Nước Ga Có Vị Muối

Chương 29
Editor: Yue Yue

Nhưng khi cô cười rộ lên, khóe môi nhếch lên một độ cong vừa vặn, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm.

Nhìn thấy nụ cười của cô, người ta sẽ buông lỏng cảnh giác, sẽ khiến cho nỗi phiền muộn trong lòng nhất thời tiêu tan.

"Anh là Tả Vu Hàng, vậy xin chỉ giáo nhiều hơn."

"Em là Hứa Nguyện."

Dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, có một đôi tình nhân nhỏ ôm nhau. Người qua đường thỉnh thoảng đi ngang qua, hình như đã xem quá nhiều cảnh tượng như vậy, chỉ cười lắc đầu rồi bước nhanh rời đi mà thôi.

Đối với bọn họ khi đó mà nói, chuyện tốt đẹp nhất trên thế gian này, không có gì sánh bằng việc khi em thích anh, đúng lúc anh cũng thích em.

Đêm đó bọn họ không đi tụ tập với mấy người Trần Thừa mà đi dạo trên con đường lớn rộng rãi yên tĩnh, ánh trăng sáng trong chiếu lên người.

Hai người nắm tay nhau, dùng tốc độ giống nhau bước đi, không trò chuyện quá nhiều, chỉ cần nhìn nhau cười là đã cảm thấy mỹ mãn.

Cuộc sống chậm rãi yên bình như vậy, làm cho bọn họ sau này khi miệt mài bước chân vào thành phố ồn ào náo nhiệt, vô cùng hâm mộ.

**

Thời gian giống như đồng hồ cát, không ngừng trôi đi.

Trong nháy mắt, kỳ nghỉ hè nhàn hạ mà vui vẻ đã lặng lẽ trượt ra khỏi kẽ tay.

Hứa Nguyện và Tả Vu Hàng vừa mới xác định mối quan hệ không lâu, còn chưa kịp nói cho bạn tốt biết mình thoát ế thì đã phải đối mặt với sự chia ly.

May mà Tả Vu Hàng vào Đại học Z, cùng một thành phố với Đại học B mà Hứa Nguyện học, đều thuộc thành phố này, chẳng qua một người ở khu cực đông, một người ở khu cực bắc của thành phố, qua lại chỉ mất không quá hai giờ lái xe.

Biết được mình và Tả Vu Hàng không cần yêu xa, đáng ra Hứa Nguyện phải vui vẻ, nhưng trong lòng cô vẫn hoảng hốt như cũ.

Sau đó, qua lời nói vô tình của Thẩm Khinh, cuối cùng cô cũng biết được phần không chắc chắn trong lòng mình là gì.

Ngày đó, Thẩm Khinh bỗng nhiên gọi điện thoại tới, chúc mừng Hứa Nguyện được toại nguyện, cô cũng thuận theo đó nói với cậu ta chuyện Tả Vu Hàng được nhận vào đại học Z.

Bên kia cậu ta dường như không hề bất ngờ, cười nói: "Vậy thì ba chúng tôi* đều hoàn thành mục tiêu của mình rồi.”

"Ba người các cậu?" Hứa Nguyện cẩn thận bắt lấy từng chữ, cô biết "ba người chúng tôi*" ở đây chắc chắn không đơn giản là chỉ mình, Tả Vu Hàng và Thẩm Khinh.

*Raw: 我们, vừa có nghĩa là chúng tôi, vừa có nghĩa là chúng ta. Trong ngữ cảnh này không rõ Thẩm Khinh nói chúng tôi hay chúng ta. Nếu hiểu theo nghĩa “chúng tôi” thì không bao gồm Hứa Nguyện trong đó.

"Còn có... ai nữa?”

Hình như Thẩm Khinh phát hiện mình nói sai, ấp úng nửa ngày, cuối cùng thở dài một tiếng nói cho cô biết.

"Là Vệ Ngưng."

Thì ra lúc trước ba người bọn họ từng quyết định thi vào đại học nào, Thẩm Khinh thề sẽ thi vào đại học B, mà Tả Vu Hàng và Vệ Ngưng đều chọn Khoa Truyền thông tin tức của đại học Z.

Trước khi cúp điện thoại, Thẩm Khinh liên tục giải thích, Hứa Nguyện lại cười nói mình không nhỏ nhen như vậy, sẽ không để ý, cũng hào phóng chúc mừng bọn họ đã thực hiện được tâm nguyện.

"Không để ý ư?" Hứa Nguyện nằm sấp trên ban công hóng gió, nhìn chằm chằm vào những ngôi sao đầy trời mà lẩm bẩm.

Sao có thể không để ý chứ?

Hôm qua cô lướt vòng bạn bè mới nhìn thấy Lý Đình được nhận vào một trường đại học ở tỉnh C.

Còn nhớ đêm trước kỳ thi đại học, Vệ Ngưng và Lý Đình còn đang show ân ái trên bảng tin, nói cái gì mà lên đại học không muốn yêu xa. Khi đó, cô vẫn cho rằng Vệ Ngưng sẽ cùng cậu ta đến tỉnh C.

Nhưng hóa ra cô ấy không đi, ở lại tỉnh này, thi cùng một trường đại học, cùng một chuyên ngành với bạn trai hiện tại của mình - bạn trai cũ của cô ấy.

Sớm chiều ở cạnh nhau bốn năm...

Hứa Nguyện không muốn lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng trong lòng mơ hồ có một chút hoang mang.

Cô không hiểu ý của Vệ Ngưng.

Rốt cuộc cô ấy muốn ở lại là do lúc trước bọn họ đã hứa hẹn, hay là bởi vì nguyên nhân khác?

Sự tương tác giữa Vệ Ngưng và Lý Đình ở trường cũng không giảm bớt, thường xuyên dính lấy nhau, nhưng bây giờ vì sao lại ở lại...

Vệ Ngưng, chẳng lẽ thật sự là do tôi nghĩ nhiều sao?

Hứa Nguyện cau mày nhắm mắt trầm tư, đầu ngón tay nắm chặt cắm vào lòng bàn tay mềm mại, nhưng cô vẫn không cảm giác được sự đau đớn.

**

Thời gian không cho phép Hứa Nguyện suy nghĩ lung tung nữa, đầu tháng 9, chuyện khai giảng, huấn luyện quân sự cùng với các hội sinh viên và các câu lạc bộ đều đánh úp về phía cô, bận rộn đến mức cô gần như quên mất mình còn là một nữ sinh có bạn trai.

"Hứa Nguyện." Bạn cùng phòng mới Kha Tiếu Tiếu bỗng nhiên vỗ vỗ giường của cô: "Buổi chiều hình như có họp lớp?”

Hứa Nguyện đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thấy lời của cô ấy thì lập tức đứng thẳng dậy, may mà cô ngủ giường trên, nên không bị đụng đầu.

Cô xoa xoa cái đầu đang choáng váng: “Hình như là 1 giờ 30, bây giờ là mấy giờ?”

“...... Mười lăm rồi, mẹ ơi!” Còn 15 phút nữa.

Sau một hồi cạn lời, Hứa Nguyện nhanh chóng xuống giường, sửa sang lại ba lô.

Cô thật sự đã quên mất cái thuộc tính dễ liên luỵ đến người khác của cô bạn cùng phòng mới Kha Tiếu Tiếu, chỉ cần có người ở một mình với cô ấy, sẽ xảy ra chuyện.

Điều kiện chỗ ở của Đại học B cũng không tệ, bốn người một phòng, có điều hòa và nhà vệ sinh riêng, chỉ là không gian ký túc xá hơi nhỏ.

Một trong những người bạn cùng phòng là Kha Tiếu Tiếu - một cô gái Đông Bắc, cao 1m7, dáng người nóng bỏng, hoàn toàn đáp ứng được tiêu chuẩn của nữ thần.

Tuy nhiên, cô ấy có một thuộc tính: xui xẻo.

Không chỉ mình cô ấy xui xẻo mà còn liên lụy đến bạn bè ben cạnh.

Còn hai người bạn cùng phòng khác, một người là Lý Chi, nghe nói vào tháng cô ấy ra đời, vừa hay hoa sơn chi trong sân trước cửa nhà nở rộ, bố cô ấy liền lấy cái tên Lý Chi đặt cho cô ấy. Bởi vì có làn da trắng mịn, lại đến từ quê hương của vải thiều - Quảng Đông, tên cũng đồng âm, vì vậy mọi người tặng biệt danh là "vải thiều". Thoạt nhìn cô ấy rất yên lặng, không tranh không đoạt, nhưng thật ra là một học thần, nhảy cấp thi đại học, thật ra năm nay mới chỉ mười sáu tuổi.

Một người bạn cùng phòng khác, trùng hợp là Lý Du Hâm.

Đúng vậy, Tiểu Hâm Hâm phá vỡ áp lực của cha mẹ, giấu diếm gia đình không báo danh ngành sư phạm mà theo sở thích của mình, chọn chuyên ngành máy tính giống Hứa Nguyện.
Chương kế tiếp