Thập Niên 80: Đổi Chồng

Chương 167: Phiên ngoại: Cha mẹ
Lần trước Phong Việt Hàm trở lại Thụy Sĩ, ông ấy đã giới thiệu một số doanh nhân dệt may qua đây, sau khi nói chuyện với Thẩm Liệt, bản thân ông ấy cũng dự định đầu tư và xây dựng một nhà máy ở Lăng Thành. Do đó hội chợ len Cashmere lần này, ông ấy cũng tham gia với tư cách là một nhà đầu tư người Hoa hồi hương.

Tô Ngạn Quân hôm nay cùng với Phong Việt Hàm tham gia hội chợ len cashmere, bây giờ Tô Ngạn Quân sửa soạn cũng gần xong rồi, chỉ đợi Phong Việt Hàm đến đón mình.

Lúc Thẩm Liệt đưa Đông Mạch lên đường đi đến hội chợ thương mại, khi rời khỏi sân biệt thự thì vừa hay thấy xe của Phong Việt Hàm tiến vào, thế là họ chào nhau một cái.

Trên đường đi, không khí tự nhiên khác hẳn thường ngày, đèn đường đều được dựng mới, cờ đuôi nheo cắm hai bên, thương nhân từ khắp nơi đổ xô đến hội chợ thương mại, khắp nơi đều có xe hơi nổi tiếng thế giới.

Khi đến hội chợ, Thẩm Liệt và Đông Mạch vừa xuất hiện liền được mời lên vị trí chủ trì. Lúc này, các nhân vật nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội và những người từ các cơ quan ban ngành liên quan đều đến cả, mọi người cùng nhau chào hỏi, cũng là lúc phải khai mai, giờ khai mạc là 10 giờ 18 phút, các đồng chí lãnh đạo có liên quan của Lăng Thành cắt băng khánh thành.

Súng bắn chào mừng được bắn ra, pháo hoa nổ vang, hơn 3.000 thương gia và mọi tầng lớp nhân dân đều vỗ tay chúc mừng, và ở bên ngoài hội chợ, hơn 200.000 kkhán giả cũng cùng nhau hoan hô.

Tất cả người dân đều ngước nhìn thời khắc huy hoàng nhất của Lăng Thành.

Đông Mạch cũng nhìn lên, khi pháok hoa nở rộ trên không trung, khi tiếng huýt sáo vang lên, cô đã nghĩ rất nhiều.

Nhớ lại cách đây hơn mười năm, lần đầu tiên cô đến Lăng Thành tronmg gió lạnh, nhìn ảnh đèn đường và những tòa nhà cao hai tầng hai bên, cô cảm thấy đó là một thế giới cách xa mình, cô chỉ là một người khách lạ bước chân vào một nơi xa và ồn ào. Cũng nhỏ đến sự mất mát và đau đớn của cô khi biết mình bị vô sinh ở trước cổng bệnh viện Lăng Thành, nhớ lại lúc cô đánh xe lừa đến công xã nhân dân bán mì cả, đương nhiên cũng nhớ lại năm đó, khi Thẩm Liệt cho vay hơn 20.000 nhân dân tệ để kinh doanh, trong lúc gặp thất bại và bị chỉ trích, người thợ điện đã nói cô phải trả 90 nhân dân tệ hoả đơn tiền điện.

Tuổi trẻ bồng bột, không biết thế giới này rộng lớn như thế nào, cũng không biết mình sẽ tô vẽ lên cuộc đời mình màu sắc gì, cử như thế nắm tay của Thẩm Liệt, từng bước từng bước đi tới.

Bắt kịp nhịp độ thời đại, đồng thời nắm bắt được xu hướng tăng giá của các sản phẩm len cashmere quốc tế, từng bước đưa doanh nghiệp trở nên lớn mạnh hơn, bán các sản phẩm đã vất vả gia công đến với thế giới, vươn ra tầm quốc tế.

Hơn mười năm này, xung quanh luôn có biết bao thăng trầm, có người bước sai đi vào con đường tù tội vẫn không biết hối cải, có người vi phạm pháp luật phạm tội vẫn ngoan cố ôm hận không biết tỉnh ngộ, có người thì cô độc tiến về phía trước mà không quan tâm đến hôn nhân mà chỉ theo đuổi sự nghiệp.

Kẻ thù cũ giờ cũng hoà giải, người bạn cũ trong những năm nay vẫn luôn dõi theo và giúp đỡ lẫn nhau, và những người đi trước đã dần dần phát triển thành những doanh nhân độc lập.

Trong quá trình này, không phải là không gặp phải những thất bại. Vào đầu những năm 1980, việc đột ngột chấm dứt hợp tác với xưởng sản xuất thảm lông cừu đã đặt ngành công nghiệp len cashmere non trẻ của Lăng Thành vào tình trạng khó khăn. Vào đầu những năm 1990 môi trường quốc tế khắc nghiệt đã gây khó khăn cho tất cả các doanh nghiệp, nhưng cuối cùng mọi người đã cùng nhau vượt qua. Nhờ sự chung tay của tất cả mọi người, cuối cùng cũng đã đạt được cơ sở gia công Len cashmere nhận được sự chú ý của toàn thế giới như ngày nay, tập trung trở thành sức mạnh để ngành sản xuất len cashmere ảnh hưởng đến thế giới.

Khi tiếng chào cờ lại vang lên, khi các vị lãnh đạo tiến lên cắt băng khánh thành hội chợ len cashmere quốc tế này, trong và ngoài hội trường vang lên tiếng hoan hô đến định tại nhức óc.

Trong tiếng reo hò, cô quay đầu lại nhìn Thẩm Liệt ở ngay bên cạnh.

Đúng lúc đó, Thẩm Liệt cũng đang nhìn nghiêng về phía cô.

Bốn mắt nhìn nhau, cô có thể nhìn ra tâm trạng của anh, anh cũng hiểu được tâm tư của cô.

Bắt đầu từ ánh ban mai mờ ảo, đôi bên đã có ràng buộc với nhau, mười hai năm sống chết chung thuyền, có suy sụp cũng có thắng lợi, có ngọt bùi cũng có đắng cay, nhìn lại con đường mà họ đã đi, đây là con đường của họ, cũng là con đường của Lăng Thành, càng là con đường cải cách và mở của đất nước.

Chương kế tiếp