Sau Khi Chia Tay, Tôi Kết Hôn Với Kẻ Thù Của Bạn Trai Cũ

Chương 11: Thời khắc chia tay 1
"Em rời khỏi tập đoàn Thẩm gia đột ngột như vậy, bởi vì Thẩm Chi Khiên đã làm tổn thương em?"

Sau khi nghỉ ốm hai ngày vì cảm cúm, Ninh Thanh Thanh đã hồi phục hoàn toàn. Cô đi xe cùng Thẩm Chi Khiên đến công ty, cô được đồng nghiệp đón tiếp nồng nhiệt, hỏi thăm sức khỏe.

Chỉ có Vương Thiến, lúc ăn trưa, cô ấy nhỏ giọng nói với cô: "Thanh Thanh à, khi Thẩm tổng ôm em rời khỏi văn phòng, toàn công ty đều bàn tán xôn xao về chuyện đó."

Công ty họ có 2 nhóm chát, trong đó một nhóm có Thẩm Chi Khiên và Ninh Thanh Thanh, nhóm còn lại bao gồm cán bộ quản lý.

Vương Thiến đưa điện thoại cho Ninh Thanh Thanh nói: "Xem này, tất cả đều nói rằng Từ Lạc Tình, không thể làm gì được ngay cả khi đã ký hợp đồng đại diện. Thu phục ông chủ không được nên chuyển qua thu phục con trai ông chủ."

Ninh Thanh Thanh nhìn vào những tin nhắn đó liền cảm thấy buồn cười. Cô bỗng nhớ đến việc mình đã nhờ Nhiếp Vũ điều tra vài ngày trước.

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới liền. Nhiếp Vũ gọi điện thoại đến, Ninh Thanh Thanh đến nơi yên tĩnh để nghe: "Anh Nhiếp à."

Nhiếp Vũ nói: "Nhà họ Từ gặp vấn đề thật, họ vừa thất bại trong việc thâm nhập thị trường phim ngắn. Họ đầu tư rất nhiều tiền, tham vọng vô cùng lớn, nhưng hiện tại họ không thu được bất kỳ lợi nhuận nào. Hiện tại lỗ sạch vốn

Với một công ty lớn, việc không có khoản đầu tư tiếp theo sẽ khiến cho họ gặp khó khăn.

Bên cạnh đó, họ còn đầu tư hàng trăm triệu đồng vào một dự án mà họ đã biết trước là sẽ thất bại. Nhà họ Từ chỉ có thể dựa vào tiền hoa hồng từ vốn đầu tư trước kia để tồn tại, nhưng thực tế thì bây giờ họ chỉ là một cái vỏ rỗng.

Mắc nợ nhưng không quá nhiều, nhưng bây giờ họ chỉ còn vẻ bề ngoài mà thôi.

Ninh Sang của chúng ta, từng là đối thủ cạnh tranh của nhà họ Từ. Tháng trước, mẹ em vẫn tự hỏi tại sao nhà họ Từ không có bất kỳ hoạt động nào. Bây giờ, mới nhận ra rằng vấn đề của họ đến từ đây.

Hiện tại, thị trường mà nhà họ Từ từng cạnh tranh đã bị mẹ của em và công ty đầu tư khác chiếm đoạt. Chúng ta mới phát hiện ra việc này gần đây bởi vì họ đã giấu kín thông tin trong một thời gian dài.

Đúng như dự đoán, để thoát khỏi khó khăn, gia tộc Từ chỉ có hai cách, một là tìm kiếm công ty có lượng vốn lớn sẵn sàng cung cấp và giúp đỡ, sau đó dùng khoản vốn đầu tư vào tài chính, và nhường phần lớn cổ phần cho công ty đó, giữ lại phần nhỏ và chia sẻ lợi nhuận với công ty đó.

Tuy nhiên, khả năng này không lớn, bởi nếu công ty đó thật sự có khoản vốn to, tại sao họ không chọn chúng ta, hoặc những tổ chức đầu tư tài chính nổi tiếng quốc tế, mà lại chọn một cái vỏ trống rỗng?

Lựa chọn thứ hai là, Từ Lạc Tình đã về nước rồi phải không? Cô ta sử dụng tầm ảnh hưởng của giới giải trí để tìm người đầu tư hoặc kết hôn.

Nếu gia tộc của cô ta mạnh mẽ và có uy tín, bảo đảm có thể vay tiền từ ngân hàng, sử dụng khoản vốn để đẩy mạnh dự án. Thêm vào đó, nếu hai gia tộc liên hôn với nhau, họ có thể trở lại thị trường, sau đó tranh giành thị phần với chúng ta."

Nói đến đây, Nhiếp Vũ bỗng nhiên có chút phấn khích: "Thân ái, nếu em đã hiểu đối thủ cạnh tranh của Ninh Sang, thì khi nào em trở về giúp mẹ em?"

Nghe đến đây, Ninh Thanh Thanh nhăn mặt một chút, cô nói: "Được, em sẽ suy nghĩ kỹ."

Ban đầu, Nhiếp Vũ đã chuẩn bị sẵn tinh thần Ninh Thanh Thanh sẽ từ chối. Nhưng khi Ninh Thanh Thanh đồng ý, Nhiếp Vũ có chút bất ngờ hỏi: "Thân ái, em thật sự có dự định trở về sao?"

Ninh Thanh Thanh nói: "Dù em đã tốt nghiệp hai ngành tài chính và pháp lý, nhưng từ sau tốt nghiệp, em chỉ mới bắt đầu trong lĩnh vực tài chính. Em còn là người mới trong ngành này.”

Nhiếp Vũ cười: "Không sao cả, nếu em muốn trở về, toàn bộ công ty sẽ giúp đỡ em."

Sau đó, giọng nói của anh ta trở nên nghiêm túc hơn: "Nhưng Ninh Thanh Thanh, là anh trưởng, anh cần phải hỏi, tại sao em lại có ý định rời khỏi Thẩm thị? Có liên quan đến Thẩm Chi Khiên?"

Anh ta biết rằng Ninh Thanh Thanh đã ký hợp đồng với Thẩm thị. Lúc này, Ninh Thanh Thanh cảm giác hơi đau đầu, cô nói: "Không, em cảm thấy làm việc cho người của mình tốt hơn làm việc cho người khác. Mẹ em chỉ có đứa con gái là em thôi, em quay về là chuyện sớm hay muộn mà thôi."

Nhiếp Vũ vui vẻ nói: "Được rồi, anh có một tin vui nói cho em. Ninh Sang sẽ chuyển trụ sở chính đến Đế Thành."

"A?" Ninh Thanh Thanh bất ngờ.

"Đúng vậy, môi trường đầu tư ở Đế Thành tốt hơn miền Nam, chúng ta đã chuẩn bị từ đầu năm, dự kiến sẽ chuyển vào tháng sau." Nhiếp Vũ tỏ ra rất hào hứng.

Nhiếp Vũ cười: "Chúng ta muốn tạo cho em một bất ngờ. Vậy nếu em sẵn sàng nghỉ việc tại Thẩm thị, hãy bắt đầu chuẩn bị chuyển tập đoàn. Em sẽ được nghỉ một tuần, rồi sang làm việc tại Ninh Sang."

Ninh Thanh Thanh trả lời: "Được, em hiểu rồi."

Sau khi cúp điện thoại, cô thở phào nhẹ nhõm. Bất kể tương lai của mình có ra sao, ít nhất hiện tại cô đã nghỉ việc ở Thẩm thị

Ninh Thanh Thanh suy nghĩ dù cô có tiếp tục tình cảm với Thẩm Chi Khiên hay không, cô không thể làm việc tại tập đoàn của anh nữa.

Cô đã làm việc ở phòng luật công ty trong hai năm, nhưng công việc không giúp cô cải thiện kỹ năng của mình. Điều duy nhất có thể giúp cô thăng tiến là trở thành một luật sư độc lập.

Với tình hình hiện tại, Ninh Thanh Thanh muốn tận dụng thời gian của mình để nâng cao kỹ năng trong lĩnh vực đầu tư, một lĩnh vực mà cô đã yêu thích khi còn học đại học.

Cô không muốn trở thành người chỉ được Thẩm Chi Khiên bảo vệ, mà muốn trở thành một người có thể tự mình đứng vững.

Do đó, cô bắt đầu chuẩn bị tài liệu và hoàn thiện các hợp đồng giao nộp cho cấp trên. Sau hai ngày làm việc bận rộn, Ninh Thanh Thanh nhận ra sinh nhật của mình chỉ còn ba ngày nữa.

Tuy nhiên, từ khi nói về chuyện hôn nhân, Ninh Thanh Thanh và Thẩm Chi Khiên không bao giờ đề cập lại chủ đề này nữa. Họ vẫn đi làm cùng nhau như bình thường, chỉ tương tác trên mạng xã hội.

Trước khi đi ngủ, cô còn thường xem các câu chuyện hài hước của Cố Hựu Sâm, thỉnh thoảng sẽ like hoặc bình luận.

Cuối cùng, sau một buổi sáng làm việc bận rộn, Ninh Thanh Thanh chỉ còn một hợp đồng cần sửa đổi.

Lúc trưa, cô cảm thấy buồn ngủ, đi xuống tầng trệt mua một cốc cà phê.

Khi cô bước ra khỏi thang máy, không ngờ có một người vừa bước vào. Người đó đi rất nhanh đâm thẳng vào Ninh Thanh Thanh.

Cô vội lùi lại nhưng không kịp, cốc cà phê rơi xuống đất, nhiều giọt cà phê còn bắn vào người đối diện.

"Ah " Người phụ nữ la lên, đẩy mạnh Ninh Thanh Thanh một cái, cô hơi lùi về phía sau, va chạm vào tay vịn trong thang máy, một cơn đau đớn ập tới.

Từ Lạc Tình đang mặc đồ của thương hiệu lớn, trang điểm tỉ mỉ, nhưng có vẻ là bị bỏng, khuôn mặt cô ta méo mó.

Khải Ni đỡ cô ta, mắt trừng phát sáng, hét lên với Ninh Thanh Thanh: "Cô không nhìn đường à?!"

Âm thanh của anh ta đã thu hút sự chú ý của đồng nghiệp ở tầng trên, bọn họ vội vàng chạy đến.

Từ Lạc Tình đang khóc, cô ta nói: "Đau quá... Hôm nay tôi đến đây để quay phim quảng cáo với ông chủ Thẩm..."

Váy của cô ta bị xù lên, trên chân có vài vết đỏ, làn da trắng nên vết đỏ rất nổi bật.

Lúc đó, Thẩm Nghiệp Nghiên đi tới hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Người được phân công quay quảng cáo của công ty ban đầu là Thẩm Chi Khiên và Từ Lạc Tình, nhưng Thẩm Chi Khiên không muốn, nên Thẩm Nghiệp Nghiên phải thay thế anh.

Ông ta nhìn bộ quần áo của Từ Lạc Tình bị bẩn, ra lệnh cho trợ lý: "Đưa cô Từ đi đổi quần áo mới, sau đó đưa cô ấy đến bệnh viện."

Từ Lạc Tình cố gắng tỏ ra kiên cường, cô ta nói với Thẩm Nghiệp Nghiên: " Bác Thẩm, con vẫn có thể tiếp tục quay, chỉ là váy bị bẩn thôi, con cần thời gian để mượn bộ khác."

Có người nghe thấy Từ Lạc Tình gọi Thẩm Nghiệp Nghiêm là "bác Thẩm" ánh mắt liền trở nên vi dịu

Dường như ai sẽ là chủ của tương lai, còn khó nói?

Thẩm Nghiệp Nghiên nói: "Con hãy nghỉ ngơi một chút, bác sẽ sắp xếp." Sau đó, ông ta quay đầu lại nhìn về phía Ninh Thanh Thanh.

Ông ta biết Ninh Thanh Thanh, vì cô là bạn gái của con trai mình, dù không có giới thiệu chính thức, ông ta vẫn nhớ rõ.

Lúc đó, Khải Ni liên tiếng hỏi: "Tổng Giám đốc Thẩm, nhân viên của tập đoàn có thể xuống tầng mua cà phê trong giờ làm việc sao?"

Sau tất cả, không ai giới thiệu cho anh ta biết Ninh Thanh Thanh là bạn gái của Thẩm Chi Khiên. Trong mắt anh ta, Ninh Thanh Thanh chỉ là một nhân viên phòng luật.

Khi nghe những lời đó, Thẩm Nghiệp Nghiên nhìn vào đồng hồ, nhăn mày một chút: "Nhân viên không thể tự ý rời khỏi vị trí trong giờ làm việc."

Khải Ni tận dụng cơ hội để tấn công, anh tanhìn về phía Ninh Thanh Thanh nói: "Ninh tiểu thư, đồ uống nóng như thế này, nếu cô đi bộ mà không nhìn đường, sẽ rất nguy hiểm đấy! Nhưng may mắn là không có chuyện gì xảy ra, chỉ là tay Lạc Tình bị trầy một chút."

Một câu nói đã khiến Ninh Thanh Thanh trở thành người sai trước! Mọi người đang nhìn cô, tò mò xem Thẩm Nghiệp Nghiên sẽ giải quyết tình huống thế nào!

Lúc này, một người đàn ông đi tới, đuổi đám đông ra và kiểm tra xem Ninh Thanh Thanh có bị thương không. Sau đó, anh quay lại nhìn Từ Lạc Tình nói: "Thực sự là lỗi của nhân viên chúng tôi, tôi thay cô ấy xin lỗi."

Ninh Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào Thẩm Chi Khiên. Lưng cô đau đớn nhưng không thể chấp nhận sự bất công. Anh xin lỗi thay cô, có nghĩa là xác nhận người sai là cô!

Mặc dù Từ Lạc Tình là người va vào cô, nhưng cô không thể tránh khi đang ở trong thang máy. Ninh Thanh Thanh nhìn thẳng vào mắt của Thẩm Chi Khiên nói: "Giám đốc Thẩm, vụ việc là do tôi gây ra, nếu muốn xin lỗi, thì phải là tôi"

Thẩm Chi Khiên không hiểu tại sao cô phải xin lỗi, anh đã xin lỗi thay cho Ninh Thanh Thanh mà cô lại tức giận. Ninh Thanh Thanh quay đầu nhìn Từ Lạc Tình nói: "Xin lỗi, cô Từ”

Từ Lạc Tình cười nhẹ nói: "Không sao cả, cô cũng chỉ là vô tình mà thôi."

Sắc mặt cô trắng bệnh nhưng lại cố gắng nở nụ cười ôn nhu, tức khắc làm người khác cảm thấy cô ta rộng lượng.

“Được, tôi lập tức cho người mang quần áo mới đến.” Thẩm Chi Khiên không thích giải quyết loại chuyện này, nhưng anh không muốn để mọi người bán tàn nhiều thêm.

Anh đi đến bên cạnh Ninh Thanh Thanh, nói thầm vào tai cô: ""Thanh Thanh, anh làm việc ở tầng trên. Em đợi anh ở văn phòng, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn tối."

Thẩm Chi Khiên quay đầu lại nhìn Khải Ni nói: "Cả hai cùng tôi lên phòng họp. Bạn bè của tôi sẽ gửi một bộ quần áo tới nhanh thôi."

Sau đó, tất cả mọi người rời khỏi hiện trường. Cô bước lao công vào thang máy dọn dẹp. Ninh Thanh Thanh đi một vài bước, xoa vào chỗ lưng đau. Cô nói với người đó: "Dì ơi, tôi muốn đi xuống để hít không khí."

Người dọn vệ sinh gật đầu nói: "Được, dì sẽ làm nhanh thôi”

Ninh Thanh Thanh gật đầu nói: "Cảm ơn cô nhiều."

Cô chậm rãi rời khỏi công ty, không muốn đi xa, ngồi ở quán cà phê bên cạnh công ty. Đúng lúc, có người gọi cô: "Ồ, Ninh Thanh Thanh?"

Ninh Thanh Thanh quay đầu nhìn người nọ, cảm thấy có chút bất ngờ: "Ngô Phi?"

Ngô Phi là bạn học cấp ba của Thẩm Chi Khiêm, Thẩm Chi Khiêm hẹn hò với Ninh Thanh Thanh nên đương nhiên cũng biết cô: "Anh tới đây có chút việc, không nghĩ sẽ gặp được em."

Ngô Phi nói xong liền ngồi xuống đối diện Ninh Thanh Thanh: "Em đến đây một mình, Thẩm Chi Khiêm đâu?"

"Anh ấy còn đang bận việc." Ninh Thanh Thanh nói.

Ngô Phi nói chuyện với cô, bình thường cậu ấy rất hào phóng, hai người quen biết nhau nên cũng không khó khăn gì.

Ngay sau đó, Thẩm Chi Khiên từ trên lầu đi xuống. Dì lao công nói cho anh biết Ninh Thanh Thanh đã xuống cầu thang, nhưng anh gọi cô thì không trả lời nên anh đã đi tìm cô.

Anh không hiểu vì sao Ninh Thanh Thanh lại tức giận, chẳng lẽ bởi vì Từ Lạc Tình. Anh đã nói với Ninh Thanh Thanh, Lúc hẹn hò với Từ Lạc Tình anh chỉ là trẻ con, anh không biết yêu là gì, chỉ cảm thấy bạn gái mình vui vẻ, thú vị.

Thẩm Chi Khiên Đang nghĩ nên giải thích như thế nào, anh đi tới ngã tư, quay đầu liền nhìn thấy Ninh Thanh Thanh đang cười nói với Ngô Phi bên cửa sổ quán cà phê.

Bước chân Thẩm Chi Khiên đột nhiên dừng lại, hai mắt âm u, cuối cùng biến thành nụ cười tự giễu! Ha ha, lúc trước Ngô Phi đã phải lòng Ninh Thanh Thanh, sao anh không phát hiện ra?

Trong khi anh đang lo lắng cho Ninh Thanh Thanh, cô lại đang nói chuyện với một người đàn ông đã yêu thầm cô!

Dù có giải thích thế nào thì cũng không thay đổi được sự thật, Thẩm Chi Khiên tiến gần hơn vài bước thì thấy Ninh Thanh Thanh và Ngô Phi đang cười đùa vui vẻ.

Thẩm Chi Khiêm dừng lại, mắt mờ nhòe, cuối cùng cũng cười rồi tự mình rời đi.
Chương kế tiếp