Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Trèo Lên Người Nam Chính!

Chương 63: Chơi H khi mang thai. Lần đầu tiên đeo bao cao su ++
“Lúc trước chúng ta đã nói thử xem thế nào, em cũng đã đồng ý rồi.” Nghiêm Kỷ nói xong liền tiến về phía Mộc Trạch Tê.

Mộc Trạch Tê dịch mông về phía sau.

Sơ ý rồi! Thế mà lại quên mất chuyện này. Bây giờ thực sự giống như một loại cầu xin trá hình.

Mộc Trạch Tê ấp úng: “Em...”

Đôi mắt hoa đào hẹp dài của Nghiêm Kỷ nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tê giống như đang thẩm vấn: “Nếu không thì Tê Tê làm sao vậy?”

Mộc Trạch Tê lập tức thay đổi dáng vẻ, vô cùng ấm ức lên án: “Không có... Em chỉ muốn anh yêu thương em, anh không thể cứ luôn đối xử với em như vậy...”

Nghiêm Kỷ sửng sốt, mắt cong lên: “Chồng vẫn luôn yêu thương Tê Tê mà.”

Nghiêm Kỷ dịu dàng hôn cái miệng nhỏ nhắn của Mộc Trạch Tê, dụ dỗ cô động tình, sau đó đầu lưỡi mềm mại linh hoạt len lỏi vào trong miệng cô, truy đuổi cái lưỡi nhỏ kia.

Mộc Trạch Tê bị kỹ năng hôn cao siêu của Nghiêm Kỷ hôn đến mức tê dại, chiếc lều cứng ở bên dưới đũng quần Nghiêm Kỷ lại càng phồng lên.

Được rồi, không thể trốn tránh một lần làm tình.

Mộc Trạch Tê bị hôn đến nỗi thở dốc, đôi mắt mờ sương, làm tình thì làm thôi...

Bầu không khí đã vô cùng thích hợp.

Mộc Trạch Tê không mặc quần áo bệnh nhân của bệnh viện mà là bộ đồ ngủ mềm mại do Nghiêm Kỷ cố ý chuẩn bị. Nghiêm Kỷ vội vàng qua loa cởi mấy nút áo, để lộ ra đường nét tròn trịa bên trong.

Bàn tay to lớn thăm dò bên dưới rồi sờ lên bộ ngực mềm mại kia.

Bàn tay ấm áp xoa bóp bầu ngực rất có kỹ xảo, tạo ra từng trận tê dại, sau đó lại nhéo hai đầu vú từ từ vân vê.

Tay còn lại cách bộ đồ ngủ trơn bóng, nắn bóp đầu vú, xoa nắn khiêu khích.

Sau khi Mộc Trạch Tê mang thai, trừ bụng to lên, ngực cũng to hơn một vòng.

Nghiêm Kỷ nâng ở trong tay, cảm thấy có sức nặng hơn, lại còn vừa mềm vừa thơm, dường như có thể lọt ra khỏi kẽ tay.

Hơn nữa lúc này cũng rất nhạy cảm, đầu ngón tay Nghiêm Kỷ chỉ xoa vài cái mà núm vú đã lập tức cứng lên rồi.

Chỉ chốc lát sau, cơ thể nhạy cảm của Mộc Trạch Tê không ngừng run rẩy, giữa hai đôi môi dán sát hôn nhau tràn ra tiếng ngâm nga.

Nghiêm Kỷ lập tức như bị mất hồn, anh cũng không thể chịu đựng được nữa. Vốn dĩ đã mấy tháng không làm tình, anh đói đến mức không chịu nổi rồi. Hiện tại như vậy không khác gì gõ bát gọi anh đến ăn.

Nghiêm Kỷ không nhịn được hôn càng sâu hơn. Anh thu một tay lại, thò xuống dưới người tìm kiếm âm đế nhạy cảm, sau khi cọ xát ra nước thì nhẹ nhàng vân vê.

Đã lâu không nếm qua niềm vui sướng, chỗ nào cũng cảm thấy thoải mái...

Mộc Trạch Tê động tình, cô mơ màng ngửa đầu mút đầu lưỡi Nghiêm Kỷ, hai chân cọ xát với nhau, bật ra tiếng thút thít.

Mới chỉ là màn dạo đầu mà Mộc Trạch Tê đã hoàn toàn ướt đẫm. Progesterone khi mang thai quả thực đã kích thích ham muốn tình dục của cô mạnh hơn rất nhiều.

Nghiêm Kỷ hôn miệng nhỏ của cô, tiếng chậc chậc vang lên. Làm mạnh một chút mới tốt, để cô ghi nhớ niềm vui mà anh mang lại, để sau này cô khó có thể rời khỏi anh.

Nghiêm Kỷ dừng động tác.

Anh cởi bỏ vạt áo ngủ, ngoại trừ cái bụng bầu tròn trịa kia, hai bầu vú to tròn cũng trắng nõn.

Mộc Trạch Tê mang theo sự dịu dàng của người sắp làm mẹ, cả người ngọt ngào lại xinh đẹp, vô cùng quyến rũ.

Thật là muốn nuốt hết trong một ngụm, yết hầu Nghiêm Kỷ chuyển động.

Mộc Trạch Tê còn đang chìm trong cơn mê man, chỉ biết vịn vào thắt lưng của mình, rồi lại đưa tay nhéo vòng eo rắn chắc với cơ bụng tám múi của Nghiêm Kỷ, thở dài: “Cuối cùng em cũng xuống sắc, tình yêu cũng theo đó mà mất đi.”

Nghiêm Kỷ...Lại bắt đầu diễn kịch rồi.

Nghiêm Kỷ nhẹ nhàng đặt Mộc Trạch Tê xuống, anh dang rộng hai chân của cô ra, dùng côn thịt đã sưng cứng đến đau đớn cọ xát vào huyệt nhỏ xinh đẹp đang ướt đẫm của cô.

Làm dịu cơn khát.

“Tình yêu có mất đi hay không, lát nữa chồng cắm vào huyệt nhỏ của em, đợi đến khi em quấn chặt lấy chồng, huyệt nhỏ của em bị chồng làm cho mềm nhũn mà vẫn cắn chặt không buông thì không phải sẽ biết sao?”

Mộc Trạch Tê đỏ mặt xấu hổ trước những lời nói tục tĩu khi ở trên giường của anh.

Cô cảm nhận được rõ ràng được côn thịt hung hãn cứng rắn như thép ở cửa huyệt của mình nên càng chảy nhiều nước hơn.

Ngay khi Mộc Trạch Tê cho rằng Nghiêm Kỷ cứ như vậy mà xông thẳng vào trong thì anh lại đứng dậy.

Mộc Trạch Tê cứ dạng chân ra như vậy?

Nghiêm Kỷ vội vàng lật túi quần áo mà mình đã ném sang một bên: “Bây giờ em đang mang thai nên không tiện bắn vào bên trong, tinh dịch sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, vì vậy cần phải đeo bao cao su.”

Mộc Trạch Tê nhìn thấy Nghiêm Kỷ rút ra một cái bao cao su cầm lên giường. Nghiêm Kỷ quỳ gối ở bên cạnh giường, dựng thẳng côn thịt thô dài, xé bao cao su rồi đeo vào.

Nói đến cũng xấu hổ, hai người ở bên nhau mấy năm, cho tới tận bây giờ bao cao su chưa từng xuất hiện trong số những đồ chơi tình thú của Nghiêm Kỷ.

Đây là lần đầu tiên Mộc Trạch Tê thấy anh đeo bao cao su nên cứ như vậy nhìn  anh chằm chằm.

Ngược lại Nghiêm Kỷ không hề ngại ngùng chút nào khi Trạch Tê mở to mắt nhìn mình đeo bao cao su.

Sau khi đeo xong anh còn hỏi một câu: “Đẹp không?”

Côn thịt của Nghiêm Kỷ rất lớn, bao cao su lại nhỏ hơn một chút nên không vừa vặn hoàn toàn mà vẫn còn thừa một đoạn nhỏ chưa được đeo kín, như vậy trái lại càng thêm khiêu dâm.

Mộc Trạch Tê lập tức đỏ mặt xấu hổ.

Nghiêm Kỷ chen vào giữa hai chân Mộc Trạch Tê lần nữa, côn thịt cọ sát mật dịch ở cửa huyệt.

“Anh vào đây.” Sau đó chậm rãi đẩy vào.

Sau vài tháng mới làm tình lần nữa, lúc hai bộ phận sinh dục kết hợp chặt chẽ, cả hai người đều thỏa mãn thở ra.

Bởi vì đủ động tình và trơn trượt nên Nghiêm Kỷ cắm rút rất thuận lợi, sự ma sát nhẹ nhàng mang lại cảm giác sảng khoái.

Nghiêm Kỷ không dám đút vào hết mà chỉ đút có một nửa, anh vẫn luôn cảm thấy hơi khó chịu, không nhịn được muốn đút sâu thêm một chút nữa.

Lần đầu tiên Nghiêm Kỷ phá thân Mộc Trạch Tê, anh đã dám đâm sâu đến tận cửa tử cung. Nhưng hiện giờ chàng trai non nớt muốn phá thân chỉ có thể chậm rãi rút ra đâm vào để thăm dò nông sâu.

Mộc Trạch Tê cắn đầu ngón tay, đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm Nghiêm Kỷ kêu ư a thành tiếng.

Nghiêm Kỷ biết cô đang sướng, bàn tay xoa ngực cô, hạ eo nhẹ nhàng đẩy vào trong không sâu.

Mặc dù chỉ vào nửa đoạn nhưng hoa huyệt cũng cắn chặt lấy anh, ướt át tham lam hút lấy.

Rất sung sướng, rất kích thích.

Nhưng không thể hết đói được, cứ như vậy chỉ lửng dạ chứ không no.

Huyệt nhỏ bị đâm đến sung sướng, mị thịt co rút dần giãn nở, kẹp quy đầu đến mức muốn vỡ tung. Khoái cảm vừa khó chịu vừa thoải mái xông thẳng lên đầu Nghiêm Kỷ, Nghiêm Kỷ sảng khoái run eo, suýt nữa bắn tinh.

Cố nén khoái cảm và sự sung sướng đến muốn bắn, anh ưỡn eo đâm vào huyệt nhỏ từng cái một. Khoái cảm càng thêm mãnh liệt hơn.

Mộc Trạch Tê bị cắm đến mức khóc không ra nước mắt, cách đưa đẩy của Nghiêm Kỷ khiến cô sảng khoái vô cùng, cọ xát điểm G của cô vừa sướng vừa tê dại.

Cô biết rõ tình trạng thân thể của mình, cũng nghe qua đề nghị của bác sĩ, biết quan hệ bình thường không có vấn đề gì.

Mật dịch lúc cao trào phun ra từng đợt, nhưng càng đi sâu vào trong thì lại càng ngứa ngáy trống rỗng không chịu nổi.

Đầu óc có chút mê loạn, cô nức nở: "Sâu thêm chút... Nhanh thêm chút... Muốn..."

Nghiêm Kỷ nhịn đến sắp nổ tung, vừa nghe xong, lý trí còn sót lại lập tức biến mất hết. Một nửa côn thịt kia tức khắc tiến vào thêm một phần, được hút chặt rất sung sướng.

Trước đó chỉ cắm vào rất nông, giờ lại bị đâm sâu bất ngờ, Mộc Trạch Tê lập tức run rẩy phun nước.

Nghiêm Kỷ tiếp tục đút vào ngay lúc cô cao trào, côn thịt phá vỡ tầng tầng lớp lớp mị thịt, chạm đến nơi ngứa ngáy nhưng không tiếp tục vào sâu trong tử cung, ra vào ở nơi đó nhiều lần, tách ra rồi cọ sát mị thịt núc ních, lại bị xoắn hút chặt chẽ.

"Hức….cứng quá..." Mộc Trạch Tê run rẩy, lại bị đâm vào đến đầy cả bụng.

Đương nhiên là cứng.

Từ sau khi Mộc Trạch Tê mang thai, đã lâu Nghiêm Kỷ không tiến vào huyệt nhỏ quấn người ướt sũng mất hồn này, làm anh nhớ chết đi được.

Anh không dám cúi người hôn môi, sợ sẽ đè vào bụng Mộc Trạch Tê.

Anh rút côn thịt ra, còn kéo theo bao cao su trên dương vật, ma sát huyệt nhỏ đang cao trào run rẩy không ngừng.

Mộc Trạch Tê khó chịu, uốn éo mông, rên hừ hừ, để huyệt nhỏ cọ sát dương vật.

Nghiêm Kỷ cố chịu đựng sự dụ dỗ này, hỏi: "Anh có phải là chồng của em không? Có muốn bị chồng cắm không? Hả?”

Mộc Trạch Tê suýt khóc rồi, anh đúng là thù dai!  "Muốn… chồng, em muốn…”

Không hài lòng với đáp án này, Nghiêm Kỷ vẫn không đâm vào:“Muốn chồng làm gì nào?”

"A… muốn chồng cắm vào…”

Nghiêm Kỷ lại hôn lên miệng Mộc Trạch Tê, mút đôi môi trơn bóng. Anh không đâm côn thịt vào, mà là dùng ngón tay cắm vào khuấy đảo, kéo dài dư âm khoái cảm của cô.

Nghiêm Kỷ vừa mút vừa tẩy não Mộc Trạch Tê đang mê man trong cơn khoái cảm: "Tê Tê có thai, nhu cầu lại cao, xin chồng cắm vào Tê Tê đúng không?”

"Ưm~~vâng…”

Nghiêm Kỷ hài lòng cười, lật Mộc Trạch Tê sang một bên, nằm nghiêng. Anh kéo đôi chân đã mềm nhũn của cô, làm theo tư thế nằm nghiêng, cắm vào từ phía sau, côn thịt tiến vào từ bờ mông ngạo nghễ, tiếp tục đâm rút.

Cổ tay Nghiêm Kỷ kéo chân trắng mịn của Mộc Trạch Tê, nhẹ nhàng gặm cắn thịt mềm sau cổ cô, thẳng lưng cắm vào huyệt nhỏ.

"Bạch bạch bạch!” Ngoài tiếng va chạm thì còn có tiếng nước lép nhép.

Bởi vì Mộc Trạch Tê ưỡn cặp mông nhỏ nên khi Nghiêm Kỷ cắm vào sẽ bị huyệt nhỏ mềm mại như nhung ngăn cản một chút, bờ mông bị va chạm sẽ nhấp nhô nhẹ. Như vậy sẽ không vào quá sâu được, nhưng lại được hút chặt kiểu khác, cảm giác khi va chạm với bờ mông lại vô cùng thích, Nghiêm Kỷ rất hài lòng với tư thế này.

"Ư ư ư~a~”

Khoái cảm cuộn trào tràn ra giữa hai người, lan tràn tận xương, chui vào tận cốt tủy.

Nghiêm Kỷ sung sướng thở dốc, côn thịt đang đút vào càng lúc càng cứng rắn.

Bàn tay Nghiêm Kỷ vuốt ve bụng của Mộc Trạch Tê, để cho cô tránh nhào về phía trước, gân xanh trên tay người đàn ông thay nhau nổi lên, côn thịt ra sức đâm vào.

Thật kích thích.

Phía sau là tiếng thở dốc nặng nề và vui sướng của người đàn ông, hõm vai tiếp xúc với hơi thở cực nóng của người đàn ông.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Mộc Trạch Tê giữ lấy cánh tay Nghiêm Kỷ đang đặt lên ngực mình, cô cứ ôm chặt để anh cắm đến khi cao trào hết lần này đến lần khác, đến khi hoa mắt ù tai.

Tiếng rên rỉ của Mộc Trạch Tê biến thành nũng nịu xin tha: "Chồng ơi… bắn… bắn ra… được không…”

Côn thịt vốn đã cứng, căng trướng bị huyệt nhỏ liên tục co rút, run rẩy kẹp quấn đến mức gần như nổ tung.

Nghiêm Kỷ khàn giọng, sung sướng thở dốc: "Được, nghe Tê Tê cả, chồng bắn, bắn cho Tê Tê nhé.”

Nghiêm Kỷ thè lưỡi ra hôn liếm vai Mộc Trạch Tê, liếm rãnh xương sống của cô, liếm đến mức cô run run rẩy. Thứ dưới eo càng đút vào nhanh hơn.

Mộc Trạch Tê không thể chịu nổi, hoang mang che bụng: “Á… nhanh quá rồi… quá sâu! Làm bị thương cục cưng mất!"

Nghiêm Kỷ càng thêm mềm lòng, bị trêu ghẹo đến mức đầu óc căng thẳng, giơ chân Mộc Trạch Tê lên cao hơn."Không sao cả, chồng kìm chế rồi.”

Anh đâm càng sâu hơn nhưng luôn chú ý tử cung, góc độ cũng càng thêm lắt léo hơn, côn thịt vừa thô vừa to đâm chọc nghiền nát mị thịt từ nhiều góc độ khác nhau.

"Ư!” Mộc Trạch Tê lại cao trào.

Ra vào kịch liệt vẫn còn tiếp tục. Nghiêm Kỷ sắp bắn ra, nhẹ khẽ cắn chặt xương vai xinh xắn của Mộc Trạch Tê, để lại một dấu răng kích tình, bắt đầu chạy nước rút.

Lượng lớn tinh dịch phun ra bị bao cao su chặn lại. Mộc Trạch Tê đạt đến cao trào, cũng cảm nhân được bao cao su bên trong không ngừng to lên.

Nghiêm Kỷ bắn ra như ý muốn, lúc rút ra, tinh dịch trong bao nặng trịch, kéo theo từng sợi tơ dâm thủy dinh dính bên trong Mộc Trạch Tê.

Cả người Mộc Trạch Tê vẫn còn trong cao trào, đôi mắt đê mê, cảm thấy xấu hổ muốn chết.

Nghiêm Kỷ ôm Mộc Trạch Tê, hôn sâu sau hoan ái. Anh cũng quan sát thân thể Mộc Trạch Tê. “Em không sao chứ? Tê Tê.”

Toàn thân Mộc Trạch Tê vẫn còn đang cảm nhận khoái cảm khi cao trào, lâng lâng như điện giật, lắc đầu tỏ vẻ không có việc gì.

"Vậy lát nữa chúng ta lại làm thêm một hiệp nữa đi!”
Chương kế tiếp