Nước Ga Có Vị Muối

Chương 39
Edit: XiaoYue

Khuôn mặt cô bình tĩnh nhưng khi cô bắt đầu cất bước lại bước ra bên ngoài một bước, kéo dài khoảng cách với cậu ta.

Dư Vọng đột nhiên nói: "Hôm nay cậu thật đẹp."

Giọng điệu của cậu ta thực sự rất nghiêm túc, như thể cậu ta đang đọc một bài thơ đầy cảm xúc.

Trong lúc nhất thời Hứa Nguyện không biết nên trả lời như thế nào.

Có thể cậu ta chỉ khen ngợi vẻ đẹp của một cô gái theo phong cách lịch sự, nhưng nhịp tim của Hứa Nguyện vẫn vô thức đập nhanh hơn, nhiệt độ trên khuôn mặt nhanh chóng tăng lên.

Cô dùng ngón tay nắm lấy góc áo, âm thầm hít một hơi thật sâu để giữ sự bình thường, bắt chước lời nói của cậu ta, trả lời nói: "Hôm nay cậu cũng rất đẹp trai đấy!"

Dư Vọng bị cô chọc cười: "Cảm ơn nhé!"

Các tiết mục năm nay đều có những nét đặc trưng riêng, lúc này trên quảng trường thanh niên vô cùng náo nhiệt sôi động.

Nhưng Tả Vu Hàng chỉ xem xong tiết mục nhảy mở màn, sau đó trực tiếp đi đến cửa ra vào con đường nhỏ sau hậu trường.

Bên này thông với đường vào khu ký túc xá, học sinh qua lại rất nhiều, có nữ sinh nhìn thấy chàng trai cao gầy đứng bên bồn hoa.

Một chiếc áo khoác len dài màu đen tuyền khoác bên ngoài chiếc áo len cổ lọ màu vàng cam, cậu dường như đang đứng đợi ai đó, một tay đút túi quần, ánh mắt dán chặt vào cửa sau của sân khấu quảng trường Thanh niên.

"Cảm giác có chút đẹp trai đó."

"Trông có vẻ lạnh lùng, đó không phải là phong cách của tôi."

"Là ở trường học của chúng ta sao? Tại sao lại có cảm giác chưa từng thấy qua?"

"Đúng vậy, đẹp trai như vậy không có tên trên tường tỏ tình sao?"

"Hay là đi lên hỏi xin Wechat đi?"

"Vừa nhìn đã biết là đang đợi người rồi, nói không chừng là bạn gái nữa đó."

"Cậu đi đi, hôm nay cậu còn cố ý trang điểm rồi mà!"

"Có chút xấu hổ…."

Vài cô gái ở đây chậm rãi đi qua đi lại trên con đường này, khi đi ngang qua còn thỉnh thoảng nhìn cậu vài lần.

Khi một người trong số đó được khuyến khích cầm điện thoại di động lên và định tiến về phía trước, lại nhìn thấy một cô gái đột nhiên chạy ra từ cửa sau và lao thẳng vào lòng cậu.

"……" Được rồi, hoa đã có chủ rồi.

Đương nhiên đôi bên không biết rằng có một nhóm nữ sinh đang theo dõi và bàn tán về họ rất lâu.

Tả Vu Hàng vững vàng đỡ lấy cô gái, ôm eo cô, cười với đôi mắt lạnh lùng và lãnh đạm, nhẹ nhàng hỏi: "Tại sao em lại chạy vội như vậy chứ?"

Hứa Nguyện run rẩy trong vòng tay cậu, giọng nói có chút oán giận: "Bên ngoài lạnh quá."

Tả Vu Hàng nhìn thấy Dư Vọng từ phía sau cô đi ra, cậu chỉ nheo mắt, rồi lại chuyển sự chú ý của mình lên người Hứa Nguyện.

Chỉ là, đôi bàn tay đang ôm eo cô gái lại di chuyển lên, nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt trắng trẻo mềm mại của cô.

Nhưng khi thấy cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trong cùng một chiếc áo khoác màu xanh nhạt, cậu hơi nhíu mày: "Em mặc ít quá rồi, về ký túc xá lấy quần áo trước đi?"

Hứa Nguyện đã chạy đến bên cạnh cậu, hai người nắm lấy tay nhau bước ra ngoài, cô hỏi: "Ít sao?"

Cô lại nhìn xuống quần áo của chính mình và mỉm cười: "Không ít mà! Anh còn chưa nhìn thấy những cô gái khác, họ thậm chí còn mặc ít hơn nữa đó."

Tả Vu Hàng mỉm cười: "Lát nữa sẽ đến bến Thượng Hải, buổi tối rất lạnh đó."

"Không lạnh không lạnh đâu." Hứa Nguyện vội vàng lắc đầu.

Cô còn tưởng rằng lát nữa sẽ đi xem bắn pháo hoa, các cô gái ở đó nhất định đều rất xinh đẹp, cô không thể để bị đánh bại được."

"Vậy vừa rồi em vừa…."

"Vừa rồi là vì em quá kích động thôi!" Cô vội vàng tiếp lời cậu ta.

Tả Vu Hàng tự nhiên biết cô kích động điều gì, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ, đột nhân cậu nắm tay cô càng chặt hơn, như là sợ có người chạy mất.

Sau khi Hứa Nguyện đến không phát hiện ra cậu có gì đó không ổn, vui vẻ nắm tay cậu, cảm giác ấm áp lướt qua giữa lòng bàn tay.

Có rất nhiều người đứng ở ngoài cổng trường đang đợi xe buýt.

Trong lòng Hứa Nguyện rối bời hồi lâu, rồi mới kiễng chân, ngẩng đầu ghé vào tai cậu thì thầm nói: "Vậy…. Buổi tối sau khi xem pháo hoa xong, chúng ta sẽ ở đâu?"

Cô có chút xấu hổ, lời nói ngắt quãng chỉ trong một câu.

Tả Vu Hàng cúi đầu nhìn cô, ánh sáng lờ mờ phản chiếu trên khuôn mặt cô gái, giống như bông hoa dịu dàng và quyến rũ nhất trong đêm, xinh đẹp và động lòng người.

Cô ngẩng đầu lên, như thể muốn hôn cậu, cậu cũng không thể kiềm chế được ham muốn hôn cô của chính mình.

Tuy nhiên, qua loa đại khái.

Có chút son rơi xuống trên môi cậu, cậu cười mãn nguyện: "Anh đã đặt phòng trước rồi."

Hứa Nguyện ngây ngốc thốt lên một tiếng "Ồ"

Sau đó mím môi, không nói gì nữa.

Không phải cô không thể chấp nhận sự thân mật giữa những người yêu nhau, nhưng Tả Vu Hàng thích tấn công bất ngờ và hầu hết thời gian lại ở nơi công cộng.

Mỗi lần hôn nhau ở nơi công cộng, phần lớn cô đều cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng có cảm giác phấn khích và tươi mới.

Mặc dù mối quan hệ của cha mẹ Hứa Nguyện rất tốt, nhưng họ không bao giờ có hành động quá thân mật trước mặt con gái và ở những nơi công cộng.

Sự giáo dục mà Hứa Nguyện nhận được từ khi còn nhỏ là không nên quá trắng trợn táo báo khi ở trong một mối quan hệ yêu đương, và một số hành vi không nên thực hiện ở nơi công cộng.

Vì vậy, cô luôn không quen với nó.

Kích thích.

Bởi vì quảng cáo tốt trong giai đoạn đầu, cho nên hôm nay rất nhiều người đã đến bến Thượng Hải để xem buổi trình diễn bắn pháo hoa.

Những ánh đèn đầy màu sắc, pháo hoa lộng lẫy, đài phun nước liên tục thay đổi màu sắc dưới ánh đèn.

Khi đồng hồ điểm mười hai giờ, chùm pháo hoa đẹp nhất bay lên bầu trời đêm, nở rộ trên bầu trời.

Mà ở bên ngoài bến Thượng Hải, đám người hoan hô cổ vũ.

Ánh sáng lúc sáng lúc tối phản chiếu lên các khuôn mặt, các cặp đôi không kiềm chế được tình tứ ôm hôn nhau dưới bầu trời đầy pháo hoa.

Pháo hoa tạo ra những hình dạng và hoa văn khác nhau trên bầu trời đêm, đây là lần đầu tiên Hứa Nguyện thấy cảnh tượng tuyệt vời như vậy, ánh mắt long lanh không nháy mắt, nhìn đến không chớp mắt.
Chương kế tiếp