NUÔNG CHIỀU NHỤC DỤC

TG2: Chương 15

Lăng Việt sở dĩ không nghĩ tới khả năng này, là bởi vì rất nhiều điều kiện của Sở Kiều đều không phù hợp với tình huống bẩm sinh lô đỉnh như trong sách cổ miêu tả.

Trong sách cổ ghi lại, bẩm sinh lô đỉnh, lấy thân làm lô, lấy tính làm dược, lấy khí làm hỏa, lấy dục làm thủy, bẩm sinh dựng dục đan điền, linh căn thiên về âm tính, khi chưa phá nguyên âm, ngày tiến ngàn dặm, khi đã phá nguyên âm, chân khí trong đỉnh dùng để tinh luyện, cũng có thể phụng dưỡng ngược lại cho kẻ khác.

Tiểu đồ nhi thật sự là mộc hỏa song linh căn, thiên về dương tính, vả lại vẫn luôn quanh quẩn ở Luyện Khí đại viên mãn, làm sao sẽ là ngày tiến ngàn dặm? Cho nên hắn vẫn luôn không có liên tưởng đến, mãi đến khi thấy được cơ thể nàng lần nữa.

5 năm trước thiếu nữ còn nhỏ chưa phát dục thành thục, nhưng hiện giờ, thân thể này ở trước mặt hắn, trơn bóng non mịn, trắng nõn không tì vết, mặc dù hắn chưa từng nếm qua tình sự, nhưng thứ nên hiểu, cũng không đến mức không biết chút nào.

Nếu như muốn xác nhận...

Hắn liếc mắt nhìn thiếu nữ hai mắt mê ly, ngón tay ở hạ thể trắng nõn của nàng cọ xát sau một lúc lâu, cuối cùng, hai ngón tay khép lại, "phụt" một tiếng, mang theo hơi lạnh cắm thẳng vào bên trong hoa huyệt.

"A a..."

U huyệt chưa bao giờ có ai lui tới bỗng nhiên có dị vật xâm nhập, giữa lúc mơ màng thiếu nữ hô to ra tiếng, tiểu huyệt nhịn không được co rút thật chặt. Dị vật mang theo hơi lạnh kia dường như bị kinh sợ muốn thoát đi, liền cứ thế co rụt lại, ngậm lấy ngón tay của nam nhân.

Sau khi Lăng Việt cắm vào mới phát hiện, bên trong lối đi của thiếu nữ sớm đã trơn trượt lầy lội, mật dịch ướt át trong nháy mắt bao lấy ngón tay hắn, ấy thế không hiểu vì sao trong lòng hắn bỗng bùng lên một niềm vui sướng.

Hóa ra, không chỉ có một mình hắn động tình.

Tiểu đồ nhi của hắn, cũng đã ướt đẫm rồi.

Ngón tay Lăng Việt thon dài, tuy ban đầu cắm vào lối đi bị ép chặt không thể động đậy, nhưng theo hoa dịch không ngừng trào ra, rất nhanh hắn cũng chỉ có thể cảm giác được sự ấm áp vừa chật hẹp lại vừa mềm mại.

Hắn không dừng lại quá lâu, cảm thấy ngón tay đã bị dịch hoa của thiếu nữ thấm ướt hoàn toàn, bèn nhẹ nhàng rút tay về, bên tai lại nghe được thiếu nữ như níu giữ lại giống như than thở.

Tiểu nha đầu.

Thật là câu nhân.

"Sư tôn... Ưm... Kiều Nhi đây là... A ưm... Làm sao vậy?"

Dị vật rời khỏi hạ thể, cảm giác lạnh lẽo thấm người kia cũng theo đó mà đi, Sở Kiều cảm thấy một trận hư không.

Nàng thở hổn hển mở miệng, hai mắt lấp lánh nhìn nam nhân trước mặt mặc dù đã trần trụi, nhưng vẫn như chính nhân quân tử như trước.

Thật là... một nam nhân nghiêm trang mọi lúc mọi nơi.

Thật muốn.

Thật muốn nhìn thấy những nét mặt khác của sư tôn a.

Trong nội tâm Sở Kiều xấu xa nghĩ như vậy, thế nhưng, suy nghĩ đó của nàng còn chưa kịp thực hiện, bản thân sau khi nhìn thấy động tác kế tiếp của nam nhân, lại là trước một bước thay đổi sắc mặt, trở nên diễm lệ như hoa đào, tim đập như nổi trống ——

Nam nhân thế nhưng mở miệng, đưa ngón tay vừa mới lấy ra khỏi cơ thể nàng đặt ở giữa môi, cứ thế mà liếm mút!

Động tác dâm mĩ như thế, nhưng người nam nhân này lại làm vô cùng tự nhiên, thậm chí còn mang theo vài phần ưu nhã, như thể đang nhấm nháp hương trà thơm ngon mà mình sơ ý bị dính vào đầu ngón tay.

Trà hương vấn vương, thấm vào ruột gan.

Sở Kiều đỏ bừng mặt nghĩ thầm, sư tôn thật đúng là, thật là quá xấu rồi.

Thế nhưng mà, nếu sư tôn nguyện ý như vậy... Vậy nàng...

Sở Kiều gom mái tóc dài rối tung ngang lưng lại rồi vén ra sau, thuận thế khom lưng xuống.

Bụng nàng vẫn nóng rực như cũ, gương mặt đỏ bừng. Mặt hướng về phía hạ thể nam nhân, nam căn cực đại đang dựng thẳng đứng trước mắt nàng, không ngờ lại dị thường sạch sẽ cùng thẳng tắp.

Thật là...

Ngay cả nơi này cũng có vẻ cấm dục như thế, làm cho người ta khó có thể khinh nhờn.

Sở Kiều vươn đầu lưỡi nhỏ nhắn ra thăm dò, liếm nhẹ lên qυყ đầυ phía trước.

Ưm ha.

Lành lạnh!

Chẳng lẽ là do băng linh căn cùng tu luyện Huyền Băng Quyết của sư tôn?

Quả thực, quả thực quá tuyệt vời, giờ phút này toàn thân nàng khô nóng không chịu được, đang cần thứ gì đó để hạ chút nhiệt đây! 

Sở Kiều khẽ mở đôi môi đỏ, bắt đầu từ đỉnh côn thịt liếm mút dần xuống, như đang ăn một cây kem lớn, nàng ngậm lấy thân kem. Nhưng côn thịt của nam nhân thật sự quá mức cực đại, nàng mở to cái miệng nhỏ, nhưng cũng chỉ ngậm được một nửa.

"Hô ưm... Ách... Chậc..."

Còn Lăng Việt lúc này vừa kinh ngạc, cơ thể lại mang theo sự sảng khoái khó có thể che dấu được, nhìn chằm chằm vào tấm lưng ngọc xõa tung tóc đen của thiếu nữ, bàn tay to lớn không tự chủ được đỡ lấy gáy nàng.

Kỳ thật, vừa rồi hành động hắn liếm hoa dịch, chẳng qua là vì để nghiệm chứng suy đoán trong lòng — thể chất bẩm sinh lô đỉnh, ngoại trừ bên ngoài cơ thể là Bạch Hổ vô mao, bên trong sẽ bởi vì tự thành đan điền lô đỉnh, mà sinh ra nguyên dịch tinh luyện hiếm thấy. Nguyên dịch do tự thân đan điền sinh ra, cùng đáy huyệt dựng dục, cũng là đồ bổ mà tu chân giả khó có được, có thể tinh luyện chân khí trong cơ thể.

Vừa rồi chẳng qua hắn chỉ cắn nuốt một chút, mà băng khí trong cơ thể liền sục sôi dị thường, vận chuyển một cái Tiểu chu thiên, băng khí không giảm ngược lại còn tăng.

Quả nhiên.

Tiểu đồ nhi của hắn, là cơ thể lô đỉnh bẩm sinh.

Mà lúc này, lô đỉnh kia, đang nhu thuận nằm trước người hắn, phun ra nuốt vào nam căn của hắn.

Với Lăng Việt mà nói, nam căn chẳng qua chỉ là vật dùng để phân biệt nam nữ, trước khi gặp được Sở Kiều, hắn chưa bao giờ động dục, thế nên cũng chưa bao giờ biết rằng cơ thể mình sau khi động dục, lại nhạy cảm và mất kiểm soát đến thế.

Cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của thiếu nữ quấn lấy thân trụ, đầu nhỏ di chuyển lên xuống, chiếc lưỡi linh hoạt trong miệng không ngừng liếm láp những nếp gấp trên thân cột thịt, cảnh sắc tiêu hồn mà mê loạn như vậy, làm cho hắn lần đầu tiên cảm nhận được, cái gì gọi là dục tiên dục tử.

Đôi mắt xanh thẳm lúc này lại càng thêm sẫm màu, hắn không muốn nghĩ tới cái gì là Bạch Hổ, cái gì là lô đỉnh nữa, giờ phút này, hắn chỉ muốn tuân theo dục vọng của mình, đè tiểu nhân nhi này ở dưới thân, hung hăng thao lộng!

Trong lòng nghĩ như vậy, thân thể cũng theo đó mà động.

Bàn tay to nâng đầu thiếu nữ lên, nhìn đôi môi phần hồng óng ánh cùng khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của nàng, Lăng Việt lại một lần nữa hôn lên.

Chân dài quỳ lên giường, nhẹ đặt tiểu đồ nhi nằm lên đó, hắn cũng nhoài người lên, cả người chống lên người thiếu nữ.

"Ha ưm... Sư tôn ~"

Sở Kiều cảm giác toàn thân được băng khí mát lạnh vờn quanh, cánh tay nàng câu lấy cổ nam nhân, hai chân cũng móc vào thắt lưng nam nhân. Hạ thể bốc lửa dán sát vào cự vật ở dưới bụng nam nhân, khó nhịn lại không có sức lực cọ xát, miệng huyệt non mềm nóng rực dán lên thân gậy mát lạnh, mang đến kích thích khó có thể diễn tả cho cả hai.

"Kiều Nhi..."

Lăng Việt khàn giọng mổ nhẹ lên môi thiếu nữ, mở miệng nói ra những lời vừa đứng đắn lại hoang dâm.

"Chân mở lớn chút..."

"Lần này sư tôn dạy nàng... Đôn luân chi thuật."

Chương kế tiếp