[OLN] A Traveler In Many World

Chương 93: Hiệp ước không xâm lược

Sau khi hốt đi trong trắng của Fy và làm thêm vài lần nữa. Hiện tại tôi đang nằm nghỉ ngơi với Fy trong tình trạng không có một mảnh vải che thân. Nhìn đồng hồ thì bây giờ cũng đã gần trưa rồi, không biết có nên dậy đi ăn trưa không nữa. Đang suy nghĩ như thế...

*cốc cốc cốc*(tiếg gõ cửa)

"Thưa công chúa, đã gần đến giờ ăn trưa ạ. Vì buổi sáng không thấy công chúa đến ăn sáng nên đức vua Arthur đã sai thuộc hạ đến để xem ngài có chuyện gì không ạ. "(Hầu gái)

"Thế hả, ta biết rồi, ngươi cứ đi trước đi. Chỉ là do sáng nay hơi mệt nên ta ngủ quên thôi. "Fy bật dậy trả lời khi nghe mình được hỏi.

"Vậy thuộc hạ xin phép rời đi trước. "(Hầu gái)

Sau đó tôi nghe được tiếng bước chân ở ngoài hành lang nên có vẻ như hầu gái đó đã rời đi rồi. Fy cũng đứng dậy khi đang trần truồng rồi chạy đến cái tủ quần áo để thay đồ.

"Anh cũng mặc đồ lại đàng hoàng đi. Em sẽ dẫn anh đi gặp mặt hoàng huynh rồi em sẽ nói chuyện rời đi với anh ấy. "Fy nói khi đang lồng bộ váy lên người.

"Ùm, anh biết rồi. Để anh giúp em nhé. "Nói rồi tôi đi lại chỗ của cô ấy để giúp cô nàng buộc dây ở đằng sau lưng lại. Thay đồ xong thì bọn tôi cùng nhau rời khỏi phòng của Fy. Đi trên đường thì có nhiều hầu gái thấy bọn tôi và chào. Sau khi đi qua thì họ tụm lại một chỗ rồi bàn luận vấn đề gì đó khá sôi nổi nhưng cho qua đi.

___________chuyển cảnh___________

Sau khi đi một lúc thì Fy cũng dừng lại ở một căn phòng. Binh lính thấy tôi thì liền đứng thủ thế nhưng Fy ra lệnh không có chuyện gì và mở cửa để bọn tôi vào.

Cửa vừa mở ra thì tôi liền thấy một cái bàn dài đủ cho 40 người ngồi ở hai bên và ở vị trí chủ toạ chính là vị hoàng tử trước đây mà tôi thấy trong lãnh thổ của mình. Cậu ta cũng ngạc nhiên khi thấy tôi nhưng tôi chắc chắn là mình vẫn đang ở trong hình thái của bản thân nên chắc cậu ta ngạc nhiên vì có thường dân xuất hiện ở đây đấy mà.

"Em đây rồi Fy. Mà cậu trai đi theo em là ai vậy? "Arthur chào Fy rồi đánh mắt qua tôi.

"Dạ thưa hoàng huynh, đây là người mà em đã nói. Anh ấy là người yêu của em. "Fy ưỡn ngực nói.

"Kính chào đức vua, tôi là Raito, mạo hiểm giả. "Tôi nói rồi cúi đầu, nên tạo ấn tượng tốt chút.

"À ừ, nếu ngươi đã được em gái ta chấp nhận thì ta nên miễn các lễ nghi cho ngươi nhỉ. Dù sao cũng đã đến rồi, ngươi cũng ngồi đây ăn chung với bọn ta đi. "Arthur nói rồi vỗ tay cho người hầu mang đồ ăn ra.

"Thần xin cảm tạ. "

Nói xong rồi bọn tôi tiến lại phía bên phải của Arthur để ngồi xuống theo thứ tự là Fy rồi mới đến tôi. Tất nhiên là tôi có kéo ghế ra để cô ấy ngồi xuống rồi tôi mới ngồi.

Bọn tôi ngồi xuống thì người hầu cũng đẩy xe thức ăn ra. Tôi để ý rằng một người mặc đồ như đầu bếp bỏ một cái gì đó vào món súp và kêu người đẩy đến chỗ tôi.

Món ăn đến, tôi đợi Arthur ăn trước rồi mới ăn vì không nên thất lễ với nhà vua. Món súp cũng khá ngon đấy, tên bỏ thuốc vào cũng đang cười hí hửng vì tôi đã ăn món súp kìa. Không hiểu tại sao tôi luôn được tiếp đón theo cách này mỗi khi ăn uống với nhà vua nhỉ.

"Món súp quả thật rất ngon nhỉ, thưa ngài. "Tôi mở lời với một nụ cười.

"Cám ơn ngươi đã khen. "Arthur cũng nở nụ cười vui vẻ.

"Nó sẽ ngon hơn nếu như tên kia không bỏ độc vào trong đĩa của tôi. "Tôi nói trong khi chỉ vào mặt hắn.

"Cái... Lính đâu, mau bắt hắn. "Arthur thấy thế liền kêu người bắt tên đầu bếp đó.

"Nếu biết có độc thì tại sao anh lại ăn thế? "Fy lo lắng hỏi tôi.

"Thực chất thì độc không thể tác động đến anh nên anh chẳng lo. 'Hơn nữa, hắn dùng độc dạng lỏng, lại càng khó hơn khi anh có sức mạnh của vua biển cả'. "Tôi nói trong khi cười trừ. ('...' là nói nhỏ.)

"Độc không có tác dụng ư, chắc khả năng kháng độc của ngươi cao lắm nhỉ. "Arthur nói với nụ cười thích thú.

"À vâng, đúng là vậy. Nhưng mà bây giờ thì chẳng cần đến khả năng kháng của tôi vì nó chẳng làm được gì khi là độc dạng lỏng. "Tôi nói rồi múc ăn thêm miếng súp nữa, bỏ uổng mà.

"Ý ngươi là sao thế? "Arthur hỏi với con mắt tò mò.

"Em cũng cảm thấy tò mò. "Fy cũng quay lại nhìn tôi và nói.

"À thì là như thế này. "Tôi bỏ tay khỏi cái muỗng rồi ngoắc hai ngón tay chỉ lên trời.

Ngay sau đó một cục nước hình thành từ cái đĩa và bay lên không khí. Các bạn đoán đúng đấy, đó là số lượng độc đã được chắt lọc khỏi súp.

"Ng... Ngươi làm sao hay thế? "Arthur hỏi khi nhìn chằm chằm vào cục nước.

"Sức mạnh của riêng thần có thể điều khiển bất cứ thứ gì ở dạng lỏng. Cũng như rượu của ngài cũng thế. "Tôi nói rồi liếc về phía li rượu.

Và rượu trong li cũng bắt đầu bay lên. Mọi người từ nhà vua đến người hầu và binh lính đều há họng khi thấy điều này, cả tên đầu bếp kia nữa. Chỉ có Fy là đang ưỡn ngực tự hào vì một cái gì đó.

"Thậ... Thật tuyệt vời... Ta không ngờ lại có sức mạnh này tồn tại đấy. "Arthur nói rồi vỗ tay.

Trong lúc tôi biểu diễn thì tôi cũng đã điều tra về tên đầu bếp kia. Có vẻ như hắn là người của công tước Lambert. Hắn được dùng để điều tra những thứ mà Fy thích vì con trai của hắn thích Fy. Nhưng vì tôi được Fy giới thiệu là người yêu nên hắn định đầu độc tôi để giúp con trai công tước nhưng lại không thành.

"Được rồi, nãy giờ hơi xao lãng nhưng chuyện này không thể bỏ qua được. Người đâu, cho mời bếp trưởng đến đây. "Arthur trở lại mặt nghiêm túc và nói.

"Vâng thưa ngài. "(Lính)

Nói xong thì người lính chạy khỏi phòng ăn, tôi thì biết được tình tiết rồi nên cứ thản nhiên ăn tiếp như chẳng có gì thôi.

Sau khoảng 10 phút gì đó, cửa phòng ăn lại được mở ra và người lính lúc nãy quay lại cùng với một người mặc đồ đầu bếp nhưng nhìn cũng quá tuổi tứ tuần rồi.

"Thần là bếp trưởng, xin hỏi ngài cho gọi thần có việc gì ạ, thưa đức vua điện hạ. "Vị bếp trưởng quỳ xuống khi nói.

"Người kia có phải người làm trong bếp không? "Arthur hỏi khi chỉ tay về phía tên đầu bếp kia.

"Dạ thưa đó là đầu bếp mới vào được khoảng 2 tháng nay ạ. Có vấn đề gì với hắn ạ? "Bếp trưởng nhìn theo hướng Arthur chỉ rồi quay mặt lại trả lời.

"Hắn đã cho độc vào thức ăn của khách quý của ta. Nên ta nghĩ hắn là người giả mạo. Nhưng đây là người của nhà bếp nên ta sẽ cho ngươi định đoạt. "Arthur nói với cái liếc cuối về tên đầu bếp.

"Nếu ngài đã cho phép thì thần xin người hãy cho xử tử hắn ạ. Một đầu bếp mà lại làm hỏng hương vị của món ăn thì không đáng sống. "Vị bếp trưởng trả lời với giọng bực tức và liếc tên đầu bếp.

"Được, người đâu, lôi hắn ra ngoài hành hình. "Arthur nói với giọng không cảm xúc.

"Rõ thưa ngài. "(Lính)

Rồi mấy tên lính lôi tên đầu bếp ra ngoài trong khi hắn dãy dụa. Tôi cũng chẳng bận tâm nhiều vì tôi chẳng có gì phải ngán. Ăn xong và người hầu dọn đồ xuống, cuộc nói chuyện chính thức bắt đầu.

"Vậy, chắc hôm nay hẳn là đặc biệt lắm nên cậu mới xuất hiện ở đây. Phải không Raito? "Arthur đan hai tay lại với nhau rồi để trước mặt trong khi hỏi. (éo tìm được ảnh minh hoạ.)

"Vâng, hôm nay tôi đến đây là để nói cho ngài biết rằng tôi sẽ đưa Fy đi với tôi. "Tôi nói với giọng thoải mái hết mức.

"Cậu cũng có gan lắm mới dám nói thế với một vị vua đấy. "Arthur đánh mắt nhẹ về phía Fy.

"Tôi cũng có cùng chức vị với ngài mà. Sao tôi lại không thể nói thế. "Tôi nói rồi nhấp một hớp rượu.

"Ngươi nói thế nghĩa là sao? "Arthur nâng độ cảnh giác khi hỏi.

"Chắc là ở hình dáng này thì ngài mới nhớ nhỉ... "Tôi biến lại thành Javelin trong khi nói. "Quỷ vương đời thứ 77, ngài Javelin là ta. "Tôi hùng hồn tuyên bố.

"Quỷ vương... Tên khốn, lính đâu. "Arthur gọi lính ngay khi tôi nói xong.

"Chúng ta đang bàn chuyện riêng tư mà, cần gì lũ người ngoài đó. "Tôi nói kèm theo một cái búng tay, cánh cửa liền đóng cứng ngắc.

Mọi người trong phòng ăn đều sợ sệt nhìn tôi. Arthur thì cũng đề cao cảnh giác với tôi lên. Làm vai ác lâu lâu cũng thấy khổ thiệt.

"Vậy... Ngươi muốn nói chuyện gì? "Arthur hỏi giọng nghiêm túc.

"Thì như tôi nói lúc nãy, tôi muốn đưa em gái của ngài đi với tôi vì tôi yêu cô ấy. Chắc ngài cũng không phản đối chứ nhỉ? "Tôi nói rồi liếc về phía Arthur.

"Chỉ khi em gái ta đồng ý, còn không thì ngươi đừng hòng. "Arthur nói với giọng chắc như đinh đóng cột.

"Tất nhiên là em đồng ý rồi, vì em yêu anh ấy mà. "Fy nhanh chóng trả lời.

"Em thật sự đồng ý hả Fy? "Arthur bỡ ngỡ hỏi.

"Vâng ạ. "Fy trả lời lần nữa.

"Điều này chắc là do em đã biết trước thân phận của hắn rồi không? "(Arthur)

"Dạ phải ạ... Teehee. "Fy tự cốc đầu mình rồi cười nhí nhảnh.

"Vậy, nếu em ấy đã chịu thì ta cũng chẳng giữ ngươi lại làm gì. Ngươi có thể đưa em ấy theo ngươi. Nhưng liệu ngươi có thể làm với ta một bản hiệp ước không xâm phạm được không? "Arthur chân thành hỏi.

"Được thôi, mặc dù tôi sắp nhường ngôi rồi nhưng mà hiện tại tôi vẫn là quỷ vương. Vậy thì, chúng ta cùng đi chứ. "Tôi đứng lên và búng tay.

Nguyên dàn lính đè cái cửa liền đổ ào vào trong. Bọn họ cố gắng đứng lại thành đội hình nhanh nhất một cách có thể rồi chĩa đống giáo về hướng tôi trong khi sợ sệt. Cũng may là Arthur giải vây nên tôi không phải dùng đến skill. Xong xuôi thì bọn tôi bắt đầu tiến đến phòng làm việc cũng như chỗ đàm phán giữa các quốc gia.

Bàn luận xong thì tôi dùng quyền năng của bản thân để tạo ra 2 bản giao ước với các điều luật sau:

1: Cho phép giao thương, khai thác tài nguyên của quỷ quốc nhưng phải đảm bảo rằng có thể khôi phục lại cũng như không khai thác quá mức và ngược lại.

2: Dân quỷ quốc và thánh quốc đều có thể qua lại tự do, được phép yêu đương cũng như cưới nhau, không được kì thị.

3: Tiền tệ được thống nhất với nhau vì cả quỷ quốc lẫn thánh quốc đều dùng chung một loại tiền.

4: Không được cử binh lính để xâm lược lẫn nhau, chỉ có thể cử quân đi viện trợ nếu quốc gia còn lại yêu cầu.

5: Các tổ chức vũ trang đều phải dưới quyền quản lí của nhà vua cũng như các luật lệ của đất nước ngoại trừ công hội mạo hiểm giả. Vì ở quỷ quốc không có công hội nên nếu mạo hiểm giả của thánh quốc gây rối ở quỷ quốc thì quỷ quốc có quyền xử lí để tránh hậu hoạn.

+ Lưu ý: Nếu như một cá nhân hay tổ chức nào của thánh quốc và quỷ quốc vi phạm những điều trên thì sẽ chỉ một mình chịu phạt thôi, đó là cái chết.

Sau khi thống nhất được những điều luật như trên thì bọn tôi tiến đến kí hiệp ước. Nhưng tôi quyết định không kí vì ADN của tôi đã bị biến đổi nên tôi không phải một người của quỷ quốc thực sự. Giải thích này nọ xong tốn thêm cả một quãng thời gian nữa thì cuối cùng tôi và Arthur cũng đã đứng lên và bắt tay nhau. Tờ hiệp ước của thánh quốc thì sau khi kí xong thì nó đã bay vào người của Arthur. Và có thể kiểm tra thông qua bảng trạng thái để xem hiệp ước có tác dụng hay chưa.

Sau khi nói xong thì tôi ôm lấy Fy và dịch chuyển về quỷ quốc với cái hiệp ước trong tay. Nơi tôi dịch chuyển về chắc chắn là phòng mẹ tôi rồi, vì tên Solomon đang ở đó.

Chương kế tiếp