Thằng Ngốc Sắp Liên Hôn

Chương 7: Trời lạnh
Đã ba ngày nhóc ngốc không thắt cà vạt cho mình.

Cũng đã năm ngày nhóc ngốc không đem tráng miệng tới cho mình!

Cũng là giờ thứ mười bảy mà nhóc ngốc vẫn chưa nói chuyện với mình!!

Kể từ khi em ấy chúc mình ngủ ngon vào tối qua đến sáng nay, em ấy vẫn chưa nói chuyện với mình câu nào.

Trợ lý đứng bên cạnh sếp, thẫn thờ nhìn alpha lại rút điện thoại ra lần thứ 32 trong cuộc họp.

Cuộc họp rốt cuộc cũng kết thúc, Alpha đột nhiên gọi điện thoại cho trợ lý: "Tiểu Lý, điện thoại di động nhận tin nhắn không hiển thị sao?"

Trợ lý:??

Trợ lý mỉm cười: "Vâng, sếp."

"Đôi khi mạng có thể kém, không thể làm mới tin nhắn."

"Ừ." Alpha gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Mạng không tốt sao?

Alpha bước thêm vài bước sang bên trái, đổi vị trí.

Cuối cùng Alpha thờ ơ cất điện thoại đi.

Có lẽ điện thoại bị hỏng, Alpha nghĩ.

Mấy ngày nay nhóc ngốc đều ở trong nhà, từ sau khi Alpha đi làm về, nhóc ngốc liền ngẩn người nhìn một con thỏ gốm.

Đó là con thỏ gốm của cậu!

Con thỏ gốm tuy đã bị hỏng nhưng được sửa chữa rất cẩn thận. Những mảnh vỡ rất sắc, nhóc ngốc nhỏ đã nhìn thấy vết thương hở trên tay Alpha sáng nay.

Mặc dù Alpha sửa lại rất xấu, nhưng mấy ngày nay nhóc ngốc đều nhìn chằm chằm vào nó.

Chao ôi, nếu anh ấy là chồng mình thì thật tuyệt! Nhóc ngốc gục đầu thở dài.

Nhóc ngốc thật ra có rất nhiều điều muốn nói với alpha! Anh có thể uống chiết xuất từ ​​quả sơn tra khi bị ho. Anh đã mang theo thuốc cảm lạnh chưa? Không biết hôm nay Alpha có mặc thêm quần áo không, có phải khối lượng công việc nhiều quá không?

Nhóc ngốc có chút lo lắng.

Anh ấy lớn rồi, sẽ tự chăm sóc bản thân khi bị cảm chứ?

Bị ốm với sốt không ai bên cạnh thật sự rất khó chịu.

Bị ốm không ai bên cạnh khó chịu, còn làm nhiều việc thật sự cực kì cực kì khó chịu.

Thật khó khăn khi không có ai bên cạnh khi anh ấy ốm đau, và phải đi làm.

Nhóc ngốc hai tay ôm mặt, không ngừng suy nghĩ, khuôn mặt nhỏ cũng nghiêm túc, lông mày cau chặt.

Nhưng alpha chỉ là "chủ nợ" của cậu.

Nếu không phải người nhà, nhóc ngốc cũng không dám đi tìm Alpha nữa.

Nếu không phải lão công của cậu, nhóc ngốc đối với alpha cũng không thể quá tuỳ tiện.

Gần đây nhóc ngốc đã hèn nhát với nhóc ngốc.

Đột nhiên, điện thoại di động trong phòng khách của nhóc ngốc rung lên "leng keng".

Nhóc ngốc bơ phờ đứng dậy, kéo dép gấu, ai vậy?

Đợi đã! đợi đã!

Nhóc ngốc nhỏ vểnh tai lên.

Đây có phải là nhạc chuông đặc biệt cho alpha không?

Nhóc ngốc chạy tới với một tiếng "lộc cộc".

"Xin chào? Đầu tiê__" Nhóc ngốc cầm điện thoại.

"Dừng lại." Alpha không chịu nổi nữa.

"A?" Nhóc ngốc không biết tại sao, đang muốn hỏi alpha là có ý gì, liền nghe thấy đầu bên kia điện thoại truyền đến một âm thanh rất đáng thương.

Alpha ngạt mũi, trong điện thoại di động truyền đến âm thanh, tựa hồ như cũng bị nhiễm khóc, Alpha cảm thấy ủy khuất: "Anh rất ngạt mũi."

"Còn ho khan"

"Đầu anh cũng đau"

"Em ngay cả một cuộc gọi điện cho anh cũng không có." Alpha nhàn nhạt nói câu cuối cùng.

Lỗ tai nhóc ngốc đỏ lên, alpha vừa mới nói, như thế nào... muốn khóc nha!

Khá dễ thương, nhóc ngốc nhỏ lặng lẽ nghĩ.

Cậu không dám để alpha biết.

Nhóc ngốc lảm nhảm đi mua thuốc.

Nhóc+ ngốc nhỏ cảm thấy có chút xui xẻo.

Mua được ít thuốc liền gặp omega hôm qua. Alpha tựa hồ đang họp, nhóc ngốc bị trợ lý mang vào văn phòng. Nhóc ngốc ngồi rất thẳng, tròng mắt đảo một vòng, nhìn địa phương mấy ngày không tới.

Lúc này, Omega mặc âu phục chỉnh tề, cầm hợp đồng đi như gió, xuyên qua cửa kính nhìn thấy nhóc ngốc mặc áo khoác hoạt hình.

"Yo~" Omega quay lại, tiến lại gần.

Là một người xấu, nhóc ngốc quay đầu lại.

Những nhóc ngốc không nói chuyện với những người xấu.

"Nói chuyện với cậu!" Omega đó không vui. Hắn là thiếu gia được nuôi dưỡng trong tay Cao gia, từ nhỏ đã thích anh trai Trịnh Trắc nhà bên, nhưng lại bị một kẻ ngốc cắt đứt.

Bất quá không bao lâu, Mẹ của Thịnh Trắc liền tới tìm hắn. Thịnh phu nhân nói rằng hắn là đứa con dâu bà yêu thích nhất, và vị trí đó chỉ có thể là của hắn, bà còn cho hắn xem cái gọi là hợp đồng "liên hôn".

"Ai bảo cậu mặc bộ dạng này tới đây." Omega kia nắm lấy mũ áo hoạt hình của nhóc ngốc, "Trông ra bộ dáng gì? Quả nhiên là chó mèo hoang không biết từ đâu tới, đúng là mặt dày. Dán nó lên--"

Thiếu gia nhà họ Cao đã thể hiện rõ ưu điểm của mình, dù sao hôm nay hắn đến là nhờ sự hợp tác giữa nhà họ Cao và nhà họ Thịnh, hợp tác ai cũng có lợi, không ai sẽ phản đối lợi ích đúng không?

Hơn nữa, bản thân Thịnh Trắc là một doanh nhân.

Thiếu gia nhà họ Cao không ngờ rằng mình sẽ bị Thịnh Trắc xách lên. Alpha không biết từ lúc nào mà đứng ở phía sau omega kia, sắc mặt âm trầm, omega còn chưa nói xong đối phương đã trực tiếp túm lấy cổ áo Omega, ném ra ngoài.

"Ai là chó mèo hoang?" Alpha giận dữ cười.

"Ai cho cậu lá gan?" Hôm qua anh bận xử lý vết thương cho nhóc ngốc, lại quên mất mấy con ruồi này.

"Ai nói cho cậu biết em ấy là dùng để trả nợ?" Alpha đem đầu nhóc ngốc kéo xuống, anh còn không thể nói... hung dữ với nhóc ngốc, nhưng có người lại nói như vậy!

Bá tổng rất tức giận.

Alpha không thèm nhìn đến bản hợp đồng do thiếu gia nhà họ Cao mang tới, trực tiếp ném vào thùng rác.

_____một nơi mà rác nên ở.

Nhóc ngốc chưa từng thấy qua Alpha như vậy, cư nhiên ném omega như rác rưởi kia, không chút lưu tình.

Sắc mặt Alpha âm trầm đến dọa người.

Anh đóng sầm cửa lại như tạo ra một tiếng nổ.

Alpha gọi điện cho người phụ trách.

"Chấm dứt mọi hợp tác với nhà họ Cao."

"Cao gia nào a?"

"A, cậu nói xem Thịnh nữ sĩ đã đề cử Cao gia nào"

Alpha lại treo điện thoại.

Tâm trạng đã mát mẻ hơn.

"Tiên, tiên sinh." âm thanh nhóc ngốc rất thấp, alpha hung dữ như vậy, nhóc ngốc có chút sợ hãi.

Giọng nói của nhóc ngốc làm Alpha tỉnh táo lại, sắc mặt Alpha dịu đi một chút, nắm lấy tay đang gói bánh bao của tiểu ngốc:

"Em không bị thương chứ?"

Alpha đem nhóc ngốc xoay người lại, nhíu mày kiểm tra một lượt, mới thở phào nhẹ nhõm: "Cứ để Tiểu Lý đi, sao lại tự mình tới?"

Nhóc ngốc không thể không thả lỏng khi thấy Alpha lo lắng như thế nào.

Hóa ra alpha là đang bảo vệ cậu!!

"Em không sao, anh trước uống chút thuốc đi." Nhóc ngốc lấy hộp thuốc ra, sau đó từ trong ngăn kéo trong văn phòng Alpha tìm một cái cốc giấy, rót đầy nước ấm.

Trong khi Alpha đang uống thuốc, nhóc ngốc lặng lẽ kéo tay áo của Alpha.

"Tiên sinh, chấm dứt hết thảy hợp tác kỳ thực sẽ không ảnh hưởng ——" nhóc ngốc cẩn thận nhìn sắc mặt Alpha, tuy rằng vừa rồi alpha đang bảo vệ cậu, trong lòng nhóc ngốc có chút vui vẻ, nhưng, nhưng là... không thể cùng anh ấy quay lại được.

"Chỉ là một Cao gia mà thôi, không có gì đáng ngại." Alpha thản nhiên nói.

  --------------------

Bề ngoài alpha (ngầu và điên): Chỉ là một Cao gia mà thôi, không đáng nhắc đến.

Trái tim của Alpha: Còn không mau gọi anh là chồng! Còn không mau gọi anh là chồng!(>﹏
Chương kế tiếp