Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 69
Sáng sớm sau khi tỉnh lại, Kiều Tinh Nam liền nghĩ, trước hết phải cho tiểu đội thông thương luyện tay một chút, làm quen sơ qua quá trình.

"Đế vương Biala và các nước khác còn chưa gửi hiệp nghị thông thương tới, như vậy thì ba nước đó tạm thời không cần để ý. Ta trước tiên cứ tiến hành giao dịch với Arilance đã."

Đêm qua, Asrit đã giao hiệp nghị cho y, hai nước bất cứ lúc nào cũng có thể giao dịch.

Đúng lúc, sứ giả thông thương Winterton còn ở trong trang viên, người bên y cũng đều đủ, việc này không nên chậm trễ. Kiều Tinh Nam nhìn về phía Đạc Nhạc và Miya.

"Kiểm kê xong hàng hóa của Arilance chưa?"

Chuyện này Miya là rõ ràng nhất.

Không cần kiểm kê, Miya có thể cảm giác được bên trong không gian của mình chứa thứ gì, nàng khẽ gật đầu, "Số lượng đã đúng."

"Vậy thì tốt rồi."

Nếu số lượng đã chính xác thì còn lại chỉ cần giao cho Đạc Nhạc xử lý là được rồi, Kiều Tinh Nam hiện tại chỉ việc nói qua vài câu với Asrit.

Y trầm tư một lát, nhìn về phía căn phòng của Asrit. Kỳ quái là bây giờ đã tới giữa trưa mà đối phương vẫn còn chưa ra khỏi phòng.

Kim lân muốn trưởng thành thật sự không dễ dàng.

"Chủ nhân, thừa dịp thời gian còn sớm, ta dẫn Miya đi đến chỗ Winterton bàn bạc."

Đạc Nhạc cười híp mắt nhìn Kiều Tinh Nam.

Miya, Weidis và Auri nghe thấy phải đi chấp hành nhiệm vụ liền ngẩng đầu nhìn về phía tân chủ nhân.

"Ừm, nếu có vấn đề gì thì không cần ráng chống đỡ, mau chóng nói cho ta biết." Kiều Tinh Nam nghiêm túc nói. Mặc dù mấy thẻ bài này đều mang lại cảm giác an tâm cho y, y cũng đã an bài xong tất cả. Nhưng ba người Miya dù sao cũng là lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ, Kiều Tinh Nam vẫn có chút lo lắng.

Nhưng mà, Kiều Tinh Nam hiểu rõ, mấy chuyện này nhất định phải để tự y hoàn thành, nếu không y không thể nào an tâm rời đi được.

Một bên, Steria lau lau cái kính, chậm rãi chỉnh trang lại cái trâm cài trước ngực. Với tư cách là phụ tá, ông chắc chắn phải tìm hiểu tình huống nên đương nhiên là cũng đi cùng.

"Chủ nhân thân yêu, xin ngài yên tâm."

Steria nở nụ cười hiền từ, chủ nhân thật là một người thiện lương lại mềm lòng, cho đến lúc này cũng luôn suy nghĩ vì các thẻ bài. Chính vì vậy, ông phải trở thành phụ tá cho Đạc Nhạc một cách hoàn mỹ, không thể để cho chủ nhân thông tuệ của ông thất vọng.

Cho dù phải đánh cược tôn nghiêm của mình thì cũng phải bảo vệ lợi ích của chủ nhân, Steria lặng lẽ nghĩ ở trong lòng.

Bóng lưng mấy người dần dần biến mất, Kiều Tinh Nam thu tầm mắt lại, tiếp tục ngồi ở bên trong tiểu đình đọc tư liệu về cửa ải thần chỉ.

Trên thực tế, bây giờ y cũng đã tập hợp xong đại khái tin tức về thần chỉ, tất cả những phần ngờ vực đều được ghi xuống, chỉ còn lại chuyện giao lưu cửa ải thần chỉ cùng với các kí chủ Tạp Trì khác.

Không biết thẻ bài thần chỉ SP khác có chung tính cách với thần chỉ của thế giới này hay không.

Hiểu rõ càng nhiều, Kiều Tinh Nam càng ngờ vực về thần chỉ đại lục này.

Bất kể như thế nào thì trước khi đến thần bí chi địa, y cũng phải chuẩn bị đầy đủ cho tốt.

Tiếp nhận nước trà mà Phong Lăng rót cho, Kiều Tinh Nam khẽ nhấp một ngụm. Đúng lúc y định tiếp tục đọc sách thì cửa phòng Asrit đột nhiên vang lên.

Kiều Tinh Nam đưa mắt nhìn sang, xuất hiện trong mắt y chính là Asrit mang trên mặt mấy phần tái nhợt, không khác gì ngày thường.

—— Phòng hội nghị bên trong trang viên Udia

Lúc này Winterton đang kết nối từ xa liên tuyến với bộ ngoại giao.

Phía sau hắn là Howard và Eliel, một người đại biểu ý kiến của bệ hạ, một người thì là kỵ sĩ trưởng từng đi sứ qua Hỗn Độn đế quốc.

Mặc dù công việc thông thương do Winterton phụ trách, nhưng mà nhu cầu ăn ở của các sứ giả thông thương đến Hỗn Độn đế quốc về sau sẽ là do bộ ngoại giao phụ trách.

Bộ ngoại giao cần hiểu rõ về phong tục tập quán của Hỗn Độn đế quốc, như vậy thì lúc tiếp đãi mới không dễ mắc sai lầm.

Đúng lúc này, thủ vệ kỵ sĩ gõ cửa trình báo, Đạc Nhạc Hỗn Độn đế quốc tìm Winterton các hạ.

Winterton sững sờ, sau đó quay đầu nhìn Howard, cũng không đóng màn sáng, phất tay bảo kỵ sĩ dẫn người vào.

"Đạc Nhạc các hạ, Steria các hạ."

Winterton cười cười, đứng lên nho nhã chào hỏi Đạc Nhạc và Steria.

Hắn dừng lại một chút, ánh mắt rơi vào sau lưng Đạc Nhạc, đó là ba người xa lạ mà hắn chưa từng thấy.

Rất hiển nhiên, đây chính là nguyên nhân Đạc Nhạc đến tìm mình.

Lúc mấy người vừa vào cửa, ánh mắt của Howard và Eliel đã lập tức rơi vào nữ nhân mặc váy dài màu lam cùng nam nhân mặc quân trang màu đen bên cạnh nàng.

Hai người này không giống Tư Sa hoặc là Mana Lund, có thể mang đến cho hắn một cảm giác áp bách mãnh liệt, thật sự không thể khinh thường.

Eliel nhìn mấy lần vị nam nhân áo trắng đeo giao sa màu trắng kia, nếu như hắn không đoán sai thì vị này hẳn là thành viên tộc Chiêm tinh giả ở Hỗn Độn đế quốc.

Đạc Nhạc không lằng nhằng, vô cùng dứt khoát nói rõ ý đồ đến: "Hai nước ta quan hệ tốt như vậy, các thần dân nghe nói sẽ thông thương với Arilance thì liền vô cùng hưng phấn nên đêm qua đã chuẩn bị xong hàng hóa đến Arilance. Vừa vặn bây giờ cũng chưa tới thời gian quy định, ta sớm giao hàng hóa cho ngươi, ngươi cũng tranh thủ kiểm kê."

Nói xong, hắn giới thiệu mấy vị thành viên bên cạnh mình, "Vị này là Miya, Miya đã mang hàng hóa mà quý quốc muốn tới."

Miya thần sắc lạnh nhạt, nhẹ nhàng gật đầu với Winterton.

Vừa nghe đến câu hàng hóa đã chuẩn bị xong, Winterton lập tức kinh ngạc.

Không ngờ tốc độ của Hỗn Độn đế quốc lại nhanh như vậy, nhưng mà Winterton nghĩ lại thì cũng hiểu được. Bởi vì ngoại trừ Arilance, Hỗn Độn đế quốc còn phải giao dịch với các đế quốc Nhân tộc khác trong Uyathor đại lục nên đương nhiên là phải thông thương càng nhanh càng tốt.

Winterton không chần chờ, trực tiếp gọi quan viên ghi chép hàng hóa thông thương tới cùng nhau kiểm sát nhóm hàng này.

Bởi vì hàng hóa dự định mỗi tháng của Arilance cũng không ít nên mấy người trực tiếp rời khỏi phòng hội nghị, ở đình bên ngoài phòng hội nghị tiến hành kiểm hàng.

"Huynh trưởng, đó là Toái Không tộc và Chiêm tinh giả." Eliel ghé vào bên tai Howard, ra hiệu hắn nhìn về phía đối phương.

Trước đó ở bên trong Hỗn Độn đế quốc, Eliel với tư cách là kỵ sĩ trưởng đoàn thông thương đã được nhìn thấy rất nhiều chủng tộc mà hắn chưa từng thấy qua, bất luận là Toái Không tộc có thể đột ngột xuất hiện, hay là Chiêm tinh giả bịt mắt toàn thân áo trắng cũng đều là dị tộc vô cùng thần bí.

Lúc ấy hắn còn rất hiếu kì với hai chủng tộc này. Lúc nói chuyện phiếm với Lund, từ trong lời của hắn ta, hắn còn lờ mờ biết được tộc Chiêm tinh giả còn có thể dự đoán tương lai?

Howard nghe Eliel nói như vậy, gật đầu một cái, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu rơi vào trên thân Chiêm tinh giả, sau đó lại nhìn về phía Miya.

Ngón tay của hắn nắm thật chặt, hai vị dị tộc này đều có khí tức rất cường đại, không biết là có ảnh hưởng đến vương hay không.

Trong lòng Howard xuất hiện một cảm giác lo lắng. Dường như bởi vì ánh mắt nhìn về phía ba người kia quá mức chuyên chú nên vị nam nhân mặc quân trang kia đã phát giác ra, đưa mắt nhìn sang phía hai người.

Găng tay da màu đen của hắn chạm vào vành nón, một tay khác đặt trên cái roi dài bên hông, con mắt màu đen nhìn về phía Howard, ánh mắt đầy chăm chú.

Howard vừa định gật đầu với hắn thì đối phương lại bình tĩnh dời ánh mắt đi.

"Đây là giám sát quan của đế quốc ta." Đạc Nhạc cười híp mắt giới thiệu với Winterton, "Lần này toàn bộ quá trình thông thương đều cần giám sát quan đi theo, để tránh xảy ra một vài chuyện mà song phương đều không muốn nhìn thấy."

Winterton gật đầu tỏ vẻ là đã hiểu.

Miya phất tay lấy hàng hóa mà 035 đã chuẩn bị xong từ bên trong không gian ra, trong khi đó Weidis đứng ở bên cạnh nàng.

Ánh mắt hắn rơi vào nhân viên ngoại giao kiểm kê hàng hóa Arilance trước mặt, cũng không quá là sắc bén, trong tròng mắt đen thậm chí mang theo một tia thờ ơ. Nhưng chỉ riêng như vậy cũng làm những người kia không rét mà run.

Cực kỳ giống cảm giác ở dưới mí mắt sĩ quan lười biếng mà bị phát hiện lúc trước.

Hai người Miya và Weidis đứng sóng vai nhau, một người cao lạnh một người lạnh lùng, nhìn qua trông không giống kiểu người thông tình đạt lý lắm.

"Vị này là ghi chép viên của Hỗn Độn đế quốc, là người sẽ ghi chép lại toàn bộ hành trình thông thương."

Ánh mắt Winterton chuyển hướng sang vị Chiêm tinh giả bịt mắt kia, chỉ thấy trong tay hắn cầm giấy bút, chậm rãi ghi chép một vài chuyện, mặt không biểu tình.

Sao Hỗn Độn đế quốc có thể kiếm được ba cái người không dễ trêu chọc này cùng nhau cộng tác tới đưa hàng vậy?

Ánh mắt Winterton rơi vào Đạc Nhạc đang cười tít mắt.

"Làm sao vậy, Winterton các hạ?"

"Không sao đâu, chỉ là đang cảm khái sứ giả quý quốc cường đại, không những vậy còn cẩn thận."

"Đa tạ đã khích lệ."

Bên này, chuyện thông thương tiến hành thuận lợi, bên kia, Kiều Tinh Nam nhìn Asrit vừa ra khỏi phòng lại an vị ở bên cạnh mình ghé vào bàn đá chợp mắt, ánh mắt không biết làm sao.

Nếu đã buồn ngủ như thế, vì sao còn đi ra ngoài, ngủ trên giường chẳng phải sẽ ngon hơn sao?

Kiều Tinh Nam nhìn sắc mặt hắn tái nhợt, sau đó yên lặng thu hồi ánh mắt, không quấy rầy đối phương.

Khí tức của Kiều giúp cho người ta vô cùng thoải mái.

Trong lúc ngủ mơ Asrit vô thức dùng không gian bắt lấy khí tức này dán lên trên làn da hắn.

Trong trang viên có dị tộc tồn tại, mặc dù không cường đại đến mức ảnh hưởng đến hắn, nhưng tóm lại là vẫn có chút ảnh hưởng.

Cho nên mấy ngày nay Asrit luôn phải bao quanh người một tầng không gian, ngăn cách khí tức của dị tộc.

Mà lúc này còn có thêm một tác dụng nữa, đó chính là cảm giác được khí tức của Kiều.

Không gian trong suốt chậm rãi mở rộng, cho đến khi Asrit hoàn toàn cảm giác được Kiều Tinh Nam đang tồn tại thì mới ngừng lại.

Khí tức chung quanh đều được ngăn cách ở bên ngoài không gian.

Asrit càng ngủ thoải mái hơn.

Huyết mạch nhói nhói đang dâng trào dần dần trở nên bình tĩnh, như là một chùm ánh nắng ấm áp rơi lên trên người. Không biết qua bao lâu, một khí tức quen thuộc đột nhiên xâm nhập.

Asrit không vui nhíu nhíu mày, mở to mắt, đập vào mi mắt là một con hoàng kim mãng xà.

Nó đang ngậm một bông hoa màu hồng phấn đưa về phía Kiều Tinh Nam.

Mà ở bên cạnh của nó là một đứa bé cùng một nam nhân cao lớn, trong tay đều ôm một bó hoa, cước bộ của bọn họ đã thả rất nhẹ, ngay cả nói chuyện cũng giảm âm thấp xuống, cẩn thận không quấy rầy Asrit ngủ.

Nhưng không biết làm sao, khí tức của bọn họ vừa ra, cơn buồn ngủ của Asrit đã lập tức biến mất, giống như một con dã thú nhạy cảm khi ai đó chạm vào lãnh địa của mình vậy.

Con mắt xanh biếc của Asrit xẹt qua bó hoa trên tay hai người một lớn một nhỏ kia, sau đó rơi vào con rắn Mạc Kim đang cọ cọ lên tay Kiều Tinh Nam.

Con mắt vốn đang có chút ngái ngủ, dần dần nổi lên một tầng băng lãnh.

"Ngươi đã tỉnh?" Kiều Tinh Nam ôn hòa nói, y nhận lấy hoa mà Mạc Kim tặng, ngón tay trắng nõn vô cùng tự nhiên sờ lên đầu Mạc Kim.

Con ngươi Asrit càng thêm thâm trầm.

Mạc Kim lại không biết được nguy hiểm đang hướng về phía mình, nó vui vẻ cọ cọ lên tay Kiều Tinh Nam, vẫy vẫy cái đuôi bám lấy chân Thần Bắc.

Nhận lấy hoa của Kiều Diệu và Thần Bắc, Kiều Tinh Nam cười cười, lần lượt vỗ vỗ đầu bọn họ tỏ vẻ cảm tạ.

Con mắt Kiều Diệu cong lên: "Đại cữu cữu, đây là tất cả hoa hôm nay của con đó!"

Mỗi một ngày nó đều sẽ tặng hoa cho Kiều Tinh Nam, hi vọng Kiều Tinh Nam có thể duy trì một ngày với tâm tình vui vẻ.

Kiều Tinh Nam chợt cảm thấy ấm áp, mặt mày cong cong: "Hoa hôm nay rất đẹp."

Asrit nghe thấy Kiều Tinh Nam nói như vậy, ánh mắt liền rơi vào đống hoa dại trông rất bình thường có thể thấy đầy ở ven đường kia.

Trước đó hắn đã rất muốn hỏi, hoa này nhìn rất đẹp sao?

Asrit không hiểu.

Sau khi Kiều Diệu và Thần Bắc dẫn Mạc Kim rời đi, Asrit liền nhìn vào con mắt cười của Kiều Tinh Nam, con mắt màu vàng óng giống như mang theo thủy quang óng ánh.

"Kiều, ngươi rất thích hoa tươi à?"

Asrit bỗng nhiên mở miệng.

Trước đó Kiều Tinh Nam đã nhận ra Asrit cứ nhìn chằm chằm vào bó hoa trong ngực của mình, nhưng y cũng không để ý đến, chỉ tùy ý gật đầu một cái.

Dù sao cũng là tâm ý của tiểu Diệu, Thần Bắc và Mạc Kim, hơn nữa cho dù y là nam nhân thì được người khác quan tâm tặng hoa tâm trạng cũng sẽ rất tốt.

Asrit đăm chiêu gật gật đầu.

Trước đó hắn và Kiều ở trong đế cung Arilance trồng hoa, chắc là Kiều cũng thích lắm. Nếu đã như vậy thì Udia trang viên này có phải cũng nên có thêm một hoa phòng hay không?

Mấy bông hoa bên trong hoa phòng của mình, dù là bông nào cũng đẹp hơn đống hoa dại này.

Toàn thắng.

Asrit nghĩ như vậy, tiếp tục nhìn về phía những bông hoa mà Kiều Tinh Nam cầm trên tay, đôi mắt chợt hiện lên vẻ thương hại dành cho những kẻ thua cuộc.

Còn chưa nhìn đủ sao?

Kiều Tinh Nam cảm thấy vô cùng ngờ vực, vừa định đưa hoa cho Asrit để hắn từ từ thưởng thức.

Thì liền thấy trong tay Asrit đột nhiên xuất hiện một cái khăn tay. Hắn đưa khăn tay cho Kiều Tinh Nam, nở một nụ cười: "Kiều, ngươi còn phải tiếp tục đọc sách, đưa hoa cho số 0 cầm đi, nhớ lau cả tay nữa."

Không ngờ Asrit lại cẩn thận như vậy.

Kiều Tinh Nam gật đầu, cười đưa hoa cho Phong Lăng cầm, để Phong Lăng đi đổi đống hoa đã héo ngày hôm qua thành mới, sau đó nhận lấy khăn tay của Asrit.

Xoa xoa tay xong, đang chuẩn bị đưa cho số 0 thì Asrit lại giằng lấy, con ngươi xanh biếc của hắn mang theo một vẻ nghiêm trọng: "Bên này còn chưa lau sạch."

Trong đầu Kiều Tinh Nam chậm rãi hiện lên một dấu chấm hỏi.

Nhìn vào đôi tay có lớp kén mỏng, sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, rốt cuộc là chỗ nào chưa lau sạch?

Nhìn Asrit nghiêm túc như vậy, Kiều Tinh Nam cũng có chút hoài nghi. Có phải bởi vì mình ngày nào cũng thức đêm biên kịch bản nên mắt đã cận thị rồi hay không.

Asrit xếp xong khăn tay, nghiêm túc lau vào chỗ mà đối phương vừa mới dùng để xoa đầu Mạc Kim, sau đó trực tiếp bỏ khăn tay vào trong không gian, vẻ mặt có thêm mấy phần vui vẻ.

Kiều Tinh Nam càng thêm nghi ngờ.

Asrit mắc bệnh thích sạch sẽ từ khi nào vậy?

"Asrit, ta về phòng trước."

Kiều Tinh Nam không nghĩ nhiều nữa, đóng sách lại, làm bộ buồn ngủ đứng lên.

Y cần trở về phòng liên lạc với mấy vị chủ nhân Tạp Trì mà y quen biết trước đó.

Nếu Kiều muốn rời khỏi, Asrit không có lý do ngăn cản, hắn gật đầu một cái, đứng lên đi theo sau lưng Kiều Tinh Nam.

"Đúng lúc ta cũng muốn trở về, cùng nhau đi thôi, Kiều."

Vậy hóa ra Asrit ra ngoài chính là vì muốn ngủ một giấc thôi sao?

Kiều Tinh Nam càng cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn gật gật đầu đồng ý, sau đó tạm biệt đối phương ở bên ngoài gian phòng.

Trở về phòng, Kiều Tinh Nam bảo số 0 và Phong Lăng tọa hạ nghỉ ngơi, sau đó mở giao diện hệ thống ra, nhìn về phía ba kí chủ Tạp Trì được y thêm làm hảo hữu trên yến hội trước đó.

Đưa tay gửi một tin nhắn "Có đó không?”

Ba kí chủ Tạp Trì không phải bận rộn sinh tồn như Kiều Tinh Nam nên chỉ tầm vài giây sau đã gửi lại cho y ba dấu chấm than.

"Đây đây! ! !"

"Không! ! !"

"Kiều ca, có đệ đây! ! !"

Nhắn tin thì khá mất thời gian, Kiều Tinh Nam liền bảo hệ thống cho bốn bọn họ vào trong một nhóm, rồi gửi một cái video quá.

Ở một phương diện nào đó thì các chức năng trên giao diện hệ thống rất là đầy đủ, gần như giống một cái điện thoại.

Kiều Tinh Nam cảm khái trong lòng, sau đó nhìn ba chủ nhân Tạp Trì xuất hiện ở trước mặt mình, nở một nụ cười.

"Đã lâu không gặp."

Trong ba người, Tesno có thể nói là fan cuồng của Kiều Tinh Nam, Kiều Tinh Nam còn chưa nói gì, hắn đã kích động khen ngợi không ngớt mồm.

"Kiều ca, mấy ngày không gặp, huynh càng ngày càng đẹp trai!"

"Bối cảnh phía sau huynh vàng son lộng lẫy, nhìn đã thấy rất là cao quý rồi. Chắc chắn địa vị của Kiều ca ở thế giới này cũng không hề tầm thường."

Một loạt thao tác khiến cho hai vị chủ nhân Tạp Trì khác là Dieter và Madio không biết nên nói gì.

Kiều Tinh Nam nhếch miệng cười, trực tiếp cắt ngang mấy lời nịnh nọt của Tesno, đồng thời cũng cắt ngang tâm trạng kích động của Dieter và Madio đang chuẩn bị muốn học theo Tesno nói mấy câu sáo rỗng.

Mắt thấy ba chủ nhân Tạp Trì bên trong màn sáng đều đã tỉnh táo lại, y khẽ thở ra một hơi ở trong lòng, ánh mắt xẹt qua bối cảnh phía trên bọn họ.

Trước đó, Kiều Tinh Nam đã biết quy định lựa chọn chủ nhân của Tạp Trì chính là cho bọn họ ở các thế giới khác nhau, mỗi một thế giới chỉ có thể có một vị kí chủ.

Cho nên nhìn thấy sau lưng Tesno là rừng mưa nhiệt đới, thỉnh thoảng còn có hai con tinh linh yêu hoa đậu lên trên vai của hắn, Kiều Tinh Nam cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Thế giới của Madio và Dieter cũng khác, một người thì ở trong một nơi toàn là đá, giống như là đang ở trong một cái hạp cốc, một người khác thì có thể nghe được tiếng nước chảy sóng sánh.

Kiều Tinh Nam nói hai câu khách sáo với bọn họ, sau đó trực tiếp nói rõ ràng ý đồ mình đến đây.

"SP?"

"Thần chỉ?"

Sự tồn tại của thứ này đối với ba người mà nói đều là điểm mù.

Thế giới của bọn họ có lẽ cũng có thần chỉ, nhưng mà mấy người bọn họ đều chưa từng được tiếp xúc với nó, cho nên cũng có thể nói là ở đó không có thần chỉ.

Mà bọn họ cũng chưa từng thắng được một hoạt động nào, đến cả bóng SP còn chưa được thấy.

Mắt thấy không thể giúp được gì cho đại lão. Đại lão. . . Đại lão? Tesno bỗng nhiên nghĩ ra gì đó: "Mi Nhan đại lão của Thú Thần Tạp Trì là thẻ bài SP."

"Đệ nhớ trước đó lúc Dieter và đệ nói chuyện trời đất, còn nói về việc bằng hữu của hắn là hảo hữu của Mi Nhan." Tesno và Dieter thường xuyên ngồi cùng một chỗ nói khoác lác.

"Đúng đúng đúng, thú thần đại lục, ta nhớ ra rồi, trước đó ta có nghe Hornos nhắc đến, hắn và Mi Nhan có quan hệ rất tốt."

Kí chủ Thú thần đại lục tên là Mi Nhan.

Kiều Tinh Nam nghiêm túc nghe, con mắt hơi sáng.

"Hornos là hảo hữu của Mi Nhan."

Dieter nói xong câu đó, lại nói thêm với Hornos vài câu. Sau khi được đối phương đồng ý, liền trực tiếp gửi tọa độ cho Kiều Tinh Nam.

"Đây là tọa độ của Hornos."

Kiều Tinh Nam trực tiếp gửi lời kết bạn đến cho Hornos, sau khi được thông qua, liền kéo đối phương vào nhóm.

Hornos là kí chủ của Thần Lộc Tạp Trì, lần trước bị Kiều Tinh Nam đùa nghịch một trận, nhưng hắn không phải loại người lòng dạ hẹp hòi. Sau một trận tức, lại nghe các hảo hữu khen ngợi Kiều Tinh Nam, hắn cũng dần dần sinh ra lòng hiếu kỳ với Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam thấy Hornos đã vào nhóm, bèn nói lại mấy lời mà y vừa nói cho đám người Tesno cho Hornos nghe.

"Tạp Trì của ta là thần lộc, Tạp Trì của Mi Nhan là thú thần, quan hệ hai ta quả thật là không tệ." Hornos nhìn nam nhân tóc đen trước mặt, đột nhiên lại cảm thấy vô cùng đau răng, sau đó ho khan một tiếng giải thích: "Lần trước Mi Nhan từng cho ta xem thẻ bài SP của nàng."

"SP của cô ta không phải thẻ bài công cụ à."

"Nể tình hảo hữu của ta là bằng hữu của ngươi nên ta sẽ cho ngươi, nhưng về sau ngươi không được phép lừa ta nữa." Hornos gửi tin qua cho Mi Nhan nhận được câu trả lời xong mới hếch cằm lên, nhìn chằm chằm vào mặt Kiều Tinh Nam.

Tại sao phải lừa ngươi?

Kiều Tinh Nam không hiểu, nhưng vẫn gật đầu một cái: "Về sau đều là bạn bè, ta không lừa bạn bè, ngươi cứ yên tâm."

Hornos nhìn bộ dáng chân thành của y, lúc này mới bất đắc dĩ gật đầu một cái.

Thật sự là không nói nên lời, Dieter và Madio đều im lặng. Người bạn này của bọn họ điểm nào cũng tốt, chỉ là quá sĩ diện.

Mất một lúc lâu, cuối cùng cũng lấy được tọa độ của Mi Nhan, Kiều Tinh Nam nhẹ nhàng thở ra.

Lúc kéo Mi Nhan vào group chat, trên màn sáng liền hiện ra năm khung hình nhỏ, may là video màn sáng của hệ thống không bị lag.

Mi Nhan là một người dáng dấp đáng yêu, trên bờ vai của nàng còn mang theo hai con động vật lông xù, nhìn đơn thuần lại vô hại, không hề nhìn ra được dáng vẻ cuồng chiến đấu như trong trận đấu trước.

"SP thần chỉ à?"

Con mắt Mi Nhan cong cong, đôi mắt hạnh nhân nhìn trông linh động vô cùng, tay nàng gác ở đằng sau, từ phía sau xuất hiện một con động vật khắp người lông đen, trên đầu còn có một cái sừng.

"Đây là thần chỉ SP nhà ta Hắc Không."

Ánh mắt Kiều Tinh Nam hơi ngơ ngác, con Hắc Không trước mặt này có một đôi mắt rất có tính người, thực sự là một sinh vật sống.

So với Hắc Bạch Thủy Nguyệt vô tri vô giác nhà y thì con Hắc Không trước mặt gần như giống hệt với các thẻ bài khác.

Một giây sau, Hắc Không chạy ra khỏi lòng Mi Nhan, hóa thành một tiểu nam hài tóc đen, khuôn mặt nghiêm túc gật đầu với y.

"Xin hỏi các hạ tìm ta có chuyện gì?"

Thẻ bài ở Thú Thần Tạp Trì đều có thể huyễn hóa thành hình người, nhưng mà so với hình người, bọn họ thích ở dạng nguyên hình hơn.

Kiều Tinh Nam không vòng vo, lập tức đưa ra một vấn đề: "Trên đại lục của ngươi có thần chỉ hay không, nếu như có thần chỉ thì thần chỉ SP và thần chỉ đại lục có gì khác nhau?"

Trước đó y đã đọc rất nhiều cố sự liên quan tới thần chỉ. Cho nên ở trong mắt Kiều Tinh Nam, thần chỉ và thần chỉ SP kỳ thật rất giống như, thậm chí, dù Kiều Tinh Nam có phân tích những thần chỉ kia theo phương thức thẻ bài thì cũng không có vấn đề gì.

Cho nên y quả thực hơi hiếu kỳ, rốt cuộc thần chỉ trên đại lục tồn tại ở bộ dáng nào.

Từ lúc giao diện hệ thống được mở ra, 035 vẫn yên lặng núp ở trong một cái góc.

Hệ thống không phải là toàn trí toàn năng, lần trước kí chủ hỏi nó chuyện liên quan tới thần chỉ ở đại lục này, 035 cũng không trả lời được.

Sau đó, 035 cũng tìm các hệ thống khác hỏi chuyện liên quan tới thần chỉ, nhưng chẳng biết tại sao những hệ thống đó lại không nguyện ý trả lời chuyện này cho nó.

Còn nói cho nó biết, chuyện thần chỉ nên ít nghe thôi.

035 nghĩ tới đây thì càng thêm khó hiểu.

Chỉ có thể để kí chủ tự mình nghe ngóng.

Mi Nhan cũng không ngờ soái ca tóc đen trước mặt lại đưa ra vấn đề như vậy.

Lúc nhận được tin nhắn của Hornos, nàng còn tưởng rằng Kiều Tinh Nam tìm mình là vì muốn trao đổi với mình thần chỉ SP.

Nhưng mà lời này đối phương hỏi đúng người rồi.

"Thần chỉ đại lục à, ở đại lục ta trùng hợp có một người."
Chương kế tiếp