Mỹ Nhân Chiến Bại Chinh Phục Mọi Vì Sao

Chương 52

Theo như bình thường thì kỳ mẫn cảm của Hạ Lăng phải hơn một tháng nữa mới đến, nhưng hắn biết rất rõ nguyên nhân kỳ mẫn cảm đến sớm.

Lần trước ở trung tâm kiểm tra đo lường ngửi được pheromone của Thẩm Ngôn hắn đã có dự cảm, mà lần này còn lại mãnh liệt hơn——

Cánh bướm xinh đẹp kia không chỉ dừng ở đầu ngón tay hắn, còn nhẹ nhàng đập đập cánh với hắn, thể hiện rõ ràng những điều tốt đẹp và tôn trọng.

Alpha một tay chống lên trán thở dốc, mồ hôi lạnh dọc theo thái dương chảy xuống, khó chịu nhíu mày, một cái tay khác nắm chặt lấy nút không gian màu trắng, dùng sức đến đầu ngón tay trắng bệch.

Thiết kế độc đáo mới mẻ như vậy, chuẩn xác đến không sai một li nào, hoàn mỹ phối hợp với thói quen thao tác của hắn, không phải chỉ dựa vào bậc thầy cơ giáp là có thể thiết kế ra được.

Cần phải vô cùng hiểu biết về phương thức tác chiến cùng thói quen của hắn, người cung cấp tin tức này —— chỉ có thể là Thẩm Ngôn.

Còn cả vật liệu trong nút không gian ......

Giá trị cũng rất xa xỉ.

Cơ giáp cấp R như 'Ngân Dực', cho dù cải tạo cũng phải dùng những nguyên vật liệu xa hoa, cơ giáp bình thường không thể so được.

Đây là món quà mà Thẩm Ngôn cho hắn, độc nhất vô nhị, bất kể là ai cũng chưa từng có, là thứ chỉ thuộc về hắn.

Là của hắn.

Nhận thức được điều này làm cảm giác khát vọng của hắn càng thêm rõ ràng, Alpha khó chịu mà nhắm mắt lại, đầu ngón tay trắng lạnh khẽ run rẩy.

Pheromone bắt đầu không chịu khống chế mà phóng thích, cùng lúc đó, Hạ Lăng cảm nhận được pheromone phát ra từ trên người Thẩm Ngôn vô cùng rõ ràng, nhàn nhạt, pheromone vị bạc hà mát lạnh, cũng là thứ hắn đang khát vọng nhất.

Omega mà hắn thích ở ngay đây, có thể giúp hắn vượt qua kỳ mẫn cảm .

Mà hắn hẳn là nên ——

“Hạ Lăng, anh làm sao vậy?” Đáy mắt Thẩm Ngôn hiện ra nghi hoặc.

Vốn dĩ cậu cảm thấy hắn chỉ là hơi ngây người, nhưng mà không đến một phút, gương mặt lạnh nhạt của Alpha nổi lên một chút đau đớn, trên trán đều là mồ hôi lạnh, hô hấp cũng càng thêm dồn dập, cằm căng chặt, như là đang cố sức kiềm chế gì đó.

“Anh... Có ổn không?”

Thấy đối phương im lặng, Thẩm Ngôn lo lắng hắn lại rơi vào trạng thái vừa rồi, không nhịn được đến gần rồi một chút, đang định vỗ vai hắn: “Hạ Lăng?”

Vị bạc hà càng ngày càng gần, dường như là gần trong gang tấc.

Nhưng tiếng nói của cậu đã mang hắn trở lại hiện thực, lý trí cũng theo đó trở lại vài phần, Omega không có nghĩa vụ giúp hắn vượt qua kỳ mẫn cảm.

Hạ Lăng bỗng chốc đứng lên, lui về phía sau hai bước né tránh bàn tay của Thẩm Ngôn.

“... Kỳ mẫn cảm của tôi tới rồi.”

Tiếng nói lạnh lẽo mang theo âm điệu khàn khàn, như là thêm than nóng vào nước đá, hô hấp dồn dập làm ngực kịch liệt phập phồng: “Đừng tới gần tôi——”

Hạ Lăng nửa rũ đầu, vài sợi tóc màu bạc rũ ở trên trán, mồ hôi theo hàng mi nhỏ giọt, chảy vào cổ, xẹt qua yết hầu đang không ngừng lăn lộn, thầm ướt ngực áo sơ mi trắng, hiện ra hình dáng cơ bắp rõ ràng.

Lạnh lùng cùng gợi là cảm hai loại phong cách hoàn toàn khác biệt, lúc này lại dung hợp ở bên nhau, cũng không có cảm giác xung đột.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác.

Ngón tay trắng lạnh nắm chặt lấy nút không gian màu trắng trong tay, cơ bắp căng chặt, cả người đều run nhè nhẹ.

Hiện tại hắn không dám có bất kỳ động tác nào với Omega mình yêu thích cho dù chỉ là nhìn vào mắt cậu, Hạ Lăng nhắm mắt, đột nhiên xoay người, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi phòng chiếu phim.

Thẩm Ngôn nghe được tiếng động đóng cửa cực lớn từ phòng bên cạnh, hơi giật mình.

Kỳ mẫn cảm?

Thì ra Hạ Lăng khác thường... Là bởi vì kỳ mẫn cảm sao?

Lúc cậu ở Học viện Tinh Nhã đã nghe giảng viên dạy qua.

Nghe nói Alpha tiến vào kỳ mẫn cảm rất dễ dàng xao động bất an, dục vọng chiếm hữu cũng mãnh liệt hơn bình thường rất nhiều. Sẽ nhìn một số Alpha, thậm chí là Beta với thái độ thù địch.

Nhưng đồng thời, lúc này Alpha lại yếu ớt, khát vọng có được pheromone từ Omega, khát vọng được đối phương trấn an.

Nhưng mà, Alpha đến kỳ mẫn cảm sẽ đau đớn như thế sao?

Cậu cho rằng Alpha cấp cao giống Hạ Lăng, sẽ rất dễ dàng áp chế loại xúc động này, thì ra cũng không phải như vậy.

Thanh niên cảm nhận được mùi gỗ tùng lành lạnh chuyển động trong không khí, hơi thở hỗn loạn như băng tuyết lạnh lẽo đã nặng nhọc hơn so với lúc nãy, tình hình có vẻ không mấy lạc quan.

Cậu nhìn thoáng qua cửa phòng, trong đôi mắt tím xẹt qua một tia lo lắng.

Hạ Lăng sẽ thế nào?

‘Dùng thuốc ức chế chắc là có thể áp chế.’ Thẩm Ngôn nghĩ nghĩ, tương tự như phát tình kỳ của Omega.

Tình hình hiện tại cậu cũng không giúp được gì.

Thẩm Ngôn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện dùng pheromone của mình trấn an đối phương.

Trường hợp đó chỉ có thể xảy ra giữa bạn đời AO, là hành động vô cùng thân mật; nếu gặp được tình huống Alpha không có bạn đời, mà kỳ mẫn cảm trở nên nghiêm trọng, đưa Omega có độ xứng đôi cao đi trấn an sẽ có hiệu quả hơn.

Cậu và Hạ Lăng chỉ là bạn tốt, độ xứng đôi cũng không cao.

Alpha cũng đã nói đừng tới gần hắn, thế thì không cần đi qua thêm phiền.

Thẩm Ngôn lấy chip bán trong suốt trong thiết bị thực tế ảo ra, đặt trên hộp có hình dáng kiểu Trung Quốc sau đó ngồi lại sô pha.

Nhưng cậu luôn chú ý động tĩnh của phòng bên cạnh.

Ít nhất phải xác nhận xong trạng thái của Hạ Lăng rồi mới trở về.

Nhỡ đâu thật sự ra tình huống gì, cậu còn có thể kịp thời liên hệ đội cứu trợ và bác sĩ trị liệu đến đây.

*

Hạ Lăng sau khi bước vào cửa phòng, nôn nóng mà tìm kiếm thuốc ức chế.

Nhưng mà nơi này khu nghỉ ngơi ở lầu 3, hắn rất ít đến đây, không rõ cách bày trí đồ vật lắm.

Người máy thông minh trong góc chủ động đến gần dò hỏi nhu cầu của hắn.

Alpha chợt dừng động tác, chân mày nhíu càng sâu hơn, đôi mắt mắt xanh thẳm không mang theo độ ấm nhìn chằm chằm nó, đáy mắt hiện ra một mảng đỏ sậm: “Đừng xuất hiện ở đây, đi ra ngoài.”

Alpha đang trong kỳ mẫn cảm sẽ cực kỳ bài xích đối với những vật phẩm xuất hiện ở trước mắt, thậm chí còn có địch ý mãnh liệt, mà Hạ Lăng là Alpha có ý thức lãnh địa cực cao, ngay cả người máy cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Người máy thông minh bị dọa đến nước mắt lưng tròng, vươn cánh tay máy chỉ chỉ hòm thuốc cấp cứu trên bàn nhỏ, xám xịt đi ra ngoài từ cửa hông.

Nó phải nhanh chóng nói cho ông nội quản gia, chủ nhân bị bệnh rồi. Huhu, đối xử với nó rất lạnh nhạt.

Hạ Lăng rốt cuộc cũng tìm được thuốc ức chế từ trong hòm thuốc.

Nút không gian Thẩm Ngôn đưa vẫn luôn trong tay hắn, chỉ có siết chặt như vậy, hắn mới có thể cảm nhận được một chút cảm giác an toàn.

Ngón tay thon dài cởi bỏ nút tay áo ngọc bích, đường cong cánh tay vì căng chặt mà xuất hiện, bởi vì không khống chế được lực trực tiếp làm nút thắt văng ra xa.

Nút tay áo giá trị xa xỉ rơi xuống từ không trung, lăn vài vòng trên mặt đất, cũng không thu hút được sự chú ý của đối phương.

Áo sơ mi bị bạo lực kéo đến khuỷu tay, Alpha mặt không biểu cảm mà cầm lấy ống tiêm, hung hăng đâm vào cánh tay.

Từ lúc hắn đi vào đây, thời gian không đến hai phút, pheromone cấp 10 đã tràn ngập toàn bộ không gian, mật độ cao đến dọa người, giữa những lần hít thở đều phảng phất băng sương hỗn loạn.

Hệ thống theo dõi trên quang não lúc nãy đã bị hắn tắt đi, nếu lúc này vẫn còn trạng thái hoạt động, chỉ sợ sẽ điên cuồng không ngừng vang lên cảnh báo.

Kỳ mẫn cảm nửa năm một lần, Hạ Lăng tổng cộng trải qua năm lần, thời gian mỗi lần liên tục khoảng 3 ngày.

Mỗi một lần hắn đều tự mình trải qua, chưa bao giờ gửi đơn nghỉ phép đến Học viện.

Đây là lần đầu tiên kỳ mẫn cảm xuất hiện mãnh liệt như thế, không thể khống chế, tự chủ mà hắn vẫn luôn lấy làm tự hào vào giờ phút này hoàn toàn hỏng mất, lý trí giống như dây đàn sắp căng đứt, miễn cưỡng duy trì bình tĩnh đứt đoạn.

Cho dù Hạ Lăng có dự cảm rằng kỳ mẫn cảm sẽ đến sớm, sẽ bùng nổ, lại không dự đoán được tình hình thật sự xuất hiện lúc ấy khó giải quyết như thế.

Hắn không nên mời Thẩm Ngôn đến nhà vào lúc này.

Thuốc ức chế lạnh lẽo rót vào máu, pheromone xao động trong cơ thể bị dược vật mạnh mẽ áp chế, nhưng Hạ Lăng biết cái này chỉ là tạm thời.

Omega đang ở nơi mà hắn giơ tay liền có thể với tới, chỉ cần nghĩ đến đối phương, pheromone trong cơ thể đã không chịu khống chế mà sôi trào lên, kêu gào phóng thích, đồng thời vô cùng khát vọng pheromone của đối phương.

Thuốc ức chế hiệu quả càng ngày càng yếu, vách tường, mặt đất, trên trần nhà đã kết một tầng băng sương.

Mùi gỗ tùng lành lạnh tùy ý lan tràn, toàn bộ phòng nghỉ giống như tuyết lớn tràn ngập rừng thông, cách một cánh cửa cũng có thể cảm nhận được khí lạnh làm người run bần bật, càng đừng nói đến cảm giác áp bách của pheromone cấp 10 mang đến.

Mồ hôi lạnh dọc theo cao thẳng mũi chảy xuống, cùng với ngực kịch liệt phập phồng, áp lực dồn dập thở dốc ở trong phòng không ngừng vang lên.

Alpha mím chặt môi mỏng, hai tròng mắt hiện ra tảng lớn màu đỏ, chỉ có lý trí nói cho hắn —— phải dùng quần áo của ‘bạn đời’ để ‘xây tổ’.

Trong quần áo chứa pheromone của Thẩm Ngôn, hắn chỉ cần co người trong thoải mái sào huyệt, chậm rãi chờ đợi loại cảm giác chán ghét này qua đi là được rồi.

Hạ Lăng kéo tủ quần áo ra, ôm tất cả quần áo bên trong ra, từng cái từng cái rơi rớt ở trên giường.

Chỉ là không có, cái gì cũng không có, trên quần áo không có bất kỳ tia pheromone nào của Omega.

Alpha lạnh mặt ném tất cả chúng xuống đất, bắt đầu tìm kiếm thứ khác.

Hắn không biết đồ vật kia là cái gì, nhưng hắn biết, thứ này đối với mình vô cùng quan trọng.

Trải qua một trận lục tung, rốt cuộc cũng tìm được cái vòng cổ màu bạc mà Thẩm Ngôn 'làm mất' từ trong túi alpha, mặt ngoài ánh lên ánh sáng bạc như nước chảy, dưới nhiều lần vuốt ve trở nên càng thêm sáng bóng.

Hạ Lăng yên lặng nhìn vòng cổ trong lòng bàn tay, nội tâm vừa thỏa mãn lại vừa nôn nóng.

Thỏa mãn chính là hắn biết rõ đây là vật bên người Omega, từng đeo ở trên cổ, dán sát vào tuyến thể; mà làm hắn nôn nóng là pheromone ở bên trên đã không còn nữa.

Hàng mi dài của Alpha run rẩy, hốc mắt hơi phiếm hồng, cuối cùng đặt nó bên môi khát khao mà hôn hôn.

Nút không gian trong tay đã được treo lên cổ, đầu ngón tay thon dài nắm lấy nó đặt dưới mũi ngửi nhẹ, có mùi pheromone nhàn nhạt thuộc về Omega truyền đến, khiến hắn vô cùng mê mẩn

Chính là không đủ, vẫn không đủ.

Hạ Lăng bước chân dài, nôn nóng đi tới đi lui trong phòng nghỉ, biểu cảm khuôn mặt như núi lửa bị đóng băng, bên dưới sự bình tĩnh là dung nham nóng bỏng, chỉ còn một bước nữa sẽ phải phun trào.

Ngay lúc hắn sắp chịu không nổi nữa mà bùng nổ, cuối cùng lại thu được một mùi bạc hà như có như không trong căn phòng tràn ngập hương gỗ mùa đông.

Alpha không ngừng đến gần phương hướng đó, cuối cùng đi tới cửa, mà pheromone là từ của truyền đến.

Nhưng hắn lại chậm chạp không mở cửa ra.

Có một âm thanh nói với bản thân, không thể đi tìm cậu.

Nhưng mà Omega hắn thích ở ngoài cửa, vì sao không thể đi?

Không thể đi.

Không thể đi.

Không thể đi.

Ánh mắt lạnh băng của Hạ Lăng dừng trên khoá cửa thông minh, nội tâm giãy giụa, rốt cuộc vẫn thu tay về, đầu ngón tay đều khát vọng mà phát run.

Alpha cúi đầu xuống, môi mỏng nhấp thành một đường, hàng mi dài giống băng tuyết đang rơi xuống, bóng dáng cao lớn nhìn có vẻ đáng thương.

Hắn tìm vị trí gần cửa nhất ngồi xuống, dựa lưng vào vách tường, dùng sức bắt lấy pheromone từ ngoài cửa bay tới, đồng thời từng chút từng chút mà hôn vòng cổ và nút không gian trong tay, hốc mắt phiếm hồng, dường như chỉ có như vậy mới có thể dễ chịu một chút.

*

Khi quản gia biết được Hạ Lăng đến kỳ mẫn cảm đã lập tức chạy đến đây.

Nhưng tình huống trước mắt cho ông ấy biết, đây không phải kỳ mẫn cảm như mọi lần.

Vừa đến lầu 3, hắn liền cảm giác được pheromone cao cấp mang đến cảm giác áp bách mãnh liệt, làm Beta như ông ấy gần như một bước cũng khó đi.

Biểu cảm của quản gia trở nên nghiêm túc, sai người máy đi lấy máy lọc không khí, đồng thời trang bị dụng cụ ngăn cách pheromone, sau một hồi như vậy, cuối cùng đã có thể từ từ tiếp cận vị trí đối phương.

Phòng nghỉ ở cuối lầu 3, càng tới gần, hương vị pheromone càng nồng đậm.

Pheromone lan tỏa làm vách tường cùng sàn nhà ngoài cửa đều kết một tầng băng, có thể nghĩ đến tình hình bên trong.

Hô hấp của quản gia trở nên khó khăn, đỡ vách tường giữ vững thân thể. Cho dù làm các loại phòng hộ, nhưng ảnh hưởng do pheromone mang lại vẫn còn tồn tại.

Pheromone cấp 10 đủ để cho các A cấp cao khác không hề có sức phản kháng quỳ trên mặt đất, đừng nói đến ông ta chỉ là một Beta.

Tới gần phòng của Hạ Lăng cũng không thể.

Đang lúc ông ấy hết đường xoay xở, đột nhiên nhớ tới hôm nay buổi sáng có khách đến, hơn nữa xem tình huống chính là Omega thiếu gia thích, vậy thì dễ rồi.

Ông ấy dùng quang não theo dõi ở hành lang, xác định đối phương ở phòng bên cạnh.

Quản gia cắn răng một cái, nín thở đi qua gõ gõ cửa.

Lúc này, ông ấy cảm thấy hết sức may mắn vì mình là beta, có pheromone cực kỳ bé nhỏ, bằng không khi thiếu gia đến kỳ mẫn cảm nhất định sẽ dùng pheromone công kích ông ấy, lúc này tính chiếm hữu của Alpha sẽ càng mạnh hơn bình thường.

Cửa phòng mở ra, quản gia sửng sốt trong nháy mắt, cho dù vừa rồi đã nhìn thấy trong camera, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Omega cũng không thể giảm bớt cảm giác kinh ngạc chút nào.

Bất kỳ hình ảnh nào cũng không thể lột tả hết vẻ đẹp giống như được thần ban cho cùng ngũ quan tinh xảo, bất kỳ người nào khi nhìn thấy cặp mắt màu tím xinh đẹp kia cũng sẽ nhịn không được mà thất thần.

Nhưng lúc này thất thần cũng là trong nháy mắt, cảm giác áp bách từ pheromone của Hạ Lăng làm cho hai chân của ông ấy đều bắt đầu như nhũn ra, miễn cưỡng duy trì lễ tiết giới thiệu bản thân, được đối phương mời vào phòng.

Thẩm Ngôn ở trong phòng vẫn luôn chú ý động tĩnh bên cạnh.

Cậu nghe được xé mở bao bì vang lên, cùng với tiếng Alpha kêu rên, hẳn là đang tiêm thuốc ức chế; nghe được âm thanh lục lọi của đối phương, giống như đang tìm thứ gì đó.

Đồng thời cảm nhận được pheromone trôi nổi trong không khí ngày càng dày đặc.

Có vẻ thuốc ức chế hoạt động không tốt lắm.

Thẩm Ngôn nghĩ.

Nhưng mà tiếp tục dò xét, gian phòng lại khôi phục yên tĩnh.

Là dựa vào sự tự kiềm chế của mình miễn cưỡng ngăn chặn sao? Hay cái gì khác?

Đang lúc cậu chuẩn bị mở cửa nhìn thoáng qua, quản gia đi tới.

Nhìn thấy ông ấy trang bị đầy đủ, Thẩm Ngôn đột nhiên cảm thấy tình huống có chút không lạc quan.

Quản gia tháo máy chuyển đổi hô hấp xuống, sau khi nghỉ ngơi trên sô pha mới thở hồng hộc nói: "Kỳ mẫn cảm của thiếu gia lần này triệu chứng đặc biệt mãnh liệt, đã vượt qua phạm trù bình thường."

Việc tiêm thuốc ức chế liên tục rất khó dập tắt, thay vào đó có thể có tác dụng phụ lớn đối với cơ thể."

“Có muốn liên lạc với đội cứu trợ hay mời bác sĩ tư nhân tới không?"

Quản gia thở dài: "Nếu không phải bất đắc dĩ, ngàn vạn lần không nên. Alpha trong kỳ mẫn cảm sẽ có địch ý rất mạnh với alpha khác, thậm chí cả beta, đến lúc đó nhất định tránh không được một trận đấu đá.

Ít nhất phải điều động một nhóm lớn người, hơn nữa không nhất định có thể chế trụ được thiếu gia.”

Vương bài của Học viện quân sự Đệ nhất, chiến lực xếp hạng Top 1, cũng không phải nói đùa.

Cho dù thật sự chế trụ được, cùng lắm cũng chỉ là tiêm cho hắn thuốc ức chế nồng độ cao hơn mà thôi, kỳ mẫn cảm là giai đoạn sinh lý mà mỗi Alpha đều sẽ trải qua, không có cách nào loại bỏ.

Quản gia vẻ mặt thành khẩn: "Vẫn còn một cách. Cầu xin ngài trấn an thiếu gia, cậu ấy cần pheromone của ngài.

“Tôi?” Thẩm Ngôn hơi sửng sốt: "Nhưng độ xứng đôi giữa tôi và Hạ Lăng rất thấp, thật sự sẽ có tác dụng sao?"

Nhìn ánh mắt trong suốt nghi hoặc của đối phương, quản gia đột nhiên hiểu vì sao Omega mình thích ở đây, thiếu gia còn muốn một mình trốn ở trong phòng, xem ra quan hệ của hai người còn chưa đạt tới mức độ đó.

Nhưng, ôi...... Thiếu gia một mình vượt qua thời kỳ mẫn cảm sẽ khó khăn thế nào chứ.

Ông ấy nhất thời vô cùng đau lòng.

Thẩm Ngôn nhìn vẻ mặt nghiêm trọng và buồn bã của đối phương, suy tư vài giây: "Nếu có tác dụng, vậy tôi đi thử xem.”

Cậu cũng rất lo lắng cho tình hình của Hạ Lăng.

“Cám ơn, thật sự rất cảm ơn, thiếu gia nhất định sẽ được ngài trấn an.”

Quản gia lấy mu bàn tay lau nước mắt, may quá, Omega mà thiếu gia thích cũng vô cùng xem trọng hắn, có lẽ rất nhanh có thể công đức viên mãn.

Thẩm Ngôn cầm hai liều thuốc ức chế nồng độ cao quản gia đưa cho cậu để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, đồng thời nghĩ đến nhắc nhở của đối phương: Alpha trong thời kỳ mẫn cảm tâm lý rất yếu ớt, phải cố gắng cổ vũ hắn, kiên nhẫn trấn an hắn.

Được rồi.

Luôn cảm giác loại tình huống này đặt ở trên người Hạ Lăng cũng không thích hợp lắm.

Mở cửa ra, trong hành lang tràn ngập hương vị pheromone gỗ mùa đông, hơi thở lạnh như băng đập vào mặt, đủ để đánh ngã alpha cấp A trở xuống.

Quản gia lập tức đeo đầy đủ trang bị trốn ở góc rẽ, đồng thời dùng cầu nhiếp ảnh thực tế ảo quan sát.

Tuyến thể của Thẩm Ngôn dưới sự kích thích của pheromone cấp mười hơi nóng lên, nhưng có vòng cổ che chắn, ảnh hưởng không lớn.

Cậu đi tới cửa phòng nghỉ, gõ cửa: "Hạ Lăng, tôi là Thẩm Ngôn. Anh có ổn không?”

Alpha ngồi dựa vào tường cuối cùng cũng cử động khi luồng pheromone ngày càng gần hơn.

Hắn nhanh chóng đứng lên từ trên mặt đất, sửa sang lại cổ áo và ống tay áo một chút, đứng ở vị trí cách cửa rất gần, gần như dán lên.

“...... Ừ, không sao” Vừa mở miệng chính là âm thanh khàn khàn khô khốc, khiến hắn trong nháy mắt mím chặt môi.

Hắn do dự muốn đến bàn rót chén nước, nhưng lại sợ bỏ lỡ giọng nói của đối phương, cuối cùng vẫn từ bỏ.

Hạ Lăng nhíu mày ho nhẹ vài tiếng, muốn khiến Omega nghe được giọng nói lạnh lùng dễ nghe của mình chứ không phải cái này.

“Vậy... tôi có thể vào xem anh không?” Dựa theo dặn dò của quản gia, giọng nói của Thẩm Ngôn rất nhẹ nhàng, như gió nhẹ phất qua: “Tôi rất lo lắng cho anh.”

Hô hấp của Alpha trong nháy mắt dồn dập hơn, ngay cả thanh niên đứng ngoài cửa cũng có thể mơ hồ nghe được.

Ngực hắn phập phồng kịch liệt, trái tim đập không cân bằng, đôi mắt tràn ngập sương đỏ nhìn chằm chằm vị trí khóa cửa thông minh, đột nhiên xoay người tựa vào cửa, nhắm mắt lại, khàn giọng nói: "Không thể.”

Thẩm Ngôn không nghĩ tới sẽ bị từ chối: "Vì sao?”

Sau khi im lặng vài giây, cậu nghe được đối phương trả lời: "...... Sợ tổn thương đến em.”

Càng sợ con bướm khó khăn lắm mới dừng ở đầu ngón tay kia bay đi.

Omega ngẩn người, lý do này, không hiểu sao lại làm cho nội tâm của cậu sinh ra một tia dao động.

“Sẽ không.” Thẩm Ngôn tiếp tục trấn an: “Sẽ không làm tôi bị thương.”

“Thật sự sẽ không.” Giọng nói của thanh niên vô cùng chắc chắn, giống như đang trình bày sự thật.

"Bây giờ... có thể cho tôi vào không?"

Lời còn chưa dứt, cửa phòng phút chốc mở ra, gió tuyết lạnh thấu xương đập vào mặt, một bàn tay thon dài trắng lạnh lại nóng bỏng cầm cổ tay có vẻ tinh tế của Omega, kéo cậu vào căn phòng tràn ngập pheromone của alpha.

Chương kế tiếp