Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 66
Bối rối chỉ trong phút chốc.

Lông mi Kiều Tinh Nam khẽ run, lập tức tỉnh táo lại.

Dựa theo tin tức mình lấy được thì những đại lục không được ghi lại trong ghi chép vạn thế đều sẽ biến mất. Với tư cách là một đế vương vừa mới biết được tin tức này, y chắc chắn sẽ chủ động gánh chịu trách nhiệm viết tên đại lục lên trên đó, bảo vệ lãnh thổ của mình.

Thế nhưng đại lục của mình là giả, đến lúc đó chuyện ghi chép vạn thế bị lộ ra thì chẳng phải y cũng xong rồi sao?

Bây giờ có hai con đường có thể đi.

Một, tìm một lý do thích hợp, cự tuyệt việc đi đến thần bí chi địa, hai, tìm ra lỗ thủng của ghi chép vạn thế, thuận lý thành chương tiến vào thần bí chi địa, không cần phải lo lắng việc thiết lập nhân vật bị phát hiện.

Bất luận cái nào cũng không dễ tìm lý do.

Kiều Tinh Nam khẽ mím môi.

Y nhìn về phía Asrit, trầm ngâm một chút rồi tiếp tục nói: "Ghi chép vạn thế rốt cuộc là thứ gì?"

Có thể khiến cho đại lục một biến mất, sao thứ này lại mạnh như vậy? Hoặc là nói, thứ này có tư cách gì khiến cho đại lục biến mất? Chỉ khi hiểu rõ hơn thứ đồ vật quỷ quái này, y mới có thể nghĩ được cách để phá cục.

Asrit suy tư một chút liền tiếp tục nói: "Kiều, muốn nhìn lời mà vị ma pháp sư kia nói không?"

"Vị ma pháp sư kia?"

Kiều Tinh Nam sửng sốt một chút, sau đó nhớ tới cái gì, chẳng lẽ là vị ma pháp sư đầu tiên tìm được "Ghi chép vạn thế"?

Asrit gật đầu một cái, sau đó bảo Howard bưng một cái rương tới.

Trong rương là một khối ngân bạch viên châu lớn bằng bàn tay, phía trên là hoa văn tử sắc.

Kiều Tinh Nam từng nhìn thấy đồ vật tương tự ở trong sách, nhớ kỹ đây là một loại thạch ma pháp, có thể bảo tồn những hình ảnh hoặc là âm thanh bảo mật.

Nhưng mà, ma pháp mà y nhìn qua vốn không có hoa văn tử sắc, có lẽ khối thạch ma pháp này cao cấp hơn một chút, có lẽ chỉ có Asrit mới có thể mở ra?

Kiều Tinh Nam suy đoán.

Trên thực tế cũng không khác nhiều so với y suy đoán, hoa văn tử sắc là một loại pháp trận nhận định, có thể phán đoán người nắm giữ có phải là Arilance đế vương hay không, nếu như không phải, thạch ma pháp sẽ chỉ giống như khối đá bình thường, không có cách nào có thể mở ra.

Đây là thạch ma pháp mà đế vương các thời đại truyền thừa lại.

Mỗi một đời đế vương đều sẽ không ngừng tăng thêm ở bên trong đó những tin tức mà mình cho rằng là quan trọng, tiếp theo đem cái thạch lưu niệm này giao cho người kế nhiệm mà hắn xem trọng. Đương nhiên, thạch ma pháp trong tay Asrit là trực tiếp đoạt được từ trong tay vị đời trước.

Kiều Tinh Nam nhìn Asrit đặt tay lên trên đá ma pháp, chỉ thấy đường vân tử sắc khắc trên đá ma pháp đang phát ra huỳnh quang nhàn nhạt.

Một giây sau, vô số điểm sáng từ trên đá ma pháp bay ra, trên không trung, chậm rãi ngưng thành một cái màn sáng.

Bên trong màn sáng xuất hiện một lão nhân khoác áo choàng màu đen, ông ta hồng quang đầy mặt, khoa tay múa chân giải thích chuyện mà ông ta nhìn thấy lúc trước, nhìn qua vô cùng kích động.

Lúc mở đầu, mỗi một câu mà ông ta nói cũng đều là lời nói không có trình tự, cho đến khi về sau lão nhân dường như nhớ tới cái gì, biết người mình đối thoại chính là tất cả đế vương và lãnh chúa dị tộc của Uyathor đại lục, mới vội vàng thi lễ một cái, sau đó lời nói cũng dần dần có logic hơn.

Ma pháp sư cao tuổi giật giật áo choàng của mình, giọng nói kích động lại mang theo run rẩy: "Những người trông coi tôn kính của Uyathor đại lục, tiếp theo lời ta nói vô cùng quan trọng, xin các ngài ghi chép lại cho tốt, để cho các người thừa kế tương lai của Uyathor cũng biết chuyện này, lịch đại tương truyền không thể gián đoạn."

"Thần chỉ, ở thần bí chi địa ta đã trông thấy thần chỉ." Ma pháp sư đè nén hưng phấn, môi ông ta run rẩy, ver cuồng nhiệt trong ánh mắt dường như có thể lây nhiễm đến những người nghe được câu này.

Thần chỉ?

Kiều Tinh Nam chợt nhớ tới Hắc Bạch Thủy Nguyệt,

Thế giới này cũng có thần chỉ? Thần bí chi địa vì sao lại có liên quan đến thần chỉ?

Ma pháp sư càng nói càng kích động, thậm chí đã mất đi vẻ lạnh lùng ban đầu. Ông ta vẽ lên trên ngực phù chú thần bí, dường như là dùng để đè nén tâm tình của mình để không thất thố như vậy nữa.

"Thần bí chi địa là nơi mai cốt thần chỉ!"

"Các vị người cầm quyền nhất định phải nhanh triệu tập nhân thủ tiến đến thần bí chi địa, nhanh chóng lấy được sự đồng ý của ghi chép vạn thế!"

Lúc nói câu nói này, ma pháp sư vẫn vô cùng hưng phấn, đồng thời còn mang theo mấy phần sợ hãi, "Nếu như không sớm viết tên mình lên, Uyathor đại lục rất có thể sẽ biến mất."

Ma pháp sư dường như cũng ý thức được, lời mở đầu của mình không hợp với những lời nói về sau, những người nắm quyền có lẽ sẽ không hiểu được mình đang nói cái gì. Giọng ông ta chậm lại, run rẩy giải thích:

"Ghi chép vạn thế gánh chịu ý thức của đông đảo thần chỉ."

"Thật lâu trước đó, khi các thần chỉ với tư cách là trụ cột của đại lục ngã xuống, đại lục vốn dĩ rộng lớn đã bị ép chia năm xẻ bảy, Uyathor đại lục sau khi thoát ly khỏi chủ lục thì còn thất lạc mất một bộ phận."

"Nhưng mà thần chỉ đã chết không hề biến mất, ý thức của các thần vẫn tồn tại như cũ, ngưng tụ thành ghi chép vạn thế, bình phán khả năng tồn tại của từng đại lục."

Đại lục được ghi lại tên sẽ tiếp tục tồn tại.

Mà đại lục không được tán thành và kí tên sẽ hoàn toàn biến mất.

"Khi tên đại lục xuất hiện ở trên ghi chép vạn thế, sinh linh đại lục chúng ta không chỉ có thể gia tăng thiên phú và huyết mạch ở thần bí chi địa, hơn nữa còn có thể nhận được ý thức thần chỉ bảo hộ và chúc phúc."

"Mà ngoài ra còn có chỗ tốt đếm mãi không hết!"

"Đây đều là lễ vật của các thần chỉ!"

Bên trong màn sáng, ma pháp sư cuồng nhiệt nói, ngữ khí hết sức phấn khởi, có vẻ đằng sau dường như còn xảy ra chuyện khiến ông ta càng thêm rung động.

Thần chỉ sao?

Kiều Tinh Nam mấp máy khóe môi, tạm thời đem suy nghĩ phức tạp trong lòng đè xuống, tiếp tục nghe đối phương nói.

Sau đó ma pháp sư bắt đầu nói về tràng cảnh mà ông ta đã tận mắt nhìn thấy ở thần bí chi địa.

"Đó là do mười hai vị thần chỉ tổ chức thẩm phán."

"Ở cửa thứ nhất, ta đã thấy được huyễn ảnh của mười hai vị thần chỉ cao quý." Ma pháp sư run rẩy nói, giống như còn đắm chìm trong khí thế khiến cho người ta không nhịn được muốn quỳ xuống tỏ vẻ thần phục, trong mắt tràn đầy kính sợ.

Mười hai vị thần chỉ kia ngồi ở phía trên lập trụ màu trắng to lớn, xung quanh là vách núi nhìn không thấy đáy. Các thần chẳng hề làm gì, nhưng lại khiến cho người ta không có dũng khí để ngẩng đầu lên, trong đầu chỉ còn lại hai chữ thần phục, đó là chuyện chỉ có thần chỉ mới có thể làm được.

Nghe xong chuyện này, tâm trạng Kiều Tinh Nam thật lâu không thể bình phục, vậy phải làm sao đây?

Asrit nhìn bằng hữu bên cạnh mình, dường như nhớ tới cái gì, hắn chậm rãi nói: "Kiều, theo ta được biết, bây giờ mà muốn viết tên đại lục của mình lên trên ghi chép vạn thế là cực kì gian nan."

Vị thần chỉ mà ma pháp sư nói tới không khiến cho Asrit cảm thấy kính sợ chút nào, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ gian nan trong đó.

Vị ma pháp sư này chỉ mới qua cửa thứ ba. Sau đó, Uyathor đại lục bọn họ không ngừng phái ra những nhân vật cường đại, hao hết thiên tân vạn khổ mới viết được tên Uyathor đại lục lên, cho tới bây giờ, cũng mới khó khăn lắm qua được năm trăm năm.

Cho dù như thế, bọn họ cũng không thể tiến vào cửa thứ bảy, chỉ có thể gia tăng năng lực ở khu vực biên giới thần bí chi địa, căn bản không có cách đi vào khu vực trung tâm của thần bí chi địa.

"Ngoại trừ các đại lục ngay từ ban đầu đã được ghi chép vạn thế bảo hộ ra thì những đại lục khác cũng đều phải xông qua cửa ải trảm tướng mới thu được tư cách này."

Asrit nhìn đế vương tóc đen trước mặt, ngón tay nam nhân điểm nhẹ trên bàn, lông mi thon dài che khuất thần sắc trong đáy mắt, khiến cho người ta trong lúc nhất thời không hiểu nổi.

Đúng lúc Asrit muốn lên tiếng hỏi thăm thì lại nghe thấy đối phương nói: "Những đại lục biến mất kia đã đi nơi nào?"

Đại lục bị ghi chép vạn thế phủ nhận sự tồn tại là sinh cơ đoạn tuyệt mà vẫn có thể đi đến một địa phương khác?

Lần đầu tiên Asrit biết đến chuyện này thì cũng có phản ứng như vậy.

Trong con mắt xanh biếc của hắn lóe ra ý cười, nhưng lập tức lắc đầu: "Chuyện này không có ai biết."

"Giống như là một bộ phận khác của Uyathor đại lục biến mất đã đi đến nơi nào, không ai có thể tra được."

"Ta cũng vô cùng tò mò đối với cái này."

Nghe Asrit nói, Kiều Tinh Nam hơi mím mím khóe miệng. Trên thực tế, hiện tại y thực sự không nên quan tâm đến những thứ này, thứ mà y nên theo dõi chính là chuyện ứng đối kế tiếp sau khi đã biết ghi chép vạn thế là thứ gì.

Muốn tìm được lý do cự tuyệt đến đó rất là khó, nhưng mà cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, Kiều Tinh Nam suy nghĩ đến một loại khả năng khác.

Bản thân mình cũng có một SP thần chỉ Hắc Bạch Thủy Nguyệt.

Nếu như y tiếp tục khoác lác, trực tiếp cho thấy thần chỉ ở đại lục của mình vẫn còn sống, hơn nữa còn đang thủ hộ đế quốc và đại lục của mình thì cho dù không viết tên đại lục lên trên ghi chép vạn thế thì đại lục của y cũng sẽ không biến mất.

Đây có vẻ cũng là một lý do không tệ.

Kiều Tinh Nam hơi động tâm, nhưng trong chớp mắt lại phủ định ý nghĩ này của mình.

Không nói đến việc năng lực của Thủy Nguyệt chỉ là huyễn hóa ra một ngàn người mà thôi, chỉ nói đến việc y để lộ ra đại lục của mình có thần chỉ cũng cho thấy đây là một cách làm rất ngu xuẩn.

Nhìn ma pháp sư bên trong màn sáng chỉ bởi vì nhìn thấy thần chỉ mà tinh thần kích động đến mức có hơi "điên", Kiều Tinh Nam có thể tưởng tượng được. Sau khi chuyện đế quốc bọn họ có được thần chỉ bại lộ ra thì mình sẽ phải nhận những kết cục gì, dù là Nhân tộc hay là dị tộc, đều sẽ bởi vì vị thần chỉ còn sót lại này mà tâm động.

Lại càng không cần phải nói còn có đại lục khác tồn tại.

Đến lúc đó một đế vương cùng với đại lục giả như mình sẽ có thể đắc tội với toàn bộ thế giới.

Nhưng nếu muốn được ghi chép vạn thế tán thành thì tiếp theo lại xuất hiện một nan đề nữa rồi.

Kiều Tinh Nam liễm lông mày trầm tư, phải làm như thế nào để đám thần chỉ kia đồng ý việc đại lục của mình có tồn tại đây?

A, không đúng, bây giờ mặt ngoài mình phải tìm cách giải quyết cách để cho mình và các thuộc hạ tiến vào thần bí chi địa, để đại lục của mình lấy được tán thành mới đúng.

Nếu phải đi tìm những dị tộc kia, nội tâm Kiều Tinh Nam không hề nguyện ý.

"Các dị tộc có nhân số thưa thớt lắm sao?"

Kiều Tinh Nam nhìn về phía Asrit, giọng nói mang theo lãnh ý.

Cái lãnh ý này không phải là nhằm vào Asrit, mà là nhằm vào một đám dị tộc đòi thông hôn với các thẻ bài của y.

Asrit biết nguyên nhân Kiều Tinh Nam đột nhiên hỏi vấn đề này.

"Ừm, thực lực dị tộc mặc dù cường đại hơn so với Nhân tộc, bọn họ cũng có thể sống rất lâu, nhưng mỗi một năm con non mà dị tộc có thể sinh ra rất là ít, gần như không có mấy."

Hèn chi lại gấp gáp thông hôn như vậy, còn muốn dùng danh ngạch để thay cho nhân số.

Thật sự là buồn cười.

"Đối với đại đa số dị tộc mà nói, sự cường đại của chủng tộc là thứ mà bọn họ truy cầu cả đời. Trừ cái đó ra, bất kỳ đồ vật gì cũng có thể dùng làm giao dịch, phần lớn dị tộc đều không có quan niệm trung trinh."

Kiều Tinh Nam nghe được sự giễu cợt bên trong lời nói này, rất rõ ràng, Asrit cũng vô cùng chán ghét hành động như vậy.

Ở phương diện này, tam quan Asrit vẫn coi như là bình thường.

Kiều Tinh Nam nghĩ đến đây, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đưa ra cho Asrit một lời thỉnh cầu.

Chuyện này cho dù Kiều Tinh Nam không nói, Asrit cũng sẽ nói ra.

Hành động Kiều nhất quyết không hợp tác với đám dị tộc khiến nội tâm Asrit vô cùng vui vẻ, hắn biết ghi chép vạn thế ở thần bí chi địa, Kiều nhất định phải có danh ngạch mới có thể có được sự tán thành của những thần chỉ kia.

"Kiều, ta sẽ cho ngươi năm danh ngạch."

Đây là số lượng lớn nhất mà Asrit có thể lấy ra.

Lãnh chúa dị tộc, đế vương Nhân tộc, mỗi người đều có ba mươi danh ngạch.

Nhìn qua mặc dù không ít, nhưng trên thực tế với Arilance thì sẽ lấy hắn làm trung tâm.

Mà các kỵ sĩ đại thần tin cậy chung quanh cũng không thể bỏ mặc được.

Qua một tháng nữa, hắn sẽ bắt đầu bí mật bố trí danh ngạch tiến vào thần bí chi địa, có thể hứa hẹn chừa lại năm cái, đã là giới hạn mà Asrit có thể làm được.

Mặc dù Kiều Tinh Nam không biết những thứ này, nhưng mà y hiểu rõ, với tư cách là đế vương Arilance, Asrit căn bản không có nghĩa vụ trợ giúp bọn họ. Chớ đừng nói chi là cái danh ngạch này còn vô cùng quý hiếm.

Asrit đối đãi với bạn bè thật đúng là quá tốt.

Trông thấy cặp mắt vàng sáng tỏ khi Kiều nhìn về phía mình, trái tim Asrit hơi chệch nhịp một chút, hắn ho khan một tiếng, lén dời ánh mắt đi.

Chờ tâm trạng bình phục, Asrit mới nhìn về phía Kiều Tinh Nam, chợt nhớ tới một việc, giọng nói của hắn mang theo một tia ngờ vực: "Kiều, lời nguyền rủa lúc trước làm ảnh hưởng đến quốc gia các ngươi có phải chính là cái này hay không?"

Asrit nói như vậy, nhưng ánh mắt tối nghĩa hơn rất nhiều, đối phương đã từng ở Arilance cũng là bởi vì đế quốc phải chịu nguyền rủa.

Nói không chừng, lời nguyền rủa mà vị Vu sư kia để lại chính là khiến Hỗn Độn đế quốc nhiều năm như vậy không biết được chuyện về ghi chép vạn thế.

Cái này cũng có thể giải thích được vì sao Hỗn Độn đế quốc không ngừng đi du lịch đến các đại lục khác, nhưng vẫn không biết về chuyện này.

Nếu như Kiều thật sự giải quyết được chuyện này thì có phải là sẽ rời đi hay không?

Con ngươi xanh biếc của Asrit nhìn chằm chằm về phía Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam kinh ngạc trong lòng, không thể không nói Asrit đúng là suy nghĩ kín kẻ.

Nhưng mà đứng trước lời nói giúp mình che lấp của bạo quân, Kiều Tinh Nam lại khẽ lắc đầu, môi mỏng mấp máy, ánh mắt có vẻ hơi thất vọng: "Không biết có phải là chuyện này hay không, dù sao ta cũng phải đi xem một chút."

Asrit thấy cảm xúc của Kiều Tinh Nam dần thấp xuống, đưa tay vỗ vỗ bờ vai của y để nói sang chuyện khác: "Kiều, hai tháng sau ngươi có lẽ sẽ đi đến thần bí chi địa để lấy được sự tán thành của ghi chép vạn thế, những điều kiện cần xác định ngươi đã biết chưa?"

Cường độ mà đối phương chụp lên bả vai của mình và cường độ mà Mạc An dùng đuôi rắn chụp lấy mình không ngờ lại giống nhau như thế.

Trong lòng Kiều Tinh Nam đột nhiên sinh ra ý nghĩ này, nhưng mà cũng chỉ là một giây đồng hồ, ý nghĩ này đã biến mất. Ngược lại, y bắt đầu suy nghĩ về quy tắc mà ma pháp sư nói qua trước đó.

Mười hai vị thần chỉ thiết hạ nan quan.

Chỉ cần thành công liên tục vượt qua khảo nghiệm của sáu vị thần chỉ thì có thể viết tên đại lục lên trên ghi chép vạn thế.

Nhưng mà dựa theo lời ma pháp sư giải thích thì trước khi tham gia khảo nghiệm, nhất định phải sớm cáo tri cho các thần chỉ về điểm neo của đại lục trước. Chỉ có như vậy, sau khi được các thần chỉ đồng ý, ở bên trên đại lục bọn họ mới có thể xuất hiện hình chiếu của thần bí chi địa.

Cũng chính là như y đã nói, nhất định phải có tọa độ của đại lục, tên và tin tức cơ bản, nếu không tất cả cũng chỉ là nói suông.

Kiều Tinh Nam gật đầu một cái, ngay trước mặt bạo quân, biểu hiện của y có vẻ khá nhẹ nhõm.

Nhưng trên thực tế, chuyện này phát sinh quá đột nhiên, y thực sự đau đầu muốn chết rồi. Y phải đi nơi nào tìm được tọa độ của đại lục đây?

Lúc mang theo Phong Lăng và Farrel Ruier về lại phòng, Kiều Tinh Nam vẫn đang trầm tư, ngón tay điểm nhẹ, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.

Tinh vực Tạp Trì có thần chỉ, ở thế giới này cũng có thần chỉ.

Cả hai có phải sẽ có cái gì tương tự hay không?

Ở thế giới này thần chỉ đã chết, nhưng ở tinh vực Tạp Trì thần chỉ vẫn tồn tại. Đây có phải nói rõ cấp độ của tinh vực Tạp Trì cao hơn ở thế giới này hay không?

Đương nhiên hết thảy đều chỉ là suy đoán của y.

Kiều Tinh Nam trực tiếp đưa tay mở giao diện hệ thống ra, chậm rãi nói: "035?"

Hai ngày gần đây, 035 vẫn luôn đi theo phía sau mông những tiền bối hệ thống ở tinh vực Tạp Trì để học hỏi kinh nghiệm, tuổi tác quá nhỏ kinh nghiệm không đủ chính là điểm không tốt. Phát hiện kí chủ mở giao diện hệ thống ra, nó liền nhanh chóng rời khỏi tinh vực Tạp Trì, nhảy về phía Kiều Tinh Nam.

【 Có ta, kí chủ. 】

Kiều Tinh Nam mấp máy khóe môi, y đem tất cả mạch suy nghĩ của mình sửa sang lại một lần, sau đó nhìn về phía giao diện hệ thống, nói hết nghi ngờ của mình ra.

Thế giới kí chủ ở có thần chỉ?

035 cũng không biết chuyện này, là một hệ thống tân thủ, nó cũng không phải là toàn trí toàn năng.

Nhưng nó hiểu rõ một việc, đó chính là: "Kí chủ, kí chủ xin yên tâm, cấp độ của tinh vực Tạp Trì quả thực là cao hơn thế giới này."

"Nếu như ta viết tọa độ của Hỗn Độn Tạp Trì lên trên ghi chép vạn thế thì liệu có ảnh hưởng đến Hỗn Độn Tạp Trì hay không?"

Nếu như có ảnh hưởng đến Hỗn Độn Tạp Trì thì quên đi. Kiều Tinh Nam nghĩ nghĩ, đến lúc đó mình sẽ nghĩ biện pháp khác. Dù sao mình cũng chém gió quen rồi, chỉ cần có thể còn mạng sống là được.

035 bật lên hai lần trên không trung, nó vỗ ngực một cái rồi lập tức nghĩa chính ngôn từ hứa hẹn.

"Kí chủ ngài yên tâm! Không ảnh hưởng!"

Nếu có ảnh hưởng với Hỗn Độn Tạp Trì, 035 tuyệt đối sẽ không đồng ý. Cho dù địa vị của Hỗn Độn Tạp Trì ở tinh vực Tạp Trì là tương đối thấp, nhưng tóm lại nó vẫn thuộc về tinh vực Tạp Trì.

Tinh vực Tạp Trì tuyệt đối sẽ không để các ý thức khác dây vào Tạp Trì bên trong phạm vi lĩnh vực của nó.

Hơn nữa chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì cũng đã ăn kim bùn kí chủ cho, mặc dù không có ý sẽ sinh ra thẻ mới, nhưng những chuyện này giúp một tay chịu trách nhiệm căn bản cũng không có gì đáng ngại.

Kiều Tinh Nam gật đầu một cái, cuối cùng vẫn không yên tâm nói: "035, ngươi lại đi hỏi một vài tiền bối hoặc là Hỗn Độn Tạp Trì thử xem, đây dù gì cũng là chuyện lớn."

Với Kiều Tinh Nam mà nói, những thẻ bài có ý thức cũng như là một con người chân chính. Y không muốn để những thẻ bài hiền lành này phải chịu ảnh hưởng vì Tạp Trì xảy ra vấn đề.

035 nghe nói như thế, bèn gật đầu một cái, nhanh chóng trao đổi một chút với chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì, sau đó đem kết quả nói cho Kiều Tinh Nam.

Nghe thấy 035 chắc chắn lần nữa là sẽ không ảnh hưởng đến Hỗn Độn Tạp Trì xong, Kiều Tinh Nam mới thở dài một hơi.

Rất tốt, vấn đề tọa độ đại lục của mình đã giải quyết xong.

【 Kí chủ, ngài không định sử dụng chỉ định SSR sao? 】

035 hồi báo xong còn chưa rời khỏi, nó nhảy lên nhìn Farrel Ruier và Phong Lăng ngồi bên cạnh kí chủ, bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Phần thưởng tranh tài lần trước Kiều Tinh Nam còn chưa dùng đến, y có thể chỉ định ba thẻ SSR.

Kiều Tinh Nam lắc đầu. Trước đó y cũng đã nghĩ đến, y muốn chờ kết quả thông thương của phòng ái tâm có đã rồi mới chỉ định SSR tương ứng.

Đối với chuyện này y cũng không sốt ruột.

Đương nhiên, hiện tại nội tâm của y kỳ thật cũng có một chút khuynh hướng. Trước đây không lâu Kiều Tinh Nam cũng đã thương lượng với Đạc Nhạc rồi, đến lúc đó sẽ chỉ định một vị tộc nhân Toái Không tộc tới.

Nhưng cụ thể như nào đều phải chờ đám người Đạc Nhạc trở lại rồi hẵng nói.

Kiều Tinh Nam nghĩ như vậy, hoán đổi sang thị giác số 0.

Sứ đoàn thông thương đã liên tục mấy ngày liền trải qua một cuộc sống như trong mơ.

"Hỗn Độn đế quốc" theo bọn họ nghĩ đơn giản chính là một nơi không thể tồn tại được. Tuy từ ngày đầu tiên đến, bọn họ đã biết chuyện này, nhưng trong lúc chờ đợi ở đây, cảm xúc của bọn họ càng ngày càng sâu.

Hoá ra sản vật ở đế quốc này có thể phong phú đến mức này, hoá ra Nhân tộc và dị tộc cũng có thể cùng chung sống hòa thuận.

Sứ đoàn thông thương của Uyathor đại lục kỳ thật còn muốn ở thêm mấy ngày, nhưng vị tài vụ quan Đạc Nhạc kia làm việc vô cùng nghiêm túc, trực tiếp nói rõ với bọn họ hắn phải nhanh chóng xử lý tốt chuyện bên này, trở về hầu hạ đế vương.

"Đế quốc bọn ta cùng đế quốc đại lục khác còn qua lại về mặt kinh tế, chuyện này các ngươi cũng biết, có nhiều thứ cũng không thể cung ứng cho đế quốc các ngươi được."

Đạc Nhạc cười híp mắt liệt tờ đơn ra, phía trên có các thẻ bài có thể bồi dưỡng Thiên Mính, giao sa, linh mộc điêu, bảo thạch và các đồ vật trang trí khác.

Đây đều là hàng hóa mà đoàn thông thương có thể lựa chọn. Nhìn thì nhiều, nhưng trên thực tế cũng không thể hấp dẫn bằng những vật khác mà đám sứ giả đế quốc được nhìn thấy.

Nhưng bất đắc dĩ, hàng hóa đối phương quá là đắt hàng, căn bản không thể cung ứng cho bọn họ.

Hiện tại bọn họ chỉ có thể quan sát thêm vài thứ trước khi rời đi để tìm ra thứ thích hợp với quốc gia của mình.

Còn phải phòng bị những đế quốc khác ý đồ nịnh bợ Hỗn Độn đế quốc, ví dụ như Biala và Goliland.

Sứ giả Biala và đế vương đáng chết của bọn hắn rất là biết ăn nói, mà sứ giả Will Goliland tuy luôn mang nét mặt nghiêm túc, nhưng lòng dạ thì rất là đen.

Sứ giả Arilance đế quốc lúc giao lưu với bọn họ thì đều cảm khái. Nếu nội tâm Will không đen thì làm sao có thể nhớ ra mà tặng lễ cho người của Hỗn Độn đế quốc?

Từ chúng quý tộc của Hỗn Độn đế quốc, cho tới từng kỵ sĩ trưởng trong đế cung đến Thánh kỵ sĩ, một người không thiếu, toàn bộ đều là đồ tốt, đương nhiên các quý tộc thì sẽ dày hơn một chút.

Thật sự là gian trá.

Đương nhiên cách làm này của đối phương cũng khơi dậy tam đại quốc Biala, Arilance và Madipa lòng ham muốn thắng bại, rối rít ganh đua với nhau. Kết quả cuối cùng chính là, các thẻ bài và những nhân vật mà Hắc Bạch Thủy Nguyệt huyễn hóa ra trong hai ngày này đều nhận được không ít lễ vật.

Mà trong đó, một phần lễ vật đặc thù đã rơi vào trong tay số 0 do Kiều Tinh Nam khống chế.

"Đây là một chút lễ vật nhỏ đưa cho hai vị công tước Mattia."

Đạc Nhạc cười tít mắt, nhưng mà nhìn qua có vẻ hơi giễu cợt. Rất rõ ràng, cách làm này quả thực làm cho người ta hơi cảm thấy khôi hài.

Hai vị công tước Mattia là "Người hữu tâm" mà Kiều Tinh Nam đặc biệt huyễn hóa ra dùng để che lấp. Trước đó hai công tước bọn họ còn ngầm ám chỉ những sứ đoàn thông thương trên yến hội đi tìm bọn họ, đồng thời còn tỏ ra không hài lòng với việc Kiều Tinh Nam thống trị đế quốc.

Kiều Tinh Nam còn tưởng rằng người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Mattia công tước không có phần thắng, xây dựng quan hệ với bọn họ cũng vô dụng.

Mặt ngoài cũng đúng là như vậy, không có người nào đi tìm Mattia công tước cả. Không ngờ ở sau lưng, lại có người làm ra một vài tiểu động tác như vậy.

Kiều Tinh Nam ra hiệu số 0 cầm lên nhìn xem.

Hạt châu nhỏ trong suốt, đây là thứ đặc biệt dùng để làm thông tin liên lạc.

Mà món quà này xuất phát từ sứ giả Goliland.

"Đế vương Goliland rất thích ở sau lưng ra vẻ nhỉ."

"Thật sự là không có chút tao nhã nào."

Steria nắm chặt thủ trượng làm bằng gỗ đen trong tay mình.

Hỏa Nhất và Mana Lund cũng oán giận giống như vậy.

Kiều Tinh Nam thì không cảm thấy phiền muộn lắm, ngược lại còn cười cười suy nghĩ. Trong mấy vị đế vương này, hoặc là có người lén lút liên hệ với dị tộc, hoặc là đã giở trò, thật sự là giống như Asrit nói, rất làm người ta chán ghét.

"Đạc Nhạc, lúc thông thương với Biala và Goliland, không cần cho bọn họ mặt mũi."

Thậm chí có thể lấy thêm mấy phần lợi ích.

Kiều Tinh Nam bảo số 0 bàn giao lại, sau đó lại dặn dò bọn họ một vài hàng hóa thông thương cùng thời gian sau khi thông thương.

Đạc Nhạc đã ở "Hỗn Độn đế quốc" chờ đợi sáu ngày, cũng là lúc nên trở về rồi.

Kiều Tinh Nam dặn dò hai người bọn họ vài câu rồi cũng không nói gì thêm nữa, tiếp tục cúi đầu nhìn về phía quyển sách mà Asrit tìm giúp mình.

Lúc này y đang ngồi ở bên trong tiểu đình.

Bên cạnh là Asrit đang chợp mắt.

Kiều Tinh Nam bất đắc dĩ liếc nhìn Asrit, sau đó lại lẳng lặng mà nhìn quyển sách trên tay.

Ở thế giới này, tin tức liên quan tới thần chỉ rất ít.

Kiều Tinh Nam biết, chuyện liên quan đến thần bí chi địa và thần chỉ chắc chắn đã bị thượng tầng dị tộc và đế vương Nhân tộc che lấp hết rồi, sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Hiện tại chỉ có ở trong thơ ca tụng, hoặc là trong các bài thơ ca do mấy người ngâm thơ rong biên soạn ra mới có thể lờ mờ lộ ra sự tồn tại của thần chỉ, nhưng những thứ này phần nhiều cũng chỉ là tưởng tượng.

Asrit cũng biết chuyện này, biết Kiều Tinh Nam chắc chắn sẽ muốn hiểu rõ hơn một chút về những chuyện có liên quan đến thần chỉ nên hai ngày này liền sai người ta sửa sang lại rất nhiều tư liệu đưa cho Kiều Tinh Nam.

Nhưng tóm lại cũng không nhiều, chỉ có tin tức về hai vị thần chỉ là tương đối hoàn chỉnh. Chỉ là từ ngữ hình dung về thần chỉ rất đơn giản, chính là thiên hoa loạn trụy, nhìn vào mấy từ này mà muốn lấy ra tin tức mấu chốt cũng rất khó khăn.

Có thể coi là như vậy, Kiều Tinh Nam cũng nhìn ra được, thần chỉ trong truyền thuyết mạnh đến mức nào.

Ví dụ như trong đó có một vị thần chỉ tên là Matty Lars, thuộc tính của hắn là mưa, thân có thể hóa thành mưa, lúc đưa tay cũng có thể hô mưa gọi gió, khi mưa đáp xuống, hắn sẽ ở khắp mọi nơi.

Kiều Tinh Nam nghĩ lại một chút, lập tức hiểu rõ sự kinh khủng của năng lực này. Mưa làm thuẫn làm kiếm hoặc là dùng mưa làm ám khí, thám thính tin tức, bất luận tác dụng nào cũng đều vô cùng cường hãn.

Trong sách còn viết chuyện Matty Lars đã từng làm mưa xuống thành kiếm chém giết ngàn vạn ác đồ.

Ngoài ra còn có một vị thần chỉ khác tên là Mông Nhu, là một vị nữ thần tâm địa mềm mại, tin tức của nàng cũng không nhiều. Chỉ nói là nàng chưởng quản sinh mệnh, có thể chữa trị tất cả chứng bệnh trên thế gian, còn có năng lực cải tử hồi sinh, nàng đối với mỗi một sinh mệnh đều đối xử như nhau.

Mà ví dụ sau đó là nói về việc vị nữ thần này đã từng chữa trị cho một vị thần chỉ bị chúng thần bài xích, tín đồ đông đảo.

Kiều Tinh Nam hơi nhíu nhíu mày, tiếp tục xem.

Rõ ràng, mười hai vị thần chỉ này đều không phải là người dễ đối phó.

Hỗn Độn Tạp Trì thật sự có thể ở trước mặt bọn họ lừa dối qua cửa sao?

Đương nhiên, nếu qua được cửa này, sau nỳ mình chắc chắn sẽ sống dễ chịu hơn rất nhiều.

Ngón tay Kiều Tinh Nam nhẹ nhàng nắm thành quyền.

** ***

Mà lúc này lãnh chúa Linh tộc đã ở vùng biên giới Udia đợi vài ngày, đã hơi mất kiên nhẫn rồi.

Hắn trực tiếp dùng thạch truyền tin cùng những lãnh chúa dị tộc khác tổ chức một cuộc họp từ xa.

Lúc này, lãnh chúa dị tộc đang ngồi vây quanh Kim Lân vương, thương lượng chuyện chọn người đi đến thần bí chi địa.

"Trước đó Luyện Kim đã ở bên ngoài, đến bây giờ đã là một quãng thời gian rồi. Chỉ cần tiếp tục trưởng thành, nó tuyệt đối sẽ trở thành trụ cột của Vu tộc."

Lãnh chúa Vu tộc đưa ra đề nghị này xong liền dời ánh mắt nhìn về phía Kim Lân vương. Chờ khi nam nhân tóc vàng nho nhã trước mặt gật đầu cười khẽ, lãnh chúa Vu tộc mới thở dài một hơi.

Một bên, lãnh chúa Ngục tộc vừa định lên tiếng đề cử tiểu bối chủng tộc mình thì màn sáng trên bàn đột nhiên mở ra.

Các lãnh chúa dị tộc đang ngồi đây đều biết, lãnh chúa Linh tộc đang đi giúp bọn họ thông hôn với dị tộc của đại lục khác. Tuy liên tiếp mấy ngày còn chưa có trở lại, nhưng lãnh chúa dị tộc không ai là lo lắng cả.

Theo bọn họ nghĩ, đối phương không thể không đồng ý, không phải chỉ là thông gia thôi sao? Có thể quan trọng hơn thần bí chi địa được ư?

Lãnh chúa Dực Tộc sờ lên sáu cái cánh lớn của mình, lập tức kích động đứng lên, con mắt lóe sáng hỏi: "Đối phương không đồng ý?"

Hắn cũng có nghe nói phía đối phương có một vị Thánh kỵ sĩ thiếu niên sáu cánh. Mặc dù bộ dáng còn nhỏ, nhưng ở Dực Tộc bọn họ, càng sống lâu thì bộ dáng càng nhỏ, đó cũng chính là trưởng thành. Bên trong bộ tộc bọn họ cũng có bốn cánh nhiều tuổi rồi, ngược lại có thể thử một chút.

Các lãnh chúa dị tộc khác cũng đều biểu hiện như vậy, chỉ có Kim Lân vương là vô cùng bình tĩnh uống trà.

Lãnh chúa Linh tộc lắc đầu, ánh mắt hơi tối nghĩa: "Vậy nghĩa là tên đế vương Hỗn Độn đế quốc kia căn bản không để ý đến dị tộc trong đế quốc của hắn."

Dị tộc vẫn luôn lấy thực lực vi tôn, có thể tăng thực lực lên thì cái gì cũng có thể không quan tâm. Xem ra đối phương cũng không tính để dị tộc trong đế quốc mình trở nên cường đại, nếu không chắc chắn sẽ đồng ý thông gia, thật đúng là châm chọc.

"Quả nhiên là những chủng tộc dính dáng đến Nhân tộc đều là đám đầu óc có vấn đề!"

Lãnh chúa Ngục tộc hung hăng nói: "Chỉ có đồng tộc như chúng ta mới có thể tin được! Tên dị tộc đứng đầu bên đó có biết quản tốt bộ tộc hay không vậy? Tại sao lại phải thần phục đế quốc nhân loại, thật sự là ngu xuẩn!"

Kim Lân vương nhẹ nhàng nhìn lãnh chúa Ngục tộc, sau đó buông chén trà trong tay xuống, "Quan niệm khác biệt thôi."

Lãnh chúa Ngục tộc muốn phản bác một chút, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. Hắn nhớ ra, muội muội của Kim Lân vương còn chạy theo đám Nhân tộc.

Các lãnh chúa khác đang ngồi lúc này đều nhìn trời nhìn đất, bọn họ biết lãnh chúa Ngục tộc đã nhắc đến chuyện không nên nhắc đến. Họ đều biết rõ, Kim Lân vương cực hận ả muội muội đi theo Nhân tộc của hắn, cùng với đám Long Đằng tộc và Liên tộc phản bội chạy trốn kia.

Cảm giác được bầu không khí rất xấu hổ, lãnh chúa Linh tộc ho khan một tiếng, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía mấy vị đồng liêu trước mặt.

"Các vị, tiếp theo chúng ta có yêu cầu thông hôn với hắn nữa không?" Lãnh chúa Linh tộc không muốn làm việc này nữa.

Đối với một Linh tộc trông thấy Nhân tộc là tính khí nóng nảy như hắn mà nói thì đây quả thực là một việc có độ khó cao.

Các lãnh chúa chung quanh hiển nhiên cũng nhận thức được vấn đề này.

"Hay là chúng ta trực tiếp tiếp xúc với bộ tộc trong đế quốc đối phương, xúi giục bọn họ."

"Nói thì đơn giản, ngươi có thể tìm đường tới đế quốc bọn họ hay không?"

"Bên cạnh tên đế vương kia không phải cũng không có ai, cứ trực tiếp tiếp xúc là được, ta cũng không tin có dị tộc lại chấp nhận từ bỏ việc mạnh lên."

Mấy người thảo luận một hồi, cuối cùng cùng nhau nhìn về phía Kim Lân vương.

Mặc dù bọn họ đến bây giờ cũng không biết đối phương cụ thể là chủng tộc gì, nhưng hắn thực lực cường đại, sống thời gian dài, thứ quen biết cũng nhiều, dưới tay càng có không ít bộ tộc lợi hại, nói không chừng sẽ có biện pháp nào đó.

"Chờ đế quốc Nhân tộc bắt đầu thông thương, lúc nào cũng chú ý đến bọn họ, đồng thời nghĩ biện pháp tiến vào đại lục của bọn họ."

Kim Lân vương hời hợt nói hai câu, sau đó liền mở miệng bảo lãnh chúa Linh tộc tranh thủ thời gian trở về.

Kim Lân vương sẽ không tiến vào thần bí chi địa, lần này tuyển người hắn cũng không hứng thú lắm. Còn không bằng để lãnh chúa Linh tộc tranh thủ thời gian trở về chủ trì lần chọn lựa này.

Cẩn thận suy tư về lời Kim Lân vương nói, lãnh chúa Linh tộc gật đầu một cái. Sau đó mệnh lệnh cho một tên thuộc hạ của mình ở lại vùng biên giới, chờ lấy đế vương Hỗn Độn đế quốc chủ động liên hệ với bọn họ.

Mặc dù cơ hội xa vời, nhưng cũng không phải không có.

Nghĩ như vậy, lãnh chúa Linh tộc liền chuẩn bị thu dọn đồ đạc. Cho dù hiện tại đã là ban đêm, trăng tròn treo cao ở trên bầu trời thì đối với Linh tộc bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì.

Nhưng có một điều không ngờ chính là, vừa ra cửa hắn đã nhìn thấy xa xa bên ngoài vùng biên giới có một người.

Chẳng lẽ là người tới truyền tin tức?

Lông mày lãnh chúa Linh tộc khẽ nhúc nhích, trong lòng mang theo mừng rỡ mang theo các tộc nhân đi tới, một giây sau liền thấy rõ đó là một con rối hình người, con rối không có mặt, chỉ vẽ ra một khuôn mặt cổ quái đang tươi cười.

Chỉ thấy bên trong cái miệng kẽo kẹt của con rối phun ra một tờ giấy trắng thật dài đưa cho lãnh chúa Linh tộc, phía trên có bút ngấn màu đen.

Khi lãnh chúa Linh tộc thấy rõ ràng chữ phía trên, sắc mặt lập tức đen lại. Vào lúc hắn muốn bắt con rối kia lại thì lại phát hiện con rối đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.

Lãnh chúa Linh tộc đặt tay lên ngực đè cơn tức giận, trực tiếp thiêu tờ giấy trắng thành tro tàn, lạnh lùng nói một câu: "Chúng ta đi, Dieskau cũng không cần ở lại nữa."

Dieskau là thuộc hạ mà trước kia hắn sắp đặt ở lại chờ đợi Hỗn Độn đế quốc truyền tin đến.

Thấy thế, bọn thuộc hạ lãnh chúa Linh tộc đều ngơ ngác, ngờ vực không biết chuyện gì xảy ra.

Trong đó chỉ có một người thuộc Linh Thư tộc không dám lên tiếng.

Lúc ấy hắn gần lãnh chúa nhất, có thể nhìn thấy rõ ràng trên phong thư chỉ có một chữ.

Đó là một chữ màu đen to lớn

—— Cút
Chương kế tiếp