Kim Chủ Nan Vi

Chương 3


Trầm Thư Đường mang lấy cặp sách, sau khi xuống được xe bus, có chút ngớ ngẩn đi vào trường học. Hôm nay cô cuối cùng làm ra chuyện vượt quá giới giạn nhất của 21 năm từng sinh sống, cùng một nữ nhân phát sinh cuộc sống tìиɧ ɖu͙©, tuy không biết cái đó có tính không, nhưng bất luận nói thế nào, chính mình vẫn là làm chuyện xấu hổ như vậy

Mơ hồ quá lâu, đối với sau này lo lắng và nôn nóng cũng không ít, cô không hiểu Kiều Mạn Tích rốt cuộc là người thế nào, nhưng chí ít biết, cô ấy rất có tiền, cũng thích nữ nhân. Nghĩ đến vốn dĩ là muốn đi Tình Quán làm loại chuyện đó, trái lại được một nữ nhân bao nuôi. Trầm Thư Đường vui vẻ nghĩ, chí ít cùng Kiều Mạn Tích ở bên nhau, so với cùng một nam nhân tốt hơn chút, hai nữ nhân cũng sẽ không mang thai, nhưng mà...chính mình hôm nay vốn đến là làm tốt chuẩn bị bị thượng, lại không ngờ được...trái lại là muốn mình đối với Kiều Mạn Tích làm loại chuyện đó
Trầm Thư Đường nghĩ đi nghĩ lại, đều cũng nghĩ không rõ rốt cuộc là chuyện gì, cô đối với chuyện giữa nữ và nữ hoàn toàn không hiểu, lại nghĩ đến hôm nay Kiều Mạn Tích cho mình mấy cái đĩa kia, Trầm Thư Đường đỏ cả mặt, ôm chặt túi đựng đĩa, vội vàng chạy vào trong phòng ngủ



Đại học của Trầm Thư Đường là bốn người một phòng ngủ, tính cách cô ôn nhu cũng dễ nói chuyện, quan hệ với ba người trong phòng cũng tính là không tệ. Sau khi cô vào chưa phát hiện trong phòng thì chỉ có một mình Sầm Lạc ở đây, thấy chính mình trở lại, cậu ấy cười đi đến gần, trên dưới đánh giá mình

"Này, bạn thân, cậu trang điểm đẹp như vậy ra ngoài, sao một chút thì trở về rồi? mình còn cho rằng cậu cùng soái ca nào đó hẹn hò" Sầm Lạc nhìn thấy Trầm Thư Đường trở về, trên mặt khó che sự vui mừng, cảm thấy cậu ấy sờ mặt của mình, lại sờ eo của mình. Động tác như vậy giữa con gái kỳ thật thấy không ít, bản thân cũng thường bị Sầm Lạc sờ tới sờ lui, lúc trước Trầm Thư Đường vẫn chưa cảm thấy có cái gì, nhưng từ sau hôm nay cùng Kiều Mạn Tích làm loại chuyện đó, cô thì đối với tiếp xúc của nữ sinh cũng nhạy cảm lên
Nghĩ đến hôm nay Kiều Mạn Tích liên tục bóp mông của mình, Trầm Thư Đường đỏ mặt tránh khỏi, vội vã đem túi để trên giường. Cơ hồ là nhận ra được khác thường của cô, Sầm Lạc có chút bối rối xê dịch tay ra, đứng nguyên tại chỗ tỉ mỉ đánh giá Trầm Thư Đường một chút

"Cậu xảy ra chuyện gì? sao ra ngoài một chuyến trở về, hình như biến thành một người?" Sầm Lạc sờ sờ tóc ngắn của cô ấy, cau mày hỏi

"Hả? không có a, Lạc Lạc, cậu không phải còn có chuyện bận sao? hai người kia đi đâu rồi?" Trầm Thư Đường vội vã chuyển đề tài. Nhưng sau khi hỏi cô mới phát hiện vấn đề của mình quá ngu xuẩn. Hôm nay là thứ sáu, rất nhiều học sinh đều trở về nhà rồi, chính mình cũng vốn dĩ là phải trở về, lại vì chuyện của Kiều Mạn Tích làm lỡ rồi

"Trầm Thư Đường, cậu không sao chứ? sao cảm thấy sau khi cậu ra ngoài một vòng trở nên ngốc rồi chẹp chẹp?" Sầm Lạc là người Đông Bắc, lời nói cũng luôn mang theo một cổ ngữ điệu khẩu âm quá nặng, nghe cô ấy nói như vậy, Trầm Thư Đường cau mày, làm biếng để ý cô ấy, chỉ xốc lên túi của mình, chuẩn bị về nhà
Giá nhà của trấn Gia Hải không thấp, khi ba Trầm và má Trầm kết hôn, cũng chỉ là mua một căn nhà nhỏ, lần này má Trầm nằm viện, Trầm Thư Đường và em gái Trầm Ức trọ ở trường, căn nhà này bình thường cũng chỉ cuối tuần hai chị em về nhà mới có người. Mở cửa ra, thấy căn nhà không một người, Trầm Thư Đường trái lại có một loại cảm giác an toàn

Cô đi vào phòng, đem balô đặt ở một bên, nằm ở trên giường ôm chặt chính mình, hốc mắt cũng từ từ đỏ lên. Trầm Thư Đường luôn đều biết điều kiện trong nhà mình không tốt, cho nên cô mới liều mạng nổ lực, cái gì cũng phải làm tốt nhất. Cô luôn ở trường học lấy học bổng, có thời gian thì đi làm nhiều việc, chỉ vì giảm gánh nặng trong nhà, nhưng mà...mẫu thân ngã xuống, đây là chuyện cô và em gái hoàn toàn không ngờ được

Nghĩ đến Kiều Mạn Tích, Trầm Thư Đường lau lau nước mắt trên mặt, mở ra balô kia, nhìn thấy cái đĩa lộ ra ở bên trong, chỉ là nhìn cái bao bì cô thì xấu hổ không dám nhìn nữa, càng huống hồ là xem nội dung bên trong. Hơn nữa hôm nay Trầm Ức cũng sẽ trở về, nếu như bị em gái mình thấy được mình đang xem thứ này, bản thân làm sao làm chị

Trầm Thư Đường suy nghĩ như vậy, vội vã đem đĩa giấu ở dưới giường, sau khi vài lần kiểm tra sẽ không bị phát hiện, mới khẽ thở phào. Cô đi phòng tắm tẩy trang, lộ ra một gương mặt sạch sẽ trắng nõn, cô còn nhớ được Kiều Mạn Tích từng nói, thích bộ dạng mình không hóa trang. Rất nhiều loại nữ sinh là cần phải dựa vào trang điểm mới xuất sắc, mà Trầm Thư Đường lại là sau khi trang điểm càng là một loại thêm hoa vào gấm

Da của cô rất tốt, trong trắng nõn pha trộn cảm giác trong suốt quá mức, da thịt mềm mại, trơn giống như cái trứng lọt vỏ. Nàng sờ sờ cánh môi của mình, nghĩ đến cảm giác hôm nay cùng Kiều Mạn Tích tiếp hôn. Trên thân của con người đó rất thơm, khắp nơi đều là hương, cũng bao gồm địa phương đó. Đến cái hôn của Kiều Mạn Tích, Trầm Thư Đường biết mình không bài xích, chỉ là tạm thời không cách tiếp nhận. Cô không biết ngày như vậy phải kéo dài bao lâu, vì cô và Kiều Mạn Tích kí kết hợp đồng, chính mình là không có quyền lợi kết thúc

Nghĩ đến có lẽ những ngày sau này bản thân thường xuyên cùng Kiều Mạn Tích làm ra loại chuyện đó, Trầm Thư Đường cảm thấy sợ hãi lại mới lạ, khó tránh càng thêm hiếu kì loại chuyện đó. Nàng suy nghĩ một chút, vẫn là lấy ra cái đĩa giấu ở dưới giường, bỏ vào trong máy tính, nhấn vào phím chiếu

Màn hình vừa mở ra, lại cùng với trong tưởng cục diện phóng đảng không giống, trái lại là tiến vào là một đoạn âm nhạc rất dễ nghe mà thư giản, nàng đỏ mặt, đeo tai phone, mắt nhìn hai nữ nhân cùng nhau thi triển ma pháp bla bla, mà ở lúc này, âm nhạc pha tạp tiếng thở dốc như ẩn như hiện lọt vào trong tai, để Trầm Thư Đường không chịu được co rúc cơ thể lên, giống như thấy được phim ma che lấy mắt

"Chị, chị đang làm gì vậy?" thì trong lúc này, cửa phòng bổng nhiên bị đẩy ra, Trầm Thư Đường tháo đi tai phone, vội vàng tắt màn hình, ở trong khắc này, cô cảm thấy trái tim của mình cũng sắp từ trong cổ họng nhảy ra ngoài. Cô làm sao cũng không ngờ được em gái sẽ lúc này trở về, hôm nay sơ trung (trung học) tan học trước thời gian sao?

"Tiểu Ức, em trở về rồi à, sao trở về không nói với chị một tiếng?" Trầm Thư Đường nhẹ giọng nói, cô xoa xoa ngực hồi phục hô hấp, xoay qua nhìn Trầm Ức, chỉ là nhìn như vậy, lại để tim của Trầm Thư Đường trầm xuống. Chỉ thấy quần áo trên người Trầm Ức tràn đầy vết mức màu đen, không giống như không cẩn thận làm dơ, trái lại giống như cố ý bị hắt qua. Hiển nhiên cô cũng không ngờ chính mình sẽ ở đây, trên mặt có chút bối rối

"Không có chuyện gì thì trở về trước, ngược lại là chị, vừa rồi đang làm cái gì? xem phim ma sao?" Trầm Ức nhẹ giọng nói, xoay người dự định đem quần áo cởi đi, thấy động tác của em ấy, Trầm Thư Đường vội vàng kéo lấy tay của em ấy. "Tiểu Ức, quần áo của em xảy ra chuyện gì vậy?" tuy hai chị em chênh lệch nhau 7 tuổi, nhưng Trầm Thư Đường vẫn là người hiểu Trầm Ức, em gái giống với mình thích sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đem quần áo làm dơ thành như vậy



"Cái gì xảy ra chuyện gì? tự em làm không được sao? chị quản thật sự nhiều a" Trầm Ức thấp giọng nói, nhưng âm cuối lại có chút run rẫy, Trầm Thư Đường vòng đến mặt tiền của em ấy, thấy con mắt sưng đỏ của em ấy, không hỏi nhiều nữa, mà là nhẹ nhàng ôm lấy em ấy

"Tiểu Ức, chị biết em không muốn nói với chị, nhưng chị là chị em, là người nhà của em, mẹ đã hết cách bảo vệ chúng ta rồi, nhưng chị vẫn có thể bảo vệ em. Nếu như có ai ức hϊếp em, hoặc là em gặp phải phiền phức gì không thể xử lý, cũng có thể nói với chị" Trầm Thư Đường nói, hốc mắt cũng dâng lên màu đỏ, cô có thể lý giải hoàn cảnh của Trầm Ức, vì cô lúc nhỏ, cũng thường xuyên vì gia trưởng hội (giống như họp phụ huynh) thường chỉ có mẹ đi mà bị bạn học khác nói những lời quá đáng

Nghĩ đến chính minh đối với Kiều Mạn Tích nói, đại khái chính là tồn tại giống sủng vật, bản thân đã bị ức hϊếp rồi, chí ít cô không thể để em gái mình bị người khác ức hϊếp

"Chị, không ai ức hϊếp em, chị đừng như vậy" thấy hốc mắt Trầm Thư Đường đỏ, Trầm Ức có chút buồn, đem phản ứng của em ấy thu ở trong mắt, Trầm Thư Đường cười một cái, xoa xoa mặt của em ấy



"Chị hôm nay mua quà vặt cho em" ánh mắt của em gái từ ảm đạm trở thành ánh sáng, khi dưới một câu nói của cô, lại trở thành ảm đạm

"Nhưng muốn ăn quà vặt, trước tiên phải nấu cơm xong, hơn nữa bản thân em phải đem quần ái giặc sạch"

"Nga...chị rất xấu tính, bình thường cũng là chị giúp em giặc quần áo"

"Hôm nay chị không muốn giặc"

"Được thôi..."

Vì muốn ăn quà vặt, Trầm Ức chỉ có thể thành thành thật thật đi giặc quần áo, thấy được em ấy ra ngoài, Trầm Thư Đường đem máy tính lần nữa mở ra, lấy cái đĩa cất kĩ. Một trận tiếng vang ong ong dọa đến tay Trầm Thư Đường run lên, nàng nhìn phía điện thoại, trên màn hình hiển thị một số xa lạ gửi đến tin nhắn. Nàng hiếu kì mở ra, chỉ là nhìn một cái, thì vội vã đỏ mặt tắt đi

Đó là một tin nhắn văn bản, chữ phía trên là: tiểu khả ái, xem cái đĩa tôi cho em rồi chưa, nếu như ướt rồi phải nói với tôi nga, Kiều Mạn Tích

Mà ở phía dưới hàng chữ này, là hình ảnh Kiều Mạn Tích nằm ở trong bồn tắm, cô lười biếng dựa vào bên mép của bồn tắm, tóc dài màu cafe bị cô dùng tay bới lêи đỉиɦ đầu, phía trên nước là tràn đầy một tần cánh hoa. Cô đem bờ vai lộ ở bên ngoài, da vẻ trắng nõn mang theo phấn nộn phía sau hơi nước bốc lên, mà lấy mạng nhất là, không biết cố ý hay là vô ý, cánh hoa ở phía trước ngực cô ấy dường như đặc biệt ít, cũng làm cho Trầm Thư Đường có thể rõ ràng thấy được khe rãnh như ẩn như hiện ở dưới nước kia

Trầm Thư Đường không biết nên trả lời tin nhắn này thế nào, thậm chí cả bức hình đó cũng không dám nhìn thêm mấy lần. Nhưng không qua bao lâu, tin nhắn lại gửi vào. Lần này đơn giản rõ rồi, thì chỉ có một câu nói chữ đen nền trắng

Cơ thể của tôi đẹp không

Ân...không dám nhìn

Hết chương 3
 

2224

Chương kế tiếp