Ta Mở Tiệm Cơm Ở Ma Giới

Chương 64
Theo Hạ Tấn Bá giới thiệu, ở võ đài tự do cấp thành phố, còn có võ đài tự do cấp thế giới, nếu có thể đạt tới trình độ đó, đừng nói thân phận chính thức, danh và lợi đều sẽ tới ào ào, nếu có thể ghi danh vào võ đài tự do cấp thế giới, dù không cần Hạ Tấn Bá làm cầu nối ở giữa, hắn cũng có tư cách nói chuyện với người lãnh đạo của thế giới này.

Nghe vậy, Lục Trì không khỏi rơi vào trầm tư, đúng lúc này, quang não Hạ Tấn Bá vang lên hai tiếng, nhắc nhở Lục Trì và A Hùng, báo cáo kiểm tra thể chất đã xuất hiện, để cho Lục Trì nhìn rõ ràng, Hạ Tấn Bá trực tiếp chiếu hai báo cáo khám sức khỏe lên màn hình trên tường, Lục Trì nhìn thoáng qua đã thấy đánh giá của hai bên hoàn toàn khác nhau…

Lục Trì là: Beta bình thường (đã thành niên, không có khả năng tiến hóa thứ cấp.)

A Hùng là: Omega cao cấp (Nghi ngờ có khiếm khuyết về tuyến và chức năng sinh sản, nên đến bệnh viện lớn để kiểm tra tiến hành điều trị sâu hơn.)

Đối với kết quả này, Lục Trì: "?!"

Hệ thống kiểm tra rách nát gì đây? Hoàn tiền.

Đương nhiên, không thể hoàn tiền, bởi vì kết quả kiểm tra thể chất này, các nhan viên trong tổ chức "Phương Chu" đồng loại cho rằng Lục Trì có thể tham gia thi đấu, nhưng A Hùng là một Omega yếu đuối, tuyệt đối không thể tham gia thi đấu, nhưng tin tốt là với tư cách là một Omega cao cấp, A Hùng hiện có thể có thân phận chính thức ngay.

Lục Trì: "..."

Được rồi, vốn dĩ hắn không định để A Hùng thi đấu, cũng không biết sức chiến đấu của con người trong thế giới này cụ thể như nào, hắn không muốn A Hùng bị thương.

Sau khi Lục Trì đủ tư cách tham gia thi đấu, ba người cùng nhau đi lên lầu hai, trên lầu vừa hay đang có một cuộc thi đấu đang diễn ra nên bọn họ cùng nhau xem.

Trên đấu trường là một thanh niên hai mươi tuổi và một người đàn ông cường tráng khoảng ba mươi tuổi, hai người hình như đã đánh nhau được một khoảng thời gian, theo Lục Trì, chàng thanh niên rõ ràng là đang ở thế bất lợi, sắp thua rồi.

Quả nhiên, vài phút sau, chàng thanh niên lại bị người đàn ông cường tráng quật ngã xuống đất, trọng tài đếm từ một đến mười, mặc dù chàng thanh niên đã cố gắng hết sức để đứng dậy, nhưng cuối cùng lại thất bại do vết thương quá nặng, nên trọng tài thổi còi phán người đàn ông cường tráng thắng.

Xem ra rất giống một trận đấu tự do, trong lòng Lục Trì có dự tính trước.

Hắc h liếc nhìn danh sách trên bức tường phía sau, tất cả đều là tuyển thủ của tầng này, sau tên của mỗi người đều được đánh dấu bằng số tiền khiêu chiến của họ, dao động từ mười nghìn tới một trăm nghìn tinh tệ.

Những cái tên này có cái sáng lên, cũng có cái tối, cái tối biểu thị tuyển thủ không ở trong tổ chức hoặc là tạm thời không chấp nhận khiêu chiến, còn cái sáng biểu thị có thể chấp nhận thử thách.

Hạ Tấn Bá chỉ vào tên có tiền khiêu chiến hấp nhất trong các cái tên đang sáng trong danh sách, nói với Lục Trì: "Ngươi vừa tới, thử hắn trước đi."

Tuy nhiên, Lục Trì lắc đầu, chỉ thẳng vào người có có tiền khiêu chiến cao nhất: "Ta đang vội, chọn hắn đi."

Lục Trì dám nói thế không phải vì tự tin mù quáng, nhìn trình độ của người đàn ông cường tráng lúc nãy, dù trước khi xuyên không hắn cũng có tự tin có thể thắng đối phương, càng huống hồ hắn giờ có thành tựu “thần đầu bếp”, có thể nói hắn đã không còn như trước.

Đối với Hạ Tấn Bá mà nói, hắn không lo Lục Trì sẽ thất bại hay bị thương gì đó, điều hắn lo duy nhất là nếu Lục Trì thua, số tiền hắn cho may sẽ mất trắng, dù sao một trăm nghìn tinh tệ cũng tương đương với nửa tháng lương của hắn.

Thấy Hạ Tấn Bá không sẵn sàng trả khiêu chiến, Lục Trì nói: "Sau khi ta thắng, ta sẽ trả cho ngươi thêm mười nghìn tinh tệ làm tiền lãi."

Mặc dù mười nghìn tinh tệ đối với Hạ Tấn Bá không phải cám dỗ, nhưng hắn vẫn lựa chọn trả tiền cho Lục Trì, đây mới là tầng thứ hai đơn giản nhất, nếu Lục Trì dừng lại ở đây, vậy hắn nói cái gì mà muốn nói chuyện với người lãnh đạo của thế giới này đúng là trò cười.

Vài phút sau, Lục Trì và người hắn khiêu chiến đã chuẩn bị sẵn sàng, cả hai đứng trên võ đài, đối thủ là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, thấp hơn Lục Trì nửa cái đầu, nhưng rất vạm vỡ, từng múi cơ đều phình ra một cách khoa trương, đó là loại người có thể giành chức vô địch mà không cần huấn luyện đặc biệt trước trong cuộc thi thể hình.

Sau khi trọng tài ra hiệu lệnh, đã thấy quý ông thể hình đối diện xé “toạc toạc” áo ra, khoe thân hình cường tráng và cơ bắp của mình cho Lục Trì thấy, ánh mắt đầy khiêu khích như đang giễu cợt Lục Trì không biết trời cao đất dày.

Còn Lục Trì, đứng yên cô bình tĩnh, tư thế cực kỳ thoải mái.

Đại khái là biểu cảm quá thoải mái không hề bộc lộ sợ hãi của Lục Trì đã chọc tức quý ông thể hình, hắn bất ngờ lao về phía Lục Trì, định ôm hắn rồi ném hắn xuống, kết quả Lục Trì chỉ nhẹ nhàng né tránh, người đã ở cách đó ba mét, quý ông thể hình vồ trượt, suýt thì ngã xuống.

Cho nên, quý ông thể hình đang tức giận lại vồ tới Lục Trì, Lục Trì lại dễ dàng tránh được, lại vồ, lại tránh.

Sau ba chiêu, quý ông thể hình cảm thấy có gì đó không ổn, đối thủ tân binh này rõ ràng quá dữ dội, hắn cũng không dám tiếp tục liều lĩnh xông lên.

Đáng tiếc Lục Trì không có để cho quý ông thể hình có thêm nhiều thời gian và cơ hội suy nghĩ, t ba chiêu rước đó đã giúp hắn nhìn thấu thực lực quý ông thể hình, cho nên hắn chuyển thủ thành công, khi đối phương chưa phản ứng đã xuất hiện trước mặt hắn, ta phải làm động tác đánh vào bụng quý ông thể hình, hắn thấy tình thế không ổn, khom người lui về phía sau theo bản năng, nhưng cùi chỏ trái của Lục Trì lại thuận thế hướng lên trên, vừa hay đánh trúng quai hàm của quý ông thể hình, trong lúc quý ông thể hình đang choàng, tay phải Lục Trì đã duỗi thẳng tay, chặt vào gáy của quý ông thể hình.

Một giây tiếp theo, quý ông thể hình cường tráng như gấu ngã ra đất, trực tiếp bất tỉnh.

Trọng tài bên cạnh ngẩn ra vài giây, không phản ứng gì, tới khi Lục Trì nghi hoặc nhìn hắn hỏi: "Trọng tài không đếm à?"

Trọng tài nhìn quý ông thể hình trên mặt đất rồi nhìn Lục Trì, người nằm trên mặt đất đã hoàn toàn bất tỉnh, hất nước lạnh cũng chưa chắc tỉnh, còn đếm cái rắm gì mà đếm?

Lục Trì giành chiến thắng, nhận được một trăm sáu mươi nghìn tinh tệ, thay vì ở lại tầng hai, hắn đi lên tầng ba, trực tiếp chọn cái tên tiền khiêu chiến cao nhất đang sáng.

Thật ra nếu không phải vì không có tiền trả tiền khiêu chiến, số tiền quá cao, Hạ Tấn Bá cũng sẽ không đồng ý giúp hắn, thêm cả cơ quan võ đài tự do có quy định người chơi nhất định phải khiêu chiến từng tầng một, Lục Trì muốn khiêu chiến tầng cao nhất là tầng năm.

Sau đó, Lục Trì chỉ mất khoảng một tiếng, đã khiêu chiến hết tuyển thủ từ tầng ba đến tầng năm, trong đó tầng ba và tầng bốn hoàn thành trong vòng mười chiêu, đối thủ mà hắn chọn ở tầng năm là một Alpha, tuy rằng thực lực trong số các Alpha không tới mức đứng đầu, nhưng so với các tuyển thủ ở ba tầng dưới, thực lực ở đẳng cấp hoàn toàn khác, Lục Trì mất nửa tiếng quyết chiến với họ, cuối cùng có thể chiến thắng dễ dàng.

Còn vì sao có thể dễ dàng chiến thắng trong nửa tiếng, vì hai mươi chín phút rưỡi đầu tiên Lục Trì đang thăm dò thực lực của đối thủ.

A Hùng đang ngồi ở dưới võ đài xem trận thi đấu với Hạ Tấn Bá lúc đầu còn đổ mồ hôi hột cho Lục Trì, nhưng sau này phát hiện Lục Trì có thể thoải mái đối phó, ngay cả nhịp thở cũng không tăng nhiều, nên họ rất yên tâm…Lục Trì rất ổn định.

Khi trở lại đại sảnh tầng một, Lục Trì đã thành công đạt được thân phận chính thức, tuy rằng tổng cộng chỉ khiêu chiến bốn tuyển thủ, nhưng vì đối thủ cuối cùng là Alpha, hắn đã phù hợp với yêu cầu đạt được thân phận chính thức.

Trong khi các nhân viên đang giúp A Hùng và Lục Trì đăng nhập vào hệ thống xử lý thân phận chính thức, bên trong xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ váy đỏ tươi, nàng tự xưng là người phụ trách tổ chức "Phương Chu", tên là Lạc Á, nàng bảo người mang ra hai quang não dạng đồng hồ, nói với Lục Trì: "Coi hai quang não này như món quà gặp mặt ta tặng hai người đi, không biết Lục tiên sinh có tiện đi vào trong nói thêm không?"

Lục Trì không từ chối, khi ba người đi theo Lạc Á đến phòng tiếp khách VIP, Lục Trì gần như có thể đoán được ý của Lạc Á, dù sao lúc trước Hạ Tấn Bá cũng đã nói rồi, nếu bản thân mình có thể giành được top 10 trong cơ quan, sẽ có cơ hội tham gia võ đài tự do cấp thành phố, mà Alpha mà hắn vừa mới khiêu chiến lúc nãy trước mắt đang xếp thứ ba trong tổ chức này.

A Hùng vì không hiểu ngôn từ của thế giới này, ánh mắt hỏi căng thẳng, dù sao trong tiềm thức của hắn, thế giới này rất nguy hiểm và đáng sợ, may mà Lục Trì dường như đã cảm nhận được sự căng thẳng của hắn, hắn vẫn luôn nắm tay của hắn.

Về phần Hạ Tấn Bá... lúc này, con ngươi của hắn hận không thể dán vào trên người Lạc Á.

Nhận ra túc chủ đã coi Lạc Á là mục tiêu tiếp theo của mình, 88995 lạnh lùng nói: [Tuy rằng có một số cô gái nhìn bề ngoài có vẻ nữ tính, nhưng thực ra khi vén váy lên còn to hơn ngươi.]

385 không thể tin nói: [Oa, cô gái xinh đẹp như vậy cũng là Alpha?]

Đột nhiên Hạ Tấn Bá loạng choạng: [...]

Lục Trì cũng nghe thấy câu đó: [...Thật ra có thể nói chuyện riêng, không cần để ta nghe thấy, đúng là...]

Một lúc sau, trong phòng tiếp khách VIP có mấy người ngồi xuống, Hạ Tấn Bá vốn vẫn nhìn chằm chằm Lạc Á lúc này ánh mắt phiêu dạt bất định, giống như không biết nên nhìn vào đâu, trông càng thêm thê thảm.

Lạc Á chỉ cười nhẹ, phớt lờ ánh mắt của Hạ Tấn Bá, nói với Lục Trì: "Lục tiên sinh, ta đã xem hai trận đấu trên võ đài hôm nay, ngươi là một tuyển thủ rất ưu tú, ta đánh giá rất cao ngươi không biết ngươi lúc trước có hợp tác với người đài diện nào không, nếu không có, ngươi thấy ta có vinh hạnh đó không?"

Lục Trì sửng sốt, sau đó nghi hoặc nhìn Hạ Tấn Bá, Hạ Tấn Bá ho khan một tiếng giải thích: "Người đại diện là người giúp ngươi đăng ký thi đấu tuyển, chọn đối thủ, quản lý tuyên truyền danh tiếng cá nhân, giao tiếp với các bộ phận liên quan hoặc tổ chức, nhận quảng cáo đại ngôn các thứ."

"Ồ." Lục Trì hiểu rồi, Hạ Tấn Bá rõ ràng không thể chạy theo hắn, nếu có một người chuyên nghiệp có thể thay hắn làm người đại diện, quả thực sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức. "Cho hỏi chi phí tính thế nào?"

Lạc Á mỉm cười, nói: "Cấp dưới của ta cũng có vài tuyển thủ ký hợp đồng, người khác thường chia sáu bốn, ta với ngươi ba bảy, ngươi bảy ta ba, thế nào?"

Lục Trì không có ý định đánh nhau lâu dài ở võ đài, mục đích của hắn chỉ là mau chóng gặp được Hoàng đế bệ hạ và nguyên soái, cho nên tranh giành cũng chỉ là có thể đứng trên độ cao tương đối bình đẳng, có quyền lợi đối thoại bình đẳng với họ, có thể kiếm được bao nhiêu tiền không quan trọng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Lục Trì trả lời: "Ta thi đấu không phải để kiếm tiền, mà là muốn nhanh chóng có được thành tích khiến người khác chú ý, cho nên lợi nhuận có thể chia như người khác là bốn sáu, nhưng ta sẽ không nhận quảng cáo hay đại ngôn gì cả, lúc lựa chọn đối thủ và thi đấu ta cũng muốn có quyền quyết định, như thế được không?"

Những yêu cầu này của Lục Trì có thể nói là rất tuỳ tiện, tuyển thủ ưu tú nhất trong nhành e là cũng không dám nói như vậy, nhưng sau khi Lạc Á cau mày suy nghĩ một phút, vẫn gật đầu đồng ý.

Chương kế tiếp