Nàng Có Một Mảnh Vườn Trái Cây

Chương 17: Thức ăn chó

Chiếu mới mua không thể ngủ luôn được, phải giặt qua, tốt nhất là mài lại bằng giấy nhám để không bị dính.

Trong nhà Đường Y Y không có giấy nhám nhưng nhà dì Dương có, dì cho cô một ít, Đường Y Y mang về nhà ngay tại phòng tắm bắt đầu cọ, chiếu được giặt cẩn thận lại một lần nữa sau đó đem ra ban công phơi nắng.

Ban công nhà cô trống rỗng, hiện tại chỉ có một gốc voọc bông tai mà thôi, không có cây nào khác, Đường Y Y nhìn tổng quan cảm thấy có chút không quen.

Trước đây cô chỉ có sân thượng không có ban công, hiện tại vừa lúc có thể quay một video trồng cây trên ban công.

Linh cảm đến bất ngờ không kịp phòng, Đường Y Y cầm điện thoại bắt đầu trồng các loại cây và hoa.

Trước kia cô làm lỗ để trồng cây nhiệt thực và cây lan đều phải đặt ở phòng nhiệt thực ít nhất 8 tiếng mỗi ngày để hấp thụ ánh sáng mặt trời và máy tạo độ ẩm, lần này trồng trên ban công, cần phải xem xét các loại cây nhỏ khác nhau bởi vì một năm có đến 4 mùa, bây giờ là tháng 6, mùa hè lớn, thực sự không phải là thời điểm tốt để trồng cây con.

Cây nhiệt thực cô còn có thể bỏ vào phòng thực vật, nhưng là thời điểm này mà trồng cây cỏ và hoa thì đúng là thật sự tìm đường chết.

Bình thường muốn trồng cây cỏ tốt nhất là vào mùa thu, một là mua hạt về tự mình gieo, hai là ra cửa hàng mua cây con, không cần tự mình gieo, khuyết điểm chính là có chút đắt.

Đường Y Y quyết định dùng cả hai cách.

Hiện tại đang là tháng 6 ....Cách mùa thu để gieo hạt còn quá sớm, nhưng điều đó không ngăn cản cô thu thập và mua thêm nguyên liệu.

Sau khi tắm xong cô tiếp tục ngồi xem video, tiện thể cho Vượng Tài ăn cơm, Vượng Tài ăn xong liền từ sân sau chạy qua tường quay về ổ chó của mình.

Bộ dáng nhảy qua tường của Vượng Tài quả thật rất đẹp trai, Đường Y Y không nhịn được mà vỗ tay cho nó.

Trước khi đi ngủ, Đường Y Y làm một bản kế hoạch.

Điều tiên chính là giàn trồng hoa, ít nhất cần hai cái giàn, hơn nữa giàn trồng hoa không thể giống với giàn để trong phòng thực vật được, cần trang trí thêm một chút. Tiếp theo là chậu hoa, ban đầu cô vốn muốn mua lọ hoa cứu trợ La Mã trong thế giới làm vườn, nhưng sau khi xem giá, một chậu cứu trợ cỡ 22 có giá khoảng 200, vì vậy cô nhanh chóng từ bỏ và mua những chiếc bình gốm thông thường rẻ hơn, cũng như một số loại đặc biệt: chậu hoa có hình dạng kì lạ và đồ trang trí sân vườn. Tiếp sau đó chính là vụ thu, tự gieo hạt có chút tiện hơn, thứ đầu tiên cần mua là giá thể gieo hạt, than bùn mịn là tốt nhất, sau đó cần mua khay ươm cây, mâm, cuối cùng là mua hạt giống.

Tính toán một chút, phải chi tiêu khá nhiều.

Huhuhu khi nào thì kim chủ ba ba mới tìm cô quay quảng cáo đề hồi lại máu đây!

Người máy quét rác ngày mai sẽ đến, Đường Y Y tràn đầy năng lượng sau khi hoàn thành kế hoạch, nhân tiện viết ra đề cương của quảng cáo.

Đường Y Y mấy ngày nay bận đến mức chân không chạm đất, Vượng Tài ở nhà cô ăn thời gian ngày càng dài, một ngày hai lần ăn ức gà, còn cẩn trọng đi theo cô làm việc, ngẫu nhiên còn có thể giúp cô ngậm đồ vật này kia, rất ngoan.

Một người một chó phối hợp với nhau rất ăn ý, Đường Y Y với sự trợ giúp của Vượng Tài đã làm xong đất để trồng rau, có được một chiến thắng nhỏ, video clip quay đất trồng rau được biên tập và lồng tiếng tốt, có Vượng Tài trong đó, tư liệu sống cũng phong phú hơn.

Sau khi phát video ra, khu bình luận đều chú ý đến trên người Vượng Tài.

—— Đây là loại chó vô song nào!

—— Chết tiệt, tôi thực sự thấy một cảm giác an toàn từ một con chó!

—— Thừa nhận đi Nhất Nhất, cô thực sự cần một người đàn ông để giúp mình làm việc.

Đường Y Y đã trả lời thế này: Thật ra, có một con chó cũng tốt, một người đàn ông không nhất thiết phải có một con chó :)

Người hâm mộ trả lời cô ấy: hhhhhhhhh sự thật.

——Có phải chỉ mình tôi tò mò không—con chó từ đâu đến?

Điều này Đường Y Y đã suy nghĩ rất lâu , nhưng vẫn trả lời: nhà hàng xóm .

—— Con chó này làm tôi nhớ đến vị nam Bồ tát, nam bồ tát có phải do chó biến thành hay không? [Đầu chó]

—— người chị em, cô đang chọc xp tôi hả!

—— chị em tôi ở xp nhảy lên điệu nhảy clacket.

Đường Y Y tính lựa chọn mấy cái để trả lời lại, một vài người hâm mộ còn hỏi tới Lâm Ngạn, cô coi như không thấy, từ khu bình luận quay về liền tiếp tục làm tư liệu sống để quảng cáo robot quét rác.

Vượng Tài gần đây thường xuyên ở nhà cô, đối với người máy quét rác này vô cùng tò mò, ngẫu nhiên còn cùng với nó cùng nhau chơi đùa, Đường Y Y cảm thấy nó rất thú vị, sau những nỗ lực không ngừng, cuối cùng cô cũng quay được một đoạn cảnh quay Vượng Tài đứng trên robot quét rác với vẻ mặt thất thần và di chuyển theo nó.

Đường Y Y vì thưởng cho Vượng Tài, cho nên thức ăn của cơm tối cũng cho thêm không ít, ngoài ức gà còn cho thêm trứng và một ít cà rốt luộc, Vượng Tài ăn rất vui vẻ.

Đường Y Y không nuôi chó nên không hiểu lắm, trong mắt của cô thức ăn của chó không có chất dinh dưỡng gì, nó khô như bánh quy, ăn chắc chắn không ngon, Vượng Tài nhai đi nhai lại trông rất hao tốn sức lực, Vượng Tài là một chú chó ngoan, mỗi ngày phối hợp với cô làm việc, còn trông nhà cho cô vất vả như vậy, nó đáng được ăn uống tốt hơn.

Bọn họ một người một chó ở chung rất tốt, thẳng đến lúc Lâm Ngạn trở về, Đường Y Y còn nhớ nhung không muốn buông, không định đem Vượng Tài trả lại cho anh.

Cô ngồi ngoài cửa sờ đầu chó của Vượng Tài, Vượng Tài ghé vào bên chân cô vô cùng nhu thuận.

Xe của Lâm An đậu ở bãi đậu xe rộng hơn 100 mét vuông trước cửa nhà anh, nhìn từ trên xe xuống Đường Y Y mới biết là anh.

Anh hôm nay khó được khi ăn mặc chỉnh tề, quần jean ngắn màu đen rất mới mẻ, người nhìn giống như chó vậy, Đường Y Y suýt chút nữa không nhận ra anh.

Từ từ, chiếc xe này của anh...?

Đường Y Y không có nghiên cứu gì về xe, nhưng cô vẫn nhận ra logo của Mercedes-Benz, trong ấn tượng của cô Mercedes-Benz là một chiếc ô tô nhỏ, rất ít nhìn thấy loại này...rất lớn, cùng dạng với xe việt dã vậy, ____ sau khi Đường Y Y lên mạng tra một chút mới biết được đây chính là chiếc xe truyền thuyết ở trên đường.

Đường Y Y nhớ tới anh còn trào phúng chính mình một tiểu công chúa yếu ớt, hừm, hai chữ yếu ớt được cô tự động theo giọng điệu của anh mà thêm vào, không nghĩ tới bản thân Lâm Ngạn mới chính là công chúa thật.

Thành công khơi dậy tâm lý ghét nhà giàu của Đường Y Y.

"Yo, xe mới hả?" Cô bực mình.

Lâm Ngạn không hiểu làm sao, thấy chiếc xe ba bánh ở trước cửa nhà cô mới nhớ tới, bật cười nghĩ thầm, cô còn rất mang thù.

Thấy chủ nhân đi đến, Vượng Tài thấy liền xum xoe đi qua, lông chó cọ vào hai chân của Lâm Ngạn, anh xoa xoa đầu chó hai cái lấy lệ, sau đó ra lệnh cho Vượng Tài: "Đi lấy bát ăn cơm, về nhà."

Đường Y Y nhìn thấy Vượng Tài tiếp cận anh, cả thân tràn ngập cảm giác ghen tị, hơn nữa bảo nó đến lấy bát cơm về nó thật sự nó lại lấy về!

Chó thối tha!

Chủ nhân trở về liền quên cô luôn!

Hừ!

Đường Y Y không quá vui mà lấy thức ăn thừa và chìa khóa trả lại cho Lâm Ngạn, bọn họ một người một chó bộ dáng thân mật thật sự rất chói mắt, cô đưa xong liền quay vào nhà xem video mà không nói câu gì.

Lâm Ngạn xách túi thức ăn cho chó to thấy sức nặng không thay đổi nhiều, nghi ngờ liếc nhìn Vượng Tài - người dường như không giống bị ngược đãi "Cô ấy không cho mày ăn cơm đúng giờ?"

Vượng Tài sẽ không nói, chính là vẫy cái đuôi về phía anh.

Bên kia Đường Y Y rầu rĩ không vui ngồi cắt video, trước tiên đưa cho baba kim chủ xem, baba kim chủ vô cùng hài lòng, thấy được liền phát video ra, Đường Y Y tung video lên, lập tức bắt đầu thu dọn căn phòng để cây giống ở trên tầng hai, cố gắng dựa vào cảm giác tê liệt trái tim yếu ớt vì mất đi Vượng Tài để làm việc.

Dựng một cái camera để quay chụp tốt quá trình làm phòng cây giống.

Mấy ngày nay hầu như ngày nào cô cũng ra phố lấy chuyển phát nhanh, cũng quen biết với dì ở trạm chuyển phát nhanh, mỗi ngày đều trước khi cô đến lấy dì đều chuẩn bị thật tốt chờ cô đến lấy là được.

Giàn trồng hoa trong phòng cây giống đã dựng tốt, hôm nay phải trang trí thêm đèn, phòng này mặc dù có cửa sổ nhưng là cường độ chiếu sáng không đủ, bên không có cửa sổ cần lắp đèn phụ, cô đã có kinh nghiệm lắp nên trong thời gian ngắn đã chuẩn bị xong, còn lắp thêm ổ cắm hẹn giờ, mỗi ngày đúng 8h sáng bật, buổi chiều 6h tắt.

Bởi vì không có ý định ở trong này trồng cây nhiệt thực cho nên không có mua thêm máy tạo ẩm, sau khi chuẩn bị xong phòng cây giống, cô thu thập rác rưởi mang ra ngoài.

Cô cất những túi xốp, thùng giấy ở một góc tầng 1, chờ sau này lúc giao hàng có thể sử dụng.

35 cây giống voọc bông tai mà cô treo lên đều đã được chụp ảnh, vì chụp từng đối tượng nên cô đã đánh dấu trước để tránh nhầm lẫn.

Đại khái tuần sau có thể đóng gói tốt để chuyển ra ngoài.

Cho nên cây giống voọc bông tai cô cũng không mang lên tầng 2 nữa, chỉ mamg một số cành của thu hải đường và lan hồ điệp lên.

Thu hải đường tre thông thường tương đối dễ trồng, không yêu cầu độ ẩm cao, tỷ lệ sống của cành giâm rất cao, thu hải đường lá cóc thì khác, yêu cầu độ ẩm cao, không dễ sinh trưởng, sinh trưởng chậm, Đường Y Y giữ lại ở tầng 1.

Mấy cây thu hải đường nhà cô phát triển rất tốt, lần này cô chuyển mấy cây con đi lên, cô dự định ở ban công đặt một ít thu hải đường, còn hai cây khá lớn sẽ chuyển sang phòng trồng cây giống, hôm nay là thời điểm hoàn hảo để cắt tỉa một đợt cành giâm.

Thu hải đường giá tương đối rẻ, thường thì cô cắt như thế này, chỉ những cây có hình dáng đẹp khỏe mạnh mới đem bán đi, còn lại đều là tặng kèm.

Có phòng cây giống, Đường Y Y cũng có một chỗ để bóng đèn, phòng ở tầng một vẫn tương đối ẩm ướt, không thích hợp để cất giữ bóng đèn, vì vậy Đường Y Y cũng chuyển lên, bóng đèn của cô được đóng gói trong hộp trong suốt và xếp chồng lên nhau, có thể dùng làm vách ngăn, thuận tiện cho việc quan sát tình trạng của bóng đèn.

Hôm nay sau khi chuyển xong eo của cô gần như là không hoạt động được, cố gắng đứng lên để xem tình trạng của bóng đèn.

Cô trước tiên cho cây nhiệt thực vào lỗ, sau đó đến trồng cây hoa lan, hoa cẩm tú cầu, tiếp sau đó là loại củ, cô nơi này cũng tích cóp được rất nhiều hoa Tulip, hoa thuỷ tiên vàng, cây me chua, hoa diên vĩ, hoa lay ơn, hoa đũa thần, lan Nam Phi, sen cạn. , hoa thủy tiên tạp dề. . . . . . .

Mỗi mùa gieo hạt là một cuộc chiến không thuốc súng.

Ưu điểm của củ là trồng vào tháng 9, tháng 10, thu hoạch củ vào tháng 5, tháng 6 năm sau, thông thường mà nói sẽ thu được gấp đôi số củ, nói như vậy các loại củ dư cô có thể tặng thêm hoặc bán củ thừa, đặc biệt là một số hoa lay ơn bản địa và củ sen cạn tương đối đắt, khi bán có thể lấy lại một ít máu.

Bức tường này chính là bất động sản của cô.

Sau khi dọn dẹp phòng cây giống thì trời đã tối.

Sau khi tắm xong, cô nép mình vào chiếc ghế sofa, chiếc ghế sofa được phủ một tấm chiếu mát hơn nhiều, thậm chí cô không cần phải bật quạt.

Mở TV để xem video và bình luận hôm nay của người hâm mộ.

Chỉ có một số ít người chán ghét việc cô nhận quảng cáo, phần lớn vẫn là trêu chọc và chúc mừng cô cuối cùng cũng tìm được baba kim chủ, tiếng đập bắt đầu nổ ra trên máy quét nơi Vượng Tài đứng trên máy hhhhh, thậm chí có người còn đưa ra cảnh báo trước về năng lượng cao.

Một đoạn này cô không cần phối âm nhạc, hoàn toàn là màn trình diễn một mình của Vượng Tài, chú chó chăn cừu Đức khổng lồ trái ngược với chú robot quét rác nhỏ bé, đặc biệt là biểu cảm ngơ ngác của chú chó Vượng Tài, trên mặt dường như viết "tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi đang làm gì" tràn đầy niềm vui.

Sau khi xem video, Đường Y Y mới nhớ tới cô quên chưa trả phí vào video cho Vượng Tài.

Nhân lúc bây giờ còn sớm, Lâm Ngạn chắc vẫn chưa ngủ, cô vừa lúc đi xuống tầng hỏi một chút, ít nhất, có thể mua cho Vượng Tài một tháng ức gà hay không?

...

Lâm Ngạn thật không ngờ, chính mình ra ngoài chưa đến một tuần, con chó này, thế nhưng con chó đã bị lạc lối.

Đến giờ cơm tối, Lâm Ngạn như cũ làm cho mình một bát mì nóng, múc cho Vượng Tài một muôi thức ăn chó.

Nếu như là bình thường, sau khi anh đổ thức ăn ra, khi thức ăn cho chó va vào bát cơm, nước miếng của Vượng Tài sẽ nhịn không được mà chảy xuống, lúc đấy anh sẽ ghét bỏ nó chảy nước dãi, nhưng mà hôm nay sau khi đổ xong thức ăn cho chó và nói khẩu lệnh, con chó đột nhiên bất động, thậm chí còn ngước lên nhìn anh.

Ánh mắt kia như muốn nói: Anh chỉ cho tôi ăn cái này?

Lâm Ngạn cắn răng: "Đường Y Y cho mày ăn bùa gì thế hả" Ngay cả thức ăn chó cũng không ăn?

Vượng Tài ngồi ở trước bát cơm vẫn không nhúc nhích.

"Muốn ăn thì ăn, không ăn thì đổ đi."

Lâm Ngạn tuyệt đối không phải là người cưng chiều thú cưng, anh bưng bát cơm tối lên ăn hai miếng thấy nó vẫn là một bộ dáng không muốn ăn, tức giận nói: "Mày có ăn hay không? Không ăn sẽ đưa mày đi bác sĩ thú y thiến mày có tin không?"

Vượng Tài quay đầu nhìn anh, đôi mắt đen tròn đảo qua đảo lại, tiểu não cũng xoay chuyển.

Nó từng xem qua Lâm Ngạn thiến, nó cũng biết anh nói thiến là có ý gì.

Vì tôn nghiêm của giống đực tôn nghiêm của chính mình cùng với hạnh phúc của những con chó cái nhỏ trong thôn, Vượng Tài cúi đầu không chút để ý bắt đầu ăn thức ăn cho chó, một cái miệng nhỏ ăn thức ăn đều phun ra một nửa, phun khắp mọi nơi.

Lâm Ngạn nhìn thấy càng thêm đau đầu.

"Không muốn ăn?" Lâm Ngạn cũng lười quản "Không ăn thì quên đi, mày tự đi chơi đi."

Ngay tại thời điểm Lâm Ngạn và chó đang giằng co, bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Lâm Ngạn buông bát đũa, mở cửa nhìn thấy, đúng là Đường Y Y.

Cô mặc một bộ quần áo ngủ dài tay, mái tóc gọn gàng để ở phía sau tai, cười hì hì cầm cái gì đó đứng ở cửa, hoàn toàn lấy lòng.

"Anh đang ăn cơm tối sao?" Cô ngọt ngào hỏi.

Lâm Ngạn: "Ừ"

Anh nhìn thấy trong tay cô cầm theo một túi to, nghĩ thầm, chắc là không phải đem tặng cơm tối cho anh chứ?

Cô xem như cũng có chút lương tâm.

"Kia vừa lúc! Tôi mang cho Vượng Tài ít ức gà!"

Lâm Ngạn: "..."

Anh xem như đã biết Vượng Tài vì cái gì kén ăn.

Bình thường anh nuôi chó rất thuận lợi, không có nhiều rắc rối, một ngày ba bữa đều là thức ăn cho chó, bình thường đi ra ngoài lên trấn mới có thể mua cho nó chút xương để làm đồ ăn vặt.

Đường Y Y thì ngược lại, trực tiếp thăng cấp tiêu dùng, lấy ức gà để làm món chính.

Khó trách nó nhìn cũng không ăn thức ăn chó.

"Cô mấy ngày nay đều cho nó ăn cái này?"

"Đúng vậy." Đường Y Y nháy mắt mấy cái "Tôi xem video học làm cơm chó, còn bỏ thêm trứng, cà rốt, bông cải xanh, thỉnh thoảng đi chợ còn thuận tiện mua một chút nội tạng giá rẻ, rất tốt cho sức khỏe nha!"

Khóe miệng Lâm Ngạn giật giật.

Là rất tốt cho sức khỏe.

Còn rất xa hoa.

"Kia...cho tôi mượn nồi dùng một chút? Tôi nấu cho Vượng Tài ít ức gà."

Đường Y Y thử thăm dò, chen vào nhà, chính xác tìm được phòng bếp.

Phòng bếp của nhà Lâm Ngạn ở mặt bên, tương đương với một căn phòng nhỏ khác nhưng lại thông với nhà chính, chỉ cách một cánh cửa.

Nhà của anh đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, phòng khách chỉ có một chiếc bàn và bốn chiếc ghế dài, một chiếc giường tre kê sát tường, một ít dụng cụ và một đống thức ăn cho chó, cửa phòng ngủ đóng kín.

Lâm Ngạn đứng ngay bên cạnh Đường Y Y đang nấu ức gà "Cô có biết bình thường Vượng Tài đều là ăn thức ăn cho chó không?"

"Tôi biết, nhưng thức ăn cho chó trông rất cứng, ăn những cái này có phải tốt hơn không?" Nhờ Vượng Tài, cô hiện tại đều cố gắng mỗi ngày tự nấu ăn, kỹ năng nấu nướng của cô đã cải thiện rất nhiều.

"Nó hiện tại thức ăn chó cũng không ăn." Lâm Ngạn nhịn không được lên án.

"Nó có ăn mà." Đường Y Y thay Vượng Tài giải thích "Thức ăn cần được ngâm trong nước thịt."

Lâm Ngạn: "..."

Mẹ nó, thức ăn cho chó còn phải ngâm với nước thịt.

Anh cơm tối chỉ ăn một bát mì với xúc xích và hai quả trứng.

Lâm Ngạn bất lực nhìn Đường Y Y nấu hai miếng ức gà lớn, lúc anh đi ra mùi thịt vẫn còn thoang thoảng làm anh rất đói bụng, vẫn còn chưa xong, cô còn tốt bụng xé miếng ức gà thành từng miếng nhỏ, để vào trong bát ăn, trong bát cơm có thức ăn cho chó, đổ một ít nước luộc ức gà vừa nấu vào.

Không có quạt điện, hơi có chút nóng, Vượng Tài ở một bên điên cuồng chảy nước miếng, nhưng vẫn là nghe Đường Y Y nói một câu "chờ một chút, hơi nóng", kiên nhẫn ngồi chờ đợi.

Lâm Ngạn nhìn vào bát thức ăn cho chó này, đói bụng.

Hắn không nhịn được đốt một điếu thuốc, vừa châm lửa, tựa hồ đã hạ quyết tâm.

"Chúng ta thảo luận chút chuyện đi."

"Hả?"

"Cô bình thường đều nấu cơm ở nhà?"

"Thỉnh thoảng thôi, tôi...tay nghề không tốt lắm, kỳ thật bình thường đều là ăn mì ốc ăn liền và uống nước ngọt."

"Đã nhìn ra." Lâm Ngạn nghiêng đầu phun một ngụm khói "Cô một mình nấu cơm có thuận lợi không?"

Đường Y Y nghi hoặc sao anh lại hỏi như thế, nhưng vẫn thành thật trả lời "Rất phiền toái, một người hay bị làm nhiều, mùa hè rất dễ bị thiu..."

Cô lải nhải liệt kê một đống những lý do mà một mình không thích hợp để nấu cơm.

Lâm Ngạn nghe xong, gật đầu: "Như vậy, hai chúng ta kết nhóm ăn cơm, đồ ăn tôi nấu, tiền thức ăn mỗi người chia một nửa, cô cảm thấy thế nào?”


Chương kế tiếp