Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Trèo Lên Người Nam Chính!

Chương 47: Thậm chí không có cách nào nói ra lời từ biệt, Nhân vật nữ xuyên sách “hạ đài” Nữ phụ một mình chiến đấu
“Cậu chủ…” Bác Trần nhìn hai đứa trẻ tranh chấp nên hơi lo lắng.

 Nghiêm Kỷ nằm ở ghế sau xoa huyệt thái dương, châm một điếu thuốc để xua tan mệt mỏi: “Không sao, nói đi.”

 “Vâng, đã điều tra ra địa chỉ IP được báo cáo rồi, tất cả địa chỉ IP tài khoản của thủy quân bôi nhọ cô Mộc Trạch Tê đều ở cùng một chỗ, đều ở nhà của Hoàng Tài. Nhà họ Lâm có một cậu chủ rất thân thiết với Hoàng Tài, hai người họ có giao dịch.”

 Nghiêm Kỷ chỉ hút một hơi đã cảm thấy đau đầu, nghe vậy liền giận dữ dập tắt, nghiến răng nói: “Gửi đơn luật sư cho gia đình tên khốn đó. Nhân tiện tìm một lý do tống tên đó vào ngục, không cần lâu, dọa một ngày thôi thì tên đó sẽ khai ra tất cả.”

Nghiêm Kỷ móc điện thoại ra xem những tin nhắn quấy rối Mộc Trạch Tê, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Tìm thêm người, nhất định phải khiến thằng nhãi này sợ đến rối loạn sinh lý.”

“Vâng, nhất định sẽ giải quyết gọn gàng.”

Bác Trần nhìn điện thoại tiếp tục báo cáo: “Chuyện liên quan đến gia đình La Nam Nam vẫn đang điều tra, gia đình họ dường như đã sớm có chuẩn bị, không để lại chứng cứ nào.”

Nghiêm Kỷ thở dài, anh biết La Nam Nam không liên quan. Nhưng sự việc lại có quan hệ với nhau một cách kỳ lạ, đều nhắm vào Mộc Trạch Tê, vì thế cô mới suy sụp như vậy.

Trong lòng Mộc Trạch Tê cũng đã nghĩ tới chuyện này, nhưng vẫn chưa tin.

Cho dù không có La Nam Nam, Nghiêm Kỷ cũng biết, cho dù anh làm càn làm bậy, Mộc Trạch Tê và anh cũng đã đi quá xa rồi.

Bởi vì áp lực của cốt truyện đều đè trên người cô.

Việc này xem như để nhắc nhở Mộc Trạch Tê, khiến cô tỉnh táo hơn. Cũng là nhắc nhở bản thân Nghiêm Kỷ, sau này nhất định phải làm việc cẩn thận.

Lúc trước Nghiêm Kỷ đã quyết định, vì để khôi phục lại tình tiết chết tiệt kia, anh mới đồng ý chia tay. Mọi thứ chỉ là tạm thời, giữa anh và Mộc Trạch Tê sẽ không kết thúc, anh tuyệt đối không buông tay.

Dự án núi Hồng Hà đã có vấn đề, nhà họ Lâm ăn bớt tiền nguyên liệu dẫn đến chết người, chuyện này không giấu được lâu.

Đám người nhà họ Lâm dám dùng bất cứ thủ đoạn nào, loại người vô sỉ, hung ác như loài linh cẩu, bây giờ lại trông gà hóa cuốc bắt đầu rục rịch.

Cho dù là anh hay Lâm Thi Vũ cũng phải cách xa Mộc Trạch Tê, chuyện này đã thỏa thuận với Lâm Thi Vũ rồi.

Nghiêm Kỷ đã từng vứt bỏ bản thân, cho đến bây giờ trên người vương đầy mùi vị bộ đồng phục của Mộc Trạch Tê.

Dường như bản thân của hiện tại mới là kẻ bị vứt bỏ.

“Còn nữa, đi gặp Lâm Thi Vũ, đừng kinh động đến người nhà họ Lâm.” Nghiêm Kỷ nói xong câu cuối cùng, ngửi thấy mùi hương của Mộc Trạch Tê lại mệt mỏi ngủ mất, cho dù ngủ say hàng lông mày vẫn chau lại.

“Vâng, tôi sẽ đi sắp xếp.” Bác Trần thở dài, nhỏ tiếng nói.

 Sau khi Mộc Trạch Tê về nhà khóa trái cửa mới từ từ trượt xuống, dựa vào cửa ngây người một lúc lâu…

May mà hôm nay là thứ bảy, cho dù sóng gió bên ngoài có lớn, Mộc Trạch Tê cũng có thể trốn trong nhà, nằm trên giường của mẹ không muốn cử  động.

Không ăn không uống, trong đầu nghĩ tới tình tiết La Nam Nam nói, cũng nhớ Nghiêm Kỷ…

Cảm xúc phức tạp khiến cô mất cảm giác chính xác về cơn đau, chỉ mơ hồ cảm thấy đau.

Tiếng chuông cửa vang lên khiến Mộc Trạch Tê trở lại hiện thực. Đã hai ngày hai đêm Mộc Trạch Tê chưa ăn uống gì, cả ngày mềm nhũn, quầng mắt đen xì. Cô nhìn qua mắt mèo trên cửa, là Trần Triết.

Trần Triết biết vì chuyện của La Nam Nam, Mộc Trạch Tê sẽ rất khó chịu, mà Nghiêm Kỷ gọi điện cho cậu, cũng đã mơ hồ nhận ra mối quan hệ giữa hai người đã tan vỡ rồi.

Điện thoại của Mộc Trạch Tê cũng không gọi được mới đến tận nơi tìm người.

Trần Triết nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Mộc Trạch Tê, cơ thể yếu đuối như giây sau có thể bị ngã đã dọa cậu ta sợ chết khiếp, vội vàng gọi Mộc Trạch Tê ra ngoài ăn cơm.

Hai người hẹn nhau ở một nhà hàng lẩu rất nổi tiếng gần khu chung cư Mộc Trạch Tê. Trần Triết nói muốn bàn về chuyện của La Nam Nam.

Chuyện quan trọng như vậy, Mộc Trạch Tê chắc chắn sẽ đi. Cô tắm rửa, buộc gọn tóc tai bù xù rồi liền xuống lầu.

Mộc Trạch Tê không nghĩ tới nhanh như vậy mà Trần Triết đã đặt được chỗ, hai người vừa tới thức ăn đã lên, đến cơm trắng cũng đưa lên mấy bát to.

Trần Triết thầm cảm thán, Nghiêm Kỷ thật tỉ mỉ, tốc độ cũng rất nhanh.

Trần Triết gắp cho cô rất nhiều thức ăn ngon. Cho dù nồi lẩu rất thơm nhưng Mộc Trạch Tê không có khẩu vị.

Trần Triết vội vàng nói chuyện chính.

Dù Trần Triết biết La Nam Nam không giống người khác, nhưng cậu chưa từng suy nghĩ đến những chuyện kỳ lạ kia, chỉ khi cậu ta biết tin mới tỉ mỉ phân tích với Mộc Trạch Tê.

Trần Triết là người rất cẩn thận. Cậu nói, mỗi gia đình đều có hương vị của gia đình.

Từ thói quen nêm nếm trong thức ăn, nhãn hiệu bột giặt, dầu rửa bát, chất khử trùng yêu thích sẽ tạo ra các hương vị khác nhau. Đó là thứ rất khó thay đổi.

Trần Triết hay lui tới nhà La Nam Nam, cậu ta nhớ như in hương vị nhà cô ấy, khi bọn họ gõ cửa, người đàn ông mở cửa ra, Trần Triết gửi một cái liền khẳng định đây chính là nhà của La Nam Nam.

“Mà người kia cũng thật kỳ lạ, cho dù cảnh giác người lạ cũng không đến mức như vậy chứ. Lại còn treo mấy loại dây chống trộm. Tôi hỏi mấy câu đã muốn báo cảnh sát.”

Mộc Trạch Tê tỉ mỉ nhớ lại, gật đầu.

Trần Triết còn cố ý hỏi hàng xóm láng giềng, họ nói không ai chuyển nhà cả, sau khi kiểm tra camera cũng không có ai chuyển nhà. Hồ sơ tài sản của nhà La Nam Nam đều vẫn còn đấy.

"Giả sử chuyện cả nhà bí mật chuyển đi rồi đổi trắng thay đen, không phải là gián điệp đặc biệt gì mà cũng không phải là người được bảo vệ đặc biệt gì, vậy thì chỉ có một khả năng, chính là chạy trốn."

Theo như Trần Triết biết, công việc trái phiếu tài chính của bố La Nam Nam giống như kiểu người có thể giàu có trong một sớm một chiều rồi phá sản trong một sớm một chiều, một khi thua lỗ có thể bỏ trốn bất cứ lúc nào.

Vì vậy Trần Triết còn cẩn thận hỏi kỹ mẹ mình hết lần này đến lần khác, đều bị mẹ trêu chọc nói cậu muốn kết hôn với La Nam Nam đến phát điên rồi, hỏi thăm thông gia nhanh như vậy, bảo cậu không biết rụt rè là gì cả.

Trần Triết...

Cậu nhất quyết làm phiền mẹ để hỏi xem nhà mẹ đẻ của La Nam Nam đang ở đâu. Khi biết mẹ La có em trai cùng cha khác mẹ, sau khi xem ảnh mới biết đó là người đàn ông vừa mở cửa cho họ.

Mọi chuyện đến lúc này đã rất rõ ràng, thiếu nợ bỏ trốn, cậu giữ nhà thay.

Mộc Trạch Tê phân tích theo lời của Trần Triết, cũng dần bình tĩnh lại. Nếu không nghĩ đến chuyện xuyên sách, loại chuyện như vậy hoàn toàn có thể xảy ra trong thực tế.

Lẽ ra La Nam Nam nên đi vào nội dung cốt truyện mới, La Nam Nam trong nguyên tác cũng đột ngột ra nước ngoài sau khi bị thương tật trong một vụ tai nạn xe hơi, cũng bị mất liên lạc với những người khác.

Điều này hoàn toàn khớp với nguyên tác.

"Hóa ra là thế...La Nam Nam không sao, chẳng qua cậu ấy chỉ bắt đầu một cuộc sống mới mà thôi..." Mộc Trạch Tê buông lỏng, vui mừng lẩm bẩm một mình, nói xong thì nghẹn ngào.

Chia lìa luôn là điều bất ngờ không kịp đề phòng, bọn họ gặp “Nhiệm vụ hệ thống xuyên sách trong mơ” của La Nam Nam, cũng bất ngờ chia tay nhau tại đây. Hai người còn chưa kịp nói lời chia tay, đã chuẩn bị đi đến một khởi đầu mới.

Giờ đây, Mộc Trạch Tê đã cảm nhận chính xác cảm giác không muốn phải chia lìa, sự bất lực theo trật tự của nội dung cốt truyện. Cô lớn tiếng khóc lên một cách chân thành mà đau đớn.

Những nỗi sợ hãi, lo lắng, bất lực, tiếc nuối. Những cảm xúc dồn nén trong lòng như nồi áp suất của Mộc Trạch Tê đều được giải tỏa ra. Mộc Trạch Tê gào khóc.

Trần Triết bị cảm xúc của Mộc Trạch Tê lây lan, hốc mắt cũng ướt đẫm. Cậu ta cũng bất ngờ không kịp đề phòng khi phải chia tay, giống như một lưỡi dao sắc bén nhanh chóng chia lìa máu thịt, đau đớn chậm rãi nổi lên.

Nước lẩu sôi cuồn cuộn, hơi nước bốc lên nghi ngút.

Những người xung quanh dần dần nhìn Trần Triết với ánh mắt kỳ lạ, phảng phất như cậu là một tên trai đểu đột ngột chia tay một cô gái mới khiến cho cô ấy khóc đau buồn như thế.

Trần Triết ...

Cậu ta nhanh chóng thu lại cảm xúc, lúng túng gượng cười, không phải, thật sự không phải. "Tra nam" của cô ở phía sau kìa.

Tại căn phòng trong góc bên cạnh, Nghiêm Kỷ đang mặc áo hoodie đội mũ, lặng lẽ nhìn Mộc Trạch Tê đang khóc, trái tim anh đau nhói lên, trong lòng tự chế giễu bản thân vì đã không thể tiến tới để ôm lấy cô.

Mộc Trạch Tê bật khóc, cô ăn hết hai bát cơm to, được tiếp thêm sức lực. Chỉnh đốn tâm trạng, ngay lập tức đưa ra một "Lá thư xin lỗi".

Mặc kệ diễn đàn vườn trường đang phát nổ.

Sáng thứ hai vẫn đi học sớm như thường.

Khi cô đi ngang qua con đường trước đây đã thay đổi cô và La Nam Nam, cô nhớ lại cuộc trò chuyện mà cô đã nói với La Nam Nam..

Trước khi nghỉ hè, cả hai nằm trên chiếu trúc thổi làn gió mát, ngắm sao sáng trên bầu trời rồi nhắc đến lần chia tay cuối cùng của hai người.

La Nam Nam nói với cô, nội dung cốt truyện của cô ấy sắp kết thúc, sau này cô ấy sẽ không thể đồng hành với Mộc Trạch Tê nữa, sau này mọi cực khố của Mộc Trạch Tê cũng chỉ có bản thân cô tự mình chống lại.

Ánh mắt của Mộc Trạch Tê rạng rỡ, còn nghiêm túc trả lời La Nam Nam: "Tớ cảm ơn Nam Nam đã đến thế giới này để đánh thức tớ và kéo tớ ra khỏi vũng bùn của "Nữ phụ ác độc", nhưng cũng không nghĩ rằng cậu ở đây chỉ để vì cứu tớ. Cậu nên có cuộc sống mà cậu đáng phải có.”

Đây là điều mà Mộc Trạch Tê luôn nghĩ.

La Nam Nam khoác vai Mộc Trạch Tê, như thể "Anh em tốt", khiến cơ thể của cô lắc lư từ bên này sang bên kia

Tại sao cô ấy lại thích nữ phụ như Mộc Trạch Tê? Đồng ý làm bạn với cô? Đây là đáp án, bởi vì Mộc Trạch Tê tốt bụng, chân thành mà rất tỉnh táo.

Mặc dù cô được nuôi lớn như một người yếu đuối, nhưng cô luôn có cá tính độc

lập của riêng mình, cũng tôn trọng sự độc lập của người khác.

Hai người Mộc Trạch Tê và La Nam Nam lắc lư cùng nhau như chiếc đồng hồ quả lắc.

"Vậy sao, Mộc Trạch Tê cậu chỉ là một người thảo mai và trà xanh, nhưng có ai nói cậu không chân thành chứ. Tớ tin là trong câu chuyện mà tác giả không tiết lộ, Mộc Trạch Tê luôn là một người đáng yêu."

La Nam Nam đột nhiên lại lo lắng hỏi cô: "Kết cục của Mộc Trạch Tê cậu, và những thất bại mà sau này cậu gặp phải không tốt lành lắm..."

Mộc Trạch Tê mỉm cười: "Tớ không sợ, tớ sẽ luôn giữ gìn nó trong sự dũng cảm mà Nam Nam cậu mang đến cho tớ."

Mộc Trạch Tê lau nước mắt rồi cười tươi rói. Nói không với sợ hãi.

Nếu đã hiểu được nội dung cốt truyện không thể thay đổi, thì đừng thay đổi nó. Mộc Trạch Tê sẽ thừa nhận những sai lầm trong quá khứ của mình, mà đối phương ác ý tấn công Mộc Trạch Tê cũng sẽ không được tha thứ.

[Hôm nay tôi lên đây để tự kiểm điểm hai việc, muốn nói rõ nguyên nhân sự việc cũng như trịnh trọng xin lỗi.

Thứ nhất, về tin giả ác ý của bạn học Lâm Thi Vũ đúng là trong đó có một tin do tôi từng ghen ghét bịa đặt nên, nhưng không phải đăng lên từ trong tay tôi.

Tài khoản của tôi không bị trộm, nhưng đã từng đăng nhập vào máy tính dùng chung nên bị người có ý đồ lợi dụng. Đúng là tôi đã từng bịa đặt, sau này dù có biết kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm, nhưng cũng thật sự đã từng nổi lên ác ý. Tôi thật sự xin lỗi sâu sắc đối với bạn học Lâm Thi Vĩ vì lòng dạ hẹp hòi đáng khinh của mình.

Hơn nữa lý do gợi lại chuyện này, là muốn trả lại sự trong sạch cho Lâm Thi Vũ, cũng cho chính mình một chút thể diện.

Tệp đính kèm: Thời gian viết bài, thời gian đăng bài, video trích xuất từ camera hội học sinh.

Thứ hai, người trong tấm ảnh kia đúng là tôi với bạn Nghiêm Kỷ.

Đêm ngày X tháng X tôi có đi chơi chung với các bạn học khác, đúng lúc gặp phải bạn Nghiêm Kỷ, bạn ấy đã tốt bụng đưa tôi về.

Tấm ảnh kia rõ ràng đã sai lệch, bị người có ý chụp được đem đi bịa đặt lời đồn, cũng lấy tấm ảnh này để uy hiếp tôi. Mặc dù tôi không khuất phục, nhưng cũng có tâm lý hư vinh nên đã thuận tay đẩy thuyền, thúc đẩy tai tiếng với bạn Nghiêm Kỷ.

Dư luận là thứ rất khủng bố, từ trước đến nay bạn Nghiêm Kỷ luôn dịu dàng tốt bụng, cảm thấy lời đồn đãi như vậy sẽ có hại với một đứa con gái như tôi. Tôi cũng may mắn lợi dụng sự áy náy của bạn học Nghiêm Kỷ, mặc kệ bạn ấy thừa nhận tôi và bạn ấy có quan hệ.

Tệp đính kèm: Bản ghi chép đe dọa (lời thô tục đã bị bôi đen)

Trong lòng tôi có ý đồ xấu xa, cuối cùng đã bị phơi bày, gieo gió gặt bão. Mà hiện tại người trong lòng sinh ra ác ý giống tôi, cũng sẽ như tôi, Mộc Trạch Tê.]
Chương kế tiếp