Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 60: Thần chỉ· Hắc Bạch Thủy Nguyệt ra sân 【 tốt nhất đừng nhảy chương này nha ~ 】
Ở trong trận đấu vòng thứ hai, dị thú hung tàn, đối thủ cạnh tranh cường đại, độ khó vượt xa vòng tranh tài đầu tiên.

Tấm bảng gỗ có lẽ đã hấp dẫn dị thú.

Dùng thảm bay bao lấy tấm bảng gỗ, hấp dẫn dị thú, thừa cơ ngồi ở trên thân dị thú đảo mệnh sống sót là phương pháp an toàn nhất hữu hiệu nhất mà Kiều Tinh Nam phân tích ra được sau khi nhìn thấy hai mươi tấm thẻ bài,.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là do chú Steria lợi dụng kỹ năng khống chế để áp chế dị thú, Elisian thả tấm chắn thủ hộ, Aitian thì cống hiến tấm thảm không làm cách nào có thể xé nát, dụ hoặc các dị thú. Những thao tác này tạm thời không đề cập tới.

Trước mắt tất cả đều nằm hết trong kế hoạch.

Kiều Tinh Nam nghĩ đến đây, giật giật cái chân, đổi tư thế, để cho mình ổn định hơn một chút.

Con tê thú dưới người bọn họ coi như là cường giả của vùng này, nhìn hơi giống một con tê giác khổng lồ, chỉ là trên thân phủ thêm một tầng khôi giáp, da thì cứng rắn, chỉ cần đụng nhẹ một cái là có thể làm đổ một cây đại thụ.

Khuyết điểm duy nhất chính là trí thông minh không được cao lắm.

Nhưng mà đối với Kiều Tinh Nam mà nói thì đây thật ra là một ưu điểm.

"Không hổ là chủ nhân, lúc này cũng có thể biểu hiện ra vẻ tao nhã như thế." Chú Steria cầm một tách trà, khẽ nhấp một miếng, ngữ khí tán thưởng nhìn chủ nhân của mình.

"Ta thực sự cảm thấy may mắn vì lúc này người hầu ở bên cạnh chủ nhân là Elisian và Aitian. Nếu như là Farrel Ruier thì lúc này chắc chắn sẽ chỉ làm chủ nhân mất mặt."

Nghe vậy, hai trưởng giả Tạp Trì là Elisian và Aitian ở bên cạnh cũng tán thành gật đầu một cái, lúc nhìn về phía Kiều Tinh Nam, trong mắt không thiếu từ ái và tán thưởng.

Tê thú vì truy đuổi tấm bảng gỗ mà chẳng những phải tăng thêm tốc độ chạy, còn phải ngăn cản mấy con dị thú khác bị tấm bảng gỗ hấp dẫn mà đến. Cho nên ngồi trên người nó rất là xóc nảy, nhưng chủ nhân bọn họ lúc này chẳng những ổn định, nét mặt cũng không có biến hoá quá lớn, thỉnh thoảng nhấp một ngụm nước trà, phong độ càng thêm bất phàm.

Đây chính là kí chủ hoàn mỹ mà bọn họ tha thiết ước mơ!

Nếu như một lão hữu Tạp Trì khác của bọn họ ở chỗ này, nhìn thấy chủ nhân như vậy, chắc hẳn cũng sẽ cảm thấy cao hứng!

"Chú Steria, chú hơi khoa trương rồi."

Kiều Tinh Nam nhìn ba thẻ bài đồng thời lộ ra nét mặt 'hoàn toàn không khoa trương', trong lúc nhất thời không biết nên giải thích thế nào.

Kỳ thật cũng không phải y cố ý bày ra tư thái nhàn nhã, chủ yếu là vì mọi cử động của ba thẻ bài của y đều tao nhã đến cực điểm.

Chú Steria thì không cần nói, Elisian và Aitian, một người là Tế Tự, một người là Vu tộc trưởng lão coi trọng quy củ. Ba người tụ lại một chỗ, thực sự chính là thân sĩ uy tín lâu năm từ thời Trung cổ đi ra.

Lúc này nếu chỉ có mình là ngã trái ngã phải thì chẳng phải là rất mất mặt hay sao?

Kiều Tinh Nam vốn giỏi bắt chước, lại thêm có cái khiên bằng bong bóng của Elisian giúp đỡ nên cũng có công hiệu giảm xóc, y chỉ đặt trọng tâm vào đúng nơi thôi, cũng đã thành người đáng để tán thưởng trong miệng Steria rồi.

Những thứ này nếu phải giải thích thì sẽ rất phức tạp.

Cố kỵ tình trạng bây giờ nên Kiều Tinh Nam cũng chỉ đành ngấm ngầm thừa nhận. Y đặt chén trà uống cạn trong tay xuống, tiếp tục bảo Elisian rót trà cho mình, sau đó lại đặt lực chú ý lên trên bản đồ thời gian thực.

Trên giao diện địa đồ cũng là lít nha lít nhít điểm đỏ và điểm xanh.

Còn vị trí hiện tại của mình thì đang ở biên giới chiến trường.

"Đi quanh biên giới kỳ thật rất tốt, rất thuận tiện."

Kiều Tinh Nam nói, cúi đầu nhìn các dị thú đang không ngừng phi tới rồi bị đánh cho thảm bại.

Con tê thú này là cường giả lĩnh vực biên giới.

Mà đám dị thú dám mạo hiểm uy hiếp tê thú xông lên tranh giành tấm bảng gỗ hoặc là không đầu óc, hoặc là dị thú có thực lực vượt xa tê thú.

Hiển nhiên các dị thú bây giờ là trường hợp trước.

Tê thú nhất quyết không để bọn chúng đoạt vật đã ở trong bàn tay của mình. Nó phả ra hơi thở thô trọng, một cước đạp bay các dị thú đang cắn xé chân của nó, lại mở miệng nuốt gọn hết mấy con dị thú đang không ngừng xông về phía miệng nó.

Trong lúc chiến đấu, biên độ động tác của tê thú có lớn hơn, nhưng Kiều Tinh Nam và ba vị trưởng giả thì vẫn ngồi rất vững.

Người sau là đã khắc sự tao nhã vào bên trong thuộc tính, người trước thì đã quen với việc xóc nảy, thậm chí còn có thể thành thạo điêu luyện uống một ngụm trà khi tê thú cử động, giống như là rất tự tin đối với kế hoạch tương lai của mình.

Người không rõ chân tướng nhìn thấy cảnh này, có lẽ sẽ thật sự coi đoàn người này là những nhân vật đại lão vừa mạnh mẽ lại khiêm tốn.

Nhưng chuyện mình thì tự mình biết, Kiều Tinh Nam hiểu rõ, trạng thái tương đối nhẹ nhõm này của y sẽ không tiếp tục thêm được bao lâu nữa.

Điểm xanh đại biểu cho dị thú.

Kiều Tinh Nam vừa uống trà, vừa chú ý đến một điểm xanh trên bản đồ đang vọt tới phía mình cực nhanh, ở vách núi hiểm địa như thế mà còn có thể di chuyển được nhanh như vậy, không quá giống bò hoặc là dị thú chạy bốn chân, ngược lại giống một con dị thú biết bay.

Xa như vậy mà có thể phát giác được tấm bảng gỗ hay sao?

Kiều Tinh Nam nhìn thoáng qua ba vị trưởng giả, nói bằng giọng điệu khẳng định: "Con sắp tới có thể bay."

"Cám ơn trời đất, chúng ta cuối cùng cũng có thể chuyển sang nơi khác." Elisian cười rất hiền từ, rất tin tưởng vào phán đoán của tân chủ nhân, "Từ không trung nhìn xuống phía dưới mới là phong cảnh đẹp nhất, thích hợp để uống trà."

Linh tộc Elisian rất thích ở trên đài chiêm tinh uống trà mỗi ngày.

"Vậy thì thật sự là quá tuyệt vời."

Kiều Tinh Nam có chút buồn cười với lời nói của Elisian, nhưng mà sau khi suy nghĩ kỹ một chút, cảm thấy việc uống trà trên bầu trời có vẻ cũng khá là thú vị nên cũng không nhịn được mà tỏ ra đồng ý một chút.

Đương nhiên, Kiều Tinh Nam còn để ý đến việc là sau đó có thể tiếp tục dựa theo kế hoạch hành sự hay không.

Steria và Aitian càng không cần phải nói, mấy lần tụ hội đến tộc Elisian xem sao, lần nào cũng có hai người bọn họ.

Thế là trên mặt hai vị đều lộ ra nụ cười giống nhau.

Mà cảnh này, trùng hợp rơi vào trong mắt Tesno đang một mực quan sát bọn họ.

Thẻ bài bồ công anh của hắn đang trôi nổi trên không trung, tiểu xảo lại linh hoạt, hiệu quả ẩn thân còn tốt, người bình thường chắc chắn sẽ không chú ý tới cái "máy giám thị không trung" này.

Mà một thẻ bài khác là Thụ gia gia thì có thể dùng hành tung bí ẩn trợ giúp hắn chạy trốn, còn có một thẻ bài công kích, chỉ cần phối hợp tốt thì đội hình của hắn không thể coi là yếu.

Ở vòng thứ hai trước, Tesno nghĩ rất tốt đẹp, chỉ tiếc vừa đến nơi này tiểu Hoa tiên của hắn liền bị xử lý, mà Thụ gia gia ẩn núp sớm muộn gì cũng sẽ đến thời gian hồi chiêu. Hiện nay, hắn chỉ có thể tạm thời trốn ở trong một góc vắng vẻ, lo lắng tìm kiếm một ai có thể cho hắn bám đuôi.

Mà cái người có thể cho hắn bám đuôi cũng không dễ chọn lắm.

Chẳng những người đó phải bảo đảm là thực sự cường đại, mà đối phương còn phải có tầm nhìn xa trông rộng, không đến mức vì điểm số trước mắt mà xử lý hắn.

Tesno cũng không lo lắng cái sau, bởi vì hắn đã hạ quyết tâm. Nếu quả thật có thể đi vào vòng thứ ba lấy được phần thưởng, hắn nguyện ý đem một nửa phần thưởng của mình cống hiến ra cho người đó, người có thể xông vào vòng thứ hai dự thi cũng không quá ngu ngốc, chắc chắn là sẽ đáp ứng.

Hiện tại điều hắn cần phải làm là tìm được một người mạnh mẽ, có thể bảo bọc cho hắn.

Mà mục tiêu của Tesno bây giờ, chính là bốn người đang nhàn nhã uống trà kia.

Hắn không phải cũng không hoài nghi đến việc đối phương có một thẻ bài có kỹ năng phải uống trà mới có thể kích hoạt. Nhưng một kí chủ Tạp Trì bình thường như Tesno thực sự là chưa từng nghe nói đến một phương thức kích hoạt nào phiền phức như thế.

Thứ hai, cho dù uống trà mới có thể kích hoạt thì bọn họ nếu thật sự sợ hãi cũng sẽ biểu hiện ra vẻ căng thẳng vội vàng, chứ không phải là đơn thuần nhàn nhã nói chuyện phiếm như vậy.

Tesno dần có khuynh hướng đối phương là cường giả chân chính, thậm chí còn cường đại hơn Phong Nguyệt Tạp Trì, bởi vì đến cả chủ nhân Phong Nguyệt Tạp Trì cũng không thể nào biểu hiện ra được. . . vẻ nhẹ nhõm như thế?

Mượn ánh mắt bồ công anh, Tesno nhìn chằm chằm động tác của bốn người kia, thuận tiện cúi đầu mắt nhìn địa đồ của mình.

Mình giấu diếm rất tốt, chung quanh tạm thời an toàn, nhưng dị thú cạnh cường giả kia lại đang càng ngày càng nhiều.

Có lẽ những dị thú này sẽ khiến cho đối phương sinh ra cảm giác cấp bách thực sự rồi từ bỏ việc nhàn nhã uống trà! Tesno nghĩ đến đây, kích động nuốt nước miếng một cái.

"Mẹ kiếp, con này phiền phức rồi!"

Đột nhiên nhìn thấy bên phía cường giả kia xuất hiện một con kim thiết bằng điểu không ngừng huy động đôi cánh khổng lồ bay đến, Tesno hơi rụt rè, hắn có thể cảm giác được rõ ràng rằng con chim này và những dị thú khác khác nhau.

Chiếc cánh này có thể lật tung một khu rừng rậm đó?

Cho dù cường giả này muốn thắng cũng thật là. . . Không đợi Tesno nói xong câu nói này.

Một giây sau, hắn đã nhìn thấy con dị thú bay to lớn bành một tiếng ngã thẳng xuống đất.

Tesno: ... ? ? ?

Hắn khiếp sợ nhìn cảnh tượng này, không chỉ là con dị thú bay to lớn kia mà các dị thú chung quanh toàn bộ đều rơi xuống đất, giống như bị người ta nhấn đầu, không thể di động nửa phần.

Thậm chí đến cả khu vực cách đó hai trăm mét, đám dị thú vốn dĩ đang trào lên chỗ bọn họ không ngừng cũng đều quỳ xuống không nhúc nhích.

Mà bốn người kia cũng rất nhuần nhuyễn thu hồi thảm bay, mang theo thảm bay trực tiếp ngồi xuống trên thân bằng điểu.

Sau đó, chỉ thấy một lão nhân nghiêm túc dùng thảm bay gói kỹ tấm bảng gỗ, thuận tay quăng ra, thảm bay liền bay tới trước con mắt bằng điểu. Làm xong chuyện này, bốn người bọn họ liền tỏ ra không có việc gì, tiếp tục ưu nhã ngồi vây chung một chỗ uống trà.

Hóa ra là đổi một tọa kỵ khác để uống trà?

Tesno ánh mắt ngỡ ngàng, sao có thể làm như vậy?

【 đinh, kỹ năng [ vi tôn nghiêm mà chiến ] của thẻ bài Steria đã kết thúc 】

【 đinh, kỹ năng [ vãng sinh trà tăng cường sức chiến đấu ] của thẻ bài Elisian đã kết thúc. 】

Một bên khác, trước mắt Kiều Tinh Nam không ngừng ánh lên bóng những cái cây, cánh của bằng điểu bắt đầu huy động, một giây sau liền bay lên trời, bay lên trên không trung.

Bên tai, âm thanh hệ thống nhắc nhở ngừng lại, Kiều Tinh Nam nhấp một ngụm trà.

Vãng sinh trà có tác dụng tăng cường gấp ba lực công kích, kỹ năng bậc SSR của chú Steria vốn dĩ chỉ có phạm vi là một trăm mét, nhưng được Elisian phụ trợ thì đã lớn ra gấp ba lần.

Hết thảy cũng là vì phòng ngừa trên đường thay đổi tọa kỵ của bọn họ xảy ra chuyện gì bất ngờ.

Ánh mắt Kiều Tinh Nam rơi vào bản đồ thời gian thực, đám người bọn họ vẫn đang đứng ở biên giới chiến trường, đồng thời Kiều Tinh Nam cũng dự định là sẽ vẫn luôn duy trì vị trí như vậy.

Ánh mắt y rơi xuống bản địa đồ, điểm màu lục của mình và điểm màu xanh đại biểu cho dị thú bằng điểu đã hòa vào nhau.

Mà điểm đỏ đại biểu cho chủ nhân Tạp Trì khác, hiện tại hoặc là hãm sâu vào bầy dị thú, hoặc là ở cùng các điểm sáng màu đỏ khác tương hỗ chiến đấu —— Kiều Tinh Nam đã nhìn thấy, thường thường sau khi hai cái điểm đỏ gặp nhau, một cái điểm đỏ sẽ biến mất, đối phương bị đào thải ra ngoài sân.

Các chủ nhân Tạp Trì đang chém giết vô cùng kịch liệt.

Mà bên trong điểm đỏ của bọn họ, có hai chủ nhân Tạp Trì có tốc độ thật nhanh, trong đó một chủ nhân Tạp Trì cũng giống như y, cùng một điểm sáng màu xanh da trời lớn tương dung xong liền bắt đầu cùng nhau hành động, dường như cũng điều khiển dị thú giống như mình.

"Bọn họ rất mạnh."

Kiều Tinh Nam nhíu nhíu mày, nói với ba vị trưởng giả.

Kiều Tinh Nam có thể đoán được trong này có một người là chủ nhân Tô Liệt của Phong Nguyệt Tạp Trì.

Một người điều khiển dị thú khác thì là kí chủ Mi Nhan Thú Thần Tạp Trì.

Hai người này là đối thủ mà mình nhất định phải tránh đi.

Y mấp máy môi, tiếp tục lặp lại một lần nữa kế hoạch của mình với ba vị trưởng giả: "Sinh tồn bảo vệ chiến, nhiệm vụ trọng yếu nhất của chúng ta chính là giữ mệnh."

Sống đến cuối cùng mới là chân lý.

Kiều Tinh Nam tới tham gia cuộc thi đấu này cũng không phải là vì muốn làm náo động, mà là chỉ mong có thể đạt được một căn phòng ái tâm để cho mình và đệ đệ ngoại sanh cùng chúng thẻ bài có thể có lý do an toàn sống sót.

Kế hoạch mà y chế định đó là vĩnh viễn ở trong đống dị thú, trông thấy có chủ nhân Tạp Trì khác nhích lại gần mình thì sẽ lập tức dẫn ba vị trưởng giả khác rời đi thật nhanh.

Vì để có thể thuận lợi chạy trốn, trên đường đi, Kiều Tinh Nam liên tục tích lũy năng lượng dành cho Elisian, cam đoan ông ấy bất cứ lúc nào cũng có thể kích hoạt kỹ năng.

Đồng thời, còn có ý đồ dụ dỗ Aitian uống vãng sinh trà, cam đoan tâm tình của ông luôn vui vẻ, thuận tiện kích hoạt kỹ năng【 bỏ qua công kích 】của Aitian, tiêu trừ hết thảy hiệu quả mặt xấu của phe mình, phòng ngừa lúc đang chạy trốn bị địch nhân khống chế không cách nào chạy trốn được.

Tóm lại, tất cả cách làm cũng là quán triệt cho cuộc so tài trong sinh tồn bảo vệ chiến này, chạy trốn cực nhanh được thì sẽ xong việc.

Kiều Tinh Nam lấy được sự đồng ý nhất trí của mọi người.

"Chủ nhân nói vô cùng có đạo lý."

Chú Steria một tay bưng đĩa trà, một tay khác nắm lấy chuôi tách trà, chậm rãi uống một ngụm trà, gật đầu không ngừng, ánh mắt tràn đầy tán thưởng, cách làm của chủ nhân vô cùng thông minh.

Kiều Tinh Nam khẽ cười một cái, bảo Aitian thay đổi phương hướng của thảm bay vuông vức đang gói tấm bảng gỗ rồi tiếp tục bay.

"Phía Đông bắc khá gần một vị chủ nhân Tạp Trì khác, chúng ta đi về hướng nam đi."

Aitian nhìn vị chủ nhân tóc đen trước mặt, trong đôi mắt màu mực hiện ra nụ cười: "Được rồi chủ nhân."

"Lúc này mà có một chút bánh Thiên Mính thì sẽ giúp cho lữ trình của chúng ta tràn ngập hạnh phúc." Elisian không biết lấy ở đâu ra hai cái hộp sắt nhỏ, bên trong đựng đầy bánh bích quy nhỏ trông rất đáng yêu, ông đưa con mắt hiền hòa màu nâu nhìn về phía Kiều Tinh Nam,

"Chủ nhân, muốn ăn một chút không?"

Kiều Tinh Nam nhìn về phía Elisian, trầm mặc một chút, sau đó cười nói: "Được thôi."

Chí ít là vì y không muốn uống trà, Kiều Tinh Nam cảm thấy mình uống nhiều đến mức buồn nôn rồi.

Sau đó y nhận ra một chuyện kỳ quái.

Điểm đỏ phía đông bắc cứ nghĩ là có thể tránh được hiện tại vẫn đang theo sát mình.

Kiều Tinh Nam khẽ nhíu mày, nhanh như vậy đã có người muốn tới đối phó với mình rồi sao?

Đưa mắt nhìn khắp xung quanh, điểm đỏ trên sân còn có gần hai mươi cái.

"Chúng ta tăng nhanh tốc độ."

Kiều Tinh Nam vừa nói, vừa gặm bánh bích quy vừa uống trà, chuẩn bị cho cuộc chạy trốn sắp tới.

Nhưng không thể không nói, ăn uống như vậy quả thật là hơi mệt.

"Vì sao có thể chạy nhanh như vậy?"

Tesno suýt nữa sụp đổ, hắn nhìn vị đại lão mình muốn hợp tác, đối phương đã nhàn nhã bắt đầu ăn bánh bích quy rồi.

Mình chỉ muốn ôm cái đùi mà thôi, sao cũng không đuổi kịp thế? ! Hiện tại không còn thẻ bài kỹ năng cường hãn, đến cả tư cách ôm đùi người khác cũng bị mất luôn sao? !

Phải làm thế nào đây!

"Hướng Tây Nam đi." Kiều Tinh Nam nắm chuôi tách trà trong tay, nhìn địa đồ thời gian thực, suy nghĩ một chút rồi nhanh chóng chỉ huy.

Hướng Tây nam phần lớn là mãnh thú leo trèo, dị thú bay tương đối ít, bọn họ lại càng dễ đi đường hơn.

Đương nhiên, nếu đối phương chưa quen thuộc vị trí địa lý nơi này, vậy thì càng tốt hơn. Nhiều dị thú như vậy, nếu như đối phương không có thẻ bài thích hợp đi đường thì sẽ rất dễ dàng bị đuổi ra khỏi trận.

Phải biết, gần như mỗi một tấm thẻ bài đều có hạn chế, cho dù một thẻ bài có tính bí mật cực mạnh thì cũng có điểm yếu của mình, trừ phi chủ nhân Tạp Trì này đã nghĩ hết các biện pháp đền bù những hạn chế của các thẻ bài rồi.

Đương nhiên cho dù đền bù hạn chế cũng không sao, Kiều Tinh Nam siết chặt chuôi trà, trấn an ba vị trưởng giả chung quanh: "Hắn không đuổi kịp chúng ta."

Kiều Tinh Nam đã dùng hết toàn lực của mình, chọn lựa ra ba vị trưởng giả thích hợp đào vong nhất, y rất có lòng tin với lựa chọn của mình.

Sự thật chứng minh, suy đoán này cũng không có sai.

Kiều Tinh Nam nhìn điểm xanh đại biểu cho dị thú đang không ngừng xông về phía điểm đỏ kia, tượng trưng cho việc chủ nhân Tạp Trì điểm đỏ kia đang từ từ bị màu xanh nhấn chìm, cuối cùng biến mất ở trên địa đồ này.

Elisian nhấp một ngụm trà, mặt mũi tràn đầy vẻ hiền hòa: "Chủ nhân và hai vị lão hữu của ta, nguy cơ đã giải trừ, có muốn uống một chén trà không?"

Kiều Tinh Nam sờ lên bụng của mình, bi thương gật đầu: "Uống."

Mà ở bên khác, Tesno một lòng muốn ôm bắp đùi đang vô cùng cố gắng chỉ huy thẻ bài truy đuổi đại lão, kết quả chờ bồ công anh của hắn phát hiện phía trước là đám dị thú tụ tập thì đã muộn.

Khí tức của tấm bảng gỗ quá mức nồng hậu dày đặc, hấp dẫn hết đám dị thú này đến đám dị thú khác, Thụ gia gia có năng lực ẩn núp khí tức, nhưng thời gian cũng sẽ không kéo dài được lâu, hơn nữa còn cần chôn xuống dưới đất để bổ sung năng lượng.

Cuối cùng, Tesno cũng không thể tìm được người để ôm đùi, khóc không ra nước mắt mang các thẻ bài quang vinh rút lui.

Lúc này trên chiến trường vòng thứ hai, những chủ nhân Tạp Trì thất bại bị đuổi rút lui đều xuất hiện ở bên trong một cái phòng.

Chỉ khi cuộc tranh tài vòng thứ hai kết thúc, bọn họ mới có thể rời đi.

Không giống phòng hội nghị của các kẻ thất bại vòng đầu tiên, phòng hội nghị vòng thứ hai không chỉ có các món ăn thức uống, còn có phần thưởng an ủi cho các Tạp Trì khi rời đi—— một thẻ bài huân chương ngân sắc nho nhỏ.

Đương nhiên cái huân chương này cũng không có tác dụng gì, chỉ có ý nghĩa kỷ niệm mà thôi.

Tesno ngẩng đầu nhìn xếp hạng điểm số trên màn hình, đó là xếp hạng điểm số trong trận đấu cuối cùng vòng đầu tiên lấy được.

Vòng thứ hai tranh tài cũng tính toán điểm số, bảy vị kí chủ sống sót cuối cùng trong ba sân sẽ tự động nhận được 1000 điểm số, đương nhiên giảo sát đối thủ và dị thú cũng có thể thu hoạch được điểm số, chỉ là đạt được tương đối ít mà thôi.

Hiện tại kết quả vòng thứ hai trận đấu còn chưa có, Tesno nhìn về phía điểm số vòng tranh tài đầu tiên.

【 Phong Nguyệt Tạp Trì kí chủ Tô Liệt, điểm số 7018

Thú Thần Tạp Trì kí chủ Mi Nhan, điểm số 6107

Mộc Lan Tạp Trì kí chủ Lam Mục, điểm số 5567

Thần Chú Tạp Trì kí chủ Huy Nam Ninh, điểm số 5328

Hỗn Độn Tạp Trì kí chủ Kiều Tinh Nam, điểm số 5000 】

Xếp hạng vòng tranh tài đầu tiên cùng xếp hạng ban đầu gần như không có thay đổi gì, dù sao vị trí của Tô Liệt cũng luôn vững như bàn thạch, nhưng điều khiến cho người ta kinh ngạc chính là Trọng Binh Tạp Trì chủ nhân Khánh Sơn Nam thế mà bị một cái tên gọi là chủ nhân Kiều Tinh Nam Hỗn Độn Tạp Trì đẩy xuống dưới.

Tesno vốn không có hứng thú, nhưng hắn vừa quay đầu đã nhìn thấy hình dạng của vị chủ nhân Hỗn Độn Tạp Trì kia.

Đây không phải là người mà mình muốn ôm đùi hay sao? !

Quả nhiên đại lão không giống người thường, ở trong trận đấu nhàn nhã như vậy mà xếp hạng không hạ xuống một chút nào!

Chỉ là Hỗn Độn Tạp Trì đến cùng ở nơi nào, cũng không biết đại lão có nhận thêm hảo hữu như mình hay không?

Tesno nghĩ như vậy, chỉ nghe thấy bên cạnh có kí chủ nói: "Vị chủ nhân Hỗn Độn Tạp Trì vô sỉ kia tên là Kiều Tinh Nam! Chờ ta trở về sẽ liên hệ với Hornos, ha ha ha tuyệt đối phải chế giễu chết hắn để xem hắn còn dám suốt ngày khoe khoang đám hươu nhà hắn nữa hay không!"

"Tôi nữa tôi nữa, chết cười mất thôi, hiếm lắm mới thấy một kí chủ Tạp Trì có thể chơi thẻ bài như vậy, đây gọi là cái gì nhỉ?"

"Đây gọi là vô sỉ cực độ!"

Người kia vừa cười to vừa tự hỏi tự trả lời.

Tesno quay đầu nhìn về phía hai chủ nhân Tạp Trì kia, đầu chậm rãi hiện lên một cái dấu hỏi: "Các ngươi đang nói đến vị chủ nhân của Hỗn Độn Tạp Trì kia?"

"Vì sao các ngươi lại tin vào loại lời đồn như vậy?"

"Chủ nhân Hỗn Độn Tạp Trì siêu cường siêu ưu nhã, có biết không hả? !"

Nhưng câu phản bác này hiển nhiên không có chút liên quan nào đến Hỗn Độn Tạp Trì chủ nhân thịnh truyền hiện tại.

Tesno nhìn vẻ mặt đối phương không tin, bèn nhướng mày, lập tức nói cho bọn họ điệu bộ đối phương cùng ba vị thẻ bài ở trên lưng dị thú cực kì ưu nhã thân sĩ uống trà.

Cuối cùng Tesno đưa ra một cái định nghĩa: "Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, đừng tin vào máy lời đồn làm hỏng thanh danh của người khác."

Hai người này hiển nhiên cũng chỉ nghe người trước đó nói, ngược lại cũng không có nghĩ qua, ở trong mắt các chủ nhân Tạp Trì khác, vị chủ nhân Hỗn Độn Tạp Trì kia còn có "Tính cách" khác biệt như vậy.

Trong lúc nhất thời cũng không biết mình nên tin ai.

"Tiếp tục xem là biết!" Tesno đem vị trí bên cạnh mình nhường lại: "Các ngươi không bận gì thì chúng ta có thể cùng nhau xem livestream trận đấu thứ ba trên hệ thống, là ngựa chết hay là lừa chết đến lúc đó sẽ biết thôi!"

Tesno rất muốn kết giao với một đại lão bình thường, không giống Tô Liệt cao ngạo điên cuồng chiến đấu, cũng không giống như Mi Nhan chỉ ôn nhu với đám lông xù.

Vị đại lão ưu nhã này rõ ràng là không tệ!

Lỡ như kết giao được, sau này còn có hoạt động gặp gỡ hàng tuần và Thăng Tinh Nguyệt, nếu như lật thuyền trong mương, còn có thể có được cơ hội cứu trở về.

Tesno nghĩ như vậy, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang.

【 đinh, vòng tranh tài thứ hai đã kết thúc, xin các vị kí chủ quyết định có tiếp tục quan sát hay không.

Hiện tại sẽ công bố danh sách hai mươi mốt vị kí chủ trúng tuyển vòng tranh tài thứ ba】

Trên màn sáng xuất hiện hết cái tên này đến cái tên khác, hạng nhất vẫn là Phong Nguyệt Tạp Trì kí chủ Tô Liệt, điểm số của hắn lúc này đã hơn chín ngàn điểm rồi.

Trừ bỏ sinh tồn một ngàn điểm thì chí ít hắn cũng đã thanh trừ hơn 1,000 con dị thú và hơn mười vị kí chủ.

Ánh mắt Tesno tiếp tục nhìn xuống phía dưới, bỗng nhiên ánh mắt hắn ngừng lại, thấy được tên của kí chủ Hỗn Độn Tạp Trì.

Vị thứ tư?

Mà lúc này, Kiều Tinh Nam nhìn xếp hạng trước mặt, trong lòng cũng hơi kinh ngạc.

Trước đó, Kiều Tinh Nam, Steria và hai vị trưởng giả, vẫn ngồi ở trên lưng thú chạy về phương bắc đào mệnh cực nhanh thì liền nghe thấy hệ thống đinh một tiếng.

Trên chiến trường bọn họ hiện tại chỉ còn lại có bảy người.

Tranh tài kết thúc.

Trên thân dần dần quanh quẩn một tầng luồng sáng, Kiều Tinh Nam nhìn về phía Elisian và Aitian phía đối diện, nhếch miệng lên.

"Chủ nhân, chúng ta cuối cùng cũng sẽ trùng phùng."

Trên mặt Elisian cũng phát ra ý cười, trong giọng nói mang theo sự mong đợi.

"Lần sau gặp, chủ nhân." Aitian khuôn mặt nghiêm túc, nhưng đây cũng đã là dáng vẻ ôn hòa nhất của ông rồi.

Kiều Tinh Nam phất phất tay, con mắt màu vàng óng hiện lên ý cười: "Tốt, chúng ta sau này sẽ gặp."

Steria siết chặt quải trượng, tại thời khắc này ông vẫn rất tao nhã, bái biệt các hảo hữu: "Gặp lại, các hảo hữu của ta."

Luồng sáng bùng lên, đâm vào con mắt đau nhức, Kiều Tinh Nam vô thức nhắm mắt lại.

Lúc mở mắt ra lần nữa, y vốn dĩ còn tưởng rằng sẽ giống như lần trước, mình và chú Steria sẽ trực tiếp rời khỏi tinh vực Tạp Trì, chờ đợi thông báo vòng tiếp theo.

Nhưng Kiều Tinh Nam lại không ngờ được, y lại trực tiếp xuất hiện ở trong một không gian màu trắng xa lạ, chú Steria bên người cũng không thấy bóng dáng.

Kiều Tinh Nam cau mày nhìn chung quanh một chút, đập vào mắt là sương mù màu ngà sữa tầng tầng lớp lớp, nhìn không thấy bất kỳ một vật gì chung quanh, một giây sau trước mắt xuất hiện một màn sáng trong suốt tản ra huỳnh quang nhàn nhạt, trên đó viết một câu

【 hạng tư, Hỗn Độn Tạp Trì kí chủ Kiều Tinh Nam, điểm số: 7110 】

Kiều Tinh Nam rất kinh ngạc.

Y vốn cho rằng mình sẽ chỉ lấy được thành công một ngàn điểm sinh tồn, dù sao mình cũng không bảo chú Steria và những người khác chủ động đi đánh dị thú.

Huống chi ở bên trong tràng cảnh này, thanh lui điểm số dị thú cũng chỉ có một điểm, mà thanh lui chủ nhân Tạp Trì là hai điểm, điểm số kiếm được tương đối mà nói là rất khó.

Không ngờ lại còn có được một niềm vui ngoài ý muốn như vậy.

Kiều Tinh Nam nghĩ nghĩ, Tạp Trì hẳn là đã đem hết những con dị thú mà dị thú y điều khiển công kích kia tính toán vào.

Vẫn rất là nhân tính.

Xếp hạng của mình tăng lên, chỉ cần trận đấu thứ ba không thất bại quá bất hợp lí thì phòng ái tâm sẽ là của mình!

Kiều Tinh Nam nghĩ như vậy, trong lòng hơi thở dài một hơi.

Hiện tại vấn đề duy nhất là chú Steria đã đi đâu rồi?

【 đinh, chúc mừng kí chủ Kiều Tinh Nam số 2658 đã thuận lợi thông qua vòng tranh tài thứ hai, thành công tiến vào vòng thứ ba [chơi trốn tìm với thẻ bài] 】

【 lượt tranh tài này cần người dự thi chủ động tìm ra các thẻ bài đã bị giấu đi, trong vòng hai mươi bốn giờ, tìm được càng nhanh thì điểm số càng cao, ngài hãy cố gắng lên nha! 】

Kiều Tinh Nam nhíu mày, nói cách khác, trận tranh tài thứ ba từ PVP, PVE đã biến thành sách lược chiến tiến hành 【 chơi trốn tìm 】với các thẻ bài.

Kiều Tinh Nam tiếp tục đọc phần mô tả quy tắc tranh tài tiếp theo của hệ thống, ngoại trừ không thể vận dụng sức mạnh quân sự ra thì cũng chỉ còn lại ba chuyện trọng yếu nhất, liên quan tới manh mối để tìm kiếm thẻ bài.

【1. Thần ngay ở bên cạnh ngươi

2. Thần sẽ hấp dẫn sự chú ý của ngươi

3. Xin nhớ kỹ tên Thần, cũng đưa vào trên giao diện hệ thống】

Ở bên cạnh mình, hấp dẫn sự chú ý của mình?

Ánh mắt Kiều Tinh Nam xẹt qua chữ "Thần" kia, sau đó đem đoạn quy tắc này ghi tạc ở trong lòng.

Sương mù màu trắng dần dần tản ra, chung quanh biến thành một hành lang màu bạc trắng, hành lang xây dựng thêm hướng ra phía ngoài, bỗng nhiên con mắt nhoáng một cái, hành lang màu bạc trắng biến thành một phiên chợ ồn ào.

Trên phiên chợ có rất nhiều người, âm thanh gào thét vang lên, tinh linh dị tộc, địa tinh rèn sắt, nữ nhân bán vải, cùng trưởng giả mang theo cháu trai, thậm chí còn có một vài kẻ lang thang ăn xin. Phóng tầm mắt nhìn ra là một cảnh tượng phồn vinh náo nhiệt.

Kiều Tinh Nam đánh giá một chút, cái phiên chợ này nói thế nào cũng phải có chừng một trăm người.

Cho nên, quy tắc là muốn mình từ trong một trăm người này tìm ra cái thẻ bài đã trốn?

Kiều Tinh Nam biết [ Thần ] sẽ chủ động hấp dẫn sự chú ý của mình, nhưng y không thể nào cứ ngồi yên chờ các thẻ bài tìm tới cửa. Nếu như ngồi yên đối phương có thể nhảy đến trước mặt mình thì trò chơi này cũng quá đơn giản.

Nghĩ như vậy, Kiều Tinh Nam đi vào phiên chợ, âm thanh không ngừng gào thét chung quanh giống như đang hấp dẫn sự chú ý của y.

Ánh mắt Kiều Tinh Nam xẹt qua từ địa tinh bán sắt đang hét lớn, vạch đến tinh linh bày quầy chữa bệnh, rồi lại rơi xuống tên ăn mày nằm trên đường phố.

Tên ăn mày ăn mặc rách rưới, lão nhân mang theo đứa trẻ trong tay cầm theo một đống đồ vật, không nhịn được đi đường vòng cách tên ăn mày này thật xa.

Mỗi người đều có biểu hiện cực kì bình thường.

Chí ít là biểu hiện của mọi người ở trên phiên chợ náo nhiệt này rất bình thường.

Nhưng mà Kiều Tinh Nam lúc nào cũng nhớ kỹ lời mà hệ thống nhắc nhở, đối phương ở ngay bên cạnh mình, đồng thời cũng sẽ hấp dẫn sự chú ý của mình.

Kiều Tinh Nam đứng ở trước tiệm thợ rèn, tán gẫu với hắn, "Gần đầy trong phiên chợ nhỏ có phải có thêm rất nhiều người hay không?"

Địa tinh dáng người thấp bé tráng kiện, tính cách giống với chủng tộc của hắn, chất phác lại có chút ngay thẳng: "Quý tộc lão gia, ngài không thường tới nên không biết, phiên chợ này của bọn ta luôn có nhiều người như vậy."

Mặt Kiều Tinh Nam lộ vẻ kinh ngạc, sau đó gật đầu lại hỏi hắn vài câu liên quan tới tình huống của phiên chợ.

Cuối cùng khi hỏi tên của hắn, Kiều Tinh Nam mới cười chào hỏi với hắn một tiếng, chuẩn bị đi đến địa phương khác để đi dạo một vòng.

"Được rồi! Lần sau tới nhé lão gia!"

Địa tinh rất bình thường, không có điểm nào không đúng.

Trong lòng Kiều Tinh Nam thầm phán đoán, lại tiếp tục đi vào trong phiên chợ. Gần như là mỗi khi đi qua một cửa hiệu, Kiều Tinh Nam sẽ vào xem và hỏi một chút.

Bất luận là cửa hiệu vải vóc hay là cửa hàng bán thuốc, hoặc là quán nhỏ ven đường, chỉ cần có người lớn tiếng gào to, Kiều Tinh Nam sẽ đi qua nhìn xem, lúc nói chuyện trời đất sẽ tranh thủ hỏi tên người ta.

Nhưng trên thực tế, ở trong mắt Kiều Tinh Nam, hiện tại tất cả đều rất bình thường, bình thường đến mức Kiều Tinh Nam cảm giác có chút vi diệu.

"A u, đi đường cẩn thận!"

Lão nhân cao giọng la lên, khắp khuôn mặt là sự lo lắng, gắng sức đuổi theo đứa trẻ phía trước vừa vung tay mình ra chạy đi.

Đứa trẻ Nhân tộc nghịch ngợm động tác linh hoạt xuyên thẳng qua đám người, cuối cùng đâm vào đùi Kiều Tinh Nam, mặt lộ vẻ kinh hoảng: "A. . . Thật xin lỗi."

Kiều Tinh Nam ngồi xổm người xuống nâng cậu bé lên, an ủi cậu bé một chút, mà ông của cậu bé lúc này cũng chạy tới.

Ánh mắt Kiều Tinh Nam từ đứa bé chuyển sang thân lão nhân, y cười nói bắt chuyện hai câu, cuối cùng lấy được tên của đối phương.

Cảm giác không hài hòa trong lòng Kiều Tinh Nam càng ngày càng mãnh liệt.

Vì sao những người này đều có thể dễ dàng nói với mình tên của bọn họ như thế?

Kiều Tinh Nam không ngừng lặp đi lặp lại những câu mà hệ thống đã nói ra, Thần ở bên cạnh mình, Thần sẽ hấp dẫn sự chú ý của mình.

Ở bên cạnh mình?

Dường như nghĩ tới điều gì, Kiều Tinh Nam ngừng lại, ánh mắt xẹt qua đám người đi đường chung quanh, bên tai vẫn là tiếng gào to của chủ nhân các cửa hiệu.

Tiếng đánh chửi có vẻ hơi ồn ào bỗng nhiên từ đằng xa truyền đến.

Đó là tên ăn mày trước đó mà Kiều Tinh Nam để ý đến, lúc này bởi vì trộm cướp mà hắn đang bị người ta vây quanh giáo huấn.

Trong lòng Kiều Tinh Nam bỗng nhiên dâng lên một suy đoán, y lùi về sau hai bước, tận lực không quan tâm đến đám người này nữa. Ngay sau đó tiếng đánh chửi càng lớn hơn, mà ông chủ ở các tiệm khác chung quanh cũng đều cố cao giọng nói cái gì đó.

Trong phút chốc y đã hiểu ra.

Y hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ hàm nghĩa hai câu nói kia của hệ thống rồi.

Kiều Tinh Nam đi qua, lấy ra một chút tiền ở bên trong không gian hệ thống.

Tên ăn mày trộm bánh mì của tiệm bánh mì, tổng cộng chỉ có ba cái đồng bạc.

Thay tên ăn mày trả hết nợ xong, Kiều Tinh Nam nhìn đối phương khóc lóc thảm thiết, không chút nào ghét bỏ y phục rách rưới trên người hắn, vỗ vỗ bả vai tên ăn mày trấn an hắn, lại âm thầm hỏi tên của hắn.

"Đại nam nhân, có tay có chân, đi tìm công việc thích hợp với bản thân, nuôi sống chính mình, chí ít cũng không phải giống như bây giờ, sa sút tinh thần như thế."

Kiều Tinh Nam khích lệ hắn vài câu xong liền đứng lên rời đi, bỏ lại tên ăn mày, trực tiếp mở giao diện hệ thống ra, mở khung tính danh bên trong ra, viết tên của tên ăn mày lên.

Chẳng những thế, y còn lấy giấy bút từ trong không gian hệ thống ra, viết lên đó tính danh của rất nhiều người trước đó mà y đã hỏi.

Chuyện này làm xong, Kiều Tinh Nam cũng không có gửi tất cả những cái tên mà mình viết lên, mà tạm thời đóng hệ thống lại.

Hiện tại, y mới nhập được tên của ba mươi lăm người.

Thế nhưng toàn bộ phiên chợ này không có một người nào là ngoại lệ cả, tên của bọn họ đều phải viết lên đây.

Trong lòng Kiều Tinh Nam thật ra cũng có một chút do dự, y cũng không biết suy đoán của mình có đúng hay không, chí ít trước đó Kiều Tinh Nam chưa bao giờ nghĩ đến việc một thẻ bài có thể đồng thời diễn được hẳn một phiên chợ gần trăm người.

Nhưng trên thực tế thì chính là như vậy.

Ở chỗ này mỗi một "Người" đều có biểu hiện vô cùng bình thường, bình thường đến mức khiến cho người ta nghĩ lầm bản chất của nơi này chỉ là một phiên chợ ngoại giới bình thường.

Nhưng đó không phải là ngoại giới Tạp Trì.

Hệ thống liên tục khuyên bảo bọn họ là thẻ bài ở bên cạnh bọn họ, sẽ hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

Vừa mới nghe thấy mấy câu này, Kiều Tinh Nam đã vô thức tưởng là thẻ bài sẽ làm một vài chuyện đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của mình.

Nhưng trên thực tế ở phiên chợ lần này lại không có gì đặc biệt xảy ra cả.

Hệ thống cũng chỉ có ý tứ mặt ngoài là như vậy, bất luận là chủ cửa hàng gào to thế nào, hay là tiểu hài tử nghịch ngợm chạy tới chạy lui, hoặc là tên ăn mày trộm đồ bị trừng phạt thì ở đây cũng không có gì đặc biệt cả, dường như chỉ là vì để cho người ta rời ánh mắt lên trên người bọn họ một giây đồng hồ mà cố ý làm ra chuyện bình thường nhất có thể.

Liên tục suy nghĩ xong, Kiều Tinh Nam tiện ý biết được, những sự tình này chính là thủ đoạn mà thẻ bài muốn hấp dẫn mình.

Nói ngắn gọn, mỗi một người làm cho y chú ý thì đều là thẻ bài.

Cho đến khi viết xuống cái tên cuối cùng, Kiều Tinh Nam mới thở ra một hơi, nhấn vào nút nộp đề.

Trong chốc lát, không có tiếng hệ thống nhắc nhở, chỉ có một làn gió nhẹ nhàng thổi lên, khí lưu trên không trung chầm chậm lưu động. Chỉ là trong chớp mắt, trước người Kiều Tinh Nam liền xuất hiện một cơn gió lốc xoay tròn màu đen cỡ nhỏ, một giây sau bên trong gió lốc dung nhập sương mù có màu ngà sữa.

Gió vẫn thổi khắp bốn phía, trường bào màu trắng của Kiều Tinh Nam bị thổi rung động mãnh liệt.

Cơn gió lốc cỡ nhỏ trước mặt có hai màu đen trắng phân biệt rõ ràng, thời gian dần qua, càng thổi càng nhỏ, ngưng tụ thành hai cơn gió đen trắng cao cỡ nửa người.

Dưới cái nhìn chăm chú của Kiều Tinh Nam, hai gió đen trắng phân liệt ra, thân hình thay đổi, gió màu đen ngưng tụ thành một bóng người đen tuyền, mà ở phía bên kia thì là một bóng người thuần trắng.

Kiều Tinh Nam không nhìn thấy được dung mạo của hai người bọn họ, chỉ có thể nhìn thấy bọn họ đang bày thái độ trung thành, quỳ một gối xuống trước mặt mình.

【 đinh, chúc mừng kí chủ số 2658 thu hoạch được lễ vật thông quan ở vòng tranh tài thứ ba của tinh vực Tạp Trì——SP thần chỉ· Hắc Bạch Thủy Nguyệt 】

Kiều Tinh Nam nghe vậy, hơi ngỡ ngàng.

Thần chỉ· Hắc Bạch Thủy Nguyệt?

SP? !

Y lập tức mở to hai mắt, cái quỷ gì vậy? !
Chương kế tiếp