Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 78: Kết thúc vượt ải
Asrit gần như không cảm thấy hành động mình chủ động vuốt ve gương mặt của Kiều trong khi hai người đều là nam nhân là một hành động mập mờ.

Ngay vào lúc này, bản năng của hắn luôn nhanh hơn lý trí.

Ngón tay có kén mỏng của Asrit rơi vào đuôi mắt Kiều Tinh Nam, không tự giác vuốt ve vài cái, ánh mắt chuyên chú nhìn vào con mắt vàng kim.

"Asrit?"

Kiều Tinh Nam đối mặt với ánh mắt Asrit, càng cảm thấy không được tự nhiên.

Nhưng mà Asrit giống như không nghe thấy, hắn không làm động tác khác mà vẫn dùng tay, giống như vuốt ve trân bảo mà vuốt ve đuôi mắt Kiều Tinh Nam. Động tác cẩn thận từng li từng tí, không hề dính dáng đến tính cách bạo quân của hắn.

Kiều Tinh Nam quả thực không chịu được không khí này, y có thể cảm nhận được đầu ngón tay hơi lạnh của đối phương, đuôi mắt bị sờ hơi ngứa, còn không hiểu sao lại thấy nóng nóng.

Y nghiêng nghiêng đầu, làm như vô ý né tránh Asrit, hơi tận lực ho nhẹ một tiếng: "Ngươi muốn thêm trà không?"

Lúc này, nước trà trong chén hai người vẫn còn nhiều, căn bản không cần châm trà, đây chỉ là một lý do.

"Ừm." Asrit nhìn Kiều có ý cự tuyệt, hắn dừng một chút, thu tay về.

Chỉ là ngón trỏ lại cọ cọ vào ngón cái vừa mới vuốt ve đuôi mắt của Kiều, không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, Asrit cảm thấy trên ngón cái của mình còn lưu lại nhiệt độ ở làn da Kiều.

Nghĩ tới đây, trong lòng Asrit không hiểu sao lại cảm thấy hơi vui vẻ.

Kiều Tinh Nam áp chế đống suy đoán đang không ngừng hiện ra trong đầu mình, đưa tay thêm một chút trà vào trong chén của mình và Asrit.

Vào kiếp trước, y là người làm trong tổ biên kịch, công việc xã giao rất nhiều, không ít bạn bè hoặc là đồng nghiệp là gay. Đối với cộng đồng này, y không có đánh giá gì.

Việc Asrit là gay kỳ thật cũng không có gì to tát, nhưng chỉ cần đối phương không gay với y là được.

Y chỉ sợ đối phương coi trọng y.

Kiều Tinh Nam nghĩ đến động tác thân mật vừa rồi của Asrit đối với mình, cái tay nâng chung trà lên hơi cứng ngắc, cuống họng cũng có chút ngứa, y nhìn về phía Asrit vẫn đang nhìn mình.

"Asrit, trên mặt của ta có cái gì à?"

Kiều Tinh Nam nhấp một ngụm trà, giống như vô ý hỏi một câu.

Asrit không phát giác ra được chút ý tứ nào của y, nét mặt vẫn rất tự nhiên: "Không."

Không thì ngươi cứ nhìn ta làm gì?

Động tác của Kiều Tinh Nam hơi ngừng lại, trong giọng nói mang theo ý đùa và thăm dò: "Vậy là vẻ ngoài của ta quá mức hấp dẫn sự chú ý của ngươi rồi?"

Asrit ừ một tiếng, giọng nói chân thành: "Con mắt của Kiều là con mắt xinh đẹp nhất mà ta từng thấy."

Không chỉ là con mắt, chỗ nào của Kiều cũng vậy, đến cả sự ôn nhu không dễ dàng phát giác ra cũng hấp dẫn hắn.

Con mắt?

Kiều Tinh Nam lập tức nhớ ra, lúc ở Arilance, Asrit đã từng ca ngợi con mắt của mình. Lúc ấy Kiều Tinh Nam còn nghĩ là bạo quân muốn móc mắt của mình.

Rõ ràng là đối phương rất để ý đến ánh mắt của mình.

Liên tưởng đến những lúc bình thường, bạo quân thích nhất là mình khen ngợi lớp vảy xinh đẹp màu vàng kim của hắn. Trước kia lúc nhận bảo thạch của y, hắn cũng lựa chọn một bảo thạch kim sắc, thậm chí đến cả cung điện hắn ở cũng là màu vàng óng ánh. . .

Trong đầu Kiều Tinh Nam đột nhiên dâng lên một ý niệm.

"Asrit, có phải ngươi rất thích đồ có màu vàng hay không?"

Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng trong lòng Kiều Tinh Nam kỳ thật đã hơi chắc chắn.

Asrit thích màu vàng.

"Kiều, ngươi phát hiện ra rồi à?"

Asrit xưa nay không bao giờ giấu diếm sở thích của mình, hắn thích màu vàng, nhất là kiêu ngạo với cái vảy của mình.

Nhưng mà Kiều bỗng nhiên nói chuyện này để làm cái gì?

Trên mặt Asrit lộ ra một tia ngờ vực.

Quả nhiên là như vậy.

Kiều Tinh Nam ừ một tiếng, tảng đá trong lòng lập tức rơi xuống. Nếu mình không đoán sai thì Asrit là một thẳng nam vô cùng yêu thích kim sắc, chỉ thích con mắt vàng kim của mình.

Chỉ có thẳng nam, mới có thể không có giới hạn, làm ra động tác mập mờ như thế.

Nếu gay thật thì chắc chắn sẽ không lớn gan như vậy đâu.

Vậy thì không sao rồi, hai người bọn họ vẫn là hảo huynh đệ thẳng đứng.

Kiều Tinh Nam thả lỏng trong lòng.

Cho đến khi Asrit rời đi, các thẻ bài trở về, Kiều Tinh Nam cũng không tiếp tục chuyện này nữa.

"Chủ nhân."

Con ngươi đen trầm của số 0 nhìn về phía Kiều Tinh Nam, lời nói ra mặc dù vẫn hơi chậm như cũ, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với trước đó: "Chúng ta, trở về thôi."

Kiều Tinh Nam cười ra hiệu bọn họ ngồi xuống, sau đó bảo hệ thống thả kết giới che đậy ra, tránh việc mình và các thẻ bài nói chuyện bị người ta nghe được, sau đó y còn phải nói chuyện thử thách cửa thứ bảy cho các thẻ bài biết.

"Sau khi qua cửa thứ bảy và cửa thứ tám, chúng ta không cần tiếp tục vượt ải nữa."

Đây là kết quả mà Kiều Tinh Nam đã nghĩ sâu tính kỹ. Ở trước mặt thần chỉ, y đã biểu hiện ra là mình muốn xây dựng quan hệ tốt với các đại lục khác, trao đổi lẫn nhau, chứ mục đích cuối cùng nhất cũng không phải là thông quan.

Xông đến cửa thứ tám, như vậy là cũng đủ rồi.

Dù sao thì đại lục cường đại nhất trước mắt cũng mới đang ở cửa thứ tám, đến bây giờ còn chưa thông quan, bọn họ cũng không cần khoe khoang quá.

Kiều Tinh Nam nghĩ đến đây, mới nhìn các thẻ bài chung quanh mình nói: "Sau khi tiến vào cửa thứ bảy, các đại lục khác cũng sẽ xuất hiện ở trong cửa ải, đến lúc đó tình huống có thể sẽ rất hỗn loạn, vạn sự đều phải cẩn thận."

Hỏa Nhất lập tức bành trướng, lòng tự tin mười phần: "Yên tâm đi chủ nhân!"

Từ sau khi đi ra rìa ngoài tu luyện, các thẻ bài đều có thể cảm giác được thực lực của mình đang càng ngày càng cường đại. Loại cường đại này không phải cường đại trên đẳng cấp, mà nhiều hơn cả chính là thể hiện tài vận dụng năng lực.

"Tới một cái chúng ta đánh một cái."

Mana dựa vào trong ngực Lund, con mắt màu đỏ mang theo ý cười nhìn vô cùng có tính công kích.

Lời này thật là khiến cho người ta an tâm.

Nhưng mà ở bên trong cửa ải không thể chỉ có sức mạnh quân sự, Kiều Tinh Nam nghĩ, vẫn phải nhắc nhở các thẻ bài nhà mình vài câu. Nếu như dùng biện pháp cứng rắn mà cũng không thể nào chiến thắng thì cứ trực tiếp vung tay đào mệnh, không được cậy mạnh.

Sau khi nhìn thấy Mana nghiêm túc gật đầu, Kiều Tinh Nam mới yên tâm.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, y đã dẫn các thẻ bài đi theo Asrit đến chỗ tranh tài.

Dù sao thì cửa thứ sáu cũng đã qua, áp lực không còn lớn nữa. Sớm vượt ải một chút thì cũng sớm kết thúc một chút.

Trên đường đi, bọn họ đụng phải không ít đại biểu đại lục.

Trong đó, Lunxi đại lục với Majiner cầm đầu là đám người có thái độ nóng tính nhất.

"Kiều các hạ, màn sáng của đại lục bọn ta ở phía đông, vị trí là hàng thứ hai cái thứ ba, hiện tại đang xếp hạng thứ hai mươi. Nếu ngài có thời gian thì có thể theo dõi một chút." Majiner nói xong, nhiệt tình phổ cập thêm một lần nữa về ưu thế của đại lục bọn họ cho Kiều Tinh Nam nghe. Ví dụ như đại lục của bọn họ là thánh địa dành cho những người có lực công kích cường đại.

Bên trong đó cũng có nhiều phần tử thích chiến đấu cuồng nhiệt.

Kiều Tinh Nam lễ phép gật đầu một cái, mặc dù y không có đại lục, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc Kiều Tinh Nam hàn huyên với đối phương vài câu.

Thế là y rất tò mò đặt vài câu hỏi, sau đó chân thành nói: "Đại lục của các hạ quả thực rất mạnh, về sau nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ giao lưu kỹ càng với ngài một phen."

Majiner có thể nhận ra được thái độ không rõ ý tứ của đối phương lúc này, nhưng mà hắn nghĩ, có lẽ vị đại biểu này cũng đã đưa đại lục của hắn vào danh sách xem xét rồi. Nếu như vậy thì hắn cũng không cần sốt ruột nữa. Majiner cười híp mắt, gật đầu một cái: "Hi vọng sẽ có cơ hội giao lưu với Hỗn Độn đại lục nhiều hơn."

Chờ Majiner rời đi, Kiều Tinh Nam tiếp tục ngồi cùng với Asrit, hai người không trò chuyện gì về vấn đề này. Nhưng mà cho dù không trò chuyện, bầu không khí giữa hai người cũng không cho phép người thứ ba chen vào.

Rất nhiều các đại biểu muốn tiến lên chào hỏi, thấy cảnh này đều vội vàng rút lui, để tránh chọc cho hai người không vui.

Kiều Tinh Nam không hề biết tâm tư của các đại biểu khác, tiếp tục quan sát sự thay đổi trên màn sáng.

Lúc này, màn sáng của Hỗn Độn đại lục đã chuyển dời đến phía đông, trở thành một đại lục được ghi chép vạn thế công nhận.

"Kiều, muốn nếm thử không?"

Asrit lấy một loại quả từ bên trong không gian ra, khí định thần nhàn nói.

Thu quả?

Kiều Tinh Nam hơi ngừng lại, Asrit đúng là chung thành với loại quả này.

"Không cần." Y lắc đầu.

"Vậy muốn uống trà không?"

Asrit đã sớm chuẩn bị, lại lấy ra một cái bàn gỗ nhỏ ở bên trong không gian, phía trên còn đặt một chén trà nóng hổi.

"Hôm nay sao lại chuẩn bị đầy đủ như thế?"

Nét mặt Kiều Tinh Nam hơi nghi hoặc một chút.

"Không cảm thấy hiện tại uống trà sẽ rất dễ chịu sao?"

Asrit không trả lời câu hỏi của Kiều Tinh Nam, chỉ cười khẽ một tiếng.

Trên thực tế, đây là những gì mà Asrit học được trong trí nhớ truyền thừa.

Từ sau khi trưởng thành, hắn đã ẩn ẩn cảm giác được ảnh hưởng của Kiều đối với mình không những giảm mà ngược lại còn tăng, thậm chí một lần hắn còn sinh ra ý nghĩ độc chiếm Kiều.

Loại tình huống trước và sau khi trưởng thành này đối với kim lân mà nói quả thực rất là ít.

Thậm chí Asrit còn cảm thấy, có phải là vì mình ở thời kỳ ấu niên quá dài nên sau khi trưởng thành mới có thể sinh ra ý nghĩ như vậy hay không.

Mà khi tiêu hóa được một phần ký ức truyền thừa, hắn mới hơi hiểu được về tình huống của mình.

Tính cách Kim Lân tộc đều rất hung tàn, kim lân vừa mới thành niên cũng không ngoại lệ. Nếu là bình thường, kim lân thành niên sẽ có hai loại thủ đoạn phát tiết, thứ nhất chính là hủy diệt, phá hủy tất cả những thứ khiến cho mình phiền chán.

Thứ hai, vừa hay gặp được thứ có thể bình phục tâm trạng của mình, đương nhiên đại đa số kim lân không gặp được.

Asrit cảm thấy mình có thể là một kim lân may mắn, hắn thành công gặp được Kiều.

Kế tiếp, ký ức truyền thừa cũng sẽ nói cho hắn biết phương pháp và kỹ xảo để độc chiếm thứ đặc biệt đó, bao gồm trong một địa bàn không giới hạn, lưu lại khí tức của mình, vân vân, Asrit nghe mà tỉnh tỉnh mê mê.

Nhưng cuối cùng, Asrit cũng hiểu rõ một việc. Nếu như kim lân cứ nhẫn nại để làm những chuyện này mà vẫn không cách nào bắt được và độc chiếm được thứ đặc biệt kia thì kim lân sẽ mất đi cảm giác an toàn, mà một kim lân mất đi cảm giác an toàn có lẽ sẽ không thể khống chế được bản năng, kích phát thiên tính cướp đoạt.

Nhưng mà có rất ít kim lân cảm thấy mình sẽ thất bại, Asrit cũng giống như vậy. Sau khi hắn dần dần tiêu hóa ký ức truyền thừa thì hắn lập tức muốn biến nó thành hành động.

Thế nên mới có cảnh tượng như hiện tại.

Kim lân vừa mới trưởng thành không lâu lựa chọn chuẩn bị trong không gian loại Thu quả mà mình thích nhất, cùng đồ uống mà đối phương thích nhất, bất cứ lúc nào cũng phải quán triệt địa bàn mục tiêu.

"Ở thời điểm này, uống trà đúng là ý kiến hay." Kiều Tinh Nam tán đồng gật đầu một cái, thế là nhận lấy chén trà mà Asrit đưa tới.

Hai người vừa uống trà, vừa tán gẫu. Đến khi màn sáng sáng lên, bốn người số 0 và Tư Sa tiến vào cửa ải, tầm mắt của bọn họ mới chuyển hướng sang màn sáng trước mắt.

Mặc dù Kiều Tinh Nam và Asrit đã khá là khiêm tốn, nhưng mà biểu hiện không quá quan tâm thắng thua của hai người vẫn cho người ta cảm thấy bọn họ rất có lòng tin vào cửa ải kế tiếp, còn dẫn tới không ít người chú ý, nhất là dị tộc của Uyathor đại lục.

"Lần này xem ra Hỗn Độn đại lục có thể thông quan một cách dễ dàng, thành thạo điêu luyện như vậy, thực lực của bọn họ đúng là quá mức cường đại."

"Vị kia có quan hệ rất tốt với Asrit, từ điểm đó có thể thấy, bọn họ sẽ thân cận với đại lục Nhân tộc hơn."

"Nhất định phải khai thác một chút."

Lãnh chúa Linh tộc nghe các lãnh chúa dị tộc nói như vậy, trên khuôn mặt già nua như có điều suy nghĩ.

Cùng lúc đó, Kiều Tinh Nam nhìn màn sáng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà.

Cửa thứ bảy, nữ vương Ariel hai mươi hai tuổi.

Sau chín năm, Ariel đã trưởng thành là một vị nữ vương vô cùng ưu tú.

Lúc này, người ủng hộ bên cạnh Ariel ngoại trừ dân chúng của nàng thì cũng có một vài quan viên và quý tộc vốn dĩ theo phe thân vương cũng dần dần đảo hướng sang bên nữ vương khi nàng trưởng thành. Tình huống trong nước đối với Nguyệt trận doanh mà nói đã dần dần có chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng trận doanh thân vương cũng không phải ăn chay.

"Số 0 các hạ!" Lúc Ariel phát hiện bốn người số 0 là lúc nàng đang phê duyệt văn thư, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc vui mừng.

Nàng đã rất lâu rồi không nhìn thấy đám người số 0.

Cho tới bây giờ, Ariel vẫn nhớ kỹ, những bí đoàn sứ giả này đã vì bọn họ mà cống hiến rất nhiều thứ.

"Bốn vị các hạ, đã lâu không gặp."

Ariel nở một nụ cười, nhưng lập tức nàng cũng ý thức được việc bí đoàn sứ giả xuất hiện mang ý nghĩa như thế nào.

Đối với đế quốc Grand mà nói, trong khoảng thời gian này, chuyện quan trọng nhất chính là thông thương với ngoại quốc.

Là một đế quốc hệ thống hoàn mỹ, đồng bạn thông thương với đế quốc Grand cũng đều là người quen biết cũ. Nếu là bình thường thì sẽ không xảy ra sự cố, nhưng bí đoàn sứ giả xuất hiện chứng tỏ sẽ có việc gì đó xảy ra.

"Thân vương." Số 0 nói ngắn gọn về manh mối mà phía bên mình lấy được ở kịch bản nói cho Ariel biết.

Thân vương đế quốc Grand đều biết tình thế bây giờ đối với bọn họ là thực sự bất lợi, thế là liền tìm tới người quen biết cũ của mình, đế quốc Tianer cường đại làm đồng minh.

Kiều Tinh Nam biết, đế quốc Tianer là một đế quốc cường đại, bên trong rất có thể còn có trận doanh của đại lục khác.

"Thân vương lại có động tác gì à?"

Ariel hơi kinh ngạc, nàng kỳ thật đã sớm cài nội ứng vào trong Thân vương phủ, nhưng cứ tưởng những chuyện này là cực kì riêng tư, người nằm vùng còn chưa xâm nhập được vào vị trí hạch tâm nên sẽ không có ai có đủ năng lực biết.

Mà ngay sau đó, ngoài phòng truyền đến tiếng đập cửa.

Một mật tín khẩn cấp truyền đến, Ariel xem hết nội dung mật tín, lúc này đã hoàn toàn biết thân vương động tay chân vào gì.

"Thân vương dám liên hợp với đế quốc Tianer, chiếm lĩnh thành trì xa xôi nhất của đế quốc Grand!"

Sắc mặt Ariel lập tức trắng bệch, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ. Nàng không tính được tới chuyện thân vương sẽ hợp tác với đế quốc Tianer, trợ giúp đối phương công chiếm quốc gia của mình!

"Đế quốc Tianer đã nói, chỉ cần ai trợ giúp đế quốc Grand phản kích đoạt lại thành Mahi thì chính là địch nhân của bọn họ!"

Thành Mahi dễ thủ khó công, là vùng biên giới của đế quốc Grand.

Bởi vì địa hình trắc trở nên ở nơi đó không có truyền tống trận, nhưng lại có tài nguyên phong phú, là một trong những thành trì quan trọng nhất ở đế quốc Grand.

"Thân vương!"

Giọng nói Ariel tràn đầy sát ý, vào lúc này, nàng chỉ hận không thể chặt đối phương ra thành tám khúc, nhưng nữ vương cũng biết, thân vương bây giờ có thể làm được đến mức này, chắc chắn là đã quét sạch hậu họa rồi.

【 đinh, nhiệm vụ Nguyệt trận doanh: Trợ giúp nữ vương thuận lợi đoạt lại thành trì. 】

Kiều Tinh Nam nhìn nhiệm vụ thông quan của mình, tỉnh táo suy nghĩ.

Quân đội của đế quốc có một nửa được nắm giữ ở trong tay thân vương, bọn họ cũng không có chứng cứ chứng minh đối phương có liên hệ với đế quốc Tianer, cho nên đối phương mới không hề lo sợ.

Nếu nữ vương muốn phái binh trợ giúp thì cũng không thể phái toàn bộ binh lực ra, nhất định phải lưu lại đủ binh sĩ để bảo hộ chủ thành, để tránh thân vương làm loạn.

Binh lực có thể chỉ huy chỉ có hạn, thành Mahi bị công chiếm thì lại không thiết trí truyền tống trận, đường xá xa xôi.

Đến lúc đó nhân số quân đội phải làm như thế nào để tiến lên, trên đường an bài như thế nào, làm sao nhanh chóng đoạt lại thành trì cũng là một vấn đề khiến cho người ta nhức đầu, biện pháp tốt nhất chính là thỉnh cầu ngoại viện.

Nhưng đế quốc Tianer lại cấm quốc gia khác trợ giúp, hiển nhiên là dự định cắt đứt tất cả đường đi của nữ vương.

Kiều Tinh Nam suy nghĩ, ánh mắt rơi vào Asrit đang cắn quả, chợt nhớ tới một việc.

Asrit đã từng đề cập, sau khi qua cửa thứ sáu, các trận doanh có thể kết thành đồng minh.

Kỳ thật Kiều Tinh Nam cũng đã suy nghĩ về chuyện này.

Đại lục kết thành đồng minh cùng nhau vượt ải, mặt ngoài thì có vẻ phần thắng sẽ lớn hơn so với một đại lục tự mình vượt ải, nhưng cùng lúc cũng tồn tại không ít tai hoạ ngầm.

Ví dụ như nhiệm vụ của trận doanh đồng minh của mình có lẽ sẽ không giống với trận doanh của mình, đến lúc đó bị người ta bán còn thay người ta kiếm tiền. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao mấy cửa ải sau lại càng khó khăn.

Giả dụ đế quốc Tianer cũng được phân chia trận doanh.

Nếu như Kiều Tinh Nam có thể hợp tác được thành công với trận doanh nội bộ của đối phương thì y có thể không cần tốn nhiều công sức giải quyết nguy cơ lần này.

Nhưng mà rất nhanh, Kiều Tinh Nam đã phủ định ý nghĩ này.

Y cũng không biết được nhiệm vụ của đại lục trong trận doanh đế quốc Tianer là cái gì, huống hồ đám người số 0 cũng không thể tùy tiện tiếp cận đại lục trận doanh Tianer được.

Cho dù có liên hệ được với đại lục trận doanh đế quốc Tianer thì cũng không thể cam đoan nhiệm vụ trong trận doanh của đối phương và nhiệm vụ trong đế trận doanh quốc Grand của mình là không xung đột.

Nghĩ đến đây, Kiều Tinh Nam càng thêm nhức đầu, y vuốt vuốt huyệt Thái Dương của mình, tùy ý hỏi Asrit một câu.

"Asrit, nhiệm vụ của Upak là cái gì?"

—— y muốn biết nhiệm vụ trận doanh của các đế quốc khác hiện tại phần lớn là theo hình thức nào.

Đây không phải nội dung gì quan trọng nên Asrit cũng không giấu diếm, trực tiếp báo tin tức cho y.

Thánh kỵ sĩ Upak là đại biểu duy nhất xuất chiến của Arilance, thuộc trận doanh phía nam, quân khởi nghĩa chính nghĩa đế quốc.

Nhiệm vụ trận doanh chủ tuyến của bọn họ là phản kháng quân chủ vô năng, mà người quân chủ này không còn có thêm thông tin gì khác, ngoại trừ thông tin hắn có quan hệ vô cùng tốt với quân chủ một đế quốc cường đại.

Chuyện này càng có lợi cho địch quân của bọn họ tùy thời tùy chỗ gọi viện binh đến.

"Nhiệm vụ lần này của Upak là ngăn chặn cuộc giao dịch vũ khí giữa các đế quốc khác và đế quốc Nanli."

Kiều Tinh Nam nghe xong lời này, cũng hiểu rõ nhiệm vụ trận doanh bên phía Asrit khó ở chỗ nào.

Lấy vũ khí của đế quốc khác để đánh bại kẻ địch không chỉ có riêng đế quốc Nanli.

Lại càng không cần phải nói, ở thời điểm này, năm đại biểu của Uyathor đại lục còn không hợp nhau.

Nghĩ tới đây, Kiều Tinh Nam đột nhiên đình trệ, y mở miệng hỏi: "Trong đối tượng giao dịch của các ngươi có đế quốc Tianer hay không?"

Asrit nuốt miếng Thu quả cuối cùng xuống, nhớ lại rồi gật đầu một cái: "Có."

Trong đầu Kiều Tinh Nam nhanh như chớp xuất hiện một quyết định không mấy tốt bụng, nhìn về phía Asrit chậm rãi lộ ra một nụ cười.

"Asrit, ngươi biết cái gì gọi là họa thủy đông dẫn không?"

Trong đôi mắt xanh biếc của Asrit lộ ra sự hiếu kì.

Kiều Tinh Nam vừa giải thích với Asrit kế hoạch của mình, vừa điểm nhẹ ngón tay khác, khống chế số 0.

"Chúng ta sẽ đi một chuyến, đến đế quốc Nanli."

Người mặc áo bào trắng khàn giọng nói.

Ariel đang suy nghĩ đối sách đột nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt màu xám bạc của nàng lóe ra một tia ngờ vực cùng một sự thất vọng rất khó để thấy.

"Đế quốc Nanli và đế quốc bọn ta cũng không giao hảo lắm."

Lời ngầm là, Nanli sẽ không xuất binh trợ giúp cho bọn họ.

Người mặc áo bào trắng lúc này lại không nói gì với Ariel về kế hoạch của mình.

Đối với bí đoàn sứ giả, Ariel luôn luôn tin tưởng không nghi ngờ. Mắt thấy đối phương không nhiều lời, dường như là rất kiên trì với ý nghĩ của mình, Ariel cũng không nhịn được mà sinh ra mấy phần chờ mong. Bí đoàn sứ giả làm như vậy nhất định là có đạo lý của bọn họ.

Nàng đè nỗi lo lắng trong lòng xuống, nhìn bốn vị bí đoàn sứ giả rời khỏi nơi này, sau đó cắn răng đứng dậy bắt đầu chỉnh sửa văn kiện.

Mình là nữ vương gánh chịu trách nhiệm của cả một đế quốc, mặc dù tin tưởng bí đoàn sứ giả không nghi ngờ, nhưng Ariel cũng sẽ không ngồi chờ chết.

Tổ chức thần bí của dân chúng còn vì đế quốc Grand mà cố gắng, mình với tư cách là nữ vương tại sao lại không đứng lên bảo vệ quốc gia của mình?

Thủ hộ dân chúng kính yêu của mình là điều đầu tiên mà bí đoàn sứ giả dạy cho mình.

Mười ngày sau, Ariel cùng đám quan chức mà nàng tín nhiệm đã từng ra sức chống lại tên thân vương giả nhân giả nghĩa đã lấy được một vạn binh sĩ, sau đó lại thông cáo khắp dân chúng chiêu mộ thêm binh sĩ.

Cộng thêm hai vạn binh sĩ có thể phái ra, đế quốc Grand cuối cùng cũng gom góp được năm vạn binh sĩ, chuẩn bị xuất phát đoạt lại thành trì của mình.

Mà cũng chính vào ngày rời đi, bí đoàn sứ giả biến mất lại quay lại bên Ariel, bọn họ mang về một tin tức.

"Vũ khí Nanli cung hóa đã bị cướp, hiện tại hàng hóa xuất hiện ở trong kho hàng đế quốc Tianer, tam đại đế quốc mua vũ khí cũng tìm thấy trong nhóm hàng này."

Mana thay số 0 nói chuyện, vì nó nói quá chậm, để giải thích cho nữ vương chuyện bọn họ thám thính được.

"Bởi vì chuyện này, hiện tại đế quốc Tianer đang bận giải thích với đồng minh của mình, sợ là tự mình cũng lo không xong."

Ariel nghe nói như thế, con mắt màu xám bạc nhanh chóng tỏa sáng.

Đây là cơ hội của đế quốc Grand bọn họ, chỉ cần thừa cơ liên hệ với tam đại đế quốc, đến lúc đó thành trì mà bọn họ bị công chiếm nói không chừng sẽ có thể dễ dàng cướp về mà không cần tốn nhiều công sức!

Liên tục xác nhận với bí đoàn sứ giả về độ chuẩn xác của tin tức, Ariel càng nghĩ càng kích động. Nàng có thể đoán được, những sứ giả trước mặt mình chắc chắn đã phải ra tận phía nam để thám thính chuyện này, không biết bọn họ đã bỏ ra bao nhiêu công sức, nhưng suy nghĩ một chút cũng có thể biết, tuyệt đối là không dễ dàng.

Con dân đế quốc Grand cường đại thông minh như thế, thật sự là một chuyện đáng được ăn mừng!

Trên thực tế, Ariel cũng không nghĩ sai, có thể thúc đẩy được chuyện này quả thực là không dễ dàng.

Mặc dù mấy người số 0 thông qua truyền tống trận của đế quốc Grand đi đến một thành trì tương đối gần đế quốc Nanli, nhưng cũng phải đi cả ngày mới đi được tới đế quốc Nanli.

Ngay sau đó, phải thiên tân vạn khổ mới tìm được Upak trong quân khởi nghĩa, thương lượng với hắn rất nhiều chuyện.

Asrit nhìn chuyện phát triển trong màn sáng, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Tinh Nam mang trên mặt nụ cười.

Hắn đã sớm biết, Kiều Tinh Nam có thể liên hệ với thuộc hạ của mình ở cự ly xa nên lúc này cũng không kinh ngạc. Điều chính khiến hắn kinh ngạc hoặc là kinh diễm chính là bố cục mà Kiều Tinh Nam sắp xếp.

Kế hoạch của Kiều Tinh Nam kỳ thật rất đơn giản. Sau khi xác nhận nhiệm vụ trận doanh của Asrit và y không tương xung, y liền nảy ra suy nghĩ để số 0 và Upak hợp tác, đem hàng hóa mà đế quốc Nanli dùng để thông thương đến lãnh thổ đế quốc Tianer.

Toàn bộ vũ khí thông thương của đế quốc Nanli bị mất trộm, đông đảo các đế quốc có liên quan đến chuyện này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Mà khi hết thảy ngón tay đều chỉ về hướng đế quốc Tianer thì đế quốc Tianer cường đại có còn tâm tư đi công chiếm lãnh thổ nước khác nữa không?

Bọn họ không thể phân thân được!

Mặc dù bố cục nhìn thì đơn giản, nhưng Asrit lại biết, nếu như một trong các khâu xảy ra vấn đề thì mọi chuyện sẽ không còn thuận lợi như vậy.

Ánh mắt Asrit rơi vào màn sáng đại lục của mình.

Lúc này năm đại biểu của Uyathor đại lục, bao gồm Upak của quốc gia bọn họ đều tề tụ lại cùng nhau, trên mặt đều có chút cảm khái.

"Lần này cuối cùng cũng không cần chém giết nữa."

Nếu là trước đó để bọn họ ăn trộm thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết đáng nghi, cuối cùng sẽ vượt ải thất bại.

Lần này lại khác, nhờ năng lực thần bí của người mặc áo bào trắng nên bọn họ đã thành công giá họa cho đế quốc Tianer.

Không thể không nói, tâm thế của đám dị tộc này thật là đen.

Số 0 tâm đen lúc này đang được chủ nhân khích lệ.

Đôi mắt Kiều Tinh Nam lóe lên ý cười, nhiệm vụ lần này rất khó giải quyết.

Đầu tiên y lợi dụng năng lực khống chế của số 0, dưới sự yểm hộ của đại biểu đại lục Uyathor ngụy trang thành người của "đế quốc Tianer" đến trộm hàng hóa, sau đó lại có tật giật mình, liều mạng che dấu "chân tướng" .

Cuối cùng mới chuyển được một loạt hàng hóa vào cảnh nội đế quốc Tianer.

Kỳ thật, chuyện có thể tiến hành thuận lợi như vậy cũng không thể tách rời quan hệ với trận doanh che dấu ở đế quốc Tianer.

Kiều Tinh Nam suy đoán, trận doanh bên đế quốc Tianer có lẽ cũng lợi dụng việc cảnh nội xuất hiện "vũ khí hàng hóa" này để hoàn thành nhiệm vụ trận doanh của mình, mới có thể khiến việc Tianer đại lục lấy trộm hàng hóa nước khác có vẻ thật đến vậy.

Thậm chí cũng có thể là trận doanh đế quốc khác cũng nhúng vào đó.

"Chuyện sau đó, phải xem Ariel rồi."

Kiều Tinh Nam thầm nghĩ.

Ariel đã dần dần trở thành một nữ vương thành thục, khứu giác chính trị rất nhạy cảm. Nàng cấp tốc bắt lấy cơ hội này, trực tiếp liên hợp với ba quốc gia khác, cùng nhau tạo áp lực lên đế quốc Tianer. Cuối cùng, không cần sử dụng một binh một tốt cũng có thể đoạt được thành trì về.

"Kiều, chúc mừng ngươi đã thông qua cửa thứ bảy."

Asrit nhìn màn sáng chậm rãi tắt đi, quay đầu cười với Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam lắc đầu, không nói gì thêm.

Y dường như đã lờ mờ hiểu rõ mục đích thần chỉ sáng tạo ra thế giới này để cho đám người bọn họ đóng vai những nhân vật là gì rồi.

Trước đó nhiệm vụ của các trận doanh, dù là đế vương chính nghĩa hay là quân khởi nghĩa, các nhiệm vụ mà trận doanh thiết định đều sẽ giúp cho đế quốc không ngừng phát triển.

Thần chỉ dường như muốn dựa vào cái này để quan sát bọn họ có thể giúp cho đế quốc càng thêm phồn vinh hay không, dùng cái này để phân biệt xem liệu có cần phải che chở bọn họ hay không.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Kiều Tinh Nam.

Trên bản chất thần chỉ không hề có quan hệ gì với y.

Kiều Tinh Nam nghĩ đến đây. Sau đó không dừng vó, dẫn số 0 và Tư Sa vọt thẳng tới cửa thứ tám. Trong cửa thứ tám, trận doanh của các đại lục bắt đầu trở nên hỗn loạn.

Nhưng bởi vì chuyện xảy ra ở cửa thứ bảy nên quan hệ của Ariel và ba nước khác cũng đã khá hơn một chút, mà những thứ này đều có tác dụng rất lớn ở cửa thứ tám.

Mắt thấy bốn dị tộc Hỗn Độn đại lục thế như chẻ tre thông qua được cửa thứ tám, các dị tộc Uyathor đại lục kích động đến mức đỏ ngầu cả mắt.

Dị tộc ưu tú như vậy, làm sao có thể không khiến cho bọn họ động tâm được?

"Không thể đợi thêm nữa."

Lãnh chúa Ngục tộc cau mày, nhìn về phía lãnh chúa Linh tộc bên cạnh: "Đế vương Hỗn Độn và Asrit có quan hệ vô cùng tốt, lại thêm việc y không hề có cảm tình với chúng ta. Đến lúc đó, cho dù Hỗn Độn đại lục có ký hiệp nghị giao hoán sinh với đại lục chúng ta thì cũng sẽ không cho dị tộc chúng ta được cử giao hoán sinh sang đó."

"Lãnh chúa Linh tộc, ngươi đi hỏi thần chỉ thử xem. Tọa độ Hỗn Độn đại lục ở đâu, đến lúc đó chúng ta nghĩ biện pháp lén qua đó thử." Lãnh chúa Dực tộc vào lúc này chỉ nghĩ được ý xấu.

Lãnh chúa Linh tộc lười trả lời hắn, lãnh chúa Dực tộc không có đầu óc, ý nghĩ quá mức đơn giản, nhưng suy đoán của lãnh chúa Ngục tộc rất có đạo lý.

Mỗi một đại lục có thể đến một đại lục khác tiến hành trao đổi thành viên chỉ có năm người, năm người này nhất định phải được đại biểu đại lục của đối phương phê chuẩn mới có thể thông qua thần bí chi địa đi đến một đại lục khác.

Nghĩ như vậy, ánh mắt của lãnh chúa Linh tộc liền xẹt qua đế vương tóc đen kia, sau đó hắn có chút dừng lại, gật đầu một cái với lãnh chúa Vu tộc bên cạnh mình, sau đó liền rời khỏi nơi này.

Linh tộc trời sinh đã thân cận với thần chỉ. Với tư cách là lãnh tụ của Linh tộc, lãnh chúa Linh tộc vẫn luôn phụ trách việc lắng nghe thánh ý, hắn có thể thông qua việc cầu nguyện để giao lưu với các thần chỉ.

Lãnh chúa Linh tộc biết, thần chỉ là vị thần công bằng nhất trên thế giới cũng là vị thần lạnh lùng nhất.

Các Thần sẽ không kỳ thị hoặc là khinh thị một ai, với bất kỳ sự vật gì cũng đều công bằng đối đãi, đó là chuẩn tắc của các Thần. Mình tuyệt đối không thể đường đột đưa ra ý đồ muốn biết tọa độ của Hỗn Độn đại lục được.

Lãnh chúa Linh tộc trở về gian phòng của mình, sau đó nửa quỳ lên tấm thảm trên sàn nhà, lời tụng hát thánh khiết từ trong miệng hắn truyền ra.

Sau đó hắn cảm thấy khí tức thần chỉ xuất hiện trong không khí.

Trên mặt lãnh chúa Linh tộc là biểu cảm ôn hòa, bên trong giọng nói của hắn tràn đầy sùng kính, nói nguyện vọng mình khẩn cầu thần chỉ hiện thân ra.

【 Dị tộc của Uyathor đại lục chúng ta không cầu đế vương Hỗn Độn xem trọng dị tộc chúng ta, chỉ hi vọng đến lúc đó đại biểu đại lục Hỗn Độn đừng bởi vì chuyện lúc trước phát sinh mà tỏ ra không thoải mái, làm cho giao hoán sinh đại lục không có dị tộc. 】

Nói xong cái này, lãnh chúa Linh tộc còn bổ sung một câu: 【 Tất cả đều là vì đại lục phồn vinh. 】

Hắn đắc chí cho rằng câu nói này của mình chắc chắn đã đâm trúng trái tim thần chỉ.

Nhưng mà lãnh chúa Linh tộc cũng không biết, mười hai vị thần chỉ hắn tín ngưỡng sau khi nghe thỉnh cầu của hắn, liền quay đầu bắt đầu thảo luận.

Kỳ thật, lãnh chúa Linh tộc nghĩ không sai, chúng sinh ở trước mặt thần chỉ đều bình đẳng. Nếu như là bình thường, thần chỉ đương nhiên sẽ không để ý giúp một tay để chủ trì chính nghĩa.

Đại lục phồn vinh phát triển với thần chỉ mà nói mới là quan trọng nhất, tại sao có thể bởi vì một chút ma sát nhỏ mà cự tuyệt lựa chọn chủng tộc của đối phương làm giao hoán sinh?

Nhưng bây giờ, người mà lãnh chúa Linh tộc nhắc đến lại chính là đại biểu đại lục Hỗn Độn.

Tình huống đã không giống nữa.

Đế vương tóc đen là Thần được mười hai thần chỉ công nhận là hóa thân của thần chỉ.

Địa vị có thể nói là ngang hàng với các Thần, mười hai thần chỉ cũng vô cùng tôn trọng.

Thế là, các Thần liền thuật lại lời mà lãnh chúa Linh tộc nói cho Kiều Tinh Nam biết.

Kiều Tinh Nam: A, đã thông suốt.
Chương kế tiếp