Diễn Đến Thành Thật

Chương 58
Cúp điện thoại, Hứa Trĩ Ý ngay lập tức mở weibo. Trên mạng, tin tức Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý lén lút liên hoan cùng một khung, cũng có xu thế phá trúc, từ hot search cấp thấp nhảy vọt lên đầu bảng. Thậm chí còn có xu hướng bùng nổ.

Hai người đã lâu không cùng một khung hình, không giống với lần đối mặt trên thảm đỏ năm ngoái và tham gia chương trình giải trí cùng một khung hình, đó là sự tương tác giữa hai người, xung quanh hai người cũng đều có fan, truyền thông và nhân viên không liên quan tồn tại.

Nhưng lần này không phải.

Đây là bọn họ lén lút liên hoan, là bị chụp ảnh phơi bày ra ánh sáng. Trong khoảnh khắc, fan duy nhất của hai nhà bối rối, fan CP và quần chúng ăn dưa sống lại. Nhìn thấy ảnh chụp hai người đi cùng nhau, ngồi cùng một chỗ, cho dù là ảnh chụp cả hai bất động, cũng có thể làm cho người ta nhìn ra hoa ra trái a.

"Đệt đệt đệt đệt! Tôi cảm thấy mình rốt cục cũng đợi được rồi."

"A a, cách nửa năm, hai vị này rốt cục lại cùng một khung hình a."

"Tôi kháo!!"

"Tôi đã nói mà, hôm nay chính là một ngày đại hỉ của đại hị a, CP tôi thích nhất lại được ở cùng khung hình mà không phải ghép aaaa."

"Tôi điên rồi nha. Lão thiên gia (ông trời) rốt cục cũng nghe được lời cầu nguyện của tôi rồi, ô, vui quá mà, tôi sắp khóc rồi á."

"A a a tôi hiện tại hưng phấn muốn xuống dưới lầu chạy mười vòng. Đang yêu sao? Đang yêu sao?"

"Nói không chừng hai người đó chỉ đơn giản là bạn bè cùng nhau liên hoan mà thôi, có vài người đừng tưởng tượng thái quá nữa có được hay không."

"Ô ô ô lén lút liên hoan, làm tròn năm phần, đợi cơm nước xong bọn họ muốn cùng nhau về nhà, hắc!"

……

Trên weibo, fan muốn khống chế bình luận không ít, cũng mặc kệ là nhà Hứa Trĩ Ý hay là nhà Chu Nghiên, tất cả đều đánh không lại fan CP yên lặng đã lâu, mấy người đó như sư tử ấy, chỉ chờ mồi đến liền ngoạn không buông.

Khoảng cách hai người hoạt động lần trước, thật sự có một đoạn thời gian. Fan CP một mực ở trong hố mắt ba ba cắn kẹo, bởi vì nguyên nhân hai người đều cùng tiến vào đoàn làm phim, cũng không hy vọng xa vời bọn họ có thể ở trường hợp công khai hợp thể tương tác.

Ai ngờ, bọn họ lại đợi được kẹo riêng cho bản thân, ai mà có thể không hưng phấn, ai lại có thể không kích động cơ chứ, cp nhà mình cơ mà.

Các tay kéo, các tiểu thuyết gia đồng nghiệp tái xuất "giang hồ", bắt đầu viết lại những câu chuyện mới thuộc về "Trung Ý".

Hứa Trĩ Ý quét vài phút, cùng Chu Nghiên nhìn nhau, rồi sau đó đồng loạt nhìn về phía đạo diễn Quan đang ngồi một góc.

Nhận được ánh mắt của hai người, đạo diễn Quan cười nói: "Tin tức hợp tác đã sớm được đưa ra ánh sáng."

Ông ấy thỉnh thoảng cũng lên mạng khá nhiều nên biết tình hình giới fan và một phần của môi trường mạng, nói đùa: "Nhưng cụ thể hợp tác với loại phim nào, trước tiên giữ bí mật cho tôi, tốt xấu gì cũng để lại chút nhiệt độ cho bên tuyên truyền có phải hay không?"

Hứa Trĩ Ý nghe Quan Niên mở miệng nói lời này, cô liền cảm thấy dở khóc dở cười: "Đạo diễn Quan, ngài thật sự không ngại?"

Cô suy nghĩ một lúc, sau đó hướng Quan Niên phân tích: "Hôm nay chúng ta cũng có thể không làm rõ, dù sao thì mấy ngày nữa, bên tuyên truyền cũng sẽ làm việc này, fan cũng biết vì sao chúng ta lại lén lút liên hoan."

"Vậy không được." Quan Niên nhìn cô: "Tôi cũng không thể để cho hai diễn viên ưu tú nhà mình vô duyên vô cớ bị người khác mắng được."

Hứa Trĩ Ý: "Lời mắng cũng không nhiều, chỉ cần tôi coi như không nhìn thấy là được mà."

Quan Niên cười cười, chỉ chỉ Chu Nghiên: "Cô thật không biết tình cảnh của mình bây giờ mà, cô xem kìa, cô nghĩ anh người yêu của cô cảm thấy cam lòng khi nhìn cô bị mắng sao?"

Hứa Trĩ Ý: "......"

Cô giương mắt, đối diện với Chu Nghiên. Chu Nghiên nghe hai người đối thoại, im lặng giây lát nói: "Cứ nghe đạo diễn Quan, trước hết để cho phòng làm việc tuôn ra tin tức muốn hợp tác đi."

Hứa Trĩ Ý cũng không cự tuyệt, cô nhỏ giọng lẩm bẩm: "Kỳ thật nếu mấy người đó muốn mắng chúng ta, thì cho dù chúng ta nói cái gì hay làm như thế nào đi nữa thì cũng sẽ bị mắng thôi."

Chu Nghiên đương nhiên biết đạo lý này, nhưng có thể ít bị mắng thì ít bị mắng. Anh biết Hứa Trĩ Ý lo lắng cái gì, bàn tay nhấc lên khỏi đùi, ở dưới bàn nhéo nhéo bàn tay cô, nhẹ giọng nói: "Yên tâm, có anh mà."

Hứa Trĩ Ý vừa nhìn thần sắc lo lắng của Chu Nghiên liền biết anh đang suy nghĩ cái gì. Cô cong môi dưới, lên tiếng trả lời: "Em biết, em không sợ đâu."

Từ khi quyết định cùng Chu Nghiên bàn bạc, muốn đáp lại tình cảm của anh thì cô cũng đã nghĩ kỹ rồi.

Đồng thời, cô cũng biết tin tức của hai người bọn họ nếu truyền ra thì cô sẽ bị fan của Chu Nghiên, thậm chí là người qua đường mắng nặng như thế nào, hay là bị lôi kéo ra làm sao.

Lúc mới bắt đầu dự đoán được chuyện này, nói không lo lắng, không sợ hãi là giả. Nhưng bây giờ, hình như cô thật sự nghĩ thông suốt, cũng không sợ hãi gì nữa. Hứa Trĩ Ý chính là muốn cùng Chu Nghiên vượt qua tình cảnh này, cô cảm thấy bản thân có năng lực, cũng có bản lĩnh để cùng sánh bước bên anh, hiện tại nói cô không xứng với Chu Nghiên, sở thích có thể không giống nhau nhưng cô sẽ dùng thực lực của mình để chứng minh, dùng bộ phim sắp tới để giải thích, Hứa Trĩ Ý cô là nữ diễn viên thích hợp nhất để sánh bước cùng Chu Nghiên đến hết cuộc đời.

Nói đến tự tin về diễn xuất, Hứa Trĩ Ý biết bản thân mình có lợi thế.

Cả hai người nói chuyện với người đại diện của mình, tốc độ của Lâm Khải và Tiêu Văn Thiến rất nhanh, tìm hai người chụp ảnh liên hoan mỹ thực, kịp thời dùng weibo của phòng làm việc phát biểu thanh minh.

[ Chu Nghiên Studio V: Chờ mong câu chuyện mới của ông chủ [ Ảnh. jpg ] [ Phòng làm việc của Hứa Trĩ Ý V: Chờ mong câu chuyện mới của cô chủ [ Ảnh. jpg ] Cũng không biết là cố ý hay là trùng hợp, thời gian hai phòng làm việc đăng ảnh liên hoan mỹ thực cùng thời gian đăng weibo, giống nhau như đúc.

Tin tức vừa phát ra, chỉ có fan và quần chúng ăn dưa vì hai người muốn kết giao mà khiếp sợ, fan CP vì thời gian ảnh chụp và weibo của phòng làm việc mà điên cuồng. Tam đáp??? (Tức là ba phía cùng trả lời: bên tuyên truyền, bên Hứa Trĩ Ý cùng Chu Nghiên hoặc là hiểu theo nghĩa ba bên cùng hợp tác ấy)

"A a đây mới thật sự là trời sinh một cặp có được hay không!"

"Trời ạ, tôi rốt cuộc cũng có thể lần nữa ở trong rạp chiếu phim vì hai người mà cười hô hố, vì hai người mà khóc ô ô ô rồi a."

"Bà già! Nam nữ diễn viên mà cậu thích bây giờ muốn hợp tác lần nữa này." "Chẳng lẽ chỉ có tôi cảm thấy … … Phòng làm việc của mấy người đó cũng đang ăn cơm choá sao? Thời gian đăng weibo của bọn họ cùng ảnh chụp giống nhau như đúc, có ai phát hiện không?"

"Tôi không còn là người hâm mộ nữa nha! Thế nhưng tôi lại muốn tam đáp." "Không phải, sao vị trí hiện tại của Hứa Trĩ Ý lại có thể cùng Chu Nghiên tam đáp? Cái gì mà địa vị hay không địa vị, tôi chỉ biết thứ mà tôi thích nhất chính là khi hai người bọn họ cùng nhau đóng phim."

"Phim tình cảm sao? Phim tình cảm sao?"

"Ô ô ô ô ai tới tung tin vậy a, bọn họ muốn hợp tác là loại hình điện ảnh gì, van cầu bọn họ tiếp tục quay phim tình cảm đi, tôi chỉ muốn xem bọn họ ở trên màn ảnh hôn môi làm tình. Thèm ăn. jpg"

"LSP đến đưa tin! Đạo diễn tìm bọn họ hợp tác nhất định thấy được nguyện vọng của tôi trước mặt thần phật."

……

-

Sau khi Hứa Trĩ Ý biết Tiêu Văn Thiến đăng weibo lên, liền dừng lại, không theo dõi nữa. Đến khi cơm nước xong, tán gẫu xong kịch bản về nhà, Bồ Hoan mới nói cho cô biết, bình luận trên weibo của hai phòng làm việc bọn họ, đã mấy chục vạn rồi.

Hứa Trĩ Ý sửng sốt, kinh ngạc nhìn cô: "Khoa trương như vậy?"

Bồ Hoan gật đầu: "Rất nhiều fan đã lâu không xuất hiện lúc này đều đi ra." Hứa Trĩ Ý giật mình, theo bản năng muốn lên weibo xem.

Nhưng mở màn hình ra, cô lại nhịn xuống, cô sợ nhìn thấy mắng mình quá nhiều, sẽ khó chịu.

Bồ Hoan nhìn tư thế này của cô, an ủi cô nói: "Chị, mắng chị rất ít, rất nhiều cư dân mạng kỳ thật là muốn nhìn thấy chị cùng Chu Nghiên tam đáp."

Đây là sự thật.

Ngay cả một số ít fan hâm mộ cũng khát vọng ba người bọn họ kết hợp. Ba người bọn họ phối hợp, phần lớn có thể làm cho hai người có đột phá về diễn xuất, về tác phẩm, thậm chí có thể lại đoạt giải thêm lần nữa. Là fan duy nhất trong sự nghiệp của bọn họ, fan hy vọng ba người bọn họ có tác phẩm tốt.

Nghe vậy, ánh mắt Hứa Trĩ Ý cong cong, cố lấy dũng khí mở weibo: "Chị cũng khát vọng."

Cô cũng giống như một số người hâm mộ, khao khát được diễn cùng với Chu Nghiên. Bồ Hoan cười cười, quay đầu lại nhìn phía sau: "Có chó săn đang đi theo chúng ta." Từ nhà hàng đi ra, Hứa Trĩ Ý liền tách ra khỏi Chu Nghiên. Địa điểm hai người liên hoan bị tung ra, chung quanh đều là chó săn nghe tin mà đến, Hứa Trĩ Ý cùng Chu Nghiên tự nhiên ai về nhà nấy.

Hứa Trĩ Ý "Ừ" một tiếng, nhìn chiếc xe đi theo phía sau: "Mặc kệ bọn họ, dù sao trong xe chúng ta không có Chu Nghiên.

Bồ Hoan bật cười: "Vậy anh ta tối nay còn về nhà không?"

Hứa Trĩ Ý lắc đầu: "Không biết, nếu anh ấy mà bị paparazzi theo sát thì hẳn là không thể trả lời."

Chó săn theo Chu Nghiên, so với Hứa Trĩ Ý nhiều hơn. Anh không để tài xế về chỗ bọn họ ở, nói với Hứa Trĩ Ý một tiếng, trở về chỗ cha mẹ. Nhìn thấy Chu Nghiên trở về, Ôn Thanh Thục rất bất ngờ.

"Con trở về đây có việc gì sao?"

"Không ạ." Chu Nghiên trả lời, nhẹ giọng trả lời: "Qua một thời gian nữa phải đi quay phim, con muốn trở về bồi mẫu hậu nương nương của con nha."

Giọng điệu của anh có chút khác ngày thường khiến cả người Ôn Thanh Thục nổi da gà, bà "xì" anh một tiếng, vỗ vỗ sô pha: "Con không phải nịnh, lại đây ngồi, cùng mẹ xem TV, ba con ở thư phòng họp."

Chu Nghiên lên tiếng đáp ứng. Ôn Thanh Thục nhìn anh, tò mò hỏi: "Ý Ý sao không về cùng cậu?"

Chu Nghiên mỉm cười: "Cô ấy còn có việc nên phải ở nhà nghỉ ngơi."

Ôn Thanh Thục nhíu mày: "Con thật sự cho rằng mẹ không xem tin tức giải trí sao?" Chu Nghiên: "…"

Anh sờ sờ chóp mũi, giọng điệu trêu tức, nói: "Vẫn là mẹ thông minh." Ôn Thanh Thục trước kia không thích xem tin tức giải trí, nhưng sau khi Chu Nghiên vào giới làm diễn viên, bà liền bắt đầu chú ý. Còn nữa, trước khi Chu Nghiên về đến nhà tầm hai mươi phút, Chu Miểu Miểu đã tiết lộ cho bà, anh trai cô và chị dâu nhỏ của cô bị người ta chụp được, bọn họ sắp hợp tác với nhau trong một bộ phim điện ảnh mới. Ôn Thanh Thục không nghe lời khen tặng của anh, trầm ngâm một lúc lâu mới nói: "Con là vì tránh né chó săn sao?"

Chu Nghiên "Ừ" một tiếng. Ôn Thanh Thục suy nghĩ một chút: "Con và Ý Ý, không nghĩ tới chuyện công khai quan hệ của hai đứa sao?"

Chu Nghiên không nghĩ tới Ôn Thanh Thục sẽ hỏi cái này, anh sửng sốt một chút: "Nói sau đi mẹ."

Ôn Thanh Thục liếc anh một cái: "Nếu như Trữ Ý không muốn công khai, vậy mẹ tiếp nhận, nhưng nếu con không muốn công khai, vậy mẹ phải giáo huấn lại con a." Chu Nghiên dở khóc dở cười: "Mẹ."

Ôn Thanh Thục hừ nhẹ: "Gọi mẹ cũng vô dụng."

Bà nghiêm trang nói: "Con kết giao với Ý Ý, phải chịu trách nhiệm với người ta, mẹ thấy một số người trên mạng mắng con bé đặc biệt khó nghe, chẳng lẽ con cũng không biết?" Chu Nghiên đương nhiên biết, nhưng rất nhiều ngôn luận của cư dân mạng, bạn không thể ràng buộc được. Là người của công chúng, bất kể mình có nói gì hay làm gì đúng thì trong mắt một số người, thật ra đều là sai.

Chu Nghiên tự nhận là mình và Hứa Trĩ Ý tiến vào giới nhiều năm như vậy, chưa từng làm chuyện trái với lương tâm, càng không đùa giỡn đại bài, vẫn luôn làm theo hướng dẫn, chính xác cẩn thận, nhưng mặc dù là như vậy, hắc liệu của anh, hắc liệu của Hứa Trĩ Ý, vẫn bay đầy trời như trước. (Ý của anh Nghiên là người ghét ó, ý ảnh là ai cũng bị người ta ghét thôi, không ai hoàn hảo cả á ╮(. ❛ ᴗ ❛.)╭)

Ôn Thanh Thục nói nhiều nhưng cũng biết điểm đến là dừng, Chu Nghiên đã lớn như vậy, bà cũng không tiện nói về một số thứ.

"Vấn đề của con...." Chu Nghiên nói.

Ôn Thanh Thục cười cười: "Mẹ cũng không nói là vấn đề của con, mẹ chỉ cảm thấy con cần phải làm tốt việc mà một người bạn trai nên làm. Bảo vệ Trữ Ý thật tốt thôi." Chu Nghiên vuốt cằm: "Con biết."

Ôn Thanh Thục cùng anh hàn huyên hai câu, bỗng nhiên nói: "Con có nghĩ tới khi nào thì kết hôn hay không?"

Vấn đề này đến bất ngờ không kịp đề phòng, Chu Nghiên phản ứng chậm chạp vài giây, lúc muốn trả lời, Ôn Thanh Thục trợn tròn mắt nhìn anh: "Không phải con chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn chứ?"

"Chu Nghiên, nói chuyện yêu đương mà con chưa từng nói như vậy." “……”

Chu Nghiên bất đắc dĩ: "Mẹ, con không có nói không kết hôn."

Ánh mắt Ôn Thanh Thục sáng lên: "Ý con là con muốn kết hôn?"

Chu Nghiên không bao giờ kháng cự chuyện kết hôn này. Chỉ cần một nửa kia của anh là Hứa Trĩ Ý, vậy bất kể là yêu đương hay là kết hôn, anh đều nguyện ý. Cùng Ôn Thanh Thục hàn huyên gần nửa giờ, Chu Nghiên mới có thể thoát thân trở về phòng.

Khi anh trở lại phòng, Hứa Trĩ Ý đã rửa mặt xong ngồi trên giường xem kịch bản. Chu Nghiên gọi video cho cô, sau khi nhìn thấy khuôn mặt kia của cô, không hiểu sao lại nở nụ cười.

Chu Nghiên: "Anh cười?"

Hứa Trĩ Ý gật đầu: "Đúng vậy."

Cô nhìn Chu Nghiên: "Sao anh lại kỳ quái như vậy?"

Chu Nghiên cong môi dưới: "Không kỳ quái, chỉ là vì nhớ em thôi."

“……”

Hứa Trĩ lúng túng, nhắc nhở anh: "Chúng ta mới xa nhau bao lâu?"

Cô tính toán: "Còn chưa đến hai giờ."

"Ừm." Chu Nghiên nói: "Vậy là đã rất lâu rồi."

"Ở nơi này của anh, cùng Hứa Trĩ Ý tách ra mười phút, anh đều cảm thấy rất lâu." Chỉ chỉ vào tim mình.

Hứa Trĩ Ý bị anh chọc cười, nằm sấp trên gối nhìn anh, ánh mắt cong cong: "Sao anh lại dính người như vậy."

Chu Nghiên nhướng mày: "Cái này mà đã gọi là dính sao?"

"Đúng vậy." Hứa Trĩ Ý nói: "Giống như tiểu thuyết lần trước Thịnh Đàn chia sẻ với em." Nghe nói như thế, Chu Nghiên tò mò: "Cô ấy chia sẻ tiểu thuyết gì cho em?" "Chỉ là một quyển đề tài tình chị em."

Hứa Trĩ Ý nói: "Anh trai đó siêu dính, giống như một chú cún con, anh ấy đi theo bất cứ nơi nào mà chị gái anh ấy đi. Nhưng ngày thường lại rất ngầu, chỉ ở trước mặt chị gái mình mà dính lấy, anh hiểu không?"

Nghe giọng điệu nhảy nhót khi cô chia sẻ, Chu Nghiên hơi dừng lại, giọng nói nặng nề hỏi: "Thích em trai?"

Hứa Trĩ nghĩ cũng không nghĩ, gật đầu nói: "Thích a."

"Không ai không thích em trai khi thì đói khi thì sữa chứ." Cô hào hứng nói thêm mà không biết nguy hiểm đang giăng bẫy cô.

Chu Nghiên dường như hiểu rõ mọi chuyện, gật gật đầu, cũng không tức giận: "Vậy ngày mai để anh diễn cho em hiểu cảm giác đấy."

“?”

Chương kế tiếp