Mẹ Kế Tiểu Thịt Tươi Không Biết Tốt Xấu

Chương 20: Phúc khí của tổ tiên
[Bảo vật của Nữ vương đại nhân: Cha, đây là Tư Ngữ.]

Quả nhiên một giây sau Giang Văn Diệp xuất hiện, hơn nữa rất không biết xấu hổ mà đổi biệt danh, dùng tên đôi với Cố Tư Ngữ, thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì.

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Diệp Diệp, em nhớ anh rất nhiều.]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Em không thể bỏ đi ngay lúc này, sớm biết vậy, em đã mang theo một cái cà vạt của anh, để có thể cảm giác lúc nào anh cũng ở bên cạnh em.]

[Bảo vật của Nữ vương đại nhân: Anh cũng nhớ em.]

[Bảo vật của Nữ vương đại nhân: Không sao, anh sẽ cho người đưa cho em, ngoài cà vạt ra em còn muốn gì khác không?]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Em muốn anh!]

Lão gia nhìn mà không hiểu, tên của hai người này thật sự rất dễ nhầm lẫn, hơn nữa ngay cả ảnh đại diện cũng là tình nhân, bối cảnh phía sau cũng rất giống nhau, ông ta mở to hai mắt nhìn kỹ muốn mù đến nơi mà chẳng phân biệt được.

Khi nhìn thấy câu cuối cùng Cố Tư Ngữ trả lời, trong nháy mắt tiếng chuông báo động trong lòng ông ta càng thêm mạnh mẽ, lập tức nhanh tay “can thiệp” vào.

[Lão gia: Con nói gì, mau thu hồi lại cho ta, mấy người có coi thể thống nhà này ra gì nữa không mà nói như vậy, có tin ta gọi cảnh sát an ninh mạng đến bắt các người không.]

Chỉ cần nhìn vào tin nhắn ấy, đủ biết lão gia đã thực sự rất tức giận.

Rất nhanh Cố Tư Ngữ gửi tới một giọng nói, ông ta trực tiếp mở ra.

[Cha, sao cha lại tức giận? Con chỉ muốn ngửi mùi nước hoa mà Diệp Diệp xịt thôi, sao lại báo cảnh sát mạng bắt chúng con chứ? Bây giờ muốn một chai nước hoa cũng vi phạm pháp luật? Huống hồ anh ấy là chồng con, con đòi hỏi anh ấy một chút thì cũng là lẽ thường tình mà, sao cha lại báo cảnh sát chứ?]

Tin nhắn thoại này vừa nghe xong, rất nhanh lại xuất hiện thêm mấy tin nhắn khác, trong nháy mắt cuộc trò chuyện chỉ toàn là tin nhắn của Cố Tư Ngữ.

[Cha à, mẹ cũng có nói gì đâu, sao cha lại kích động như vậy. Con nghe nói rất nhiều mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, bởi vì mẹ chồng đối với con trai sẽ có sự chiếm hữu mạnh, luôn luôn đối với con dâu hà khắc, sao đến Giang gia, mẹ lại là một bà mẹ chồng nhàn tản, chuyện gì cũng mặc kệ, vừa đến cha thì liền tức giận, muốn chia cắt chúng con.]

[Cha muốn chiếm hữu con trai út mạnh như vậy sao? Vậy lúc trước vì sao không đối tốt với anh ấy một chút, lúc con trở về nhà cũ, nhìn thấy cha đối với anh ấy đều là không đánh thì cũng mắng xối xả, hiện tại ở trước mặt con lại biểu hiện yêu chiều chiếm hữu sao?]

[Cha lại như vậy, con thật sự thấy rất đau lòng và tổn thương đó. Cha còn muốn báo cảnh sát, nơi này thực sự quá tàn nhẫn với con trai và con dâu rồi.]

Ông ta không nghe hết toàn bộ, nhẫn nại lắm mới nghe được ba tin nhắn liền tức giận ngút trời.

Cho dù không có ai ở trước mặt, ông ta cũng cầm lấy điện thoại, liên tục soạn tin nhắn, đầu rồng điêu khắc phía trên thiếu chút nữa bị dập nát.

“Đồ khốn khiếp, đồ khốn khiếp..." Ông ta vẫn mắng chửi, nhưng không có ai bên cạnh, khiến cho cơn tức giận của ông ấy lại càng không có chỗ trút.

[Lão gia: Gửi số của cô qua đây, tôi muốn nói chuyện riêng với cô.]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Bây giờ con có việc rồi, ngại quá đi con không đưa được.]

[Lão gia: Cô đưa số điện thoại cho tôi mau lên, chờ cô xong việc tôi sẽ gọi.]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Không được, không được, không cho được. Cha nhất định là muốn gọi điện thoại mắng con, con sẽ kiên quyết không thể để chuyện này xảy ra được, đến lúc đó chị Giang lại có chuyện phiếm muốn nói, những hàng xóm khác đều phải biết lão gia, không chỉ tính tình kém cỏi, còn là một ác công công thích bàn bạc con dâu!]

Sớm muộn gì ông ta cũng phải lôi đứa con dâu này về, lão tam cưới ai trở về, một nhà ba người đều là đồ khốn đốn!

Cố Tư Ngữ như một người gây nên tất cả thị phi này, nhảy lên nhảy xuống vô cùng vui mừng, nhưng ông ta lại không trả lời một câu, hiển nhiên là bị cô chọc tức giận bỏ đi.

Cô không khỏi bĩu môi, chuyện gì xảy ra, mới hai ngày không gặp, sao sức chiến đấu của lão gia lại kém như vậy?

Vẫn phải nghĩ cách nhanh chóng trở về mới đúng, giáo huấn cho ông ta một chút, bằng không sớm muộn gì cũng có một ngày, ông ta thật sự sẽ bị chính mình tức giận đến mức sinh bệnh, cô cũng chưa từng có thể nghiền quá mức, vậy thì sao?

Đúng lúc này Giang Cẩm Phân lên mạng, nhìn thấy nhóm mới gây chiến, lập tức đến trợ giúp.

[Giang Cẩm Phân: Em dâu, sao em lại chọc tức cha, lão gia tức giận đến mức xém đập gãy cây gậy đầu rồng, em bớt nói vài câu đi, đến lúc đó giống như em trai, chọc cha tức giận đến mức vào bệnh viện, chị thấy hai vợ chồng các người như thế nào mới chịu kết thúc?]

[Giang Cẩm Phân: Thật đúng là không coi là người một nhà, nếu không sao chỉ biết đi chọc giận người khác chứ.]

Cố Tư Ngữ nhìn thấy hai tin này, lập tức chậc miệng, người này, vừa xuất hiện liền đi lấy lòng.

Có điều cuối cùng cũng có người bắt chuyện, bằng không cô cũng không biết nên phát huy như thế nào, tự nói chuyện vô cùng xấu hổ.

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Chị Giang, chị lại bắt đầu rồi. Cha cũng không nói gì, chẳng lẽ cứ nói vừa tức giận, lại đem gậy tức giận ném đi, sao mỗi ngày chị không khen cha tốt, lúc nào nghĩ đến liền nói xấu cha.]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Cha, cha mau đến xem đi, chị của con lại bắt đầu yêu sách với con rồi! Giang lão gia.]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Bình thường cha sống với chị như thế nào mà để cho con gái hận cha như vậy. Trước đó con đã nói, ham muốn chiếm hữu và khống chế con trai út ít hơn một chút, tập trung nhiều tinh lực lên người chị Giang, cha lại không nghe. Nhìn kìa, chị Giang có ý kiến với con!]

Mười ngón tay Cố Tư Ngữ bấm loạn lên, tốc độ đánh máy nhanh như vậy, hơn nữa còn đang phấn chấn có thừa, thoạt nhìn mười phần có đạo lý, nhưng trên thực tế từng câu từng chữ đều là lệch lạc, hết lần này tới lần khác còn có thể chọc trúng trái tim ông ta.

Quả nhiên lời giải thích của Giang Cẩm Phân còn chưa phát ra, ông ta lại nhảy ra mắng chửi, nhưng lúc này không phải hướng về phía Cố Tư Ngữ.

[Giang lão gia: Cẩm Phân, chuyện gì xảy ra với con vậy? Cha đã nói với con rất nhiều lần, không cần luôn nói cha không tốt. Cha làm sao nuôi được một thứ gian xảo như vậy, bình thường nhìn hiếu thuận nhất, thì ra đều là giả dối, thích ở trước mặt người ngoài nói xấu cha mới là thật.]

[Giang lão gia: Làm sao con biết cha ném gậy, mắt con nhìn thấy ở đâu? Nói nhảm nhí.]

[Giang lão gia: Tối nay con cùng Tiểu Lâm ra ngoài ăn cơm đi, hoặc là đi nhà hàng ăn đi, cha không muốn nhìn thấy con.]

[Giang Cẩm Phân: Cha, không phải như vậy, con nghe quản gia nói.]

“Giang Cẩm Phân” bị xóa khỏi nhóm chat “Một Nhà Tương Thân Tương Ái”.

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Cha, con biết cha không muốn nghe chị ấy nói nhảm, cho nên liền xóa chị ấy khỏi cuộc trò chuyện này. Cha không cần lo lắng bị chị ấy quấy rầy, còn có làm người nói chuyện nhất định phải giữ chữ tín nha, hôm nay nói không muốn gặp mặt chị ấy, nhất định không gặp, nếu chị ấy quỳ ở ngoài cửa cầu xin cha, cha cũng đừng mở cửa! Nếu không người ngoài biết được sẽ chê cười cha đó.]

Giang lão gia đang chuẩn bị nghe con gái có thể nói ra lời an ủi gì đó thì chỉ thấy con gái mình bị xóa khỏi nhóm, hiển nhiên là ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho.

Ngay sau đó lại lại bị con dâu nói cho á khẩu, trong nháy mắt cơn tức giận lại bùng lên.

Ông ta nói rõ ràng là tức giận, trong lòng vẫn hy vọng Giang Cẩm Phân đến dỗ dành ông ta, kết quả hết lần này tới lần khác bị Cố Tư Ngữ điều khiển cuộc trò chuyện này, khiến ông ta càng thêm tức giận, không nói nên lời.

[Giang lão gia: Nếu bình thường con cũng nghe lời như vậy thì tốt rồi. Nên lúc con cần nghe lời lại không nghe, lúc không cần con nghe lời lại khoe khoang, lão tam làm sao tìm được con!]

Giang lão gia nói không phải tức giận, mà là nghiêm túc muốn hỏi.

Khắp thiên hạ nhiều phụ nữ như vậy, sao lại cố tình đem Cố Tư Ngữ như một báu vật mang về nhà, rõ ràng bộ dạng đẹp trai như vậy, nói chuyện làm việc đều mềm mại yếu đuối, hết lần này tới lần khác lại làm cho người ta có cảm giác dẫn sói vào nhà.

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Anh ấy đương nhiên là thả đèn lồng mới tìm được con, nói thật, fans của con đều nói, ai kết hôn với con, đó đều là chuyện vui lớn, phần mộ tổ tiên như được thắp lên, phúc khí đời sau của Giang gia!]

Giang lão gia sau khi nhìn thấy tin tức này, lập tức không hòa hoãn lại, thiếu chút nữa rút lui.

Cố Tư Ngữ thật sự dám nói, kết hôn với cô là phúc khí của tổ tiên Giang gia. Nếu tổ tiên biết được, chắc sẽ đội mồ ra mà bóp chết cô mất.

Ông ta tức giận đến chửi ầm lên, đáng tiếc lão tam cùng con dâu đều không có ở đây, Giang Cẩm Phân còn đi đưa cháu nội đi học, cho dù muốn dỗ ông ta cũng không kịp, về phần lão thái thái kia càng là trốn thật xa, ai cũng không muốn đến trước mặt ông ta, nếu không sẽ bị mắng chửi thậm tệ.

Đây là lần đầu tiên Giang lão gia cảm thấy uất nghẹn như thế, mắng nhiều hơn nữa thì có ích lợi gì, người ta cũng không nghe được, không đau cũng không ngứa, ngược lại là cổ họng của ông đều đau rát, có vẻ càng thêm chật vật suy đồi.

[Giang lão gia: Lão tam, mày đâu rồi! Ta khẩn nài mày phong tỏa ta và đá ta ra ngoài, ta không muốn ở đây!]

Chọc không nổi, ông ta còn trốn không nổi.

Lão gia thề, gia đình này không vào cũng được, đáng tiếc ông ta tìm nửa ngày nút bấm, cũng không phát hiện ra cách rời khỏi nhóm, chỉ có thể cầu xin con trai.

Đáng tiếc đợi nửa ngày, Giang lão tam cũng không thả một cái, ông ta còn ở trong nhóm, còn có thể nhìn thấy Cố Tư Ngữ nói chuyện.

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Cha, đây là nhóm gia đình mà, cha là người đứng đầu một nhà, rời khỏi nhóm là ý gì chứ? Chúng ta bầy này cũng không thể quần long vô thủ, cha nhất định không thể đi!]

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Muốn rời khỏi, không có cửa!]

Cố Tư Ngữ còn gửi biểu cảm, một thiếu nữ truyện tranh vén tóc, bày ra vẻ mặt chòng ghẹo thiên hạ, trên đó kèm theo dòng chữ: “Muốn rời khỏi, không có cửa!”

[Nữ vương đại nhân của Diệp Bảo: Ai da, bấm nhầm rồi.]

Giang lão gia ôm ngực, mắt trợn ngược lên, ông ta tin cô là quỷ.

Sao vừa vặn phát nhầm thành cái biểu tình này, rõ ràng chính là cười nhạo ông ta.

[Giang lão gia: Giang lão tam, mày là một thằng nhóc lang tâm cẩu phế, ta sinh ra mày, thật đúng là phần mộ tổ tiên bị bốc cháy! Ta để mày đuổi ta ra khỏi nhóm, nghe ta nói không!]

Đáng tiếc Giang Văn Diệp vẫn không có đáp lại, thoạt nhìn là đang bận rộn.

Cuối cùng ông cụ tức giận gọi điện thoại cho anh, nhưng trợ lý nghe máy, kết quả nhận được câu trả lời: “Lão gia, xin lỗi, ông chủ có một cuộc họp rất quan trọng, ngài có việc khẩn cấp sao?”

Lão gia há miệng muốn nói chuyện này, kết quả thế nào cũng nói không nên lời mấy chữ kia.

“Bỏ đi, ta cũng không phải Cố Tư Ngữ làm việc tinh tế, còn vì chuyện nhỏ mà trì hoãn cuộc họp của nó, công việc quan trọng hơn. Chờ nó họp xong, cậu lập tức truyền đạt ý tứ của ta, bảo nó đá ta ra khỏi nhóm, ta không cần ở trong nhóm kia, hết sức tức giận.”

“Được rồi, tôi nhất định sẽ giúp ngài chuyển lời.”

Giang lão gia tức giận cúp điện thoại, trợ lý đưa điện thoại cho Giang Văn Diệp ở bên cạnh.

Anh một tay nắm hợp đồng, xem xong một phần liền ký tên, hiển nhiên căn bản không có cuộc họp quan trọng gì, anh chỉ là lừa gạt lão gia mà thôi.

Sau khi ông cụ cúp điện thoại xong, lại không nhịn được nhìn thoáng qua trong nhóm, Cố Tư Ngữ quả nhiên lại gửi tin nhắn mới.

[Nữ vương đại nhân của Diệp Diệp: Cha, cha xem sinh ra Diệp Diệp, phần mộ của Giang gia bị bốc cháy đến mức đen cả rồi. Mà cưới con thì phần mộ của Giang gia lại được bốc khói xanh. Con và Diệp Diệp quả nhiên là trời sinh một đôi à, phần mộ tổ tiên Giang gia nhà chúng ta đều đang thay thần tiên tình yêu của chúng con đánh nhau, so với fans của con còn oai hơn!]

Giang lão gia trong nháy mắt nhấn nút tắt máy, đời này chưa từng im lặng như vậy.

Hai người ân ái cũng không muốn buông tha mộ tổ tiên nhà ông ta, lão Giang gia nợ bọn họ sao?

Cố Tư Ngữ trang điểm xong, lại thấy ông ta còn chưa trả lời, chỉ sợ ông ta tức giận đến tự kỷ, trực tiếp mắt không thấy tâm không phiền.

Mà tâm tình của cô cũng trong nháy mắt tốt lên, quả nhiên lão Giang gia đối với cô mà nói, thật sự là tồn tại giống như Đào Nguyên Hương, chỉ cần không vui liền tới nơi này phát tiết một chút, cái gì phiền não cũng không có.

  ***

Đêm nay ở chính giữa Tinh Quang Đảo, dựng lên một sân khấu chính thật lớn, phía trên trải đầy đèn màu sắc, vô số máy quay cũng chuẩn bị vào vị trí, hiển nhiên là vì công diễn trực tiếp dùng.

Bốn vị huấn luyện viên cùng tám mươi tám học viên, cũng đều đang sửa sang, trang điểm lại.

Hôm nay Ninh Điềm Điềm có thể nói là trang phục lộng lẫy tham dự, chuyên môn đi mượn lễ phục nhỏ Cao Định, tự mình như đến thảm đỏ.

Dù sao cũng vì scandal với Sầm Như Hải, cộng thêm weibo công khai xin lỗi Cố Tư Ngữ, fans của cô ta bỏ theo dõi không ít, cho dù không bỏ theo dõi thì tâm tình cũng tương đối không ổn định, bây giờ chính là lúc cần chấn chỉnh anti fans.

Mà lợi dụng diện mạo xinh đẹp nên chỉ dặm một chút phấn, nếu không sẽ chậm trễ.

Dù sao trên thế giới này nhan cẩu vẫn còn rất nhiều, không ít fans cho dù biết lịch sử đen tối này của cô ta, vì cô ta mà chỉ trích cũng thẳng thắn nói: “Yêu đương cũng không phải là tội lớn gì, cô ấy lại không có cùng lão già bảy tám mươi tuổi gì đó có liên quan, chỉ cần nhan sắc Ninh Ninh Điềm ngọt ngào thì còn có thể đánh lại, tôi vẫn luôn ở đây, vĩnh viễn không thoát fans.”

Đội ngũ Ninh Điềm Điềm muốn nổi tiếng kinh người, chuẩn bị tương đối đầy đủ, hơn nữa trang phục Cao Định mà bọn họ mượn còn là phong cách ngọt ngào, nóng bỏng, chính là phong cách mà Cố Tư Ngữ yêu thích trước khi nói chuyện với Giang Văn Diệp.

Giải trí Phong Đức bây giờ lại đổi chủ, Cố Tư Ngữ lại không cần chuẩn bị gia hạn hợp đồng, người đại diện mới còn chưa kịp ký, đương nhiên là không mượn được Cao Định.

Nếu như cô nói một tiếng với Giang Văn Diệp, lấy danh nghĩa anh Giang, khẳng định trực tiếp điều Cao Định cho cô.

Nhưng cô lại không muốn mọi chuyện làm phiền anh, bọn họ chỉ là đối tác mà thôi, không nên không có chừng mực như vậy.

Huống hồ loại chuyện nhỏ này, cô cũng có thể giải quyết.

Tổ làm chương trình xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, thế nhưng lại lén lút lộ ra ngoài, đem cái váy Cao Định mà đoàn Ninh Điềm Điềm mượn đều nói ra, đương nhiên lý do bọn họ tìm rất đường hoàng, nói là sợ Cố Tư Ngữ bên này đụng hàng với cô.

Lý Lỵ gấp đến độ không chịu nổi: “Chị ơi, làm sao bây giờ? Vốn hai người chính là người có chút chồng chéo, sau đó lại xảy ra chuyện vòng tay, thù mới cộng thêm hận cũ, không chỉ có fans đối kháng kịch liệt, mà ngay cả cư dân mạng cũng chờ ăn dưa.”

“Buổi công diễn trực tiếp lần này xem như là lần đầu tiên hai người đối kháng chính diện, nếu như chị thua, đả kích hình tượng chính là trí mạng. Một bộ phận fans sẽ cảm thấy chị không bằng Ninh Điềm Điềm, trực tiếp nhụt chí, mà người qua đường cũng cảm thấy trong việc làm minh tinh, chị không bằng cô ấy, sau này lại có loại vai diễn này, chỉ sợ mọi người nghĩ đến đầu tiên chính là cô ấy…”

Lý Lỵ tuy rằng chỉ là trợ lý, nhưng dù sao cũng lăn lộn bên cạnh Cố Tư Ngữ mấy năm, am hiểu sâu sắc những luật ngầm trong giới giải trí.

Fanpage của mỗi nghệ sĩ rất phức tạp, bao gồm phấn nhan sắc, fans nam nữ, anti fans, fans chân chính và netizen.

Còn có một loại fans hâm mộ thần tượng nhà mình đến cùng, nhưng ngược lại nếu liên tục nhào tới mấy bộ phim, biến thành quần chúng giễu cợt, có thể quay đầu liền thoát fans.

Tuy nói không thể lấy lòng fans quá mức, miễn cho bị dán nhãn fans hâm mộ, nhưng cho dù là vì Cố Tư Ngữ, lần này cùng Ninh Điềm Điềm quyết đấu, cô cũng không thể thua.

Cho dù lần này cái gọi là thi đấu đối kháng, cũng không phải Cố Tư Ngữ tình nguyện, hoàn toàn là mọi người muốn xem náo nhiệt.

“Váy của Cao Định mà Ninh Điềm Điềm mượn là màu hồng đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Chị nhớ chị có một chiếc váy thắt lưng màu đỏ, lấy nó ra.”

“A?” Lý Lỵ trực tiếp sửng sốt, sau khi cô ấy phản ứng lại, lập tức đề nghị: “Chị, nếu không chị vẫn nên mặc váy stylist chuẩn bị cho chị đi, tốt xấu gì cũng là hàng hiệu.”

“Cái váy đó thì sao? Taobao cũng phải 599, em coi thường sáu trăm đô la sao?” Cố Tư Ngữ nghiêng đầu nhìn cô ấy, vẻ mặt không đồng ý.

“Đương nhiên không phải, nhưng sáu trăm đô la so với Cao Định, nhất định sẽ bị đám người giễu cợt!”

“Năm con số kia hàng hiệu so với Cao Định sẽ không bị người ta trào phúng? Em có tin hay không, trong mắt những người muốn cười nhạo chị, ba chữ số và năm chữ số không có gì khác nhau, đến trước mặt Cao Định đều phải quỳ.”

Cố Tư Ngữ không sao cả, bấm tóc, dành thời gian còn chửi bới với stylist: “Cũng không biết trong giới từ khi nào lại đồn thổi như vậy, nữ minh tinh không mặc đồ của Cao Định cũng bị giễu cợt. Có cái gì để trào phúng, dù sao cũng không phải là cửa hàng do mình mở.”

Stylist cười gượng hai tiếng, ngay cả lời phụ họa cũng lười nói, trong lòng đã hạ quyết tâm, lần sau danh sách của đội Cố Tư Ngữ, khẳng định anh ta sẽ không nhận nữa, trạng thái hoàn toàn rối rắm, đập vỡ danh tiếng của anh ta.

Lý Lỵ không thể luyến tiếc nhìn cô mặc chiếc váy đỏ kia, không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, giá của 599 thoạt nhìn đã thiếu đi chút linh hồn.

“Qủa thật còn kém một chút.” Cố Tư Ngữ ôm gương tự soi, không hài lòng lắc đầu.

“Lý Lỵ, giúp chị mang hộp trang sức ở tầng lửng vali tới đây.”

Lý Lỵ tuy rằng không thể luyến tiếc, nhưng vẫn nghe lời cầm đồ tới, chỉ thấy đây là một bộ trang sức kim cương màu xanh lam hình trái tim.

Stylist khi nhìn thấy bộ này, nhất thời nín thở, bộ trang sức này so với váy của Cao Định mà Ninh Điềm Điềm mượn còn bắt mắt hơn nhiều.

“Haiz, lúc ấy ở trong cửa hàng thử đeo, còn cảm thấy rất đẹp mắt, hiện tại ánh sáng tự nhiên cũng bình thường. Bỏ đi, vẫn là miễn cưỡng đeo một chút đi.” Cố Tư Ngữ lựa chọn, thoạt nhìn còn rất ghét bỏ.

Buổi biểu diễn cuối cùng cũng sắp bắt đầu, trong khoảng thời gian ngắn ánh đèn đều bật sáng, sáng như ban ngày, tất cả tạo cảnh cũng đều bố trí xong.

Muốn lợi dụng phương thức phát sóng trực tiếp để biểu diễn kịch, còn không phải loại tiểu phẩm, mà là phim truyền hình, rất khó khăn.

Tổ tiết mục này coi như là một trận đánh cược lớn, hoàn toàn không có hậu kỳ, hoàn toàn dựa vào hiện trường phát huy, ngay cả hiệu ứng đặc biệt cũng không có, yêu cầu đối với các diễn viên cũng cực cao.

Các học viên cho dù sớm luyện tập nửa tháng, đối với phân cảnh của mình cũng đã sớm thành thạo trong lòng, các huấn luyện viên tất cả đều nỗ lực thay bọn họ điều chỉnh đến trạng thái tương đối hoàn mỹ, vốn nên thành trúc trong ngực.

Nhưng nếu sân khấu lớn kia hiện ra trước mặt, tưởng tượng một lát nữa mình sẽ đứng lên, không ít học viên trong lòng đều sợ hãi, thậm chí cả người toát mồ hôi, trạng thái khẩn trương không ít.

Tổ Tùy Đường dưới tay Cố Tư Ngữ khẩn trương không chịu nổi, đa phần học viên chưa từng trải nghiệm qua, cộng thêm là thành viên đứng cuối bảng, càng thêm cảm thấy lo lắng.

Sau khi cô đến trấn an vài câu: “Lúc trước các người nói với tôi như thế nào, dù sao cũng phải đào thải, không bằng cố gắng đến cùng. Lúc ấy tôi hận sắt không luyện thành thép, hiện tại ngược lại có thể đem loại kinh nghiệm này lấy ra, dù sao tất cả mọi người đều cảm thấy mình là thấp kém, vậy kém đến đâu cũng là đứng dưới đáy, không bằng triệt để thả lỏng, cái gì cũng không muốn, muốn lên sân khấu biểu diễn là được, tệ nhất cũng sẽ không phụ sự chờ mong của người khác!”

Nghe cô Cố nói lời nói tương đối thẳng thắn này, các học viên tổ Tùy Đường quả thực dở khóc dở cười, thay vì nói là ứng viện, nghe càng giống như dội nước lạnh.

“Cô ơi, cũng không biết cô có phải là địch nhân phái tới hay không?”

“Cô Cố, lúc ấy chúng ta không hiểu chuyện mới nói những lời buồn bã khiến cô tức giận đến sặc, dùng loa tra tấn chúng ta một tuần, hiện tại chúng ta đều cố gắng lâu như vậy, đương nhiên hy vọng có thể có kết cục tốt.”

“Đúng vậy, cô ơi, nếu đây là kích tướng pháp, chúng ta chỉ có thể nói thành công!”

Bảy tám người chen chúc cùng một chỗ, vốn đều là bộ dáng run rẩy, hiện tại bị Cố Tư Ngữ kích thích, ai nấy đều tinh thần phấn chấn.

Cho dù còn có trong lòng không yên tâm, nhưng nhìn thấy đồng bọn xung quanh đều trở nên tự tin, trạng thái cũng sẽ theo đó thay đổi, toàn đội đều có sức sống.

“Mọi người biết là tốt rồi, cố lên!” Cố Tư Ngữ siết chặt nắm đấm vẫy về phía họ.

Cô lại chạy tới tổ Hồng Lâu, tổ này ngược lại tương đối náo nhiệt, mười ba học viên ngoại trừ Giang Thịnh ngồi ở bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần ra, mười hai người còn lại thì nhao nhao chú trọng trang điểm của mình, thật náo nhiệt, phảng phất thật sự tiến vào Đại Quan Viên.

Đừng nói cảm xúc khẩn trương, các cô ngay cả thời gian trả lời huấn luyện viên cũng không có, liền vội vàng làm cho mình thoạt nhìn càng xinh đẹp chỉn chu.

Bốn vị huấn luyện viên ở trong tổ của mình đi qua sân khấu, rốt cục tập trung vào ghế giám khảo, mấy người gật đầu chào hỏi nhau, liền ngồi vào chỗ của mình, nói chuyện phiếm đều rất ít.

Hiển nhiên là chuyện phát sóng trực tiếp lúc trước, khiến mấy người không dám nhiều lời, sợ tiếp xúc nhiều lại bị ép nói ra bí mật nhỏ của mình.

Vừa mới đối mặt một cái, Ninh Điềm Điềm liền đặc biệt nhìn lướt qua váy Cố Tư Ngữ, hiển nhiên không phải thiết kế của năm nay, nhất thời yên lòng, thậm chí nhịn không được nhếch khóe môi lộ ra một nụ cười khẽ.

Chờ xem đi, lát nữa ánh đèn sân khấu chiếu xuống, ống kính vừa chiếu, liền biết ai mới là nữ minh tinh chân chính, có điều chỉ làm trò hề mà thôi.

“Các bạn khán giả thân mến, hoan nghênh mọi người đúng giờ vào thứ bảy xem “Tân binh mạnh nhất”, hôm nay là buổi công diễn trực tiếp đầu tiên của chương trình này, sẽ có tám mươi tám học viên mang đến cho mọi người tám tổ biểu diễn, sau khi biểu diễn tiến hành bỏ phiếu, sau khi thống kê sẽ một lần đào thải bốn mươi bốn học viên…”

Người dẫn chương trình lên sân khấu, nhanh chóng giới thiệu quy tắc chương trình, các ống kính đã bắt đầu quay, ngoại trừ người dẫn chương trình, bóng dáng của bốn vị huấn luyện viên cũng lần lượt xuất hiện trên màn hình.

“Điềm Điềm thật sự mặc SULLEN show năm nay, tôi đã xem qua trình diễn người mẫu, làn váy vô cùng tinh xảo, người mẫu mặc giống như một nàng tiên cá, đáng tiếc hiện tại các huấn luyện viên ngồi ở chỗ đó nên không nhìn thấy toàn bộ váy.”

“Ninh Điềm Điềm thật sự rất biết cách ăn mặc, hoàn toàn là cảm giác liều mạng.”

“Chiếc váy của Cố Tư Ngữ không phải là tên tuổi lớn, càng không phải là nổi tiếng gì, thoạt nhìn liền thua.”

“Thua cái rắm, chất váy cũng rất tinh tế, chị Cố cho dù mặc bao tải cũng ngọt hơn nhà người khác một trăm lần, đúng không?”

Ninh Điềm Điềm hoàn toàn là càng cố gắng càng buồn cười, đúng không? Một chương trình truyền hình thực tế phát sóng trực tiếp mà thôi, nhân vật chính là các học viên, một người huấn luyện viên lại ăn mặc như đi thảm đỏ, đây rõ ràng là sợ hãi, chị Cố chúng ta có đáng sợ như vậy không?

Bởi vì các học viên còn chưa xuất hiện, cho nên fans của bọn họ hoàn toàn chăm chú vào hai vị nữ huấn luyện viên, trong phút chốc đều bị hai người bọn họ quét toàn màn hình, đó là tương đối náo nhiệt.

Cộng thêm tiết mục này mới phát sóng ba tập mà thôi, fans của các học viên còn chưa đông, cho dù có người lẩm bẩm, nhân vật chính của tiết mục này là các học viên, cũng không dám quang minh chính đại nói ra, dù sao ngay từ đầu tổ tiết mục đã dựa vào Cố Tư Ngữ làm cố vấn để đẩy lượt xem.

Bây giờ nếu fans nhà nào dám ghét bỏ huấn luyện viên, vậy tuyệt đối không muốn lăn lộn, sẽ bị quần chúng giễu cợt.

Ngay từ đầu nhiệt độ đều dựa vào huấn luyện viên dẫn tới, lấy đâu ra mặt ghét bỏ huấn luyện viên chứ.

Lại nói tiếp cũng trùng hợp, trong tay Cố Tư Ngữ lần lượt là tổ Hồng Lâu và tổ Tùy Đường, một tổ Hồng Lâu khác là của Ninh Điềm Điềm, tổ Tùy Đường thì ở trong tay Sầm Như Hải.

Khi màn hình lớn công bố tình hình phân bố của bốn bộ phim tám nhóm học viên, khán giả trong trường quay lập tức phát ra một trận ồn ào.

Người dẫn chương trình cũng rất biết cách điều phối chương trình, để cho bốn vị huấn luyện viên bày tỏ quan điểm của mình.

“Quan điểm chính là, tôi và hai vị huấn luyện viên thật sự rất có duyên phận, là người yêu của nhau nhưng lại đối đầu nhau.” Cố Tư Ngữ cầm micro lên, không chút do dự triển khai công kích.

Ninh Điềm Điềm trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt, Sầm Như Hải lập tức mở miệng: “Cô Cố, loại trò đùa này không vui đâu, tôi và Điềm Điềm chỉ là bạn bè, không hề có quan hệ gì với nhau, quản lý của chúng tôi cũng đã mở họp báo thanh minh nhiều lần, hy vọng cô không thêm dầu vào lửa.”

Cố Tư Ngữ nhướng mày, chậm rãi nói: “À, gần đây tôi không lên mạng, không chú ý đến những thứ này. Tuyên bố có được giải thích rõ ràng không? Chuyện vòng tay là như nào nhỉ?”

Cô vừa nói vừa xoay người nhìn về phía Sầm Như Hải, vẻ mặt tò mò.

“Cô Cố, đây là đang phát sóng trực tiếp trên công chúng, mọi người đều đến xem học viên, cô không nên rời xa đề tài.” Ninh Điềm Điềm cố gắng áp chế lửa giận, giương lên một nụ cười có chút cứng ngắc, cắt đứt ba câu hỏi liên tiếp của cô.

“Được rồi, kỳ thật cũng không kém mấy phút này, tôi đều thấy đạo diễn gật đầu với tôi. Có điều đây dù sao cũng là chuyện riêng của hai người, nếu không phải ngay từ đầu nghi ngờ tôi không biết, tôi cũng không phải là loại người soi mói chuyện người khác. Về phần quan điểm của học viên, trước tiên tôi không nói đến mình, nói một chút về quan điểm của nhân viên tổ tiết mục đối với bọn họ.”

“Tôi mang theo hai tổ, tổ Hồng Lâu được bọn họ gọi là tổ “party”, giống như một đám thiếu gia, tiểu thư mở yến hội, tinh xảo xinh đẹp lại rất khó hầu hạ. Mà tổ Tùy Đường kia được xưng là tổ “Toàn quân bị diệt”, cái tên này không cần tôi giải thích, nói vậy mọi người cũng hiểu là có ý gì chứ? Vốn những thứ này tôi cũng không biết, vẫn là các học viên chính miệng nói cho tôi, tôi mới biết được.”

“Về phần quan điểm của tôi là gì, không bằng chờ bọn họ biểu diễn xong, ta lại cùng nhau nói một chút.”

Lúc Cố Tư Ngữ nói những lời này, trên mặt vẫn mang theo nụ cười rạng ngời, giọng nói dễ nghe, ngọt ngào mà không ngấy, thậm chí giọng điệu duyên dáng nói tới, làm cho người ta thoạt nghe, còn tưởng rằng cô đang nói chuyện tình cảm.

Chương kế tiếp