Sắc Xanh Ngày Tàn

Tác giả
Vi Nặc Lạp
Thể loại
Khoa Huyễn, Đam Mỹ
Trạng thái
FULL
Lượt xem
0
Chương
86
Nằm trong series Thược Dược Đen gồm ba tác phẩm là “Tiếng thét bươm bướm”, “Bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình” và “Sắc xanh ngày tàn“. Ba tác phẩm không liên quan đến nhau. Tên tiếng Anh trong sách xuất bản là Spring of Decay, tên tiếng Việt là tạm dịch.
Chuyển ngữ: Zen
Thể loại: Tương lai, ngụy khoa học viễn tưởng, ngụy tinh tế, ngụy cơ giáp, 1V1, CP xác định, HE.
Độ dài: 85 chương
Nhân vật chính: Hoắc Lan Hề, Lang Xuyên | Nhân vật phụ: Cận Tân, Phí Lý Mang, Đồng Nguyên, Ngụy Bách Luân, Cố LâmGiới thiệu

Đây là câu chuyện về một người bị biến đổi gene bẻ cong một quân nhân lãnh đạm lạnh lùng.

Khác: Tình yêu quân phục nơi vì sao xa.

- ---------

Sự tiến bộ khoa học kĩ thuật thật ra tương đương với một sự đánh đổi, đánh đổi cân bằng tự nhiên, đánh đổi cân bằng hệ sinh thái...

Con người ngày càng quan tâm về hiện đại hóa, càng muốn tìm tòi nghiên cứu, càng muốn thử nghiệm, sự tò mò đôi khi chính là nguyên nhân khiến loài người đối mặt với nguy cơ diệt vong.

Emerson [Bàn về chủ nghĩa anh hùng]

“Nhìn từ một góc kín đáo bên cạnh lò sưởi, dường như cuộc sống vừa lam lũ lại vừa nguy hiểm.”

Hoắc Lan Hề nhìn thấy Lang Xuyên lần đầu vào đúng độ xuân về, cậu buông thõng đầu, cơ thể gập xuống, nhìn như một đống máu thịt lẫn lộn.

Trên cơ thể cậu in hằn dấu ấn của những vật thí nghiệm, trước ngực có một hình xăm bốn con số màu đen: 2507.



Đây là một kỷ nguyên hoàn toàn mới, không thể nói là tốt, cũng chẳng thể nói là tệ, nhưng chiến tranh thì đã liên miên đằng đẵng cả trăm năm.

New York, Paris, Cairo, còn cả São Paulo, chỉ trong một đêm, tất cả những thành phố nổi tiếng xa gần đều giẫm lên vết xe đổ của Pompeii, nơi mà những người dân hiện đang sống được gọi là “Roeste”, đây là một khu vực hình vòng tròn mở rộng ra ngoài lấy khu của người giàu làm trung tâm. Từ khi sinh ra, mọi người đã bị đối xử một cách nghiêm ngặt dựa theo gene, sau đó bị phân chia vào khu vực phù hợp với thân phận của mình. Nơi xa nhất của Roeste có tới hơn bốn trăm ngàn cư dân, bọn họ phải hứng chịu bão lốc điên cuồng, thủy triều hung hãn, cái lạnh thấu xương khi nước đóng băng, mùa hè nóng bức dài đến vô tận, mặt đất nhiễm phèn không bói ra nổi một ngọn cỏ, tầng ozone thủng lỗ chỗ khắp nơi, bức xạ hạt nhân mà chiến tranh để lại cùng với cái thân phận “người hạ đẳng” đau đớn hơn tất thảy này.

Đó là Gomorrah mà Thượng Đế đã thiêu rụi trong cơn tức giận, nhưng mọi người thích gọi nó bằng cái tên Quận 11 hơn.

Mà tại cái nơi tương đương với khu nhà giàu của Roeste trong mắt mọi người, một tấm vòm chắn tên là “Hàng rào hạt xung” được dựng lên trên đỉnh đầu dùng để cách ly người giàu khỏi những thiên tai hạn ách mà kẻ nghèo phải chịu. Những cánh đồng tưới xi-măng, những khu rừng bị máy móc nghiền nát, những tòa nhà kính sinh sôi lan tràn tựa như dương xỉ trong thời đại nguyên sinh, lấp kín mọi khoảng trống trong thành phố.

Đây là một kỷ nguyên không có mùa xuân.