Nam Phụ Ác Độc Thì Phải Thích Gì Làm Nấy

(7)

Tư thế khoa trương như vậy Hồ Hàm vẫn là lần đầu tiên gặp phải, bị 30 Alpha vây quanh, trong lòng nó liền không ngừng bồn chồn.

"Thật sự được sao ạ? Lục ca, chúng ta sẽ không bị bắt lại chứ?" Hồ Hàm nhỏ giọng hỏi Lục Bạch.

Lục Bạch lắc đầu "Như thế nào sẽ bị bắt? Nơi thúc thúc em hiện tại đang ở chính là nhà cũ của em đúng không?"

"Đúng vậy." Hồ Hàm gật đầu.

"Chị em và cái tên tra nam kia cũng đã lãnh giấy hôn thú rồi đúng không?"

"Đúng ạ. Lần trước sau khi sự tình bại lộ, tên tra nam kia vì bảo đảm hình tượng chân ái không đổi, liền nhanh chóng cùng chị của em đi lãnh chứng."

"Vậy không thành vấn đề. Một cái là đòi lại nhà của mình, một cái là tới cửa bảo hộ người bị hại. Có liên quan gì tới phạm pháp? Hơn nữa đừng quên, anh và chị em đều là Omega."

Hồ Hàm bừng tỉnh đại ngộ, thật đúng là có chuyện như vậy.

Pháp luật vì bảo hộ Omega yếu ớt, trong đó có một quy định là, nếu Omega cảm thấy an toàn của bản thân đã chịu nguy hại, bất luận là thân phận gì thời gian nào, đều có thể lập tức xin sự giúp đỡ của Alpha ở bên người. Còn nếu thời điểm Omega cảm thấy Alpha của mình không thể bảo hộ chính mình, một Omega nhiều nhất có thể tìm kiếm 15 Alpha để bảo hộ. Mà Lục Bạch và chị gái của Hồ Hàm ở chung một chỗ, vừa lúc có thể dùng đến 30 Alpha.

Một chuyến này của bọn họ, nhất định phải được. Không chỉ muốn đem Hồ Duyệt chị gái của Hồ Hàm cứu ra từ trong tay của tên nam nhân rác rưởi thích bạo lực gia đình, mà còn muốn hung hăng cho bọn hắn một chút giáo huấn.

Nhưng mà lúc này, Hồ Duyệt ở trong nhà chính đang lâm vào một mảnh hỗn loạn.

Chồng cùng bố chồng của Hồ Duyệt rốt cuộc sau khi ăn xong cơm sáng liền lần lượt rời đi. Trong nhà chỉ còn lại có Hồ Duyệt và mẹ chồng của cô.

Khác với gia đình của mấy nhà khác cũng sống trong khu biệt thự, Hồ Duyệt cùng với nói là nữ chủ nhân của gia đình này, không bằng nói là giúp việc miễn phí.

Vì tiết kiệm tiền, mẹ chồng của Hồ Duyệt năm trước liền đuổi việc bảo mẫu duy nhất trong nhà, từ đấy về sau, việc nhà của một gia đình giàu có bao gồm giặt quần áo nấu cơm rửa bát quét tước, tất cả đều do một tay Hồ Duyệt hoàn thành.

Hơn nữa không chỉ có như thế, chỉ cần Hồ Duyệt có một chút làm không đúng chỗ, còn sẽ bị ba người khác trong nhà đánh đập bừa bãi.

Tựa như hiện tại, mẹ chồng Hồ Duyệt tìm một cái cớ, lại một lần nữa gọi Hồ Duyệt tới bên người, cầm lấy chổi lông gà hung hăng mà quất cô.

"......Đau, ngài buông tha tôi đi!" Cả người Hồ Duyệt vô lực quỳ trên mặt đất, cô không dám né tránh mẹ chồng làm nhục, bởi vì làm như vậy, mẹ chồng sẽ liền đợi sau khi chồng cô tan tầm trở về liền cáo trạng với hắn ta, sau đó cô sẽ phải chịu ngược đãi càng thêm tàn nhẫn.

Hồ Duyệt chỉ có thể hèn mọn khẩn cầu. Nhưng mà mẹ chồng cô lại không có ý tứ muốn buông tha cô, không chỉ càng đánh càng nặng, lời trong miệng cũng không sạch sẽ.

Cái gì mà "Gà mái không đẻ được trứng", "Đôi mắt quá to nơi nơi câu dẫn đàn ông, không giữ đạo làm vợ", một câu so với một câu càng thêm khó nghe, mặc dù Hồ Duyệt đã sắp chết lặng, cũng vẫn như cũ không thể tiếp thu được.

Dù sao, từ trước đến nay không có con đều không phải cô sai. Độ xứng đôi cao thì làm sao chứ? Alpha kia tuổi đã cao, tinh lực của bản thân cũng vô dụng. Hắn ta lại có thói quen thích ở bên ngoài lêu lổng, về đến nhà tinh lực không đủ, ngả đầu liền ngủ.

Mà cô cũng vất vả vô cùng. Mỗi ngày mở mắt ra liền phải nấu cơm cho cả nhà ăn, sau đó toàn bộ buổi sáng phải nghe mẹ chồng làm khó dễ. Bố chồng còn sẽ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm vào mình.

Ngày tháng như vậy cô chịu quá đủ rồi. Cô hận không thể một phen độc chết cả nhà bọn họ rồi cùng nhau đi xuống địa ngục. Chính là không thể, cô chết là có thể xong hết mọi chuyện, nhưng em trai cô thì phải làm sao?

Siết chặt tay, Hồ Duyệt cắn chặt răng, ở trong lòng khuyên bảo chính mình, nhịn một chút, chỉ cần nhẫn nhịn qua chuyện, liền có thể nghĩ biện pháp cứu em trai.

Một cái tát hung hăng mà giáng xuống trên mặt, Hồ Duyệt thân hình gầy yếu tức khắc ngã trên mặt đất.

"Giả chết? Tao cảnh cáo mày cái con tiện nhân này! Alpha trong nhà đều không ở nhà, không có người sẽ đau lòng cho hạng nhu nhược đáng thương mày đâu."

Mẹ chồng đánh đập càng ngày càng tàn nhẫn, có máu từ đỉnh đầu chảy xuống. Hồ Duyệt không có sức lực phản kháng nào. Kỳ dịch cảm của cô sắp tới rồi, không chiếm được sự trấn an của Alpha, làm bản thân Omega liền rất không xong. Mà hàng năm sử dụng thuốc ức chế dẫn tới tin tức tố của cô vô cùng hỗn loạn.

"A-----" Tay của mẹ chồng bóp lấy tuyến thể của Hồ Duyệt, đau đớn mãnh liệt đánh úp khiến Hồ Duyệt thét chói tai.

Cô cảm thấy chính mình khả năng sắp chết rồi. Ngay sau đó, bụng nhỏ bị đá đến cũng truyền tới đau đớn giống như bị xé rách.

Hồ Duyệt cảm giác, có chất lỏng ấm áp từ trên người mình chảy ra.

Cô, có phải thật sự sẽ chết hay không?

Hồ Duyệt trong nháy mắt sinh ra một loại khoái cảm vì được giải thoát, nhưng trong đầu hiện lên khuôn mặt của Hồ Hàm, lại làm cô cố chấp không muốn từ bỏ.

Nhưng cô thật sự đã quá mệt mỏi rồi.

"Hàm Hàm, chị, chị không thể bảo hộ em......" Hồ Duyệt nhắm mắt lại, cô rốt cuộc chịu đựng không nổi nữa.

Đúng lúc này, cửa chính đột nhiên bị người đá văng.

Mẹ chồng hoảng sợ, quay đầu nhìn, sau đó đã bị một người đạp ngã ra đất.

"Báo án! Nơi này có người ý đồ mưu sát Omega. Ghi hình lại!" Người nói chính là Lục Bạch.

"Đúng! Đều quay lại."

"Được rồi! Hiện tại liền đăng lên mạng! Nhớ phải liên kết với sự kiện trước kia." Lục Bạch còn đang phân phó Alpha bên người theo lời của mình đi làm việc.

Hồ Duyệt cùng Alpha của cô từng lên tin tức đứng đầu, rất nhiều người đối với chuyện kế tiếp của loại tình yêu tốt đẹp này vẫn là vô cùng cảm thấy hứng thú.

Cho nên một khi sự tình nháo lớn, liên kết với lúc trước, là có thể đem chân tướng làm sáng tỏ khắp thiên hạ. Bao gồm cả việc Hồ Duyệt bởi vì Hồ Hàm bị uy hiếp nên mới gả chồng, cũng có thể cùng nhau phơi bày ra ánh sáng.

Nếu đã báo thù, thì phải thanh toán cho thật tốt. Không chỉ một nhà Alpha hàng năm ngược đãi Hồ Duyệt, bao gồm cả một nhà thúc thúc của Hồ Hàm, cũng đều không thể buông tha.

Lục Bạch bên này còn đang an bài chuyện kế tiếp, mà Hồ Hàm đỡ lấy chị mình lại lớn giọng kêu Lục Bạch "Lục ca, Lục ca anh đến xem chị của em đi, chị ấy dường như không ổn lắm."

Lục Bạch vội vàng chạy lại, sắc mặt tức khắc trở nên khó coi.

Nửa người dưới của Hồ Duyệt không ngừng chảy máu, chỉ qua một hồi, liền đem toàn bộ quần áo nhuộm đỏ ướt nhẹp.

"Sinh non?" Dù sao cũng là người khác phái, Lục Bạch không dám tự mình kiểm tra. Cậu chỉ có thể kêu người đi theo bọn họ nhanh chóng gọi xe cứu thương tới, đồng thời nghĩ cách làm cho Hồ Duyệt tỉnh táo lại.

Thời điểm Lục Bạch ra cửa có mang theo thuốc tùy thân. Cậu khẩn cấp phối một bộ thuốc, để Hồ Hàm đút cho Hồ Duyệt uống.

Viên thuốc khi tiến vào thân thể mang theo mùi vị kích thích mãnh liệt làm Hồ Duyệt rốt cuộc từ trong đau nhức tỉnh lại.

Ở thời điểm nhìn thấy gương mặt của Hồ Hàm, nước mắt Hồ Duyệt cuối cùng cũng rơi xuống.

"Chị, chị, là em đã tới chậm."

"Đã trở lại.......là tốt rồi." Hồ Duyệt vô lực nắm lấy tay em trai, tinh thần cũng tốt lên nhiều.

"Chúng ta đi bệnh viện." Tâm Hồ Hàm hơi buông xuống một chút.

Hồ Duyệt như là đột nhiên phản ứng lại, liều mạng đẩy nó ra bên người "Mau, chạy mau. Bọn họ sẽ bắt em đó. Chị không quan trọng."

Hồ Duyệt sợ Hồ Hàm bị bắt lại, Hồ Hàm liên tục lắc đầu.

Lục Bạch tiến lại dò hỏi "Hồ Duyệt, hiện tại tình huống khẩn cấp, tôi hỏi chị hai vấn đề, chị cần thiết phải lập tức đưa ra quyết định. Thứ nhất, chị mang thai, nhưng hiện tại có bệnh trạng sinh non, cho nên chị có muốn giữ lại đứa bé hay không?"

"Thứ hai, chị muốn ly hôn không?"

Hai vấn đề này của Lục Bạch, như là thanh búa tạ hung hăng mà đập vào trong lòng Hồ Duyệt. Hồ Duyệt nhiều năm như vậy vẫn luôn bị đánh mắng, không ngoài nguyên nhân là do không có con.

Nhưng mà hiện tại, có con rồi, cô hẳn phải nên vui mừng như điên, lại tưởng tượng đến việc đứa bé này lưu trữ một nửa trên người huyết mạch độc ác của một nhà ba người kia, tức khắc chỉ còn lại có ghê tởm.

Còn về việc ly hôn, cô đương nhiên muốn ly. Em trai đã trở về, hiện tại không còn gì có thể kiềm chế cô nữa.

"Không cần, ly hôn." Hồ Duyệt cứng rắn nói ra hai đáp án.

"Được, còn lại cứ giao cho tôi." Lục Bạch hiểu rõ ý tứ của cô, lập tức vì Hồ Duyệt mà phối ra hai viên thuốc phụ.

Sau khi uống xong, trạng thái của Hồ Duyệt đã tốt lên nhiều.

Lại qua mười phút, xe cứu thương rốt cuộc cũng chạy tới nơi.

Bác sĩ sau khi mang theo hộ sĩ đi vào, nhìn thấy cảnh tượng này nháy mắt cũng trở nên hoảng sợ.

Đặc biệt là lúc sau kiểm tra xong tình trạng thân thể của Hồ Duyệt, bác sĩ cầm đầu phẫn nộ muốn chết.

"Bọn họ sao có thể đối đãi với một Omega đang mang thai như vậy? Mặc dù đối phương cũng là Omega cũng không được! Đây là phạm pháp!"

"Thật xin lỗi, trước hai vị ký tên hộ tôi, loại tình huống này chúng tôi cần thiết phải liên hệ với Hiệp Hội Bảo Hộ Omega, cũng phải báo án. Đó là những người mà các vị gọi tới để bảo hộ đúng không? Xe cứu thương không đủ lớn, chỉ có thể mang theo hai người, các vị phải tự mình nghĩ cách đến bệnh viện, chúng tôi sẽ an bài cho các vị phòng bệnh đặc thù."

Thời gian khẩn cấp, sau khi thông báo trình tự xong, bác sĩ liền nhanh chóng kêu hộ sĩ nâng Hồ Duyệt xuống lầu.

Lục Bạch và Hồ Hàm cùng lên xe cứu thương, dư lại 30 Alpha cũng đều quen cửa quen nẻo, tỏ vẻ bọn họ sẽ cùng đi tới bệnh viện.

"Yên tâm đi! Chúng ta đã ký kết khế ước, ba ngày này đều sẽ bảo hộ an toàn của mấy người, khẳng định sẽ không trốn chạy!" 30 Alpha đều sôi nổi làm bảo đảm.

Xe cứu thương rất nhanh liền chạy đi, trên đường, bác sĩ cùng hộ sĩ trước giúp Hồ Duyệt đơn giản xử lý ngoại thương. Nhìn thân thể gầy yếu của Hồ Duyệt tầng tầng lớp lớp vết sẹo, mọi người đều hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Đây đều là chứng cứ, ngàn vạn lần đừng buông tha một nhà lương tâm bị chó gặm kia!" Một hộ sĩ trẻ tuổi tức giận đến muốn nổ phổi.

Hồ Hàm hồng con mắt, hận không thể đem một nhà ba người kia băm thây vạn đoạn.

Thực mau đã tới bệnh viện, tình huống của Hồ Duyệt cần lập tức đưa vào giải phẫu.

Lục Bạch mang theo Hồ Hàm đi nộp phí giải phẫu, sau đó liền bồi nó cùng nhau canh giữ ở bên ngoài phòng cấp cứu.

Đèn phòng giải phẫu vẫn luôn sáng lên, thẳng đến khi màn đêm buông xuống, Hồ Duyệt rốt cuộc mới từ phòng cấp cứu được đẩy ra ngoài.

"Mấy người ai là người nhà của bệnh nhân?" Bác sĩ mổ chính bận việc vài tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng đem Hồ Duyệt từ bờ vực tử vong kéo lại.

Chỉ có thể nói là may mắn. Hai viên thuốc kia của Lục Bạch đã làm giảm bớt tình huống xuất huyết khi Hồ Duyệt sinh non, nếu không ở tình trạng tuyến thể đã chịu tổn hại, Hồ Duyệt căn bản chống đỡ không nổi đến khi giải phẫu kết thúc, trái tim liền sẽ ngừng đập dẫn tới tử vong.

Nhưng vấn đề lớn nhất của Hồ Duyệt lúc này, lại không phải là cái đó. Bác sĩ mổ chính cảm thấy hắn cần phải đem vấn đề mấu chốt này nói cho người nhà bệnh nhân biết.

Hồ Hàm đứng ra, chủ động đứng ở trước mặt bác sĩ trả lời "Là tôi."

"Cậu phải chuẩn bị tâm lý." Bác sĩ mổ chính thở dài "Là một Omega, tuyến thể của chị cậu đã bị hao tổn vô cùng nghiêm trọng. Không chỉ bởi vì ngoại thương lúc nãy, còn có kỳ dịch cảm hàng năm không được Alpha an ủi hoàn toàn dẫn tới tin tức tố bị hỗn loạn."

"Lần này lại bị đánh đến sảy thai, bản thân thân thể cũng đã chịu thương tổn vô cùng lớn. Kế tiếp cho dù có thuốc tốt trợ giúp khôi phục, chỉ sợ cũng......"

"Xem ý tứ này, là muốn ly hôn đúng không? Nhưng là một bác sĩ, tôi không kiến nghị điều này."

"Vì cái gì?" Hồ Hàm tức khắc khiếp sợ.

"Tình huống của chị cậu đã không thích hợp làm phẫu thuật rửa sạch đánh dấu, cho dù là giải phẫu bỏ đi tuyến thể, thân thể của cô ấy cũng chịu không được."

"Mạnh mẽ làm, tỉ lệ tử vong rất cao."

Chương kế tiếp