhau được, mấy người nghĩ đi đâu đấy.

Nhân viên công tác: Anh nói vậy mà!!!!!

Cảm ơn các bạn đã bỏ phiếu bá vương hoặc tưới chất dinh dưỡng cho tôi trong khoảng thời gian 2021-08-13 17:57:26~2021-08-13 19:59:03

Cảm ơn các thiên thần nhỏ tưới nước dinh dưỡng: 50293081, bánh ngọt caramel, 46983246 10 bình; Lạp lạp lạp bẹp, 5 bình; Rita, Sốt khoai sọ nghiền cam 2 bình; ●●●● Mạch Thần Dữ 1 bình;

Cảm ơn các bạn rất nhiều vì sự hỗ trợ của các bạn, tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ!

The Calantha

Chương kế tiếp