Thầm Thương Trúc Mã Cách Vách

Chương 18: Anh yêu em (H)
Chương 18: Anh yêu em (H)

Lâm Yểu Yểu mở to đôi mắt mê mang nhìn anh: “Cái gì mà thoải mái hơn?”

Anh kéo quần lót mình xuống, cự căn thô dài mà Lâm Yểu Yểu quen thuộc liền bắn ra, đánh vào chân tâm cô.

Cô không khỏi nắm chặt khăn trải giường, đối mặt chuyện sắp phát sinh có chút hơi khẩn trương, còn có một ít, chờ mong không thể bỏ qua.

Anh đỡ lấy dương vật nóng rực để ở huyệt khẩu cô, hoạt động trên dưới vài cái, dưới thân hai người đều đã ướt đến không được, hoàn toàn không cần bôi trơn.

Anh cắn răng, khó khăn lắm chen vào nửa quy đầu, hoa huyệt vốn tinh tế bị căng ra, trong nháy mắt đem nó gắt gao xoắn chặt, thiếu chút nữa khiến cho anh tước vũ khí đầu hàng.

“A…… Đau quá……” Lâm Yểu Yểu nhắm hai mắt không tự giác mà thẳng lưng, “Ô ô quá lớn……”

Cô đau đến mất đi lý trí, ngày thường vốn đã yếu mềm, trong miệng nói cái gì đó cũng hoàn toàn không để bụng.

Trên người Tạ Tri Phồn toát ra một tầng mồ hôi mỏng, xem bộ dáng thống khổ của cô, không đành lòng tiếp tục tiến công, chịu đựng cảm giác ngừng lại, cúi người trấn an hôn hôn cô.

Chờ cô chậm rãi thích ứng, Tạ Tri Phồn mới hướng đi vào một chút.

Vẫn đau, nhưng không có kịch liệt như lúc ban đầu, Lâm Yểu Yểu gắt gao bắt lấy cánh tay anh, móng tay khảm vào cơ bắp anh.

“Anh trai……” Cô trợn mắt nhìn người con trai nhẫn đến vất vả trên người, lấy hết can đảm đem chân mở lớn hơn một ít, ôm cổ anh, “Vào đi……”

Được đáp ứng, Tạ Tri Phồn bắt đầu chậm rãi tiến vào trong, thịt non phảng phất từ bốn phương tám hướng nháy mắt hấp thụ, hút anh đến gắt gao, sảng khoái lại khó nhịn.

Anh cúi đầu hôn cô: “Bảo bảo, thả lỏng một chút.”

Mày nhăn chặt của Lâm Yểu Yểu tản ra một chút, cẩn thận cảm thụ cự căn thật lớn trong cơ thể mình, cô khó mà tin được mình vậy mà có thể nuốt nó, hơn nữa cũng không đau như trong tưởng tượng.

Cô thử thả lỏng một chút, Tạ Tri Phồn thừa cơ, nhẫn tâm lập tức động thân đi vào, hai người đều không hẹn mà cùng than thở một tiếng.

“Thật trướng……” Cô khóc lóc làm nũng, “Muốn đi tiểu…… Ô ô anh đi ra ngoài……”

Lâm Yểu Yểu cảm thấy bụng nhỏ trướng trướng, tựa hồ có chút ý muốn tiểu, khẩn trương đẩy anh, sợ mình làm ra chuyện chê cười.

Lúc này Tạ Tri Phồn sao còn có thể dừng lại, anh thong thả bắt đầu ở trong cơ thể cô luật động.

Bọn họ rốt cuộc hoàn toàn kết hợp, cô rốt cuộc hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuộc về anh.

Anh cúi đầu gợi lên đầu lưỡi cô quấn quanh, cùng cô hôn đến khó phân.

“Bảo bảo thật ngoan, bên trong thật ướt, thật thoải mái……” Anh giống như khích lệ trẻ nhỏ mà cổ vũ cô.

Lâm Yểu Yểu đã dần dần thích ứng dị vật tồn tại, khoái cảm chưa từng có thay thế đau đớn, cô thẳng lưng đón ý nói hùa, chỉ cảm thấy chưa bao giờ thoải mái như thế, thân thể rốt cuộc bị lấp đầy, tâm lý cùng sinh lý đều được thỏa mãn cực đại.

Dưới sự va chạm kịch liệt của anh cô lại cao trào thêm một lần, người đã hoàn toàn thoát lực, có chút mệt mỏi vẫy vẫy tay: “Mệt mỏi quá, từ bỏ……”

Tạ Tri Phồn đem cô xoay ngược lại, lại từ phía sau cô cắm vào, trong nhà đều là tiếng nước phụt phụt còn có thanh âm thân thể va chạm bạch bạch.

Lâm Yểu Yểu không còn sức lực, ghé vào trên giường hoàn toàn mặc anh đùa nghịch, thời điểm bị thao lộng tàn nhẫn vẫn ngăn không được nhỏ giọng rên rỉ.

Tạ Tri Phồn nhìn sườn mặt cô, có vài sợi sợi tóc ướt mồ hôi dán ở trên má, sắc mặt hồng nhuận, cánh môi khẽ nhếch, anh khống chế không được tà niệm trong lòng, duỗi tay đem ngón tay cắm vào miệng cô.

Cô một chút cũng không kháng cự mà vươn đầu lưỡi liếm láp, anh dùng ngón tay bắt chước tư thế tính giao dưới thân bắt đầu thọc vào rút ra, ngăn chặn lưỡi cô quấy loạn, một bên tưởng tượng cái miệng nhỏ giờ phút này đang ngậm lấy chính là dương vật anh.

Nếu là thật sự, vậy miệng nhỏ xinh này nhất định khó có thể may mắn thoát nạn.

Anh không thể, anh không dám bảo đảm có thể khống chế được mình.

Khóe miệng Lâm Yểu Yểu chảy nước miếng, anh rốt cuộc đem ngón tay rút ra, sau đó lại lần nữa hôn lấy cô, Lâm Yểu Yểu duỗi đầu lưỡi mặc anh liếm láp, dưới thân va chạm một lần so với một lần còn lợi hại hơn.

Đầu lưỡi cô ngẫu nhiên xẹt qua gương mặt anh, cằm, cô tự giác xoay người ngồi vào trên người anh, cô không nghĩ tới tư thế này vào càng thêm sâu, cô cúi người nằm sấp xuống, giống như mèo nhỏ vươn đầu lưỡi, bắt đầu liếm từ môi anh, sau đó là cằm anh, gương mặt, chóp mũi, đôi mắt, mỗi nơi cô đều thích vô cùng, không biết trên đời này sao lại có người lớn lên như vậy. Cả khuôn mặt anh đều bị liếm đến ướt dầm dề.

Cùng lúc đó, tay Tạ Tri Phồn đặt bên mông cô liều mạng đỉnh lên trên. Lâm Yểu Yểu vừa duỗi đầu lưỡi liếm anh, vừa ngăn không được mà rên rỉ đứt quãng, rất nhiều nước miếng không kịp nuốt vào đều chảy ra, dính nhớp mà nhỏ giọt.

Lâm Yểu Yểu không nghĩ tới chính là, Tạ Tri Phồn vậy mà lại há mồm tiếp được từng đợt từng đợt nước bọt nhè nhẹ kia, sau đó nuốt vào. Thoạt nhìn cực kỳ dâm mĩ, nhưng động tác nuốt kia lại gợi cảm đến muốn mệnh.

Không biết vì sao, trong lòng Lâm Yểu Yểu dâng lên một cổ khoái cảm khó có thể miêu tả. Tuy rằng ngày thường hôn môi cũng là đang trao đổi nước bọt, nhưng lần này Tạ Tri Phồn lại thật sự ăn nước miếng cô. Hình ảnh này không thể nghi ngờ so với hôn môi còn kích thích cô hơn.

Tay Tạ Tri Phồn đặt sau gáy cô, một tay khác lướt xuống rãnh mông cô, vuốt ve qua lại.

“Yểu Yểu, anh là ai?”

“Anh trai……anh là anh trai……” Lâm Yểu Yểu ghé vào trên người anh nỉ non trả lời.

Tạ Tri Phồn nghiêng người cô, nâng một bên chân cô lên cắm vào.

“Anh trai? Anh trai có thể làm như vậy với em gái sao?”

Lâm Yểu Yểu mơ hồ nghĩ, hình như không thể……

Vì thế cô lắc đầu: “Không phải anh trai……”

Anh ép hỏi, dưới thân bắt đầu thong thả ung dung nghiền nát: “Vậy thì là gì?”

Lâm Yểu Yểu bị ma sát đến khó chịu, muốn anh nhanh lên, lại nhanh hơn một chút.

“Nhanh một chút sao……”

Tạ Tri Phồn trước nay đối với mọi yêu cầu của cô đều đồng ý, ở trên giường lại khác nhau rất lớn. Anh vẫn thong thả thọc vào rút ra, còn khống chế chiều sâu, không đỉnh đến tận cùng bên trong.

Anh tiếp tục truy vấn: “Vậy anh là gì?”

“Ô ô……” Lâm Yểu Yểu muốn khóc, “Là bạn trai……”

Tạ Tri Phồn đem mặt cô chuyển qua hôn cô, khen ngợi cô: “Bảo bảo thật ngoan.”

Lâm Yểu Yểu không đếm được mình cao trào bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy thân thể giống như mất nước.

Trong lúc mơ hồ cô như nghe được Tạ Tri Phồn ghé vào bên tai cô không đầu không đuôi hỏi một câu: “Vì sao lại ôm người khác?”

Đôi mắt cô đều đã không mở ra được, tinh thần tan rã, mơ mơ màng màng hỏi: “Ai?”

Ở trong trí nhớ Lâm Yểu Yểu, cô đã sớm đã quên những việc không đáng nhắc đến, thậm chí không biết Tạ Tri Phồn đang hỏi ai.

Có lẽ là phản ứng của Lâm Yểu Yểu làm Tạ Tri Phồn cũng coi như vừa lòng, anh cắn cắn lỗ tai cô, không trả lời, không muốn làm cô nhớ đến người khác.

Động tác dưới thân anh nhanh hơn, thấp giọng hỏi: “Yểu Yểu, không cần nhìn người khác được không?”

“Ừm?” Lâm Yểu Yểu hoàn toàn vô pháp tự hỏi.

Tạ Tri Phồn cũng không hy vọng xa vời Lâm Yểu Yểu có thể thích anh như anh yêu cô, anh từ bỏ ép hỏi cô, hiện tại cô có thể ngoan ngoãn ở trong lòng ngực anh như vậy đã rất tốt rồi.

“Yểu Yểu, anh yêu em.”

Cho dù cách một tầng bao cao su, Lâm Yểu Yểu vẫn cảm giác được một cổ nhiệt lưu cọ rửa sâu trong cơ thể cô.

Lâm Yểu Yểu xoay người quay mặt về phía anh anh, nửa mở mắt, vuốt ve mặt anh.

Cô xấu hổ với chữ “yêu” này, cảm thấy nó rất nặng, cô không cảm thấy mình có thể chịu nổi.

Nhưng cô có thể xác định là cô thật sự rất thích Tạ Tri Phồn, rất thích rất thích.

Vì thế những lời ngượng ngùng nói ra đều hóa thành thiếu nữ chủ động ôn nhu hôn triền miên.
Chương kế tiếp