Phụ Phụ Đắc Chính

Chương 3 Thật dễ dàng hiểu được suy nghĩ của bạn trai
9.

Tống Cố chưa bao giờ nghĩ tới toàn bộ ngày nghỉ lễ Quốc khánh hắn cùng giáo hoa đều ở bên nhau, hơn nữa còn vừa phải cẩn thận sắm vai bạn trai Hứa Tri Nhạc vừa phải chú ý không thể để cho bạn bè giáo hoa biết.
Được cái, giáo hoa thế nhưng cũng không nói cho bạn bè.
Tống Cố cảm thấy ông trời đây là đang giúp hắn tìm đối tượng.
Kỳ nghỉ thì còn tốt, nhưng chờ khai giảng phải làm sao? Hắn cùng Hứa Tri Nhạc không nhiều thì ít cũng phải dính nhau, một người là học trò giỏi, còn người kia….haha… một học sinh dốt, trời nam đất bắc a.
Buổi tối trước ngày khai giảng Tống Cố lo tới mất ăn mất ngủ.

10.

Tối hôm qua mất ngủ, Tống Cố ngày hôm sau liền ngủ quên. Ngủ tới tiết học đầu tiên sớm đã bắt đầu.
Chủ nhiệm vừa mới bước vào lớp đã gọi Tống Cố phạt ra ngoài, nhưng Tống Cố trước khi ra ngoài còn liếc mắt nhìn chỗ ngồi Hứa Tri Nhạc.
Hứa Tri Nhạc cao cao gầy gầy, đồng phục cậu mặc hình như bị rộng so với cậu, dáng ngồi thẳng đứng, khí chất toát lên vẻ xuất chúng. Hứa Tri Nhạc dường như cảm nhận được ánh mắt hắn, bỗng quay đầu lại.
Hai người đối diện.

Tống Cố đỏ mặt quay đầu, tùy tiện sờ soạng cầm đại một quyển sách đang muốn đi ra ngoài. Cả mặt đỏ thẫm bị Trần Nam cùng bàn thấy được

“Ngọa tào? Mặt mày đỏ lắm kìa?”

Giọng nói Trần Nam không nhỏ, dù sao xung quanh một vòng đều có thể nghe được. Trong nháy mắt, mọi người xung quanh đều tới vây xem Tống Cố mặt đỏ thẫm.

Còn có bạn học nữ thảo luận lên.

“Tống Cố như vậy thật đáng yêu!”

"Hắn kì thực vẫn luôn rất đáng yêu đi? Chính là tính tình không tốt lắm.Nga, còn có thành tích."

Tống Cố mặt hết đỏ, dư quang liếc đến Hứa Tri Nhạc, giáo hoa giống như cũng quay đầu lại xem hắn.

Tống Cố một câu cũng không nói, nháy mắt ngậm miệng lại, trừng mắt cảnh cáo Trần Nam, sau đó không vui vẻ gì cầm sách tiếng Anh ra ngoài.
Trần Nam ai u một tiếng, cùng Tưởng Ngôn ngồi bàn dưới nói: “Tiểu cố không thích hợp nga, còn biết lấy sách.”

Trước kia Tống Cố bị phạt đều là tay không đi ra ngoài.
Trần Nam cùng Tưởng Ngôn đều là bạn từ nhỏ đến lớn của Tống Cố. Trần Nam là người hướng ngoại nói nhiều, Tưởng Ngôn lại là người nội liễm, ít nói.
Tưởng Ngôn đẩy đẩy mắt kính, chú ý tới Tống Cố như vậy nổi giận đùng đùng mà còn không quên quay đầu lại một chút. Tưởng Ngôn nhìn theo Tống Cố phương hướng, thấy được Hứa Tri Nhạc đang ngẩn đầu.

Tưởng Ngôn cười cười, “Xác thật không thích hợp, phỏng chừng muốn yêu đương.”

Trần Nam miệng há thành chữ O.

“Với ai?”

“ Người nào đi ra ngoài chính là người đó.”

Trần Nam nghi hoặc, nhìn xung quanh một vòng không phát hiện ai đang định quay đầu lại dò hỏi đột nhiên nhìn thấy Hứa Tri Nhạc đứng lên, đi đến chỗ thầy giáo.
Trần Nam quay đầu lại, khiếp sợ, đè thấp tiếng nói nhìn về phía Tưởng Ngôn, “Không thể nào?”

Tưởng Ngôn giơ tay xoa cằm, giây tiếp theo Hứa Tri Nhạc liền đi ra ngoài.

Trần Nam cũng ngây người.

Trần Nam cùng Tưởng Ngôn biết Tống Cố là cong, hơn nữa còn biết Tống Cố đối Hứa Tri Nhạc có một chút ý tứ. Nhưng Trần Nam rất khó tưởng tượng tâm tư nhỏ của Tống Cố có thể trở thành sự thật, kia chính là nam sinh đẹp trai nhất lớp đó.

Tuy rằng Tống Cố cũng có thể được xem là một giáo thảo*.Nhưng ở trong mắt Trần Nam, chính là một cây cỏ dại.

*Giáo thảo : dùng để chỉ nam sinh đẹp trai học giỏi ಠ﹏ಠ Tống Cố của chúng ta chỉ được cái đẹp trai thôi


"Kia chính là giáo hoa a! So với nữ còn đẹp hơn! Có thể coi trọng tiểu Cố?" Đầy nghi vấn nổi lên….Hừmmm….Khinh thường cỏ dại Tống Cố.
Tưởng Ngôn lật sách, nhắc nhở Trần Nam, " Cả kỳ nghĩ lễ chúng ta gọi tiểu Cố đến chơi game nó không đến lần nào, mày nói xem nó đang làm gì?"
Trần Nam ngẩn người.

Tưởng Ngôn: “Nghe nói Hứa Tri Nhạc xảy tai nạn xe cộ.”

Trần Nam nháy mắt minh bạch, là đi xum xoe. Theo tình huống trước mắt mà nói, giáo hoa giống như còn thật thích này bộ dáng. Trần Nam nghiến nghiến răng hàm, “Cẩu tâm cơ đây là, ngày thường như thế nào không thấy hắn như thế nào thông minh?”

Tưởng Ngôn cười cười không nói chuyện

11.

Cẩu tâm cơ Tống Cố tiếng Anh cũng không tốt lắm, mở sách tiếng Anh ra nháy mắt hai mắt đều biến đen, con mẹ nó một cái từ vựng đều không biết.
Tống Cố lập tức khép sách tiếng Anh lại, hắn không xứng học tập.
Nhưng là, hắn phải học tập.

Giáo hoa thành tích còn rất hảo.
Tống Cố thực mâu thuẫn, học tập áp lực bỗng nhiên đè nặng khiến hắn không thở nổi, Tống Cố nhu cầu cấp bách dưỡng khí.

Hắn cầm quyển sách lên, liếc thấy Hứa Tri Nhạc từ phòng học đi ra. Dưỡng khí đi tới!!

Tống Cố lập tức đem sách mở ra, làm bộ làm tịch nhìn.

Hứa Tri Nhạc cười đi qua, “Buổi sáng tốt lành, bạn trai!”

Bạn trai!!!

Tống Cố đỏ cả tai, mắt cái gì cũng nhìn không rõ.
“Buổi sáng tốt lành a.”

Tống Cố không dám kêu Hứa Tri Nhạc bạn trai.

Hứa Tri Nhạc cũng không phát giác Tống Cố là ở làm bộ học tập, hắn dựa vào tường đôi mắt nhìn chằm chằm sách vở Tống Cố, “ Tôi đều ra rồi, cậu như thế nào không nhìn tôi?”

Tống Cố không dám ngẩng đầu, làm bộ làm tịch càng nghiêm túc.

Hứa Tri Nhạc thở dài một hơi, có điểm hận sắt không thành thép, “ Cậu như thế nào như vậy thẹn thùng a! Alpha không thể thẹn thùng như vậy!”

Alpha?

Tống Cố lại lần nữa nghe được cái danh từ kì quái này.
Tống Cố rốt cuộc nhìn về phía Hứa Tri Nhạc, Hứa Tri Nhạc đôi mắt liền loạn, “Alpha của tôi quả nhiên là đẹp nhất.”

Tống Cố lại lập tức cúi đầu.

Hắn lại được khen!!! Còn là khen đẹp! Tống Cố chân có chút run, hơn nữa cho rằng chính mình không thể như vậy bị động, muốn chủ động lên.

Như thế nào chủ động?

Thân.... Hôn một cái?

Tống Cố nghẹn đến mặt đỏ bừng nhìn về phía Hứa Tri Nhạc, nhỏ giọng hỏi:
“Cậu thích tôi thật?”
Hứa Tri Nhạc ôm sách, quái lạ nói, “Tôi không thích bạn trai của mình thì thích ai?”

Tống Cố một cái nam nhân cao 1m85, cùng bạn trai nhỏ ngượng ngùng xoắn xít hỏi: " Kia nếu tôi không phải bạn trai cậu, cậu còn thích tôi không?"
Hứa Tri Nhạc càng kì quái hỏi, “Chính là bởi vì thích mới có thể trở thành bạn trai của nhau. Cậu hỏi nếu, rất kỳ lạ a.” Hứa Tri Nhạc đánh giá Tống Cố, “Cái gì cậu không phải bạn trai tôi, cậu rõ ràng chính là bạn trai tôi. Chẳng lẽ cậu tưởng tượng muốn cùng tôi chia tay, còn muốn tôi phải tiếp tục thích cậu?”
Như vậy tra?

Hứa Tri Nhạc lộ ra ánh mắt nhìn tra nam.
Tống Cố tự biết chính mình nói sai, suy nghĩ nửa ngày giải thích nói, nghẹn ra mấy chữ, “Không phải, cậu đừng nghĩ nhiều.”

Tống Cố: “......”

Đối chính mình không còn lời gì để nói.

Hứa Tri Nhạc đối Tống Cố cũng thực không còn lời gì để nói.

Bạn trai mình thật sự rất giống 'tra nam' a!

Hứa Tri Nhạc nhìn thoáng qua phòng học, thấy thầy Cao đưa lưng về phía bọn họ, liền nhanh tay kéo một chút tay Tống Cố.
Tống Cố cả kinh vội vàng thu tay về, kinh hoảng thất thố.

Hứa Tri Nhạc lộ ra ánh mắt trách cứ. Bạn trai hắn còn thực thẹn thùng, như vậy thẹn thùng, hẳn là không có cái tâm tư tra nam kia.

Tống Cố mỗi lần nói chuyện với cậu đều không dám nhìn mắt cậu, tuy rằng cậu không có nhiều kí ức quá khứ, nhưng cậu vẫn mơ hồ cảm thấy cậu cùng Tống Cố thật yêu nhau.
Tống Cố thật lòng thích cậu
Cho nên, khẳng định không phải hắn tra.


Hứa Tri Nhạc khoé môi cong lên, tuy rằng cậu mất trí nhớ, nhưng vẫn dễ dàng nhìn được suy nghĩ của bạn trai, này thật đơn giản.

--------------------

Nhiều hơn bình luận vịt




Chương kế tiếp