Sao Anh Lại Meo Meo

Chương 14
Edit: Oa

Thật ra, Khanh Thương cũng không đi làm. Anh xin nghỉ một ngày với quản lý, nói là muốn ở nhà chơi với con. Không nằm ngoài dự đoán, quản lý rất sẵn lòng đồng ý, còn thân thiết nói anh có thể ở nhà chơi với con hai ngày cũng được.

Vốn dĩ Khanh Thương còn tưởng một thị trấn nhỏ lạc hậu và hẻo lánh như vậy sẽ có thể yên bình nghỉ ngơi ít nhất trong nửa năm, nhưng ai ngờ chỉ sau một tháng đã gặp phải thuật sĩ con người. Tuy đối phương không đến vì bọn họ, nhưng bây giờ, nhân quả đã kết thành rồi.

Cũng không biết người kia có lai lịch lớn nhỏ cỡ nào, nhưng nếu là gia tộc lớn thì sẽ khá phiền phức.

Vì đề phòng Trương Thành Chí xuất thân từ danh gia vọng tộc, có hồn đăng quay về báo tin. Cho nên, cuối cùng Khanh Thương đã dùng một chút thủ đoạn để giữ lại linh hồn của người nọ, định mang nó đến nơi khác xử lý sạch sẽ.

Vì thế anh lên đường đuổi theo Trương Thành Chí đến nơi che đậy dấu vết mà anh để lại, tiện thể tìm một nơi thích hợp để tiêu diệt linh hồn nhỏ bé kia, để tránh những rắc rối sau này.

Bây giờ linh khí loãng, con người không ngừng khuếch đại sinh sôi nảy nở, yêu tộc suy vong, ngay cả một con tiểu yêu hai trăm năm cũng vô cùng hiếm gặp chứ đừng nói đến một con đại yêu đạo hạnh ngàn năm.

Đại yêu đã hiếm gặp, con của đại yêu lại càng hiếm thấy. Không biết đại yêu nào không thể trông được con mình, cũng không biết con mèo đó làm thế nào lại rơi vào tay của con người.

Nếu bố mẹ con mèo đó tìm đến đây, thịt trên cơ thể của anh còn không đủ để dính kẽ răng người ta nữa. Khanh Thương lo lắng nắm tóc đến sắp hói luôn rồi.

Là một con yêu quái hamster, trời sinh anh vốn đã rất sợ mèo chứ đừng nói đến khả năng anh chọc tức một con mèo yêu có cả tộc mèo đại yêu vững chắc sau lưng.

Không sai, lại chọc tức đại yêu nữa rồi...

Khanh Thương dẫn theo một đứa nhỏ trốn đông trốn tây nhiều năm như vậy, không chỉ vì anh là yêu quái lại đi nuôi nấng một đứa trẻ con người, mà quan trọng hơn là vì muốn trốn con mèo yêu lúc trước anh đã chọc phải.

Khanh Thương đã đánh cắp bảo vật mà còn mèo kia canh giữ hàng ngàn năm, một loại tiên thảo có tên là Tiểu Kinh Giới, thường được gọi là bạc hà mèo. Cho nên bây giờ, người ta không đuổi giết anh khắp nơi mới lạ. Khó khăn lắm mới chạy trốn rồi mai danh ẩn tích được, thế mà bây giờ... Tai bay vạ gió.

—— Vậy lại gặp được một con.

Nghĩ đến đây, Khanh Thương thở dài, anh khéo léo che giấu hành tung của mình, tạo ra nhiều manh mối gây hiểu lầm. Cuối cùng cũng tìm được một nơi bí mật để chuẩn bị tiêu hủy thi thể.

“Hô—”

“Đây rồi!”

Ông bố ngốc nghếch quyết định nhanh chóng hoàn thành công việc rồi trở về, dù sao thì cũng chỉ có một con mèo yêu ở với một đứa bé, dù sao anh vẫn thấy hơi lo lắng. Thế nhưng ngay khi anh đáp xuống đất, đã nhìn thấy một con mèo trắng đang ngồi xổm cách đó không xa—

Đó là một con mèo rất xinh đẹp sở hữu đôi đồng tử như ngọc bích, tinh xảo lại hiếm thấy, khiến người ta nghĩ đến sự lấp lánh và bao la dưới đáy biển sâu, lông tơ màu tuyết bồng bềnh lại mềm mại, thậm chí còn phát ra một chút ánh sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.

Cô duyên dáng ngồi xổm trên thân cây, cái đuôi dài buông thõng xuống, thong thả đung đưa, tuy thoạt nhìn dáng vẻ thản nhiên không quan tâm gì hết nhưng ánh mắt của cô không hề rời khỏi Khanh Thương.

——Đó là ánh mắt khi nhìn con mồi.

Quyết · Tâm · Chiến · Thắng!

Khanh Thương: "...!!!"

【 Vãi! 】

——Anh là kiểu miệng quạ đen đó à?!!

Không cần phải nói nhiều, bé hamster quay đầu chuẩn bị chạy, còn chưa kịp xoay người lại thì đã bị đối phương ôm từ phía sau. Cái mùi kinh khủng không cho phép phản kháng quen thuộc nghiền áp quét qua, mang theo hứng thú xâm lược nồng đậm -

“Bé hamster muốn đi đâu vậy?”

Cùng lúc đó, một giọng nói quyến rũ lười biếng vang lên bên tai, âm rung cuối câu có hơi nhuộm chút từ tính khiến cho bên tai người ta như muốn nhũn ra.

Thế nhưng, giọng nói quyến rũ của ngự tỷ lọt vào trong tai Khanh Thương lại chính là lá bùa đòi mạng của hắc bạch vô thường. Anh không biết có phải lỗ tai mềm nhũn rồi hay không nhưng anh cảm giác được chân đã hơi mềm ra, thậm chí da đầu cũng tê dại theo.

"... Hạ... Hạ Nhiêu."

"Thật là, cô nhìn thế nào mà nói người ta muốn chạy thế?"

Mèo yêu xinh đẹp ôm lấy thắt lưng Khanh Thương từ phía sau, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ mang theo nét diêm dúa lẳng lơ như hoa anh túc, đẹp đến mức rất hung hãn, ánh sáng trong mắt lần lượt thay đổi chỉ trong tích tắc đã có thể đoạt được trái tim và tinh thần của người ta.

Lúc này, cô vươn đầu lưỡi đỏ tươi nóng bỏng ướt át, mập mờ liếm láp sau gáy người đàn ông. Thế là giây tiếp theo, lồng ngực chú hamster nhỏ lập tức đông cứng thành một pho tượng.

"!!!"

"Hưm~"

Hạ Nhiêu thở dài một hơi tựa như thỏa mãn lại tựa như hưng phấn, đôi mắt mèo quyến rũ của cô khẽ nheo lại, chiếc đuôi nhỏ màu trắng không tự chủ được duỗi ra, ôm lấy đùi người đàn ông, giọng điệu ngoài mặt thì chẳng chút quan tâm nhưng thật ra khắp nơi đều ẩn chứa sát khí.

"Nói cho tôi biết, anh bị tiểu yêu tinh nào câu mất hồn mới trốn nhiều năm như vậy thế?"

"... Không... Không có yêu tinh..."

Khanh Thương gian nan nuốt nước bọt, sắc mặt tái nhợt, từng lời anh nói ra đều run rẩy. Toàn thân yêu quái của anh không ổn cho lắm, trong lồng ngực như có một con thỏ đang cuộn mình trong đó, hồi hộp sợ hãi đến mức suýt nữa ngất ngay tại chỗ.

Trốn tránh nhiều năm như thế, vậy mà cuối cùng anh vẫn bị tóm gọn.

【 Nhất định là do tối hôm qua để lộ yêu khí! 】

Khanh Thương hối hận đến xanh cả ruột, quả nhiên xúc động chính là ma quỷ. Tối hôm qua yêu khí nồng đậm như vậy, không bị phát hiện mới là lạ.

【 Nhưng... Nhưng mà, chẳng phải chỉ mất một hồi đã tìm được đến đây là nhanh quá rồi sao?!! 】

Hạ Nhiêu thích nhìn dáng vẻ nhỏ bé hồi hộp, đáng thương của anh nhất, vươn tay sờ ngực trái của người đàn ông, nhéo nhéo như mèo cọ sữa.

Đuôi lông mày khẽ nhướng lên, ánh mắt đung đưa chuyển động, bờ môi đỏ mọng nhếch lên một độ cong khó tả làm xao xuyến lòng người.

”Ây ~ Tim đập nhanh rồi, hamster nhỏ nhìn thấy tôi là hưng phấn vậy sao?"

"...!!!"

【 Hưng... Hưng phấn? 】

——Tôi bị dọa đến sắp khóc rồi, cô đã vừa lòng chưa?

Nhưng mà lúc này cổ và tim là nơi dễ bị tổn thương nhất, hai vị trí đều đang nằm trong tay của con đại miêu nào đó, Khanh Thương không dám nhúc nhích tý nào, chỉ có thể căng cứng cơ thể, coi mình như một pho tượng, sau đó trong đầu điên cuồng nghĩ làm cách nào để thoát thân.

Dù sao thì Tiểu A Lương của anh vẫn đang đợi ở nhà.

“Thật sự không có?”

Lúc này, Hạ Nhiêu lại tiến lại gần, vài sợi tóc dài màu tuyết trắng như xa như gần dính lên cổ Khanh Thương, mang theo một chút ngứa ngáy xen lẫn cảm giác lạnh như băng, hơi thở miêu yêu nồng đậm, cường thế lại không cho phép phản kháng bao trùm khắp không gian.

Khanh Thương cảm thấy bản thân sắp nghẹt thở.

"Thật sự không có... Hạ Nhiêu... Cô ưm..."

Còn chưa kịp nói xong, một tiếng rên rỉ ẩn nhẫn cũng theo đó bật ra. Phía sau gáy chú hamster nhỏ truyền đến cảm giác ma sát cắn xé sởn gai óc, răng nanh độc nhất của đại miêu để trên da ngay lập tức gây ra một trận rùng mình kinh khủng.

【 Cô, cô, cô... Cô ta đang cắn mình, sẽ không nuốt sống mình tại chỗ luôn chứ? 】

【 Ăn sống?! 】

Hamster bé nhỏ: "...!!!"

【 Vậy, vậy không phải trước tiên sẽ nhổ hết lông sao QAQ 】

Đại miêu bị cái gáy anh cuốn hút thế nên lại cắn liếm thêm nhiều lần, để lại mùi hương độc nhất của riêng mình, để đềphòng hamster nhỏ lại bỏ chạy mà cô tìm không ra.

Sau đó, ngón tay mềm mại không xương nâng vạt áo của người đàn ông lên, thuần thục tự nhiên luồn vào bên trong sờ soạng.

“Chờ… Chờ đã… Hạ Nhiêu, cô, cô muốn làm—”

“Suỵt, đừng nhúc nhích.”

Hamster nhỏ bị móng tay ấn vào khoang bụng lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, nơm nớp lo sợ, không dám cử động dù chỉ là một chút vì sợ con đại miêu đằng sau dùng một ngoạm cắn đứt cổ hoặc là dùng móng vuốt xé toạc bụng mình ra.

Hạ Nhiêu chạm vào thắt lưng và bụng của anh, thậm chí còn đùa quá trớn nhéo mông anh hai cái.

"Chậc chậc, sao không có tí thịt nào hết vậy?"

Nói rồi, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người lộ ra một chút bất mãn, giọng điệu của Hạ Nhiêu lại ghét bỏ, cô còn nhớ rõ lúc trước hamster nhỏ có cái bụng tròn mềm mại và cặp mông tròn trịa đàn hồi vểnh cao. Cảm giác sờ vào rất thích.

Thế mà bây giờ... Toàn bộ cơ thể khi sờ vào lại chỉ có rắn chắc.

【 Cái này, cái này là thái độ ghét bỏ giảm cân không tốt??? 】

Đúng vậy, một con hamster gầy gò như anh không ngon chút nào, phải ăn những con mập mạp kia mới ngon.

Hai tai Khanh Thương đỏ bừng, sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng phụ họa nói:

“Đúng thế!”

“Đúng, đúng, đúng! Tôi đã giảm mấy chục cân, hiện tại bây giờ chỉ còn một bộ xương gầy gò, sẽ... Sẽ không đủ nhét kẽ răng."

Sau đó như chợt nghĩ ra điều gì đó, con ngươi hamster nhỏ đảo đảo qua lại, ngay lập tức ngập ngừng nói:

"Thật, thật ra thì tôi có biết được mấy con béo ú. Chẳng hạn như họ hàng chuột đồng của tôi, bọn họ cực kỳ mập!”

Nói xong, anh còn nói thêm một câu, nỗ lực dụ dỗ:

“Loại ít lông nhiều thịt, mông to, một năm đẻ tám lứa.”

Hạ Nhiêu: “....”

Mỹ nhân nghẹn lời jpg.
Chương kế tiếp