Khi Ma Cà Rồng Xuyên Thành Vật Hy Sinh Phản Diện

Chương 2-1

Địa điểm thử vai của đoàn làm phim <Mối Tình Đầu> được quyết định ở Tân Thị Ngũ Cao.

Đây là một trường học cũ, các học sinh trong trường đã sớm được trường học sắp xếp dời về khu trường mới sạch sẽ, rộng rãi hơn, sau một khoảng thời gian nữa sẽ bị xe máy ủi đẩy ngã, san bằng.

Sau khi đạo diễn Phương Nhất Minh nghe ngóng được tin tức đã đặc biệt liên hệ với người phụ trách thuê lại trường học mấy tháng, chính vì phục vụ cho bộ phim mới mà ông đã chuẩn bị hơn nửa năm.

Bộ phim mới tên là <Mối Tình Đầu>, kể về một đoạn tình yêu say đắm, ngây thơ ở độ tuổi ngây ngô của một đôi nam nữ học sinh trung học. Phần lớn các cảnh diễn trong đó đều cần quay ở trong trường học.

Nữ chính của bộ phim đã được chọn, hôm nay thử vai ngoại trừ nam chính và một vài vai diễn điều động nội bộ chính là các vai phụ diễn chủ chốt.

Kịch bản mà Lục Thừa Tập nhận được thuộc về nam số 3, đây là cơ hội mà Chu Miểu hao công tốn sức một phen mới tranh thủ được cho cậu, hai người vì cơ hội này đã chuẩn bị rất lâu.

Chu Miểu từng xem Lục Thừa Tập thử vai, nói thật thì Chu Miểu cảm thấy diễn rất tốt, có cảm xúc.

Nhưng đến cùng có tốt hay không, có được chọn hay không, cũng không phải do anh ta quyết định.

Cầm di động đi qua đi lại trên hành lang, trên gương mặt cứng rắn từ trước đến giờ của Chu Miểu khó che dấu được lo lắng sốt ruột, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía văn phòng.

Văn phòng là địa điểm thử vai, cửa sổ hướng ra phía hành lang đã kéo rèm che hai bên, người bên ngoài không thể nhìn thấy tình hình bên trong.

Không được bao lâu, cửa văn phòng đóng chặt mở ra, Lục Thừa Tập dáng cao, chân dài đi ra khỏi cửa.

Mày kiếm mắt sáng, trên người mang theo cảm giác bình thản không đúng độ tuổi.

Chu Miểu vội vàng đi tới hỏi thăm, "Thế nào? Sao lại lâu như vậy?"

Lục Thừa Tập không nói gì, nhẹ nhàng lắc đầu với anh ta.

Sắc mặt Chu Miểu thoáng thay đổi, thế này là biểu hiện không tốt hay là đạo diễn không vừa ý?

Anh ta khống chế lại cảm xúc của bản thân, khẽ kéo cánh tay người bên cạnh đi ra ngoài, phía sau vang lên tiếng nhân viên công tác gọi tên.

Nhóm nghệ sĩ chờ ở trong phòng học bên cạnh văn phòng, số chỗ đã trống hơn phân nửa.

Aizzz, đạo diễn Phương đã là đạo diễn đứng đắn hiếm có trong giới rồi, nếu thật sự thấy không vừa ý cũng không còn cách nào khác, số nó thế rồi.

Dựa theo biểu hiện vừa rồi của Lục Thừa Tập, Chu Miểu âm thầm đưa ra tính toán tình huống xấu nhất trong lòng. Đi xa khỏi địa điểm thử vai, bước chậm dưới bóng cây trên sân thể dục, Chu Miểu mới lần nữa mở miệng, "Biểu hiện không tốt à?"

Anh ta vẫn nghiêng về phía biểu hiện không tốt hơn. Anh ta từng nhìn thấy kỹ thuật diễn xuất của Lục Thừa Tập, cũng không phải vai diễn lớn trên màn bạc, một vai nam số 3 của phim truyền hình vẫn sẽ nắm chắc.

Lục Thừa Tập: "Vẫn ổn, phát huy bình thường."

Phát huy bình thường cần mất nhiều thời gian như vậy sao?

Không đợi Chu Miểu lên tiếng truy hỏi, Lục Thừa Tập mở miệng nói rõ ngọn nguồn trong đó, "Sau khi diễn thử xong, đạo diễn Phương bảo em thử vai nam số 1 thử xem."

Cậu chưa từng xem kịch bản của nam số 1, làm quen với nội dung vở kịch cần tốn chút thời gian.

"Nam số 1?!" Chu Miểu thốt lên kinh ngạc, ánh mắt trừng lớn, hơi thở dồn dập, anh ta dừng bước lại, xoay người nhìn Lục Thừa Tập, giống như đang chứng thực, hỏi, "Thử vai diễn khác, còn là nam số 1?"

"Ừm, nam số 1." Lục Thừa Tập gật gù, khóe môi mang theo chút ý cười, đây là in tức tốt hiếm có mà cậu nhận được trong một khoảng thời gian rất dài gần đây.

Chu Miểu: "Đạo diễn nói như thế nào?"

Lục Thừa Tập: "Đạo diễn Phương bảo em về nhà chờ tin tức."

"Đúng đúng, là như vậy, bình thường thử vai đều là tiếp tục chờ thông báo." Chu Miểu liên tục gật đầu, tiêu hóa xong tin tức này, tiếp tục đi về phía trước.

Đi được mấy bước, cuối cùng vẫn không nhịn được tâm tình vui vẻ này, dùng sức vỗ mạnh lên vai người bên cạnh mấy cái.

Chu Miểu: "Thằng nhóc giỏi, biểu hiện không tồi!"

Anh ta phân tích với Lục Thừa Tập cái nhìn của bản thân, "Đạo diễn Phương có thể bảo cậu thử vai nam số 1, vậy thì nói rõ ít nhất kỹ thuật diễn xuất của cậu đã vượt qua cửa ải của ông ấy rồi, cho dù ông ấy xuất phát từ nguyên
nhân gì, bảo cậu thử một vai khác, ngoại hình cũng tốt, kỹ thuật diễn xuất cũng tốt, tóm lại vai nam số 3 này, khả năng chúng ta nhận được là rất lớn."

"Cậu an tâm đi, thử thì cũng đã thử rồi, cũng không phải thử rồi thì sẽ là của cậu, bảo đảm số 3 tranh lấy số 1."

Lục Thừa Tập: "Em biết."

"Trong khoảng thời gian này cũng đừng nhàn rỗi, tới công ty học tập một chút, luyện tập đài từ gì đó," Chu Miểu nói thao thao bất tuyệt, bỗng nhiên nhớ tới gì đó, "Ấy, di động của cậu."

Đưa di động nắm trong tay cả buổi ra, Chu Miểu nói: "Vừa rồi có nhận mấy mẩu tin, không có điện thoại."

Lục Thừa Tập nhận lấy di động, "Cám ơn anh Thủy."

Chu Miểu lười nói chuyện, khoát tay, tên nhóc này cái gì cũng tốt, chỉ là quá khách sáo. Có điều về sau thời gian bọn họ hợp tác còn dài, có thời gian từ từ làm quen.

Đi men theo bóng cây ra phía cửa trường học, Lục Thừa Tập mở di động lên, đợi sau khi thấy rõ người gửi tin là ai, ý cười thu lại, ánh mắt lạnh lùng.

Đối với người từng truyền đạt với mình tin tức bao dưỡng này, Lục Thừa Tập rất không muốn để ý tới, nhưng mà điều này là không thể nào, người mà đối phương đại diện chính là Lâm Lạc Đinh của Giải Trí Song Mộc, lãnh đạo trực tiếp của cậu.

Dằn xuống chán ghét không ngừng tăng lên trong lòng đối với người nào đó, cậu nhanh chóng xem hết mấy mẩu tin.

Nguồn thận.

Ánh mắt cậu ngay lập tức liền bị hai chữ này hút lấy, sau đó mới chú ý tới ghi chú được cố ý đánh dấu trong ngoặc bên dưới.

Bao dưỡng và làm ấm giường có gì khác nhau, không phải đều là chỉ quan hệ tình dục sao? Đối phương lần này cố ý ghi chú là ý trên mặt chữ...

Lẽ nào đối phương thật sự không có suy nghĩ nào khác, là cậu đã hiểu lầm?

Lục Thừa Tập cảm thấy nghi hoặc, nhưng nghi ngờ vẫn chiếm phần nhiều hơn.

Trước cửa trường học là một khu phố đồ ăn, học sinh Ngũ Cao dời đi rồi, những người buôn bán đã thuê cửa hàng lại nhất thời không có cách nào rời khỏi nơi này, tốp năm tốp ba cửa hàng mở cửa, công việc làm ăn rất ế ẩm.

Đi qua một tiệm cháo, Lục Thừa Tập hỏi: “Thủy ca, Lâm Lạc Đinh là người như thế nào?”

Chương kế tiếp